A person who did not know Harry Potter personally would think that a 1 dịch - A person who did not know Harry Potter personally would think that a 1 Việt làm thế nào để nói

A person who did not know Harry Pot

A person who did not know Harry Potter personally would think that a 12 year old boy being angry was no big deal… and such a person would be definitely making a big mistake. Harry Potter, after all, was not just your regular 12 year old kid. He was a young wizard with an exceptionally strong magical core and he was seriously pissed off.

"First they don't write the entire summer! Then I hear Molly talking to Ron about the money they were receiving from Dumbledore for being my friends... paid from my vault no less!.." – Harry began ranting, his chest heaving, as his magic swirled wildly around him like a wind – "Then it comes out that it's not only Ron, but his sister and Hermione as well that are spying on me for that Headmaster!.. And now this? It's like he wanted me to be a total idiot!"

Fred, George and Neville, who wisely retreated a bit when magic began crackling around him, shared a concerned glance. They knew things were bad, but what they've just heard was beyond any rational limits.

"Oh Merlin… How the heck did he manage to not have them killed?" – whispered Fred in awe.

"How much patience does he have? To know that many condemning things and not take action at once?" – came George's equally quiet and awed voice.

Neville shivered at the amount of power his friend possessed:

"True… but we do have to snap him out of it… Should anyone see him like this…"

The boys didn't have to worry though, as the wind caused by Harry's magic slowly died down and the boy started to fall down, completely exhausted.

"Shit!" – with a muttered curse both twins rushed up to the falling boy and caught the child before he hit the floor.

"Wow… he's totally out of it…" – murmured Fred.

"Okay, then. Neville, take his bag to your room, we'll carry Harry." – said George. Being the older twin, he was a bit more responsible and serious, though he rarely had reason to show this side of him to anyone.


When Harry woke up, it was dark outside. He blushed slightly, when he recalled how he blew up in front of Neville and the twins. He was still slightly tired, but he sat up and looked around. It looked like at one point his friends carried him to bed. Harry noticed that all three of them were still in the room, all asleep. He himself was sharing a bed with one of the twins, while Neville shared his with the other. Without realizing it, Harry cuddled with George as frantic thoughts ran around his mind.

'Merlin, I really did it this time…' – he thought – 'I can't believe I blew up like that and in front of them none the less… How do I explain this?'

He was jolted out of his musings when he felt George's arm tighten around his wait:

"You're thinking too hard, Harry. Sleep. We'll figure everything out tomorrow." – murmured the ginger sleepily.

"Okay…" – muttered Potter as he drifted off to sleep, for once in his life feeling warm, safe and protected in the circle of the older boy's arms.

'I wonder is this how it feels to have a family…' – was his last conscious thought.


A loud 'CLICK' was what woke Harry up in the morning. The boy wanted to sit up, but something wouldn't let him. He frowned and glanced around – he was held by a sleeping Weasley twin, he wasn't sure which one, though if he had to guess he'd say it was George.

Harry blushed slightly at the position he woke up in – he was after all already 12, therefore it was embarrassing to be held during the night like some small kid. With some difficulty he crawled out from the circle of George's arms and made a dash for the bathroom. After relieving himself and taking a quick shower, he stared at his reflection in the mirror, noting how his hair was slowly becoming fuller, silkier, gaining a bluish tint to it.

'I lost it yesterday…' – he thought miserably as he recalled the events of the previous evening – 'I told them everything… I… what the heck am I supposed to do now? The twins will probably hate me now…'

However Harry was not allowed to wallow in self-pity, because the bathroom door opened and George walked in, regarding the younger boy carefully:

"I do hope you do not think that we're about to blame you." – the ginger stated in a calm voice, his face calm and gentle.

"But… but I…" – sputtered Harry, trying to find the right words for what he was feeling and for what he thought he did – "I told you all those things … and…"

"And both Fred and I, and I'm sure Neville as well, are very glad that you confided in us." – interrupted George before Harry got carried away with the pity party.

"You sure?" – asked Harry quietly. He thought about how he woke up last night and the memory of falling asleep while being held, feeling warm and protected and cared for slowly brought him out of his flunk.

"Positive." – George reassured him – "Now come, the others are up and we have lots of planning to do."

Just as the ginger said, both his brother and Neville were up and apparently Fred was busy teaching Neville a spell.

"Morning Harry," – exclaimed Neville happily as he saw that his friend was up and about – "Fred is teaching me the color switch spell. Want to give it a try?"

"S-sure…" – stammered Harry, he was expecting questions and demands and here they were behaving like the 'episode' never happened. It was not what he was used to and thus he didn't know just how to behave. All the books he read were useless in a situation like this.

George sat at the desk, which was occupied by the pile of books and scrolls with homework, and watched his younger twin teach the two boys the spell, his mind churning with all the new information. As much as he wanted to push it aside and join the others, he knew they needed a plan and a good one, not just a thirst for revenge. Last night both he and Fred stayed up late thinking about everything they learnt from Harry's rant and what it meant to them. The twins decided to write to their older brothers, Bill and Charlie, at some point. It was clear that their mother, along with Ron and Ginny were in on Dumbledore's scheme. Thus they needed to learn if their father and older brothers were involved. Both George and Fred were pretty sure that the only other Weasley who could be in on the plan was Percy, but they decided that careful probing would be a better way to go than outright accusations. Unlike the two of them, Neville didn't have anything to think about, he was with Harry all the way.

Finally George noticed that both boys successfully changed the colour of the toy they were practising on.

"Wow, Fred… you should consider becoming a professor after school!" – he teased his other half.

"Yeah, right…" – drawled other red-head – "These two are just that good."

They were interrupted by the arrival of Ron Weasley.

"Harry, mate, are you up? I'm coming in."

The boys shared a look. They were not keen on Ron finding his brothers in Harry's room. Thus the teens hid under the beds and observed, ready to defend Harry should the need arise. Neville got onto the bed and pretended to be asleep. Harry took his place at the table and busied himself with organizing his desk.

When Ron entered the room, his eyes quickly took in everything, starting from the decorations and ending with Harry's clothes.

"Hey, mate!" – he said cheerfully – "Going for breakfast?"

"Not quite yet, Ronald." – responded Harry calmly, his voice indifferent.

"Why not?" – asked the carrot top frowning slightly – "Come on, Harry, I'm hungry!"

"Then go on your own." – said the raven haired wizard flatly – "I'm finishing my Potions essay!"

"Homework before breakfast?" – asked Ron incredulously – "You're worse than Hermione!"

"Oh really?" – inquired Harry harshly – "I wonder, what exactly are you doing inviting me to breakfast with you in the first place?"

"Huh?" – was the ever so eloquent answer.

"If you don't remember, you punched Neville last week for being my friend." – drawled Harry, sounding a bit like Draco.

"So he went and snitched like the coward he is?" – spat Ron – "You don't need to lower yourself to trash like him! You're Harry Potter!"

"I know my name, thank you, Ronald!" – he bit out, feeling annoyed – "And who exactly gave you the right to decide if I can become friends with Neville, or anyone else for that matter?"

"…" – Ronald couldn't seem to find an answer.

"Get out. I don't want to talk to you until you apologize to Neville and write a formal apology to his Gran."

That sent the other boy scurrying from the room.


When they made it to breakfast, Harry, Neville, Fred and George made sure to sit as far from Ron and Hermione as possible. While Dumbledore was making some announcement, Harry cursed Ron, Neville got some Hufflepuff, while Pansy and Draco, who were told about the prank earlier that morning, eagerly cursed a muggleborn that somehow got into Slytherin and some stuck up Ravenclaw. The twins discreetly cursed Lockhart. Originally they were not going to charm a staff member, but seeing how it was just Lockhart, they figured it would be okay.

The laughing session that ensued was a loud one. Everyone found the prank rather amusing… except Ron and the other victims that is. The youngest Weasley brother was shrieking like a girl, while Lockhart was running back and forth wailing worse than a banshee.

"Well, this is really good." – decided Harry – "We really should do things like that more often."

Further down the Gryffindor table a muggleborn first year Colin Creevey was clicking his camera like a person possessed, muttering about great shots.

Further down the Gryffindor table a muggleborn first year Colin Creevey was clicking his camera like a person possessed, muttering about great shots.

Dumbledore observed the chaos with a mad twinkle in his eyes. He really did enjoy a good prank, especially if he was not the target. Nearby Minerva and Severus were enjoying Lockhart's humiliation so much that they decided to give the Weasley twins, for in their minds there were no o
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Một người không biết Harry Potter cá nhân sẽ nghĩ rằng một cậu bé 12 tuổi bị tức giận đã không có việc lớn... và một người sẽ chắc chắn làm cho một sai lầm lớn. Harry Potter, sau khi tất cả, đã không chỉ là của bạn kid năm 12 tuổi thường xuyên. Ông là một pháp sư trẻ với một lõi mạnh mẽ đặc biệt huyền diệu và ông đã được nghiêm túc pissed off."Lần đầu tiên họ không viết toàn bộ mùa hè! Sau đó tôi nghe nói chuyện với Ron về số tiền họ đã nhận từ giáo sư Dumbledore vì bạn bè của tôi Molly trả tiền từ vault của tôi không kém!... "-Harry bắt đầu ranting, ngực heaving, như kỳ diệu của ông hoà quyện wildly xung quanh anh ta giống như một cơn gió-" sau đó nó đi ra rằng đó là không chỉ Ron, nhưng ông chị và Hermione cũng đang làm gián điệp vào tôi cho hiệu trưởng đó!... Và bây giờ điều này? Nó là giống như ông muốn tôi trở thành một tổng số idiot!"Fred, George và Neville, người một cách khôn ngoan, rút lui một chút khi ma thuật bắt đầu kêu xung quanh anh ta, chia sẻ một nháy mắt quan tâm. Họ biết những điều xấu, nhưng những gì họ đã chỉ nghe đã vượt quá bất kỳ giới hạn hợp lý."Oh Merlin... Làm thế nào các heck đã làm ông quản lý để không có họ chết?"-thì thầm Fred trong awe."Bao nhiêu kiên nhẫn cậu ấy có? Để biết rằng nhiều điều lên án ở đây và không hành động cùng một lúc?"-đến George đều yên tĩnh và awed giọng nói.Neville shivered số lượng điện người bạn của ông sở hữu:"True... nhưng chúng tôi đã chụp anh ta ra khỏi nó... Nên bất cứ ai nhìn thấy anh ta như thế này..."Các chàng trai không phải lo lắng mặc dù, như gió gây ra bởi ma thuật của Harry từ từ chết và cậu bé bắt đầu rơi xuống, hoàn toàn cạn kiệt."Chết tiệt!"-với một lời nguyền muttered cả hai anh em sinh đôi đổ xô đến thằng bé rơi xuống và bắt gặp con trước khi ông đập xuống sàn."Wow... ông là hoàn toàn ra khỏi nó..."-murmured Fred."OK, sau đó. Neville, có túi của mình để phòng của bạn, chúng tôi sẽ thực hiện Harry. "-nói George. Là sinh đôi lớn, ông là một chút hơn trách nhiệm và nghiêm trọng, mặc dù ông hiếm khi có lý do để hiển thị này bên của anh ta cho bất cứ ai.Khi Harry tỉnh dậy, nó đã được tối tăm bên ngoài. Ông hơi, trang khi ông nhớ lại như thế nào ông thổi ở phía trước của Neville và các em sinh đôi. Ông vẫn còn là một chút mệt mỏi, nhưng ông ngồi lên và nhìn xung quanh. Nó trông giống như tại một thời điểm bạn bè của mình thực Anh ta ngủ. Harry nhận thấy rằng tất cả ba trong số đó đã vẫn còn trong phòng, mọi ng ngủ. Ông đã tự mình đã chia sẻ một giường với một trong các em sinh đôi, trong khi Neville chia sẻ của mình với người kia. Mà không nhận ra nó, Harry cuddled với George như điên cuồng suy nghĩ chạy xung quanh tâm trí của mình.'Merlin, tôi thực sự đã làm nó thời gian này...'-ông nghĩ-' tôi không thể tin rằng tôi thổi như thế và ở phía trước của họ không ít hơn... Làm thế nào để tôi giải thích điều này?'Ông được jolted ra khỏi musings của mình khi ông cảm thấy cánh tay của George thắt chặt xung quanh chờ đợi của ông:"Bạn đang suy nghĩ quá khó, Harry. Ngủ. Chúng tôi sẽ tìm tất cả mọi thứ trong ngày mai."-murmured gừng sleepily."Rồi..."-muttered Potter như ông trôi dạt ra ngủ, cho một lần trong cuộc sống của mình cảm giác ấm, Két an toàn và bảo vệ trong vòng tròn của cánh tay của cậu bé lớn.' Tôi tự hỏi là điều này như thế nào nó cảm thấy có một gia đình...'-là suy nghĩ có ý thức cuối cùng của mình.Một lớn 'nhấp chuột' là gì dậy Harry vào buổi sáng. Cậu bé muốn ngồi, nhưng một cái gì đó sẽ không để cho anh ta. Ông tán thành và liếc nhìn xung quanh-ông được tổ chức bởi một đôi Weasley ngủ, ông đã không chắc chắn mà một trong những, mặc dù nếu ông đã phải đoán ông sẽ nói đó là George.Harry trang một chút ở vị trí ông thức dậy trong-ông là sau khi tất cả đã 12, do đó nó là đáng xấu hổ để được tổ chức vào ban đêm giống như một số nhỏ bé. Với một số khó khăn, ông thu thập từ vòng tròn của cánh tay của George và thực hiện một dấu gạch ngang cho phòng tắm. Sau khi làm giảm mình và uống một vòi sen nhanh chóng, ông stared lúc sự phản ánh của mình trong gương, ghi nhận như thế nào mái tóc của mình từ từ trở thành đầy đủ hơn, có, đạt được một màu xanh nhạt để nó.'Tôi mất nó vào ngày hôm nay...'-ông nghĩ rằng miserably khi ông nhớ lại các sự kiện của buổi tối trước đó-' tôi nói với họ tất cả mọi thứ... Tôi... những gì heck là tôi phải làm gì bây giờ? Cả hai đều sẽ có thể ghét tôi bây giờ...'Tuy nhiên Harry đã không được phép để đắm mình trong self-pity, vì đã mở cửa phòng tắm và George đi, về chàng trai trẻ một cách cẩn thận:"Tôi hy vọng bạn không nghĩ rằng chúng tôi đang về để đổ lỗi cho bạn."-gừng nêu trong một giọng nói yên tĩnh, ông đối mặt với bình tĩnh và nhẹ nhàng."Nhưng... nhưng tôi..."-sputtered Harry, cố gắng để tìm các từ đúng cho những gì ông đã cảm thấy và những gì ông nghĩ rằng ông đã làm-"tôi đã nói với bạn tất cả những điều... và...""Và cả Fred và tôi, và tôi chắc chắn Neville là tốt, rất vui mừng rằng bạn tâm sự với chúng tôi."-ngắt George trước khi Harry đã mang đi với bên tiếc."Bạn có chắc chắn?"-hỏi Harry lặng lẽ. Ông nghĩ về làm thế nào ông tỉnh dậy cuối đêm và bộ nhớ té ngã ngủ trong khi được tổ chức, cảm giác ấm áp và được bảo vệ và chăm sóc từ từ đưa anh ta ra khỏi flunk của ông."Tích cực."-George yên tâm ông-"bây giờ đến, những người khác đang lên và chúng tôi có rất nhiều kế hoạch để làm."Cũng giống như gừng nói, cả hai anh trai của ông và Neville đã lên và rõ ràng Fred đã bận rộn giảng dạy Neville một chính tả."Buổi sáng Harry,"-kêu lên Neville hạnh phúc như ông thấy rằng người bạn của ông đã được lên và giới thiệu-"Fred dạy tôi chính tả chuyển đổi màu sắc. Muốn để cho nó một thử?""S-chắc chắn..."-stammered Harry, ông đã mong câu hỏi và yêu cầu và ở đây họ đang có hành vi như 'tập' không bao giờ xảy ra. Nó là không những gì ông đã được sử dụng để và do đó ông không biết chỉ cần làm thế nào để hành xử. Tất cả những cuốn sách ông đã đọc được vô dụng trong một tình huống như thế này.George ngồi tại bàn, nơi bị chiếm đóng bởi đống sách và cuộn với bài tập ở nhà, và theo dõi của mình đôi em dạy hai chàng trai chính tả, tâm trí của mình khuấy với tất cả các thông tin mới. Càng nhiều càng tốt, ông muốn đẩy sang một bên và tham gia những người khác, ông biết họ cần một kế hoạch và tốt nhất, không chỉ là một khát để trả thù. Tối qua cả hai ông và Fred vẫn lên muộn suy nghĩ về tất cả những gì họ đã học được từ rant của Harry và những gì nó có nghĩa là cho họ. Cả hai đều quyết định viết thư cho của người Anh trai, Bill và Charlie, tại một số điểm. Nó đã được rõ ràng rằng mẹ của mình, cùng với Ron và Ginny đã ở trên lược đồ Dumbledore. Vì vậy, họ cần phải tìm hiểu nếu cha và anh trai của họ đã được tham gia. George và Fred đã đẹp, chắc chắn rằng chỉ khác Weasley người có thể trong ngày kế hoạch là Percy, nhưng họ đã quyết định rằng thăm dò cẩn thận sẽ là một cách tốt hơn để đi hơn lời buộc tội ngay. Không giống như các hai người trong số họ, Neville đã không có bất cứ điều gì để suy nghĩ về, ông đã với Harry tất cả các cách.Cuối cùng, George nhận thấy rằng cả hai con trai thành công thay đổi màu sắc của các đồ chơi mà họ đã thực hành trên."Wow, Fred... bạn nên cân nhắc việc trở thành một giáo sư sau giờ học!"-ông chọc ghẹo của mình một nửa khác."có, phải..."-drawled khác màu đỏ-đầu-"hai là chỉ là tốt."Họ bị gián đoạn bởi sự xuất hiện của Ron Weasley."Harry, mate, bạn lên? Tôi đến đây."Các chàng trai chia sẻ một cái nhìn. Họ đã không quan tâm về Ron tìm anh em của mình trong Harry của phòng. Do đó thiếu niên đã giấu dưới giường và quan sát, sẵn sàng để bảo vệ Harry nên nhu cầu phát sinh. Neville có vào đáy và giả vờ để được ngủ. Harry diễn của mình tại bảng và chí mình với tổ chức bàn của mình.Khi Ron bước vào phòng, đôi mắt của mình một cách nhanh chóng đã ở tất cả mọi thứ, bắt đầu từ các đồ trang trí và kết thúc với Harry của quần áo."Hey, mate!"-ông vui vẻ-"Sẽ cho bữa ăn sáng?""Không khá được nêu ra, Ronald."-phản ứng một cách bình tĩnh, Harry giọng vô tư."Tại sao không?"-hỏi cà rốt đầu frowning hơi-"Come on, Harry, tôi đang đói!""Sau đó đi của riêng bạn."-nói thuật sĩ raven tóc thẳng thừng-"tôi đang hoàn thiện bài luận Potions của tôi!""Bài tập ở nhà trước khi ăn sáng?"-hỏi Ron incredulously-"Bạn đang tồi tệ hơn Hermione!""Oh thực sự?"-hỏi Harry cách gay gắt-"tôi tự hỏi, những gì chính xác là bạn làm mời tôi để ăn sáng với bạn tại địa điểm đầu tiên?""Huh?"-là câu trả lời bao giờ nên hùng hồn."Nếu bạn không nhớ, bạn đấm Neville cuối tuần vì bạn bè của tôi."-drawled Harry, sounding một chút như Draco."Vì vậy ông đã đi và snitched như hèn nhát ấy?"-nhổ Ron-"bạn không cần phải thấp hơn chính mình vào thùng rác như anh ta! Bạn đang Harry Potter!""Tôi biết tên của tôi, cảm ơn bạn, Ronald!"-ông bit ra, cảm thấy khó chịu-"và người chính xác cho bạn quyền để quyết định nếu tôi có thể trở thành bạn bè với Neville, hay bất cứ ai cho rằng vấn đề?""..."-Ronald dường như không thể tìm thấy một câu trả lời."Nhận ra. Tôi không muốn nói chuyện với ông cho đến khi bạn xin lỗi Neville và viết một lời xin lỗi chính thức để Gran của mình."Mà gửi cậu bé khác scurrying từ phòng.Khi họ đã làm cho nó để ăn sáng, Harry, Neville, Fred và George chắc ngồi như xa Ron và Hermione càng tốt. Trong khi giáo sư Dumbledore đã làm cho một số thông báo, Harry nguyền rủa Ron, Neville đã nhận một số Hufflepuff, trong khi Pansy và Draco, người đã nói về prank trước đó rằng buổi sáng, hăm hở nguyền rủa một muggleborn bằng cách nào đó đã vào Slytherin và một số bị mắc kẹt lên Ravenclaw. Các em sinh đôi kín đáo nguyền rủa Lockhart. Ban đầu, họ đã không đi để quyến rũ một nhân viên, nhưng thấy làm thế nào nó đã là chỉ Lockhart, họ biết nó sẽ được okay.Các cười phiên làm việc xảy ra sau đó là một ồn ào. Tất cả mọi người tìm thấy prank khá vui... ngoại trừ Ron và các nạn nhân khác là. Em trai Weasley út shrieking như một cô gái, trong khi Lockhart là chạy trở lại và ra sự than van tồi tệ hơn một banshee."Vâng, điều này là thực sự tuyệt vời."-quyết Harry-"chúng tôi thực sự nên làm những việc như thêm rằng thường."Hơn nữa xuống bảng Gryffindor muggleborn một năm đầu tiên, Colin Creevey cách nhấn vào máy ảnh của mình như một người sở hữu, họ lẩm bẩm về bức ảnh tuyệt vời.Hơn nữa xuống bảng Gryffindor muggleborn một năm đầu tiên, Colin Creevey cách nhấn vào máy ảnh của mình như một người sở hữu, họ lẩm bẩm về bức ảnh tuyệt vời.Giáo sư Dumbledore quan sát sự hỗn loạn với một twinkle điên trong mắt ông. Ông thực sự đã tận hưởng một prank tốt, đặc biệt là nếu ông đã không mục tiêu. Gần Minerva và Severus đã thưởng thức sự sỉ nhục của Lockhart rất nhiều mà họ đã quyết định cung cấp cho các em sinh đôi Weasley, cho trong tâm trí của họ đã có không có o
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Một người không biết Harry Potter cá nhân sẽ nghĩ rằng một cậu bé 12 tuổi tức giận là không có việc lớn ... và một người như vậy chắc chắn sẽ là một sai lầm lớn. Harry Potter, sau khi tất cả, không chỉ thường xuyên đứa trẻ 12 tuổi của bạn. Ông là một thuật sĩ trẻ với một lõi ma thuật đặc biệt mạnh mẽ và ông đã được nghiêm túc pissed off. "Đầu tiên họ không viết toàn bộ mùa hè! Sau đó, tôi nghe thấy Molly nói chuyện với Ron về số tiền mà họ đã nhận từ Dumbledore cho là bạn bè của tôi .. . thanh toán từ hầm của tôi không ít hơn ..! "- Harry bắt đầu ranting, phập phồng ngực mình, như phép thuật của mình xoáy dữ dội xung quanh anh như một cơn gió -" Sau đó nó đi ra rằng nó không chỉ Ron, nhưng em gái và Hermione của mình là tốt mà đang làm gián điệp trên tôi cho rằng hiệu trưởng! .. Và bây giờ đây? Nó giống như ông muốn tôi trở thành một tổng thằng ngốc! "Fred, George và Neville, người khôn ngoan rút lui một chút khi ma thuật đã bắt đầu kêu xung quanh anh, chia sẻ trong nháy mắt liên quan. Họ biết mọi việc vẫn xấu, nhưng những gì họ vừa nghe đã vượt quá bất kỳ giới hạn hợp lý. "Oh Merlin ... Làm thế nào có hề ông đã quản lý để không có họ bị giết?" - Fred thì thầm kinh ngạc. "Anh ta có bao nhiêu kiên nhẫn Để biết rằng nhiều người lên án sự vật và không thể hành động ngay?" - Đến giọng nói đều yên tĩnh và sững sờ của George. Neville rùng mình ở số lượng điện năng bạn mình sở hữu: "Đúng ... nhưng chúng tôi phải chụp anh ta ra khỏi nó ... Nên bất cứ ai nhìn thấy anh như thế này ..." Các chàng trai đã không phải lo lắng mặc dù, như gió gây ra bởi ma thuật của Harry từ từ chết xuống và cậu bé bắt đầu rơi xuống, hoàn toàn kiệt sức. "Chết tiệt!" - Với một lời nguyền lẩm bẩm cả hai cặp song sinh đổ xô lên để cậu bé rơi xuống và bắt gặp những đứa trẻ trước khi chạm tới sàn nhà. "Wow ... anh hoàn toàn ra khỏi nó ..." - lẩm bẩm Fred. "Được rồi, sau đó Neville, mất túi xách của mình để phòng của bạn. , chúng ta sẽ thực Harry. " - George nói. Là song sinh, anh ấy có chút trách nhiệm hơn và nghiêm trọng, mặc dù anh ít khi có lý do để cho thấy bên này của anh cho bất cứ ai. Khi Harry tỉnh dậy, trời đã tối bên ngoài. Ông đỏ mặt một chút, khi ông nhớ lại cách ông thổi lên ở phía trước của Neville và cặp sinh đôi. Anh vẫn còn hơi mệt mỏi, nhưng cậu ngồi dậy và nhìn quanh. Nó trông giống như tại một thời điểm bạn bè của ông mang ông ngủ. Harry nhận thấy rằng cả ba người trong số họ vẫn còn trong phòng, tất cả ngủ. Bản thân ông đã chia sẻ một chiếc giường với một trong những cặp song sinh, trong khi Neville chia sẻ của mình với người khác. Mà không nhận ra nó, Harry ôm ấp với George như những suy nghĩ điên cuồng chạy quanh tâm trí của mình. "Merlin, tôi thực sự đã làm nó lúc này ..." - ông nghĩ - "Tôi không thể tin rằng tôi đã thổi lên như vậy và trước mặt họ không ít ... Làm thế nào để giải thích điều này? Ông bị giật ra khỏi suy tưởng của ông khi ông cảm thấy cánh tay của George thắt chặt xung quanh chờ đợi của mình: "... Bạn đang suy nghĩ quá cứng, Harry Ngủ Chúng tôi sẽ tìm hiểu mọi thứ vào ngày mai" - Lẩm bẩm gừng ngái ngủ. "Được rồi ..." -. Lẩm bẩm Potter khi cậu chìm vào giấc ngủ, một lần trong đời mình cảm thấy ấm áp, an toàn và được bảo vệ trong vòng tay cậu bé lớn tuổi 'Tôi tự hỏi là điều này như thế nào nó cảm thấy có một gia đình ... "- cũng là suy nghĩ có ý thức cuối cùng của ông. Một tiếng 'CLICK' đã làm tôi thức giấc Harry dậy vào buổi sáng. Cậu bé muốn ngồi dậy, nhưng một cái gì đó sẽ không để cho anh ta. Anh cau mày và liếc nhìn xung quanh - ông đã được tổ chức bởi một Weasley sinh đôi ngủ, ông không chắc chắn mà một, mặc dù nếu anh đoán ông muốn nói đó là George. Harry đỏ mặt một chút ở vị trí anh tỉnh dậy trong - ông sau khi tất cả đã 12, do đó nó là đáng xấu hổ sẽ được tổ chức vào ban đêm như một số đứa trẻ nhỏ. Với một số khó khăn anh trườn ra khỏi vòng tay của George và tạo ra một dấu gạch ngang cho phòng tắm. Sau khi giải tỏa bản thân và tham gia một tắm nhanh, anh nhìn chằm chằm vào sự phản ánh của mình trong gương, lưu ý cách tóc của ông đã từ từ trở nên đầy đủ hơn, silkier, đạt một màu xanh nhạt với nó. "Tôi bị mất nó ngày hôm qua ..." - ông nghĩ đau khổ khi nhớ lại các sự kiện của buổi tối trước đó - "Tôi nói với họ tất cả mọi thứ ... Tôi ... cái quái gì tôi phải làm gì bây giờ? Cặp song sinh có thể sẽ ghét tôi bây giờ ... "Tuy nhiên Harry đã không được phép để đắm mình trong sự tự thương hại, vì cửa phòng tắm mở ra và George bước vào, về chàng trai trẻ một cách cẩn thận:" Tôi hy vọng các bạn không nghĩ rằng chúng tôi đang về đổ lỗi cho bạn. " - Gừng nói bằng một giọng bình tĩnh, khuôn mặt bình tĩnh của mình và nhẹ nhàng. "Nhưng ... nhưng tôi ..." - phún xạ Harry, cố gắng tìm những từ thích hợp cho những gì ông đã cảm thấy và những gì anh nghĩ anh đã làm - "Tôi đã nói với tất cả các bạn những điều đó ... và ... "" Và cả Fred và tôi, và tôi chắc chắn rằng Neville là tốt, rất vui vì bạn tâm sự với chúng tôi. " - George bị gián đoạn trước khi Harry đã mang đi với bên thương hại. "Bạn có chắc không?" - Lặng lẽ hỏi Harry. Ông nghĩ thế nào về anh thức dậy vào đêm qua và bộ nhớ đi vào giấc ngủ trong khi bị giam giữ, cảm thấy ấm áp và được bảo vệ và chăm sóc từ từ đưa anh ta ra khỏi đánh hỏng của mình. "Positive". - George trấn an anh ta - ". Bây giờ đến, những người khác đang lên và chúng tôi có rất nhiều kế hoạch để làm". Cũng như gừng cho biết, cả hai anh trai và Neville của ông đã lên và dường như Fred đã giảng dạy bận rộn Neville một câu thần chú "Morning Harry, "- kêu lên Neville hạnh phúc khi thấy bạn mình lên và về -". Fred đang dạy tôi các spell màu chuyển Muốn cung cấp cho nó một thử "?" S-chắc chắn ... "- lắp bắp Harry, ông đã mong câu hỏi và nhu cầu và ở đây họ đã hành xử như 'tập' không bao giờ xảy ra. Đó không phải là những gì ông đã được sử dụng để và do đó ông không biết như thế nào để cư xử. Tất cả các cuốn sách ông đọc là vô dụng trong một tình huống như thế này. George ngồi ở bàn làm việc, trong đó đã bị chiếm bởi các chồng sách và cuộn với bài tập về nhà, và nhìn đôi trai dạy cho hai cậu bé phép thuật, tâm trí của mình khuấy với tất cả các thông tin mới. Nhiều như anh muốn đẩy nó sang một bên và tham gia vào những người khác, ông biết rằng họ cần một kế hoạch và một tốt nhất, không chỉ là một khát vọng trả thù. Đêm qua cả ông và Fred đã thức đến suy nghĩ muộn về mọi thứ họ đã học được từ rant của Harry và những gì nó có nghĩa là để cho họ. Các cặp song sinh đã quyết định viết thư cho anh trai của mình, Bill và Charlie, tại một số điểm. Rõ ràng rằng mẹ của họ, cùng với Ron và Ginny đang ở trên sơ đồ của cụ Dumbledore. Vì vậy, họ cần phải học nếu cha già của họ anh em đã tham gia. Cả George và Fred là khá chắc chắn rằng chỉ Weasley khác, những người có thể được ở trên kế hoạch là Percy, nhưng họ quyết định rằng cẩn thận thăm dò sẽ là một cách tốt hơn để đi so với lời buộc tội hoàn toàn. Không giống như hai người họ, Neville đã không có bất cứ điều gì để suy nghĩ về, ông được với Harry tất cả các cách. Cuối cùng George nhận thấy rằng cả hai chàng trai thay đổi thành công các màu sắc của các đồ chơi nó được thực hành trên. "Wow, Fred ... bạn nên xem xét trở thành một giáo sư sau giờ học! " - Anh trêu chọc nửa kia của mình. "Vâng, đúng vậy ..." - dài giọng đỏ đầu khác - ". Hai người này là chỉ là tốt". Họ đã bị gián đoạn bởi sự xuất hiện của Ron Weasley "Harry, người bạn đời, là bạn lên tôi? m đến ở. "Các chàng trai chia sẻ một cái nhìn. Họ không quan tâm đến việc tìm kiếm Ron anh em của mình trong phòng của Harry. Vì vậy, các thanh thiếu niên trốn dưới giường và quan sát, sẵn sàng bảo vệ Harry khi có nhu cầu. Neville đã lên giường và giả vờ như đang ngủ. Harry mất vị trí của mình tại bàn ăn và vùi mình vào tổ chức bàn của mình. Khi Ron bước vào phòng, đôi mắt của mình một cách nhanh chóng mất trong tất cả mọi thứ, bắt đầu từ việc trang trí và kết thúc với quần áo của Harry. "Hey, mate!" - Ông vui vẻ nói - "Đi cho bữa sáng?" "Không hẳn chưa, Ronald". - Harry trả lời một cách bình tĩnh, giọng nói của anh không quan tâm. "Tại sao không?" - Hỏi đầu cà rốt hơi cau mày - "! Thôi nào, Harry, em đói" "Sau đó đi một mình". - Cho biết các thuật sĩ tóc quạ thẳng thừng - "Tôi là xong Potions bài luận của tôi!" "Bài tập về nhà trước khi ăn sáng"? - Ron hỏi một cách hoài nghi - "Bạn đang tồi tệ hơn Hermione!" "Oh thực sự"? - Harry hỏi một cách khắc nghiệt - "Tôi tự hỏi, chính xác những gì bạn đang làm gì mời tôi ăn sáng với bạn ở nơi đầu tiên?" "Huh"? - Là câu trả lời bao giờ nên hùng hồn. "Nếu bạn không nhớ, bạn đấm Neville hồi tuần trước vì người bạn của tôi." - Harry dài giọng, nghe có vẻ hơi giống Draco. "Vì vậy, ông đã đi và snitched như một kẻ hèn nhát, ông là ai?" - Nhổ Ron - "Bạn không cần phải hạ thấp mình vào thùng rác như anh Bạn đang Harry Potter!" "Tôi biết tên của tôi, cảm ơn bạn, Ronald"! - Anh cắn ra, cảm giác khó chịu - "Và chính xác ai đã cho bạn quyền quyết định nếu tôi có thể trở thành bạn bè với Neville, hoặc bất cứ ai khác cho rằng vấn đề?" "..." - Ronald dường như không thể tìm ra câu trả lời. "Get ra. Tôi không muốn nói chuyện với bạn cho đến khi bạn xin lỗi Neville và viết một lời xin lỗi chính thức tới Gran mình. "Đó gửi các cậu bé khác đang tất bật từ phòng. Khi họ đã làm cho nó để ăn sáng, Harry, Neville, Fred và George làm chắc chắn để ngồi càng xa Ron và Hermione càng tốt. Trong khi Dumbledore đã làm cho một số báo, Harry bị nguyền rủa Ron, Neville đã nhận một số Hufflepuff, trong khi Pansy và Draco, người đã nói về những trò đùa trước buổi sáng hôm đó, háo hức nguyền rủa một muggleborn rằng bằng cách nào đó đã vào Slytherin và một số bị mắc kẹt lên Ravenclaw. Các cặp song sinh kín đáo nguyền rủa Lockhart. Nguyên họ sẽ không để quyến rũ một nhân viên, nhưng nhìn thấy như thế nào nó đã được chỉ Lockhart, họ đã hình nó sẽ không sao. Các phiên cười xảy ra sau đó là một tiếng. Mọi người đều tìm thấy các trò đùa khá vui ... trừ Ron và những nạn nhân khác đó là. Các em trai út Weasley đã thét lên như một cô gái, trong khi Lockhart đã chạy qua lại khóc lóc tệ hơn là một nữ thần báo tử. "Vâng, điều này là thực sự tốt." - Đã quyết định Harry - ". Chúng tôi thực sự nên làm những điều như thế thường xuyên hơn". Hơn nữa xuống bàn Gryffindor một muggleborn năm đầu tiên Colin Creevey đã nhấn máy ảnh của mình như một người sở hữu, lẩm bẩm về bức ảnh tuyệt vời Hơn nữa xuống bàn Gryffindor một muggleborn năm đầu tiên Colin Creevey đã nhấn máy ảnh của mình như một người sở hữu, lẩm bẩm về bức ảnh tuyệt vời. Dumbledore quan sát thấy sự hỗn loạn với một cái nháy điên trong mắt anh. Anh ấy thực sự đã tận hưởng một trò đùa tốt, đặc biệt là nếu ông không phải là mục tiêu. Cac Minerva và Severus đã được thưởng thức sỉ nhục Lockhart của rất nhiều mà họ quyết định để cho các anh em sinh đôi nhà Weasley, vì trong tâm trí của họ không có o
















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: