fought him. Time has stolen on unobserved, for Adams is not the head-b dịch - fought him. Time has stolen on unobserved, for Adams is not the head-b Việt làm thế nào để nói

fought him. Time has stolen on unob

fought him.
 

Time has stolen on unobserved, for Adams is not the head-boy in the days that are come now, nor has he been this many and many a day. Adams has left the school so long, that when he comes back, on a visit to Doctor Strong, there are not many there, besides myself, who know him. Adams is going to be called to the bar almost directly, and is to be an advocate, and to wear a wig. I am surprised to find him a meeker man than I had thought, and less imposing in appearance. He has not staggered the world yet, either; for it goes on (as well as I can make out) pretty much the same as if he had never joined it.

 

A blank, through which the warriors of poetry and history march on in stately hosts that seem to have no end - and what comes next! I am the head-boy, now! I look down on the line of boys below me, with a condescending interest in such of them as bring to my mind the boy I was myself, when I first came there. That little fellow seems to be no part of me; I remember him as something left behind upon the road of life - as something I have passed, rather than have actually been - and almost think of him as of someone else.
 

And the little girl I saw on that first day at Mr. Wick- field’s, where is she? Gone also. In her stead, the perfect likeness of the picture, a child likeness no more, moves about the house; and Agnes - my sweet sister, as I call her in my thoughts, my counsellor and friend, the better angel of the lives of all who come within her calm, good, self-denYing influence - is quite a woman.

 

What other changes have come upon me, besides the changes in my growth and looks, and in the knowledge I have garnered all this while? I wear a gold watch and chain, a ring upon my little finger, and a long-tailed coat; and I use a great deal of bear’s grease - which, taken in conjunction with the ring, looks bad. Am I in love again? I am. I worship the eldest Miss Larkins.

 

The eldest Miss Larkins is not a little girl. She is a tall, dark, black-eyed, fine figure of a woman. The eldest Miss Larkins is not a chicken; for the youngest Miss Larkins is not that, and the eldest must be three or four years older. Perhaps the eldest Miss Larkins may be about thirty. My passion for her is beyond all bounds.
 

The eldest Miss Larkins knows officers. It is an awful thing to bear. I see them speaking to her in the street. I see them cross the way to meet her, when her bonnet (she has a bright taste in bonnets) is seen coming down the pavement, accompanied by her sister’s bonnet. She laughs and talks, and seems to like it. I spend a good deal of my own spare time in walking up and down to meet her. If I can bow to her once in the day (I know her to bow to, knowing Mr. Larkins), I am happier. I deserve a bow now and then. The raging agonies I suffer on the night of the Race Ball, where I know the eldest Miss Larkins will be dancing with the military, ought to have some compensation, if there be even-handed justice in the world.
 

My passion takes away my appetite, and makes me wear my newest silk neckerchief continually. I have no relief but in putting on my best clothes, and having my boots cleaned over and over again. I seem, then, to be worthier of the eldest Miss Larkins. Everything that belongs to her, or is connected with her, is precious to me. Mr. Larkins (a gruff old gentleman with a double chin,

0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
chiến đấu anh ta. Thời gian đã đánh cắp trên unobserved, cho Adams không phải là cậu bé đầu trong ngày đến bây giờ, cũng không phải ông có là điều này nhiều và nhiều một ngày. Adams đã để lại các trường học quá lâu, rằng khi ông trở lại, trên một chuyến thăm bác sĩ mạnh, không có nhiều có, bên cạnh việc bản thân mình, những người biết ông. Adams sẽ được gọi là để thanh gần như trực tiếp, và là một người ủng hộ, và để mặc một bộ tóc giả. Tôi ngạc nhiên khi thấy anh ta một người đàn ông meeker hơn tôi đã nghĩ, và ít áp đặt trong xuất hiện. Ông đã không so le thế giới nhưng, hoặc; cho nó đi vào (cũng như tôi có thể tạo ra) khá nhiều giống như nếu ông đã không bao giờ gia nhập nó. Một trống, qua đó các chiến binh của thơ và lịch sử tiến vào trong máy chủ trang nghiêm mà dường như không có kết thúc - và những gì đến tiếp theo! Tôi là cậu bé, đầu, bây giờ! Tôi nhìn xuống trên dòng của các bé trai dưới đây tôi, với một lãi suất condescending trong đó của họ như là mang đến cho tâm trí của tôi cậu bé tôi là bản thân mình, khi tôi lần đầu tiên đến đó. Đó đồng bào ít có vẻ là không có phần của tôi; Tôi nhớ anh ta như một cái gì đó đã để lại trên con đường của cuộc sống - như một cái gì đó tôi đã trôi qua, chứ không phải đã thực sự - và gần như suy nghĩ của ông thời người khác. Và các cô gái tôi thấy trên là ngày đầu tiên tại ông Wick-của trường, bà ở đâu? Đi cũng. Trong sự ổn của cô, chân dung hoàn hảo của hình ảnh, một chân dung trẻ em không có thêm, di chuyển về nhà; và Agnes - chị ngọt, như tôi gọi cho cô ấy trong suy nghĩ của tôi, cố vấn và người bạn của tôi, các thiên sứ tốt hơn của cuộc sống của tất cả những người đến bên trong của cô bình tĩnh, tốt, tự bỏ ảnh hưởng - là khá một người phụ nữ. Những gì các thay đổi khác đã đến trên tôi, bên cạnh những thay đổi trong sự phát triển của tôi và có vẻ, và trong kiến thức, tôi đã giành được tất cả điều này trong khi? Tôi mặc một chiếc đồng hồ vàng và chuỗi, một chiếc nhẫn trên ngón tay của tôi, và một cái áo đuôi dài; và tôi sử dụng rất nhiều dầu mỡ của gấu - đó, thực hiện trong cùng với chiếc nhẫn, trông xấu. Tôi yêu một lần nữa? Tôi. Tôi tôn thờ con Hoa hậu Larkins. Hoa hậu Larkins con không phải là một cô bé. Cô là một nhân vật cao, tối, ăn, tốt đẹp của một người phụ nữ. Hoa hậu Larkins con không phải là một con gà; cho các trẻ nhất Hoa hậu Larkins này không phải là, và con phải có ba hoặc bốn tuổi. Có lẽ con Hoa hậu Larkins có thể về ba mươi. Niềm đam mê của tôi cho cô ấy là vượt ra ngoài giới hạn tất cả. Hoa hậu Larkins con biết nhân viên. Đó là một điều khủng khiếp để chịu. Tôi thấy họ nói chuyện với cô ấy trên đường phố. Tôi nhìn thấy chúng qua cách để đáp ứng của mình, khi cô bonnet (cô có một hương vị tươi sáng tại quầy, Bể) nhìn xuống vỉa hè, đi kèm với chị gái của bonnet. Cô cười và nói, và dường như thích nó. Tôi dành nhiều thời gian rảnh rỗi của riêng tôi trong đi bộ lên và xuống để đáp ứng của mình. Nếu tôi có thể cung cho cô ấy một lần trong ngày (tôi biết cô ấy cúi, biết ông Larkins), tôi là hạnh phúc hơn. Tôi xứng đáng một mũi bây giờ và sau đó. Agonies hoành hành tôi bị đêm chủng tộc bóng, nơi tôi biết con Hoa hậu Larkins sẽ nhảy múa với quân đội, nên có một số bồi thường thiệt hại, nếu có là ngay cả tay công lý trên thế giới. Niềm đam mê của tôi mất đi sự thèm ăn của tôi, và làm cho tôi đeo khăn quàng lụa mới nhất của tôi liên tục. Tôi đã không có cứu trợ nhưng trong đặt trên quần áo tốt nhất của tôi, và có khởi động của tôi làm sạch hơn và hơn nữa. Tôi có vẻ, sau đó, để worthier của Hoa hậu Larkins con. Tất cả mọi thứ mà thuộc về cô ấy, hoặc đã được nối với cô ấy, là quý giá với tôi. Ông Larkins (một gruff cũ người đàn ông với một cằm đôi,
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
fought him.
 

Time has stolen on unobserved, for Adams is not the head-boy in the days that are come now, nor has he been this many and many a day. Adams has left the school so long, that when he comes back, on a visit to Doctor Strong, there are not many there, besides myself, who know him. Adams is going to be called to the bar almost directly, and is to be an advocate, and to wear a wig. I am surprised to find him a meeker man than I had thought, and less imposing in appearance. He has not staggered the world yet, either; for it goes on (as well as I can make out) pretty much the same as if he had never joined it.

 

A blank, through which the warriors of poetry and history march on in stately hosts that seem to have no end - and what comes next! I am the head-boy, now! I look down on the line of boys below me, with a condescending interest in such of them as bring to my mind the boy I was myself, when I first came there. That little fellow seems to be no part of me; I remember him as something left behind upon the road of life - as something I have passed, rather than have actually been - and almost think of him as of someone else.
 

And the little girl I saw on that first day at Mr. Wick- field’s, where is she? Gone also. In her stead, the perfect likeness of the picture, a child likeness no more, moves about the house; and Agnes - my sweet sister, as I call her in my thoughts, my counsellor and friend, the better angel of the lives of all who come within her calm, good, self-denYing influence - is quite a woman.

 

What other changes have come upon me, besides the changes in my growth and looks, and in the knowledge I have garnered all this while? I wear a gold watch and chain, a ring upon my little finger, and a long-tailed coat; and I use a great deal of bear’s grease - which, taken in conjunction with the ring, looks bad. Am I in love again? I am. I worship the eldest Miss Larkins.

 

The eldest Miss Larkins is not a little girl. She is a tall, dark, black-eyed, fine figure of a woman. The eldest Miss Larkins is not a chicken; for the youngest Miss Larkins is not that, and the eldest must be three or four years older. Perhaps the eldest Miss Larkins may be about thirty. My passion for her is beyond all bounds.
 

The eldest Miss Larkins knows officers. It is an awful thing to bear. I see them speaking to her in the street. I see them cross the way to meet her, when her bonnet (she has a bright taste in bonnets) is seen coming down the pavement, accompanied by her sister’s bonnet. She laughs and talks, and seems to like it. I spend a good deal of my own spare time in walking up and down to meet her. If I can bow to her once in the day (I know her to bow to, knowing Mr. Larkins), I am happier. I deserve a bow now and then. The raging agonies I suffer on the night of the Race Ball, where I know the eldest Miss Larkins will be dancing with the military, ought to have some compensation, if there be even-handed justice in the world.
 

My passion takes away my appetite, and makes me wear my newest silk neckerchief continually. I have no relief but in putting on my best clothes, and having my boots cleaned over and over again. I seem, then, to be worthier of the eldest Miss Larkins. Everything that belongs to her, or is connected with her, is precious to me. Mr. Larkins (a gruff old gentleman with a double chin,

đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: