How large should the city be, which means what size is possible or rat dịch - How large should the city be, which means what size is possible or rat Việt làm thế nào để nói

How large should the city be, which

How large should the city be, which means what size is possible or rather what scale can be sustained? Another, probably more important issue, is the urban structure. In what way should the relationship with its neighbours be set; should a boundary be put


around the city, forcing it to be denser etc? Finally, it may be necessary to ask “what is the city?” The context of what makes a city is varied. It can be defined by the contrast with the surrounding countryside, by specifying a minimum number of inhabitants, or by using density as its criterion. It may be true that, thinking about urban form, the city is usually recognized structurally, but a more important aspect should be considered in that the city is made of human beings. The city cannot be unsustainable by itself; the city is the way of life of its people. So, addressing unsustainable factors cannot ignore the issues of economic systems, political strategy and most importantly, the ever changing way life. Although there are many problems of concern in terms of urban planning, the main ones are addressed below. Most have been mentioned before but perhaps, it is necessary to have a short over view and also to stress some points. This will also form the basis for analysing the elements needed for urban function.

First of all, it is the harmfulness that large-scale rational planning threaten people’s living. Urban areas are speeding up their rate of development, usually with an increased footprint, leading to significant negative changes in the neighbourhood. This is not a new topic and there has already been much talk about it. Based on the concept of ‘carrying capacity’, the concept of ‘ecological footprint’ has been developed by Wackernagel and Rees, in order to appraise the dominance of the urban areas on their surrounding areas. The negative impacts of cities on their neighbourhoods can be seen from the land taken for expansion, the withdrawal of their natural resources, and discharging of waste to them [Rees, (1992)]. In [Drakakis-Smith, (2000)], p. 103 , the nature of the urban footprint is clarified into two parts: the intermediate peri-urban areas where the footprint looms large and heavy; and the broader regional resource/waste impacts. From this, three areas require concern [UNCHS, (1996)] cited in [Drakakis-Smith, (2000)], p 104.

“Unplanned and uncontrolled urban sprawl – often through the expansion of illegal squatter settlements located on marginally usable land. However, there are many other forms of poorly controlled expansion which occur through the private sector, such as the spread of golf courses, which consume enormous amounts of land and water.

Solid waste disposal – usually in the form of landfall dumping on unprepared, uncontrolled and ecologically unsuitable sites. Despite the hazardous wastes, such sites often become focus for the squatter developments outlined above, as poor people seek to scavenge a livelihood out of recycling.

Liquid waste disposal – this is one of the most common and serious impacts on the peripheral areas and beyond, as untreated sewage and industrial effluence enter rivers, lakes or aquifers, making agriculture or fisheries in the peripheral areas subject to contamination.”




However, in the third world, the urban poor have found opportunities for cheap shelter, growing wood for fuel, farming and other economic activities in these areas. That is a problem that magnifies deterioration of the ecosystem.

Yet, it is not easy to forbid development or restrict expansion. The question is how to ensure that development does not go over the earth’s carrying capacity so that development starts from the idea of maintaining a “fair share” of it. As noted by Rees [Rees, (1992)], development is not the problem if there is a balance of the net carrying capacity across and between ecological regions. However, economic pressures are always the reason obstructing this sustainable goal [Drakakis-Smith, (2000)].

The second is the issue of weak sustainability, described as follows.

“It fails to the recognize that much of so-called rich countries’ money saving comes from the depletion of other countries’ natural capital and exploitation of global common-pool assets…In effect, high materials standards are maintained by a massive but unaccounted ecological deficit with the rest of the world (including some of the countries labelled ‘unsustainable’.” [Wackernagel and Rees, (1996)] page 37




3: Comparing people’s average consumption in the US, Canada, India and the world [Wackernagel and Rees, (1996)] p 85.






Not only is the path of development causing conflict between countries, but also more seriously between rich and poor in developing regions. For example, in terms of urban planning, it can be seen that investment in infrastructure is different according to regions.

Thirdly, how to create human scale and meet human requirements have become important criteria in urban design and analysis of modern urban activities. In other words, thinking about the impact of the development is the way, not the issue of population. Certainly, this is also a life style issue.

In summary, applying the concept of ‘carrying capacity’ to human population is not appropriate. Probably, the number of people is not the fundamental question, rather the activities that increase impact on carrying capacity are. ‘When applied to human populations, this concept becomes more complex and irrelevant owing to the seeming


ability of mankind to increase the carrying capacity through technology and trade, by importing resources that are locally scarce and by eliminating the other competing species’ [Mithraratne et al., (2007)] p 90. Human carrying capacity was redefined as ‘the maximum load’ by Rees [Rees, (1996)], cited in [Mithraratne et al., (2007)] p 90: ‘the maximum rates of resource harvesting and waste generation that can be sustained indefinitely without progressively impairing the productivity and functional integrity of relevant ecosystems, irrespective of the location of those ecosystems’. According to this definition, research into sustainable urban regeneration should be focussed on evaluation of life style - the way in which people use space. The form of sustainable urban development must be relevant and satisfy the needs as well as the desires of human beings. In other words, a regenerated lifestyle is the fundamental factor in establishing sustainability.



Addressing urban identity, urban change and sustainable prospects in Southeast Asia



































: Map of South East Asia indicating the capital cities

[Shannon, (2004)] p 50










In modern times, Southeast Asia has been experiencing the domination of the global market. This area has become one of the fastest growing economic zones, creating population growth and rapid urbanization. At the same time, its diversity of urban hierarchies, cultural lifestyle and natural environment have been deteriorating.

As this research is mainly focused on urban change in developing regions, particularly in Asia, it is reasonable to explore the Southeast Asia region which has undergone unprecedented change since the early 1960s. Furthermore, Vietnam is counted in this group, so understanding the context of the Southeast Asian city is a basis for establishing the context of Vietnam.


Urban identity - Unity and Polychromy

Mc Gee saw the Southeast Asian city as “a mosaic of cultural and racial worlds each invoking the memory of other lands and other people…” [Yeung and Hong Kong Institute of Asia-Pacific Studies., (1998)] from page 55 to 91. He stated [Furnivall, (1994)] that Southeast Asia is better understood as a “cellular society or plural society in which a plethora of cultural cells interact in a way that acts against the unity of the region.” However, these cities are also part of the homogenizing process, as discussed above in the context of the generic city, and are losing their cultural identities, mainly because of the economic transition. Additionally, urbanization in the developing regions will be strongly affected by the world urban perspective. Thus, the idea of a sustainable future will be largely spreading over this area.

By drawing the attention of foreign investors in recent years, this area has involved into global networks. Some remarkable examples are Singapore, Thailand, Indonesia, the Philippines and Malaysia. Although entering this situation at a later time, Vietnam and Brunei are now following their neighbours as they open their markets. Following are Laos, Cambodia, and Myanmar, all of which will catch up in time. On the other hand, apart from economic factors, the future of this area also depends on political and historical factors. Except for Thailand, all of these countries have experienced a period of colonization that has contributed to the diverse urban fabric. It can be seen that most of the present largest cities in Southeast Asia have been built under a colonial regime. Describing Southeast Asian cities in a colourful manner, Mc Gee wrote:

“… the tree-lined avenues of Phnom Penh and Saigon are reminiscent of Paris; the canals and stuffy buildings of old Batavia, replicas of the medieval Dutch town; and the towering skyscrapers of downtown Singapore are part of the universal Western business district. There are bustling over crowded Chinatowns with their pavements full of hawkers and stalls that reach back in to the cool of the open shops; and above the crowded tenements with washing hanging from the open windows. Innumerable flags are hung for the procession of hawkers, human carriers and grubby children who move along the pavements. The street of Indian textile sellers - white draped -s beckoning the potential purchaser w
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Làm thế nào lớn thành phố nên, có nghĩa là kích thước những gì có thể hoặc thay vì những gì quy mô có thể được duy trì? Vấn đề khác, có lẽ quan trọng hơn, là cấu trúc đô thị. Theo những gì nên mối quan hệ với nước láng giềng được đặt; nên một ranh giới được đặt Quanh city, buộc nó phải nặng vv? Cuối cùng, nó có thể là cần thiết để yêu cầu "thành phố là gì?" Bối cảnh của những gì làm cho một thành phố khác nhau. Nó có thể được định nghĩa bởi sự tương phản với vùng nông thôn xung quanh, bằng cách xác định một số lượng tối thiểu số người, hoặc bằng cách sử dụng mật độ tiêu chuẩn của nó. Nó có thể đúng là, suy nghĩ về hình thức thành thị, thành phố thường được công nhận về mặt cấu trúc, nhưng một khía cạnh quan trọng cần được xem xét trong đó thành phố được chia ra con người. Thành phố không thể không bền vững của chính nó; thành phố là cách của cuộc sống của người dân của nó. Vì vậy, địa chỉ không bền vững các yếu tố không thể bỏ qua các vấn đề của hệ thống kinh tế, chính trị chiến lược và quan trọng nhất, cuộc sống cách bao giờ thay đổi. Mặc dù có nhiều vấn đề quan tâm trong điều khoản của quy hoạch đô thị, những chính được đề cập dưới đây. Hầu hết đã được đề cập trước khi, nhưng có lẽ, nó là cần thiết để có một đoạn ngắn trong xem và cũng để nhấn mạnh một số điểm. Điều này cũng sẽ hình thành cơ sở cho phân tích các yếu tố cần thiết cho chức năng đô thị.Trước hết, nó là harmfulness rằng kế hoạch hợp lý quy mô lớn đe dọa cuộc sống của người dân. Khu vực đô thị đang đẩy mạnh lên tốc độ phát triển, thường với một dấu chân tăng, dẫn đến thay đổi đáng kể tiêu cực trong khu vực lân cận. Đây không phải là một chủ đề mới và đã là nhiều thảo luận về nó. Dựa trên khái niệm về 'mang công suất', khái niệm về 'dấu chân sinh thái' đã được phát triển bởi Wackernagel và Rees, để thẩm định sự thống trị của các khu vực đô thị trên các khu vực xung quanh. Các tác động tiêu cực của các thành phố trên khu vực lân cận của họ có thể được nhìn thấy từ đất thực hiện mở rộng, sự rút lui của tài nguyên thiên nhiên, và xử lý các chất thải để họ [Rees, (1992)]. Trong [Drakakis-Smith, (2000)], trang 103, bản chất của các dấu chân đô thị làm rõ thành hai phần: các khu vực đô thị peri trung gian nơi dấu chân khung dệt lớn và nặng; và tác động đến các khu vực rộng hơn tài nguyên/chất thải. Từ đây, thị trấn này có ba lĩnh vực cần quan tâm [UNCHS, (1996)] trích dẫn trong [Drakakis-Smith, (2000)], p 104."Không có kế hoạch và không kiểm soát được đô thị sprawl-thường thông qua việc mở rộng của bất hợp pháp các khu định cư squatter nằm trên đất nhẹ có thể sử dụng. Tuy nhiên, có rất nhiều hình thức khác của sự mở rộng kiểm soát kém xảy ra thông qua khu vực tư nhân, chẳng hạn như sự lây lan của các khóa học golf, tiêu thụ một lượng lớn diện tích đất và nước.Vững chắc xử lý chất thải-thường ở dạng rơi xuống đất bán phá giá trên các trang web không chuẩn bị, không kiểm soát được và không thích hợp sinh thái. Mặc dù các chất thải nguy hại, các trang web đó thường trở thành tập trung cho những phát triển squatter đã nêu ở trên, như người nghèo tìm kiếm để nhặt rác một sinh kế ra khỏi tái chế.Chất thải lỏng sử dụng-đây là một trong những phổ biến và nghiêm trọng tác động vào các khu vực ngoại vi và hơn thế nữa, khi nước thải không được điều trị và công nghiệp effluence vào con sông, hồ hoặc tầng ngậm nước, làm cho nông nghiệp hoặc thuỷ sản ở các khu vực ngoại vi tùy thuộc vào ô nhiễm. " Tuy nhiên, trong thế giới thứ ba, người nghèo đô thị đã tìm thấy cơ hội cho chỗ ở giá rẻ, gỗ cho nhiên liệu, nông nghiệp và các hoạt động kinh tế khác trong các lĩnh vực phát triển. Đó là một vấn đề magnifies suy thoái của các hệ sinh thái.Tuy vậy, nó không phải là dễ dàng để cấm phát triển hoặc hạn chế mở rộng. Câu hỏi là làm thế nào để đảm bảo rằng phát triển không đi về trái đất thực hiện khả năng để phát triển bắt đầu từ ý tưởng của việc duy trì một "chia sẻ công bằng" của nó. Theo ghi nhận của Rees [Rees, (1992)], phát triển không phải là vấn đề nếu có một sự cân bằng năng lực mang net trên và giữa các vùng sinh thái. Tuy nhiên, kinh tế áp lực luôn luôn là những lý do cản trở mục tiêu bền vững này [Drakakis-Smith, (2000)].Thứ hai là vấn đề phát triển bền vững yếu, được mô tả như sau."Nó không hiểu mà nhiều quốc gia giàu cái gọi là tiền tiết kiệm đến từ sự suy giảm của các quốc gia khác tự nhiên vốn và khai thác tài sản hồ bơi phổ biến toàn cầu... Trong thực tế, vật liệu cao tiêu chuẩn được duy trì bởi một mức thâm hụt lớn nhưng unaccounted sinh thái với phần còn lại của thế giới (bao gồm một số các quốc gia với nhãn hiệu 'không bền vững'." [Wackernagel và Rees, (1996)] trang 37 3: so sánh mức tiêu thụ trung bình của người dân ở Mỹ, Canada, Ấn Độ và thế giới [Wackernagel và Rees, (1996)] p 85. Không chỉ con đường phát triển gây ra xung đột giữa các quốc gia, nhưng cũng nhiều hơn nữa nghiêm trọng giữa người giàu và người nghèo trong việc phát triển khu vực. Ví dụ, trong điều khoản của quy hoạch đô thị, có thể thấy rằng đầu tư vào cơ sở hạ tầng là khác nhau theo vùng.Ba là, làm thế nào để tạo ra con người quy mô và đáp ứng yêu cầu của con người đã trở thành tiêu chí quan trọng trong thiết kế và phân tích của các hoạt động đô thị hiện đại. Nói cách khác, suy nghĩ về tác động của sự phát triển là cách, không có vấn đề dân số. Chắc chắn, đây cũng là một vấn đề phong cách sống.Tóm lại, áp dụng khái niệm 'mang năng lực' cho dân số loài người là không thích hợp. Có lẽ, một số người không phải là câu hỏi cơ bản, thay vì các hoạt động tăng tác động đến khả năng thực hiện. ' Khi áp dụng cho các quần thể con người, khái niệm này trở nên phức tạp hơn và không liên quan do seeming khả năng của nhân loại để tăng khả năng thực hiện thông qua công nghệ và thương mại, bằng cách nhập tài nguyên đang khan hiếm tại địa phương và bằng cách loại bỏ các cạnh tranh loài [Mithraratne và ctv., (năm 2007)] p 90. Con người thực hiện khả năng được định nghĩa lại như 'tối đa tải' bởi Rees [Rees, (1996)], trích dẫn trong [Mithraratne và ctv., (năm 2007)] p 90: 'tỷ lệ tối đa nguồn lực thu hoạch và lãng phí thế hệ có thể được duy trì vô thời hạn mà không cần dần dần qủa năng suất và các tích hợp chức năng của hệ sinh thái có liên quan, không phân biệt với vị trí của các hệ sinh thái'. Theo định nghĩa này, các nghiên cứu thành tái tạo đô thị bền vững nên được tập trung vào đánh giá về phong cách sống - cách mà người sử dụng không gian. Các hình thức phát triển đô thị bền vững phải được có liên quan và đáp ứng các nhu cầu cũng như mong muốn của con người. Nói cách khác, một lối sống regenerated là yếu tố cơ bản trong việc thiết lập phát triển bền vững. Địa chỉ nhận dạng đô thị, khu đô thị thay đổi và khách hàng tương lai bền vững tại đông nam á : Bản đồ của đông nam á cho thấy các thành phố thủ đô[Shannon, (2004)] p 50 Trong thời hiện đại, đông nam á đã trải qua sự thống trị của thị trường toàn cầu. Khu vực này đã trở thành một trong những khu kinh tế phát triển nhanh nhất, việc tạo ra tăng trưởng dân số và đô thị hóa nhanh chóng. Đồng thời, sự đa dạng của đô thị phân cấp, phong cách sống văn hóa và môi trường tự nhiên đã xấu đi.Khi nghiên cứu này là tập trung chủ yếu vào đô thị thay đổi trong việc phát triển khu vực, đặc biệt là ở Châu á, nó là hợp lý để khám phá vùng đông nam á đã trải qua các thay đổi chưa từng thấy kể từ đầu những năm 1960. Hơn nữa, Việt Nam được tính trong nhóm này, do đó, hiểu biết về bối cảnh của thành phố đông nam á là một cơ sở cho việc thiết lập bối cảnh Việt Nam. Đô thị danh tính - thống nhất và PolychromyMC Gee thấy thành phố đông nam á như là "một bức tranh của thế giới văn hóa và chủng tộc mỗi cách gọi bộ nhớ của vùng đất khác và những người khác..." [Yeung và Hong Kong viện của Asia-Pacific học., (1998)] từ trang 55 đến 91. Ông nói [Furnivall, (1994)] rằng đông nam á tốt hơn được hiểu như là một "xã hội di động hoặc số nhiều xã hội mà trong đó một plethora của văn hóa tế bào tương tác một cách hoạt động chống lại sự thống nhất của vùng." Tuy nhiên, những thành phố này cũng là một phần của quá trình homogenizing, như được thảo luận ở trên trong bối cảnh của thành phố chung, và đang mất đi bản sắc văn hóa của họ, chủ yếu là do sự chuyển đổi kinh tế. Ngoài ra, đô thị hóa ở các khu vực đang phát triển sẽ bị ảnh hưởng mạnh mẽ bởi quan điểm thế giới đô thị. Vì vậy, ý tưởng của một tương lai bền vững sẽ lây lan chủ yếu trong lĩnh vực này.By drawing the attention of foreign investors in recent years, this area has involved into global networks. Some remarkable examples are Singapore, Thailand, Indonesia, the Philippines and Malaysia. Although entering this situation at a later time, Vietnam and Brunei are now following their neighbours as they open their markets. Following are Laos, Cambodia, and Myanmar, all of which will catch up in time. On the other hand, apart from economic factors, the future of this area also depends on political and historical factors. Except for Thailand, all of these countries have experienced a period of colonization that has contributed to the diverse urban fabric. It can be seen that most of the present largest cities in Southeast Asia have been built under a colonial regime. Describing Southeast Asian cities in a colourful manner, Mc Gee wrote:“… the tree-lined avenues of Phnom Penh and Saigon are reminiscent of Paris; the canals and stuffy buildings of old Batavia, replicas of the medieval Dutch town; and the towering skyscrapers of downtown Singapore are part of the universal Western business district. There are bustling over crowded Chinatowns with their pavements full of hawkers and stalls that reach back in to the cool of the open shops; and above the crowded tenements with washing hanging from the open windows. Innumerable flags are hung for the procession of hawkers, human carriers and grubby children who move along the pavements. The street of Indian textile sellers - white draped -s beckoning the potential purchaser w
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Làm thế nào lớn nên thành phố được, có nghĩa là những gì kích thước là có thể hay đúng hơn là những gì quy mô có thể được duy trì? Một người khác, có lẽ là vấn đề quan trọng hơn, đó là cấu trúc đô thị. Bằng cách nào nên các mối quan hệ với các nước láng giềng được thiết lập; nên một ranh giới được đặt xung quanh thành phố, buộc nó phải là dày đặc hơn vv? Cuối cùng, nó có thể là cần thiết để yêu cầu "thành phố là gì?" Bối cảnh của những gì làm cho một thành phố rất đa dạng. Nó có thể được xác định bởi sự tương phản với các vùng nông thôn xung quanh, bằng cách chỉ định một số lượng tối thiểu của người dân, hoặc bằng cách sử dụng mật độ là tiêu chí của nó. Nó có thể đúng rằng, suy nghĩ về hình thái đô thị, thành phố thường được công nhận về mặt cấu trúc, nhưng một khía cạnh quan trọng nên được xem xét trong đó thành phố đang thực hiện của con người. Thành phố này không thể không bền vững của chính nó; thành phố là cách sống của người dân. Vì vậy, giải quyết các yếu tố không bền vững không thể bỏ qua những vấn đề của hệ thống kinh tế, chiến lược chính trị và quan trọng nhất, cuộc sống cách bao giờ thay đổi. Mặc dù có rất nhiều vấn đề cần quan tâm về quy hoạch đô thị, những chính được đề cập dưới đây. Hầu hết đã được đề cập trước đây nhưng có lẽ, nó là cần thiết để có một đoạn ngắn qua xem và cũng nhấn mạnh một số điểm. Đây cũng sẽ là cơ sở cho việc phân tích các yếu tố cần thiết cho chức năng đô thị. Trước hết, đó là những tác hại mà quy hoạch hợp lý quy mô lớn đe dọa đời sống nhân dân. Khu vực đô thị được đẩy nhanh tốc độ phát triển của mình, thường là với một dấu chân tăng lên, dẫn đến những thay đổi tiêu cực đáng kể trong khu phố. Đây không phải là một chủ đề mới và đã có sự nói nhiều về nó. Dựa trên khái niệm "năng lực thực hiện ', khái niệm" dấu chân sinh thái "đã được phát triển bởi Wackernagel và Rees, để thẩm định sự thống trị của các khu vực đô thị trên khu vực xung quanh họ. Các tác động tiêu cực của các thành phố trên các khu phố của họ có thể được nhìn thấy từ đất thực hiện việc mở rộng, sự rút lui của các nguồn tài nguyên thiên nhiên của họ, và xả chất thải với họ [Rees, (1992)]. Trong [Drakakis-Smith, (2000)], p. 103, bản chất của các dấu chân đô thị được xác định rõ thành hai phần: phần khu vực ven đô thị trung gian nơi những dấu chân khung dệt lớn và nặng nề; và khu vực ảnh hưởng tài nguyên / chất thải rộng hơn. Từ đây, ba lĩnh vực cần quan tâm [UNCHS, (1996)] trích dẫn trong [Drakakis-Smith, (2000)], p 104. "mở rộng đô thị không có quy hoạch và không kiểm soát được - thường là thông qua việc mở rộng các khu định cư bất hợp pháp nằm trên đất nhẹ có thể sử dụng. Tuy nhiên, có rất nhiều hình thức khác của việc mở rộng kiểm soát kém mà xảy ra thông qua khu vực tư nhân, chẳng hạn như sự lây lan của các sân golf, tiêu thụ một lượng lớn đất và nước. Xử lý chất thải rắn - thường là trong các hình thức đổ bộ vào bán phá giá trên không chuẩn bị trước, không kiểm soát được và các trang web không phù hợp về mặt sinh thái. Mặc dù các chất thải nguy hại, các trang web như vậy thường trở thành trọng tâm cho sự phát triển lấn chiếm nêu trên, như người nghèo tìm cách nhặt rác kiếm sống ra khỏi tái chế. Xử lý chất thải lỏng - đây là một trong những tác động phổ biến nhất và nghiêm trọng trên các lĩnh vực ngoại vi và xa hơn nữa, như nước thải chưa qua xử lý và sự bốc lên công nghiệp nhập sông, hồ hoặc tầng chứa nước, làm nông nghiệp, ngư nghiệp ở các vùng ven bị ô nhiễm. "Tuy nhiên, trong thế giới thứ ba, người nghèo đô thị đã tìm thấy cơ hội để trú ngụ rẻ, gỗ ngày càng tăng về nhiên liệu, nuôi trồng và các hoạt động kinh tế khác trong các lĩnh vực này. Đó là một vấn đề mà phóng đại suy thoái của các hệ sinh thái. Tuy nhiên, nó không phải là dễ dàng để cấm hoặc hạn chế sự phát triển mở rộng. Câu hỏi đặt ra là làm thế nào để đảm bảo phát triển mà không đi qua khả năng chịu đựng của trái đất để phát triển bắt đầu từ ý tưởng của việc duy trì một "công bằng chia sẻ" của nó. Theo ghi nhận của Rees [Rees, (1992)], phát triển không phải là vấn đề nếu có một sự cân bằng của năng lực thực hiện ròng trên và giữa các vùng sinh thái. Tuy nhiên, áp lực kinh tế luôn là những lý do cản trở mục tiêu bền vững này [Drakakis-Smith, (2000)]. Thứ hai là vấn đề bền vững yếu, được mô tả như sau. "Nó không những nhận ra rằng có rất nhiều cái gọi là nước giàu ' tiết kiệm tiền đến từ sự suy giảm của các nước khác vốn tự nhiên và khai thác tài sản chung hồ bơi toàn cầu ... Trong thực tế, các tiêu chuẩn cao vật liệu được duy trì bởi một thâm hụt sinh thái lớn nhưng mất tích với phần còn lại của thế giới (trong đó có một số nước có nhãn ' . không bền vững "[Wackernagel và Rees, (1996)] trang 37 3: So sánh mức tiêu thụ trung bình của người dân ở Mỹ, Canada, Ấn Độ và thế giới [Wackernagel và Rees, (1996)] p 85. Không chỉ là con đường phát triển gây xung đột giữa các quốc gia, nhưng cũng nghiêm túc hơn giữa người giàu và người nghèo trong vùng đang phát triển. Ví dụ, về quy hoạch đô thị, có thể thấy rằng đầu tư vào cơ sở hạ tầng là khác nhau tùy theo khu vực. Thứ ba, làm thế nào để tạo ra quy mô của con người và đáp ứng của con người yêu cầu đã trở thành tiêu chí quan trọng trong việc thiết kế và phân tích các hoạt động đô thị hiện đại đô thị. Nói cách khác, suy nghĩ về những tác động của sự phát triển là cách, không phải là vấn đề dân số. Chắc chắn, đây cũng là một vấn đề phong cách sống. Tóm lại, áp dụng khái niệm "năng lực thực hiện 'để dân số của con người là không thích hợp. Có lẽ, số lượng người không phải là câu hỏi cơ bản, chứ không phải các hoạt động làm tăng tác động đến khả năng vận chuyển được. "Khi áp dụng cho quần thể người, khái niệm này trở nên phức tạp hơn và không liên quan do sự dường như khả năng của nhân loại để tăng năng lực thực hiện thông qua công nghệ và thương mại, bằng cách nhập khẩu các nguồn tài nguyên đó là địa phương khan hiếm và bằng cách loại bỏ các loài cạnh tranh khác [Mithraratne et al ., (2007)] p 90. khả năng chịu đựng của con người đã được xác định là "tải trọng tối đa 'bởi Rees [Rees, (1996)], được trích dẫn trong [Mithraratne et al, (2007)] p 90:.' tỷ lệ tối đa của thu hoạch tài nguyên và phát sinh chất thải có thể được duy trì vô thời hạn mà không dần dần làm suy yếu năng suất và tính toàn vẹn chức năng của hệ sinh thái có liên quan, không phụ thuộc vào vị trí của những hệ sinh thái ". Theo định nghĩa này, nghiên cứu tái tạo đô thị bền vững cần phải được tập trung vào đánh giá của phong cách sống - cách thức mà người sử dụng không gian. Các hình thức phát triển đô thị bền vững phải phù hợp và đáp ứng các nhu cầu cũng như mong muốn của con người. Nói cách khác, một lối sống tái sinh là yếu tố cơ bản trong việc xây dựng tính bền vững. Giải quyết bản sắc đô thị, thay đổi đô thị và triển vọng bền vững trong khu vực Đông Nam Á: Bản đồ các nước Đông Nam Á cho thấy các thành phố vốn [Shannon, (2004)] p 50 Trong thời hiện đại, Đông Nam Á đã được trải qua sự thống trị của các thị trường toàn cầu. Khu vực này đã trở thành một trong những vùng kinh tế phát triển nhanh nhất, tạo ra sự tăng trưởng dân số và đô thị hóa nhanh chóng. Đồng thời, sự đa dạng của hệ thống phân cấp đô thị, nếp sống văn hoá và môi trường tự nhiên đã xấu đi. Khi nghiên cứu này chủ yếu tập trung vào việc thay đổi đô thị trong vùng đang phát triển, đặc biệt là ở châu Á, nó là hợp lý để khám phá khu vực Đông Nam Á, đã trải qua chưa từng có thay đổi kể từ đầu những năm 1960. Hơn nữa, Việt Nam được tính trong nhóm này, do đó, sự hiểu biết về bối cảnh của thành phố Đông Nam Á là một cơ sở cho việc thiết lập bối cảnh của Việt Nam. Bản sắc đô thị - Thống nhất và Polychromy Mc Gee thấy thành khu vực Đông Nam Á là "một bức tranh về thế giới văn hóa và chủng tộc mỗi cách gọi bộ nhớ của những vùng đất khác và những người khác ... "[Yeung và Hồng Kông Viện Nghiên cứu châu Á-Thái Bình Dương., (1998)] từ trang 55 đến 91. Ông nói [Furnivall, (1994)] rằng Đông Nam Á là hiểu rõ hơn như một "xã hội di động hoặc xã hội số nhiều trong đó rất nhiều các tế bào văn hóa tương tác một cách có tác dụng chống lại sự thống nhất của khu vực." Tuy nhiên, các thành phố này cũng là một phần của quá trình homogenizing, như đã thảo luận ở trên trong bối cảnh chung thành phố, và đang mất đi bản sắc văn hóa của họ, chủ yếu là do quá trình chuyển đổi kinh tế. Ngoài ra, đô thị hóa ở các vùng đang phát triển sẽ bị ảnh hưởng mạnh bởi các quan điểm đô thị trên thế giới. Vì vậy, ý tưởng về một tương lai bền vững sẽ là phần lớn trải rộng trên diện tích này. Bằng cách vẽ sự chú ý của các nhà đầu tư nước ngoài trong những năm gần đây, khu vực này đã tham gia vào mạng lưới toàn cầu. Một số ví dụ đáng chú ý là Singapore, Thái Lan, Indonesia, Philippines và Malaysia. Mặc dù bước vào tình trạng này tại một thời gian sau đó, Việt Nam và Brunei được nêu sau các nước láng giềng của họ khi họ mở cửa thị trường của họ. Sau đây là Lào, Campuchia và Myanmar, tất cả đều sẽ bắt kịp trong thời gian. Mặt khác, ngoài các yếu tố kinh tế, tương lai của khu vực này cũng phụ thuộc vào các yếu tố chính trị và lịch sử. Ngoại trừ Thái Lan, tất cả những nước đã trải qua một thời kỳ thuộc địa đã góp phần kết cấu đô thị đa dạng. Có thể thấy rằng hầu hết các thành phố lớn nhất hiện nay trong khu vực Đông Nam Á đã được xây dựng theo một chế độ thuộc địa. Mô tả các thành phố Đông Nam Á một cách đầy màu sắc, Mc Gee đã viết: "... những con đường rợp bóng cây của Phnom Penh và Sài Gòn là gợi nhớ của Paris; các kênh rạch và các tòa nhà ngột ngạt của tuổi Batavia, bản sao của các thị trấn thời trung cổ của Hà Lan; và các tòa nhà chọc trời cao chót vót của trung tâm thành phố Singapore là một phần của khu kinh doanh phổ quát của phương Tây. Có nhộn nhịp hơn Chinatowns đông đúc với vỉa hè của họ đầy đủ của người bán hàng rong và quầy hàng đó quay trở về để mát của các cửa hàng được mở; và trên các khu chung cư đông đúc với rửa treo trên cửa sổ đang mở. Vô số cờ được treo trong đám rước bán hàng rong, tàu sân bay của con người và con người bẩn thỉu di chuyển dọc theo vỉa hè. Các đường phố của người bán hàng dệt may Ấn Độ - trắng quấn -s vẫy tay ​​gọi người mua tiềm năng w








































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: