Harry looked steadily into his teacher's anxious eyes.

Harry looked steadily into his teac

Harry looked steadily into his teacher's anxious eyes. "I know."

Those two words made Severus freeze. There could only be one possible reason why the boy would remain so calm. He hesitated to ask his next question, fearing what the answer might be, but also needing to know. "Are you planning on joining Him?" he asked, barely above a whisper. Inside, Severus prayed to Lily, prayed with all he had that the answer would be 'No.' He didn't think he could just stand by and watch the Dark Mark sear into Harry's young unblemished skin, marring it forever.

Harry looked down, knowing his teacher would not like his answer. "I believe in the Old Ways. I think the Light side is killing our magic. In a few generations, magic will be so diluted, it will be little better than parlor tricks. And I'm a dark wizard. It's only right that I help fight for our side."

Severus dropped to his knees, still holding onto the boy's shoulders, with the most anguished look on his face. "No. I won't allow it. If you must fight for the dark, than start your own side."

It hurt Harry to see his teacher, his father figure, so torn up, but his mind was made up long ago. "I'm sorry Severus. You know there can only be one Dark Lord, and that is not me." There would be so much infighting amongst them that they'd destroy themselves before the Light side even had a chance.

Severus took a deep breath to regain his composure and rose to his feet again. Then he yanked his left sleeve up and shoved the faded tattoo right under the boy's nose. "Do you see this, Harry?" he growled, glad to see the boy staring at the mark with wide eyes. "It's not a mark of bravery, or honor, or whatever silly Gryffindorish notions you have about joining the Death Eaters. It is a Mark of Slavery, pure and simple. To be Marked by this is to be a slave of death, suffering, chaos, and madness. Is this what you really want for yourself?"

Harry shook his head and glared at his teacher. "This isn't some impetuous Gryffindor impulse. The Dark Lord I'll be serving will be sane and reasonable, and he'll bring the wizarding world back to its former glory. I'm going to make sure of it."

Severus wanted to throw something breakable at the wall. The boy was never prone to delusions before or easily swayed by propaganda, so why did he have to start now? Did he really think he had the power to actually make the Dark Lord sane again?

"Please, Severus," Harry pleaded, sensing his teacher was running out of patience with him. "You've always trusted me before, about Pettigrew, about Black, even about practicing the Dark Arts. Can't you just trust me that I still know what I'm doing? That I do have a plan, a good plan, to handle the Dark Lord?"

Unfortunately, Severus knew the only thing he could do was trust the boy. Right now, Harry Potter held all the cards and all the secrets, and he wasn't about to give them up. He vowed to keep an eagle eye on this child as much as he could. "You will promise to keep me informed about anything, even the most insignificant news about the Dark Lord."

Harry nodded, relieved that Severus was accepting all this, at least for now. "It's why I told you about this in the first place," he answered. "You're the only one I trust with this information, and I want you to be prepared too." Then Harry smiled tentatively. "Can we not talk about this anymore? My birthday is tomorrow and I'm supposed to be having fun!"

Normally Severus would sneer at such a remark, but it was very possible that Harry would not see his next birthday. The least he could do was give into this one request. So Severus forcefully locked down the last hour's conversation deep within his occlumancy shields and managed to dredge up what he hoped was a smile. It felt strange on his face, but Harry visibly relaxed, so it must have worked.

Harry quickly reverted his room back into the prison, just in case and followed his teacher out the door. "I can't wait to see your place," he began babbling excitedly, already putting the morbid conversation behind him. Back downstairs, Harry swung by the sofa to grab his back pack before locking the house up. "I've only ever been to the Burrow, Ron's place, but that's the only wizarding home I've ever been in. And I bet your place will be much different."

Severus allowed Harry's rapid speech to wash over him, trying to soak up some of the boy's enthusiasm. He still felt like he was standing on quicksand after that conversation. "Have you ever apparated yourself or with someone else?" he asked, once they were outside the wards.

Harry shook his head. "I read about it though," he volunteered. "It sounds painful."

Severus was a little surprised by this. Out of all the things Harry and his mysterious Source have done, he would have thought apparition lessons would be on the top of the list. Well, in light of the Dark Lord's eminent return, it was a probably a good idea for Harry to learn soon. "First time apparations are always a little…disconcerting," Severus said, extending a hand.

Harry took that to mean highly unsettling, but gamely stepped into his teacher's open arm. "Okay, ready." He clenched his eyes tight and before he knew it, he felt like his entire body had compressed and shoved through a tiny tube. And just before he began to panic, he found himself grabbing on to his teacher's arm for dear life. If it weren't for the arm, Harry was pretty certain he would've done a face plant.

"All right?" Severus asked, noting the green tinge on the boy's face.

Harry swallowed thickly. "Ugh," he groaned. "I think I rather travel by that black fire stuff," he said, even though he didn't remember much about that night.

Severus allowed a sincere smile. It was refreshing to know Harry Potter reacted normally to at least one thing. "Come along, I have to key you into my wards."

By then, Harry's stomach settled, and he looked at the large, white marbled, mansion with blatant awe. It was four stories high, with at least 10 large windows on each level. The front was door was columned and stone gargoyles guarded the entrance. The walkway leading up to the mansion had to be at least a half acre long, and Severus dropped them right outside the gates. Harry was so breath taken with manor that he fell behind his teacher and had to run to catch up.

"Watch carefully, Harry," Severus said and stood in front of the left gargoyle. He made sure the boy was paying attention before sticking his finger inside the statue's mouth. A tiny dagger shot out, nicked his finger, before retracting back in. Then Severus squeezed his fingertip, allowing the blood to well up and drip into the gargoyle's mouth. "Now, your turn."

Harry complied, letting out a little hiss when his finger was nicked. "Will I have to do that every time I come here?" he asked, sucking on his finger. It was already closing.

"No," Severus answered. "That was only to key you into the wards. Once you've fed the guardian, it will remember you, and all you'll have to do is place your hand on its head." Severus put action to words and the large double doors opened automatically. "Harry Potter, welcome to Prince Hall," Severus said, formally.

"Wow," Harry breathed, stepping inside slowly. Hard to believe, but it was even larger on the inside than it appeared from the outside. The floor and columns were marbled stone, and huge banners draped on the walls. Right before him was an impressive double arching staircase, and between the two staircases was the largest fireplace he'd ever seen. It was tall enough for Hagrid to step through without having to duck! And the vaulted ceiling, at least 10 meters high, was lit up by a fancy chandelier that was so heavy that it had to be held up by magic. "This is ama…"

Harry was suddenly interrupted by a large dog that exploded from one of the side doors, and bowled Harry's smaller frame over. Harry fell onto his back and giggled when the dog started licking his face. "Ahh! Sirius!" he laughed. "Get off me."

The dog jumped off and in a blink of an eye, Sirius took its place with a giant smile. "Hey, Pup! Happy birthday!"

"Hey Sirius, thanks," Harry replied. "You look great, by the way." And he did. Day by day, his godfather was gaining weight and healing. His blue eyes were sparkling, his shoulder length hair was sleek and loosely tied with a ribbon at the back of his neck, and his robes were more fitting of a Lord. There was still a hint of gauntness and stress lines on his face, but all in all he was a classically handsome man.

By then, it was about lunch time, so Severus quickly led Harry to his room. It would probably be more fitting to call it a suit. It was like a little house inside a house, with a comfortable sitting room, a large fireplace connected to the manor's floo network, a bedroom connected to a gigantic bathroom that had its own Jacuzzi tub. Harry was touched when Severus said this would be his for as long as he wanted it.

Harry would unpack his stuff later, opting to fill his empty belly instead. Lunch was a simple affair with sandwiches and juice. Severus introduced him to all three of his house-elves, Flipper, Knobby, and Toddle. Harry could call on any of them at any time, though if he wanted a midnight snack or something, he should call Toddle because he was the official cook.

Harry spent that afternoon playing pick-up Quidditch with Sirius, and between the two of them, they even got Severus to play too. To Harry's surprise, his Potion's Professor was actually pretty good on a broom. "I didn't know you could actually play," Harry said.

"You forgot I couched your second Quidditch match," Severus reminded. "You don't think they'd let just anyone coach, did you?"

Sirius flew by and laughed. "Sevvy, here, was Slytherin's Chaser for three years! Of course, we beat him every time."

Severus scowled at the nickname and threw his quaffle at the irritating man's head. "I recall Slytherin won the cup in sixth year."

Harry giggled at the two grown men. H
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Harry nhìn đều đặn vào giáo viên của ông lo lắng mắt. "Tôi biết."Những hai từ thực hiện Severus đóng băng. Chỉ có thể là một lý do tốt tại sao cậu bé nào giữ bình tĩnh vì vậy. Ông do dự để yêu cầu câu hỏi tiếp theo của ông, vì sợ những gì câu trả lời có thể, nhưng cũng cần phải biết. "Bạn có kế hoạch trên gia nhập anh ta?" ông hỏi, hiếm khi ở trên một tiếng thì thầm. Bên trong, Severus đã cầu nguyện để Lily, cầu nguyện với tất cả các ông đã có câu trả lời sẽ được 'Số' ông không nghĩ rằng ông chỉ có thể chờ và xem Mark tối sear vào của Harry trẻ không có vết xấu da, marring nó mãi mãi.Harry nhìn xuống, biết cô giáo của mình không muốn câu trả lời của mình. "Tôi tin vào những cách cũ. Tôi nghĩ rằng phía ánh sáng là giết chết ma thuật của chúng tôi. Trong một vài thế hệ, ma thuật sẽ được như vậy pha loãng, nó sẽ ít hơn thủ đoạn parlor. Và tôi là một pháp sư tối. Đó là chỉ đúng tôi giúp chiến đấu cho phía chúng tôi. "Severus giảm xuống đến đầu gối của mình, vẫn còn đang nắm giữ lên vai của cậu bé, với việc xem xét đặt anguished trên khuôn mặt của mình. "Số tôi sẽ không cho phép nó. Nếu bạn phải chiến đấu cho bóng tối, hơn bắt đầu bên của riêng bạn."Nó đau Harry để xem cô giáo của mình, con số cha của ông, vì vậy rách lên, nhưng tâm trí của mình đã được tạo thành lâu. "Tôi xin lỗi Severus. Bạn biết có thể chỉ có một Dark Lord, và đó không phải là tôi." Sẽ có rất nhiều việc trong số họ rằng họ sẽ tiêu diệt chính mình trước khi phía ánh sáng thậm chí đã có một cơ hội.Severus lấy một hơi thở sâu để lấy lại giư bình tỉnh của ông và một lần nữa đã tăng lên đôi chân của mình. Sau đó, ông yanked trái tay áo của mình lên và Xô đẩy những hình xăm phai mờ ngay dưới mũi của cậu bé. "Bạn có thấy điều này, Harry?" ông growled, vui mừng khi thấy cậu bé nhìn chằm chằm đánh dấu với đôi mắt rộng vào. "Nó không phải là một dấu hiệu của dũng cảm, hoặc để vinh danh, hoặc bất cứ điều gì ngớ ngẩn Gryffindorish khái niệm bạn có về tham gia tử thần thực. Nó là một đánh dấu của chế độ nô lệ, tinh khiết và đơn giản. Phải được đánh dấu bằng cách này là để là một nô lệ của cái chết, đau khổ, sự hỗn loạn và điên rồ. Đây có phải là những gì bạn thực sự muốn cho chính mình?"Harry lắc đầu và glared tại giáo viên của mình. "Đây không phải là một số xung Gryffindor impetuous. Dark Lord tôi sẽ phục vụ sẽ được sane và hợp lý, và ông sẽ mang lại cho thế giới dành lại đến vinh quang cũ của nó. Tôi sẽ chắc chắn về nó."Severus muốn ném một cái gì đó bể vào tường. Cậu bé đã không bao giờ dễ bị ảo trước hoặc dễ dàng chịu ảnh hưởng của công tác tuyên truyền, vì vậy tại sao ông đã bắt đầu bây giờ? Ông đã thực sự nghĩ rằng ông đã có sức mạnh để thực sự thực hiện Dark Lord sane một lần nữa?"Xin, Severus," Harry đã nhận, cảm biến cô giáo của mình đã chạy ra khỏi kiên nhẫn với anh ta. "Bạn đã luôn luôn tin tưởng tôi trước khi, về Pettigrew, về màu đen, ngay cả về thực hành nghệ thuật Hắc ám. Bạn không thể chỉ tin tưởng tôi rằng tôi vẫn biết những gì tôi đang làm? Rằng tôi có một kế hoạch, một kế hoạch tốt, để xử lý Dark Lord?"Thật không may, Severus biết điều duy nhất ông có thể làm là tin tưởng cậu bé. Ngay bây giờ, Harry Potter giữ tất cả các thẻ và tất cả những bí mật, và ông đã không là về để cung cấp cho họ. Ông tuyên bố sẽ giữ một mắt đại bàng trên trẻ em này càng nhiều càng tốt, ông có thể. "Bạn sẽ hứa hẹn để giữ cho tôi thông báo về bất cứ điều gì, ngay cả tin tức đặt không đáng kể về Dark Lord."Harry gật đầu, thay thế cho rằng Severus đã chấp nhận tất cả điều này, ít nhất bây giờ. "Đó là lý do tại sao tôi nói với bạn về việc này tại địa điểm đầu tiên," ông trả lời. "Bạn là người duy nhất tôi tin tưởng với thông tin này, và tôi muốn bạn được chuẩn bị quá." Sau đó Harry cười không chắc chắn. "Chúng tôi không thể nói chuyện về việc này nữa? Sinh nhật của tôi là ngày mai và tôi là nghĩa vụ phải có vui vẻ!"Bình thường Severus nào nụ cười khinh Bỉ lúc một nhận xét, nhưng nó là rất có thể rằng Harry sẽ không nhìn thấy sinh nhật tiếp theo của mình. Ít nhất ông có thể làm là cho vào một yêu cầu này. Do đó, Severus mạnh mẽ bị khóa xuống giờ cuối cuộc trò chuyện sâu trong lá chắn occlumancy của mình và quản lý để nạo vét những gì ông hy vọng là một nụ cười. Nó cảm thấy lạ trên khuôn mặt của mình, nhưng Harry rõ rệt thoải mái, do đó, nó phải đã làm việc.Harry một cách nhanh chóng trở lại phòng của mình trở lại vào tù, chỉ trong trường hợp và theo sau cô giáo của mình ra khỏi cửa. "Tôi không thể chờ đợi để xem vị trí của bạn," ông bắt đầu bập bẹ hoặc hào hứng, đã đưa cuộc đàm thoại morbid phía sau anh ta. Trở lại, ở tầng dưới, Harry đu bởi ghế sofa để lấy gói trở lại của mình trước khi khóa nhà lên. "Tôi đã chỉ bao giờ đến Burrow, vị trí của Ron, nhưng đó là chỉ tồn nhà tôi đã từng ở. "Và tôi đặt cược vị trí của bạn sẽ hoàn toàn khác."Severus cho phép các bài phát biểu của Harry nhanh chóng để rửa hơn anh ta, cố gắng để hấp thụ một số của sự nhiệt tình của cậu bé. Ông vẫn cảm thấy như ông đã đứng trên cát lún sau cuộc hội thoại đó. "Có bao giờ apparated bạn cho mình hoặc với người khác?" ông yêu cầu, một khi họ đã ở bên ngoài các khu.Harry lắc đầu. "Tôi đã đọc về nó mặc dù," ông tình nguyện. "Nó âm thanh đau khổ."Severus là một chút ngạc nhiên bằng cách này. Ra khỏi tất cả những điều Harry và mã nguồn bí ẩn của mình đã làm, ông sẽ có suy nghĩ hiện ra bài học nào trên đầu danh sách. Vâng, trong ánh sáng của Chúa tể bóng tối ưu Việt trở về, nó là một rất có thể là một ý tưởng tốt cho Harry để tìm hiểu sớm. "Lần đầu tiên apparations là luôn luôn một chút... disconcerting," Severus cho biết, mở rộng một bàn tay.Harry đã rằng để có nghĩa là rất đáng lo ngại, nhưng gamely bước vào cánh tay mở của cô giáo của mình. "Được rồi, sẵn sàng." Ông clenched đôi mắt của ông chặt chẽ và trước khi ông biết nó, ông cảm thấy như toàn bộ cơ thể của ông đã nén và Xô đẩy thông qua một ống nhỏ. Và ngay trước khi ông bắt đầu hoảng loạn, ông thấy mình grabbing vào cánh tay của giáo viên của mình cho cuộc sống thân yêu. Nếu nó không cho cánh tay, Harry ấy khá chắc chắn rằng ông sẽ làm một nhà máy phải đối mặt."All right?" Severus yêu cầu, ghi nhận pha màu xanh lá cây trên khuôn mặt của cậu bé.Harry nuốt quả. "Ugh," ông groaned. "Tôi nghĩ rằng tôi thay vì đi du lịch bằng thế đen cháy," ông nói, mặc dù ông không nhớ nhiều về đêm đó.Severus cho phép một nụ cười chân thành. Nó được làm mới để biết Harry Potter đã phản ứng bình thường với ít nhất một điều. "Đi cùng, tôi phải chính bạn vào phường của tôi."Lúc đó, dạ dày của Harry định cư, và ông đã xem xét trắng lớn, cẩm, lâu đài với blatant awe. Nó đã là bốn tầng cao, với ít nhất 10 cửa sổ lớn trên mỗi cấp. Phía trước là cửa là columned và đá gargoyles bảo vệ lối vào. Các lối đi dẫn đến dinh thự đã là ít nhất một mẫu Anh một nửa dài, và Severus bỏ chúng ngay bên ngoài cửa. Harry là rất hơi thở chụp bằng manor mà ông rớt lại phía sau cô giáo của mình và đã phải chạy để bắt kịp."Xem cẩn thận, Harry," Severus nói và đứng ở phía trước của gargoyle trái. Ông chắc rằng cậu bé đã trả tiền chú ý trước khi gắn bó ngón tay của mình bên trong miệng của bức tượng. Một con dao nhỏ bắn ra, nicked ngón tay của mình, trước khi càng đáp xếp trở lại trong. Sau đó, Severus vắt ngón tay của mình, cho phép máu tốt và nhỏ giọt vào gargoyle của miệng. "Bây giờ, là của bạn lần lượt."Harry tuân thủ, cho phép ra một rít ít khi ngón tay của mình nicked. "Tôi cần để làm điều đó mỗi khi tôi đến đây?", ông hỏi, sucking trên ngón tay của mình. Nó đã đóng cửa."Không," Severus trả lời. "Đó là chỉ để bạn vào các khu. Một khi bạn đã ăn người giám hộ, nó sẽ nhớ bạn, và tất cả bạn phải làm đặt bàn tay của bạn trên đầu của nó." Severus đặt hành động từ và đôi cửa lớn mở ra tự động. "Harry Potter, chào mừng bạn đến Prince Hall," Severus cho biết, chính thức."Wow," Harry hít, bước bên trong chậm. Khó tin, nhưng nó là ngay cả lớn hơn vào bên trong hơn nó xuất hiện từ bên ngoài. Sàn và cột sống đá cẩm thạch, và lớn các biểu ngữ treo trên tường. Ngay trước khi anh ta là một cầu thang arching đôi Ấn tượng, và giữa các cầu thang hai là lò sưởi lớn nhất ông từng thấy. Nó là đủ cao cho Hagrid để bước qua mà không cần phải vịt! Và các vaulted trần, tối thiểu 10 mét, cao, đã được thắp sáng bởi một đèn chùm ưa thích là quá nặng rằng nó phải được tổ chức bởi magic. "Đây là ama..."Harry đột nhiên bị gián đoạn bởi một con chó lớn đã phát nổ từ một trong những cánh cửa bên, và bowled của Harry khung nhỏ hơn. Harry rơi vào lưng và cười khúc khích khi con chó bắt đầu liếm khuôn mặt của mình. "Ahh! Sirius!"ông cười. "Có được ra khỏi tôi."Con chó nhảy ra và trong một chớp mắt, Sirius đã lấy vị trí của nó với một nụ cười khổng lồ. "Hey, xược! Chúc mừng sinh nhật!""Hey Sirius, cảm ơn," Harry trả lời. "Bạn nhìn tuyệt vời, bằng cách này." Và ông đã làm. Từng ngày, bố già của ông tăng cân và chữa bệnh. Đôi mắt màu xanh đã lấp lánh, mái tóc dài vai của ông là kiểu dáng đẹp và lỏng lẻo gắn liền với một băng ở phía sau cổ của ông, và áo choàng của ông đã là nhiều hơn phù hợp của một Chúa. Vẫn còn có một gợi ý của gauntness và dòng căng thẳng trên khuôn mặt của mình, nhưng tất cả trong tất cả, ông là một người đàn ông cổ điển đẹp trai.Bởi sau đó, nó đã về thời gian ăn trưa, do đó, Severus nhanh chóng dẫn Harry đến phòng của mình. Nó có lẽ sẽ là phù hợp hơn để gọi nó là một phù hợp với. Nó đã như một ngôi nhà nhỏ bên trong một ngôi nhà, với một phòng ngồi thoải mái, một lò sưởi lớn kết nối với mạng lưới floo của manor, một phòng ngủ được kết nối với một phòng tắm khổng lồ có sục Bể sục riêng của mình. Harry đã xúc động trước khi Severus cho biết điều này sẽ là của mình cho tới chừng nào ông muốn có nó.Harry sẽ giải nén công cụ của mình sau đó, chọn để lấp đầy bụng trống của mình để thay thế. Ăn trưa là một vụ đơn giản với bánh mì và nước trái cây. Severus đã giới thiệu Depp cho cả ba của nhà yêu tinh, Flipper, Knobby và dáng đi của mình. Harry có thể gọi vào bất kỳ của họ tại bất kỳ thời điểm nào, mặc dù nếu ông muốn một nửa đêm snack hoặc một cái gì đó, anh nên gọi dáng đi bởi vì ông đã là chính thức nấu ăn.Harry đã dành buổi chiều hôm đó chơi pick-up Quidditch với Sirius, và giữa hai của họ, họ thậm chí có Severus để chơi quá. Để bất ngờ của Harry, giáo sư Potion của ông là thực sự khá tốt trên một chổi. "Tôi không biết bạn thực sự có thể chơi," Harry nói."Bạn quên tôi viễn Quidditch trận đấu thứ hai của bạn," Severus nhắc nhở. "Bạn không nghĩ rằng họ sẽ cho phép bất cứ ai chỉ huấn luyện viên, đã làm bạn?"Sirius bay qua và cười. "Sevvy, ở đây, là của Slytherin Chaser cho ba năm! Tất nhiên, chúng tôi đánh bại anh ta mỗi thời gian."Severus scowled tại biệt hiệu và đã ném quaffle của mình vào đầu của người đàn ông khó chịu. "Tôi nhớ Slytherin vô địch cup thứ sáu năm."Harry cười khúc khích lúc hai người đàn ông trưởng thành. H
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Harry nhìn đều đặn vào mắt lo lắng của thầy mình. "Tôi biết." Hai từ làm Severus đóng băng. Chỉ có thể là một lý do tại sao có thể cậu bé sẽ vẫn như vậy bình tĩnh. Anh ngập ngừng hỏi câu hỏi tiếp theo của mình, vì sợ những gì các câu trả lời có thể được, nhưng cũng cần phải biết. "Bạn có kế hoạch cùng Ngài?" ông hỏi, chỉ trên một tiếng thì thầm. Bên trong, Severus cầu nguyện với Lily, cầu nguyện với tất cả các cậu có câu trả lời sẽ là 'số' Ông không nghĩ rằng ông chỉ có thể đứng nhìn và xem Dark Mark làm khô da không tì vết vào trẻ của Harry, marring nó mãi mãi. Harry nhìn xuống, biết giáo viên của ông sẽ không thích câu trả lời của mình. "Tôi tin tưởng vào cách Old. Tôi nghĩ rằng phía ánh sáng là giết ma thuật của chúng tôi. Trong một vài thế hệ, phép thuật sẽ được pha loãng quá, nó sẽ ít hơn so với thủ đoạn parlor. Và tôi là một thuật sĩ bóng tối. Nó chỉ đúng mà Tôi giúp chiến đấu cho phía chúng tôi. " Severus quỳ xuống, vẫn nắm chặt vai của cậu bé, với cái nhìn đau khổ nhất trên khuôn mặt của mình. "Không, tôi sẽ không cho phép nó. Nếu bạn phải chiến đấu với bóng tối, vì bắt đầu khía cạnh riêng của mình." Nó làm tổn thương Harry nhìn thấy cô giáo của mình, người cha của mình, do bị rách, nhưng tâm trí của mình đã được tạo thành từ lâu. "Tôi xin lỗi Severus. Bạn biết đó chỉ có thể là một Dark Lord, và đó không phải là tôi." Sẽ có rất nhiều cuộc đấu đá giữa họ rằng họ sẽ hủy hoại chính mình trước mặt nhẹ thậm chí đã có một cơ hội. Severus hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh và đứng lên một lần nữa. Sau đó, ông kéo mạnh tay trái của mình lên và đẩy các hình xăm đã bị mờ ngay dưới mũi của cậu bé. "Bạn có thấy điều này, Harry?" ông gầm lên, rất vui khi thấy cậu bé nhìn chằm chằm vào các nhãn hiệu với đôi mắt mở to. "Nó không phải là một dấu hiệu của sự dũng cảm, danh dự, hoặc bất cứ điều gì ngớ ngẩn khái niệm mà bạn có về tham gia các Tử thần Thực tử Gryffindorish. Nó là một Mark of nô lệ, tinh khiết và đơn giản. Để được đánh dấu bằng cách này là để có một nô lệ của cái chết, đau khổ, hỗn loạn và điên rồ. này những gì bạn thực sự muốn cho chính mình có phải là? " Harry lắc đầu và nhìn chằm chằm vào cô giáo của mình. "Đây không phải là một số bốc xung Gryffindor. The Dark Lord tôi sẽ được phục vụ sẽ được lành mạnh và hợp lý, và anh ta sẽ mang lại cho thế giới phù thủy trở lại vinh quang cũ của nó. Tôi sẽ làm cho chắc chắn của nó." Severus muốn ném cái gì đó vỡ ở các bức tường. Cậu bé không bao giờ dễ bị ảo tưởng trước hoặc dễ dàng bị ảnh hưởng bởi sự tuyên truyền, vậy tại sao anh phải bắt đầu ngay bây giờ? Ông ấy thực sự nghĩ rằng ông có sức mạnh để thực sự làm cho Dark Lord lành mạnh một lần nữa? "Xin vui lòng, Severus," Harry cầu xin, cảm cô giáo của mình đã hết kiên nhẫn với anh ta. "Bạn đã luôn luôn tin tưởng tôi trước, về Pettigrew, về Black, thậm chí về thực hành nghệ thuật Dark. Có thể bạn không chỉ tin tưởng tôi mà tôi vẫn biết tôi đang làm gì? Điều đó làm tôi có một kế hoạch, một kế hoạch tốt, để xử lý các Dark Lord "? Thật không may, Severus biết điều duy nhất anh có thể làm là tin tưởng vào cậu bé. Ngay bây giờ, Harry Potter đã tổ chức tất cả các thẻ và tất cả những bí mật, và anh cũng không muốn từ bỏ nó. Ông cam kết sẽ giữ một mắt đại bàng trên con này nhiều như ông có thể. "Bạn sẽ hứa để giữ cho tôi thông tin về bất cứ điều gì, ngay cả những tin tức đáng kể nhất về Dark Lord." Harry gật đầu, nhẹ nhõm rằng Severus đã chấp nhận tất cả điều này, ít nhất là cho bây giờ. "Đó là lý do tại sao tôi đã nói với bạn về điều này ở nơi đầu tiên," ông trả lời. "Em là người duy nhất tôi tin tưởng với các thông tin này, và tôi muốn bạn được chuẩn bị." Sau đó, Harry mỉm cười ngập ngừng. "Chúng ta có thể không nói về chuyện này nữa? Sinh nhật của tôi là ngày mai và tôi phải có niềm vui!" Bình thường, Severus sẽ nhạo báng ở một nhận xét ​​như vậy, nhưng nó là rất có thể là Harry sẽ không thấy sinh nhật tiếp theo của mình. Ít nhất anh có thể làm được cho vào một yêu cầu này. Vì vậy, Severus mạnh mẽ khóa chuyện giờ cuối cùng của sâu bên trong lá chắn occlumancy của mình và quản lý để nạo vét lên những gì ông hy vọng là một nụ cười. Nó cảm thấy kỳ lạ trên khuôn mặt của mình, nhưng Harry trông thấy thoải mái, vì vậy nó phải làm việc. Harry nhanh chóng quay trở lại phòng của mình vào nhà tù, chỉ trong trường hợp và theo sau là cô giáo của mình ra khỏi cửa. "Tôi không thể chờ đợi để xem vị trí của bạn," ông bắt đầu bập bẹ một cách hào hứng, đã đặt những chuyện bệnh hoạn phía sau. Xuống cầu thang, Harry vung bởi sofa để lấy gói trở lại của mình trước khi khóa nhà lên. "Tôi đã chỉ từng đến trang trại Hang Sóc, nơi Ron, nhưng đó là phù thủy chỉ nhà tôi đã từng ở trong. Và tôi cá là nơi bạn sẽ được nhiều khác nhau." Severus phép nói nhanh Harry để rửa qua nó, cố gắng hấp thụ được một sự nhiệt tình của cậu bé. Anh vẫn cảm thấy như mình đang đứng trên cát lún sau cuộc trò chuyện đó. "Bạn đã bao giờ apparated mình hoặc với người khác?" ông hỏi, một khi họ đã ngoài phường. Harry lắc đầu. "Tôi đọc về nó mặc dù," ông tình nguyện. "Nghe có vẻ đau đớn." Severus là một chút ngạc nhiên bởi điều này. Trong số tất cả những điều Harry và nguồn bí ẩn của mình đã làm, ông đã có thể nghĩ những bài học cuộc hiện ra sẽ được trên đầu danh sách. Vâng, trong ánh sáng trở lại ưu việt của Dark Lord, đó là một lẽ là một ý tưởng tốt cho Harry học sớm. "Apparations Lần đầu tiên luôn luôn là một chút bối rối ...," Severus nói, mở rộng một bàn tay. Harry mất rằng để có nghĩa là rất đáng lo ngại, nhưng đã vui vẻ bước vào cánh tay mở của thầy mình. "Được rồi, đã sẵn sàng." Ông nắm chặt đôi mắt thật chặt và trước khi anh biết điều đó, anh cảm thấy như toàn bộ cơ thể của ông đã được nén và đẩy thông qua một ống nhỏ. Và ngay trước khi ông bắt đầu hoảng sợ, anh thấy mình lấy về để cánh tay của thầy mình cho cuộc sống thân thương. Nếu nó không được cho cánh tay, Harry đã khá chắc chắn ông sẽ đã thực hiện một nhà máy phải đối mặt. "Tất cả phải không?" Severus hỏi, ghi nhận ánh xanh trên khuôn mặt. Của cậu bé Harry nuốt dày đặc. "Ugh," anh rên rỉ. "Tôi nghĩ là tôi chứ không phải đi du lịch bởi những thứ lửa màu đen," ông cho biết, mặc dù ông không nhớ nhiều về đêm đó. Severus cho phép một nụ cười chân thành. Nó được làm mới để biết Harry Potter đã phản ứng bình thường để ít nhất một điều. "Đi nào, tôi có để chìa khóa bạn thành phường của tôi." Đến lúc đó, dạ dày của Harry giải quyết, và anh nhìn, cẩm thạch trắng lớn, biệt thự với awe trắng trợn. Đó là bốn câu chuyện cao, với ít nhất 10 cửa sổ lớn trên mỗi cấp. Mặt trước được cửa đã có cột và tượng đầu thú bằng đá canh gác lối vào. Các lối đi dẫn đến các biệt thự phải có ít nhất một nửa mẫu Anh dài, và Severus bỏ chúng ngay bên ngoài cửa. Harry đã để hơi thở chụp với manor muốn ngã đằng sau cô giáo của mình và đã phải chạy để bắt kịp. "Xem cẩn thận, Harry," Severus nói và đứng ở phía trước của gargoyle trái. Ông đã đảm bảo rằng cậu bé đã được chú ý trước khi gắn bó ngón tay của mình vào bên trong miệng của bức tượng. Một con dao găm nhỏ bắn ra, bị cắt ngón tay của mình, trước khi rút lại trở lại. Sau đó, Severus ép ngón tay của mình, cho phép máu tốt lên và nhỏ giọt vào miệng của gargoyle. "Bây giờ, đến lượt mình." Harry tuân thủ, để cho ra một chút tiếng rít khi tay của ông bị sứt mẻ hay không. "Tôi sẽ phải làm điều đó mỗi khi tôi đến đây?" ông hỏi, mút ngón tay của mình. Nó đã được đóng cửa. "Không," Severus trả lời. "Đó chỉ là chìa khóa bạn vào phường. Một khi bạn đã chán những người giám hộ, nó sẽ nhớ đến bạn, và tất cả các bạn sẽ phải làm là đặt tay mình trên đầu của nó." Severus đưa hành động đến lời nói và những cánh cửa đôi lớn mở tự động. "Harry Potter, chào mừng đến Hoàng tử Hall," Severus nói, chính thức. "Wow," Harry thở, bước vào bên trong từ từ. Khó tin, nhưng nó thậm chí còn lớn hơn ở bên trong hơn là nó xuất hiện từ bên ngoài. Các sàn và cột đã cẩm thạch đá, và các biểu ngữ khổng lồ được treo trên tường. Ngay trước khi ông là một ấn tượng đôi cong cầu thang, và giữa hai cầu thang là lò sưởi lớn nhất mà ông từng biết. Nó đã đủ cao cho Hagrid bước qua mà không cần phải vịt! Và trần nhà hình vòm, cao ít nhất 10 mét, được thắp sáng bởi một đèn chùm lạ mắt đó là quá nặng mà nó phải được giữ bằng phép thuật. "Đây là ama ..." Harry đột nhiên bị gián đoạn bởi một con chó lớn đã bùng nổ từ một cánh cửa bên, và chơi bowling khung nhỏ hơn Harry hơn. Harry ngã ngửa ra và cười khúc khích khi con chó bắt đầu liếm mặt mình. "Ahh! Sirius!" anh cười. "Nhận ra tôi." Con chó nhảy xuống và trong một chớp mắt, Sirius đã diễn ra với một nụ cười khổng lồ. "Hey, Pup! Chúc mừng sinh nhật!" "Hey Sirius, cảm ơn," Harry trả lời. "Bạn nhìn tuyệt vời, bằng cách này." Và ông đã làm. Ngày qua ngày, cha đỡ đầu của ông đã tăng cân và chữa bệnh. Đôi mắt xanh của anh đã lấp lánh, mái tóc dài ngang vai của ông là kiểu dáng đẹp và lỏng lẻo gắn với một dải ruy băng ở phía sau cổ của ông, và áo choàng của mình là phù hợp hơn trong một Chúa. Hiện vẫn còn là một dấu hiệu của sự đau đớn và căng thẳng dòng trên khuôn mặt của mình, nhưng tất cả trong tất cả, ông là một người đàn ông đẹp trai cổ điển. Đến lúc đó, nó đã được về thời gian ăn trưa, vì vậy Severus nhanh chóng dẫn Harry đến phòng của mình. Nó có lẽ sẽ phù hợp hơn để gọi nó là một bộ đồ. Nó giống như một ngôi nhà nhỏ bên trong một ngôi nhà, với một phòng khách thoải mái, một lò sưởi lớn kết nối với mạng floo của trang viên, một phòng ngủ được kết nối với một phòng tắm khổng lồ mà có bồn tắm Jacuzzi riêng của mình. Harry cùng xúc động khi Severus cho biết đây sẽ là của mình cho đến khi nào ông muốn nó. Harry sẽ giải nén công cụ của mình sau này, lựa chọn để điền vào bụng rỗng của mình để thay thế. Ăn trưa là một chuyện đơn giản với bánh mì và nước trái cây. Severus giới thiệu ông với cả ba anh gia tinh, Flipper, có bướu, và dáng đi. Harry có thể gọi vào bất kỳ của họ bất cứ lúc nào, mặc dù nếu ông muốn có một bữa ăn nhẹ nửa đêm hoặc một cái gì đó, anh nên gọi dáng đi vì anh là đầu bếp chính thức. Harry đã dành buổi chiều hôm đó chơi pick-up Quidditch với Sirius, và giữa hai người , họ thậm chí đã Severus để chơi quá. Trước sự ngạc nhiên của Harry, giáo sư Potion mình đã thực sự khá tốt trên một cây chổi. "Tôi không biết bạn thực sự có thể chơi," Harry nói. "Bạn quên tôi couched trận đấu Quidditch thứ hai của bạn," Severus nhắc nhở. "Bạn không nghĩ rằng họ sẽ để cho bất cứ ai chỉ huấn luyện viên, phải không?" Sirius bay bằng và cười. "Sevvy, ở đây, là Chaser Slytherin của ba năm! Tất nhiên, chúng tôi đánh bại anh ấy từng thời gian." Severus quắc mắt với biệt danh và ném quaffle của mình vào đầu người đàn ông khó chịu của. "Tôi nhớ lại Slytherin đoạt cúp bóng đá trong năm thứ sáu." Harry cười khúc khích trước hai người đàn ông trưởng thành. H



































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: