The men obviously made things easier for the crime lord. As Asami was  dịch - The men obviously made things easier for the crime lord. As Asami was  Việt làm thế nào để nói

The men obviously made things easie


The men obviously made things easier for the crime lord. As Asami was listening to the report from Toru, one of Kit's men slid his hands behind his back and drew out his gun. His assassination attempt was foiled when Suoh, upon realizing the man's intentions, pulled out his own gun and disarmed Kit's subordinate by firing a single shot.

"You pull that gun behind your back, and I'll blow your brains out," Kirishima warned as he pointed his gun at Kit.

Calmly, Asami ended the call, keeping the phone in his dress pants. Perfect timing, he thought as he retrieved his gun.

Without a word, the yakuza fired three consecutive shots at the injured man before turning to the three remaining Thais. "Gentlemen, why don't you begin by telling me your real reason for today's meeting?"

The abrupt change of situation disconcerted the men. The gratuitous kill shook their nerves but they weren't about to back down.

"We'll gain control of the Asian market, Asami!" Kit snarled before drawing out his gun.

Obviously, the Thai national didn't stand a chance. Before he could point the gun at Asami, two bullets were already embedded in his chest. Asami didn't waste any time, he fired a fatal shot each at the remaining men, killing them instantly.

"Souh, I'll leave you with the clean-up," he ordered, leaving Suoh bowing behind him.

"Kirishima," Asami said as he sat comfortably at the back seat of the limousine. "Did you track Akihito's whereabouts?"

The secretary took his seat behind the wheel, "Unfortunately, Takaba sama turned his phone off so I couldn't trace his locations. He left his watch at the penthouse. What are your orders, sir?"

"Send the men," Asami ordered.

"Understood, Asami sama."

Akihito, you're not getting rid of me so easily. You belong to me.

Xx Business as Usual xX

Anger had made Akihito so tired that he fell asleep on the bus. The action proved to be disastrous as the photographer found himself staring at an unfamiliar surrounding after alighting from the bus.

Akihito refused to turn on his phone for directions since that would give away his location so he relied on the street maps and directions plastered in the middle of the street made for tourist convenience.

Setagaya. Akihito read and cursed. How on earth did he reach the special ward of Tokyo, he never knew. He glanced through the map again and realized that the Soshigaya Park was within walking distance. Not knowing where else to go, Akihito dragged his feet to the park.

It was close to eight in the evening when he reached the empty park. There were several long benches, so the photographer chose a particularly long one under a tree. He ate the bread he bought at the convenience store, thinking about the fight he had earlier with Asami.

Akihito was still furious with the crime lord. Who wouldn't be when the man you thought you could trust threatened your own brother and eavesdropped on you?

"Bastard," Akihito muttered, tossing the wrapper into the bin. Laying his back on the bench, the photographer stared at the thin branches of the tree. He turned to his side and was giving serious thoughts about what to do when he heard an unfamiliar voice mocking at him.

"Guys, look who's here?"

The photographer looked up, almost groaning when a group of six walked towards his direction.

It was the man he encountered at the back alley near Sky Bar. Akihito believed the leader went by the name of Koga or something. Leading the gang of street punks, Koga smiled he walked towards him before forming a circle around him. From the way Koga and his underlings stood, Akihito knew that he wasn't stopping for small talk.

Akihito stood up slowly. "What the hell do you want?"

Koga licked his pierced lips. "The glasses boy who broke my nose, I'll make sure to repay the favor ten times more," he snarled.

Glasses boy? He must be referring to Kirishima.

"Last time you were lucky someone stepped in to help you." Koga removed his belt. "This time you won't be," he said and ordered his lackeys to attack.

Just right on time, Akihito thought as he took his stance. He had been itching to hit someone all day and it looked like this was his chance. It didn't matter if he wasn't trained; it shouldn't be that difficult hitting a couple of punks on their faces, right?

And he was wrong. In a matter of minutes, Akihito was on the ground, groaning. His lip, spilt; jaws, sore and he tasted blood from the elbow jab he received from one of the men. Unable to regain his form, Akihito curled into a defensive fetal position, trying to block direct blows to his stomach and torso.

With the amount of blows he was receiving from Koga and his men, Akihito had no doubts that he'd be hospitalized for a broken bone or two. Just when he thought his bruised back couldn't take it any longer, he heard a long whistle and the beating stopped.

Gingerly, Akihito sat up, massaging his throbbing jaw. The long whistle turned out to be the police. Relieved that he was finally free, Akihito stood up, intending to walk away when a police pushed him to the ground and handcuffed him.

"Hey, why the hell are you arresting me? They beat me up!" Akihito protested as the uniformed officer pushed him into a police van alongside with Koga and his gang.

"Shut up," warned the policeman. "We have every right to bring you in for questioning."

And just like that, Akihito found himself in a six by eight feet prison cell at the police station. Courtesy of Koga who mentioned that Akihito was part of their gang, the policeman refused to believe that Akihito was a victim in the fight. Added that the address in Akihito's license was Asami's penthouse address, the middle-aged crew cut policeman deduced rather unprofessionally that Akihito's license was fake.

"But it's where I'm living right now!" Akihito protested helplessly when he was questioned.

"Nice try, punk," said Detective Kitahara. "You must have thought that we're stupid to believe that you can afford staying at a high class area in Tokyo."

He emptied Akihito's wallet. "Look at your wallet. You have about – ," he halted, counting the money. " – one thousand three hundred and fifty yen in your wallet."

"Ask the owner yourself!"

Kitahara hauled Akihito up and led him to the solitary cell. "You think I'm going to waste my time doing it when I know damn well you're lying?" He sneered, pushing Akihito inside before locking the door.

"Change your clothes and put them in the basket here," he instructed, pointing at a small bin located outside the cell. "Do as I ask or I won't be nice," he said again before leaving Akihito alone.

"Fuck," the photographer cursed. This had turned into a bigger messed that he thought. He cleaned his face and changed into his blue prison garb, placing his own soiled clothes in the basket as instructed.

Lying on the tatami mat, Akihito closed his eyes. His jaw hurt like hell, so did his lower back and thighs. But at least his accommodation for the night had been taken care of.

Xx Business as Usual xX

"Kitahara, did the punks talk?"

Kitahara dumped the file on his desks, eased his hips at the edge of the table. "Well, the punk leader by the name of Koga said they were just messing around while the guy who got beaten said he was a victim of street bullying."

Kitahara's boss, Captain Yamamoto looked at Akihito's particulars again. "He doesn't look like he's in the same gang." He looked up at his subordinate. "Any police records?"

The detective flipped the file and smirked. "One; and it's for the same problem. Assaulted by a group of bullies in a park –," Kitahara paused as his eyebrow rose.

"What?"

"Captain, this Takaba Akihito was bailed out by some high attorney. The case was dismissed shortly after," he said, passing the file to Yamamoto.

"What's his residential address?" Yamamoto asked, scanning the report. "Is it listed in the report?"

Kitahara began to feel uneasy. "Here's the funny thing. The address on his license had been changed. I ran the location just now; it's situated at a high class residential area in Shinjuku. And the owner of the place is Asami Ryuichi."

Yamamoto whistled. "The one and only Asami Ryuichi?"

"That's him; but I'm sure he's lying. I mean, no one lives in that area and carries less than two thousand yen in his wallet."

Yamamoto passed the file back to Kitahara. "Go check with Asami first thing in the morning. If Takaba is lying, we can book him alongside with Koga for gang fight and being nuisance to the public."

"Captain, is it really necessary?"

The captain narrowed his eyes. "That's an order, Detective Kitahara. Sion – Eight in the morning – sharp.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Những người đàn ông rõ ràng là làm việc dễ dàng hơn cho các tội phạm Chúa. Như Asami đã nghe báo cáo từ Toru, một người đàn ông của Kit trượt tay sau lưng và đã thu hút ra khẩu súng của mình. Nỗ lực ám sát của ông đã thất bại khi Nanano, khi thực hiện ý định của người đàn ông, kéo ra súng của mình và giải giáp các đơn vị hành chính của Kit bằng cách bắn một shot duy nhất."Bạn kéo súng lưng của bạn, và tôi sẽ thổi não của bạn ra," Kirishima cảnh báo như ông chĩa súng vào Kit.Bình tĩnh, Asami kết thúc cuộc gọi, Giữ điện thoại trong quần áo của mình. Thời gian hoàn hảo, ông nghĩ như ông lấy khẩu súng của mình.Mà không có một từ, các yakuza bắn ba mũi chích ngừa liên tiếp tại người đàn ông bị thương trước khi chuyển sang người Thái còn lại ba. "Quý vị, tại sao bạn không bắt đầu bằng cách nói cho tôi lý do thực sự của bạn cho cuộc họp ngày hôm nay?"Sự thay đổi đột ngột của tình hình disconcerted những người đàn ông. Giết cho không lắc của dây thần kinh nhưng họ không trở lại."Chúng tôi sẽ giành quyền kiểm soát của thị trường Châu á, Asami!" Kit snarled trước khi rút ra khẩu súng của mình.Rõ ràng, quốc gia Thái Lan đã không đứng một cơ hội. Trước khi ông có thể trỏ súng lúc Asami, hai viên đạn đã được nhúng vào ngực của mình. Asami đã không lãng phí bất kỳ thời gian, ông đã bắn một gây tử vong bắn mỗi lúc người còn lại, giết chết họ ngay lập tức."Souh, tôi sẽ để lại cho bạn clean-up," ông ra lệnh, để lại Nanano bowing phía sau anh ta."Kirishima," Asami nói như ngồi thoải mái ở ghế sau của limousine. "Bạn đã theo dõi nơi ở của Akihito?"Bộ trưởng đã ghế phía sau bánh xe, "thật không may, Takaba sama tắt điện thoại của mình vì vậy tôi không thể theo dõi vị trí của mình. Ông rời chiếc đồng hồ tại penthouse. Những gì là đơn đặt hàng của bạn, sir?""Gửi những người đàn ông," Asami đã ra lệnh."Hiểu, Asami sama."Akihito, bạn đang không được thoát khỏi của tôi một cách dễ dàng. Bạn thuộc về tôi.XX kinh doanh như bình thường xXTức giận đã làm như vậy mệt mỏi rằng ông rơi vào giấc ngủ trên xe buýt Akihito. Các hành động chứng minh được thảm họa như các nhiếp ảnh gia tìm thấy mình nhìn chằm chằm một không quen thuộc xung quanh sau khi alighting từ xe buýt vào.Akihito đã từ chối để bật điện thoại của mình để hướng dẫn kể từ khi đó sẽ cho đi vị trí của mình vì vậy ông dựa vào bản đồ đường phố và hướng trát vữa ở giữa đường phố làm cho du lịch tiện lợi.Setagaya. Akihito đọc và nguyền rủa. Làm thế nào trên trái đất đã làm ông tiếp cận với khu đặc biệt của Tokyo, ông không bao giờ biết. Ông glanced thông qua bản đồ một lần nữa và nhận ra rằng công viên Soshigaya trong vòng khoảng cách đi bộ. Không biết nơi nào khác để đi, Akihito kéo bàn chân của mình để công viên.Nó đã gần gũi với tám vào buổi tối khi ông đạt đến công viên trống rỗng. Đã có một số băng ghế dài, do đó, các nhiếp ảnh gia đã chọn một trong những đặc biệt dài dưới một cây. Nó đã ăn bánh mì ông mua tại cửa hàng tiện lợi, suy nghĩ về cuộc chiến ông đã có trước đó với Asami.Akihito đã được vẫn còn tức giận với Chúa tội phạm. Những người sẽ không khi người đàn ông bạn nghĩ bạn có thể tin tưởng bị đe dọa anh trai mình và eavesdropped về bạn?"Bastard," Akihito muttered, tung wrapper vào thùng rác. Lắp đặt lưng trên ghế dự bị, các nhiếp ảnh gia stared tại các chi nhánh mỏng của cây. Ông quay sang bên mình và đã đưa ra những suy nghĩ nghiêm trọng về những việc cần làm khi ông nghe một giọng nói không quen mocking lúc anh ta."Guys, nhìn ai kìa?"Các nhiếp ảnh gia nhìn lên, gần như groaning khi một nhóm sáu đi hướng của mình.Nó là người ông gặp tại hẻm trở lại gần Sky Bar. Akihito tin rằng các nhà lãnh đạo đã đi theo tên của Koga hoặc một cái gì đó. Lãnh đạo nhóm punk đường phố, Koga cười ông đi về phía Anh ta trước khi tạo thành một vòng tròn xung quanh anh ta. Từ cách Koga và underlings của ông đứng, thị trấn này có Akihito biết rằng ông đã không dừng lại để nói chuyện nhỏ.Akihito đứng từ từ. "Những gì các địa ngục làm bạn không?"Koga licked đôi môi của mình xỏ. "Kính cậu bé người đã phá vỡ mũi của tôi, tôi sẽ chắc chắn để trả nợ là ưu tiên mười lần nhiều hơn," ông snarled.Kính cậu bé? Ông phải đề cập đến Kagoshima."Lần cuối cùng bạn đã may mắn một ai đó bước vào để giúp bạn." Koga gỡ bỏ các vành đai của mình. "Thời gian này bạn sẽ không có," ông nói và ra lệnh cho lackeys của mình để tấn công.Chỉ cần phải vào thời gian, Akihito nghĩ như ông đã lập trường của mình. Ông có ngứa để đạt một người nào đó tất cả các ngày và nó trông giống như đây là cơ hội của mình. Nó không quan trọng nếu ông đã không được đào tạo; nó không nên là khó khăn nhấn một vài punks trên khuôn mặt của họ, bên phải?Và ông đã sai. Trong một vài phút, Akihito đã trên mặt đất, groaning. Môi, spilt; hàm, đau và ông nếm thử máu từ khuỷu tay jab ông nhận được từ một trong những người đàn ông. Không thể lấy lại hình thức của mình, Akihito cong vào một vị trí bào thai phòng thủ, cố gắng để chặn thổi trực tiếp với dạ dày và thân của mình.Với số lượng thổi ông đã nhận được từ Koga và người của ông, Akihito đã không có nghi ngờ rằng ông sẽ được nhập viện vì một xương bị hỏng hoặc hai. Chỉ khi ông nghĩ lưng thâm tím không thể có nó nữa, ông nghe một cái còi dài và các đập dừng lại.Gingerly, Akihito ngồi lên, xoa bóp hàm throbbing của mình. Còi dài hoá ra là cảnh sát. Thay thế cho rằng ông đã được tự do cuối cùng, Akihito đứng dậy, có ý định đi bộ khi một cảnh sát đã đẩy anh ta xuống đất và còng tay anh ta."Hey, tại sao các địa ngục bạn bắt tôi? Họ đánh đập tôi!" Akihito phản đối như là các viên chức lực đẩy anh ta vào một chiếc xe cảnh sát cùng với Koga và băng đảng của ông."Shut up," cảnh báo cảnh sát. "Chúng tôi có tất cả các quyền để mang lại cho bạn để thẩm vấn."Và chỉ cần như thế, Akihito thấy mình trong một sáu của tám chân tù tại đồn cảnh sát. Đúng trách nhiệm của Koga người đã đề cập rằng Akihito là một phần của băng đảng của họ, các cảnh sát từ chối để tin rằng Akihito là một nạn nhân trong cuộc chiến. Thêm địa chỉ ở Akihito của giấy phép là của Asami căn hộ penthouse địa chỉ, cảnh sát trung niên phi hành đoàn cắt suy luận thay vì unprofessionally Akihito của giấy phép là giả mạo."Nhưng đó là nơi tôi đang sống ngay bây giờ!" Akihito phản đối helplessly khi ông được hỏi."Tốt đẹp thử, punk," nói thám tử Kitahara. "Bạn phải có nghĩ rằng chúng tôi ngu ngốc để tin rằng bạn có thể đủ khả năng tạm trú tại một khu vực cao cấp tại Tokyo."Ông làm trống của Akihito ví. "Hãy nhìn vào chi tiêu của bạn. Bạn có về-,"ông dừng, đếm tiền. "-một ngàn ba trăm năm mươi yên trong ví của bạn.""Yêu cầu chủ sở hữu chính mình!"Kitahara kéo Akihito và đã dẫn ông đến các tế bào đơn độc. "Bạn nghĩ rằng tôi sẽ lãng phí thời gian của tôi làm nó khi tôi damn cũng biết anh nói xạo?" Ông rưới, đẩy Akihito bên trong trước khi khóa cửa."Thay đổi quần áo của bạn và đặt chúng trong giỏ ở đây," ông hướng dẫn, chỉ vào một thùng nhỏ nằm bên ngoài các tế bào. "Làm như tôi yêu cầu hoặc tôi sẽ không được tốt đẹp," ông nói một lần nữa trước khi rời khỏi Akihito một mình."Fuck," các nhiếp ảnh gia nguyền rủa. Điều này đã biến thành một lớn hơn điều sai rằng ông nghĩ rằng. Ông làm sạch khuôn mặt của mình và thay đổi vào danh nghĩa màu xanh nhà tù của mình, đặt mình bẩn quần áo trong giỏ theo hướng dẫn.Nằm trên tatami mat, Akihito nhắm mắt. Quai hàm của ông bị thương như địa ngục, vì vậy đã làm ông thấp hơn lưng và đùi. Nhưng ít chỗ ở của mình cho đêm đã được thực hiện chăm sóc của.XX kinh doanh như bình thường xX"Kitahara, đã làm các Punk nói?"Kitahara bán phá giá các tập tin trên bàn làm việc của mình, nới lỏng hông của mình ở các cạnh của bảng. "Vâng, punk lãnh đạo bởi tên của Koga nói họ đã chỉ rối tung xung quanh trong khi guy những người đã bị đánh bại nói ông là một nạn nhân của bắt nạt đường phố."Ông chủ của Kitahara, đội trưởng Yamamoto nhìn cụ thể của Akihito một lần nữa. "Ông không giống như ông là trong cùng một băng đảng." Ông nhìn lên đơn vị hành chính của mình. "Bất kỳ hồ sơ cảnh sát?"Các thám tử lộn các tập tin và cười. "Một; và nó có cùng một vấn đề. Bị tấn công bởi một nhóm người đe doạ trong một công viên-, "Kitahara tạm dừng khi lông mày của mình."Những gì?""Thuyền trưởng, Takaba Akihito này được thoát ra ngoài bằng một số luật sư cao. Trường hợp được miễn nhiệm ít lâu sau,"ông nói, đi qua các tập tin để Yamamoto."Địa chỉ cư trú của ông là gì?" Yamamoto hỏi, quét các báo cáo. "Nó được liệt kê trong báo cáo?"Kitahara bắt đầu cảm thấy thoải mái. "Đây là điều funny. Địa chỉ trên giấy phép của ông đã được thay đổi. Tôi chạy với vị trí ngay bây giờ; đô thị này tọa lạc tại khu dân cư cao cấp ở Shinjuku. "Và chủ sở hữu của nơi là Asami Ryuichi."Yamamoto whistled. "Một và chỉ Asami Ryuichi?""Đó là anh ta; nhưng tôi chắc rằng ông ấy nói dối. Tôi có nghĩa là, không có ai sống trong khu vực đó và mang ít hơn 2.000 yên trong ví của mình."Yamamoto đã thông qua các tập tin về Kitahara. "Đi kiểm tra với Asami điều đầu tiên vào buổi sáng. Nếu Takaba nói dối, chúng tôi có thể đặt anh ta cùng với Koga cho băng đảng chiến đấu và phiền toái cho công chúng.""Đại úy, có thực sự cần thiết?"Thuyền trưởng thu hẹp mắt của mình. "Đó là một đơn đặt hàng, thám tử Kitahara. Sion-tám vào buổi sáng-sắc nét.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Những người đàn ông rõ ràng là làm cho mọi việc dễ dàng hơn cho các chúa tội phạm. Như Asami đã được nghe các báo cáo của Toru, một trong những người đàn ông Kit trượt tay sau lưng và rút súng ra. Âm mưu ám sát của ông đã thất bại khi Suoh, khi nhận ra ý định của người đàn ông, lấy ra khẩu súng của mình và tước vũ khí của cấp dưới Kit bằng cách bắn một shot duy nhất. "Bạn kéo khẩu súng sau lưng của bạn, và tôi sẽ thổi bộ não của bạn ra," Kirishima cảnh báo khi chĩa súng vào Kit. Bình tĩnh, Asami đã kết thúc cuộc gọi, giữ điện thoại trong quần của mình ăn mặc. Perfect thời gian, anh nghĩ khi anh lấy khẩu súng của mình. Không nói một lời, yakuza bắn ba hình liên tiếp vào người đàn ông bị thương trước khi quay về ba người Thái còn lại. "Thưa ngài, tại sao bạn không bắt đầu bằng cách nói với tôi lý do thực sự của bạn cho cuộc họp ngày hôm nay?" Sự thay đổi đột ngột của tình hình lúng túng những người đàn ông. Giết vô cớ lắc dây thần kinh của họ, nhưng họ không phải là khoảng lùi bước. "Chúng tôi sẽ giành quyền kiểm soát thị trường châu Á, Asami!" Kit gầm gừ trước khi rút ra khẩu súng của mình. Rõ ràng, các quốc gia Thái Lan đã không đứng một cơ hội. Trước khi anh có thể chỉ cho súng vào Asami, hai viên đạn đã được nhúng vào trong lồng ngực. Asami đã không lãng phí bất cứ lúc nào, ông đã bắn một shot gây tử vong mỗi lúc những người đàn ông còn lại, giết chết họ ngay lập tức. "Souh, tôi sẽ để lại cho bạn sự sạch-up," anh ra lệnh, để lại Suoh cúi phía sau. "Kirishima, "Asami nói khi ông ngồi thoải mái ở ghế sau của chiếc limousine. "Anh có theo dõi nơi ở của Akihito?" Thư ký bắt đầu ngồi lên phía sau bánh xe, "Thật không may, Takaba sama bật điện thoại của mình ra vì vậy tôi không thể theo dõi vị trí của mình. Ông để cái đồng hồ của mình tại penthouse. đơn đặt hàng của bạn, thưa ông là gì? " "Gửi những người đàn ông," Asami ra lệnh. "Hiểu, Asami sama." Akihito, bạn không được thoát khỏi tôi một cách dễ dàng. Bạn thuộc về tôi. Xx Business as Usual XX Anger đã làm Akihito quá mệt mỏi mà anh đã ngủ trên xe buýt. Những hành động chứng tỏ là tai hại như các nhiếp ảnh gia vô tình nhìn thấy một quen thuộc xung quanh sau khi bước xuống từ xe buýt. Akihito từ chối để bật điện thoại của mình để có hướng dẫn từ đó sẽ cho đi vị trí của mình nên ông dựa trên các bản đồ đường phố và hướng trát trong giữa đường làm cho thuận tiện du lịch. Setagaya. Akihito đọc và bị nguyền rủa. Thế quái nào mà ông đạt được phường đặc biệt của Tokyo, ông không hề biết. Anh liếc qua bản đồ một lần nữa và nhận ra rằng Park Soshigaya là trong khoảng cách đi bộ. Không biết có nơi nào khác để đi, Akihito lê đôi chân của mình đến công viên. Đó là gần tám vào buổi tối khi anh đến công viên trống rỗng. Có một vài băng ghế dài, do đó các nhiếp ảnh gia đã chọn một dài, đặc biệt dưới một gốc cây. Ông ăn bánh ông mua tại các cửa hàng tiện lợi, suy nghĩ về cuộc chiến, ông đã có trước đó với Asami. Akihito vẫn còn tức giận với các chúa tội phạm. Ai sẽ không được khi người đàn ông bạn nghĩ rằng bạn có thể tin tưởng anh bị đe dọa của riêng bạn và nghe trộm vào bạn? "Bastard," Akihito lẩm bẩm, tung các wrapper vào thùng rác. Lắp đặt lưng trên ghế dự bị, các nhiếp ảnh gia nhìn chằm chằm vào các chi nhánh nhỏ của cây. Ông quay về phía mình và đã đem lại cho những suy nghĩ nghiêm túc về việc phải làm gì khi anh nghe thấy một giọng nói quen thuộc chế nhạo anh. "Guys, nhìn ai đây?" Các nhiếp ảnh gia nhìn lên, gần như rên rỉ khi một nhóm sáu bước về phía anh. Nó là người mà ông gặp phải tại con hẻm lại gần Sky Bar. Akihito tin các nhà lãnh đạo đã đi bằng tên của Koga hoặc một cái gì đó. Dẫn đầu các băng đảng của punk đường phố, Koga mỉm cười anh bước về phía anh ta trước khi tạo thành một vòng tròn xung quanh anh ta. Từ cách Koga và thuộc hạ của mình đứng, Akihito biết rằng ông đã không dừng lại để nói chuyện nhỏ. Akihito đứng lên từ từ. "Cái quái gì bạn muốn gì?" Koga liếm môi đâm mình. "Kính boy người đã phá vỡ mũi của tôi, tôi sẽ làm cho chắc chắn để trả ơn mười lần hơn", ông gầm gừ. Kính boy? Ông được xem như là Kirishima. "Lần cuối cùng bạn đã may mắn có người bước vào để giúp bạn." Koga tháo thắt lưng. "Thời gian này bạn sẽ không được," ông nói và ra lệnh cho tay sai của mình để tấn công. Chỉ cần đúng lúc, Akihito nghĩ khi ông mất lập trường của mình. Ông đã bị ngứa để đánh một ai đó cả ngày và nó trông như thế này là cơ hội của mình. Nó không quan trọng nếu ông không được đào tạo; nó không nên có khó khăn đánh một vài gã trên khuôn mặt của họ, phải không? Và ông đã sai. Trong một vài phút, Akihito là trên mặt đất, rên rỉ. Môi, đổ; hàm, đau và anh nếm thử máu từ mũi tiêm khuỷu tay ông nhận được từ một trong những người đàn ông. Không thể lấy lại phong độ của mình, Akihito cuộn tròn vào một vị trí của thai nhi phòng thủ, cố gắng để ngăn chặn thổi trực tiếp vào dạ dày và thân mình. Với số tiền của thổi ông đã nhận được từ Koga và người đàn ông của mình, Akihito đã không có nghi ngờ rằng anh sẽ phải nằm viện xương bị gãy hoặc hai. Chỉ khi cậu nghĩ về những vết bầm tím của ông không thể chịu được nữa, anh nghe thấy một tiếng còi dài và đập dừng lại. Thận trọng, Akihito ngồi dậy, xoa bóp hàm nhói của mình. Tiếng còi dài hóa ra là cảnh sát. An tâm rằng anh cuối cùng đã miễn phí, Akihito đứng lên, định bỏ đi khi một cảnh sát đẩy anh ngã xuống đất và còng tay anh. "Này, tại sao các địa ngục được bắt tôi? Họ đánh tôi!" Akihito phản đối như các sĩ quan mặc đồng phục đã đẩy ông vào một xe cảnh sát cùng với Koga và băng đảng của ông. "Im đi," cảnh báo cảnh sát. "Chúng tôi có mọi quyền để mang lại cho bạn để thẩm vấn." Và chỉ cần như thế, Akihito thấy mình trong một sáu tám chân giam tại đồn cảnh sát. Courtesy của Koga người nói rằng Akihito là một phần của băng đảng của họ, cảnh sát từ chối tin rằng Akihito là một nạn nhân trong cuộc chiến. Thêm địa chỉ trong giấy phép Akihito là địa chỉ penthouse của Asami, độ tuổi trung niên crew cắt cảnh sát suy luận chứ không phải unprofessionally rằng giấy phép Akihito là giả. "Nhưng đó là nơi tôi đang sống ngay bây giờ!" Akihito phản đối bất lực khi ông bị thẩm vấn. "Nice thử, punk," Thám Kitahara nói. "Bạn phải có suy nghĩ rằng chúng tôi ngu ngốc để tin rằng bạn có thể đủ khả năng ở tại một khu vực cao cấp ở Tokyo." Ông rút hết ví Akihito. "Hãy nhìn vào ví của bạn Bạn có về -.", Ông dừng lại, đếm tiền. "-. 1350 ¥ trong ví của bạn" ! "Hãy hỏi chủ sở hữu cho mình" Kitahara kéo Akihito lên và đưa ông tới các tế bào đơn độc. "Bạn có nghĩ rằng tôi sẽ để lãng phí thời gian của tôi làm việc đó khi tôi biết damn bạn đang nói dối?" Ông cười khẩy, đẩy Akihito bên trong trước khi khóa cửa. "Thay quần áo của bạn và đặt chúng trong giỏ ở đây," anh hướng dẫn, chỉ tay vào một thùng nhỏ nằm bên ngoài tế bào. "Làm như tôi hỏi hoặc tôi sẽ không được tốt đẹp," ông nói một lần nữa trước khi rời Akihito một mình. "Fuck," nhiếp ảnh gia bị nguyền rủa. Điều này đã trở thành một sai lầm lớn mà anh nghĩ. Ông làm sạch khuôn mặt của mình và thay đổi vào tù bộ quần áo màu xanh của mình, đặt quần áo bẩn của mình trong rổ theo hướng dẫn. Nằm trên tatami mat, Akihito nhắm mắt lại. Hàm anh đau như địa ngục, do đó đã làm lưng và đùi của mình. Nhưng ít nhất là nơi ở của mình cho ban đêm đã được đưa về chăm sóc. Xx Business as Usual XX "Kitahara, đã punks nói chuyện?" Kitahara bán phá giá các tập tin trên bàn làm việc của mình, nới lỏng hông của mình ở cạnh bàn. "Vâng, các nhà lãnh đạo nhạc punk tên là Koga nói họ chỉ quanh quẩn trong khi anh chàng người đã bị đánh đập cho biết ông là một nạn nhân của bắt nạt đường phố." ông chủ của Kitahara, Captain Yamamoto nhìn cụ thể Akihito một lần nữa. "Anh ấy không giống như anh ấy trong băng đảng cùng." Ông nhìn lên cấp dưới của mình. "Bất kỳ hồ sơ cảnh sát?" Các thám tử lộn file và nhếch mép cười. "Một;. Và nó cho cùng một vấn đề tấn công bởi một nhóm kẻ hay bắt nạt ở công viên -". Kitahara dừng lại khi lông mày của mình tăng "Cái gì?" . "Thuyền trưởng, Takaba Akihito này đã được giải cứu bởi một số luật sư cao trường hợp đã được bác bỏ ngay sau đó, "ông nói, đi qua các tập tin để Yamamoto. "địa chỉ cư trú của ông là gì?" Yamamoto hỏi, quét báo cáo. "Có phải nó được liệt kê trong báo cáo?" Kitahara bắt đầu cảm thấy không thoải mái. "Đây là điều buồn cười Các địa chỉ trên giấy phép của ông đã thay đổi tôi chạy địa điểm ngay bây giờ;.... Nó nằm ở một khu dân cư cao cấp ở Shinjuku Và chủ của nơi này là Asami Ryuichi" Yamamoto huýt sáo. "Đầu tiên và duy Asami Ryuichi?" "Đó là anh;. nhưng tôi chắc chắn rằng ông đang nói dối tôi là, không có ai sống ở khu vực đó và mang ít hơn 2000 ¥ trong ví của mình". Yamamoto thông qua các tập tin trở lại Kitahara. "Đi kiểm tra với Asami điều đầu tiên vào buổi sáng. Nếu Takaba đang nói dối, chúng ta có thể đặt anh ta cùng với Koga cho cuộc chiến băng đảng và là mối phiền toái cho công chúng." "Captain, là nó thực sự cần thiết?" Thuyền trưởng nheo mắt lại. "Đó là một Sion trật tự, Thám Kitahara -. Tám giờ sáng - sắc nét.













































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: