Years ago, when I was still kid, I felt my heart melting to my friend  dịch - Years ago, when I was still kid, I felt my heart melting to my friend  Việt làm thế nào để nói

Years ago, when I was still kid, I

Years ago, when I was still kid, I felt my heart melting to my friend and my confident. She was near my age as well, very sweet and vibrant stubborn little girl." He felt his smile widened at her memory. "You'd like her if you had met her. It was a simple, innocent childhood love where she was my princess and I was her prince. We were almost inseparable. She kept dreaming about our marriage and planning for our wedding. She even foresaw my fame."

Maeve pushed by her curiosity didn't notice her tension was slipping away. She fully turned to face him with a new interest, her wide chocolate orbs filled with anguish as she smartly caught the grief hint and chagrin in the moon reflection on his eyes and his soft tone at his last words. Something was off.

"What happened?" she whispered softly.

Sinbad's smile faded as he recalled the miserable incident. He shut his eyes tightly to contain the reviving pain of the loss of Lea as she re-fell from the ridge into the angry sea. Surprisingly, there was no anger brewing in him then, only the bitterness of the remembrance.

He took a deep breath, opening his eyes calmly. "I lost her in an accident. She lost her balance on the top of a hill and her feet slipped." His quiet voice showed how much vulnerable he was at the moment "She fell from it before I could reach for her." There was no need to mention the full details of the accident.

Sinbad shifted his gaze to the red-head beside him when he heard her sharp gasp. His eyes still showing weakness which prevented him from properly gauging her reaction.

The lass covered her mouth with one of her hands unconsciously. She didn't expect that.

"Sinbad… that's awful! I-I am sorry for your loss and … that I brought it up." The words came out in delicate sad voice.

"You don't need to be. It's fine Maeve, it happened long time ago." He replied in a more controlled tone.

However, as she listened to him her eyes widened as realization hit her.

"You don't really blame yourself for it, do you?" she cautiously asked, not really wanting to press on his privacy.

Sinbad didn't reply instantly, but paused a little, shifting his weight and gazing the stellar sky again. He took another deep breath before going on, determination lacing his calm voice -seemingly he regained his composure- "Doesn't matter if I still do or not. Her loss hurt me a lot, deeper than a rogue dagger in the heart. And, it still hurts me to be honest. But… Master Dimdim always says that everything has a reason. And, man was he right! Time wasn't my sole rival back then, but my ignorance as well Maeve." He frowned as he clarified when she raised her eye-brows in confusion. "Yes, my ignorance, weakness and uselessness. At that time I wasn't the person you used to know, I didn't even know how to swim. When she fell off the ridge, the sea swallowed her and I couldn't just jump after her because I couldn't damn swim! It was only then that I swore I'd learn, that I'd do everything in my power and never give up until I'd tame it. The sea, that is it. I didn't back down until I became –not only a sailor- but a captain of my own ship, became the one and only Sinbad, Master of the seven seas. I'm not bragging of myself but think of it… this incident created the Sinbad you know. My inability to save her was the seed of being able to save many other lives and helped people who sought shelter, it was the impulse that pushed me to train and study so I could travel to places no man reached before and vanquishing the evil wherever I find it."

He sighed again, letting out a breath he wasn't aware he was keeping before looking at her again 'Because of it, I met you!' he thought, then mumbled "I prefer to look at it from that angle. And, only then that blaming myself for it becoming more bearable; in front of all the lives that I helped or I still can save, my past uselessness become a tiny problem. Though, I never stopped thinking of her, and what it would be like if she survived this incident, that somewhere now she would be safe and sound. But I guess it's destined neither for me nor for her. Destiny has another say."

At that moment, Maeve wasn't even able to respond, neither was she able to prevent the tears from shimmering from her eyes. She was at a loss from the words. Leaning at the rails and tilting her head to the side a little she stared at him. Not only his speech affected her –and God only knows how much it did- but she couldn't get rid of the déjà-vu feeling that bothered her.

And how could she when the similarity hit her with every word he spoke? It was enough to imagine the scenery of the incident and the guilt almost shocked her. But unlike him, she wasn't that strong yet.

No, she couldn't weakened, not now… not in front of him.

Shaking her head to get rid of the tears before they betray her, she tried to gulp but her dry throat only resulted in a couple of hoarse coughs. She turned back to Sinbad to find his eyes started to be shadowed with worry. He was looking at her expectantly.

Great! He was talking to her and she missed what he just said!

"Maeve, are you okay?" he asked tenderly, concern lacing his tone.

"Oh, yeah sure." She stuttered "I'm sorry, you were saying…"

Sinbad glanced at her suspiciously before letting it go. She didn't look fine to him but he wouldn't press on her… yet. "I was saying that now that I answered your question, and telling you my little love story, you owe me a similar answer and a tale. Now, don't you?"

She blinked, twice. "What do you mean? What is the question you want me to answer?"

He smirked "And what do you think? The same question you asked me of course. Did you fell in love before, my dear sorceress?"

And that's when her mind went blank. Did she?

At that point, believe it or not, she wasn't able to form a coherent answer as she tried to recall at least one tiny tale worth to be told. She couldn't blame but herself to be dragged into such situation, after all she was the one who started it all. And it was only fair to get the same treatment as her captain as he said. But, her disturbed emotions and thoughts in that exact moment forbid her from an instant reply.

Sinbad was standing there, waiting in patience for her reply as he watched her struggles. He wouldn't let her go this time, no way. Not after he confessed to her what he wouldn't share with anyone else. That was completely unfair; her always keeping secrets from him like that, refusing to lessen the mysterious atmosphere around her while he couldn't keep anything away from her. No, this time she would provide him some answers, he would make sure of it.

"Look, it will sound weird but the truth is that my life style didn't really offer me such luxury. My life was harsh, and well,… let's just say I didn't have a chance for real deep love, okay? I'm being honest with you because that was what I asked you about, real love. May be I liked someone some when, but it wasn't that serious." Sinbad glared at her but before he voiced his thoughts she rushed in "But I was a witness on a great love story. Actually, I would say the greatest ever. And, they were the closest persons to me." She lingered a bit before mumbling "That's in fact why I asked you. I wondered if you experienced such deep and true love."

Sinbad found himself again letting it go in spite of his curiosity about what kind of life she had! He believed her anyway. Somehow he felt his heart lightened at the thought she didn't fell for anyone before, though he still remembered her unusual reaction to his recent speech. Yes, he wasn't oblivious to it.

"How much were they close to you?"

"Close enough.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Năm trước, khi tôi đã vẫn còn bé, tôi cảm thấy trái tim tôi tan chảy để bạn bè của tôi và tự tin của tôi. Cô là gần tuổi của tôi là tốt, rất ngọt ngào và sôi động cứng đầu bé." Ông cảm thấy nụ cười của ông mở rộng tại bộ nhớ của mình. "Bạn muốn cô ấy nếu bạn đã gặp cô ấy. Đó là một tình yêu đơn giản, vô tội thời thơ ấu, nơi cô là công chúa của tôi và tôi là hoàng tử của mình. Chúng tôi đã gần như không thể tách rời. Cô giữ mơ ước về cuộc hôn nhân của chúng tôi và kế hoạch cho đám cưới của chúng tôi. Cô thậm chí dự đoán có sự nổi tiếng của tôi."Maeve đẩy bởi sự tò mò của cô đã không nhận thấy căng thẳng của cô trượt đi. Cô hoàn toàn đã chuyển sang đối mặt với anh ta với một lãi suất mới, cô orbs rộng sô cô la đầy với nỗi đau đớn như cô smartly bắt gợi ý đau buồn và thất vọng trong sự phản ánh trăng trên đôi mắt của mình và giai điệu mềm mại của ông tại từ cuối cùng của ông. Một cái gì đó đã tắt."Những gì đã xảy ra?" cô thì thầm nhẹ nhàng.Nụ cười của Sinbad phai mờ khi ông nhớ lại sự đau khổ. Ông đóng đôi mắt của ông chặt chẽ để chứa reviving nỗi đau của sự mất mát của Lea như cô lại rơi từ sườn núi vào biển tức giận. Đáng ngạc nhiên, có là sự tức giận không pha ông sau đó, chỉ những cay đắng của nhớ.Ông lấy một hơi thở sâu, mở đôi mắt của mình một cách bình tĩnh. "Tôi lạc mất cô ta trong một tai nạn. Cô mất cân bằng của mình trên đỉnh một ngọn đồi và trượt chân của cô." Giọng nói yên tĩnh của ông cho thấy dễ bị tổn thương bao nhiêu ông là lúc này "Cô rơi từ nó trước khi tôi có thể đạt đến cho cô ấy." Đã có không cần phải đề cập đến đầy đủ chi tiết của vụ tai nạn.Sinbad chuyển chiêm ngưỡng của mình để đầu đỏ bên cạnh anh ta khi ông nghe cô ấy sắc nét gasp. Đôi mắt của ông vẫn hiển thị điểm yếu mà ngăn cản anh ta từ đúng cách đo phản ứng của cô.Các thôn nư bao gồm miệng của cô với một trong hai bàn tay vô thức. Cô đã không mong đợi đó."Sinbad... đó là khủng khiếp! Tôi-tôi rất tiếc cho mất mát của bạn và... rằng tôi đã mang nó đến. " Các từ ra mắt vào tinh tế buồn thoại."Bạn không cần phải. Nó là tốt đẹp Maeve, nó đã xảy ra thời gian dài trước đây." Ông trả lời trong một giai điệu hơn kiểm soát.Tuy nhiên, như cô đã nghe với anh ta cô mắt mở rộng khi thực hiện nhấn cô ấy."Bạn không thực sự đổ lỗi cho chính mình cho nó, làm bạn?", cô thận trọng đã hỏi, không thực sự mong cho báo chí về bảo mật của mình.Sinbad không trả lời ngay lập tức, nhưng bị tạm dừng một chút, chuyển trọng lượng của mình và nhìn bầu trời sao một lần nữa. Ông lấy một hơi thở sâu trước khi xảy ra, quyết tâm cột dây giày giọng bình tĩnh - dường như ông giành lại giư bình tỉnh của ông - "không quan trọng nếu tôi vẫn làm hay không. Mất của cô làm tôi đau rất nhiều, sâu sắc hơn so với một con dao rogue ở trung tâm. Và, nó vẫn còn đau tôi phải trung thực. Nhưng... Master Dimdim luôn luôn nói rằng tất cả mọi thứ có một lý do. Và, người đàn ông là ông phải! Thời gian không trở lại đối thủ duy nhất của tôi sau đó, nhưng sự thiếu hiểu biết của tôi là tốt Maeve." Ông cau mày khi ông làm rõ khi cô lớn lên của cô lông mày mắt trong sự nhầm lẫn. "Vâng, sự thiếu hiểu biết của tôi, suy nhược và uselessness. Tại thời điểm đó tôi đã không là những người bạn sử dụng để biết, tôi thậm chí không biết làm thế nào để bơi. Khi cô rơi khỏi sống núi, biển nuốt của cô và tôi chỉ không thể nhảy sau khi cô ấy bởi vì tôi không thể chết tiệt bơi! Nó đã là chỉ sau đó rằng tôi thề tôi sẽ tìm hiểu, rằng tôi sẽ làm tất cả mọi thứ trong khả năng của mình và không bao giờ cho lên cho đến khi tôi sẽ chế ngự nó. Biển, đó là nó. Tôi không trở lại xuống cho đến khi tôi đã trở thành-không chỉ là một thủy thủ - nhưng một thuyền trưởng tàu riêng của tôi, đã trở thành một và chỉ Sinbad, bậc thầy của bảy vùng biển. Tôi không phải khoác lác của bản thân mình, nhưng hãy suy nghĩ của nó... điều này sự cố tạo ra Sinbad bạn biết. Tôi không có khả năng tiết kiệm của mình là hạt giống của việc có thể để tiết kiệm nhiều sinh mạng khác và giúp đỡ người tìm nơi trú ẩn, đó là sự thúc đẩy đã đẩy tôi để đào tạo và nghiên cứu vì vậy tôi có thể đi du lịch đến những nơi không có người đàn ông đến trước và nhưng điều ác bất cứ nơi nào tôi tìm thấy nó."Ông thở dài một lần nữa, cho phép ra một hơi thở ông không biết ông đã giữ trước khi nhìn vào cô ấy một lần nữa 'vì nó, tôi đã gặp bạn!' ông nghĩ rằng, sau đó mumbled "tôi muốn nhìn nó từ góc đó. Và chỉ sau đó mà đổ lỗi cho bản thân mình cho nó trở thành dễ tiêu hơn; ở phía trước của tất cả các cuộc sống mà tôi đã giúp hoặc tôi vẫn có thể tiết kiệm, uselessness trong quá khứ của tôi trở thành một vấn đề nhỏ. Tuy nhiên, tôi không bao giờ ngừng suy nghĩ của mình, và những gì nó sẽ như nếu cô sống sót sau sự kiện này, trong đó một nơi nào đó bây giờ cô ấy sẽ được an toàn. Nhưng tôi đoán nó mệnh cho tôi không cho mình. Số phận đã khác nói."Tại thời điểm đó, Maeve không thậm chí có thể trả lời, không phải là nó có thể để ngăn chặn những giọt nước mắt từ shimmering từ đôi mắt của cô. Cô là ở một mất mát từ các từ. Nghiêng tại rails và nghiêng đầu sang một bên một chút cô stared lúc anh ta. Không chỉ phát biểu của ông ảnh hưởng của mình- và Thiên Chúa chỉ biết có bao nhiêu nó đã làm - nhưng cô không thể thoát khỏi cảm giác deja vu làm phiền cô ấy.Và làm thế nào có thể cô ấy khi sự giống nhau đánh nó với mỗi từ ông đã nói? Nó là đủ để tưởng tượng phong cảnh của sự kiện và những tội lỗi hầu như sốc của cô. Nhưng không giống như anh ta, cô không phải là mạnh mẽ những gì chưa.Không, cô không thể làm suy yếu, không phải bây giờ... không phải ở phía trước của anh ta.Bắt đầu để thoát khỏi những giọt nước mắt trước khi họ phản bội của cô, cô đã cố gắng để gulp nhưng cổ họng khô của cô chỉ dẫn đến một số hoarse ho. Cô quay trở lại Sinbad để tìm thấy đôi mắt của ông bắt đầu là shadowed với lo lắng. Ông đã xem xét cô expectantly.Tuyệt! Ông đã nói chuyện với cô ấy và cô ấy bỏ lỡ những gì anh vừa nói!"Maeve, có bạn sao không?" Anh hỏi tenderly, liên quan đến cột dây giày giai điệu của ông."Oh, có chắc chắn." Cô stuttered "tôi xin lỗi, em đang nói..."Sinbad liếc nhìn vào cô ấy đáng ngờ trước khi để cho nó đi. Cô đã không nhìn tốt cho anh ta, nhưng ông sẽ không bấm vào cô ấy... được nêu ra. "Tôi đã nói rằng bây giờ mà tôi trả lời câu hỏi của bạn, và nói cho bạn câu chuyện tình yêu nhỏ của tôi, bạn nợ tôi một câu trả lời tương tự và một câu chuyện. Bây giờ, không bạn?"Cô blinked, hai lần. "Những gì làm bạn có nghĩa là? Điều gì sẽ là câu hỏi mà bạn muốn tôi trả lời?"Ông cười "và những gì làm bạn nghĩ? Cùng một câu hỏi bạn hỏi tôi tất nhiên. Đã làm bạn rơi vào tình yêu trước khi, nư phù thủy thân yêu của tôi? "Và đó là khi tâm trí của cô đã đi trống. Còn cô?Vào thời điểm đó, tin tưởng rằng nó hay không, cô không thể để tạo thành một câu trả lời mạch lạc như cô đã cố gắng để nhớ lại ít nhất một câu chuyện nhỏ có giá trị để được thông báo. Cô không thể đổ lỗi cho nhưng bản thân mình để được kéo vào tình huống như vậy, sau khi tất cả, cô là một trong những người bắt đầu nó tất cả. Và nó chỉ công bằng để có được điều trị cùng là đội trưởng của mình như ông nói. Tuy nhiên, cô băn khoăn cảm xúc và những suy nghĩ trong thời điểm chính xác đó cấm cô từ một thư trả lời ngay lập tức.Sinbad đã đứng đó, chờ đợi trong kiên nhẫn đợi trả lời của mình như ông dõi cuộc đấu tranh của mình. Ông sẽ không để cô ấy đi thời gian này, không có cách nào. Không phải sau khi ông đã thú nhận của mình những gì ông sẽ không chia sẻ với bất cứ ai khác. Đó là hoàn toàn không công bằng; của cô luôn luôn giữ bí mật từ anh ta như thế, từ chối để giảm bớt khí quyển bí ẩn xung quanh thành phố của mình trong khi ông không thể giữ bất cứ điều gì ra khỏi cô ấy. Không, lần này cô sẽ cung cấp cho anh ta một số câu trả lời, ông sẽ làm cho chắc chắn của nó."Nghe, nó sẽ âm thanh lạ nhưng sự thật là rằng phong cách cuộc sống của tôi đã không thực sự cung cấp tôi sang trọng như vậy. Cuộc sống của tôi đã được khắc nghiệt, và tốt,... chúng ta hãy chỉ nói rằng tôi không có một cơ hội cho tình yêu thực sự sâu sắc, được chứ? Tôi đang được trung thực với bạn bởi vì đó là những gì tôi yêu cầu bạn khoảng, thật tình yêu. Có thể tôi thích một ai đó một số khi nào, nhưng nó đã không mà nghiêm trọng. " Sinbad glared vào cô ấy, nhưng trước khi ông lồng tiếng của ông suy nghĩ cô ấy vội vàng trong "nhưng tôi là một nhân chứng trên một câu chuyện tình yêu tuyệt vời. Trên thực tế, tôi sẽ nói lớn nhất bao giờ hết. Và họ đã là những người gần gũi nhất với tôi." Cô lingered một chút trước khi mumbling "đó là trong thực tế, lý do tại sao tôi hỏi bạn. Tôi tự hỏi nếu bạn có kinh nghiệm như vậy tình yêu sâu sắc và đúng."Sinbad thấy mình một lần nữa để cho nó đi mặc dù ông tò mò về những gì loại của cuộc sống mà cô đã có! Ông tin rằng cô ấy không. Bằng cách nào đó, ông cảm thấy trái tim của mình làm sáng tại nghĩ cô đã không rơi cho bất cứ ai trước đây, mặc dù ông vẫn còn nhớ cô phản ứng bất thường để phát biểu tại. Có, ông đã không quên để nó."Bao nhiêu họ đã gần gũi với bạn?""Đóng đủ.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nhiều năm trước, khi tôi còn là đứa trẻ, tôi cảm thấy trái tim tôi tan chảy cho bạn bè của tôi và tự tin của tôi. Cô đã gần tuổi của tôi là tốt, rất ngọt ngào và sôi động cô bé cứng đầu. "Anh cảm thấy nụ cười của anh mở lớn bộ nhớ của mình." Bạn muốn cô ấy nếu bạn đã gặp cô ấy. Đó là một tình yêu tuổi thơ vô tội đơn giản, nơi cô là công chúa của tôi và tôi là hoàng tử của mình. Chúng tôi gần như không thể tách rời. Cô tiếp tục mơ về hôn nhân và kế hoạch của chúng tôi cho đám cưới của chúng tôi. Cô thậm chí đã nhìn thấy trước sự nổi tiếng của tôi. " Maeve đẩy bởi sự tò mò của cô đã không nhận thấy sự căng thẳng của cô bị trượt đi. Cô ấy hoàn toàn quay mặt về phía anh ta với một sự quan tâm mới, orbs sô cô la rộng của cô đầy nỗi đau đớn khi cô thông minh bắt được gợi ý đau buồn và thất vọng trong sự phản ánh trăng trên mắt và giai điệu mềm mại của mình trước những lời cuối cùng của ông. Một cái gì đó đã được tắt. "Những gì đã xảy ra?" cô thì thầm nhẹ nhàng. nụ cười Sinbad đã tàn lụi khi nhớ lại sự việc đau khổ. Anh nhắm mắt thật chặt để chứa nỗi đau hồi sinh của mất Lea như cô lại rơi xuống từ sườn núi xuống biển giận dữ. Đáng ngạc nhiên, không có sự tức giận pha trong anh ta sau đó, chỉ có sự cay đắng của nhớ. Anh hít một hơi thật sâu, mở mắt ra một cách bình tĩnh. "Tôi đã mất của mình trong một tai nạn. Cô mất thăng bằng trên đỉnh của một ngọn đồi và bàn chân cô trượt. "Giọng nói trầm lắng của ông cho thấy bao nhiêu tổn thương anh ở thời điểm này" Cô rơi ra trước khi tôi có thể đạt được cho cô ấy. "Không cần thiết phải đề cập đầy đủ các chi tiết tai nạn. Sinbad chuyển ánh mắt đến đỏ đầu bên cạnh anh khi anh nghe thấy tiếng thở hổn hển sắc nét của mình. Đôi mắt anh vẫn thấy sự yếu đuối đó ngăn cản ông đúng đo phản ứng của cô. Các cô gái đã bịt miệng cô bằng một tay của cô một cách vô thức. Cô didn 't mong đợi đó. "Sinbad ... đó là khủng khiếp! II xin lỗi cho sự mất mát của bạn và ... rằng tôi đã mang nó lên. "Những lời nói ra trong giọng nói buồn tinh tế. "Bạn không cần phải có. Nó tốt Maeve, nó đã xảy ra thời gian dài trước đây. "Ông trả lời với giọng tự chủ hơn. Tuy nhiên, khi nghe anh mắt cô mở to khi thực hiện đánh cô. "Bạn không thực sự tự trách mình cho nó, phải không?" cô thận trọng hỏi, không thực sự muốn nhấn về sự riêng tư của mình. Sinbad đã không trả lời ngay lập tức, nhưng dừng lại một chút, thay đổi trọng lượng của mình và nhìn bầu trời sao nữa. Ông lấy một hơi thật sâu trước khi xảy ra, xác định viền giọng nói bình tĩnh của mình -seemingly ông lấy lại composure- mình "Không vấn đề gì nếu tôi vẫn làm hay không. Mất cô bị tổn thương tôi rất nhiều, sâu sắc hơn một con dao găm rogue trong tim. Và, nó vẫn còn đau tôi phải trung thực. Nhưng ... Master dimdim luôn nói rằng mọi thứ đều có lý do. Và, người đàn ông là anh đúng! Thời gian không phải là đối thủ duy nhất của tôi trở lại sau đó, nhưng sự thiếu hiểu biết của tôi cũng Maeve. "Anh cau mày khi ông làm sáng tỏ khi cô lớn lên cô mắt mày bối rối." Vâng, tôi ngu dốt, yếu đuối và vô dụng. Lúc đó tôi không phải là người bạn đã từng biết, tôi thậm chí không biết làm thế nào để bơi. Khi cô bị rơi từ trên sườn núi, biển nuốt cô và tôi không thể chỉ nhảy sau khi cô ấy bởi vì tôi không thể chết tiệt bơi! Đó là chỉ sau đó tôi thề tôi muốn tìm hiểu, rằng tôi sẽ làm mọi thứ trong khả năng của mình và không bao giờ bỏ cuộc cho đến khi tôi muốn chế ngự nó. Biển, đó là nó. Tôi đã không trở lại cho đến khi tôi trở thành -không chỉ một sailor- nhưng thuyền trưởng của con tàu của riêng tôi, đã trở thành một và chỉ Sinbad, Master của bảy đại dương. Tôi không khoe khoang về bản thân mình, nhưng nghĩ về nó ... sự việc này đã tạo ra Sinbad bạn biết. Tôi không có khả năng cứu cô là hạt giống của việc có thể để cứu sống nhiều người khác và giúp người tìm kiếm nơi trú ẩn, đó là những thúc đẩy mà đẩy tôi để đào tạo và nghiên cứu để tôi có thể đi du lịch đến những nơi không có người đàn ông đạt được trước và việc khắc phục các ác bất cứ nơi nào tôi tìm thấy nó. " Anh thở dài một lần nữa, để cho ra một hơi thở ông không biết ông đã giữ trước khi nhìn vào cô một lần nữa 'Do đó, tôi đã gặp bạn! " ông nghĩ, sau đó lẩm bẩm "Tôi thích nhìn vào nó từ góc độ đó. Và, chỉ sau đó đổ lỗi cho bản thân mình cho nó trở thành có thể chịu đựng hơn; ở phía trước của tất cả cuộc sống mà tôi đã giúp hay tôi vẫn còn có thể tiết kiệm, vô dụng quá khứ của tôi trở thành một vấn đề nhỏ. Mặc dù, tôi không bao giờ ngừng suy nghĩ của mình, và những gì nó sẽ như thế nào nếu cô ấy sống sót vụ việc này, một nơi nào đó mà bây giờ cô ấy sẽ được an toàn và âm thanh. Nhưng tôi đoán nó không phải định mệnh đối với tôi cũng không cho cô ấy. Số phận đã khác nói. " Tại thời điểm đó, Maeve đã không thể đáp ứng, không phải là cô có thể ngăn chặn những giọt nước lung linh trong mắt cô. Cô đã thua lỗ từ từ. Ngả tại các đường ray và ngả đầu ra sang bên một chút, cô nhìn chằm chằm vào anh. Không chỉ lời nói của mình ảnh hưởng đến cô -và Thiên Chúa chỉ biết có bao nhiêu nó did- nhưng cô không thể thoát khỏi cảm giác déjà-vu mà làm phiền cô. Và làm thế nào cô có thể khi sự giống nhau đánh cô với từng lời anh nói? Đó là đủ để tưởng tượng khung cảnh của vụ việc và cảm giác tội lỗi gần như sốc của cô. Nhưng không giống như anh, cô không phải là mạnh mẽ nào. Không, cô không thể suy yếu, không phải bây giờ ... không có trong trước mặt anh. Lắc đầu mình để có được thoát khỏi những giọt nước mắt trước khi họ phản bội cô ấy, cô ấy đã cố gắng nuốt chửng nhưng cổ họng khô cô chỉ dẫn đến một vài tiếng ho khàn. Cô quay lại Sinbad để tìm đôi mắt của anh bắt đầu được theo dõi với lo lắng . Ông đang nhìn cô đầy hy vọng. Great! Ông đã nói chuyện với cô ấy và cô ấy đang nhớ những gì ông vừa nói! "Maeve, cậu không sao chứ?" ông hỏi dịu dàng, quan tâm viền giọng nói ấy. "Oh, yeah chắc chắn." Cô lắp bắp " Tôi xin lỗi, bạn đã nói rằng ... " Sinbad liếc nhìn cô với vẻ nghi ngờ trước khi cho nó đi. Cô không nhìn tốt với anh ta nhưng anh ta sẽ không bấm vào cô ấy ... lúc. "Tôi đã nói rằng bây giờ tôi đã trả lời câu hỏi của bạn, và nói với bạn câu chuyện tình yêu nhỏ của tôi, bạn nợ tôi một câu trả lời tương tự và một câu chuyện. Bây giờ, phải không?" Cô chớp mắt, hai lần. "Ý anh là gì? Các câu hỏi mà bạn muốn tôi trả lời là gì?" Anh ta cười khẩy "Và bạn nghĩ gì? Những câu hỏi tương tự như bạn hỏi tôi trong khóa học. Có phải bạn đã yêu trước, phù thủy thân yêu của tôi?" Và đó là khi tâm trí cô trở nên trống rỗng. Cô ấy? Vào thời điểm đó, có tin hay không, cô đã không thể tạo thành một câu trả lời mạch lạc khi cô cố gắng nhớ lại ít nhất một câu chuyện đáng nhỏ được nói. Cô không thể đổ lỗi mà mình bị lôi kéo vào tình huống như vậy, sau khi tất cả các cô là người đã bắt đầu tất cả. Và đó chỉ là công bằng để có được sự đối xử giống như đội trưởng của mình như ông đã nói. Nhưng, những cảm xúc và suy nghĩ của cô bị xáo trộn trong thời điểm đó chính xác cấm bà từ một thư trả lời ngay lập tức. Sinbad đang đứng đó, chờ đợi trong kiên nhẫn trả lời của cô khi nhìn cuộc đấu tranh của mình. Anh sẽ không để cô ấy đi lần này, không có cách nào. Không phải sau khi ông thú nhận với cô ấy những gì anh ta sẽ không chia sẻ với bất cứ ai khác. Đó là hoàn toàn không lành mạnh; cô luôn giữ bí mật từ anh ấy như vậy, từ chối để làm giảm bớt bầu không khí bí ẩn xung quanh cô, trong khi ông không thể giữ bất cứ điều gì xa cô. Không, lần này cô sẽ cung cấp cho anh ta một số câu trả lời, ông sẽ làm cho chắc chắn của nó. "Hãy nhìn xem, nó sẽ âm thanh lạ, nhưng sự thật là phong cách sống của tôi đã không thực sự cung cấp cho tôi sang trọng như vậy. Cuộc sống của tôi đã được khắc nghiệt, và tốt, ... chúng ta hãy chỉ nói rằng tôi đã không có cơ hội cho tình yêu sâu sắc thực sự, được không? Tôi thành thật với bạn bởi vì đó là những gì tôi hỏi bạn về, tình yêu thực sự. Có thể là tôi thích một người nào đó một số khi, nhưng nó không phải là nghiêm trọng. " Sinbad lườm cô, nhưng trước khi ông bày tỏ suy nghĩ của mình, cô vội vã trong "Nhưng tôi là một nhân chứng về một câu chuyện tình yêu tuyệt vời. Trên thực tế, tôi sẽ nói là lớn nhất bao giờ hết. Và, họ là những người gần gũi nhất với tôi." Cô nán lại một chút trước khi lẩm bẩm "Đó là lý do tại sao trong thực tế, tôi hỏi bạn tôi tự hỏi nếu bạn có kinh nghiệm tình yêu sâu sắc và đúng như vậy.." Sinbad thấy mình một lần nữa cho nó đi bất chấp sự tò mò của mình về những gì loại của cuộc sống, cô đã có! Ông tin tưởng cô ta được. Bằng cách nào đó anh cảm thấy trái tim mình sáng sủa hơn với ý nghĩ cô không rơi cho bất cứ ai trước đây, mặc dù ông vẫn còn nhớ phản ứng bất thường của mình để phát biểu gần đây của ông. Vâng, ông không biết gì về nó. "Bao nhiêu là họ đóng cửa đối với bạn?" "Đóng đủ.

























































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: