Once the representation exists it is often strong enough to accurately reproduce the relationships between the mathematical elements of the problem, and thus to support both conjecturing and proving. De Guzmán (1996) offers the following example.
Một khi sự tồn tại nó thường là đủ mạnh để chính xác sao chép các mối quan hệ giữa các yếu tố toán học của vấn đề, và do đó để hỗ trợ cả hai conjecturing và chứng minh. De Guzmán (1996) cung cấp các ví dụ sau.
Sau khi đại diện tồn tại nó thường là đủ mạnh để tái hiện chính xác các mối quan hệ giữa các yếu tố toán học của vấn đề, và do đó hỗ trợ cả hai suy đoán và chứng minh. De Guzmán (1996) cung cấp các ví dụ sau.