The ninth floor of the Great Tomb of Nazarick. This floor had many roo dịch - The ninth floor of the Great Tomb of Nazarick. This floor had many roo Việt làm thế nào để nói

The ninth floor of the Great Tomb o

The ninth floor of the Great Tomb of Nazarick. This floor had many rooms of various types. It goes without saying that these included Guild Members’ and NPCs’ rooms, but also included imitations of large communal baths, cafeterias, beauty salons, clothing stores, grocery stores, fitness salons, nail salons and numerous other types of facility rooms.

The creation of these rooms had no actual significance for game play. It was because the players here had an attachment to these things, or perhaps due to the players’ pursuit of an ideal city, or perhaps a longing for these features due to the poor working conditions in real life.

Within these rooms, there was one particular room whose manager was the Great Tomb of Nazarick’s deputy chef. Although his ability would normally be used in the cafeteria, according to certain days of the week and time of the day he would come to this room and make preparations for those that might stop by.

The room was designed in the concept of a bar with few regular customers and was illuminated with soft gentle light.


There was a shelf lined with alcohol behind the counter and eight chairs. Although there were only these features, it was sufficient for a quiet tasting. The deputy chef thought of this space as his own castle, and it gave him immense satisfaction and fulfillment

However the atmosphere of the place also relied upon customers having refined taste. He realised this minutes after today's first customer was welcomed in.

Glug, glug, glug, phew—

Making a sound like that, that person downed his drink.

While wiping the glass, he thought to himself: for people who drink like that, there are more suitable places.

In fact, the ninth floor also had common rooms and tavern facilities, so there was no necessity for those who drank like that to come to this bar.

The deputy chef struggled to keep his face from contorting at the sight of the person chugging down the approximately 500ml beer mug and then slamming it onto the counter.

“One more!”


Responding to the customer’s request, the deputy chef injected a continuous stream of Polish distilled vodka, and then injected a shot of blue food coloring.

He then gently present the cup.

“This drink is called ‘Lady’s Tears’.”

The customer looked at the drink with suspicion. After being casually informed of this name, and because she did not see the cocktail mixing process, the customer then revealed an expression of gratitude.

“Ah, does the spreading blue colour symbolise the tear?”

“Yes, it is just as you say.”

He lied through his teeth.

The woman grabbed the cup, placed it besides her mouth and drained it in one gulp like one would with a glass of milk after a shower.


With no hesitation she slammed the empty cup on the counter like with her previous drink.

“Huu, feeling a little tipsy~”

“You drank too fast, so it cannot be helped. How about retiring a little early tonight?”

“...No, I do not want to go back.”

“Is that so...”

While wiping the glass, he felt annoyed by the woman’s gaze.

Wanting to say something, yet unwilling to speak out, that is why women are so troublesome. Gentlemen are more suitable for this kind of establishment, not troublesome women. Barring women from entering… is impossible, it would be too disrespectful to the Supreme Beings. I really messed up this time.

The one who invited her was none other than himself. This was the result of him greeting her out of concern on the ninth floor upon seeing her distraught appearance. He now regretted his actions, but since he had offered to be a host, it was also necessary for him to display etiquette as a bar owner to customer.

Even though I am serving drinks made sloppily, I have to handle this properly!

Having resolved himself, he asked:

“What is the matter, Shalltear-sama?”

In that moment the woman, Shalltear, prepared to answer as if she was waiting all along for this question to be asked, proving that his conjecture was correct.

“Sorry, but I do not wish to talk about it.”

Stop kidding me. His face involuntarily contorted, but since he was a mushroom man, the woman could not comprehend his facial movements. Neither did she say anything, merely continuing to toy with the drink glass on the counter.

“A bit drunk?”

“...Yes, that is true.”

...That is not possible.

Shalltear seemed to feel that she was already drunk, but he was certain that it was impossible.


Intoxication and poison were seen as the same kind, so a person who had absolute immunity against poison could not possibly be drunk. Of course, Shalltear, being undead, was immune to toxins and could not become drunk. Basically, those who came to his store either unequip poison neutralising items, or knew that they would not be drunk and just wanted to enjoy this atmosphere.

Except, Shalltear genuinely felt that she was drunk, intoxicated due the atmosphere.

Well then, what to do? He thought. Fortunately at this moment he heard the ringing sound of salvation. He lowered his head to the arriving customer.

“Welcome.”

“It’s good to see you, Piki.”

The person who shouted out the nickname given to him because of his mushroom-like appearance. He was a regular patron here, the butler assistant by the name of Eckleya, accompanied by the male servant who was carrying him.

As usual, Eckleya was silently placed upon the chair. For Eckleya who was one meter in height, sitting on the tall bar stools was a difficult task.

Piki felt it was odd that Shalltear didn’t made any greeting. He turned to face her, and found her with her head facing downwards as she was mumbling something. Listening carefully, it seemed that she was making an apology to the Supreme Being.

Eckleya ordered wine with fake grandiose:

“That one.”

“Understood.”

Hearing that, only one specific drink floated to mind, one which involved the synthesis of ten different strong spirits to produce a ten coloured drink: the Nazarick.

The exterior appearance was extremely beautiful, and the taste was deeply satisfying, with regular customers often commenting that it deserved the name of Nazarick. However it was not something he would recommend to others.

In order to make it even more delicious, he had gone through much trial and error, and it was still incomplete.

With skillful movements he produced the ten-coloured drink, and placed it in front of Eckleya.

“The lady over there, please try this.”

After this, a ‘plick...plock...bang’ noise could be heard.

Eckleya wanted to slide the cup over to her on the counter. However that move was something only found in mangas or performed by people with great skill, and definitely not something a penguin could pull off.

Piki picked up the dropped glass, confirmed that it was not damaged and let out a sigh of relief. He then took out a cloth and wiped the spilled drink off the counter. With displeased eyes, he spoke slowly:

“Could you please refrain from waving your flipper around? If you insist on doing that, I will put you in a basin and push you out.”

“...I’m really sorry.”

Becoming aware of Eckleya for the first time, Shalltear raised her head and greeted.

“Ah, if it isn’t Eckleya. It’s been a while.”

“A while… But we see each other every time I come to the ninth floor.”

“Is that so?”

“Yes it is, but… I hardly ever see you in this bar. I thought that only Guardians like Demiurge come here. Last time, him and Cocytus came together to appreciate their drinks quietly.”

“Oh, is that so?”

Hearing her colleague’s words, Shalltear’s eyes widened.

“What’s the problem? Why are you acting like this?”

“It’s no big deal… No... I’ve committed a grave mistake, that is why I’m finding comfort in alcohol, just like a failure would.”

Eckleya made a subtle facial gesture towards Piki, silently enquiring “What is it with this girl?”, but Piki didn’t reply to this, and merely shook his head.

Since he wanted to give them a more enjoyable drinking experience, he asked:

“To lighten up the mood, how about some apple juice?”

The two of them were surprised by this suggestion.

“Made from apples picked from the sixth floor.”

Their curiosity were aroused and both of them nodded at the same time. Their straightforward reaction gave Piki a strong sense of satisfaction.

What was then placed on the table were two portions of unremarkable apple juice. His eyes drifted over to the male servant, but as usual, his offer was declined.

Of course, Eckleya had a penguin’s beak, so he had not forgotten to include a straw.

“A refreshing taste.”

“Although it isn’t bad, it lacks impact… Perhaps it is not sweet enough?”

That was the impression the two people had after finishing it in one go.

“Well, it cannot be helped. I tasted a sample when I brought it over, and compared to those stored in Nazarick, its flavour is insufficient.”

“There are apple trees on the sixth floor? I don’t recall there being any.”

Wherever Shalltear had heard of this impression before, she gave the correct answer before Piki replied:

“Could it be that it is the one which Ainz-sama brought back? I heard from Albedo that he was experimenting to see if outside fruits could be cultivated in Nazarick, to serve as replenishable consumables.”

Piki had also heard of this.

Apart from this, he had also accepted various foods from the outside because it was his task to confirm if it were possible to produce ability boosting cuisine.

“That’s right, I heard that too. If the plan goes smoothly, next would be cultivating fruit orchards, but it looks like the sweetness is still lacking by far.”

“No, it’s not like it is undrinkable. I would prefer this if I am looking for a refreshing sweetness.”

“...Then who is doing the cultivation at the moment? Aura and Mare are out, could it be that this responsibility... has been given to the monsters?”

“No, no. It’s delegated to the forest sprite that Ainz-sama brought back from the o
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tầng thứ chín của ngôi mộ tuyệt vời Nazarick. Tầng này có nhiều phòng khác nhau. Nó đi mà không nói rằng những thành viên Guild bao gồm và NPC Phòng, nhưng cũng bao gồm đá lớn xã baths, quán cà phê, thẩm Mỹ viện, Cửa hàng quần áo, Cửa hàng tạp hóa, thể dục thẩm Mỹ viện, móng tay Mỹ viện và rất nhiều các loại cơ sở phòng.Việc tạo ra các phòng đã không có ý nghĩa thực tế cho chơi trò chơi. Đó là bởi vì các cầu thủ ở đây có một tập tin đính kèm để những việc này, hoặc có lẽ do các cầu thủ theo đuổi của một thành phố lý tưởng, hoặc có lẽ một khao cho các tính năng này do các điều kiện làm việc nghèo trong cuộc sống thực.Trong các phòng, có là một phòng đặc biệt mà quản lý là những tuyệt vời lăng mộ của Nazarick của phó đầu bếp. Mặc dù khả năng của ông bình thường sẽ được sử dụng trong các tiệm ăn, theo một số ngày trong tuần và thời gian trong ngày ông sẽ đi đến phòng này và làm cho việc chuẩn bị cho những người mà có thể ngăn chặn bằng.Phòng được thiết kế trong khái niệm về một thanh với vài khách hàng thường xuyên và được chiếu sáng với ánh sáng mềm nhẹ nhàng.Có là một kệ lót bằng rượu phía sau truy cập và tám ghế. Mặc dù có là chỉ là những tính năng, đó là đủ cho một nếm yên tĩnh. Các đầu bếp phó nghĩ của không gian này là lâu đài của riêng của mình, và nó đã cho anh ta sự hài lòng bao la và thực hiệnTuy nhiên bầu không khí của nơi cũng dựa vào khách có tinh tế hương vị. Ông nhận ra này phút sau khi ngày hôm nay của khách hàng đầu tiên đã được chào đón trong.Glug, glug, glug, phew —Làm cho một âm thanh giống như rằng, đó người bắn rơi đồ uống của mình.Trong khi lau kính, ông nghĩ đến mình: đối với những người uống như thế, có những địa điểm phù hợp hơn.Trong thực tế, tầng thứ chín cũng có chung phòng và tiện nghi tavern, do đó, không có sự cần thiết cho những người uống như thế để đi đến quán bar này.Các đầu bếp phó đấu tranh để giữ khuôn mặt của mình từ contorting tại thị giác của người chugging xuống khoảng 500 ml bia mug và sau đó dập nó vào truy cập."Một lần nữa!"Đáp ứng với yêu cầu của khách hàng, các đầu bếp phó tiêm một dòng liên tục của Ba Lan cất vodka, và sau đó tiêm một shot màu thực phẩm màu xanh.Ông sau đó nhẹ nhàng trình bày chiếc cúp."Thức uống này được gọi là 'Lady's Tears'." Khách hàng xem xét các thức uống với nghi ngờ. Sau khi được thông báo tình cờ của tên này, và bởi vì cô không nhìn thấy quá trình trộn cocktail, khách hàng sau đó tiết lộ một biểu hiện của lòng biết ơn."Ah, có màu xanh lây lan symbolise giọt nước mắt?""Vâng, đó là cũng giống như bạn nói."Ông đã nói dối qua răng của mình.Người phụ nữ nắm lấy chiếc cúp, đặt nó ngoài miệng và để ráo nước nó trong một gulp như một sẽ có một ly sữa sau khi tắm.Với không có do dự cô nhảy trong cốc rỗng trên truy cập như với thức uống trước của cô."Hữu, cảm giác một ít tipsy ~""Bạn đã uống quá nhanh, vì vậy nó không thể được giúp đỡ. Làm thế nào về nghỉ hưu một chút sớm tối nay?"“...No, I do not want to go back.”“Is that so...”While wiping the glass, he felt annoyed by the woman’s gaze.Wanting to say something, yet unwilling to speak out, that is why women are so troublesome. Gentlemen are more suitable for this kind of establishment, not troublesome women. Barring women from entering… is impossible, it would be too disrespectful to the Supreme Beings. I really messed up this time.The one who invited her was none other than himself. This was the result of him greeting her out of concern on the ninth floor upon seeing her distraught appearance. He now regretted his actions, but since he had offered to be a host, it was also necessary for him to display etiquette as a bar owner to customer.Even though I am serving drinks made sloppily, I have to handle this properly!Having resolved himself, he asked:“What is the matter, Shalltear-sama?”In that moment the woman, Shalltear, prepared to answer as if she was waiting all along for this question to be asked, proving that his conjecture was correct.“Sorry, but I do not wish to talk about it.”Stop kidding me. His face involuntarily contorted, but since he was a mushroom man, the woman could not comprehend his facial movements. Neither did she say anything, merely continuing to toy with the drink glass on the counter.“A bit drunk?”“...Yes, that is true.”...That is not possible.Shalltear seemed to feel that she was already drunk, but he was certain that it was impossible.Intoxication and poison were seen as the same kind, so a person who had absolute immunity against poison could not possibly be drunk. Of course, Shalltear, being undead, was immune to toxins and could not become drunk. Basically, those who came to his store either unequip poison neutralising items, or knew that they would not be drunk and just wanted to enjoy this atmosphere.Except, Shalltear genuinely felt that she was drunk, intoxicated due the atmosphere.Well then, what to do? He thought. Fortunately at this moment he heard the ringing sound of salvation. He lowered his head to the arriving customer.“Welcome.”“It’s good to see you, Piki.”The person who shouted out the nickname given to him because of his mushroom-like appearance. He was a regular patron here, the butler assistant by the name of Eckleya, accompanied by the male servant who was carrying him.As usual, Eckleya was silently placed upon the chair. For Eckleya who was one meter in height, sitting on the tall bar stools was a difficult task.Piki felt it was odd that Shalltear didn’t made any greeting. He turned to face her, and found her with her head facing downwards as she was mumbling something. Listening carefully, it seemed that she was making an apology to the Supreme Being. Eckleya ordered wine with fake grandiose:“That one.”“Understood.”Hearing that, only one specific drink floated to mind, one which involved the synthesis of ten different strong spirits to produce a ten coloured drink: the Nazarick.The exterior appearance was extremely beautiful, and the taste was deeply satisfying, with regular customers often commenting that it deserved the name of Nazarick. However it was not something he would recommend to others.In order to make it even more delicious, he had gone through much trial and error, and it was still incomplete.With skillful movements he produced the ten-coloured drink, and placed it in front of Eckleya.“The lady over there, please try this.”After this, a ‘plick...plock...bang’ noise could be heard.Eckleya wanted to slide the cup over to her on the counter. However that move was something only found in mangas or performed by people with great skill, and definitely not something a penguin could pull off.Piki picked up the dropped glass, confirmed that it was not damaged and let out a sigh of relief. He then took out a cloth and wiped the spilled drink off the counter. With displeased eyes, he spoke slowly:“Could you please refrain from waving your flipper around? If you insist on doing that, I will put you in a basin and push you out.”“...I’m really sorry.”Becoming aware of Eckleya for the first time, Shalltear raised her head and greeted.“Ah, if it isn’t Eckleya. It’s been a while.”“A while… But we see each other every time I come to the ninth floor.”“Is that so?”“Yes it is, but… I hardly ever see you in this bar. I thought that only Guardians like Demiurge come here. Last time, him and Cocytus came together to appreciate their drinks quietly.”“Oh, is that so?”Hearing her colleague’s words, Shalltear’s eyes widened.“What’s the problem? Why are you acting like this?”“It’s no big deal… No... I’ve committed a grave mistake, that is why I’m finding comfort in alcohol, just like a failure would.”Eckleya made a subtle facial gesture towards Piki, silently enquiring “What is it with this girl?”, but Piki didn’t reply to this, and merely shook his head.Since he wanted to give them a more enjoyable drinking experience, he asked:“To lighten up the mood, how about some apple juice?”The two of them were surprised by this suggestion.“Made from apples picked from the sixth floor.”Their curiosity were aroused and both of them nodded at the same time. Their straightforward reaction gave Piki a strong sense of satisfaction.What was then placed on the table were two portions of unremarkable apple juice. His eyes drifted over to the male servant, but as usual, his offer was declined.Of course, Eckleya had a penguin’s beak, so he had not forgotten to include a straw.“A refreshing taste.”“Although it isn’t bad, it lacks impact… Perhaps it is not sweet enough?”That was the impression the two people had after finishing it in one go.“Well, it cannot be helped. I tasted a sample when I brought it over, and compared to those stored in Nazarick, its flavour is insufficient.”“There are apple trees on the sixth floor? I don’t recall there being any.”Wherever Shalltear had heard of this impression before, she gave the correct answer before Piki replied:“Could it be that it is the one which Ainz-sama brought back? I heard from Albedo that he was experimenting to see if outside fruits could be cultivated in Nazarick, to serve as replenishable consumables.”Piki had also heard of this.Apart from this, he had also accepted various foods from the outside because it was his task to confirm if it were possible to produce ability boosting cuisine.“That’s right, I heard that too. If the plan goes smoothly, next would be cultivating fruit orchards, but it looks like the sweetness is still lacking by far.”“No, it’s not like it is undrinkable. I would prefer this if I am looking for a refreshing sweetness.”“...Then who is doing the cultivation at the moment? Aura and Mare are out, could it be that this responsibility... has been given to the monsters?”“No, no. It’s delegated to the forest sprite that Ainz-sama brought back from the o
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Tầng thứ chín của các lăng mộ lớn của Nazarick. Tầng này có nhiều phòng các loại. Nó đi mà không nói rằng những bao gồm Guild Thành viên và NPC 'phòng, nhưng cũng bao gồm mô phỏng của phòng tắm lớn xã, nhà ăn, thẩm mỹ viện, cửa hàng quần áo, cửa hàng tạp hóa, tiệm tập thể dục, các tiệm móng tay và nhiều loại khác của các phòng sở. Việc tạo của các phòng này không có ý nghĩa thực tế để chơi game. Đó là vì các cầu thủ ở đây đã có một file đính kèm đến những điều này, hoặc có lẽ do việc theo đuổi của một thành phố lý tưởng, hoặc có lẽ là một khao khát về những tính năng của các cầu thủ do các điều kiện làm việc nghèo nàn trong cuộc sống thực. Trong các phòng, có một Đặc biệt phòng có quản lý là các lăng mộ lớn của phó đầu bếp Nazarick của. Mặc dù khả năng của mình sẽ bình thường được sử dụng trong các tiệm ăn, theo những ngày nhất định trong tuần và thời gian trong ngày anh sẽ đến căn phòng này và chuẩn bị cho những người có thể dừng lại. Căn phòng được thiết kế theo khái niệm của một quán bar với vài khách hàng thường xuyên và được chiếu sáng bằng ánh sáng dịu dàng mềm mại. Có một kệ lót bằng rượu sau quầy và tám ghế. Mặc dù chỉ có các tính năng này, nó đã đủ để nếm rượu yên tĩnh. Ý nghĩ đầu bếp phó của không gian này như lâu đài của riêng mình, và nó đã cho anh hài lòng bao la và thực hiện Tuy nhiên bầu không khí của nơi này cũng dựa vào khách hàng có hương vị tinh tế. . Ông nhận ra sau khi khách hàng đầu tiên của ngày hôm nay phút này đã được chào đón ở Glug, glug, glug, phew- Làm một âm thanh như thế, người đó bị bắn rơi đồ uống của mình. Trong khi lau kính, ông tự nghĩ: đối với những người uống như thế, có là nơi phù hợp hơn. Trong thực tế, tầng thứ chín cũng có phòng sinh hoạt chung và các cơ sở quán rượu, vì vậy không có cần thiết cho những người uống như thế để đi đến quầy bar này. Phó đầu bếp phải vật lộn để giữ cho khuôn mặt của mình từ vặn vẹo khi nhìn thấy người chugging xuống cốc bia khoảng 500ml và sau đó đóng sầm nó lên quầy. "Một lần nữa!" Đáp lại yêu cầu của khách hàng, các Phó bếp tiêm một dòng liên tục của Ba Lan vodka chưng cất, và sau đó được tiêm một cú sút thực phẩm màu xanh. Ông sau đó nhẹ nhàng đưa cốc. "thức uống này được gọi là 'Lady của Tears'." Các khách hàng đã xem xét các thức uống với sự nghi ngờ. Sau khi được tình cờ thông báo về tên này, và bởi vì cô không nhìn thấy quá trình trộn cocktail, những khách hàng sau đó tiết lộ một biểu hiện của lòng biết ơn. "Ah, không màu xanh lây lan tượng trưng cho những giọt nước mắt?" "Vâng, nó chỉ là như bạn nói . "Ông nói dối qua kẽ răng. Người đàn bà nắm lấy chén, đặt nó bên cạnh miệng và để ráo nước nó trong một ngụm như khi làm với một ly sữa sau khi tắm. Khi không có chút do dự, cô đóng sầm ly rỗng trên quầy như với uống của cô trước đây. "Hữu, cảm thấy hơi ngà ngà say ~" "Bạn uống quá nhanh, vì vậy nó không thể được giúp đỡ. Làm thế nào về hưu sớm một chút tối nay? "" ... Không, tôi không muốn quay trở lại. "" Vậy à ... "Trong khi lau kính, ông cảm thấy khó chịu bởi ánh mắt của người phụ nữ. Muốn nói điều gì đó, nhưng không muốn nói ra, đó là lý do tại sao phụ nữ rất phiền hà. Gentlemen là phù hợp hơn cho các loại hình cơ sở, không phải phụ nữ phiền hà. Nếu ngăn chặn phụ nữ đi vào ... là không thể, nó sẽ là quá thiếu tôn trọng với các đấng tối cao. Tôi thực sự sai lầm lần này. Một trong những người đã mời cô không ai khác hơn chính mình. Đây là kết quả của anh chào cô ra khỏi mối quan tâm trên tầng thứ chín khi thấy sự xuất hiện của cô quẫn trí. Bây giờ anh hối hận vì hành động của mình, nhưng từ khi anh ngỏ ý muốn làm chủ, nó cũng cần thiết cho anh ta để hiển thị các nghi thức như một chủ quán bar cho khách hàng. Mặc dù tôi đang phục vụ thức uống làm cẩu thả, tôi phải xử lý này đúng! Đã giải quyết mình, ông hỏi: "Có chuyện gì, Shalltear-sama là gì?" Trong lúc đó người phụ nữ, Shalltear, chuẩn bị sẵn sàng để trả lời như thể cô đang chờ đợi tất cả cùng cho câu hỏi này được hỏi, chứng minh rằng giả thuyết của ông là đúng. "Xin lỗi , nhưng tôi không muốn nói về nó. "Dừng đùa tôi. Khuôn mặt anh vô tình méo mó, nhưng kể từ khi ông là một người đàn ông nấm, người phụ nữ không thể hiểu được phong trào trên khuôn mặt của mình. Không thì cô nói gì, chỉ tiếp tục chơi với kính uống trên quầy. "Một chút say rượu?" "... Vâng, đó là sự thật." ... Điều đó là không thể. Shalltear dường như cảm thấy rằng cô ấy đã uống, nhưng anh biết chắc rằng đó là không thể. Intoxication và chất độc được coi là cùng loại, do đó, một người có khả năng miễn dịch chống lại độc tố tuyệt đối không thể nào say rượu. Tất nhiên, Shalltear, là undead, đã miễn dịch với chất độc và không thể trở thành say. Về cơ bản, những người đã đến cửa hàng của mình hoặc là các mặt hàng độc trung hòa unequip, hoặc biết rằng họ sẽ không được say rượu và chỉ muốn tận hưởng bầu không khí này. Ngoại trừ, Shalltear thực sự cảm thấy rằng cô ấy đã say, say do bầu khí quyển. Vậy thì, những gì để làm gì? Anh ta đã nghĩ. May mắn lúc này, ông nghe thấy tiếng chuông của sự cứu rỗi. Ông cúi đầu xuống cho khách hàng đến. "Chào." "Thật tốt khi nhìn thấy bạn, Piki." Các người hét lên với biệt danh cho anh ta vì nấm giống như của ông xuất hiện. Ông là một người bảo trợ thường xuyên ở đây, trợ lý quản gia tên là Eckleya, kèm theo các tôi trai tớ đang vác anh ta. Như thường lệ, Eckleya đã âm thầm đặt trên ghế. Đối với Eckleya người là một mét chiều cao, ngồi trên ghế đẩu thanh cao là một nhiệm vụ khó khăn. Piki cảm thấy đó là kỳ lạ mà Shalltear đã không thực hiện bất kỳ lời chào. Ông quay sang đối mặt với cô, và tìm thấy cô với cái đầu hướng xuống dưới khi cô đang lầm bầm cái gì đó. Lắng nghe một cách cẩn thận, nó dường như cô đã làm cho một lời xin lỗi đến Đấng Tối Cao. Eckleya ra lệnh vang với giả hoành tráng: ". Đó là một trong" "Hiểu". Điều trần rằng, chỉ có một thức uống cụ thể nổi lên tâm trí, một trong đó liên quan đến sự tổng hợp của mười tinh thần mạnh mẽ khác nhau để tạo ra một thức uống màu ten:. các Nazarick Sự xuất hiện bên ngoài là vô cùng xinh đẹp, và hương vị vô cùng thỏa mãn, với khách hàng thường xuyên thường nhận xét ​​rằng nó xứng đáng với tên của Nazarick. Tuy nhiên nó không phải là điều anh muốn giới thiệu cho những người khác. Để làm cho nó thậm chí còn ngon hơn, ông đã trải qua nhiều thử và sai, và nó vẫn còn chưa đầy đủ. Với động tác khéo léo ông sản xuất thức uống mười màu, và đặt nó trong trước Eckleya. "Người phụ nữ kia, xin vui lòng thử này." Sau này, một 'bộ làm êm * ... Plock ... bang' tiếng ồn có thể được lắng nghe. Eckleya muốn trượt ly về phía cô trên quầy. Tuy nhiên động thái đó là một cái gì đó chỉ tìm thấy trong truyện tranh hoặc thực hiện bởi những người có kỹ năng tuyệt vời, và chắc chắn không phải một cái gì đó một con chim cánh cụt có thể kéo giảm. Piki nhặt kính giảm, khẳng định rằng nó không bị hư hại và để cho ra một tiếng thở dài nhẹ nhõm. Sau đó, ông lấy ra một miếng vải và lau nước uống tràn ra khỏi quầy. Với đôi mắt không hài lòng, ông nói chậm rãi: "Ông có thể vui lòng không vẫy flipper của bạn xung quanh? Nếu bạn nhấn mạnh vào làm điều đó, tôi sẽ đưa bạn vào một cái chậu và đẩy bạn ra ngoài. "" ... Tôi thật sự xin lỗi. "Trở thành nhận thức của Eckleya cho lần đầu tiên, Shalltear ngẩng đầu lên và chào đón." Ah, nếu nó không phải là Eckleya. Nó được một lúc. "" Một thời gian ... Nhưng chúng tôi gặp nhau mỗi khi tôi đi đến tầng thứ chín. "" Đó có phải là "như vậy?" Có nó, nhưng ... tôi hầu như không nhìn thấy bạn trong quán bar này. Tôi nghĩ rằng chỉ có người giám hộ như Demiurge đến đây. Thời gian qua, anh và Cocytus đến với nhau để đánh giá cao đồ uống của họ lặng lẽ. "" Oh, là như vậy? "Nghe lời đồng nghiệp của cô, đôi mắt mở to Shalltear." Vấn đề là gì? Tại sao các bạn làm như thế này? "" Nó không có việc lớn ... Không ... Tôi đã phạm một sai lầm nghiêm trọng, đó là lý do tại sao tôi đang tìm kiếm sự thoải mái trong rượu, giống như một sự thất bại sẽ. "Eckleya làm một cử chỉ trên khuôn mặt tinh tế . hướng Piki, âm ​​thầm hỏi "? nó là gì với cô gái này", nhưng Piki đã không trả lời cho điều này, và chỉ lắc đầu Kể từ khi ông muốn cung cấp cho họ một kinh nghiệm uống thú vị hơn, anh hỏi: "Để làm sáng lên tâm trạng, làm thế nào về một số nước táo? "Hai người họ đã rất ngạc nhiên đề nghị này." Được làm từ táo chọn từ tầng thứ sáu. "sự tò mò của họ đã được đánh thức và cả hai người họ gật đầu cùng một lúc. Phản ứng đơn giản của họ đã cho Piki một ý thức mạnh mẽ của sự hài lòng. Những gì sau đó được đặt trên bàn là hai phần của nước ép táo không đáng kể. Đôi mắt của ông trôi qua, tôi tớ nam, nhưng như thường lệ, đề nghị của ông đã bị từ chối. Tất nhiên, Eckleya có cái mỏ của chim cánh cụt, vì vậy ông đã không quên để bao gồm một ống hút. "Một hương vị tươi mới." "Mặc dù nó không phải là xấu , nó thiếu tác động ... Có lẽ nó không phải là đủ ngọt ngào? "Đó là ấn tượng của hai người đã có sau khi hoàn thành nó trong một đi." Vâng, nó không thể được giúp đỡ. Tôi nếm thử một mẫu khi tôi mang nó hơn, và so sánh với những người được lưu trữ trong Nazarick, hương vị của nó là đủ. "" Có những cây táo trên tầng thứ sáu? Tôi không nhớ có được bất kỳ ". Bất cứ nơi nào Shalltear đã nghe nói về ấn tượng này trước đây, cô đã đưa ra câu trả lời chính xác trước khi Piki trả lời:" Nó có thể được rằng đó là một trong đó Ainz-sama mang lại? Tôi nghe nói từ Albedo rằng ông đã được thử nghiệm để xem nếu trái cây bên ngoài có thể được trồng ở Nazarick, để phục vụ tiêu dùng như replenishable. "Piki cũng đã nghe nói về điều này. Ngoài ra, ông cũng đã chấp nhận các loại thực phẩm khác nhau từ bên ngoài bởi vì nó là của anh nhiệm vụ để xác nhận nếu nó đã có thể tạo ra khả năng thúc đẩy các món ăn. "Đúng vậy, tôi nghe nói rằng quá. Nếu kế hoạch diễn ra suôn sẻ, tiếp theo sẽ là trồng vườn cây ăn trái, nhưng có vẻ như sự ngọt ngào vẫn còn thiếu cho đến nay. "" Không, nó không giống như nó là không uống được. Tôi nghĩ tình trạng này nếu tôi đang tìm kiếm một vị ngọt mát. "" ... Sau đó, những người đang làm việc trồng vào lúc này? Aura và Mare được ra ngoài, nó có thể là trách nhiệm này ... đã được trao cho những con quái vật? "" Không, không. Nó giao cho ma rừng Ainz-sama mang về từ o



















































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: