Setting: Masamune's ApartmentTime: 9:47pm*ring ring* *ring ring*

Setting: Masamune's ApartmentTime:

Setting: Masamune's Apartment
Time: 9:47pm

*ring ring* *ring ring*

"Hello?…Onodera…The story board is late!…Don't you dare quickly finish it now! I don't want it half assed!…You better have it by tomorrow…See you."

Pressing the end button on his cell phone Masamune walked over to the couch and sat down. Lazily grabbing the pack of cigarettes, he plucked one from the box and lit it. Taking a puff and exhaling he thought of Ritsu. He sighed as he remember the faint memories of their high school years. How their young love took a turn for the worse. Now Ritsu was back in his life. He had a second chance.
"I will make him love me again" Masamune said under his breath.
He laid on the couch as the smoke from his cigarette lingered around him.

Once his cigarette burned away to the filter he put it out in the ash tray beside the couch. As he stretched he saw a book that caught his eye. He leaned over the table and picked it up. A simple manga he brought home a week ago from work, but never got around to reading it. He laid down on the couch and skimmed through the pages. His vision slightly blurry he reached for his glasses.
"Love, love, jealousy, love, happy ending…pure bull shit" He threw the book back on the table. "I cant believe we edit this crap".
Masamune picked up his cell phone, flipped it open and looked at the time. It read 10:31 pm. He decided to send a text to Ritsu to ask if he had completed the story board. As he waited for a reply his eyes closed, exhausted from work - tiredness got the best of him and he fell asleep with his cell phone clutched in his hand.

He was awoken the next morning by the ring of his cell phone.
"…H-hello?" The person on the other end was Takafumi Yokozawa. "No…I've been awake for some time now…What do you mean I sound sleepy?!"
Masamune sat up and checked the time. He only had an hour to get ready and catch the train. Pressed for time he said goodbye to Yokozawa and rushed to changed his clothes and get ready for work. He was pissed at Yokozawa for calling him this early, yet he was grateful. For if he hadn't called he would have been late. Stumbling into work late as an editor-in-chief, would look highly unprofessional.

Grabbing his key and locking the door, he remembered that Ritsu didn't text him back the night before so he decided to see if he was still home.

*knock knock* "Onodera" *knock knock* "Onodera!"
He pushed on the door - it opened. It seemed odd that Ritsu didn't lock his door before leaving. As Masamune stepped inside Ritsu's apartment he heard snoring. Sure enough, he found Ritsu sleeping on his coffee table in the middle of his living room. Story board papers scattered everywhere and a pencil still in his hand. Masamune put down his bag and gathered up the papers. Then taking the pencil out of Ritsu's hand he poked him in the head with the eraser. Ritsu's eyes opened slightly.
"Ever heard of an alarm clock?"
When Ritsu caught a glimpse of Masamune his eyes flew open and he back away from him.
"Ahh! W-what are you doing in my room!"
"I was checking to see if you were home and I saw that your door was unlocked"
"That doesn't give you the right to come in!" Ritsu yelled.
"Hmph. You should be grateful. If I wouldn't have gone out of my way to check up on you, you would have been late for work" Masamune said picking up his bag and swinging it over his shoulder.
"Oh, aren't you all great" Ritsu thought to himself - his eyebrow twitching.
"Now hurry up, or your make me late for work as well" Masamune walked to the door.

Ritsu finished packing his stuff for work and they headed off to catch the train. Ritsu tried to kept himself distant from Masamune. Avoiding any eye contact or "small talk", but he soon figured out that, that wasn't possible.
"So, Onodera. How come you didn't reply to my text message last night?"
"Text message? What text message? Hahaha, I didn't get a text message. I have no idea what your talking about." Ritsu nervously reached for his phone. Attempting to delete the message and then show Masamune he never received it.
Masamune narrowed his gaze and looked at Ritsu.
"You're still a horrible liar"
"No, I'm not. Look." He held up his phone to Masamune.
Masamune put his hand over Ritsu's.
"Mhmm, message deleted. Thank you for proving my theory."
Ritsu quickly pulled his hand away - looking at his cell phone he sighed.
"Crap…"
"TRAIN DEPARTURE IN FIVE MINUTES" A man over the intercom repeated several times.
"Hurry" Masamune grabbed Ritsu's hand and pulled him into the train.

The train ride between them was silent, as usual. Masamune kept his eyes on Ritsu, but Ritsu refused to make eye contact. When the train stopped and the doors opened and Masamune stepped out. Ritsu walked out of the train behind him. As he was fixing his bag, he didn't see where he was going and tripped. Masamune saw him out of the corner of his eye.
"Onodera!"
He ran to him and caught him before he hit the ground. Ritsu felt like time suddenly stopped. Remembering the time when Masamune hugged him back in high school. He remembered his touch, and something in his mind wanted to believe the feelings were still there. But he felt strongly that they weren't, they were adults now. Things had changed. Snapping back to reality he pushed Masamune away and said he was fine. He stood up and walked off. Masamune followed.
"Do I not get a 'thank you'? I could have just let you fall flat on your face in front of everyone"
"I wish you would have.." Ritsu said under his breath.
"Hmm?"
"Oh, uhh. I said thank you"

Ritsu sat down at his desk and began to put the finishing touches on the story board he promised to Masamune the night before.
"Masamune." Ritsu turned around, it was Yokozawa. "Seems like you had a late night last night."
Masamune leaned back in his chair.
"Yeah, I was editing some story boards" he lied.
"Hmm, I see. Are you free tonight?"
Ritsu looked over at Masamune, and awaited his answer. But then he thought.
"Why should I care, if Takano wants to spend time with him then.. that's his choice, not mine."
"No, I have plans" Masamune replied.
Yokozawa turned and walked away.
"…Liar" he said under his breath.
Masamune stood up and walked over to Ritsu.
"Come with me, I need to talk to you"
"Oh, but I-"
He grabbed him by the arm and took him to the other room.
The other employees looked confused.
"Hey, let go of me!" Ritsu yelled as he got pulled into the room.
Masamune locked the door.
"W-what are you doing?!"
"Ritsu, I've been wanting to talk to you." Masamune walked over to him. "There's nothing going on between me and Yokozawa."
Ritsu crossed his arms and looked away
"If there is or there isn't, I don't care"
"Don't you?" Masamune gently touched Ritsu's chin turning his face and looking into his eyes. "Then why were you looking at me with worried eyes when Yokozawa talked to me earlier?"
Ritsu's eyes changed to anger.
"I wasn't worried! I told you I don't care about what you do."
Masamune gripped Ritsu's chin tightly.
"Don't be stupid, I've seen how you look at me when I'm with someone else."
Ritsu slapped Masamune's hand away.
"Oh yeah! And how do I look at you!?"
"With jealousy"
Ritsu blushed and turned away so Masamune wouldn't see. Ritsu couldn't help it. Every time he saw Masamune with someone, whether it be a man or a woman he felt a pain in his chest. A felling of hurt, but he called himself foolish - for this feeling wasn't legitimate. He wasn't in a relationship with Masamune anymore. But maybe his mind wanted to believe that.
"Look at me Ritsu…" Masamune took his chin in his hand again. "Do you love me?"
"…No! Maybe I did at one point, but I don't now!" Pushing his hand away for the second time he ran to the door. Masamune grabbed his arm and pressed him to the door.
"Why can't you except your feelings for me! I'm not asking you to love me like you did before, I'm asking you to love me in a new way - as an adult!"
Ritsu looked at him with wide eyes. "Is he messing with me? What man would go through all this trouble just to get me to love them? Wouldn't he have given up a long time ago if he didn't want anything serious?" Ritsu's thoughts ran amuck in his mind. "I cant love him like I did. There's no wa-"
His thoughts were interrupted by the touch of Masamune's lips against him.
"Ritsu, I love you" His voice softened.
"Masamune…I-I don't know…if I can love you…yet"
Suddenly there was knocking on the door.
"Takano! Your needed in editing!"
"Hold on!" Masamune's voice became bold and demanding once again. "I need to get back to work, but I'll be watching you, Onodera." He ran his hand through Ritsu's hair and walked out the door.
"Hey, Hatori! What's the problem…" Masamune's voice faded as he walked down the hall. Ritsu froze. He couldn't believe what he said to Masamune. "I don't know if I can love you…YET?!?!" Ritsu slowly walked back to his desk and slumped in his chair and sighed.
Shouta turned to him.
"Hey, Onodera. What's wrong with your face? Its all red."
"Oh, uhh. I just, uhh-"
Masamune came up behind him.
"He just got a little excited over a manga, that's all." Masamune said rustling Ritsu's hair.
"Ohh, what's it called?" Shouta asked excitedly.
Masamune leaned over them, and smiled.
"Sekai-ichi Hatsukoi
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Cài đặt: Masamune của căn hộThời gian: 9:47 pm* vòng vòng * * vòng vòng *"Xin chào?...Onodera...Hội đồng quản trị câu chuyện là muộn!...Không bạn dám một cách nhanh chóng kết thúc nó bây giờ! Tôi không muốn nửa assed!...Bạn tốt hơn có nó vào ngày mai...Xem bạn."Cách nhấn vào nút kết thúc trên điện thoại di động của mình Masamune đi qua chiếc ghế dài và ngồi xuống. Lazily grabbing các gói của thuốc lá, ông ngắt một từ hộp và thắp sáng nó. Tham gia một puff và sự ông nghĩ của Ritsu. Ông thở dài như ông nhớ những kỷ niệm mờ nhạt của năm học trung học của họ. Làm thế nào trẻ của tình yêu đã một lần lượt cho tồi tệ hơn. Bây giờ Ritsu đã trở lại trong cuộc sống của mình. Ông đã có một cơ hội thứ hai."Tôi sẽ làm cho anh ta tình yêu tôi một lần nữa" Masamune nói theo hơi thở của mình. Ông đã đặt trên chiếc ghế dài như khói từ thuốc lá của ông lingered xung quanh anh ta.Sau khi thuốc lá của ông đốt cháy đi để lọc ông đặt nó trong khay tro bên cạnh chiếc ghế dài. Khi ông kéo dài ông thấy một cuốn sách mà đánh bắt mắt của mình. Ông cúi trên bảng và chọn nó lên. Một manga đơn giản ông mang về nhà một tuần trước đây từ công việc, nhưng không bao giờ có xung quanh để đọc nó. Ông đặt trên chiếc ghế dài và sưa thông qua các trang. Của mình tầm nhìn hơi mờ, ông đã đạt đến cho kính của mình. "Tình yêu, tình yêu, ghen tuông, tình yêu, hạnh phúc kết thúc... tinh khiết bull shit" ông threw cuốn sách trở lại trên bàn. "Tôi không thể tin rằng chúng tôi chỉnh sửa này crap". Masamune chọn lên điện thoại di động của mình, lộn nó mở và nhìn vào lúc đó. Nó đọc 10:31 pm. Ông đã quyết định gửi một văn bản để Ritsu để hỏi nếu ông đã hoàn thành bảng câu chuyện. Như ông chờ một thư trả lời của ông mắt đóng cửa, kiệt sức từ công việc - mệt mỏi đã tốt nhất của anh ta và ông rơi vào giấc ngủ với điện thoại di động của mình cắp trong bàn tay của mình.Ông đánh thức sáng hôm sau bởi chiếc nhẫn điện thoại di động của mình. "…H-hello?" Người bên kia là Takafumi Yokozawa. "Số...Tôi đã tỉnh táo một thời gian bây giờ...Điều gì làm bạn có nghĩa là tôi âm thanh sleepy?!"Masamune ngồi lên và kiểm tra thời gian. Ông chỉ có một giờ để chuẩn bị sẵn sàng và bắt tàu. Ép cho thời gian ông nói lời tạm biệt với Yokozawa và đổ xô đến thay đổi quần áo và sẵn sàng cho công việc của mình. Ông được pissed tại Yokozawa cho gọi anh ta điều này sớm, nhưng ông đã được biết ơn. Cho nếu ông đã không gọi là ông sẽ có được trễ. Stumbling vào công việc trễ như một tổng biên tập, sẽ xem xét học trẻ không chuyên đánh giá cao.Lấy chìa khóa của mình và khóa cửa, ông nhớ lại rằng Ritsu không văn bản Anh ta trở lại đêm trước khi vì vậy ông quyết định để xem nếu ông đã vẫn còn nhà.* knock knock * "Onodera" * knock knock * "Onodera!" Ông đẩy vào cửa - nó mở ra. Nó có vẻ lẻ Ritsu không khóa cửa của mình trước khi lên đường. Như Masamune bước bên trong căn hộ của Ritsu ông nghe ngáy. Chắc chắn đủ, ông tìm thấy Ritsu ngủ trên bàn cà phê của mình ở giữa phòng khách của mình. Câu chuyện ban giấy tờ rải rác ở khắp mọi nơi và một bút chì vẫn còn trong bàn tay của mình. Masamune dẹp túi của mình và tập hợp các giấy tờ. Sau đó dùng bút chì ra khỏi bàn tay của Ritsu ông poked anh ta vào đầu với tẩy. Ritsu của mắt mở ra một chút."Bao giờ nghe nói về một đồng hồ báo thức?"Khi Ritsu bắt nhoáng thấy của Masamune mắt bay mở và ông trở lại từ anh ta. "Ahh! W-những gì là bạn làm trong phòng của tôi!""Tôi đã kiểm tra để xem nếu bạn nhà và tôi đã thấy rằng cửa của bạn là mở khóa" "Đó không cung cấp cho bạn quyền có!" Ritsu hét."Hmph. Bạn cần phải biết ơn. Nếu tôi sẽ không có đi ra khỏi tôi cách nào để kiểm tra về bạn, bạn sẽ có được trễ để làm việc"Masamune nói nhặt túi của mình và swinging nó qua vai của mình."Ồ, không phải là bạn tất cả tuyệt vời" Ritsu nghĩ cho mình - lông mày của ông giật."Bây giờ nhanh lên, hoặc làm cho bạn tôi trễ cho công việc" Masamune đi đến cửa.Ritsu hoàn thành đóng gói công cụ của mình cho công việc và họ hướng về bắt tàu. Ritsu đã cố gắng để giữ mình xa từ Masamune. Tránh bất kỳ liên hệ với mắt hoặc "nói chuyện nhỏ", nhưng ông sớm đã tìm ra rằng, mà không phải là có thể."Vì vậy, Onodera. Làm thế nào đến bạn đã không trả lời tin nhắn văn bản của tôi tối qua?""Tin nhắn văn bản? Tin nhắn văn bản những gì? Hahaha, tôi đã không nhận được tin nhắn văn bản. Tôi không có ý tưởng những gì bạn nói về." Ritsu nervously đạt cho điện thoại của mình. Cố gắng để xóa tin nhắn và sau đó hiển thị Masamune, ông không bao giờ nhận được nó.Masamune thu hẹp chiêm ngưỡng của mình và nhìn Ritsu. "Anh vẫn là một kẻ nói dối khủng khiếp""Không, tôi không phải. Nhìn." Ông đã tổ chức lên điện thoại của mình để Masamune.Masamune đặt bàn tay của mình trên của Ritsu."Mhmm, thư đã xoá. Cảm ơn bạn đã chứng minh lý thuyết của tôi."Ritsu nhanh chóng kéo tay đi - nhìn vào điện thoại di động của mình ông thở dài."Crap...""Tàu khởi hành trong vòng năm phút" một người đàn ông trên các bộ lặp đi lặp lại nhiều lần."Vội vàng" Masamune nắm lấy bàn tay của Ritsu và kéo anh ta vào tàu. Đi xe lửa giữa chúng là im lặng, như bình thường. Masamune giữ mắt trên Ritsu, nhưng Ritsu từ chối để làm cho liên hệ với mắt. Khi tàu dừng lại và cửa ra vào mở và Masamune bước ra. Ritsu bước ra khỏi xe lửa phía sau anh ta. Như ông đã sửa chữa túi của mình, ông đã không nhìn thấy nơi ông là đi và vấp. Masamune thấy anh ta trên góc của mắt của ông."Onodera!"Ông chạy đến anh ta và bắt anh ta trước khi anh ta rơi xuống đất. Ritsu cảm thấy như thời gian đột nhiên dừng lại. Ghi nhớ thời gian khi Masamune ôm anh ta trở lại tại trường trung học. Ông nhớ liên lạc của mình, và một cái gì đó trong tâm trí mình muốn tin rằng những cảm xúc đã vẫn còn đó. Nhưng ông cảm thấy mạnh mẽ rằng họ không, họ đã là người lớn bây giờ. Mọi thứ đã thay đổi. Chụp trở lại thực tế ông đã đẩy Masamune đi và nói rằng ông là tốt. Ông đứng dậy và đi. Masamune theo sau."Tôi không nhận được một 'cảm ơn bạn'? Tôi có thể chỉ để anh rơi phẳng trên khuôn mặt của bạn ở phía trước của tất cả mọi người""Tôi muốn bạn đã có..." Ritsu nói theo hơi thở của mình."Hmm?""Oh, uhh. Tôi nói cảm ơn bạn"Ritsu ngồi xuống tại bàn của mình và bắt đầu lo mọi việc lên hội đồng quản trị câu chuyện ông đã hứa để Masamune vào đêm trước."Masamune." Ritsu quay lại, nó đã là Yokozawa. "Có vẻ như bạn đã có một đêm tối qua."Masamune cúi trở lại trong ghế của mình. "Vâng, tôi đã chỉnh sửa một số bảng câu chuyện" ông đã nói dối."Hmm, tôi thấy. Bạn có miễn phí tối nay không?"Ritsu nhìn qua tại Masamune, và chờ đợi câu trả lời của mình. Nhưng sau đó ông nghĩ."Tại sao nên tôi chăm sóc, nếu Takano muốn dành thời gian với anh ta sau đó... đó là sự lựa chọn của mình, không phải của tôi.""Không có, tôi có kế hoạch" Masamune trả lời.Yokozawa quay lại và đi bộ đi."…Kẻ nói dối"ông theo hơi thở của mình.Masamune đứng dậy và đi qua để Ritsu."Hãy đến với tôi, tôi cần nói chuyện với bạn""Oh, nhưng tôi-"Ông nắm lấy anh ta bởi các cánh tay và đưa anh ta đến phòng khác.Các nhân viên khác nhìn nhầm lẫn."Hey, bỏ tôi ra!" Ritsu hét như ông đã kéo vào phòng.Masamune khóa cửa."Những gì W là rồi?!""Ritsu, tôi đã muốn nói chuyện với bạn." Masamune đi qua với anh ta. "Không có gì xảy ra giữa tôi và Yokozawa."Ritsu vượt qua cánh tay của mình và nhìn đi"Nếu có hoặc không có, tôi không quan tâm""Không bạn?" Masamune nhẹ nhàng chạm vào cằm của Ritsu biến khuôn mặt của mình và nhìn vào đôi mắt của mình. "Sau đó tại sao bạn nhìn tôi với đôi mắt lo lắng khi Yokozawa nói chuyện với tôi trước đó?"Ritsu của mắt thay đổi đến sự tức giận."Tôi không phải lo lắng! Tôi nói với bạn tôi không quan tâm về những gì bạn làm."Masamune gripped Ritsu của cằm chặt chẽ. "Đừng ngu ngốc, tôi đã nhìn thấy cách bạn nhìn vào tôi khi tôi là với người khác."Ritsu tát của Masamune tay đi."Oh yeah! "Và làm thế nào tôi nhìn vào bạn!?""Với ghen"Ritsu trang và quay lưng để Masamune sẽ không nhìn thấy. Ritsu không thể cưỡng lại. Mỗi khi ông thấy Masamune với một ai đó, cho dù đó là một người đàn ông hoặc một người phụ nữ ông cảm thấy một nỗi đau trong ngực của mình. Một cắt đá tổn thương, nhưng ông gọi mình ngu si - cho cảm giác này không phải là hợp pháp. Ông đã không trong một mối quan hệ với Masamune nữa. Nhưng có thể tâm trí của mình muốn tin rằng."Look at me Ritsu..." Masamune đã cằm của ông trong tay của mình một lần nữa. "Do you love me?""…Không! Có lẽ tôi đã làm tại một thời điểm, nhưng tôi không bây giờ!" Đẩy tay đi lần thứ hai ông chạy đến cửa. Masamune nắm lấy cánh tay của mình và ép anh ta đến cửa. "Tại sao không thể bạn ngoại trừ cảm xúc của bạn cho tôi! Tôi không yêu cầu bạn để yêu tôi như bạn đã làm trước đó, tôi yêu cầu bạn để yêu tôi theo một cách mới - như là một người lớn!"Ritsu nhìn vào anh ta với đôi mắt rộng. "Ông làm rối tung với tôi? Những gì người đàn ông nào đi qua tất cả các sự cố này chỉ để có được tôi để yêu thương họ? Sẽ không ông đã đưa ra một thời gian dài trước đây nếu ông không muốn bất cứ điều gì nghiêm trọng?" Suy nghĩ của Ritsu chạy amuck trong tâm trí của mình. "Tôi không thể yêu thương anh ta như tôi đã làm. Không có không có wa-" Suy nghĩ của ông bị gián đoạn bởi các liên lạc của Masamune môi chống lại ông."Ritsu, I love you" tiếng nói của mình làm mềm."Masamune...Tôi-tôi không biết... nếu tôi có thể yêu bạn... được "Đột nhiên có gõ cửa."Takano! Của bạn cần thiết trong biên tập! ""Giữ!" Giọng nói của Masamune trở thành đậm và đòi hỏi một lần nữa. "Tôi cần phải có được trở lại làm việc, nhưng tôi sẽ xem bạn, Onodera." Ông chạy bàn tay của mình qua mái tóc của Ritsu và đi bộ ra cửa."Này, Hatori! Những gì là vấn đề..." Giọng nói của Masamune phai mờ khi ông đi bộ xuống trường. Ritsu đóng băng. Ông không thể tin rằng những gì ông nói với Masamune. "Tôi không biết nếu tôi có thể yêu bạn...CHƯA?!?!" Ritsu chậm đi quay lại bàn của mình và giảm mạnh trong ghế của mình và thở dài. Shouta bật với anh ta. "Này, Onodera. Những gì là sai với khuôn mặt của bạn? Của nó tất cả đỏ.""Oh, uhh. Tôi chỉ, uhh-"Masamune đã đưa ra phía sau anh ta."Ông chỉ có một chút vui mừng qua một manga, đó là tất cả." Masamune nói rustling Ritsu của tóc."oh, những gì nó được gọi là?" Shouta hỏi hào hứng.Masamune cúi qua chúng, và mỉm cười."Sekai-ichi Hatsukoi
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Setting: Căn hộ Masamune của
Time: 21:47 ring ring * * * * vòng vòng ?!! "Hello ... Onodera ... Ban câu chuyện là muộn ... Em không dám nhanh chóng kết thúc nó bây giờ tôi không muốn nó nửa assed ...! Bạn tốt hơn có nó bởi ngày mai ... Hẹn gặp lại. " Nhấn nút cuối trên điện thoại di động của mình Masamune bước tới chiếc ghế và ngồi xuống. Uể oải lấy gói thuốc lá, anh ngắt một từ hộp và thắp sáng nó. Lấy một hơi và thở ra ông nghĩ của Ritsu. Ông thở dài khi nhớ lại ký ức mờ nhạt của những năm trung học của họ. Làm thế nào tình yêu tuổi trẻ của họ đã một lần lượt cho tồi tệ hơn. Bây giờ Ritsu đã trở lại trong cuộc sống của mình. Ông đã có một cơ hội thứ hai. "Tôi sẽ làm cho anh ta yêu tôi một lần nữa" Masamune nói dưới hơi thở của mình. Anh đặt trên chiếc ghế dài như khói từ điếu thuốc đọng lại xung quanh mình. Một khi điếu thuốc cháy đi vào bộ lọc ông đưa nó ra trong khay tro bên cạnh chiếc ghế dài. Khi anh kéo dài anh nhìn thấy một cuốn sách mà bắt gặp ánh mắt của anh. Ông cúi xuống bàn và nhặt nó lên. Một manga đơn giản ông mang về nhà một tuần làm việc, nhưng không bao giờ có xung quanh để đọc nó. Ông nằm xuống trên chiếc ghế dài và lướt qua các trang. Tầm nhìn của ông hơi mờ anh với cặp kính. "Tình yêu, tình yêu, ghen tuông, tình yêu, kết thúc có hậu ... tinh khiết bò shit" Anh ném cuốn sách lại trên bàn. "Tôi không thể tin rằng chúng tôi chỉnh sửa điều này crap". Masamune nhặt điện thoại di động của mình, lật nó mở ra và nhìn đồng hồ. Nó đọc 22:31. Ông đã quyết định gửi một văn bản để Ritsu hỏi nếu ông đã hoàn thành bảng câu chuyện. Như ông chờ đợi một câu trả lời đôi mắt nhắm nghiền, kiệt sức từ công việc - mệt mỏi có tốt nhất của ông và ông đã ngủ với điện thoại di động của anh nắm chặt trong tay. Ông được đánh thức dậy vào sáng hôm sau bởi chiếc nhẫn của điện thoại di động của mình. "... H -hello? " Người ở đầu bên kia là Takafumi Yokozawa. "Không ... Tôi đã tỉnh táo một thời gian rồi ... Những gì bạn có nghĩa là tôi âm thanh buồn ngủ ?!" Masamune ngồi lên và kiểm tra thời gian. Ông chỉ có một giờ để sẵn sàng và bắt tàu. Ép cho thời gian anh nói lời tạm biệt với Yokozawa và vội vã thay quần áo và chuẩn bị sẵn sàng cho công việc. Ông được pissed tại Yokozawa cho gọi ông này sớm, nhưng ông biết ơn. Vì nếu ông đã không được gọi là ông sẽ có được trễ. Loạng choạng vào làm việc muộn như một chủ bút một tờ báo, sẽ trông rất chuyên nghiệp. Nắm lấy chìa khóa và khóa cửa lại, ông nhớ rằng Ritsu không nhắn tin cho anh ấy trở lại vào đêm hôm trước nên anh đã quyết định xem ông ấy có còn nhà. * gõ gõ * "Onodera" * gõ gõ * "Onodera!" Anh đẩy cửa - nó mở ra. Nó có vẻ kỳ lạ mà Ritsu không khóa cửa trước khi rời khỏi. Như Masamune bước vào trong căn hộ của ông Ritsu nghe ngáy. Chắc chắn, ông đã tìm thấy Ritsu ngủ trên bàn cà phê của mình ở giữa phòng khách của ông. Giấy tờ ban rải rác ở khắp mọi nơi câu chuyện và một cây bút chì vẫn còn trong tay mình. Masamune đặt xuống túi của mình và tập trung lên các giấy tờ. Sau đó dùng bút chì ra khỏi bàn tay của ông Ritsu chọc anh trong phần đầu với các eraser. Mắt Ritsu đã mở một chút. "Bao giờ nghe nói về một đồng hồ báo thức?" Khi Ritsu bắt được một cái nhìn thoáng qua của Masamune mắt đã bay ra và anh lại xa anh ta. "Ahh! W-những gì bạn đang làm gì trong phòng của tôi!" "Tôi đã kiểm tra để xem nếu bạn đang ở nhà và tôi thấy rằng cửa của bạn đã được mở khóa " "Điều đó không cung cấp cho bạn quyền được đi vào!" Ritsu hét lên. "Hừ. Bạn nên biết ơn. Nếu tôi sẽ không có đi ra khỏi con đường của tôi để kiểm tra về bạn, bạn sẽ có được đi làm muộn" Masamune nói nhặt túi xách của mình và vung nó lên vai mình. " Oh, không phải tất cả các bạn tuyệt vời "Ritsu tự nghĩ -. co giật lông mày của mình "Nhanh lên, hoặc bạn làm cho tôi làm muộn cũng" Masamune bước đến cánh cửa. Ritsu xong đóng gói công cụ của mình cho công việc và họ bắt đầu đi để bắt tàu. Ritsu đã cố gắng để giữ mình cách xa Masamune. Tránh tiếp xúc mắt hay "chuyện nhỏ", nhưng ngay sau đó ông đã tìm ra rằng, đó là không thể. "Vì vậy, Onodera. Làm thế nào mà bạn không trả lời tin nhắn văn bản của tôi tối qua?" "Tin nhắn văn bản tin nhắn văn bản? gì ? Hahaha, tôi đã không nhận được một tin nhắn văn bản. Tôi không có ý tưởng những gì bạn nói chuyện về. " Ritsu lo lắng với lấy điện thoại của mình. Cố gắng để xóa các tin nhắn và sau đó chứng Masamune ông không bao giờ nhận được nó. Masamune nheo mắt nhìn và nhìn Ritsu. "Anh vẫn là một kẻ nói dối khủng khiếp" "Không, tôi không phải. Nhìn". Ông giơ điện thoại của mình để Masamune. Masamune đặt tay lên Ritsu của. "mhmm, tin nhắn bị xóa Cảm ơn bạn đã chứng minh lý thuyết của tôi.". Ritsu nhanh chóng kéo tay anh ra - nhìn vào điện thoại di động của mình, ông thở dài. "phiếm ..." "TRAIN KHỞI HÀNH TẠI NĂM PHÚT "Một người đàn ông qua hệ thống liên lạc lặp đi lặp lại nhiều lần. "Nhanh lên" Masamune nắm lấy tay ​​Ritsu và kéo cậu vào đào tạo. Các chuyến xe lửa giữa họ im lặng, như thường lệ. Masamune giữ mắt trên Ritsu, nhưng Ritsu từ chối thực hiện giao tiếp bằng mắt. Khi tàu dừng lại và cánh cửa mở ra và Masamune bước ra. Ritsu bước ra khỏi xe lửa phía sau. Dù được sửa chữa túi xách của mình, ông không thấy mình đang đi đâu và vấp. Masamune thấy anh ta ra khỏi khóe mắt. "Onodera!" Anh chạy đến anh ta và bắt gặp anh ta trước khi anh rơi xuống đất. Ritsu cảm thấy như thời gian đột nhiên dừng lại. Nhớ lại thời gian khi Masamune ôm anh trở lại trong trường trung học. Anh nhớ khi anh chạm vào, và một cái gì đó trong tâm trí của mình muốn tin rằng những cảm xúc vẫn còn ở đó. Nhưng anh cảm thấy mạnh mẽ rằng chúng không được, họ là người lớn bây giờ. Những điều đã thay đổi. Chụp lại với thực tế ông đã đẩy Masamune đi và nói ông là tốt. Ông đứng dậy và bỏ đi. Masamune theo sau. "Tôi không có được một 'cảm ơn'? Tôi có thể chỉ cho bạn rơi phẳng trên khuôn mặt của bạn ở phía trước của tất cả mọi người" "Tôi chúc bạn sẽ có .." Ritsu nói trong hơi thở. "Hmm?" " Oh, À. Tôi nói cảm ơn " Ritsu ngồi xuống bàn làm việc của mình và bắt đầu đặt lo mọi việc trên bảng câu chuyện ông hứa sẽ Masamune vào đêm hôm trước. "Masamune." Ritsu quay lại, đó là Yokozawa. "Có vẻ như bạn đã có một đêm khuya đêm qua." Masamune dựa lưng vào ghế của mình. "Yeah, tôi đã chỉnh sửa một số bảng câu chuyện" anh nói dối. "Hmm, tôi nhìn thấy. Bạn có rảnh vào tối nay?" Ritsu nhìn qua Masamune, và chờ đợi câu trả lời của mình. Nhưng sau đó anh nghĩ. "Tại sao tôi phải quan tâm, nếu Takano muốn dành nhiều thời gian với anh ta sau đó .. đó là sự lựa chọn của mình, không phải của tôi." "Không, tôi có kế hoạch" Masamune trả lời. Yokozawa quay lại và bước đi. "... Liar" ông nói trong hơi thở. Masamune đứng dậy và bước đến Ritsu. "Hãy đến với tôi, tôi cần nói chuyện với bạn" "Oh, nhưng I-" Ông túm lấy cánh tay và đưa ông đến phòng khác. Các khác nhân viên bối rối. "Hey, buông tôi ra!" Ritsu la lên khi anh bị kéo vào phòng. Masamune khóa cửa. "W-những gì bạn đang làm gì ?!" "Ritsu, tôi đã muốn nói chuyện với bạn." Masamune đi về phía anh. "Không có gì xảy ra giữa tôi và Yokozawa là." Ritsu khoanh tay và nhìn đi chỗ khác "Nếu có hoặc không có, tôi không quan tâm" "Anh không?" Masamune nhẹ nhàng chạm vào cằm của Ritsu biến khuôn mặt của mình và nhìn vào đôi mắt của mình. "Sau đó, tại sao anh lại nhìn tôi với ánh mắt lo lắng khi Yokozawa nói với tôi sớm hơn?" đôi mắt của Ritsu thay đổi để sự tức giận. "Tôi không lo lắng! Tôi đã nói với bạn tôi không quan tâm về những gì bạn làm." Masamune nắm chặt cằm của Ritsu chặt chẽ. "Đừng có ngu ngốc, tôi đã nhìn thấy cách bạn nhìn vào tôi khi tôi đang ở với một người nào khác." Ritsu tát tay Masamune đi. "Oh yeah! Và làm thế nào để tôi nhìn vào bạn !?" "Với sự ghen tuông " Ritsu đỏ mặt và quay đi để Masamune sẽ không nhìn thấy. Ritsu không thể giúp nó. Mỗi lần anh nhìn thấy Masamune với một người nào đó, cho dù đó là một người đàn ông hoặc một người phụ nữ anh cảm thấy đau nhói trong lồng ngực. Một chặt bị tổn thương, nhưng ông tự gọi mình ngu si - cho cảm giác này là không hợp pháp. Ông không phải là một mối quan hệ với Masamune nữa. Nhưng có lẽ tâm trí mình muốn tin đó. "Nhìn tôi Ritsu ..." Masamune mất cằm trong tay mình một lần nữa. "Anh có yêu em không?" "... Không! Có lẽ tôi đã làm tại một thời điểm, nhưng tôi không phải bây giờ!" Đẩy tay ​​anh ra lần thứ hai, ông chạy ra cửa. Masamune nắm lấy cánh tay của mình và ép anh ra cửa. "Tại sao có thể không phải bạn ngoại trừ những cảm xúc của bạn cho tôi Tôi không yêu cầu bạn phải yêu tôi như bạn đã làm trước đây, tôi đang hỏi anh yêu em theo một cách mới! - như một người lớn! " Ritsu nhìn anh với đôi mắt mở to. "Có phải anh ấy phiền với tôi? Gì người đàn ông sẽ đi qua tất cả các rắc rối này chỉ để làm cho tôi yêu họ? Sẽ không phải ông đã từ bỏ một thời gian dài trước đây, nếu ông không muốn bất cứ điều gì nghiêm trọng không?" Suy nghĩ của Ritsu chạy amuck trong tâm trí của mình. "Tôi không thể yêu anh ấy như tôi đã làm. Không có wa-" Suy nghĩ của ông đã bị gián đoạn bởi các liên lạc của môi Masamune chống lại ông. "Ritsu, anh yêu em" Giọng anh dịu lại. "Masamune ... II không biết ... nếu tôi có thể yêu em ... chưa " Đột nhiên có là gõ cửa. "Takano cần thiết của bạn trong việc chỉnh sửa!"! "Khoan!" Giọng nói của Masamune trở thành táo bạo và đòi hỏi một lần nữa. "Tôi cần phải trở lại làm việc, nhưng tôi sẽ được quan sát bạn, Onodera." Ông chạy tay ​​qua tóc Ritsu và bước ra khỏi cửa. "... Hey, Hatori! Vấn đề là gì" giọng Masamune đã tàn lụi khi ông bước xuống hành lang. Ritsu đóng băng. Anh không thể tin những gì anh nói với Masamune. "Tôi không biết nếu tôi có thể yêu em ... CHƯA?!?!" Ritsu từ từ bước trở lại bàn của mình và giảm mạnh trong ghế của mình và thở dài. Shouta quay sang anh. "Hey, Onodera. Có gì sai với khuôn mặt của bạn? Tất cả của nó màu đỏ." "Oh, À. Tôi chỉ, uhh-" Masamune trở lên phía sau. "Ông chỉ có một chút vui mừng trên một manga, đó là tất cả." Masamune nói xào xạc tóc của Ritsu. "Ồ, những gì nó được gọi là?" Shouta hỏi một cách hào hứng. Masamune dựa trên họ, và mỉm cười. "Sekai-ichi Hatsukoi



































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: