CHAPTER 55: AM I..?The Diesel watch around my wrist tells me that it’s dịch - CHAPTER 55: AM I..?The Diesel watch around my wrist tells me that it’s Việt làm thế nào để nói

CHAPTER 55: AM I..?The Diesel watch


CHAPTER 55: AM I..?

The Diesel watch around my wrist tells me that it’s nearly 6 pm by the time we arrive at the gate which has a sign with Phumipat Mansion written on it. Now that I think about it, I haven’t been here in quite a while. I think back to around the end of last year when I came all the way here almost everyday. Thinking back to those times is giving me goosebumps. I look at all the orange jasmine flowers that are blossoming around the mansion’s gate. They smell wonderful. On the other hand, Phun is still fussing with the keys as he’s trying to unlock the small door. He has a bunch of plastic bags in his hands. They contain all the things we bought from the supermarket. (I’m already carrying half the things we bought. I wonder if he bought all these for nong Pang or for himself. There’s a ton of stuff here.)

“P’Phun!” Speaking of which, there she is. (Being psychic must run in the family.) I’m caught off guard and needed to take a full step back when I hear a cheery voice shouting for her older brother coming from a bush. Nong Pang pops up and then she sees that Phun didn’t come home alone.

“P’Noh!”

This message is for residents of Thong-Lor. If you happen to feel an earthquake, please do not panic. -_- It’s just nong Pang yelling at the top of her lungs as though she has found a hidden treasure. (I mean, I am a treasure. Hehe. Huh? What trash? I said trea-sure, not trash!) Not only she’s being loud, she propels herself to hang on to me like she’s a koala to boot!

“So I hear that you haven’t been studying for your exams?” I decide to scold the cute koala now that I get the chance to see her. Phun’s little sister puffs up her cheeks and glares at her brother. “You told on me?!” He’s the one being scolded now instead. Hahaha.

“I didn’t tell on you, I was just letting him know…that you’re being a butthead. So will you study for your exams tonight now?”

“But American Dad is playing on TrueVisions tonight and I really wanna watch it.” Ah, so this is why Phun spent hours searching for the perfect dessert at Villa today.

Realizing this, I have a huge grin on my face knowing that we’re holding all the cards. I glance at Phun and he pulls out the secret weapon. “Does that mean you don’t want this then?” Ta-da! It’s a chocolate mousse cake! It’s a soft and creamy cake from Mousses & Meringues. Phun confirms that whenever nong Pang walks by this bakery, she can’t help but stop by and purchase at least 2 pieces of cakes home every single time. All she has to do is stay home and read (textbooks), then she gets to enjoy the delicious cake without having to leave home!

In exchange, she can skip watching a TV show (TrueVisions reruns them at least 3-4 times per week anyway) and study for her exams. It’s that simple. (But if I were her, I’d steal the cakes and eat them while watching TV. That’s also simple.)

“P’Phun, p’Noh. Are you really doing this to me…?” Hey, hey. Don’t lump me with him! Your brother is the one responsible for this despicable plan. He also paid for them himself too. I have nothing to do with this at all. (Because I don’t even have enough money to buy Clorets to chew after having dinner myself.)

I crack a smile and endearingly mess with the braids of the small girl standing in front of me. “Go study. We can play some games together after.”

“Really?! So if I finish reading 6 chapters then you’ll play games with me?!”

“Yes, but I’m only staying until 8 so you better get started on them.” I give her a curfew and Phun’s little sister beams happily before she runs to pick up her PSP that she was playing earlier and heads inside the house. (Heh, she’s kinda like me.) Phun shouts a reminder after her.

“And do the practice exam at the end of each chapter too, Pang! I’ll correct them for you!”

“Yes!~”

She’s in such a hurry that she trips at the door of her own house. I chuckle at Phun’s little sister’s weirdness, Then, the mansion’s eldest son murmurs something. “Why did I bother buying a cake when you make a better lure?”

Well, of course. I’m incredibly alluring. Hahaha.



***



Now that nong Pang has agreed to retreat and left to study, the two of us stay behind and chat with Uncle Nhun, who is watering the garden, for a little while. Chatting alone isn’t enough for an energized teen like me though. Since we’re already here with Uncle Nhun, I offer to help him water the garden. Heh heh. And what happens next doesn’t surprise me. The hose is as obnoxious as the son of his mansion. I’m just telling it like it is here. I hit the thing to spray water expecting it to work like how it should. But no, this damn hose sprays the water at me instead! (Fucking…hose thing. I don’t know what awful name I should call it.) Phun tells me that I suck at Physics. (That has to do with this?) Don’t think that someone like Noh will surrender. The more I get called out for being dumb at Physics, (so that has to do with this after all?) the more I feel…dumb. -_- (Then why bring this up in the first place?) What an unruly hose! I can’t control this piece of junk. Next thing I know, it attacks the handsome jerk (who nags a lot). He’s been giving me a lecture on water pressure and friction or something next to me this entire time. Hahaha, now your shorts is all wet!

I think I’ve had enough though. -_- I’m soaking wet now. I mean, if the hose is willing to betray its owner, there’s nothing stopping it from attacking a visitor like me. -_- Plus, the last thing I want is to get a jock itch. I decide to wave a white flag and return the hose to the uncle, also known as The Slayer (of Hoses). Phun and I leave while arguing on whether whose fault this was. (I think this was his fault. If he’s so good at Physics then why didn’t he calculate that the area he was standing was a bad spot?)

We argue back and forth for a while until we arrive at the main hall inside the mansion. You can see through to the living room from here. Phun immediately stops. Water drips from our shorts and socks.

“Dad…”

“What are you on about now? All I’m saying is that no one told you to stand right there. I already mentioned that I didn’t know how to handle that hose so why did you insist on–. Wait, what?!” I flinch in the middle of my rant when I finally realize what’s happening around me.

“Phun, you’re home?” The man’s voice validates my stupidity. I quickly raise my hands up to greet him. Ah…this is bad.

“He-hello.”

“Hello, Noh. You haven’t dropped by in ages.” His father accepts my greeting with a kind smile. I’ve met Phun’s father a couple of times before since I visit his house so often. It’s just that I’ve never run into him this early in the day before. His parents usually don’t get home until very late and they don’t keep an exact schedule either.

“And what were two up to? You both are soaking wet.” Phun’s mother asks after she had accepted my greeting. I give her an embarrassed smile. I know that we look like we were riding on a motorcycle during Songkran festival. We’re actually not drenched in water or anything. It’s more like…damped enough that my balls are cold. (This explanation doesn’t sound too rated R, does it?)

“Noh was watering the garden but he got it all over me, Mom. Look at this.” What a tattletale! Seriously?! Why are you such a baby?!

So how can I just say nothing and allow him to attack me without fighting back? “That’s not true, Mom. Phun was the one getting in the way when I was trying to water the plants.”

I have no idea why any of this is funny to them. Both parents are snickering to themselves, then the middle-aged woman waves us off. “I think you should go change into dry clothes now. Noh, you can hang your uniform on the balcony in Phun’s room. Wait until they’re all dried first before you head home. Unless you’d like to spend the night here, dear?”

“Oh…I don’t think I will. I’ll get going once my clothes are dry.”

“Noh and I will head upstairs then, if you’ll excuse us.” Phun quickly cuts the conversation short and shoves my back so that I’d walk up the stairs. His father speaks up before we can move our feet.

“Come back downstairs once you change your clothes, Phun. I’d like to discuss something with you.

“Yes…”



Why does his father sound so serious, I wonder.



***



We close the carved wooden door behind us and throw our school bags down on carpet floor once we enter the bedroom. The owner of said room is visibly concerned over something.

I take a peek at Phun as he takes his time getting undressed as though he is trying to stall for more time. I don’t have the guts to ask him why he’s acting this way. I wonder why he seems quite anxious after learning that his father wants to speak to him.

“Noh. Wait up here, okay? I’ll go talk to him and I’ll be back soon. Feel free to use the computer or help yourself to the game consoles.” Game consoles, definitely. I give him a nod and a smile, hoping that I can put him at ease a little. Yet, I’m the one not at ease. How can I be when Phun’s smile seems strange? Something is off.

“I’ll…be waiting for you here, okay?” I repeat myself. I want him to know that no matter what might be troubling him, I will always be here waiting to comfort him.

Phun smiles widely before he pulls me in for a loose embrace. “Yeah…” He kisses me softly with those orange lips. “I love you…I’ll be right back.”



Even so, I can’t deny that watching his back disappearing from sight is making me feel uneasy.

Is it possible that I’m worrying over nothing here?



BOOOOOOM!

Tsk, what a bunch of noobs! I lean back on the computer chair after our team had successfully destroyed the enemy’s Ancient for the third time in a row. The enemy team consists of players from another all-boy school near Silom. We’re good buddies, you see. They love to beat the crap out of students from my school whenever they happ
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
CHƯƠNG 55: TÔI..?Watch Diesel xung quanh cổ tay của tôi nói với tôi rằng nó là gần như 6: 00 khi chúng tôi đến cửa đó có một dấu hiệu với Phumipat Mansion viết trên đó. Bây giờ mà tôi nghĩ về nó, tôi đã không ở đây trong khi khá. Tôi nghĩ rằng quay lại khoảng cuối năm ngoái khi tôi đến cách đây gần như hàng ngày. Suy nghĩ về những lần đem lại cho tôi goosebumps. Tôi nhìn vào tất cả các màu da cam thơm hoa đang nở xung quanh thành phố cửa khẩu của dinh thự. Họ có mùi tuyệt vời. Mặt khác, Phun vẫn fussing bằng phím như ông cố gắng để mở khóa cửa nhỏ. Ông có một loạt các túi nhựa trong tay của mình. Chúng chứa tất cả những điều chúng tôi đã mua từ siêu thị. (Tôi đã thực hiện một nửa những điều chúng tôi đã mua. Tôi tự hỏi nếu ông mua tất cả các cho nong Pang hoặc cho chính mình. Đó là một tấn công cụ ở đây.)"P'Phun!" Phát biểu trong đó, có cô ấy. (Đang được tâm linh phải chạy trong gia đình.) Tôi đánh bắt off guard và cần thiết để có một bước đầy đủ trở lại khi tôi nghe một giọng nói sảng khoái reo hò cho anh trai của cô đến từ một bush. Nong Pang sẽ bật lên và sau đó cô thấy rằng Phun không đến nhà một mình."P'Noh!"Thư này là dành cho các cư dân của Thong Lor. Nếu bạn xảy ra để cảm thấy một trận động đất, xin vui lòng không hoảng sợ. -_ - Đó là chỉ nong Pang la hét ở đầu phổi của cô như thể cô đã tìm thấy một kho tàng ẩn. (Tôi có nghĩa là, tôi là một kho báu. Hehe. Hả? Thùng rác những gì? Tôi nói trea chắc chắn, không có thùng rác!) Không chỉ cô ấy đang được lớn, cô đẩy bản thân mình để treo với tôi như cô ấy là một koala để khởi động!"Vì vậy, tôi nghe bạn đã không học tập cho kỳ thi của bạn?" Tôi quyết định để scold koala dễ thương bây giờ mà tôi nhận được cơ hội để nhìn thấy cô ấy. Phun của em gái puffs lên má của mình và glares lúc anh trai của cô. "Bạn nói với tôi?!" Anh ta là người được scolded bây giờ để thay thế. Hahaha."Tôi không nói với bạn, tôi chỉ cho phép anh ta biết... rằng anh đang butthead một. Vì vậy sẽ bạn học tập cho kỳ thi của bạn đêm nay bây giờ?""Nhưng American Dad chơi trên TrueVisions đêm nay và tôi thực sự muốn xem nó." Ah, vì vậy đây là lý do tại sao Phun đã mất nhiều giờ tìm kiếm cho các món tráng miệng hoàn hảo tại Aston Villa vào ngày hôm nay.Tôi nhận ra điều này, có một grin lớn trên khuôn mặt của tôi biết rằng chúng tôi đang nắm giữ tất cả các thẻ. Tôi lướt qua tại Phun và ông kéo ra vũ khí bí mật. "Không có nghĩa là bạn không muốn điều này sau đó?" Ta-da! Nó là một chiếc bánh mousse sô cô la! Nó là một bánh mềm và kem từ Mousses & Meringues. Phun khẳng định rằng bất cứ khi nào nong Pang đi theo bánh này, cô không thể giúp nhưng dừng lại và mua ít nhất 2 miếng bánh nhà mỗi lần duy nhất. Tất cả các cô đã làm là trú nhà và đọc (sách giáo khoa), sau đó cô được để thưởng thức bánh ngon mà không cần phải rời khỏi nhà!Đổi lại, cô có thể bỏ qua xem một chương trình truyền hình (TrueVisions reruns họ tối thiểu 3 - 4 lần mỗi tuần anyway) và học tập cho kỳ thi của mình. Nó là đơn giản. (Nhưng nếu tôi là cô, tôi sẽ ăn cắp các loại bánh và ăn chúng trong khi xem TV. Đó cũng là đơn giản.)"P'Phun, p'Noh. Bạn thực sự làm điều này với tôi...? " Này, này. Không một lần tôi với anh ta! Anh trai của bạn là người chịu trách nhiệm về kế hoạch đê hèn này. Ông cũng trả tiền cho họ mình quá. Tôi không có gì để làm với điều này ở tất cả. (Bởi vì tôi không thậm chí có đủ tiền để mua Clorets để nhai sau khi ăn tối bản thân mình.)Tôi crack một nụ cười và sự lộn xộn với braids cô gái nhỏ đứng trước mặt tôi. "Đi học. Chúng tôi có thể chơi một số trò chơi với nhau sau.""Thực sự?! Vì vậy nếu tôi kết thúc đọc chương 6 sau đó bạn sẽ chơi à?!""Có, nhưng tôi chỉ ở lại cho đến 8 để bạn tốt hơn bắt đầu ngày họ." Tôi cung cấp cho mình một lệnh giới nghiêm và Phun của em gái dầm hạnh phúc trước khi chạy nhấc PSP mà cô đã chơi trước đó và người đứng đầu bên trong ngôi nhà của cô. (Heh, cô ấy là kinda như tôi.) Phun shouts một lời nhắc nhở của bà."Và làm bài thi thực hành ở cuối mỗi chương quá, Pang! Tôi sẽ sửa chữa chúng cho bạn!""Yeah! ~"Cô là vội vàng như vậy cô chuyến đi tại cửa nhà mình. Tôi chuckle tại Phun của em gái weirdness, sau đó, con trai trưởng của dinh thự murmurs một cái gì đó. "Tại sao đã làm tôi bận tâm mua một bánh khi bạn thực hiện một thu hút tốt hơn?"Vâng, tất nhiên. Tôi vô cùng hấp dẫn. Hahaha. *** Bây giờ mà nong Pang đã đồng ý rút lui và trái để nghiên cứu, hai của chúng tôi ở lại phía sau và trò chuyện với người chú Nhun, người tưới nước vườn, cho một chút. Trò chuyện một mình là không đủ cho một thiếu niên tràn đầy sinh lực như tôi mặc dù. Kể từ khi chúng tôi đã ở đây với chú Nhun, tôi cung cấp để giúp anh ta nước vườn. Heh heh. Và những gì xảy ra tiếp theo không ngạc nhiên tôi. Vòi như obnoxious như con trai của dinh thự của ông. Tôi chỉ nói cho nó giống như nó là ở đây. Tôi nhấn điều để phun nước mong nó sẽ làm việc như nó nên ở như thế nào. Nhưng không, này damn Vòi xịt nước lúc tôi thay vào đó! (Fucking... vòi điều. Tôi không biết những gì tên khủng khiếp tôi nên gọi nó.) Phun nói với tôi rằng tôi suck lúc vật lý. (Mà có để làm với điều này?) Không nghĩ rằng một người như kịch Nō sẽ đầu hàng. Càng có nhiều tôi có được gọi là vì câm tại vật lý, (do đó đã làm với điều này sau khi tất cả?) hơn tôi cảm thấy... câm. -_ - (Sau đó tại sao mang lại điều này ở nơi đầu tiên?) Những gì một vòi ngô nghịch! Tôi không thể kiểm soát này mảnh rác. Điều tiếp theo tôi biết, nó tấn công jerk đẹp trai (người nags rất nhiều). Ông đã đem lại cho tôi một bài thuyết trình về nước áp lực và ma sát hoặc một cái gì đó bên cạnh tôi toàn bộ thời gian này. Hahaha, bây giờ có quần short của bạn là tất cả ướt!Tôi nghĩ rằng tôi đã có đủ mặc dù. -_ - Tôi đang ngâm ướt bây giờ. Tôi có nghĩa là, nếu các ống sẵn sàng phản bội chủ sở hữu của nó, không có gì dừng lại nó từ tấn công một người truy cập như tôi. -_ - Plus, điều cuối cùng tôi muốn là để có được một ngứa jock. Tôi quyết định để sóng một lá cờ trắng và trở về ống chú, còn được gọi là The Slayer (của ống). Phun và tôi để lại trong khi lập luận trên cho dù có lỗi này. (Tôi nghĩ rằng điều này là do lỗi của mình. Nếu ông là như vậy tốt lúc vật lý sau đó tại sao không ông tính toán rằng khu vực ông đã đứng là một vị trí xấu?)Chúng ta tranh luận trở lại và ra trong một thời cho đến khi chúng tôi đến sảnh chính bên trong căn nhà. Bạn có thể xem thông qua vào phòng từ đây. Phun ngay lập tức ngừng. Nước drips từ quần short và vớ của chúng tôi."Dad...""Những gì bạn có ngày về bây giờ? Tất cả tôi nói là không có ai nói với bạn để đứng ngay tại đó. Tôi đã đề cập rằng tôi không biết làm thế nào để xử lý rằng ống như vậy tại sao đã làm bạn nhấn mạnh về. Đợi đã, cái gì?!" Tôi flinch ở giữa rant của tôi khi tôi cuối cùng đã nhận ra những gì đang xảy ra xung quanh tôi."Phun, bạn đang nhà?" Tiếng nói của người đàn ông xác nhận stupidity của tôi. Tôi nhanh chóng nâng cao tay của tôi lên để chào đón anh ta. Ah... điều này là xấu."Ông-xin chào.""Xin chào, kịch Nō. Bạn đã không bỏ bởi trong lứa tuổi." Cha ông chấp nhận lời chào của tôi với một nụ cười loại. Tôi đã gặp Phun của cha một vài lần trước khi, kể từ khi tôi truy cập vào nhà của ông như vậy thường xuyên. Nó chỉ là rằng tôi đã không bao giờ chạy vào anh ta điều này sớm trong ngày trước khi. Cha mẹ thường không nhận được nhà cho đến khi rất muộn và họ không giữ một lịch trình chính xác một trong hai."Và những gì đã là hai tới? Cả hai ngâm ướt." Phun của mẹ yêu cầu sau khi cô đã chấp nhận lời chào của tôi. Tôi cho cô ấy một nụ cười xấu hổ. Tôi biết rằng chúng tôi trông giống như chúng tôi đã đi trên một xe gắn máy trong thời gian lễ hội Songkran. Chúng tôi đang thực sự không ngập trong nước hoặc bất cứ điều gì. Nó là giống như... damped đủ rằng quả bóng của tôi là lạnh. (Điều này giải thích không âm thanh quá mức R, không nó?)"Kịch Nō tưới nước vườn nhưng ông đã nhận nó trên tất cả tôi, mẹ. Nhìn vào điều này." Những gì một tattletale! Nghiêm túc?! Tại sao bạn có một em bé?!Vì vậy, làm thế nào tôi có thể chỉ cần nói gì và cho phép anh ta để tấn công tôi mà không chiến đấu trở lại? "Đó là không đúng, mẹ. Phun là nhận được một trong cách khi tôi đã cố gắng để nước cây."Tôi không có ý tưởng tại sao bất kỳ những điều này là vui cho họ. Cả hai cha mẹ snickering cho chính mình, sau đó người phụ nữ trung niên sóng chúng tôi ra. "Tôi nghĩ rằng bạn nên thay đổi vào quần áo khô bây giờ. Kịch Nō, bạn có thể treo đồng phục trên ban công ở Phun của phòng. Chờ đợi cho đến khi họ đang tất cả khô đầu tiên trước khi bạn đi về nhà. Trừ khi bạn nào thích để nghỉ qua đêm ở đây, cháu yêu?""Oh...Tôi không nghĩ rằng tôi sẽ. Tôi sẽ đi một khi quần áo của tôi là khô.""Kịch Nō và tôi sẽ đi lên tầng trên sau đó, nếu bạn sẽ tha cho chúng tôi." Phun một cách nhanh chóng cắt giảm cuộc trò chuyện ngắn và shoves trở lại của tôi để tôi có thể đi lên cầu thang. Cha nói trước khi chúng tôi có thể di chuyển chân của chúng tôi."Đi trở lại xuống một khi bạn thay đổi quần áo của bạn, Phun. Tôi muốn thảo luận về một cái gì đó với bạn."Vâng..." Tại sao điều cha âm thanh nên nghiêm trọng, tôi tự hỏi. *** Chúng tôi đóng cửa gỗ chạm khắc phía sau chúng tôi và bỏ túi trường học của chúng tôi xuống trên thảm sàn một khi chúng tôi nhập vào phòng ngủ. Chủ sở hữu của phòng cho biết là rõ ràng có liên quan trên một cái gì đó.Tôi mất một peek tại Phun vì ông mất thời gian của mình nhận được undressed là mặc dù ông cố gắng để đứng cho thêm thời gian. Tôi không có can đảm để hỏi ông tại sao ông hành động theo cách này. Tôi tự hỏi tại sao ông có vẻ khá lo lắng sau khi biết rằng cha muốn nói chuyện với anh ta."Kịch Nō. Chờ ở đây, được chứ? Tôi sẽ đi nói chuyện với anh ta và tôi sẽ trở lại sớm. Vui lòng sử dụng máy tính hoặc giúp mình để bàn điều khiển trò chơi." Trò chơi bàn giao tiếp, chắc chắn. Tôi cho anh ta một gật đầu và nụ cười một, Hy vọng rằng tôi có thể đặt anh ta thoải mái một chút. Tuy vậy, tôi là người không phải ở một cách dễ dàng. Làm thế nào tôi có thể khi Phun của nụ cười có vẻ lạ? Một cái gì đó là ra."I 'll .be chờ đợi cho bạn ở đây, được chứ?" Tôi lặp lại bản thân mình. Tôi muốn ông phải biết rằng không có vấn đề gì có thể phiền ông, tôi luôn luôn sẽ chờ đợi ở đây để an ủi ông.Phun nụ cười rộng rãi trước khi ông kéo tôi trong cho một ôm hôn lỏng lẻo. "Vâng..." Anh hôn tôi nhẹ nhàng với những đôi môi màu da cam. "Tôi yêu bạn...Tôi sẽ trở lại ngay." Mặc dù vậy, tôi không thể phủ nhận rằng xem của mình trở lại biến mất từ nhìn thấy là làm cho tôi cảm thấy thoải mái.Có thể tôi là đáng lo ngại hơn không có gì ở đây? BOOOOOOM!Addons, những gì một bó của noobs! Tôi nạc quay lại trên ghế máy tính sau khi nhóm của chúng tôi thành công đã tiêu diệt kẻ thù cổ lần thứ ba trong một hàng. Đội đối phương bao gồm người chơi từ một tất cả-boy trường gần Silom. Chúng tôi đang bạn bè tốt, bạn nhìn thấy. Họ yêu thích để đánh bại các crap ra khỏi sinh viên đến từ trường học của tôi bất cứ khi nào họ happ
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Chương 55: TÔI .. Các Diesel xem trên cổ tay của tôi nói với tôi rằng đó là gần 18:00 bởi thời gian chúng tôi đến cửa trong đó có một dấu hiệu với Phumipat Mansion được viết trên đó. Bây giờ tôi nghĩ về nó, tôi đã không ở đây trong một thời gian khá. Tôi nghĩ lại khoảng cuối năm ngoái, khi tôi đến tất cả các cách ở đây hầu như hàng ngày. Nghĩ lại những lần được đem lại cho tôi nổi da gà. Tôi nhìn vào tất cả những bông hoa nhài màu cam đang nở rộ xung quanh cổng của ngôi biệt thự. Chúng có mùi hương tuyệt vời. Mặt khác, Phun vẫn còn rối với các phím như anh ta cố gắng để mở khóa cánh cửa nhỏ. Ông có một loạt các túi nhựa trong tay mình. Họ có tất cả những điều chúng tôi đã mua từ siêu thị. (Tôi đã mang một nửa những điều chúng ta đã mua. Tôi tự hỏi, nếu ông mua tất cả các đối nong Pang hoặc cho chính mình. Có một tấn công cụ ở đây.) "P'Phun!" Phát biểu trong đó, có cô là. (Là tâm linh phải chạy trong gia đình.) Tôi đang mất cảnh giác và cần thiết để có một bước đầy đủ trở lại khi tôi nghe thấy một giọng nói vui vẻ hét lên cho anh trai của cô đến từ một bụi cây. Nông Pang bật lên và sau đó cô thấy rằng Phun không về nhà một mình. "P'Noh!" Thông điệp này là dành cho các cư dân của Thong-Lor. Nếu bạn xảy ra để cảm thấy một trận động đất, xin vui lòng đừng hoảng sợ. -_- Nó chỉ Nông Pang la hét ở phía trên của phổi của cô như thể cô đã tìm thấy một kho báu ẩn. (Ý tôi là, tôi là một kho báu. Hehe. Huh? Rác gì? Tôi nói trea, chắc chắn, không thùng rác!) Không chỉ có cô ấy là lớn, cô đẩy mình bám vào tôi như cô ấy là một koala để khởi động! "Vì vậy, tôi biết rằng bạn đã không được học tập trong các kỳ thi của bạn? "Tôi quyết định mắng koala dễ thương bây giờ mà tôi có cơ hội để nhìn thấy cô ấy. Em gái của Phun phồng má lên và trừng mắt nhìn anh trai mình. "Bạn nói với tôi ?!" Anh ấy là một trong những bị mắng bây giờ thay vì. Hahaha. "Tôi đã không nói với bạn, tôi đã chỉ cho anh biết ... rằng bạn đang là một Butthead. Vì vậy, bạn sẽ học tập cho kỳ thi của bạn đêm nay bây giờ? " "Nhưng American Dad được chơi trên TrueVisions tối nay và tôi thực sự muốn xem nó." Ah, vì vậy đây là lý do tại sao Phun dành giờ tìm kiếm các món tráng miệng hoàn hảo tại Villa ngày hôm nay. Nhận ra điều này, tôi có một nụ cười lớn trên khuôn mặt của tôi biết rằng chúng tôi đang nắm giữ tất cả các thẻ. Tôi liếc nhìn Phun và ông rút ra vũ khí bí mật. "Điều đó có nghĩa là bạn không muốn điều này sau đó?" Ta-da! Đó là một chiếc bánh sô cô la mousse! Đó là một chiếc bánh ngọt và kem từ kem mút và bánh trứng đường. Phun xác nhận rằng bất cứ khi nào Nông Pang đi bằng bánh này, cô không thể không dừng lại và mua ít nhất 2 miếng bánh nhà mỗi lần duy nhất. Tất cả các cô đã làm được ở nhà và đọc (sách giáo khoa), sau đó cô được thưởng thức những chiếc bánh thơm ngon mà không cần phải rời khỏi nhà! Trong trao đổi, cô ấy có thể bỏ qua xem một chương trình truyền hình (TrueVisions chiếu lại cho họ ít nhất 3-4 lần mỗi tuần anyway) và học tập cho kỳ thi của mình. Nó đơn giản mà. (Nhưng nếu tôi là cô ấy, tôi muốn ăn cắp bánh và ăn chúng trong khi xem TV. Đó cũng là đơn giản.) "P'Phun, p'Noh. Bạn có thực sự làm điều này với tôi ...? "Hey, hey. Đừng lôi tôi với anh ta! Anh trai của bạn là người chịu trách nhiệm cho kế hoạch đê hèn này. Ông cũng trả tiền cho họ bản thân mình quá. Tôi không có gì để làm với điều này cả. (Bởi vì tôi thậm chí không có đủ tiền để mua Clorets nhai sau khi ăn tối thân mình.) Tôi crack một nụ cười và mess phiêu với bím tóc của cô gái nhỏ đứng trước mặt tôi. "Nghiên cứu của Go. Chúng tôi có thể chơi một số trò chơi cùng nhau sau. " "Thật sao ?! Vì vậy, nếu tôi đọc xong 6 chương sau đó bạn sẽ chơi trò chơi với tôi ?! " "Có, nhưng tôi chỉ ở lại cho đến khi 8 vì vậy bạn tốt hơn bắt đầu vào chúng." Tôi cho cô ấy một lệnh giới nghiêm và em gái của dầm Phun hạnh phúc trước cô chạy đến nhặt PSP của mình rằng cô đang chơi trước đó và đứng đầu trong nhà. (Heh, cô ấy là kinda như tôi.) Phun hét một lời nhắc nhở cô ấy. "Và làm bài kiểm tra thực hành ở cuối mỗi chương quá, Pang! Tôi sẽ sửa chữa chúng cho bạn! " "Vâng ~!" Cô ấy là trong một vội vàng như vậy mà cô chuyến đi vào cánh cửa ngôi nhà của chính mình. Tôi cười thầm trong sự kì quái của em gái của Phun, Sau đó, con trai cả của căn biệt thự thì thầm điều gì đó. "Tại sao tôi bận tâm mua một chiếc bánh khi bạn thực hiện một mồi nhử tốt hơn?" Vâng, tất nhiên. Tôi vô cùng quyến rũ. Hahaha. *** Bây giờ nong Pang đã đồng ý rút lui và để lại để nghiên cứu, cả hai chúng tôi ở lại và trò chuyện với Bác nhưn, người đang tưới nước cho sân vườn, cho một chút. Trò chuyện một mình là không đủ cho một thiếu niên tràn đầy sinh lực như tôi mặc dù. Vì chúng tôi đã ở đây với Bác nhưn, tôi cung cấp để giúp anh ta tưới vườn. Heh heh. Và những gì sẽ xảy ra tiếp theo không làm tôi ngạc nhiên. Vòi được như đáng ghét như con trai của ngôi biệt thự. Tôi chỉ nói với nó như nó là ở đây. Tôi nhấn điều để phun nước mong nó làm việc như thế nào là cần. Nhưng không, vòi chết tiệt này phun nước vào tôi thay! (Fucking ... điều hose. Tôi không biết tên gì khủng khiếp tôi nên gọi nó.) Phun nói với tôi rằng tôi suck tại Physics. (Điều đó đã làm với điều này?) Đừng nghĩ rằng một người như Noh sẽ đầu hàng. Tôi càng có được gọi ra cho bị câm tại Physics, (vì vậy mà đã làm với điều này sau khi tất cả?) Tôi càng cảm thấy ... câm. -_- (Sau đó, tại sao mang lại điều này ở nơi đầu tiên?) Thật là một ống phóng túng! Tôi không thể kiểm soát này mảnh rác. Điều tiếp theo tôi biết, nó tấn công giật đẹp trai (người hay cằn nhằn rất nhiều). Ông đã đem lại cho tôi một bài thuyết trình về áp lực nước và ma sát hoặc một cái gì đó bên cạnh tôi suốt thời gian này. Hahaha, bây giờ quần short của bạn là tất cả ướt! Tôi nghĩ rằng tôi đã đủ mặc dù. -_- Tôi ngâm ướt bây giờ. Tôi có nghĩa là, nếu các ống sẵn sàng phản bội chủ nhân của nó, không có gì ngăn không cho nó tấn công một người truy cập như tôi là. -_- Plus, điều cuối cùng tôi muốn là để có được một ngứa jock. Tôi quyết định vẫy một lá cờ trắng và trở về ống vào chú, còn được gọi là The Slayer (của Ống mềm). Phun và tôi bỏ đi khi đang tranh cãi về việc liệu có lỗi này là ai. (Tôi nghĩ rằng đây là lỗi của anh. Nếu anh ấy rất giỏi Vật lý thì tại sao ông ta không tính toán rằng khu vực mình đang đứng là một điểm xấu?) Chúng tôi tranh luận qua lại một thời gian cho đến khi chúng tôi đến sảnh chính bên trong biệt thự. Bạn có thể xem qua các phòng khách từ đây. Phun ngay lập tức dừng lại. Nước rỉ ra từ quần short và vớ của chúng tôi. "Cha ..." "bạn là gì trên về bây giờ? Tất cả tôi nói là không ai nói với bạn đứng ngay đó. Tôi đã nói rằng tôi không biết làm thế nào để xử lý ống đó vậy tại sao bạn đòi on-. Khoan, cái gì ?! "Tôi rùng mình ở giữa rant của tôi khi tôi cuối cùng đã nhận ra những gì đang xảy ra xung quanh tôi. "Phun, bạn ở nhà?" Giọng nói của người đàn ông xác nhận sự ngu ngốc của tôi. Tôi nhanh chóng giơ tay của tôi lên để chào đón anh. Ah ... điều này là xấu. "He-hello." "Xin chào, Noh. Bạn đã không giảm ở các lứa tuổi. "Cha ông chấp nhận lời chào của tôi với một nụ cười. Tôi đã gặp cha của Phun một vài lần trước khi tôi ghé thăm nhà mình thường xuyên. Nó chỉ là tôi chưa bao giờ gặp ông này sớm trong ngày hôm trước. Cha mẹ của ông thường không nhận được nhà rất khuya và họ không giữ một lịch trình chính xác hoặc. "Và hai đến những gì? Cả hai người đang ướt sũng. "Mẹ của Phun hỏi sau khi cô đã chấp nhận lời chào của tôi. Tôi cung cấp cho cô một nụ cười ngượng ngùng. Tôi biết rằng chúng tôi trông giống như chúng ta cùng đi trên một chiếc xe máy trong thời gian lễ hội Songkran. Chúng tôi đang thực sự không ướt đẫm trong nước hoặc bất cứ điều gì. Nó giống như ... hãm đủ rằng bóng của tôi bị lạnh. (Lời giải thích này không có âm thanh quá đánh R, đúng không?) "Noh được tưới vườn nhưng ông có tất cả hơn tôi, Mom. Nhìn này. "Thật là một Tattletale! Nghiêm túc ?! Tại sao các bạn như một con ?! Vì vậy, làm thế nào tôi có thể chỉ cần nói gì và cho phép anh ta để tấn công tôi mà không chiến đấu trở lại? "Đó không phải là sự thật, mẹ. Phun là người nhận được trong cách khi tôi đã cố gắng để tưới nước cho cây. " Tôi không biết tại sao bất kỳ này là buồn cười với họ. Cả hai cha mẹ đều cười thầm với chính họ, sau đó người phụ nữ trung niên sóng tiễn chúng tôi. "Tôi nghĩ rằng bạn nên đi thay quần áo khô bây giờ. Noh, bạn có thể treo đồng phục của bạn trên ban công trong phòng Phun nhân. Chờ cho đến khi họ đang héo khô đầu tiên trước khi bạn về nhà. Trừ khi bạn muốn qua đêm ở đây, em yêu? " "Oh ... Tôi không nghĩ rằng tôi sẽ. Tôi sẽ được đi một lần quần áo của tôi khô. " "Noh và tôi sẽ lên lầu sau đó, nếu bạn sẽ tha cho chúng ta." Phun nhanh chóng cắt giảm các cuộc trò chuyện ngắn và xô ngã lưng tôi để tôi đi bộ lên cầu thang. Cha ông nói trước khi chúng ta có thể di chuyển chân của chúng tôi. "Hãy trở lại ở tầng dưới một lần bạn thay đổi quần áo của bạn, Phun. Tôi muốn thảo luận về một cái gì đó với bạn. "Vâng ..." Tại sao cha mình nghe rất nghiêm trọng, tôi tự hỏi. *** Chúng tôi đóng cửa gỗ chạm khắc sau chúng tôi và ném túi đi học của chúng tôi xuống sàn thảm một khi chúng ta bước vào phòng ngủ . Chủ sở hữu của căn phòng nói là rõ ràng có liên quan trên một cái gì đó. Tôi phải mất một peek tại Phun khi ông mất thời gian của ông bị cởi đồ như thể anh ta đang cố gắng trì hoãn thêm thời gian. Tôi không có đủ can đảm để hỏi anh tại sao anh ấy hành động theo cách này. Tôi tự hỏi tại sao anh ta có vẻ khá lo lắng sau khi biết rằng cha mình muốn nói chuyện với anh. "Noh. Chờ ở đây, được không? Tôi sẽ nói chuyện với anh ấy và tôi sẽ quay lại ngay. Hãy sử dụng máy tính hoặc giúp đỡ cho mình vào chơi game. "Máy chơi game, chắc chắn. Tôi cho anh ta một cái gật đầu và một nụ cười, hy vọng rằng tôi có thể đưa anh ta thoải mái một chút. Tuy nhiên, tôi là người không thoải mái. Làm thế nào tôi có thể được khi nụ cười Phun có vẻ kỳ lạ? Một cái gì đó là tắt. "Tôi sẽ ... được chờ đợi bạn ở đây, được không?" Tôi lặp lại bản thân mình. Tôi muốn anh biết rằng không có vấn đề gì có thể làm phiền anh ấy, tôi sẽ luôn ở đây chờ đợi để an ủi anh. Phun cười rộng rãi trước khi anh kéo tôi đi một vòng tay lỏng lẻo. "Ừ ..." Anh hôn tôi nhẹ nhàng với đôi môi màu cam. "Tôi yêu các bạn ... Tôi sẽ quay lại ngay." Mặc dù vậy, tôi không thể phủ nhận rằng xem lưng biến mất khỏi tầm mắt là làm cho tôi cảm thấy không thoải mái. Có thể là tôi đang lo lắng về không có gì ở đây? BOOOOOOM! Tsk, những gì một bó của noobs! Tôi dựa lưng vào ghế máy tính sau khi đội của chúng tôi đã phá hủy thành công cổ đại của địch lần thứ ba liên tiếp. Nhóm nghiên cứu bao gồm các cầu thủ đối phương từ một trường học tất cả-boy gần Silom. Chúng tôi bạn bè tốt, bạn nhìn thấy. Họ yêu thích để đánh bại các crap ra của sinh viên từ các trường học của tôi bất cứ khi nào họ Happ







































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: