Ran was cleaning the living room, while her dad was reading the newspa dịch - Ran was cleaning the living room, while her dad was reading the newspa Việt làm thế nào để nói

Ran was cleaning the living room, w

Ran was cleaning the living room, while her dad was reading the newspaper and drinking cup of coffee.
She was happy that her dad reconciled with everything what happened to him. However, Ran was still surprised by it. She expected her dad to be depressed and getting drunk all the time, but he was behaving as always. Ran suspected that her dad acted as tough man, because he didn't want to seem as some weak man that cannot handle the truth. Even though, he was refusing his clients to investigate their cases, he accepted one case which involved adultery and luckily, he was able to prove that a husband was cheating with his secretary. After this case, Kogoro made the comment that if he would stick with this kind of cases, then they would not bankruptcy, for sure.
However, they didn't mention about Shinichi, not even once, they just carry on with their lives. Ran was tempted to start the conversation about Shinichi, but she knew that it would make her dad angry and she wanted to avoid it, especially now that a chance existed for her parents to be together again.
The doorbell rang and Ran went towards the door. She saw three widely smiled kids behind it.
"Hi!" the detective boys welcomed Ran and Kogoro, who raised his head above his newspaper, still holding the cup in his hand.
"What do you want? And don't tell me that it's just some stupid case," Kogoro looked annoyed.
The detective boys' smiles were replaced by the annoyance, but the corner of their lips went up again, when Ran asked them why they came in, in the friendly way, though she shot the death glare towards her dad, which made him scared.
"Well, Conan-kun and Ai-chan are leaving Japan, so we thought that it would be nice to make the farewell party for them," Ayumi explained and then Mitsuhiko continued, "The party will be tomorrow at three afternoon at the professor Agasa's house."
"And you are invited and there would be lots of yummy food," Genta finished.
The kids focused their eyes on Ran and Kogoro, not moving an inch. Ran observed her father, who clearly was in deep thoughts. She realized that he was trying to find an excuse to refuse, however, she was surprised, when she heard her dad muttering, "Yoko-chan's TV drama is at two o'clock, but wait her cooking will be at half-past three."
"Come on, you can record it!" Mitsuhiko said irritated and other kids agreed with him.
"Fine, but if something would go wrong, it would be your fault."
"That means that you will come?" Ayumi asked as the smile appeared across her lips.
"Yeah, we'll come," Kogoro responded with his boring voice.
"Yay!" the detective boys' clapped their hands together. They said goodbye to Kogoro and Ran and they left informing them that they still have more people to invite.
Ran stood in front of her father, looking stunned.
"What?"
"Dad, did you just agree to come for the farewell party for Conan?" she still couldn't believe in what just happened. There was no way that her father could agree so easily for anything regarding Conan.
"Why, should I refuse anything what involves food?" Kogoro asked confused as he didn't understand how his daughter could be surprised by something that obvious.
"But, Conan will be there and you are still mad at him, aren't you?" Ran's voice didn't sound much convinced, but then again she doubted that her father could just forgive Shinichi for what he did.
"I was thinking much about it and you're right, I'm still mad at Kudo for using me, but in the end of the day, he was the victim and I am the detective, and the roles of the detectives is standing by victims' side, no matter what and beside it wasn't his fault, not at all," Kogoro looked downcast.
Ran was touched by her dad's words. She didn't expect him to feel a compassion for Shinichi.
"Look, if you want to forgive him, then do it. You are a big girl now and you can make your decisions on your own now, but if you decide not to, at least not be too hard on him. He already went through enough with the organization," Kogoro advised his daughter. After that he went towards the desk and sat behind it. He grasped his head and took a deep breath. After few seconds, he asked his daughter to leave him alone.
Ran wanted to stay with her dad, because she saw how her dad was worried, but she decided against it. She went to her room, considering that maybe she could forgive Shinichi, but she was afraid that he would take her for granted and also, she couldn't help, but to think that there was something else that he wasn't telling her. However, nothing was coming to her head and beside why he would hide anything from her, when he already revealed so shocking truth about himself.
________________________________________
In the next day, Ran and Kogoro went to the Agasa's house for the party. The autumn sun shined above them, though they could feel the little breeze.
The house was already full of people. Of course, they were late, because Kogoro was busying with setting up the recording system, so he could watch Yoko's shows in the next day. Ran wasn't surprise that her dad went towards the table with the food, right away. She noticed Hattori with Kazuha, Sonoko and Sera near the table and Conan as well.
"Hi," she welcomed her friends.
"Hi, Ran-chan!" Kazuha smiled at Ran, but she quickly added, "Don't worry Ran-chan, I already scolded Conan-kun for lying to you."
"She did," Heiji agreed laughing.
Ran giggled, it meant that Hattori had to tell everything to Kazuha. She could imagine how Kazuha was scolding Conan as he was the kid, who behaved badly. She looked at him expecting that maybe he was also smiling, but he looked away. There was no doubt that he tried to avoid any eye contact with her.
Kogoro stood behind Conan and he punched him in the head. He touched his head and the tears from the pain appeared in his eyes.
"What's for?" he whined.
"Well, consider it as the goodbye punch, but the main reason for it is of what happened in the hot springs at Inn Benkei!"
Ran turned red, Why everyone has to mention about it!
She just hoped that neither Sonoko nor Sera would pick up on this topic. Luckily, Sonoko changed the topic, though Ran looked surprised by the news that Sonoko announced.
"The Osaka couple got together."
"Really?! That's amazing! Congratulation!" Ran felt so happy for them, it worked for them, at least.
"If I wouldn't confess first, then we still would be just friends," Kazuha said taking Heiji by his arm, who turned towards her and he shouted, "What do you mean by first? I was the one, who confessed to you first!"
"What? I confessed first, ahou!"
"There there, the most important thing is that you are together now," Ran comforted Heiji and Kazuha, who came to the conclusion that their fight had no sense.
Ran noticed Conan leaving the group and going somewhere else. Part of her hoped that maybe, Conan would try to do everything to make her completely forgive him, but instead he was just avoiding her. Was he afraid of her father? However, he decided to come for his farewell party, shouldn't he see it as the chance for them? Ran knew that if maybe Conan would try harder, then maybe she would be able to forgive him sooner.
She looked around and she saw the detective boys talking with Ai. They looked excited and they laugh together. Ran missed the time, when she was the kid. Everything was much simple back then.
On the other side of the room, inspector Megure and the police officers were talking with professor Agasa. It actually reminded her that she was going to ask someone from the police about Amuro.
She approached them and she asked, "Hi, how are you? I was wondering how Amuro's case is going? I know that he was the one who confessed everything to the police, so I'm concerned about him."
"He will have his first trial in the next week and we all hope that it would go in a good direction," Takagi stated.
"Yeah, me too, if only my mum didn't decide to leave to Paris, then she would surely defend him," Ran said.
"Yeah," inspector Megure agreed.
"Well, we need to stay positive," professor Agasa said.
"Yeah, we shouldn't worry too much," Sato agreed.
Ran smiled at them. Their attitudes made her thinking positively as well.
________________________________________
Conan walked down to the basement. He needed a moment for himself. He didn't expect that Ran would show up, especially with Kogoro. He was acting so normally. He should despise him as he was despising himself of what happened.
Conan was so deep in his thought that he didn't notice Heiji creeping behind him.
"Boo!"
Conan jumped, looking annoyed at Heiji.
"What are you doing here?"
"What, ya mean? I want to say goodbye to ya, aren't we as close as brothers? Though, I need to admit that I would miss ya as a kid," Heiji wiped his eye and he grinned at him.
"I'm not in the mood," Conan responded grimly.
"I'm surprised, I thought that Ran's presence would make you happy."
"How can I be happy after of what happened?"
"I guess it means that you didn't tell her the truth yet," Heiji stated sceptically.
"There is no 'yet', because I'm not going to reveal the truth to her under any circumstances," Conan hissed through his teeth.
"Yea, good luck with that."
"Look, I get that you have different opinion on that, but please could you not get involved in it?" Conan's eyes narrowed and he could feel the irritation inside of him.
"Well, I can, but ya need to know that yer plan would not work forever and sooner or later, ya would have to tell her the truth and as long ya will try to put it aside as much she would be hurt and at that point, she could be at this stage, where it would be hard to get her back. Also, ya would feel much relieve, if ya just tell her the truth," Hattori looked concerned.
Conan's irritation changed into anger, he tightened his fists and he barely prevented himself from yelling at Hattori.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Ran làm sạch phòng, trong khi cha của cô đã đọc các tờ báo và uống tách cà phê.Cô ấy là hạnh phúc rằng cha của cô giảng hòa với tất cả mọi thứ gì xảy ra với anh ta. Tuy nhiên, Ran vẫn còn ngạc nhiên của nó. Cô dự kiến cha để được chán nản và nhận được say tất cả thời gian, nhưng ông có hành vi như mọi khi. Ran nghi ngờ rằng cha của cô đã hành động như người khó khăn, bởi vì ông không muốn có vẻ như một số người đàn ông yếu không thể xử lý sự thật. Mặc dù, ông đã từ chối khách hàng của mình để điều tra trường hợp của mình, ông chấp nhận một trường hợp liên quan đến tội ngoại tình và may mắn, ông đã có thể chứng minh rằng một người chồng gian lận với thư ký của mình. Sau khi trường hợp này, Kogoro đã nhận xét rằng nếu ông sẽ dính với hình thức này trường hợp, sau đó họ sẽ không phá sản, chắc chắn.Tuy nhiên, họ đã không đề cập đến về Shinichi, thậm chí không một lần, họ chỉ mang về với cuộc sống của họ. Chạy được cám dỗ để bắt đầu cuộc trò chuyện về Shinichi, nhưng cô biết rằng nó sẽ làm cho cha cô tức giận và cô muốn để tránh nó, đặc biệt là bây giờ mà một cơ hội tồn tại cho cha mẹ của cô được với nhau một lần nữa.Chuông cửa rang và Ran đã đi về phía cửa. Cô ấy đã thấy ba rộng rãi cười trẻ em phía sau nó."Hi!" các bé trai thám tử hoan nghênh Ran và Kogoro, người lớn lên đầu của mình trên tờ báo của mình, vẫn còn giữ chiếc cúp ở bàn tay của mình."Những gì bạn muốn? "Và đừng nói với tôi rằng nó là chỉ là một số trường hợp ngu ngốc," Kogoro trông khó chịu.Nụ cười của boys thám tử được thay thế bằng ít phiền toái, nhưng góc của đôi môi của họ đã đi một lần nữa, khi Ran yêu cầu họ tại sao họ đến trong, thân thiện theo, mặc dù cô bắn chết chói đối với cha cô, khiến anh ta sợ hãi."Vâng, Conan-kun và Ai-chan rời khỏi Nhật bản, vì vậy chúng tôi nghĩ rằng nó sẽ được tốt đẹp để làm cho bữa tiệc chia tay cho họ," Ayumi giải thích và sau đó Mitsuhiko tiếp tục, "các bên sẽ vào ngày mai tại ba buổi chiều tại giáo sư Agasa nhà.""Và bạn được mời và sẽ có nhiều thực phẩm ngon," Genta hoàn thành.Những trẻ em tập trung mắt của họ trên Ran và Kogoro, không di chuyển một inch. Ran quan sát thấy cha, những người rõ ràng là trong suy nghĩ sâu sắc. Cô nhận ra rằng ông đã cố gắng để tìm thấy một lý do gì để từ chối, Tuy nhiên, cô ấy đã ngạc nhiên, khi cô nghe cha họ lẩm bẩm, "Yoko-chan phim truyền hình là lúc hai giờ, nhưng chờ đợi nấu ăn của cô sẽ ở một nửa quá khứ ba.""Đi, bạn có thể ghi lại nó!" Mitsuhiko cho biết bị kích thích và trẻ em khác đã đồng ý với anh ta."Tốt, nhưng nếu một cái gì đó sẽ đi sai, nó sẽ là lỗi của bạn.""Đó có nghĩa là bạn sẽ đến?" Ayumi hỏi như những nụ cười xuất hiện trên đôi môi của mình."Vâng, chúng tôi sẽ đến," Kogoro đáp trả bằng giọng nhàm chán."Yay!" của boys thám tử clapped bàn tay của họ với nhau. Họ nói lời tạm biệt với Kogoro và Ran và họ để lại thông báo cho họ rằng họ vẫn còn có nhiều người hơn để mời.Chạy đứng ở phía trước của cha cô, tìm choáng váng."Những gì?""Cha, đã làm bạn chỉ đồng ý để đi cho bữa tiệc chia tay cho Conan?" cô vẫn không thể tin vào những gì vừa xảy ra. Có là không có cách nào cha có thể đồng ý một cách dễ dàng cho bất cứ điều gì liên quan đến Conan."Tại sao, nên tôi từ chối bất cứ điều gì những gì liên quan đến thực phẩm?" Kogoro hỏi nhầm lẫn như ông không hiểu làm thế nào con gái của mình có thể được ngạc nhiên bởi một cái gì đó là rõ ràng."Nhưng, Conan sẽ ở đó và bạn được vẫn còn điên lúc anh ta, phải không?" Giọng nói của Ran không âm thanh nhiều thuyết phục, nhưng sau đó một lần nữa cô nghi ngờ rằng cha cô chỉ có thể tha thứ Shinichi cho những gì ông đã làm."Tôi đã suy nghĩ nhiều về nó và bạn nói đúng, tôi vẫn còn điên tại Kudo để sử dụng tôi, nhưng cuối cùng trong ngày, ông là nạn nhân và tôi là thám tử, và vai trò của các thám tử là đứng bên cạnh nạn nhân, không có vấn đề gì và bên cạnh nó không phải là lỗi của mình, không phải ở tất cả," Kogoro nhìn downcast.Ran xúc động bởi cha của cô từ. Cô đã không mong đợi anh ta cảm thấy một lòng từ bi cho Jimmy."Xem xét, nếu bạn muốn tha thứ cho anh ta, sau đó làm điều đó. Bạn là một cô gái lớn bây giờ và bạn có thể đưa ra quyết định của bạn mình bây giờ, nhưng nếu bạn quyết định không, ít không được quá khó khăn về anh ta. Ông đã đi qua đủ với tổ chức,"Kogoro khuyên ông con gái. Sau đó ông đã đi đến bàn làm việc và ngồi phía sau nó. Ông nắm đầu và lấy một hơi thở sâu. Sau vài giây, ông yêu cầu con gái của mình để anh ta yên.Chạy muốn ở lại với cha của cô, vì cô thấy làm thế nào cha đã lo lắng, nhưng cô đã quyết định chống lại nó. Cô đã đi đến phòng của cô, xem xét rằng có lẽ cô có thể tha thứ cho Shinichi, nhưng cô sợ rằng ông sẽ đưa cô ấy cho cấp và ngoài ra, cô không thể giúp đỡ, nhưng nghĩ rằng đó là một cái gì đó khác mà ông đã không nói cho cô ấy. Tuy nhiên, không có gì đã sắp vào đầu của mình và bên cạnh tại sao ông sẽ ẩn bất cứ điều gì từ cô ấy, khi ông đã tiết lộ sự thật gây sốc như vậy về mình.________________________________________Trong ngày hôm sau, Ran và Kogoro đã đi đến ngôi nhà của Agasa cho đảng. Mặt trời mùa thu shined trên họ, mặc dù họ có thể cảm thấy gió nhỏ.Ngôi nhà đã được đầy đủ của người dân. Tất nhiên, họ đã muộn, bởi vì Kogoro busying với thiết lập hệ thống ghi âm, do đó, ông có thể xem của Yoko cho thấy trong ngày hôm sau. Ran không phải là gì ngạc nhiên khi cha của cô đã đi đến bảng với thực phẩm, ngay lập tức. Cô nhận thấy Hattori với Kazuha, Sonoko và Sera gần bảng và Conan là tốt."Hi," cô hoan nghênh bạn bè của cô."Chào, Ran-chan!" Kazuha cười Ran, nhưng bà một cách nhanh chóng nói thêm, "Đừng lo lắng Ran-chan, tôi đã scolded Conan-kun cho nói dối với bạn.""Cô ấy đã làm," Heiji đồng ý cười.Ran cười khúc khích, nó có nghĩa là rằng Hattori đã nói với tất cả mọi thứ để Kazuha. Cô có thể tưởng tượng như thế nào Kazuha scolding Conan như ông là đứa trẻ, những người cư xử xấu. Cô nhìn vào anh ta hy vọng rằng có lẽ ông cũng mỉm cười, nhưng ông nhìn đi. Có là không có nghi ngờ rằng ông đã cố gắng để tránh bất kỳ liên hệ mắt với cô ấy.Kogoro đứng đằng sau Conan và ông đấm anh ta vào đầu. Ông xúc động đầu và những giọt nước mắt từ cơn đau xuất hiện trong mắt của ông."Những gì là nhất?" anh whined."Vâng, xem xét nó như cú đấm tạm biệt, nhưng lý do chính của việc nó là của những gì đã xảy ra ở hot springs tại Inn Benkei!"Ran bật đỏ, lý do tại sao mọi người đều có để đề cập đến về nó!Cô chỉ hy vọng rằng Sonoko không Sera sẽ nhận về chủ đề này. May mắn, Sonoko thay đổi chủ đề, mặc dù Ran nhìn ngạc nhiên bởi những tin tức mà Sonoko công bố."Các cặp vợ chồng Osaka đã cùng nhau.""Thực sự?! Đó là tuyệt vời! Chúc mừng!" Chạy cảm thấy rất hạnh phúc cho họ, nó đã làm việc cho họ, ít."Nếu tôi không thú nhận lần đầu tiên, sau đó chúng tôi vẫn sẽ là chỉ là bạn," Kazuha nói diễn Heiji bằng cánh tay của mình, người chuyển hướng tới cô và ông hét lên, "những gì làm bạn có nghĩa là bởi đầu tiên? Tôi là ai, thú nhận để bạn đầu tiên!""Những gì? Tôi thú nhận lần đầu tiên, ahou!""Không có, điều quan trọng nhất là bạn cùng nhau bây giờ," chạy an ủi Heiji và Kazuha, những người đã đến kết luận rằng cuộc chiến của họ đã không có ý nghĩa.Ran nhận thấy Conan rời khỏi nhóm và đi một nơi nào đó khác. Một phần của cô hy vọng mà có thể, Conan sẽ cố gắng làm mọi thứ để làm cho cô ấy hoàn toàn tha thứ cho anh ta, nhưng thay vào đó ông đã chỉ cần tránh cô ấy. Ông là sợ cha? Tuy nhiên, ông quyết định đến bữa tiệc chia tay của mình, ông không nên xem nó như là cơ hội cho họ? Ran biết rằng nếu có lẽ Conan sẽ cố gắng khó khăn hơn, thì có lẽ nó sẽ có thể tha thứ cho anh ta sớm.Cô nhìn xung quanh và nhìn thấy các bé trai thám tử nói chuyện với Ai. Họ nhìn vui mừng và họ cười với nhau. Ran mất thời gian, khi cô là kid. Tất cả mọi thứ đã nhiều đơn giản trở lại sau đó.Trên phía bên kia của căn phòng, thanh tra Megure và nhân viên cảnh sát đã nói với giáo sư Agasa. Nó thực sự nhắc nhở cô ấy rằng cô sẽ yêu cầu một người nào đó từ cảnh sát về Amuro.Cô tiếp cận họ và cô ấy hỏi, "Xin chào, khoẻ không? Tôi đã tự hỏi làm thế nào Amuro của trường hợp đang xảy ra? Tôi biết rằng ông là một trong những người thú nhận tất cả mọi thứ cho cảnh sát, do đó, tôi đang quan tâm về anh ta.""Anh ta sẽ có thử nghiệm đầu tiên của mình trong tuần tới và tất cả chúng ta hy vọng rằng nó sẽ đi theo một hướng tốt," Takagi nói."có, tôi quá, nếu chỉ có mẹ tôi đã không quyết định đi đến Paris, sau đó cô sẽ chắc chắn bảo vệ anh ta," Ran nói."Vâng," thanh tra Megure đã đồng ý."Vâng, chúng tôi cần phải ở lại tích cực," giáo sư Agasa nói."Vâng, chúng tôi không nên lo lắng quá nhiều," Sato đồng ý.Ran cười lúc chúng. Thái độ của họ làm cho cô suy nghĩ tích cực là tốt.________________________________________Conan đi xuống tầng hầm. Ông cần một chút thời gian cho chính mình. Ông đã không mong đợi rằng Ran sẽ hiện lên, đặc biệt là với Kogoro. Ông đã hành động như vậy thường. Ông nên khinh khi anh ta như ông lời tự của những gì đã xảy ra.Conan là thật sâu trong suy nghĩ của mình rằng ông đã không nhận thấy Heiji leo phía sau anh ta."Boo!"Conan nhảy, tìm kiếm khó chịu tại Heiji."Bạn đang làm gì ở đây?"", Ya có nghĩa là gì? Tôi muốn nói lời tạm biệt với ya, không phải là chúng tôi càng gần như anh em? Mặc dù, tôi phải thừa nhận rằng tôi sẽ bỏ lỡ ya khi còn bé,"Heiji lau mắt của ông và ông grinned lúc anh ta."Tôi không phải trong tâm trạng," Conan trả lời grimly."Tôi là ngạc nhiên, tôi nghĩ rằng sự hiện diện của Ran sẽ làm cho bạn hạnh phúc.""Làm thế nào tôi có thể hạnh phúc sau khi về những gì đã xảy ra?""Tôi đoán nó có nghĩa rằng bạn đã không nói với cô sự thật được nêu ra," Heiji nói sceptically."Không có không có 'nhưng', bởi vì tôi sẽ không tiết lộ sự thật với cô ấy trong bất kỳ trường hợp nào," Conan hissed qua răng của mình."Vâng, chúc may mắn với điều đó.""Nghe này, tôi nhận được rằng bạn có ý kiến khác nhau về điều đó, nhưng xin vui lòng có thể bạn không nhận được tham gia vào nó?" Đôi mắt của Conan thu hẹp và ông có thể cảm thấy sự kích thích bên trong của anh ta."Vâng, tôi có thể, nhưng ya cần phải biết rằng kế hoạch yer sẽ không hoạt động mãi mãi và sớm hay muộn, ya sẽ phải nói với cô sự thật và như lâu ya sẽ cố gắng đặt nó sang một bên như nhiều nó sẽ đau đớn và vào thời điểm đó, cô có thể ở giai đoạn này, nơi nó sẽ là khó khăn để có được cô ấy trở lại. Ngoài ra, ya sẽ cảm thấy nhiều relieve, nếu ya chỉ nói với cô sự thật,"Hattori nhìn có liên quan.Kích thích của Conan thay đổi vào sự tức giận, ông thắt chặt fists của ông và ông hầu như không ngăn chặn chính mình từ la hét lúc Hattori.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Ran đang dọn dẹp phòng khách, trong khi cha của cô đã được đọc báo và uống tách cà phê.
Cô hạnh phúc rằng cha cô đã hòa giải với tất cả những gì xảy ra với anh. Tuy nhiên, Ran vẫn còn ngạc nhiên bởi nó. Cô dự kiến cha cô bị trầm cảm và bị say tất cả các thời gian, nhưng ông đã hành xử như mọi khi. Ran nghi ngờ rằng cha cô đã hành động như người đàn ông cứng rắn, bởi vì ông không muốn có vẻ như một số người đàn ông yếu đuối mà không thể xử lý sự thật. Mặc dù, ông đã từ chối khách hàng của mình để điều tra trường hợp của mình, ông chấp nhận một trường hợp có liên quan đến ngoại tình và thật may mắn, ông đã có thể chứng minh rằng người chồng đã lừa dối với thư ký của mình. Sau khi trường hợp này, Kogoro đưa ra nhận định rằng nếu anh sẽ gắn bó với các loại trường hợp, sau đó họ sẽ không phá sản, chắc chắn.
Tuy nhiên, họ đã không đề cập về Shinichi, dù chỉ một lần, họ chỉ mang về với cuộc sống của họ. Ran đã bị cám dỗ để bắt đầu cuộc trò chuyện về Shinichi, nhưng cô biết rằng nó sẽ làm cho cha cô tức giận và cô muốn tránh nó, đặc biệt là bây giờ mà một cơ hội tồn tại cho cha mẹ cô đến được với nhau một lần nữa.
Tiếng chuông cửa reo và Ran đã đi về phía cửa . Cô nhìn thấy ba đứa trẻ mỉm cười rộng rãi phía sau nó.
"Hi!" các chàng trai thám tử đón Ran và Kogoro, người ngẩng đầu lên trên tờ báo của mình, vẫn cầm cốc trong tay.
"Anh muốn gì? Và đừng nói với tôi rằng nó chỉ là một số trường hợp ngu ngốc," Kogoro nhìn khó chịu.
Các thám tử nụ cười trẻ em trai đã được thay thế bởi không ít phiền toái, nhưng khóe môi của họ đã đi lên một lần nữa, khi Ran hỏi họ tại sao họ bước vào, bằng cách thân thiện, mặc dù cô đã bắn chết chói về phía cha của cô, khiến anh sợ hãi.
"Vâng , Conan-kun và Ai-chan đang rời khỏi Nhật Bản, vì vậy chúng tôi nghĩ rằng nó sẽ được tốt đẹp để làm cho bữa tiệc chia tay cho họ, "Ayumi giải thích và sau đó Mitsuhiko nói tiếp," Các bên sẽ có vào ngày mai tại ba buổi chiều tại các giáo sư nhà Agasa ".
"Và bạn được mời và sẽ có rất nhiều món ăn ngon," Genta hoàn thành.
Những đứa trẻ tập trung mắt họ vào Ran và Kogoro, không di chuyển một inch. Ran quan sát của cha cô, người rõ ràng là trong suy nghĩ sâu sắc. Cô nhận ra rằng ông đã cố gắng để tìm một cái cớ để từ chối, tuy nhiên, cô đã rất ngạc nhiên, khi cô nghe thấy cha cô lẩm bẩm, "bộ phim truyền hình Yoko-chan là lúc hai giờ, nhưng chờ nấu ăn của cô sẽ được ở nửa vòng ba . "
"Thôi nào, bạn có thể ghi lại nó!" Mitsuhiko nói bị kích thích và các trẻ em đồng ý với anh.
"Tốt thôi, nhưng nếu xảy ra lỗi, nó sẽ là lỗi của bạn."
"Điều đó có nghĩa rằng bạn sẽ đến?" Ayumi hỏi khi nụ cười xuất hiện trên môi cô.
"Vâng, chúng tôi sẽ đến", Kogoro đáp lại bằng giọng nói nhàm chán của mình.
"Yay!" các chàng trai thám tử 'vỗ tay của họ với nhau. Họ nói lời tạm biệt với Kogoro và Ran và họ trái thông báo cho họ rằng họ vẫn có nhiều người để mời.
Ran đứng trước mặt cha mình, nhìn choáng váng.
"Cái gì?"
"Bố, bạn chỉ cần đồng ý đến cho những bữa tiệc chia tay cho Conan? " cô vẫn không thể tin vào những gì vừa xảy ra. Không có cách nào mà cha mẹ có thể đồng ý để dễ dàng cho bất cứ điều gì liên quan đến Conan.
"Tại sao, tôi phải từ chối bất cứ điều gì liên quan đến thực phẩm gì?" Kogoro hỏi bối rối như anh không hiểu làm thế nào cô con gái của ông có thể được ngạc nhiên bởi cái gì đó rõ ràng.
"Nhưng, Conan sẽ ở đó và bạn vẫn còn giận anh, phải không?" Giọng nói của Ran nghe không nhiều thuyết phục, nhưng sau đó một lần nữa bà nghi ngờ rằng cha cô chỉ có thể tha thứ cho Shinichi vì những gì ông đã làm.
"Tôi đã suy nghĩ nhiều về nó và bạn nói đúng, tôi vẫn còn giận Kudo cho sử dụng tôi, nhưng vào cuối ngày, ông là nạn nhân và tôi là thám tử, và vai trò của các thám tử đang đứng bên cạnh nạn nhân ', không có vấn đề gì và bên cạnh đó không phải lỗi của mình, không gì cả, "Kogoro nhìn nhìn xuống.
Ran đã xúc động bởi những lời cha cô. Cô không ngờ anh ta cảm thấy lòng từ bi cho Shinichi.
"Hãy nhìn xem, nếu bạn muốn tha thứ cho anh ta, sau đó làm điều đó. Bạn là một cô gái lớn bây giờ và bạn có thể đưa ra quyết định của bạn trên của riêng bạn, nhưng nếu bạn quyết định không , ít nhất là không quá khắt khe với anh ta. Anh ta đã đi qua đủ với các tổ chức, "Kogoro khuyên con gái mình. Sau đó ông đi về phía bàn làm việc và ngồi đằng sau nó. Ông nắm lấy đầu và hít một hơi thật sâu. Sau vài giây, anh hỏi cô con gái của mình để anh ta một mình.
Ran muốn ở lại với cha cô, vì cô nhìn thấy cha cô đã lo lắng như thế nào, nhưng cô quyết định chống lại nó. Cô đã đi đến phòng của cô, xem xét rằng có lẽ cô có thể tha thứ cho Shinichi, nhưng cô sợ rằng ông sẽ đưa cô ấy cho các cấp và cũng có thể, cô ấy không thể giúp đỡ, nhưng khi nghĩ rằng có điều gì đó khác mà ông không nói cho cô ấy. Tuy nhiên, không có gì được đến đầu và bên cạnh lý do tại sao anh ấy sẽ giấu bất cứ điều gì từ cô ấy, khi ông đã tiết lộ sự thật để gây sốc về bản thân mình.
________________________________________
Trong ngày hôm sau, Ran và Kogoro đi đến nhà của Agasa cho đảng. Mặt trời mùa thu tỏa sáng trên họ, mặc dù họ có thể cảm thấy những làn gió nhỏ.
Ngôi nhà đã đầy người. Tất nhiên, họ đã muộn, bởi vì Kogoro đã bận với việc thiết lập hệ thống ghi âm, để anh có thể xem chương trình của Yoko trong ngày hôm sau. Ran đã không ngạc nhiên rằng cha cô đã đi về phía bàn với các thực phẩm, ngay lập tức. Cô nhận thấy Hattori với Kazuha, Sonoko và Sera gần bàn và Conan là tốt.
"Hi", cô chào đón bạn bè của cô.
"Hi, Ran-chan!" Kazuha mỉm cười với Ran, nhưng cô nhanh chóng nói thêm, "Đừng lo lắng Ran-chan, tôi đã mắng Conan-kun vì đã nói dối bạn."
"Cô ấy đã làm," Heiji cười đồng ý.
Ran cười khúc khích, nó có nghĩa là Hattori đã phải nói tất cả mọi thứ để Kazuha. Cô có thể tưởng tượng như thế nào Kazuha đã la mắng Conan như ông là đứa trẻ, người xử sự tồi. Cô nhìn anh mong rằng có lẽ ông cũng đang mỉm cười, nhưng anh quay đi. Không có nghi ngờ rằng ông đã cố gắng để tránh tiếp xúc bằng mắt với cô.
Kogoro đứng đằng sau Conan và ông đấm vào đầu. Anh chạm vào đầu và những giọt nước mắt từ những đau đớn xuất hiện trong đôi mắt của mình.
"Có chuyện gì vậy?" ông rên rỉ.
"Vâng, hãy xem xét nó như là đấm tạm biệt, nhưng lý do chính cho nó là những gì đã xảy ra trong các suối nước nóng tại Inn Benkei!"
Ran đỏ mặt, Tại sao mọi người đều có đề cập về nó!
Cô chỉ hy vọng rằng không phải Sonoko cũng không Sera sẽ nhận về chủ đề này. May mắn thay, Sonoko đổi chủ đề, mặc dù Ran vẻ ngạc nhiên trước thông tin rằng Sonoko công bố.
"Các Osaka họ đến với nhau."
"Thật sao ?! Đó là Congratulation tuyệt vời!" Ran cảm thấy rất hạnh phúc cho họ, nó đã làm việc cho họ, ít nhất.
"Nếu tôi sẽ không chịu thú nhận đầu tiên, sau đó chúng tôi vẫn sẽ chỉ là bạn bè," Kazuha cho rằng việc đưa Heiji bởi cánh tay của mình, người đã quay về phía cô và anh hét lên, " bạn có ý nghĩa gì bởi đầu tiên? Tôi là một, người đã thú nhận với bạn đầu tiên! "
"Tôi thú nhận gì? đầu tiên, ahou!"
"Có có, điều quan trọng nhất là bạn với nhau bây giờ," Ran an ủi Heiji và Kazuha , người đi đến kết luận rằng cuộc chiến của họ đã không có ý nghĩa.
Ran nhận thấy Conan rời khỏi nhóm và đi đến một nơi khác. Một phần trong cô hy vọng rằng có thể, Conan sẽ cố gắng làm tất cả mọi thứ để làm cho cô ấy hoàn toàn tha thứ cho anh, nhưng thay vào đó ông chỉ tránh cô. Có phải anh sợ cha cô? Tuy nhiên, ông quyết định đến cho bữa tiệc chia tay của mình, ông không nên xem nó như là cơ hội cho họ? Ran biết rằng nếu có thể Conan sẽ cố gắng hơn nữa, thì có lẽ cô ấy sẽ có thể tha thứ cho anh sớm hơn.
Cô nhìn quanh và cô nhìn thấy chàng trai thám tử nói chuyện với Ai. Họ nhìn vui mừng và họ cười với nhau. Ran đã bỏ lỡ thời gian, khi cô là đứa trẻ. Tất cả mọi thứ đã được nhiều đơn giản trở lại sau đó.
Ở phía bên kia của căn phòng, thanh tra Megure và các nhân viên cảnh sát đã nói chuyện với giáo sư Agasa. Nó thực sự nhắc nhở cô rằng cô sẽ nhờ ai đó từ phía cảnh sát về Amuro.
Cô tiến lại gần họ và cô ấy hỏi, "Hi, how are you? Tôi đã tự hỏi làm thế nào trường hợp Amuro là đi? Tôi biết rằng ông là một người đã thú nhận tất cả mọi thứ cho cảnh sát, vì vậy tôi đang quan tâm đến anh ta. "
"Cậu ấy sẽ phải thử nghiệm đầu tiên của mình trong tuần tới và tất cả chúng tôi hy vọng rằng nó sẽ đi theo một hướng tốt," Takagi nói.
"Vâng, tôi cũng vậy, nếu duy nhất của tôi Mẹ đã không quyết định rời đến Paris, sau đó cô ấy chắc chắn sẽ bảo vệ ông ấy, "Ran nói.
"Ừ," thanh tra Megure đồng ý.
"Vâng, chúng ta cần phải ở lại tích cực", giáo sư Agasa nói.
"Vâng, chúng ta không nên lo lắng quá nhiều, "Sato đồng ý.
Ran mỉm cười với họ. Thái độ của họ khiến cô suy nghĩ tích cực là tốt.
________________________________________
Conan đi xuống tầng hầm. Anh cần một chút thời gian cho chính mình. Ông không ngờ rằng Ran sẽ hiện lên, đặc biệt là với Kogoro. Ông đã hành động rất bình thường. Ông nên coi thường hắn khi hắn đang khinh mình về những gì đã xảy ra.
Conan đã rất sâu trong suy nghĩ của mình rằng ông đã không nhận thấy Heiji leo phía sau.
"Boo!"
Conan nhảy, nhìn khó chịu ở Heiji.
"Anh đang làm gì ở đây? "
", ya nghĩa là gì? Tôi muốn nói lời tạm biệt với ya, không phải là chúng tôi gần như là anh em Mặc dù, tôi cần phải thừa nhận rằng tôi sẽ bỏ lỡ ya như một đứa trẻ?" Heiji lau mắt anh và anh mỉm cười với anh ta.
"Tôi không có tâm trạng," Conan trả lời dứt khoát.
"Tôi ngạc nhiên, tôi nghĩ rằng sự có mặt của Ran sẽ làm cho bạn hạnh phúc."
"Làm thế nào tôi có thể hạnh phúc sau những gì đã xảy ra?"
"Tôi đoán nó có nghĩa là bạn không nói sự thật nào, "Heiji nói sceptically.
"Không có 'yet', bởi vì tôi sẽ không tiết lộ sự thật với cô ấy trong mọi trường hợp," Conan rít lên qua kẽ răng.
"Yea, chúc may mắn với điều đó. "
"Hãy nhìn xem, tôi nhận được rằng bạn có ý kiến khác nhau về điều ấy, nhưng có thể bạn không được tham gia vào nó?" Mắt Conan nheo và anh có thể cảm nhận được sự kích thích bên trong của anh ta.
"Vâng, tôi có thể, nhưng ya cần phải biết rằng kế hoạch yer sẽ không làm việc mãi mãi và không sớm thì muộn, ya sẽ phải nói sự thật và miễn ya sẽ cố gắng để đặt nó sang một bên như nhiều cô sẽ bị tổn thương và vào thời điểm đó, cô có thể ở giai đoạn này, nơi nó sẽ được khó khăn để có được cô ấy trở lại. Ngoài ra, ya sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, nếu ya chỉ nói sự thật, "Hattori trông có liên quan.
kích thích Conan đã thay đổi thành tức giận, anh siết chặt nắm đấm của mình và anh hầu như không ngăn mình khỏi la hét Hattori.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: