BluesFrom Wikipedia, the free encyclopediaJump to: navigation, searchT dịch - BluesFrom Wikipedia, the free encyclopediaJump to: navigation, searchT Việt làm thế nào để nói

BluesFrom Wikipedia, the free encyc

Blues
From Wikipedia, the free encyclopedia
Jump to: navigation, search
This article is about the music genre. For other uses, see Blues (disambiguation).
Blues
Stylistic origins

African American folk music
Work songs
Spirituals

Cultural origins Late 19th century, southern United States
Typical instruments

Guitar
Bass guitar
Piano
Harmonica
Upright bass
Drums
Saxophone
Vocals
Trumpet
Trombone

Derivative forms

Bluegrass
Jazz
R&B
Rock and roll
Rock music

Subgenres

Boogie-woogie
Classic female blues
Country blues
Delta blues
Electric blues
Fife and drum blues
Jump blues
Piano blues
(complete list)

Fusion genres

Blues rock
African blues
Punk blues
Soul blues

Regional scenes

British blues
Canadian blues
Chicago blues
Detroit blues
East Coast blues
Kansas City blues
Louisiana blues
Memphis blues
New Orleans blues
Piedmont blues
St. Louis blues
Swamp blues
Texas blues
West Coast blues
Hill country blues

Other topics

Blues genres
Blues musicians
Blues scale
Jug band
Origins
Country music

Robert Johnson, an influential Delta blues musician

Blues is the name given to both a musical form and a music genre[1] that originated in African-American communities of primarily the "Deep South" of the United States around the end of the 19th century from spirituals, work songs, field hollers, shouts and chants, and rhymed simple narrative ballads.[2] The blues form, ubiquitous in jazz, rhythm and blues, and rock and roll is characterized by specific chord progressions, of which the twelve-bar blues chord progression is the most common. The blue notes that, for expressive purposes are sung or played flattened or gradually bent (minor 3rd to major 3rd) in relation to the pitch of the major scale, are also an important part of the sound.

The blues genre is based on the blues form but possesses other characteristics such as specific lyrics, bass lines, and instruments. Blues can be subdivided into several subgenres ranging from country to urban blues that were more or less popular during different periods of the 20th century. Best known are the Delta, Piedmont, Jump, and Chicago blues styles. World War II marked the transition from acoustic to electric blues and the progressive opening of blues music to a wider audience, especially white listeners. In the 1960s and 1970s, a hybrid form called blues-rock evolved.

"The blues takes many forms... It is variously a feeling, a mood, a nameless threat, a person, a lover, a boss man, a mob, and, of course, the Devil himself. It is often experienced as both cause and effect, action and reaction, and it can be used as both hex and counterhex, poison and antidote, pain and relief. Most importantly, the blues is both the cause of song, and song itself..." [3]
Contents

1 Etymology
2 Lyrics
3 Form
4 History
4.1 Origins
4.2 Pre-war blues
4.2.1 Urban blues
4.3 1950s
4.4 1960s and 1970s
4.5 1980s to the 2000s
5 Musical impact
6 In popular culture
7 See also
8 Notes
9 References
10 Further reading
11 External links

Etymology

One explanation for the origin of the "blues" is that it derived from mysticism involving blue indigo, which was used by many West African cultures in death and mourning ceremonies where all the mourner's garments would have been dyed blue to indicate suffering. This mystical association towards the indigo plant, grown in many southern US slave plantations, combined with the West African slaves who sang of their suffering as they worked on the cotton that the indigo dyed eventually resulted in these expressed songs being known as "the Blues."[4]

The term may also have come from the term "blue devils", meaning melancholy and sadness; an early use of the term in this sense is found in George Colman's one-act farce Blue Devils (1798).[5] Though the use of the phrase in African-American music may be older, it has been attested to since 1912, when Hart Wand's "Dallas Blues" became the first copyrighted blues composition.[6][7] In lyrics the phrase is often used to describe a depressed mood.[8]
Lyrics

The lyrics of early traditional blues verses probably often consisted of a single line repeated four times; it was only in the first decades of the 20th century that the most common current structure became standard: the so-called AAB pattern, consisting of a line sung over the four first bars, its repetition over the next four, and then a longer concluding line over the last bars.[9] Two of the first published blues songs, "Dallas Blues" (1912) and "Saint Louis Blues" (1914), were 12-bar blues featuring the AAB structure. W. C. Handy wrote that he adopted this convention to avoid the monotony of lines repeated three times.[10]

The lines are often sung following a pattern closer to a rhythmic talk than to a melody. Early blues frequently took the form of a loose narrative. The singer voiced his or her "personal woes in a world of harsh reality: a lost love, the cruelty of police officers, oppression at the hands of white folk, [and] hard times."[11] This melancholy has led to the suggestion of an Igbo origin for blues because of the reputation the Igbo had throughout plantations in the Americas for their melancholic music and outlook to life when they were enslaved.[12][13]

The lyrics often relate troubles experienced within African American society. For instance Blind Lemon Jefferson's "Rising High Water Blues" (1927) tells about the Great Mississippi Flood of 1927:

"Backwater rising, Southern peoples can't make no time
I said, backwater rising, Southern peoples can't make no time
And I can't get no hearing from that Memphis girl of mine."

However, although the blues gained an association with misery and oppression, the lyrics could also be humorous and raunchy as well:[14]

"Rebecca, Rebecca, get your big legs off of me,
Rebecca, Rebecca, get your big legs off of me,
It may be sending you baby, but it's worrying the hell out of me."

From Big Joe Turner's "Rebecca", a compilation of traditional blues lyrics

Hokum blues celebrated both comedic lyrical content and a boisterous, farcical performance style.[15] Tampa Red's classic "Tight Like That" (1928) is a sly wordplay with the double meaning of being "tight" with someone coupled with a more salacious physical familiarity. Explicit contents led to blues sometimes being called dirty blues. Lyrical content of music became slightly simpler in post war-blues which focused almost exclusively on relationship woes or sexual worries. Many lyrical themes that frequently appeared in pre-war blues such as economic depression, farming, devils, gambling, magic, floods and dry periods were less common in post-war blues.[16]

Author Ed Morales has claimed that Yoruba mythology played a part in early blues, citing Robert Johnson's "Cross Road Blues" as a "thinly veiled reference to Eleggua, the orisha in charge of the crossroads".[17] However, the Christian influence was far more obvious.[18] Many seminal blues artists such as Charley Patton or Skip James had several religious songs or spirituals in their repertoires.[19] Reverend Gary Davis[20] and Blind Willie Johnson[21] are examples of artists often categorized as blues musicians for their music, although their lyrics clearly belong to the spirituals.
Form

The blues form is a cyclic musical form in which a repeating progression of chords mirrors the call and response scheme commonly found in African and African-American music. During the first decades of the 20th century blues music was not clearly defined in terms of a particular chord progression.[22] With the popularity of early performers, such as Bessie Smith, use of the twelve-bar blues spread across the music industry during the 1920s and 30s.[23] Other chord progressions, such as 8-bar forms, are still considered blues; examples include "How Long Blues," "Trouble in Mind," and Big Bill Broonzy's "Key to the Highway." There are also 16-bar blues, as in Ray Charles's instrumental "Sweet 16 Bars" and in Herbie Hancock's "Watermelon Man." Idiosyncratic numbers of bars are also encountered occasionally, as with the 9-bar progression in "Sitting on Top of the World" by Walter Vinson.
Chords played over a 12-bar scheme: Chords for a blues in C:
I I or IV I I7
IV IV I I7
V V or IV I I or V

C C or F C C7
F F C C7
G G or F C C or G

The basic 12-bar lyric framework of a blues composition is reflected by a standard harmonic progression of 12 bars in a 4/4 time signature. The blues chords associated to a twelve-bar blues are typically a set of three different chords played over a 12-bar scheme. They are labeled by Roman numbers referring to the degrees of the progression. For instance, for a blues in the key of C, C is the tonic chord (I) and F is the subdominant (IV).

The last chord is the dominant (V) turnaround, marking the transition to the beginning of the next progression. The lyrics generally end on the last beat of the tenth bar or the first beat of the 11th bar, and the final two bars are given to the instrumentalist as a break; the harmony of this two-bar break, the turnaround, can be extremely complex, sometimes consisting of single notes that defy analysis in terms of chords.

Much of the time, some or all of these chords are played in the harmonic seventh (7th) form. The use of the harmonic seventh interval is characteristic of blues and is popularly called the "blues seven".[24] Blues seven chords add to the harmonic chord a note with a frequency in a 7:4 ratio to the fundamental note. At a 7:4 ratio, it is not close to any interval on the conventional Western diatonic scale.[25] For convenience or by necessity it is often approximated by a minor sevent
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
xanh
từ wikipedia, bách khoa toàn thư miễn phí
nhảy tới: chuyển hướng, tìm kiếm
bài viết này là về thể loại âm nhạc. cho sử dụng khác, xem xanh (định hướng).

xanh nguồn gốc phong cách

Phi âm nhạc dân gian mỹ

bài hát lao động Spirituals

nguồn gốc văn hóa cuối thế kỷ 19, miền nam thống nhất quốc gia
cụ điển hình


cây đàn guitar bass guitar

đàn piano harmonica

thẳng trầm trống

saxophone giọng hát
kèn trombone




hình thức phái bluegrass

jazz r & b
rock and roll
rock



loại nhánh boogie-woogie
cổ điển nữ xanh

đồng bằng nước xanh xanh xanh

điện fife và trống xanh
nhảy xanh

đàn piano xanh (danh sách đầy đủ)

thể loại phản ứng tổng hợp

blues rock

Punk Phi xanh xanh
linh hồn xanh

cảnh khu vực

blues Anh

chicago Canada xanh xanh
Detroit xanh
phía đông bờ biển xanh
kansas thành phố xanh

memphis louisiana xanh xanh
new orleans xanh
Piedmont xanh
st. louis blues
đầm lầy xanh

texas xanh phía tây bờ biển xanh
đồi đất nước xanh

các chủ đề khác


xanh thể loại nhạc blues nhạc sĩ

xanh quy mô ban nhạc bình

nguồn gốc âm nhạc quốc gia

Robert Johnson, một đồng bằng có ảnh hưởng nhạc blues nhạc sĩ

xanh là tên được đặt cho cả một hình thức âm nhạc và thể loại âm nhạc [1] có nguồn gốc trong các cộng đồng người Mỹ gốc Phi của chủ yếu là "sâu phía nam" của các bang vào khoảng cuối thế kỷ 19 từ Spirituals, bài hát lao động, lĩnh vực hollers , tiếng la hét và tiếng hô, và vần ballad câu chuyện đơn giản [2] dưới hình thức blues, phổ biến trong nhạc jazz, R & B,.và rock and roll được đặc trưng bởi cung tiến cụ thể, trong đó có mười hai thanh nhạc blues dây nhau tiến triển là phổ biến nhất. các ghi chú màu xanh, cho các mục đích biểu cảm được hát hoặc chơi phẳng hoặc dần dần uốn cong (3 nhỏ đến lớn thứ 3) liên quan đến sân của quy mô lớn, cũng là một phần quan trọng của âm thanh.

thể loại nhạc blues được dựa trên hình thức xanh nhưng có những đặc điểm khác như lời bài hát cụ thể, dòng âm bass, và các công cụ. xanh có thể được chia thành nhiều thể loại nhánh khác nhau, từ nước này sang nước xanh đô thị đã được nhiều hơn hoặc ít phổ biến trong các thời kỳ khác nhau của thế kỷ 20. nổi tiếng nhất là vùng đồng bằng, Piedmont, nhảy, và chicago phong cách blues.chiến tranh thế giới ii đánh dấu sự chuyển đổi từ âm thanh cho nhạc blues điện và mở cửa tiến bộ của nhạc blues cho một đối tượng rộng lớn hơn, thính giả đặc biệt là màu trắng. trong những năm 1960 và 1970, một hình thức lai được gọi là blues-rock phát triển.

"blues có nhiều hình thức khác nhau như ... nó là một cảm giác, một tâm trạng, một mối đe dọa không tên, một người, một người yêu, một người đàn ông ông chủ, một đám đông, và, tất nhiên, ma quỷ mình.nó thường được kinh nghiệm như cả nhân quả, hành động và phản ứng, và nó có thể được sử dụng như là cả hai hex và counterhex, chất độc và thuốc giải độc, giảm đau và cứu trợ. Quan trọng nhất, blues là cả hai nguyên nhân của bài hát, và bài hát riêng của mình ... "[3]


1 nội dung từ nguyên
2 lời bài hát
3 hình thức
4 lịch sử

nguồn gốc 4.1 4.2 trước chiến tranh xanh
4.2.1 Urban blues
4,3 năm 1950
4,4 năm 1960 và 1970
4,5 năm 1980 đến những năm 2000
5 tác động âm nhạc
6 trong văn hóa phổ biến
7 xem

9 8 ghi chú tài liệu tham khảo
10
11 đọc thêm các liên kết bên ngoài



từ nguyên một lời giải thích cho nguồn gốc của "xanh" là nó bắt nguồn từ chủ nghĩa thần bí liên quan đến màu xanh chàm , được sử dụng bởi nhiều nền văn hóa Tây Phi trong cái chết và tang lễ mà tất cả các sản phẩm may mặc của người than khóc sẽ được nhuộm màu xanh để chỉ đau khổ.hiệp hội thần bí này đối với cây chàm, phát triển trong nhiều đồn điền nô lệ chúng tôi ở miền Nam, kết hợp với những người nô lệ Tây Phi đã hát đau khổ của họ khi họ làm việc trên các bông rằng nhuộm chàm cuối cùng dẫn đến những bài hát thể hiện được biết đến như "blues. "[4]

hạn cũng có thể đến từ thuật ngữ" quỷ xanh ", có nghĩa là u sầu và buồn bã;việc sử dụng đầu của thuật ngữ này trong ý nghĩa này được tìm thấy trong một hành động trò hề xanh quỷ George Colman (1798). [5] mặc dù việc sử dụng các cụm từ trong âm nhạc người Mỹ gốc Phi có thể cũ hơn, nó đã được chứng thực từ năm 1912, khi "dallas xanh" hart cây đũa phép đã trở thành thành phần xanh bản quyền đầu tiên [6] [8]
lời bài hát. [7] trong lời bài hát cụm từ thường được sử dụng để mô tả một tâm trạng chán nản.

lời bài hát của câu blues truyền thống đầu có thể thường bao gồm một dòng duy nhất lặp đi lặp lại bốn lần, nó chỉ là trong những thập kỷ đầu của thế kỷ 20 là cấu trúc phổ biến nhất hiện nay đã trở thành tiêu chuẩn: cái gọi là mô hình aab, bao gồm một dòng sung trong bốn thanh đầu tiên, sự lặp lại của nó trong bốn tiếp theo, và sau đó một dòng còn kết luận trên các thanh cuối cùng.[9] hai trong số những bài hát nhạc blues được xuất bản đầu tiên, "dallas xanh" (1912) và "saint louis blues" (1914), là nhạc blues 12 thanh có tính năng cấu trúc aab. w. c. tiện dụng đã viết rằng ông đã thông qua công ước này để tránh sự đơn điệu của dòng lặp lại ba lần [10]

các tuyến này thường được hát theo một mô hình gần gũi hơn với một cuộc nói chuyện nhịp nhàng hơn một giai điệu..xanh đầu thường xuyên đã lấy mẫu của một câu chuyện lỏng lẻo. ca sĩ lên tiếng "tai họa cá nhân của mình trong một thế giới thực tế khắc nghiệt: một tình yêu đã mất, sự tàn bạo của cảnh sát, áp bức dưới tay trắng dân gian, [và] thời kỳ khó khăn."[11] u sầu này đã dẫn đến việc đề nghị có nguồn gốc Igbo cho xanh vì danh tiếng Igbo có trong các đồn điền ở châu Mỹ cho âm nhạc u buồn của họ và triển vọng với cuộc sống khi họ bị bắt làm nô lệ. [12] [13]

lời bài hát liên quan thường khó khăn kinh nghiệm trong xã hội người Mỹ gốc Phi.ví dụ "xanh nước tăng cao" mù chanh Jefferson của (1927) nói về sự Mississippi trận lụt lớn năm 1927:

"tù túng tăng, người dân miền Nam có thể không làm cho thời gian không
tôi đã nói, tù túng tăng, người dân miền Nam không thể thực hiện không có thời gian
và tôi không thể không nhận được phiên điều trần rằng memphis cô gái của tôi. "

Tuy nhiên, mặc dù xanh đã đạt được một hiệp hội với đau khổ và áp bức,lời bài hát cũng có thể là hài hước và thô tục sau đây: [14]

"rebecca, rebecca, có chân lớn của bạn tắt của tôi,
rebecca, rebecca, có chân lớn của bạn tắt của tôi,
nó có thể gửi cho bạn em bé, nhưng nó lo lắng địa ngục ra khỏi tôi. "

từ Big Joe Turner của" rebecca ", một bộ sưu tập của nhạc blues lời bài hát truyền thống

Hokum xanh tổ chức cả về nội dung trữ tình hài hước và náo nhiệt,phong cách biểu diễn nực cười. [15] tampa màu đỏ cổ điển "chặt chẽ như thế" (1928) là một cách chơi chữ tinh quái với ý nghĩa gấp đôi là "chặt chẽ" với một người nào đó cùng với một sự hiểu biết về thể chất dâm ô hơn. nội dung rõ ràng dẫn đến xanh đôi khi được gọi là xanh bẩn.nội dung trữ tình của âm nhạc đã trở thành hơi đơn giản trong bài chiến tranh-blues trong đó tập trung chủ yếu vào tai họa mối quan hệ tình dục hoặc lo lắng. nhiều chủ đề trữ tình thường xuyên xuất hiện trong xanh trước chiến tranh như suy thoái kinh tế, nông nghiệp, ma quỷ, cờ bạc, ma thuật, lũ lụt và thời gian khô là ít phổ biến hơn trong xanh sau chiến tranh. [16]

tác giả ed Morales đã tuyên bố rằng Yoruba thần thoại đóng vai trò trong xanh đầu, với lý do "qua đường xanh" của Robert Johnson như một "tài liệu tham khảo mỏng che kín mặt để eleggua, các orisha phụ trách các giao lộ" [17] Tuy nhiên, ảnh hưởng Kitô giáo là. xa rõ ràng hơn. [18] nhiều nghệ sĩ nhạc blues tinh như Charley Patton hoặc bỏ qua James đã có một số bài hát tôn giáo hoặc Spirituals trong các tiết mục của họ.[19] Reverend Gary Davis [20] và mù Willie Johnson [21] là những ví dụ của các nghệ sĩ thường được phân loại như nhạc sĩ blues cho âm nhạc của họ, mặc dù lời bài hát của họ rõ ràng thuộc về Spirituals.


Hình thức hình thức xanh là một hình thức âm nhạc theo chu kỳ trong đó một tiến trình lặp đi lặp lại của các hợp âm phản ánh cuộc gọi và chương trình phản ứng thường thấy trong âm nhạc Châu Phi và người Mỹ gốc Phi.trong những thập kỷ đầu tiên của thế kỷ 20 nhạc blues âm nhạc không được định nghĩa rõ ràng về một sự tiến triển âm cụ thể. [22] với sự phổ biến của người biểu diễn đầu, chẳng hạn như Bessie Smith, sử dụng của blues mười hai thanh lan truyền trong ngành công nghiệp âm nhạc trong suốt những năm 1920 và 30 [23] cung tiến khác, chẳng hạn như hình thức 8-bar, vẫn được coi là xanh;. ví dụ bao gồm "làm thế nào xanh dài,"" Rắc rối trong tâm trí, "và lớn Bill Broonzy của" chìa khóa để đường cao tốc. "Cũng có xanh 16-bar, như trong bản" ngọt ngào 16 thanh "Ray Charles và trong Herbie Hancock của" người đàn ông dưa hấu. "Số mang phong cách riêng của quán bar cũng gặp phải đôi khi, như với sự tiến triển 9-thanh trong "ngồi trên đỉnh của thế giới" bởi Walter Vinson
âm được chơi trên một chương trình 12-bar:. hợp âm cho một blues trong c:
ii hoặc iv i i7
iv iv i i7
câu hoặc iv ii hoặc v

cc hoặc fc C7
FFC C7
gg hoặc FCC hoặc g

lời bài hát khuôn khổ 12 thanh cơ bản của một tác phẩm nhạc blues được phản ánh bởi một tiêu chuẩn tiến triển hài hòa của 12 thanh trong một thời gian chữ ký 4/4. các hợp âm nhạc blues liên quan đến nhạc blues mười hai thanh thường là một bộ ba hợp âm khác nhau chơi trong một chương trình 12-bar.chúng được dán nhãn bằng số La Mã đề cập đến các mức độ tiến triển. Ví dụ, đối với một blues trong chính của c, c là âm bổ (i) và f là subdominant (iv).

hợp âm cuối cùng là chiếm ưu thế (v) thay đổi hoàn toàn, đánh dấu sự chuyển đổi sang đầu tiến triển tiếp theo. lời bài hát thường kết thúc vào nhịp cuối cùng của thanh phần mười hoặc nhịp đập đầu tiên của thanh 11,và hai thanh cuối cùng được trao cho các nhạc cụ như một break; sự hòa hợp giữa nghỉ ngơi hai thanh này, thay đổi hoàn toàn, có thể là vô cùng phức tạp, đôi khi bao gồm các ghi chú duy nhất thách thức phân tích trong các điều khoản của các hợp âm

nhiều thời gian. , một số hoặc tất cả các hợp âm được chơi trong thứ bảy (7) hình thức hài hòa.việc sử dụng các khoảng thời gian thứ bảy hài hòa là đặc trưng của nhạc blues và là phổ biến được gọi là "xanh bảy" [24] xanh bảy âm. thêm vào hợp âm hài hòa một lưu ý với một tần số trong một tỷ lệ 07:04 với lưu ý cơ bản. với tỷ lệ 7:04, nó không phải là gần với khoảng thời gian bất kỳ trên quy mô âm nguyên phía tây thông thường. [25] để thuận tiện hoặc cần thiết nó thường được xấp xỉ bằng một sevent nhỏ
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nhạc blues
từ Wikipedia tiếng Việt
bước tới: chuyển hướng, tìm kiếm
bài này nói về thể loại nhạc. Cho các ứng dụng khác, xem Blues (định hướng).
Blues
nguồn gốc phong cách âm nhạc dân gian người Mỹ gốc Phi


làm việc bài hát
Spirituals

nguồn gốc văn hóa vào cuối kỷ miền Nam Hoa Kỳ
điển hình dụng cụ

Guitar
Bass guitar
Piano
Harmonica
thẳng bass
trống
Saxophone
hát
Kèn
Trombone

bắt nguồn từ các hình thức

Bluegrass
Jazz
R&B
nhạc Rock and roll
Rock nhạc

Subgenres

Boogie-woogie
nhạc blues nữ cổ điển
Country blues
Delta blues
điện nhạc blues
nhạc blues Fife và trống
nhảy nhạc blues
Piano blues
(hoàn thành danh sách)

Fusion thể loại

Blues rock
Châu Phi nhạc blues
Punk nhạc blues
linh hồn blues

khu vực cảnh

nhạc blues Anh
Canada nhạc blues
Chicago blues
Detroit nhạc blues
East Coast blues
Kansas City blues
Louisiana blues
Memphis blues
New Orleans blues
nhạc blues Piedmont
St. Louis blues
đầm lầy nhạc blues
Texas blues
West Coast blues
Hill country blues

các chủ đề khác

Blues thể loại
Blues nhạc sĩ
Blues quy mô
Jug ban nhạc
nguồn gốc
nhạc đồng quê

Robert Johnson, một nhạc sĩ nhạc blues Delta có ảnh hưởng

Blues là tên được đặt cho một hình thức âm nhạc và một thể loại âm nhạc [1], có nguồn gốc trong các cộng đồng người Mỹ gốc Phi của chủ yếu "Deep South" Hoa Kỳ khoảng cuối thế kỷ 19 từ spirituals, bài hát làm việc lĩnh vực hollers, shouts và chants, và rhymed ballad câu chuyện đơn giản.[2] Các hình thức nhạc blues, phổ biến trong nhạc jazz, blues và nhịp điệu và nhạc rock and roll được đặc trưng bởi cụ thể chord progressions, trong đó có tiến triển với mười hai thanh nhạc blues là phổ biến nhất. Màu xanh ghi chú rằng, cho mục đích thể hiện đang hát hoặc chơi phẳng hoặc dần dần cong (cách thứ 3 để lớn thứ 3) liên quan đến sân của quy mô lớn, cũng là một phần quan trọng của âm thanh.

Thể loại nhạc blues dựa trên các hình thức nhạc blues nhưng có các đặc tính khác chẳng hạn như lời bài hát cụ thể, dòng âm bass và các dụng cụ. Nhạc blues có thể được chia thành nhiều thể loại nhánh khác nhau, từ quốc gia để đô thị blues là phổ biến hơn trong các giai đoạn khác nhau của thế kỷ 20. Nổi tiếng nhất là đồng bằng, Piedmont, nhảy, và Chicago blues phong cách. Chiến tranh thế giới thứ hai đã đánh dấu sự chuyển tiếp từ âm thanh đến điện blues và mở nhạc blues âm nhạc để nghe khán giả, đặc biệt là trắng rộng lớn hơn, tiến bộ. Trong thập niên 1960 và 1970, phát triển một hình thức lai được gọi là đời.

"blues mất nhiều hình thức... Nó là khác nhau, một cảm giác, một tâm trạng, một mối đe dọa không tên, một người, một người yêu, một người đàn ông ông chủ, một đám đông, và, tất nhiên, ma quỷ mình. Nó thường có kinh nghiệm như cả hai nguyên nhân và có hiệu lực, hành động và phản ứng, và nó có thể được sử dụng như là cả hai chất độc hex và counterhex, và thuốc giải độc, đau và cứu trợ. Quan trọng nhất, nhạc blues là cả hai nguyên nhân của bài hát, và bài hát riêng của mình..." [3]
Nội dung

1 từ nguyên
2 lời
3 mẫu
3 lịch sử
4.1 nguồn gốc
4.2 trước chiến tranh blues
4.2.1 đô thị nhạc blues
4.3 năm 1950
4.4 năm 1960 và 1970
4,5 năm 1980 để những năm 2000
5 Tác động âm nhạc
6 phổ biến văn hóa
7 Xem thêm
8 ghi chú
9 tài liệu tham khảo
10 thêm
11 liên kết ngoài

nguyên

một lời giải thích cho nguồn gốc của các "blues" là nó bắt nguồn từ thần bí liên quan đến màu xanh chàm, được sử dụng bởi nhiều nền văn hóa Tây Phi trong cái chết và tang lễ nơi tất cả các mourner của sản phẩm may mặc nào có được nhuộm màu xanh để biểu thị đau khổ. Hiệp hội này bí ẩn đối với cây chàm, trồng ở nhiều miền Nam Hoa Kỳ nô lệ trồng, kết hợp với các nô lệ Tây Phi người hát của đau khổ của họ như họ đã làm việc ngày bông chàm nhuộm cuối cùng dẫn đến các bài hát thể hiện được gọi là "the Blues."[4]

Thuật ngữ cũng có thể đã đến từ thuật ngữ "blue devils", có nghĩa là melancholy và nỗi buồn; một sử dụng đầu của thuật ngữ trong ý nghĩa này được tìm thấy ở George Colman hành động một chuyện khôi hài Blue Devils (1798).[5] Mặc dù việc sử dụng các cụm từ người Mỹ gốc Phi âm nhạc có thể lớn, nó đã được chứng thực đến từ năm 1912, khi Hart Wand "Dallas Blues" đã trở thành các thành phần đầu tiên có bản quyền nhạc blues.[6][7] Trong lời bài hát cụm từ thường được sử dụng để mô tả một tâm trạng chán nản.[8]
Lời

Lời đầu truyền thống nhạc blues câu thơ có lẽ thường bao gồm một dòng duy nhất lặp đi lặp lại bốn lần; nó đã chỉ trong những thập niên đầu tiên của thế kỷ 20 các cấu trúc phổ biến nhất hiện nay đã trở thành tiêu chuẩn: cái gọi là mô hình AAB, bao gồm một dòng hát trên quầy bar đầu tiên 4, lặp đi lặp lại của nó trên 4 tiếp theo, và sau đó một kết luận dài dòng trên các quầy bar cuối.[9] Bài hát đầu tiên được xuất bản nhạc blues, "Dallas Blues" (1912) và "Saint Louis Blues" (1914), là 12-thanh nhạc blues với cấu trúc AAB. W. C. Handy đã viết rằng ông đã thông qua quy ước này để tránh sự đơn điệu của dòng lặp đi lặp lại ba lần.[10]

Đường thường được hát theo một mô hình gần gũi hơn với một nói chuyện nhịp điệu hơn với một giai điệu. Nhạc blues đầu thường xuyên diễn dưới hình thức một câu chuyện lỏng lẻo. Các ca sĩ lồng tiếng mình "các công tác cá nhân trong một thế giới thực tế khắc nghiệt: một tình yêu bị mất, tàn bạo của cảnh sát áp bức về tay trắng dân gian, [và] thời gian khó khăn."[11] Melancholy đã dẫn đến những gợi ý một xứ Igbo cho blues vì danh tiếng Igbo là đã có trong suốt các đồn điền ở châu Mỹ cho melancholic âm nhạc và outlook để cuộc sống của họ khi họ đã bị bắt.[12][13]

Lời bài hát thường liên quan khó khăn có kinh nghiệm trong xã hội người Mỹ gốc Phi. Ví dụ: mù chanh Jefferson "tăng nước cao Blues" (1927) nói về trận lụt Mississippi lớn năm 1927:

"Backwater tăng, dân tộc miền Nam không thể thực hiện không có thời gian
cho biết: Các khóa tu dâng tăng, dân tộc miền Nam không thể thực hiện không có thời gian
và tôi không thể không nghe từ Memphis cô gái của tôi."

Tuy nhiên, mặc dù nhạc blues đã đạt được một hiệp hội với đau khổ và áp bức, lời bài hát cũng có thể là hài hước và tục tỉu cũng: [14]

"Rebecca, Rebecca, có được chân của bạn lớn của tôi
Rebecca, Rebecca, có được chân của bạn lớn của tôi
nó có thể gửi bạn em bé, nhưng nó đáng lo ngại địa ngục ra khỏi tôi."

Từ Big Joe Turner "Rebecca", một trình biên dịch của truyền thống blues lời

Hokum nhạc blues tổ chức nội dung trữ tình hài hước lẫn một náo nhiệt, phong cách hoạt kê hiệu suất.[15] Tampa đỏ cổ điển "chặt chẽ như vậy" (1928) là một wordplay sly với ý nghĩa đôi là "chặt chẽ" với một ai đó cùng với một quen thể chất dâm ô hơn. Nội dung rõ ràng đã dẫn đến nhạc blues đôi khi được gọi là bẩn nhạc blues. Các nội dung trữ tình của âm nhạc đã trở thành một chút đơn giản trong bài chiến tranh-blues đó tập trung gần như độc quyền trên các mối quan hệ công tác và lo lắng tình dục. Trữ tình rất nhiều chủ đề, thường xuyên xuất hiện trong pre-war blues như khủng hoảng kinh tế, nông nghiệp, quỷ, cờ bạc, ma thuật, lũ lụt và khô trong thời gian rất ít thường xuyên trong thời hậu chiến nhạc blues.[16]

Tác giả Ed Morales đã tuyên bố rằng thần thoại Yoruba đóng một vai trong xanh đầu, trích dẫn của Robert Johnson "Cross Road Blues" là một tham chiếu"thinly veiled đến Eleggua, orisha phụ trách đường".[17] Tuy nhiên, Kitô giáo là rõ ràng hơn.[18] Nhiều hội thảo nhạc blues nghệ sĩ như Charley Patton hoặc bỏ qua James đã có một số bài hát tôn giáo hoặc spirituals trong repertoires của họ.[19] Mục sư Gary Davis [20] và mù Willie Johnson [21] là ví dụ của các nghệ sĩ thường được phân loại như nhạc blues nhạc sĩ cho âm nhạc của họ, mặc dù lời bài hát của họ rõ ràng thuộc spirituals.
mẫu

các hình thức nhạc blues là một hình thức âm nhạc giải, trong đó một sự tiến triển lặp đi lặp lại của âm sắc phản ánh cuộc gọi và đáp ứng các chương trình thường được tìm thấy trong âm nhạc châu Phi và người Mỹ gốc Phi. Trong lần đầu tiên các thập kỷ của âm nhạc blues của thế kỷ 20 không định rõ ràng nghĩa trong điều khoản của một đặc biệt với sự tiến triển.[22] Với sự phổ biến của nghệ sĩ đầu, chẳng hạn như Bessie Smith, sử dụng thanh 12 blues lây lan trên toàn ngành công nghiệp âm nhạc trong thập niên 1920 và 1930.[23] Các chord progressions, chẳng hạn như các hình thức thanh 8, vẫn được coi là nhạc blues; Ví dụ như "làm thế nào Long Blues,""Khó khăn trong tâm trí,"và lớn hóa đơn Broonzy của"chìa khóa để đường." Còn có 16 thanh nhạc blues, như trong Ray Charles công cụ "Sweet 16 thanh" và Herbie Hancock "dưa hấu Man." Các con số mang phong cách riêng của quán bar cũng gặp phải thỉnh thoảng, như với 9-thanh tiến trình trong "Ngồi trên đầu trang của thế giới" bởi Walter Vinson.
Chords chơi trên quầy 12 chương trình: Chords cho blues trong C:
Tôi tôi hoặc IV I I7
IV IV I I7
V V hoặc IV tôi tôi hoặc V

C C hoặc F C C7
F F C C7
G G hoặc F C C hoặc G

khuôn khổ trữ 12 thanh cơ bản của một thành phần nhạc blues được phản ánh bởi một sự tiến triển dao tiêu chuẩn trong các quán Bar 12 trong chữ ký dưới thời gian 4/4. Hợp âm nhạc blues liên quan đến mười hai thanh nhạc blues thường là một tập hợp của ba hợp âm khác nhau chơi trên quầy 12 chương trình. Họ được dán nhãn bởi số La Mã đề cập đến mức độ của sự tiến triển. Ví dụ, cho một blues phím C, C là với loại thuốc bổ (I) và F là subdominant (IV).

so với cuối là quay vòng (V) chi phối, đánh dấu sự chuyển tiếp đến sự khởi đầu của sự tiến triển tiếp theo. Lời bài hát thường kết thúc vào đánh bại cuối cùng của thanh thứ mười hoặc đánh bại đầu tiên của thanh 11, và hai thanh cuối cùng được trao cho instrumentalist như một break; sự hòa hợp về điều này phá vỡ hai thanh, quay vòng, có thể là cực kỳ phức tạp, đôi khi bao gồm ghi chú duy nhất mà coi re phân tích trong điều khoản của hợp âm.

phần lớn thời gian, một số hoặc tất cả các hợp âm được chơi trong các hình thức hòa thứ bảy (7). Sử dụng khoảng thời gian thứ bảy hài hòa là đặc trưng của blues và phổ biến được gọi là các "blues bảy".[24] Blues bảy chords thêm hài hòa với một lưu ý với một tần số theo tỷ lệ 7:4 để lưu ý cơ bản. Không tỷ lệ 7:4, nó phải là gần bất kỳ khoảng thời gian trên quy mô diatonic phương Tây thường.[25] Cho thuận tiện hoặc bằng cách cần thiết đó thường xấp xỉ bởi một sevent nhỏ
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: