Disclaimer : VF belongs to its respective author.Warnings : Rape and V dịch - Disclaimer : VF belongs to its respective author.Warnings : Rape and V Việt làm thế nào để nói

Disclaimer : VF belongs to its resp

Disclaimer : VF belongs to its respective author.

Warnings : Rape and Violence

Chapter 12. She Finally Made Her Move

Part 1. The Powerless and The Powerful

Kou had never seen Arata in such a mess. Arata always dressed neatly. He was a business consultant and giving a good first impression was part of the job. He wouldn't look competent enough to handle a business if he couldn't handle his own attire. But now, the poor man greets Kou in a stained short, crumpled shirt, messy hair, and days old of stubble on his cheeks.

"Kou," Arata nodded.

Kou understands by now that it was not Akihito's fault. But seeing the man he secretly admires in such a devastating state rouses another wave of anger inside him. He doesn't know whom to blame for all the misfortune that fell on Arata. And Akihito is an easy target. Cursing silently, he tries to remind himself that it was not his friend's fault. Well, at least, not exactly.

"Arata, shit! When was the last time you shave, man?"

Arata merely shakes his head.

"You can't stay like this," Kou scolded him, seriously considering the option to drag the man in front of him to the nearest bathroom and give him a proper shower.

Somewhere from inside the house, Kou can hear children laughing and screaming in excitement. It must be Arata's nephew and niece. He tries to look over Arata's shoulder, but the man in front of him moves to firmly block his gaze.

"Ummm, sorry I came uninvited," Kou murmured uncomfortably. Obviously, Arata doesn't want him to enter the house.

Arata let out a tired sigh. "It is not that I don't want to invite you inside. But the house is in a total mess. It is embarrassing."

"Oh come one, it can't be that bad. Nothing can be worse than my room back in uni," Kou said cheerfully in an effort to lighten the mood.

Rubbing his own face wearily, Arata asked, "Why are you here, Kou? I am sorry but to be honest, I don't have time for chitchat."

If Arata noticed the hurt flashing in Kou's face, the man ignored it. Kou tried to swallow his disappointment as he answered, "I just want to check on you. I told you to call if you need help. Anything." He forced a smile, "I can be quite good at cleaning, you know."

Arata stares at him long and hard. It makes Kou think that it might be wiser to just leave the man alone for now. He almost speaks out his thought. But then Arata steps forward and quietly closes the door behind him. As soon as Arata is sure that no one inside the house can see or hear them, the poor man slides down against the door and starts sobbing violently, hiding his face and tears behind his trembling arms.

Shit. Shit. Shit.

Kou swore silently in his panic. He has never been good at comforting. He kneels in front Arata, reaching out his hand awkwardly to pet Arata's knee.

"Arata," he called softly. "Man, it is okay. Everything will be okay."

Arata's body shakes in his grieve as the man cries his heart out.

God, Kou hoped he was Akihito. Akihito will know what to do in this kind of situation.

"They were all depending on me. My parents. My sister. My niece. My nephew. Then, Akihito left. I lost my job. Mariko was gone. My mother is too sick to care for the children by herself. My father works harder than ever and it is still not enough to pay the monthly installment for our debt. And I don't know what I can do. Never before I felt so powerless like now, Kou. "

The man's voice was so broken, so defeated, so lost. It makes Kou want to cry himself. Unable to think of what else to do, Kou pulled Arata into a tight embrace, rocking him back and forth, whispering soothing words that in the end, surely, everything will be all right.

"What are you doing?" Haruka asked when she found the young guard looking suspiciously at some documents on her desk.

Goro instantly turns around to face her. The man is tall and huge that it feels awkward to see him moving nervously. Haruka always thinks that his timid behavior doesn't fit the first impression given by the size of his body.

"Nothing, Ito-san. I...I am just waiting for you. Ummm, Kirishima-san told me to pick a new credit card for-"

"For Emi. Yes, he told me," she quickly cut him. Goro is always a bit slow and with all the tasks waiting for her after her trip to South East Asia, she doesn't have the time to patiently wait until he finishes his sentence.

She searches for Emi's document in one of the filing cabinet in her office. The new credit card was delivered to Sion by a courier this morning. Considering Kirishima gave the order via email a few hours after midnight, it took a bit of extra effort to get the bank to process the request in such a short time. But it was a request from Sion group that belongs to Asami Ryuichi and the world would do everything for her boss.

While flipping through the folders, she casually asked, "How's Emi?"

Goro cleared his throat before he answered, "She is good, Ito-san. She said...well, she said she missed her babies. Is it possible for her to visit them soon?"

Finding what she is looking for, Haruka pulls Emi's folder out of the filling cabinet.

"It is up to Asami-sama. But I will make sure to raise this issue to him."

She strides to sit on her chair. There will be some forms Goro needs to sign before he can take the card and leave.

"The babies...I heard that Asami-sama will raise them as his heirs," Goro said tentatively.

Instead of replying, Haruka clicks her mouse to print the necessary forms. While waiting for the printer to finish its job, she ignores Goro and carefully checks the documents on her desk.

"I also heard that one of his lovers is taking care of the kids and that Asami-sama is now living with them. They said Asami-sama took a liking to this lover that he trusted his heirs to the boy. Why didn't Asami-sama ask Emi-san to take care of the babies? She is the biological mother. She can handle them better than anyone. She won't betray Asami-sama."

Slowly, Haruka raises her head from the paper that she is currently reading.

"Whom did you hear all of this story from?" Her voice was completely controlled and composed.

Glad that Haruka finally paid him attention, Goro continued excitedly, "Well, some of the guards were discussing it. Ida, Muto, and Nagai."

Those guards Goro mentioned are all newly hired. Last night must be their first assignment to guard Takaba-sama's penthouse. Not upstairs on the penthouse floor. Suoh wouldn't make a mistake by placing new guards near Asami-sama or his boy. New guards would be stationed downstairs, most probably waiting in the parking area. She keeps her poker face as she thinks.

"So, is it all true, Ito-san?" The giant pushed.

Lucky for Goro, the printer beeps at that very moment, informing that the task is completed. Wordlessly, Haruka makes a commanding gesture with her fingers and the young guard quickly scatters to get the printouts for her. She checks it briefly; making sure that everything is in order.

"Please sign here, here, and here," she pointed.

After Goro signed, Haruka puts the new credit card on her desk. But when he reaches his hand out to take it, she forcefully grabs his wrist and presses a very sensitive nerve spot there. The guard shouts in shock while trying to take his hand back. She calmly keeps her hold on him. She is sure by now he knows that she can bring him down within seconds despite their size differences. She presses that soft spot even harder and Goro writhes in unbearable pain. But he doesn't dare to ask her to release him.

Good, Haruka thought in relief. If she had to keep listening to Goro, she couldn't guarantee what she would do. Goro's body might be as big and as muscular as Suoh, but his voice sounded so childish that it grated her patience.

"The next time I find you sneaking around my desk, peeping at something you shouldn't see, I won't hesitate to kill you where you stand. Do you understand, Goro?"

He can barely nod. His bulky body shakes violently that Haruka starts to worry that he will piss in his pants. It will be unpleasant to work in a room filled by the stench of piss for the rest of the day.

Who was it that hired this coward?

"I didn't do anything wrong," he started. But she doesn't take bullshit so she stopped his excuses by placing another finger on another sensitive spot. He practically howls in pain.

"Save your breath. We both know you were looking into my papers, Goro. Fortunately for you, there was nothing important on my table. Otherwise, I won't let you go. But this incident won't go unreported."

She pauses to make sure he gets her message. Goro keeps looking down as he tries to get away from her. Actually, it feels hilarious seeing a giant like him being so scared by a small size woman like her. But apparently, courage and confident are not defined by the size of your body.

"Now, take that credit card and go. I have things to do." She released him.

The time he took to grab the card and scramble out of the room must be record breaking.

Haruka waited right until the guard was almost passing the door before she called him sternly, "Goro."

The man instantly freezes in fear.

"Tell Ida, Muto, and Nagai to come here."

He turns around to look at her in panic.

She calmly continued, "I can understand that you feel sympathy after taking care of Emi for years. But I suggest you to keep your sympathy for yourself. Telling everyone you met about it won't do you any good."

The guard just stands there like a deer caught in the headlights. Feeling frustrated, she waves him away. Goro doesn't need to be told twice. He practically sprints out of the room.

Shrugging, Haruka shakes her head bitterly. She can understand Goro's feeling. Kirishima scolded her last night for doing similar mistake. Her sympathy for Takaba-sama persuaded her to interfere with her boss' affair. She won't say that it is a mistake to have sympathy. But it doesn't mean it is wise to blab about it to everyone.

She sighs. Goro looks too unstable. Making a self-note to keep a w
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tuyên bố từ chối: VF thuộc về tác giả tương ứng của nó.Cảnh báo: Hiếp dâm và bạo lựcChương 12. Cô cuối cùng đã làm cho cô ấy di chuyểnPhần 1. Những bất lực và mạnh mẽKou chưa bao giờ thấy Arata trong mess như vậy. Arata luôn luôn mặc quần áo gọn gàng. Ông là một nhà tư vấn kinh doanh và đưa ra một ấn tượng tốt đầu tiên là một phần của công việc. Ông sẽ không nhìn đủ thẩm quyền để xử lý một doanh nghiệp nếu anh ta không thể xử lý trang phục riêng của mình. Nhưng bây giờ, những người nghèo chào đón Kou trong một áo sơ mi ngắn, ngã màu, lộn xộn tóc và ngày tuổi của stubble trên má của mình."Kou," Arata gật đầu.Kou hiểu được bởi bây giờ mà nó không phải là lỗi của Akihito. Nhưng nhìn thấy người đàn ông ông ngưỡng mộ bí mật trong một nhà nước tàn phá rouses một làn sóng của sự tức giận bên trong anh ta. Ông không biết ai để đổ lỗi cho tất cả những bất hạnh mà rơi vào Arata. Và Akihito là một mục tiêu dễ dàng. Nguyền rủa âm thầm, ông cố gắng để nhắc nhở mình rằng nó không phải là lỗi của bạn mình. Vâng, ít nhất, không chính xác."Arata, chết tiệt! Khi là lần cuối cùng bạn cạo râu, người đàn ông?"Arata chỉ lắc đầu."Bạn không thể ở lại như thế này," Kou scolded ông, nghiêm túc xem xét các tùy chọn để kéo người đàn ông ở phía trước của anh ta vào nhà vệ sinh gần nhất và cho anh ta một tắm phù hợp.Một nơi nào đó từ bên trong nhà, Kou có thể nghe trẻ em cười và la hét trong sự phấn khích. Nó phải là Arata của cháu trai và cháu gái. Anh ta cố gắng nhìn qua vai của Arata, nhưng người đàn ông ở phía trước của anh ta di chuyển để chắc chắn chặn chiêm ngưỡng của mình."à, xin lỗi tôi đã không mời," Kou murmured hẹp không tiện nghi. Rõ ràng, Arata không muốn anh ta để vào nhà.Arata để cho ra một sigh mệt mỏi. "Nó không phải là tôi không muốn mời bạn bên trong. Nhưng nhà là một trong một tổng mess. It's lúng túng.""Oh đến một, nó không thể những gì xấu. Không có gì có thể tồi tệ hơn phòng của tôi trở lại trong uni,"Kou nói vui vẻ trong một nỗ lực để làm sáng tâm trạng.Cọ xát khuôn mặt của mình wearily, Arata yêu cầu, "tại sao các bạn ở đây, Kou? Tôi xin lỗi nhưng phải trung thực, tôi không có thời gian cho chitchat."Nếu Arata nhận thấy những tổn thương nhấp nháy trong khuôn mặt của Kou, người đàn ông bỏ qua nó. Kou đã cố gắng để nuốt thất vọng của mình khi ông trả lời, "tôi chỉ muốn kiểm tra trên bạn. Tôi đã bảo anh gọi nếu bạn cần trợ giúp. Bất cứ điều gì." Ông buộc một nụ cười, "tôi có thể khá giỏi làm sạch, bạn biết."Arata nhìn vào anh ta dài và khó khăn. Nó làm cho Kou nghĩ rằng nó có thể là khôn ngoan để chỉ để lại những người đàn ông một mình cho bây giờ. Ông gần như nói ra suy nghĩ của mình. Nhưng sau đó Arata bước về phía trước và lặng lẽ đóng cửa phía sau anh ta. Ngay sau khi Arata là chắc chắn rằng không ai trong nhà có thể nhìn thấy hoặc nghe họ, những người nghèo trượt xuống chống lại cửa và bắt đầu sobbing dữ dội, ẩn khuôn mặt của mình và nước mắt đằng sau rung cánh tay của mình.Chết tiệt. Chết tiệt. Chết tiệt.Kou đã thề âm thầm trong hoảng sợ của mình. Ông chưa bao giờ được tốt tại an ủi. Ông ở phía trước kneels Arata, vươn ra tay awkwardly để vật nuôi Arata của đầu gối."Arata," ông gọi là nhẹ nhàng. "Người đàn ông, it's okay. Tất cả mọi thứ sẽ ổn thôi."Arata của cơ thể lắc trong đau khổ như người đàn ông khóc trái tim của mình ra.Thiên Chúa, Kou hy vọng ông là Akihito. Akihito sẽ biết phải làm gì trong này loại tình hình."Họ đã tất cả tùy thuộc vào tôi. Cha mẹ tôi. Em gái tôi. Cháu gái của tôi. Cháu trai của tôi. Sau đó, Akihito trái. Tôi mất việc làm của tôi. Tháng 03iko đã biến mất. Mẹ tôi là quá bị bệnh để chăm sóc cho trẻ em của mình. Cha tôi làm việc khó hơn hơn bao giờ hết và nó là vẫn không đủ để trả tiền trả góp hàng tháng cho món nợ của chúng tôi. Và tôi không biết những gì tôi có thể làm. Không bao giờ trước khi tôi cảm thấy như vậy không còn quyền lực như hiện nay, Kou. "Tiếng nói của người đàn ông là như vậy bị hỏng, vì vậy đánh bại, do đó bị mất. Nó làm cho Kou muốn khóc tự. Không thể để suy nghĩ về những gì khác để làm, Kou kéo Arata vào một ôm hôn chặt chẽ, rocking ông trở lại và ra, thì thầm nhẹ nhàng từ rằng cuối cùng, dĩ nhiên, tất cả mọi thứ sẽ tất cả các quyền."Bạn đang làm gì?" Haruka hỏi khi cô tìm thấy bảo vệ trẻ nhìn đáng ngờ vào một số tài liệu trên bàn làm việc của cô.Goro ngay lập tức quay xung quanh để đối mặt với cô ấy. Người đàn ông là cao và rất lớn rằng nó cảm thấy khó khăn để xem anh ta di chuyển nervously. Haruka luôn luôn nghĩ rằng hành vi nhút nhát của mình không phù hợp với những ấn tượng đầu tiên được đưa ra bởi kích thước của cơ thể của mình."Gì, Ito-san. Tôi... Tôi chỉ cần chờ đợi cho bạn. UM, Kirishima-san nói với tôi để chọn một thẻ tín dụng mới cho-""Vì Emi. Có, ông nói với tôi,"cô nhanh chóng chém hắn. Goro luôn luôn là một chút chậm, và với tất cả các nhiệm vụ đang chờ cho cô ấy sau khi chuyến đi của cô tới đông nam á, cô ấy không có thời gian để kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi ông kết thúc câu của mình.She searches for Emi's document in one of the filing cabinet in her office. The new credit card was delivered to Sion by a courier this morning. Considering Kirishima gave the order via email a few hours after midnight, it took a bit of extra effort to get the bank to process the request in such a short time. But it was a request from Sion group that belongs to Asami Ryuichi and the world would do everything for her boss.While flipping through the folders, she casually asked, "How's Emi?"Goro cleared his throat before he answered, "She is good, Ito-san. She said...well, she said she missed her babies. Is it possible for her to visit them soon?"Finding what she is looking for, Haruka pulls Emi's folder out of the filling cabinet."It is up to Asami-sama. But I will make sure to raise this issue to him."She strides to sit on her chair. There will be some forms Goro needs to sign before he can take the card and leave."The babies...I heard that Asami-sama will raise them as his heirs," Goro said tentatively.Instead of replying, Haruka clicks her mouse to print the necessary forms. While waiting for the printer to finish its job, she ignores Goro and carefully checks the documents on her desk."I also heard that one of his lovers is taking care of the kids and that Asami-sama is now living with them. They said Asami-sama took a liking to this lover that he trusted his heirs to the boy. Why didn't Asami-sama ask Emi-san to take care of the babies? She is the biological mother. She can handle them better than anyone. She won't betray Asami-sama."Slowly, Haruka raises her head from the paper that she is currently reading."Whom did you hear all of this story from?" Her voice was completely controlled and composed.Glad that Haruka finally paid him attention, Goro continued excitedly, "Well, some of the guards were discussing it. Ida, Muto, and Nagai."Those guards Goro mentioned are all newly hired. Last night must be their first assignment to guard Takaba-sama's penthouse. Not upstairs on the penthouse floor. Suoh wouldn't make a mistake by placing new guards near Asami-sama or his boy. New guards would be stationed downstairs, most probably waiting in the parking area. She keeps her poker face as she thinks."So, is it all true, Ito-san?" The giant pushed.Lucky for Goro, the printer beeps at that very moment, informing that the task is completed. Wordlessly, Haruka makes a commanding gesture with her fingers and the young guard quickly scatters to get the printouts for her. She checks it briefly; making sure that everything is in order."Please sign here, here, and here," she pointed.After Goro signed, Haruka puts the new credit card on her desk. But when he reaches his hand out to take it, she forcefully grabs his wrist and presses a very sensitive nerve spot there. The guard shouts in shock while trying to take his hand back. She calmly keeps her hold on him. She is sure by now he knows that she can bring him down within seconds despite their size differences. She presses that soft spot even harder and Goro writhes in unbearable pain. But he doesn't dare to ask her to release him.Tốt, Haruka nghĩ trong cứu trợ. Nếu cô ấy đã phải giữ nghe Goro, cô không thể đảm bảo cô ấy sẽ làm gì. Goro của cơ thể có thể là lớn và cơ bắp như Nanano, nhưng tiếng nói của ông nghe như vậy trẻ con nó grated kiên nhẫn của cô."Khi tôi tìm thấy bạn nham hiểm xung quanh bàn làm việc của tôi, peeping tại một cái gì đó bạn không nên xem, tôi sẽ không ngần ngại giết bạn nơi bạn đứng. Hiểu chứ, Goro?"Ông hiếm khi có thể gật đầu. Cơ thể cồng kềnh của mình lắc khốc liệt Haruka bắt đầu lo lắng rằng ông sẽ piss trong quần của mình. Nó sẽ được khó chịu để làm việc trong một căn phòng đầy bởi các stench piss cho phần còn lại của ngày.Nó đã thuê hèn nhát này là ai?"Tôi đã không làm bất cứ điều gì sai trái," ông bắt đầu. Nhưng cô ấy không có vớ vẩn để bà không bào chữa của mình bằng cách đặt một ngón tay trên một điểm nhạy cảm. Ông thực tế lến đau đớn."Tiết kiệm hơi thở của bạn. Cả hai chúng tôi biết bạn đã tìm kiếm vào tài liệu của tôi, Goro. May mắn thay cho bạn, có là không có gì quan trọng trên bàn của tôi. Nếu không, tôi sẽ không để anh đi. "Nhưng sự kiện này sẽ không đi không được báo cáo."Cô tạm dừng để đảm bảo rằng ông đã được tin nhắn của cô. Goro giữ nhìn xuống khi ông cố gắng để có được ra khỏi cô ấy. Trên thực tế, nó cảm thấy vui nhộn nhìn thấy một người khổng lồ như ông sợ như vậy bởi một người phụ nữ kích thước nhỏ giống như cô ấy. Nhưng rõ ràng, can đảm và tự tin là không xác định bởi kích thước của cơ thể của bạn."Bây giờ, lấy thẻ tín dụng đó và đi. Tôi có việc phải làm." Cô phát hành anh ta.Giờ hắn để lấy thẻ và Xô đẩy ra khỏi phòng phải ghi phá vỡ.Haruka chờ ngay cho đến khi bảo vệ gần như đi qua cửa trước khi cô gọi là ông sternly, "Goro."Người đàn ông ngay lập tức đóng băng trong sợ hãi."Nói cho Ida, Muto và Nagai đến đây."Ông quay xung quanh để xem cô ấy trong hoảng loạn.Cô bình tĩnh tiếp tục, "tôi có thể hiểu rằng bạn cảm thấy thiện cảm sau khi chăm sóc Emi trong năm. Nhưng tôi đề nghị bạn để giữ cho sự thông cảm của bạn cho chính mình. Nói cho mọi người bạn đáp ứng về nó sẽ không làm lợi gì cho bạn."Bảo vệ chỉ đứng đó như một con nai bắt gặp ở đèn pha. Cô cảm thấy thất vọng, sóng anh ta đi. Goro không cần phải được nói với hai lần. Ông thực tế sprints ra khỏi phòng.Shrugging, Haruka lắc đầu cay đắng. Cô có thể hiểu cảm giác của Goro. Kirishima scolded của mình đêm qua cho làm sai lầm tương tự. Cô thông cảm cho Takaba-sama đã thuyết phục cô ấy để can thiệp với ông chủ của mình vụ. Cô ấy sẽ không nói rằng nó là một sai lầm để có sự thông cảm. Nhưng nó không có nghĩa là nó là khôn ngoan để blab về nó để tất cả mọi người.Cô thở dài. Goro trông quá không ổn định. Làm cho một lưu ý tự theo một w
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Disclaimer: VF thuộc về tác giả tương ứng của nó. Cảnh báo: Hiếp dâm và bạo lực Chương 12. Cô Cuối cùng Made Move cô Part 1. Bất lực và The mạnh mẽ Kou đã bao giờ nhìn thấy Arata trong một mớ hỗn độn đó. Arata luôn ăn mặc gọn gàng. Ông là một nhà tư vấn kinh doanh và đưa ra một ấn tượng tốt đầu tiên là một phần của công việc. Anh ta sẽ không tìm đủ thẩm quyền để xử lý một doanh nghiệp nếu ông không thể xử lý trang phục của riêng mình. Nhưng bây giờ, những người đàn ông nghèo chào Kou trong một đoạn ngắn, nhàu nát áo nhuộm màu, tóc lộn xộn, và ngày tuổi của râu trên má. "Kou," Arata gật đầu. Kou hiểu bởi bây giờ mà nó không phải là lỗi của Akihito. Nhưng nhìn thấy những người đàn ông ông bí mật ngưỡng mộ trong tình trạng tàn phá như vậy đã làm khuấy động một làn sóng giận dữ trong anh. Ông không biết ai để đổ lỗi cho tất cả những bất hạnh mà rơi vào Arata. Và Akihito là một mục tiêu dễ dàng. Nguyền rủa thầm, anh cố gắng nhắc nhở mình rằng đó không phải lỗi của bạn mình. Vâng, ít nhất, không chính xác. "Arata, shit! Khi là lần cuối cùng bạn cạo, người đàn ông?" Arata chỉ lắc đầu. "Bạn không thể mãi như thế này," Kou mắng anh, nghiêm túc xem xét các tùy chọn để kéo người đàn ông trước mặt anh vào phòng tắm gần nhất và cung cấp cho anh ta một hoa sen thích hợp. Một nơi nào đó từ bên trong nhà, Kou có thể nghe các em cười và la hét trong sự phấn khích. Nó phải là cháu trai và cháu gái của Arata. Anh ta cố gắng nhìn qua vai của Arata, nhưng người đàn ông trước mặt anh di chuyển để ngăn chặn chặt ánh mắt của anh. "Ummm, xin lỗi, tôi đã không được mời," Kou lầm bầm khó chịu. Rõ ràng, Arata không muốn anh ta đi vào nhà. Arata buông ra một tiếng thở dài mệt mỏi. "Nó không phải là tôi không muốn mời các bạn bên trong. Nhưng ngôi nhà là trong một tổng mess. Nó là đáng xấu hổ." "Oh đến một, nó không thể là xấu. Không có gì có thể tồi tệ hơn so với phòng của tôi trở lại trong uni, "Kou nói vui vẻ trong một nỗ lực để làm sáng tâm trạng. Chà khuôn mặt của chính mình một cách mệt mỏi, Arata hỏi, "Tại sao cậu lại ở đây, Kou? Tôi xin lỗi nhưng phải trung thực, tôi không có thời gian cho chitchat." Nếu Arata nhận thấy các tổn thương nhấp nháy trên mặt Kou, người đàn ông bỏ qua nó. Kou cố gắng nuốt sự thất vọng của mình khi ông trả lời, "Tôi chỉ muốn kiểm tra về bạn. Tôi đã nói với bạn để gọi nếu bạn cần sự giúp đỡ Bất cứ điều gì.". Ông buộc một nụ cười, "Tôi có thể khá tốt tại làm sạch, bạn biết." Arata nhìn chằm chằm vào anh dài và cứng. Nó làm cho Kou nghĩ rằng nó có thể là khôn ngoan để chỉ rời khỏi người đàn ông một mình cho bây giờ. Ông gần như nói ra suy nghĩ của mình. Nhưng sau đó Arata bước lên phía trước và lặng lẽ đóng cửa lại. Ngay sau khi Arata chắc chắn rằng không có ai trong nhà có thể nhìn thấy hoặc nghe thấy họ, những người đàn ông nghèo trượt xuống vào cửa và bắt đầu nức nở dữ dội, giấu khuôn mặt và nước mắt của mình đằng sau cánh tay run rẩy. Shit. Shit. Shit. Kou thề âm thầm trong cơn hoảng loạn của mình. Ông chưa bao giờ giỏi an ủi. Ông quỳ trước mặt Arata, vươn ra tay vụng về để nuôi Arata đầu gối. "Arata," ông gọi là nhẹ nhàng. "Man, nó không quan trọng. Tất cả mọi thứ sẽ ổn." cơ thể của Arata lắc trong đau buồn của mình như là người đàn ông khóc trái tim mình. Thiên Chúa, Kou hy vọng ông Akihito. Akihito sẽ biết phải làm gì trong tình huống này. "Tất cả đều phụ thuộc vào tôi. Cha mẹ tôi. Em gái tôi. Cháu gái của tôi. Cháu trai tôi. Sau đó, Akihito lại. Tôi mất việc. Mariko đã ra đi. Mẹ tôi là quá bệnh chăm sóc cho trẻ em một mình. Bố tôi làm việc chăm chỉ hơn bao giờ hết và nó vẫn là không đủ để trả góp hàng tháng cho các khoản nợ của chúng tôi. Và tôi không biết những gì tôi có thể làm. Chưa bao giờ tôi cảm thấy rất bất lực như bây giờ, Kou. " Giọng nói của người đàn ông đã quá bị hỏng, vì vậy bị đánh bại, do đó bị mất. Nó làm cho Kou muốn khóc mình. Không thể nghĩ về những gì khác để làm, Kou kéo Arata vào một cái ôm chặt, đung đưa anh trở lại và ra, thì thầm những lời êm dịu mà cuối cùng, chắc chắn, mọi thứ sẽ ổn thôi. "Anh đang làm gì vậy?" Haruka hỏi khi cô phát hiện bảo vệ trẻ nhìn ngờ vực một số tài liệu trên bàn của mình. Goro ngay lập tức quay lại đối mặt với cô. Người đàn ông có chiều cao và rất lớn mà nó cảm thấy khó khăn khi phải nhìn thấy anh ta di chuyển một cách lo lắng. Haruka luôn luôn nghĩ rằng hành vi nhút nhát của mình không phù hợp với những ấn tượng đầu tiên được đưa ra bởi kích thước của cơ thể của mình. "Không có gì, Ito-san. Tôi ... Tôi chỉ cần chờ đợi cho bạn. Ummm, Kirishima-san nói với tôi để chọn một mới cho- thẻ tín dụng " "Đối với Emi. Vâng, anh ấy nói với tôi," cô nhanh chóng bỏ anh. Goro luôn luôn là một chút chậm và với tất cả các công việc đang đợi cô sau chuyến đi đến Đông Nam Á, cô ấy không có thời gian để kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi ông kết thúc câu nói của mình. Cô tìm kiếm các tài liệu Emi trong một cái tủ ở văn phòng của bà. Thẻ tín dụng mới đã được chuyển tới Sion bởi một chuyển phát nhanh sáng nay. Xét Kirishima ra lệnh qua email một vài giờ sau nửa đêm, phải mất một chút công sức thêm để có được các ngân hàng để xử lý yêu cầu trong một thời gian ngắn như vậy. Nhưng đó là một yêu cầu từ nhóm Sion thuộc về Asami Ryuichi và thế giới sẽ làm mọi thứ cho ông chủ của mình. Trong khi lật qua các thư mục, cô tình cờ hỏi, "Làm thế nào của Emi?" Goro hắng giọng trước khi trả lời, "Cô ấy là tốt , Ito-san. Cô nói ... thôi, cô ấy nói cô ấy đang nhớ con của mình. Có thể cho cô ấy đến thăm họ sớm? " Việc tìm kiếm những gì cô đang tìm kiếm, Haruka kéo thư mục Emi ra khỏi tủ đầy. "Nó là lên đến Asami-sama. Nhưng tôi sẽ làm cho chắc chắn để nêu vấn đề này với anh ta. " Cô bước tiến tới ngồi trên chiếc ghế của mình. Sẽ có một số hình thức Goro cần ký trước khi ông có thể mất thẻ và để lại. "Những đứa trẻ ... Tôi nghe nói rằng Asami-sama sẽ nuôi dạy chúng như những người thừa kế của ông," Goro nói ngập ngừng. Thay vì trả lời, Haruka click chuột của mình để in các biểu mẫu cần thiết. Trong khi chờ đợi máy in để kết thúc công việc của mình, cô bỏ qua Goro và cẩn thận kiểm tra các tài liệu trên bàn của cô. "Tôi cũng nghe nói rằng một trong những người yêu của mình đang chăm sóc cho các trẻ em và rằng Asami-sama hiện đang sống chung với họ. Họ nói Asami-sama ra thích người yêu này mà ông tin tưởng những người thừa kế của mình cho cậu bé. Tại sao không Asami-sama hỏi Emi-san để chăm sóc các em bé? Cô là người mẹ sinh học. Cô ấy có thể xử lý tốt hơn so với bất cứ ai. Cô sẽ không phản bội Asami-sama. " Từ từ, Haruka nâng đầu lên khỏi tờ giấy mà cô đang đọc. "Người mà bạn đã nghe tất cả những câu chuyện này từ đâu?" Giọng nói của cô đã hoàn toàn kiểm soát và sáng tác. Rất vui khi Haruka cuối cùng trả anh sự chú ý, Goro tiếp tục hào hứng, "Vâng, một số các vệ sĩ đang thảo luận về nó. Ida, Muto, và Nagai." Những người lính gác Goro đã đề cập được tất cả mới được tuyển dụng. Đêm qua phải được chuyển nhượng đầu tiên của họ để bảo vệ penthouse Takaba-sama. Không lên lầu trên tầng áp mái. Suoh sẽ không làm cho một sai lầm bằng cách đặt lính gác mới gần Asami-sama hay cậu bé của mình. Lính mới sẽ được đóng quân ở tầng dưới, có lẽ hầu hết chờ đợi trong khu vực đậu xe. Cô giữ gương mặt xi cô như cô nghĩ. "Vì vậy, nó là tất cả sự thật, Ito-san?" Gã khổng lồ đẩy. May mắn cho Goro, máy in tiếng bíp lúc đó, thông báo rằng nhiệm vụ được hoàn thành. Không nói lời nào, Haruka làm một cử chỉ huy với những ngón tay của mình và bảo vệ trẻ nhanh chóng phân tán để có được bản in ra cho cô. Cô kiểm tra nó một thời gian ngắn; đảm bảo rằng tất cả mọi thứ là theo thứ tự. "Vui lòng đăng nhập ở đây, ở đây, và ở đây," cô chỉ. Sau khi Goro ký, Haruka đặt các thẻ tín dụng mới trên bàn của mình. Nhưng khi ông đạt đến bàn tay của mình ra để có nó, cô mạnh mẽ nắm lấy cổ tay của mình và nhấn một chỗ thần kinh rất nhạy cảm đó. Người lính hét sốc khi cố gắng nắm lấy tay ​​của mình trở lại. Cô bình tĩnh giữ giữ vào anh. Cô chắc chắn bây giờ anh ấy biết rằng cô ấy có thể mang lại cho anh ta xuống trong vòng vài giây dù khác biệt kích thước của chúng. Cô ép mà chỗ mềm thậm chí khó khăn hơn và Goro quằn quại trong đau đớn không chịu nổi. Nhưng anh không dám hỏi cô thả anh. Tốt, Haruka nghĩ phào nhẹ nhõm. Nếu cô ấy đã phải tiếp tục lắng nghe Goro, cô không thể đảm bảo những gì cô ấy sẽ làm. Cơ thể Goro có thể là lớn và như bắp như Suoh, nhưng giọng nói của ông nghe có vẻ rất trẻ con mà nó nạo kiên nhẫn. "Lần sau, tôi tìm thấy bạn lén lút xung quanh bàn của tôi, nhìn trộm vào cái gì đó bạn không nên nhìn thấy, tôi sẽ không ngần ngại để giết bạn, nơi bạn đứng. Bạn có hiểu, Goro? " Anh chỉ có thể gật đầu. Cơ thể đồ sộ của mình lắc dữ dội mà Haruka bắt đầu lo lắng rằng anh sẽ đái trong quần của mình. Nó sẽ là khó chịu để làm việc trong một căn phòng đầy bởi mùi hôi thối của đái cho phần còn lại của ngày. Ai là nó mà thuê hèn nhát này? "Tôi đã không làm gì sai cả," ông bắt đầu. Nhưng cô không mất nhảm nhí nên cô dừng lại bào chữa của mình bằng cách đặt một ngón tay vào chỗ nhạy cảm khác. Ông thực tế tiếng hú trong đau đớn. "Lưu hơi thở của bạn. Cả hai chúng tôi biết bạn đang tìm kiếm vào giấy tờ của tôi, Goro. May mắn cho bạn, không có gì quan trọng trên bàn của tôi. Nếu không, tôi sẽ không để em ra đi. Nhưng sự cố này đã giành ' t không được thông báo. " Cô dừng lại để chắc chắn rằng ông nhận được tin nhắn của cô. Goro tục nhìn xuống khi ông cố gắng để có được ra khỏi nàng. Trên thực tế, nó cảm thấy vui nhộn khi nhìn thấy một người khổng lồ như anh đang rất sợ hãi bởi một người phụ nữ có kích thước nhỏ như cô ấy. Nhưng dường như, lòng can đảm và tự tin không được xác định bởi kích thước của cơ thể của bạn. "Bây giờ, đi mà thẻ tín dụng và đi. Tôi còn có việc phải làm." Cô thả ông. Những lần hắn để lấy thẻ và tranh giành ra khỏi phòng phải có kỷ lục. Haruka chờ phải cho đến khi các bảo vệ đã gần như đi qua cửa trước khi cô gọi anh nghiêm khắc, "Goro." Người đàn ông lập tức đóng băng trong sợ hãi . "Nói Ida, Muto, và Nagai đến đây." Ông quay lại nhìn cô trong hoảng loạn. Cô điềm tĩnh tiếp tục, "Tôi có thể hiểu rằng bạn cảm thấy đồng cảm sau khi chăm sóc Emi trong nhiều năm. Nhưng tôi đề nghị bạn giữ sự cảm thông của bạn cho chính mình. Telling tất cả mọi người bạn gặp nhau về nó sẽ không làm bạn bất kỳ tốt. " Người bảo vệ chỉ đứng đó như một con nai bị bắt trong các đèn pha. Cảm giác thất vọng, cô sóng ông đi. Goro không cần phải nói hai lần. Ông thực tế chạy nước rút ra khỏi phòng. Nhún vai, Haruka lắc đầu cay đắng. Cô ấy có thể hiểu được cảm giác của Goro. Kirishima mắng cô đêm qua để làm sai lầm tương tự. Thông cảm cho cô Takaba-sama đã thuyết phục cô để can thiệp với ông chủ 'ngoại tình của cô. Cô sẽ không nói rằng đó là một sai lầm để có sự cảm thông. Nhưng nó không có nghĩa là nó là khôn ngoan để nhạy miệng về nó cho tất cả mọi người. Cô thở dài. Goro trông quá không ổn định. Làm một tự lưu ý để giữ cho aw

























































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: