Uhm. This chapter. I wasn't sure if I should have, but... uhm. I'll ju dịch - Uhm. This chapter. I wasn't sure if I should have, but... uhm. I'll ju Việt làm thế nào để nói

Uhm. This chapter. I wasn't sure if

Uhm. This chapter. I wasn't sure if I should have, but... uhm. I'll just wait for your comments. HAHA. Warning: This is *kind of* steamy.

----------------------------------------------------

‘Can I stay the night?’

It wasn’t so much Min Ho’s question that flustered Shin Hye, but the way he asked. If he had looked like he was joking around, she would’ve put up a fight, have a little, flirty banter with him, and yield in the end. He was in no condition to drive because he had been drinking, so naturally, she would have let him stay over anyway. It wasn’t like it was the first time he’d slept at her place.

But something in the way he asked her made her feel jittery. She realized it had been the first time they were really alone since they last saw each other at the meeting with the agencies. Before dinner didn’t count, because at any minute, Geun Suk would have come knocking on the door. But he was gone now, and it was just the two of them. Alone in her apartment.

She studied Min Ho’s face: his clear eyes always seemed to glint whenever he was looking at her; his tall nose made him look intimidating at times, if he wasn’t crinkling it whenever he laughed; his full lips were tender and inviting. He had always been on one of the most handsome men she’s ever laid eyes on, and here he was looking back at her, looking only at her. She missed him so much. Her heart started beating fast. She still didn’t know how to answer him. Or to put it more accurately, she knew how she wanted to answer, she was just afraid of the consequences that might follow. If I should call them consequences.

A smile slowly crept on Min Ho’s lips. ‘It’s not a difficult question, you know,’ he said softly.

Shin Hye was unmoving. Even his smile couldn’t snap her out of her daze. Not until she felt Min Ho’s arms around her waist. The sudden contact made her already unsteady heart jump. He leaned down closer, ‘I understand. You can answer that question later. Let’s hang out first, okay? I think we need to talk about a lot of things.’

Shin Hye let out a breath, relieved that Min Ho had so much sense. She simply gave him a smile and nodded her head.

Min Ho let her go and put his hands on her shoulders. He turned her around and pushed her as they walked to the couch. When they were seated, Min Ho faced her right away. ‘Okay, first thing’s first – you should treat your phone as if it were a part of your body. You can’t just leave it lying around – you know that’s our relationship’s lifeline.’ His expression was serious. 'I was going crazy not hearing from you.'

Shin Hye let out a laugh. ‘Arasso. I’ll be more attentive to my phone, as if I’m not already focused on it 24/7. Joon oppa has been complaining that all I do is look at my phone these days,’ she smirked.

‘Tell him it’s his fault for always making you work. And while you’re at it, tell my manager, too. We wouldn’t be on our phones all the time if we saw each other more often.’

She sighed. ‘Forget it. We’re already walking on thin ice with them. Remember the last time we saw each other? Which reminds me, our agencies wouldn’t be happy about tonight.’

Min Ho’s expression changed at the mention of their agencies. She, herself, had almost forgotten about that last meeting. There were so many things left unsaid when they parted. She didn’t want to bring the issues up while Min Ho was away, but now, he was here and there was time. As far as Shin Hye knew, she and Min Ho needed to sort things out.

‘What happened at the parking lot-- that shouldn't happen again, oppa. We were lucky no one was around.'

'Geun Suk was also there. We can just say you were having a friendly get-together.'

Shin Hye sighed in frustration. 'You know it's not that easy. For all we know, Dispatch is just waiting somewhere, ready to pounce.'

'Fine, fine. That won't happen again,' Min Ho replied brusquely.

'Oh right, I’m leaving for Malaysia with my friends in three days,’ Shin Hye said. ‘That’s a day before your concert. I’m still sad I couldn’t go…’

‘Shin Hye,’ Min Ho cut her short. ‘You really don’t have to go do everything our agencies tell us. Most of the time, they’re just exaggerating.’ Anxiety was written all over his face. Just a while ago, he had been happy. She felt a little guilty bringing it up, but she knew that if she didn’t, they would both be skirting around the issue longer and longer.

‘I told you, I really wanted a vacation anyway. It just worked out perfectly,’ she smiled, but she knew that Min Ho was unconvinced. He clenched his jaw and furrowed his brows.

‘Perfectly? You’re kidding, right? They’re making you go to another country just so we avoid rumors. What in the world is perfect about that?’ His voice was stern now, and Shin Hye knew he was angry. ‘I know you’re scared, but if you let them manipulate you like this, who’s to say they won't make you do it again? Are you going to Japan on Valentine’s Day? And then to America on my birthday just so there aren’t any rumors about you going to my party? Is that how we’re going to deal with all this?’

Shin Hye was feeling heavier and heavier with every word. Min Ho’s eyes don’t lie; and right now, they were full of rage. She didn’t know he would get so mad.

‘I… I thought I was… I was doing the right thing,’ her voice trembled.

‘For who, Shin Hye? For you? For us? For the agencies? Stop pretending that this doesn’t bother you.’ Min Ho’s tone was harsher now.

Rattled, Shin Hye bit her lower lip to stop the tears. ‘For you,’ she replied weakly, looking down. ‘I want you to enjoy your concert without the agency breathing down your neck. If this is the only way I can protect you, then why shouldn’t I do it?’

Min Ho didn't speak. Shin Hye suspected that he was trying to calm himself down. As they sat in silence for a while, Shin Hye focused on her hands. She was wearing the ring that Min Ho gave her after the SBS awards show.

‘That ring is something we could go back to when things become confusing,’ Min Ho had told her that night. It has never been confusing for her – she knew she wanted to be with him. But only one month in, and already they were having a tougher time than she thought. She noticed a tear fall, and she wiped it right away, trying not to look too obvious.

‘I’m new to all this,’ Shin Hye spoke, breaking the silence. Her voice quaked slightly. ‘I don’t know whether to trust the agencies or not, but I do know what I’m doing. I don’t want you to be hurt, in any way, because of me.’ When she looked up at Min Ho, he was already looking at her tenderly. The look of anger was gone now, and in place of it, was a mixture of guilt and sadness.

He inched his way closer to her. ‘I don’t want you to be hurt because of me either,’ he said softly. ‘I don’t like you doing things that don’t feel comfortable to you. I don’t like that you have to listen to other people instead of listening to yourself. I don’t like that you have to go through all of this because of me.’ He took Shin Hye’s hand and caressed it before locking eyes with her. ‘Is…is this hard for you? Am I making things too difficult?’ Min Ho’s voice quivered, and he had a pained expression on his face. It was enough to break Shin Hye’s heart.

‘It’s difficult,’ she replied. ‘But it’s not because of you. If anything, I’d gladly bear through it if it means that I get to be with you. So stop worrying about me,’ she smiled. ‘I may be going to another country for a few days, but I’m not going anywhere.’

Min Ho cupped her face with his hand. ‘I don’t know why you put up with this… with me,’ he said. ‘But thank you. And I’m sorry.’

You don't need to be sorry, I'm willingly doing this because I want to be with you. You don't need to thank me, either. I'm also being selfish here. And lastly, I put up with all of this because I love you.

‘It’s because you’re hot,’ Shin Hye replied. 'It’s kind of a no-brainer.’

Min Ho let out a laugh. ‘You’re hot, too.’

‘I know,’ she grinned. Shin Hye threw her arms around Min Ho’s neck and hugged him tightly. ‘I really missed you, oppa. Next time, don’t invite other men to join our dinner. I was starting to get jealous,’ she told him.

Min Ho chuckled as he put his arms around her waist, pulling her closer. ‘Can I invite other women?’

‘Do you want to die?!’ Shin Hye tried to wiggle her way out of his arms, but he was too strong.

‘I’m just kidding. I promise,’ he said softly. 'Just you and me from now on.'

Shin Hye leaned back without removing her arms from his neck, and squinted at Min Ho. ‘Have I ever told you that I like you?’

Min Ho creased his brows, thinking about it. A few moments later, he scoffed as he loosened his arms around her. ‘Now that I think about it, you haven’t.’ He frowned. ‘Here I was, baring my heart and soul, and I don’t even know if you like me back.’

Shin Hye smiled apologetically. ‘Sorry.’

Min Ho was still frowning. ‘Sorry? That’s all you have to say? Chamna. Do you even like me?’

Shin Hye slowly leaned in and touched her lips on his. She retreated, then touched again, as if teasing him. She nibbled on his lower lip, gently easing her way into the kiss. She could sense Min Ho hesitate, probably surprised by her actions. She parted her mouth slightly to send the message, the tip of her tongue playfully tracing the opening of his mouth. As soon as Min Ho got the message, he pulled her close, keeping one hand around her waist, and the other at her nape. His fingers slowly laced their way through her hair, pulling her in. She may have been leading the first time, but Min Ho was surely the one in control now. He deepened the kiss, parting her mouth. He slipped his tongue in and searched for hers. She gasped a little, feeling the urgency in his touch. She would be lying if she said she didn’t feel it, too. Her body felt like jelly, and she could do little to a
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
uhm. chương này. tôi đã không chắc chắn nếu tôi cần phải có, nhưng ... uhm. Tôi sẽ chờ đợi ý kiến ​​của bạn. haha. cảnh báo: đây là * loại * ướt át.

------------------------------------------------ ----

'tôi có thể ở lại qua đêm? "

đó là không quá nhiều câu hỏi phút ho mà bối rối phương hye, nhưng cách anh hỏi. nếu anh ta đã trông giống như ông đã nói đùa xung quanh, cô sẽ đã đưa ra một cuộc chiến, có một chút,đùa tán tỉnh với anh ta, và năng suất cuối cùng. ông không điều kiện để lái xe bởi vì anh ta đã uống, tự nhiên, cô sẽ để cho anh ta ở lại trên anyway. nó không giống như đây là lần đầu tiên anh ngủ tại vị trí của mình.

nhưng một cái gì đó trong cách anh hỏi cô khiến cô cảm thấy bồn chồn.cô nhận ra nó đã được lần đầu tiên họ thực sự một mình kể từ khi họ cùng gặp nhau tại cuộc họp với các cơ quan. trước khi ăn tối không tính, bởi vì tại bất kỳ phút, geun suk sẽ đến gõ cửa. nhưng ông đã đi ngay bây giờ, và nó đã được chỉ là hai trong số họ. . một mình trong căn hộ của mình

cô nghiên cứu khuôn mặt phút ho:đôi mắt rõ ràng của ông luôn luôn dường như ánh mắt bất cứ khi nào anh ta đang nhìn cô, mũi cao của anh làm cho anh ta nhìn đáng sợ ở lần, nếu ông không bô nheo nó bất cứ khi nào anh cười, đôi môi đầy đủ của mình là đấu thầu và mời. ông đã luôn luôn là một trong những người đàn ông đẹp trai nhất cô từng đặt mắt trên, và ở đây ông được nhìn lại mình, chỉ nhìn vào cô ấy. cô ấy đang nhớ anh ấy rất nhiều.trái tim cô bắt đầu đập nhanh. cô vẫn không biết làm thế nào để trả lời anh. hay nói chính xác hơn, cô biết làm thế nào cô ấy muốn trả lời, cô chỉ sợ những hậu quả có thể làm theo. nếu tôi nên gọi cho họ hậu quả.

một nụ cười từ từ len lỏi trên đôi môi phút ho. "Nó không phải là một câu hỏi khó, bạn đã biết," anh nói nhẹ nhàng.

Shin Hye đã bất động.thậm chí nụ cười của anh không thể chụp cô ra khỏi bàng hoàng của mình. không cho đến khi cô cảm thấy cánh tay phút ho xung quanh eo cô. số liên lạc đột ngột khiến cô đã không ổn định nhảy tim. ông cúi xuống gần hơn, "tôi hiểu. bạn có thể trả lời câu hỏi sau. chúng ta hãy đi chơi đầu tiên, được không? tôi nghĩ rằng chúng ta cần phải nói về rất nhiều thứ. "

Shin Hye thở ra một hơi nhẹ nhõm rằng min ho đã có rất nhiều ý nghĩa.cô chỉ đơn giản là mỉm cười và gật đầu.

phút ho để cô ấy đi và đặt tay lên vai cô. anh xoay cô và đẩy cô khi họ đi đến chiếc ghế dài. khi họ đang ngồi, min ho phải đối mặt với cô ngay lập tức. 'Được rồi, điều đầu tiên là đầu tiên - bạn nên đối xử với điện thoại của bạn như thể nó là một phần của cơ thể của bạn.bạn không thể chỉ để nó nằm xung quanh - bạn biết đó là cuộc sống của mối quan hệ của chúng tôi "biểu hiện của ông là nghiêm trọng.. 'Tôi đã đi điên không được nghe từ bạn.'

Shin Hye bật ra một tiếng cười. 'Arasso. Tôi sẽ được chú ý nhiều hơn đến điện thoại của tôi, như thể tôi đang không đã tập trung vào nó 24/7. joon oppa đã phàn nàn rằng tất cả tôi làm là nhìn vào điện thoại của tôi những ngày này, "cô cười.

'Nói với anh đó là lỗi của mình cho luôn luôn làm cho bạn làm việc. và trong khi bạn đang ở đó, nói với quản lý của tôi, quá. chúng tôi sẽ không vào điện thoại của chúng tôi tất cả các thời gian nếu chúng tôi gặp nhau thường xuyên hơn. "

cô thở dài. 'Quên nó. chúng tôi đã đi bộ trên băng mỏng với họ. nhớ lần cuối cùng chúng ta gặp nhau? trong đó nhắc nhở tôi, các cơ quan của chúng tôi sẽ không được hạnh phúc trong đêm nay. "

biểu phút ho đã thay đổi khi đề cập đến các cơ quan của họ. cô, mình, đã gần như quên mất rằng cuộc họp cuối cùng. có rất nhiều điều còn lại không được nói ra khi họ chia tay. cô không muốn đưa vấn đề lên khi phút ho đã đi, nhưng bây giờ, anh đã ở đây và đã có thời gian. như xa như phương hye biết, cô và min ho cần thiết để sắp xếp những điều trên.

'Những gì đã xảy ra tại bãi đậu xe - đó không nên xảy ra một lần nữa, oppa. chúng tôi đã may mắn không có ai xung quanh. '

' geun suk cũng ở đó. chúng tôi chỉ có thể nói rằng bạn đã có một thân thiện gặp mặt. "

Shin Hye thở dài trong thất vọng. 'Bạn biết nó không phải là dễ dàng. cho tất cả chúng ta đều biết, công văn chỉ là chờ đợi ở đâu đó, sẵn sàng tận dụng. '

' tốt, tốt. rằng sẽ không xảy ra một lần nữa, 'min ho trả lời cộc cằn.

"Oh phải, tôi để lại cho Malaysia với bạn bè của tôi trong ba ngày, 'phương hye nói. 'Đó là một ngày trước khi buổi hòa nhạc của bạn. Tôi vẫn còn buồn tôi không thể đi ... "

'hye phương,' min ho cắt ngắn. 'Bạn thực sự không phải đi làm tất cả mọi thứ cơ quan của chúng tôi cho chúng tôi biết. hầu hết thời gian, chúng tôi chỉ phóng đại. 'lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt của mình. chỉ là một trong khi trước đây, ông đã được hạnh phúc.cô cảm thấy có chút tội lỗi đưa nó lên, nhưng cô biết rằng nếu cô ấy không, họ sẽ được cả hai ốp chân tường xung quanh vấn đề lâu hơn và lâu hơn.

'tôi nói với bạn, tôi thực sự muốn có một kỳ nghỉ nào. nó chỉ làm việc ra một cách hoàn hảo ", cô mỉm cười, nhưng cô biết rằng min ho là thuyết phục. ông nắm chặt quai hàm của mình và nhíu mày của mình.

'hoàn hảo? bạn đang đùa, phải không?họ đang làm cho bạn đi đến nước khác chỉ để chúng tôi tránh những tin đồn. những gì trên thế giới là hoàn hảo về điều đó? "giọng anh lạnh lùng bây giờ, và phương hye biết ông ta nổi giận. 'Tôi biết bạn đang sợ hãi, nhưng nếu bạn để cho họ thao tác bạn như thế này, những người nói rằng họ sẽ không làm cho bạn làm điều đó một lần nữa? bạn sẽ Nhật Bản vào Ngày Valentine?và sau đó đến Mỹ vào ngày sinh nhật của tôi chỉ để không có bất kỳ tin đồn về bạn đi dự tiệc của tôi? là làm thế nào chúng ta sẽ đối phó với tất cả điều này? '

Shin Hye đã cảm thấy nặng nề hơn với mỗi từ. mắt phút ho không nói dối, và ngay bây giờ, họ đã đầy giận dữ. cô không biết anh ta sẽ nhận được rất điên.

'i ... tôi nghĩ rằng tôi đã ... tôi đã làm đúng, "giọng nói của cô run lên.

' cho người,Shin Hye? cho bạn? cho chúng ta? cho các cơ quan? dừng lại giả vờ rằng điều này không làm phiền bạn. 'giai điệu phút ho là khắc nghiệt hơn bây giờ.

lo lắng, phương hye cắn môi dưới của mình để ngăn chặn những giọt nước mắt. 'Cho bạn, "cô trả lời một cách yếu ớt, nhìn xuống. 'Tôi muốn bạn thưởng thức buổi hòa nhạc của bạn mà không cơ quan thở xuống cổ của bạn. nếu điều này là cách duy nhất tôi có thể bảo vệ bạn, thì tại sao không nên tôi làm điều đó? '

phút ho không nói. phương hye nghi ngờ rằng ông đã cố gắng để bình tĩnh lại. khi họ ngồi trong im lặng một thời gian, phương Hye tập trung vào tay cô. cô mặc chiếc nhẫn mà phút ho cho cô sau khi lễ trao giải SBS hiển thị.

'chiếc nhẫn mà là một cái gì đó chúng ta có thể quay trở lại khi mọi thứ trở nên khó hiểu,' min ho đã nói với cô đêm đó.nó chưa bao giờ được gây nhầm lẫn cho cô - cô biết cô muốn được ở bên anh. nhưng chỉ có một tháng, và đã họ đã có một thời gian khó khăn hơn cô nghĩ. cô nhận thấy một giọt nước mắt rơi, và cô lau nó ngay lập tức, cố không nhìn quá rõ ràng.

'Tôi mới đến tất cả điều này, "phương hye nói, phá vỡ sự im lặng. giọng nói của cô run rẩy một chút. 'Tôi không biết có nên tin tưởng vào cơ quan hay không,nhưng tôi biết những gì tôi đang làm. tôi không muốn bạn bị tổn thương, trong bất kỳ cách nào, vì tôi. "khi cô ngước lên nhìn phút ho, ông đã nhìn cô dịu dàng. cái nhìn giận dữ đã biến mất bây giờ, và ở vị trí của nó, là một hỗn hợp của cảm giác tội lỗi và nỗi buồn.

anh nhích theo cách của mình gần gũi hơn với cô. 'Tôi không muốn bạn bị tổn thương vì tôi, hoặc, "anh nói nhẹ nhàng.'Tôi không thích bạn làm những việc mà không cảm thấy thoải mái cho bạn. tôi không thích mà bạn phải lắng nghe người khác thay vì lắng nghe chính mình. tôi không thích mà bạn phải đi qua tất cả những điều này vì tôi. ", ông nắm lấy tay Shin Hye và vuốt ve nó trước khi khóa mắt với cô ấy. 'Là ... là điều này khó khăn cho bạn? tôi đang làm những điều quá khó khăn? "tiếng nói phút ho run lên,và ông đã có một biểu hiện đau đớn trên khuôn mặt của mình. đó là đủ để phá vỡ trái tim của Shin Hye.

đó là khó khăn, "cô trả lời. 'Nhưng nó không phải vì bạn. nếu bất cứ điều gì, tôi sẵn sàng chịu qua nó nếu nó có nghĩa là tôi nhận được được với bạn. để ngừng lo lắng về tôi ", cô mỉm cười. 'Tôi có thể được đi đến một quốc gia khác trong vài ngày, nhưng tôi sẽ không đi đâu. "

Phút ho ôm lấy mặt mình với bàn tay của mình.'Tôi không biết lý do tại sao bạn đưa ra với điều này ... với tôi, "ông nói. 'Nhưng cảm ơn bạn. và tôi xin lỗi. "

bạn không cần phải xin lỗi, tôi sẵn sàng làm điều này vì tôi muốn được với bạn. bạn không cần phải cảm ơn tôi, một trong hai. Tôi cũng ích kỷ ở đây. và cuối cùng, tôi đưa lên với tất cả điều này, vì tôi yêu em.

Đó là bởi vì bạn đang nóng, 'phương hye trả lời. 'Đó là loại không có trí tuệ.'

phút ho bật ra một tiếng cười. 'Bạn nóng, quá.'

'I biết ", cô cười toe toét. Shin Hye đã ném tay quanh cổ phút ho và ôm nó thật chặt. 'Tôi thực sự nhớ anh, oppa. thời gian tới, không mời người khác tham gia bữa ăn tối của chúng tôi. tôi đã bắt đầu để có được ghen tuông, "cô nói với anh.

phút ho cười khúc khích khi anh vòng tay quanh eo cô, kéo cô lại gần hơn. 'Tôi có thể mời người phụ nữ khác?'

Bạn có muốn chết không?! 'Shin Hye đã cố gắng để ngọ nguậy khi bà ra khỏi vòng tay của mình, nhưng ông đã quá mạnh mẽ.

' Tôi chỉ đùa thôi. tôi hứa, "anh nói nhẹ nhàng. 'Chỉ có bạn và tôi từ bây giờ. "

Phương hye dựa lưng mà không loại bỏ tay khỏi cổ, và nheo mắt nhìn phút ho. 'Đã bao giờ tôi nói với bạn rằng anh thích em?'

Phút ho nếp nhăn đôi lông mày của mình, suy nghĩ về nó. một vài phút sau đó,ông chế giễu khi nới lỏng vòng tay của mình xung quanh cô. 'Bây giờ mà tôi nghĩ về nó, bạn có không. "Ông cau mày. 'Đây tôi đã, trần bộ trái tim và linh hồn của tôi, và tôi thậm chí không biết nếu bạn muốn tôi trở lại. "

Shin Hye cười hối lỗi. 'Xin lỗi. "

Phút ho vẫn cau mày. 'Xin lỗi? đó là tất cả các bạn có thể nói? chamna. Bạn thậm chí như tôi? '

Shin Hye từ từ cúi xuống và chạm vào môi cô trên của mình.cô rút lui, sau đó chạm vào một lần nữa, như thể trêu chọc anh ta. cô cắn nhẹ vào môi dưới của mình, nhẹ nhàng nới lỏng theo cách của mình vào nụ hôn. cô có thể cảm nhận được phút ho ngần ngại, có lẽ ngạc nhiên bởi hành động của cô. cô chia tay miệng một chút để gửi tin nhắn, đầu lưỡi tinh nghịch của mình truy tìm mở miệng. ngay sau khi ho phút nhận được thông báo, ông kéo cô lại gần, giữ một tay quanh eo cô,và một ở sau gáy. ngón tay từ từ tẩm cách của mình thông qua mái tóc của cô, kéo cô vào cô ấy có thể đã dẫn đầu lần đầu tiên, nhưng phút ho chắc chắn là một trong kiểm soát bây giờ. ông đào sâu nụ hôn, chia tay miệng. ông trượt lưỡi của mình và tìm kiếm cho cô ấy. cô thở hổn hển một chút, cảm thấy sự cấp bách liên lạc của mình. cô ấy sẽ là nói dối nếu cô cho biết cô không cảm thấy điều đó.cơ thể của mình cảm thấy như thạch, và cô ấy có thể không làm gì để một
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Uhm. Chương này. Tôi đã không chắc chắn nếu tôi cần phải có, nhưng... uhm. Tôi sẽ chỉ chờ đợi cho ý kiến của bạn. HAHA. Chú ý: Đây là * loại * ướt át.

---

'Tôi có thể ở lại đêm?'

Nó không phải là câu hỏi rất nhiều Min Ho flustered Shin Hye, nhưng cách ông yêu cầu. Nếu ông có trông giống như ông đã đùa xung quanh thành phố, nó sẽ đã đặt lên một cuộc chiến, có một chút, banter tán tỉnh với anh ta, và sản lượng cuối cùng. Ông đã không có điều kiện để lái xe vì ông đã uống, vì vậy tự nhiên, cô sẽ có thể cho anh ta ở lại qua anyway. Nó không giống như nó là lần đầu tiên ông đã ngủ tại nơi cô.

nhưng một cái gì đó trong cách ông yêu cầu cô làm cho cô ấy cảm thấy bồn chồn. Cô nhận ra rằng nó đã là lần đầu tiên họ đã được thực sự một mình kể từ khi họ cuối gặp nhau tại cuộc họp với các cơ quan. Trước khi ăn tối không tính, bởi vì tại bất cứ lúc nào, Geun Suk sẽ có đến gõ cửa. Nhưng ông đã được đi bây giờ, và nó đã là chỉ hai của họ. Một mình trong căn hộ của cô.

cô học Min Ho mặt: đôi mắt rõ ràng của ông luôn luôn dường như glint bất cứ khi nào ông nhìn vào cô ấy; mũi cao của mình làm cho anh ta nhìn đáng sợ đôi khi, nếu ông không phải là crinkling nó bất cứ khi nào ông cười; đôi môi đầy đủ của mình được đấu thầu và mời. Ông đã luôn luôn là trên một trong những người đàn ông đẹp trai nhất cô đã bao giờ đặt mắt trên, và ở đây ông nhìn lại vào cô ấy, tìm chỉ vào cô ấy. Cô ấy bỏ lỡ anh rất nhiều. Trái tim của cô bắt đầu đánh bại nhanh. Cô vẫn không biết làm thế nào để trả lời đi. Hoặc để đặt nó một cách chính xác hơn, cô biết làm thế nào cô muốn trả lời, cô đã chỉ sợ những hậu quả có thể làm theo. Nếu tôi nên gọi cho họ những hậu quả.

một nụ cười từ từ crept vào Min Ho môi. 'Nó không phải là một câu hỏi khó khăn, bạn biết,' ông nói nhẹ nhàng.

Shin Hye là unmoving. Nụ cười của ông thậm chí không thể chụp cô ấy ra khỏi ngây người của cô. Không phải cho đến khi cô cảm thấy cánh tay Min Ho xung quanh eo của mình. Liên hệ bất ngờ làm cho trái tim của cô đã không ổn định nhảy. Ông cúi xuống địa điểm gần nhất, ' tôi hiểu. Bạn có thể trả lời câu hỏi đó sau này. Chúng ta hãy đi chơi đầu tiên, được chứ? Tôi nghĩ rằng chúng ta cần phải nói chuyện về rất nhiều điều.'

Shin Hye để cho ra một hơi thở, thuyên giảm Min Ho có rất nhiều ý nghĩa. Nó chỉ đơn giản là cho anh ta một nụ cười và gật đầu của mình đầu.

Min Ho để cô ấy đi và đặt tay trên vai cô. Ông quay của cô và đẩy cô khi họ đi văng. Khi họ đã được ngồi, Min Ho đối mặt cô ấy ngay lập tức. ' Chấp nhận được, điều đầu tiên đầu tiên của-bạn nên đối xử với điện thoại của bạn như thể nó là một phần của cơ thể của bạn. Bạn không thể chỉ cần bỏ nó nằm xung quanh-bạn biết đó là cuộc sống của mối quan hệ của chúng tôi.' Biểu hiện của mình là nghiêm trọng. 'Tôi đã được đi điên không nghe từ bạn.'

Shin Hye để cho ra một cười. ' Arasso. Tôi sẽ nhiều chú ý tới điện thoại của tôi, như thể tôi chưa được tập trung vào nó 24/7. Joon oppa đã khieáu naïi rằng tất cả tôi làm là nhìn vào điện thoại của tôi những ngày này,' cô cười.

' Cho anh ta biết nó là lỗi của mình để luôn luôn làm cho bạn làm việc. Và trong khi bạn đang ở đó, nói với quản lý của tôi, quá. Chúng tôi sẽ không trên điện thoại của chúng tôi tất cả thời gian nếu chúng tôi gặp nhau thường xuyên hơn.'

Cô thở dài. ' Quên nó. Chúng tôi đã đi trên băng mỏng với họ. Hãy nhớ lần cuối chúng ta gặp nhau? Mà nhắc tôi, các cơ quan của chúng tôi sẽ không được hài lòng về đêm nay.'

Min Ho biểu hiện thay đổi tại đề cập đến các cơ quan của họ. Cô mình, gần như đã quên về cuộc họp cuối cùng đó. Đã có rất nhiều những điều trái không nói khi họ chia tay. Cô không muốn mang lại cho các vấn đề trong khi Min Ho đã đi, nhưng bây giờ, ông đã ở đây và đã có thời gian. Càng xa càng tốt, Shin Hye biết, cô và Min Ho cần thiết để sắp xếp những điều trên.

' Những gì đã xảy ra tại các bãi đậu xe--mà không nên xảy ra một lần nữa, oppa. Chúng tôi đã may mắn không ai xung quanh.'

'Geun Suk đã cũng có. Chúng tôi có thể nói bạn đã có một Get-cùng thân thiện.'

Shin Hye thở dài trong thất vọng. ' Bạn biết nó không phải là dễ dàng. Cho tất cả chúng ta biết, công văn chỉ là chờ đợi một nơi nào đó, sẵn sàng để pounce.'

' Tốt, tốt. Điều đó sẽ không xảy ra một lần nữa,' Min Ho trả lời brusquely.

' Oh, tôi sẽ đi cho Malaysia với bạn bè của tôi trong ba ngày,' Shin Hye nói. ' Đó là một ngày trước khi buổi hòa nhạc của bạn. Tôi vẫn buồn tôi không thể đi...'

'Shin Hye,' Min Ho cắt ngắn của cô. ' Bạn thực sự không cần phải đi làm tất cả những gì các cơ quan của chúng tôi cho chúng tôi biết. Phần lớn thời gian, họ đang chỉ phóng đại.' Lo âu viết trên khuôn mặt của mình. Chỉ cần một trong khi trước đây, ông đã được hạnh phúc. Cô cảm thấy một chút tội đưa nó lên, nhưng cô biết rằng nếu cô ấy không, họ nào cả hai viền xung quanh vấn đề còn và còn.

' tôi đã nói với bạn, tôi thực sự muốn có một kỳ nghỉ anyway. Nó chỉ làm việc hoàn hảo,' cô cười, nhưng cô biết rằng Min Ho đã được thuyết phục. Ông clenched quai hàm của ông và nhăn lông mày của ông.

' hoàn hảo? Bạn đang đùa phải không? Họ đang làm cho bạn đi đến một nước khác chỉ cần để chúng tôi tránh tin đồn. Những gì trên thế giới là hoàn hảo về điều đó?' Tiếng nói của ông là nghiêm khắc bây giờ, và Shin Hye biết ông là tức giận. ' Tôi biết bạn đang sợ hãi, nhưng nếu bạn cho họ thao tác bạn như thế này, những người là để nói rằng họ sẽ không làm cho bạn làm điều đó một lần nữa? Bạn sẽ đến Nhật bản vào ngày Valentine? Và sau đó đến Mỹ vào ngày sinh nhật của tôi chỉ cần như vậy, có không phải là bất kỳ tin đồn về bạn đi đến bữa tiệc của tôi? Đó là làm thế nào chúng ta đối phó với tất cả điều này?'

Shin Hye đã cảm thấy nặng hơn và nặng hơn với mỗi từ. Min Ho mắt không nói dối; và ngay bây giờ, họ đã được đầy đủ của cơn thịnh nộ. Cô ấy không biết ông sẽ có được rất mad.

' tôi... Tôi nghĩ rằng tôi đã... Tôi đã làm đúng,' tiếng nói của mình trembled.

' cho những người, Shin Hye? Tặng em? Đối với chúng tôi? Cho các cơ quan? Ngừng giả vờ rằng điều này không làm phiền bạn.' Min Ho giai điệu là khàn bây giờ.

Rattled, Shin Hye cắn môi của cô thấp hơn để ngăn chặn những giọt nước mắt. 'Cho bạn,' cô trả lời yếu, nhìn xuống. ' Tôi muốn bạn để thưởng thức buổi hòa nhạc của bạn mà không có cơ quan thở xuống cổ của bạn. Nếu điều này là cách duy nhất tôi có thể bảo vệ bạn, sau đó tại sao không nên tôi làm nó?'

Min Ho đã không nói chuyện. Shin Hye nghi ngờ rằng ông đã cố gắng để bình tĩnh mình. Khi họ ngồi trong im lặng trong một thời gian, Shin Hye tập trung vào bàn tay của cô. Cô đã mang chiếc nhẫn Min Ho đã cho cô ấy sau khi SBS Giải thưởng Hiển thị.

'vòng đó là một cái gì đó chúng ta có thể quay lại để khi mọi thứ trở nên khó hiểu,' Min Ho đã nói với cô rằng đêm. Nó chưa bao giờ được khó hiểu nhất của cô-cô ấy biết rằng cô muốn với anh ta. Nhưng chỉ trong một tháng, và họ đã có một thời gian khó khăn hơn vì cô nghĩ. Cô nhận thấy một giọt nước mắt rơi, và cô xóa nó ngay lập tức, cố gắng không để xem quá rõ ràng.

' tôi mới cho tất cả điều này,' Shin Hye nói, phá vỡ sự im lặng. Tiếng nói của mình quaked hơi. ' Tôi không biết nên tin tưởng các cơ quan hay không, nhưng tôi biết những gì tôi đang làm. Tôi không muốn bạn bị ảnh hưởng, trong bất kỳ cách nào, vì tôi.' Khi cô ấy nhìn lên tại Min Ho, ông đã nhìn vào cô ấy tenderly. Giao diện của sự tức giận đã đi bây giờ, và ở vị trí của nó, là một hỗn hợp của tội lỗi và nỗi buồn.

ông inched đường gần gũi hơn với cô. 'Tôi không muốn bạn được đau vì tôi hoặc là,' ông nói nhẹ nhàng. ' Tôi không thích bạn làm việc mà không cảm thấy thoải mái với bạn. Tôi không thích rằng bạn phải lắng nghe những người khác thay vì nghe cho chính mình. Tôi không thích rằng bạn phải đi qua tất cả điều này vì tôi.' Ông Shin Hye tay và caressed nó trước khi khóa mắt với cô ấy. ' Là Diem này khó khăn cho bạn? Tôi đang làm cho những điều quá khó khăn?' Min Ho thoại quivered, và ông đã có một biểu thức đau đớn trên khuôn mặt của mình. Nó là đủ để phá vỡ trái tim Shin Hye.

'Nó là khó khăn,' cô trả lời. ' Nhưng nó không phải là vì anh. Nếu bất cứ điều gì, tôi sẽ sẵn sàng chịu qua nó nếu nó có nghĩa là tôi nhận với bạn. Vì vậy, dừng đáng lo ngại về tôi,' cô cười. 'Tôi có thể đi đến một nước khác cho một vài ngày, nhưng tôi sẽ không đi đâu cả.'

Min Ho cupped khuôn mặt của cô với bàn tay của mình. "Tôi không biết tại sao bạn đặt lên với điều này... với tôi," ông nói. ' Nhưng cảm ơn bạn. Và tôi rất tiếc.'

Bạn không cần phải xin lỗi, tôi đang sẵn sàng làm điều này vì tôi muốn với bạn. Bạn không cần phải cảm ơn tôi, hoặc là. Tôi cũng đang được ích kỷ ở đây. Và cuối cùng, tôi đưa lên với tất cả điều này vì anh yêu em.

'Nó là bởi vì bạn đang nóng,' Shin Hye trả lời. 'Nó là loại một no-brainer.'

Min Ho cho ra một cười. 'Bạn đang nóng, quá.'

'Tôi biết,' cô grinned. Shin Hye đã ném cánh tay của mình xung quanh thành phố Min Ho cổ và ôm anh ta chặt chẽ. ' Tôi thực sự mất bạn, oppa. Tiếp theo thời gian, không mời người khác tham gia bữa ăn tối của chúng tôi. Tôi đã bắt đầu để có được ghen tuông,' cô ấy nói với anh ta.

Min Ho chuckled khi ông đặt cánh tay của mình xung quanh eo của mình, kéo nó gần gũi hơn. 'Tôi có thể mời người phụ nữ khác?'

' Bạn có muốn chết?!’ Shin Hye đã cố gắng để lung theo cách của mình ra khỏi cánh tay của mình, nhưng ông là quá mạnh.

' tôi chỉ đùa thôi. Tôi hứa,' ông nói nhẹ nhàng. 'Chỉ bạn và tôi từ nay về.'

Shin Hye cúi trở lại mà không loại bỏ cánh tay của cô từ cổ của ông, và squinted tại Min đền 'nói có tôi bao giờ với bạn rằng tôi thích bạn?'

Min Ho lằn nhăn lông mày của mình, suy nghĩ về nó. Một vài phút sau đó, ông scoffed như ông nới lỏng cánh tay của mình xung quanh cô. 'Bây giờ mà tôi nghĩ về nó, bạn chưa.' Ông tán thành. 'Ở đây tôi là, baring trái tim và linh hồn của tôi, và tôi thậm chí không biết nếu bạn như tôi lại.'

Shin Hye cười apologetically. 'Xin lỗi'.

Min Ho vẫn frowning. ' Xin lỗi? Đó là tất cả các bạn có thể nói? Chamna. Bạn có thậm chí thích tôi?'

Shin Hye chậm cúi trong và chạm vào đôi môi của cô của ông. Nó rút lui, rồi chạm vào một lần nữa, như thể trêu chọc anh ta. Cô nibbled trên môi dưới của ông, nhẹ nhàng nới lỏng cách của mình vào những nụ hôn. Cô có thể cảm nhận Min Ho ngần ngại, có lẽ ngạc nhiên bởi hành động của mình. Cô ấy chia tay miệng hơi để gửi thư, mũi của lưỡi của cô playfully truy tìm việc mở miệng của mình. Ngay sau khi Min Ho nhận thông báo, ông kéo cô đóng, Giữ một bàn tay xung quanh eo của mình, và khác tại nape của cô. Ngón tay của mình từ từ tẩm theo cách của họ thông qua mái tóc của mình, kéo cô ấy vào. Cô có thể đã dẫn đầu lần đầu tiên, nhưng Min Ho là chắc chắn người kiểm soát bây giờ. Ông đào sâu những nụ hôn, chia tay miệng. Ông trượt lưỡi của mình trong và tìm kiếm cho cô ấy. Cô một chút, gasped cảm giác khẩn cấp liên lạc của mình. Cô sẽ nói dối nếu cô nói cô không cảm thấy nó, quá. Cơ thể của mình cảm thấy như thạch, và cô ấy có thể làm ít để một
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: