tower, partially collapsed, would have produced a critical response st dịch - tower, partially collapsed, would have produced a critical response st Việt làm thế nào để nói

tower, partially collapsed, would h

tower, partially collapsed, would have produced a critical response stigmatizing the noises and, just as at Jericho, the power plant, with its noises, would have succeeded in destroying the tower.
Further, in the wood, in the center of the wildest zone of the site, a panel would announce: “Courtesy of the west wind, chocolate mousse.”
MINIMAL INTERVENTION
The fact that a place exists before one proposes to do something to it has repercussions on the nature of the intervention and poses, in a radical way, the question of knowing whether or not one has to intervene. On September 14,1981, Senator Ludovico Corrao had consulted Lucius Burckhardt and myself, at a conference in Gibellina-Nuova, in Sicily, in order to try to determine how to preserve the ruins of the old town in the mountain a few kilometers away, which had been entirely destroyed at the time of the 1968 earthquake.9 To try to evaluate the possibility of a physical intervention, we proposed the concept of minimal intervention, and to introduce that concept I chose to mention my work on the tulip.
Belonging to the family Liliaceae, the tulip has a caducous perianth shaped like a bell and divided in six. It blooms alone at the top of its erect stalk. Let us say it is red. But is there anything else? To try to enlarge on what I know about it, with a pair of scissors, I take a sheet of white card and cut out a narrow strip whose width is less than the internal diameter of the flower. This allows me to insert it right to the bottom of the bell while still retaining a part of the card outside. I hold the strip delicately, in such a way that it neither brushes against the walls or the petals, nor touches the bottom of the bell. This action allows me to ascertain that the white surface plunged deepest into the floral volume has become rose, a rose which, as it approaches the upper part of the flower, becomes lighter in color. “Un air rose.” That reflection of light inside the tulip reveals to me, in a flash, that the rose hue is only the sign, the mark, and that it is the totality of the volume into which I have plunged that strip of card that is rose. The reason is very simple: the light reflecting on the petaloid divisions from one to the other, in a play of multiple reflections, each time coloring with a little more red, has formed a volume of colored light.
Then I just as delicately withdraw the card from the tulip. If the flower appears to be the same, it is not and no longer will ever be.
Is not also the landscape a deepened, tangible knowledge of what the concrete can offer, a certain apprehension of what is and was there? It is therefore not necessary that a physical transformation occur for there to be a landscape intervention. From that point of view, the minimal intervention is to bring other tangible dimensions to what is already there.
But must the cardboard be left in the tulip? And if it has to be, on what conditions? Those questions appear to me all the more interesting because in the tulip of France itself they propose to develop a national highway network.
THE INDIVISIBLE PLACES
To intervene in a place, to find a form for the passage of a highway, for example, has nothing to do with the fact of passing through there or not. To create a highway, however beautiful it may be, in a place where it should not pass, does not solve the problem of passage. This is because it is the passage itself which is the most important factor, and makes the place into something else by cutting it in two.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
tháp, một phần sụp đổ, đã sản xuất một phê bình stigmatizing tiếng ồn, và cũng giống như tại Jericho, nhà máy điện, với tiếng ồn của nó, nào đã thành công trong việc phá hủy tháp.Hơn nữa, gỗ, ở trung tâm của vùng ngông cuồng nhất của trang web, một bảng điều khiển sẽ thông báo: "đúng trách nhiệm của Tây gió, chocolate mousse."TỐI THIỂU SỰ CAN THIỆP CỦAMột thực tế rằng một nơi tồn tại trước khi một đề nghị để làm một cái gì đó để nó có ảnh hưởng về bản chất của sự can thiệp và đặt ra, trong một cách triệt để, câu hỏi của hiểu biết hay không, người ta phải can thiệp. Ngày 14,1981, thượng nghị sĩ Ludovico Corrao đã tham khảo ý kiến Lucius Burckhardt và bản thân mình, tại một hội nghị ở Gibellina-Nuova, tại Sicily, để cố gắng xác định làm thế nào để bảo tồn những tàn tích của khu phố cổ ở núi một vài cây số đi, mà đã được hoàn toàn bị phá hủy khi earthquake.9 năm 1968 để thử để đánh giá khả năng của một sự can thiệp vật lý, chúng tôi đề xuất khái niệm tối thiểu can thiệp, và để giới thiệu các khái niệm mà tôi đã chọn để đề cập đến công việc của tôi trên tulip.Tulip thuộc gia đình họ Liliaceae, có một bao hoa caducous hình dạng giống như một cái chuông và chia thành sáu. Nó nở một mình ở trên cùng của cuống thẳng đứng của nó. Chúng ta hãy nói nó là màu đỏ. Nhưng có bất cứ điều gì khác? Để cố gắng mở rộng về những gì tôi biết về nó, với một cặp kéo, tôi có một tấm thẻ màu trắng và cắt ra một dải hẹp có chiều rộng nhỏ hơn đường kính trong của Hoa. Điều này cho phép tôi để chèn nó ngay xuống đáy chuông trong khi vẫn giữ lại một phần của thẻ bên ngoài. Tôi giữ dải tế nhị, theo một cách rằng nó bàn chải chống lại các bức tường hoặc các cánh hoa, không chạm đáy chuông. Hành động này cho phép tôi để biết chắc chắn rằng bề mặt trắng chìm sâu vào các hoa khối lượng đã trở thành hoa hồng, một hoa hồng mà, khi đó phương pháp tiếp cận một phần trên của Hoa, trở nên nhạt màu. "Liên Hiệp Quốc máy tăng." Rằng sự phản ánh của ánh sáng bên trong tulip nói với tôi, trong một đèn flash, rằng Hoa hồng Huế là chỉ các dấu hiệu, nhãn hiệu, và rằng nó là tổng thể của khối lượng mà tôi đã giảm mạnh rằng dải thẻ đó là tăng. Lý do là rất đơn giản: ánh sáng phản ánh trên các đơn vị dạng từ một đến khác, trong một chơi phản ánh nhiều, mỗi màu thời gian với nhiều hơn một chút đỏ, đã thành lập một khối lượng của ánh sáng màu.Sau đó tôi chỉ tế nhị như rút thẻ từ tulip. Nếu Hoa xuất hiện để là như vậy, nó không phải và không bao giờ sẽ.Là không còn cảnh quan một kiến thức sâu đậm, hữu hình của những gì cụ thể có thể cung cấp, một apprehension nhất định của những gì và đã có? Nó là do đó không cần thiết rằng một biến đổi vật lý xảy ra để có là một sự can thiệp của cảnh quan. Từ đó điểm trên, sự can thiệp tối thiểu là để mang lại kích thước hữu hình khác với những gì là đã có.Nhưng phải các tông còn lại trong tulip? Và nếu nó đã, những điều kiện gì? Những câu hỏi xuất hiện với tôi tất cả chi tiết thú vị bởi vì trong tulip của nước Pháp, họ đề xuất để phát triển một mạng lưới đường cao tốc quốc gia.NHỮNG NƠI CHIACan thiệp vào một nơi, để tìm một hình thức cho đoạn văn của một đường cao tốc, ví dụ, có gì để làm với một thực tế của đi qua có hay không. Để tạo ra một đường cao tốc, Tuy nhiên đẹp nó có thể, ở một nơi mà nó nên không vượt qua, không giải quyết vấn đề của đoạn văn. Điều này là bởi vì nó là việc thông qua bản thân mà là yếu tố quan trọng nhất, và làm cho nơi vào cái gì khác bằng cách cắt nó trong hai.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
tower, partially collapsed, would have produced a critical response stigmatizing the noises and, just as at Jericho, the power plant, with its noises, would have succeeded in destroying the tower.
Further, in the wood, in the center of the wildest zone of the site, a panel would announce: “Courtesy of the west wind, chocolate mousse.”
MINIMAL INTERVENTION
The fact that a place exists before one proposes to do something to it has repercussions on the nature of the intervention and poses, in a radical way, the question of knowing whether or not one has to intervene. On September 14,1981, Senator Ludovico Corrao had consulted Lucius Burckhardt and myself, at a conference in Gibellina-Nuova, in Sicily, in order to try to determine how to preserve the ruins of the old town in the mountain a few kilometers away, which had been entirely destroyed at the time of the 1968 earthquake.9 To try to evaluate the possibility of a physical intervention, we proposed the concept of minimal intervention, and to introduce that concept I chose to mention my work on the tulip.
Belonging to the family Liliaceae, the tulip has a caducous perianth shaped like a bell and divided in six. It blooms alone at the top of its erect stalk. Let us say it is red. But is there anything else? To try to enlarge on what I know about it, with a pair of scissors, I take a sheet of white card and cut out a narrow strip whose width is less than the internal diameter of the flower. This allows me to insert it right to the bottom of the bell while still retaining a part of the card outside. I hold the strip delicately, in such a way that it neither brushes against the walls or the petals, nor touches the bottom of the bell. This action allows me to ascertain that the white surface plunged deepest into the floral volume has become rose, a rose which, as it approaches the upper part of the flower, becomes lighter in color. “Un air rose.” That reflection of light inside the tulip reveals to me, in a flash, that the rose hue is only the sign, the mark, and that it is the totality of the volume into which I have plunged that strip of card that is rose. The reason is very simple: the light reflecting on the petaloid divisions from one to the other, in a play of multiple reflections, each time coloring with a little more red, has formed a volume of colored light.
Then I just as delicately withdraw the card from the tulip. If the flower appears to be the same, it is not and no longer will ever be.
Is not also the landscape a deepened, tangible knowledge of what the concrete can offer, a certain apprehension of what is and was there? It is therefore not necessary that a physical transformation occur for there to be a landscape intervention. From that point of view, the minimal intervention is to bring other tangible dimensions to what is already there.
But must the cardboard be left in the tulip? And if it has to be, on what conditions? Those questions appear to me all the more interesting because in the tulip of France itself they propose to develop a national highway network.
THE INDIVISIBLE PLACES
To intervene in a place, to find a form for the passage of a highway, for example, has nothing to do with the fact of passing through there or not. To create a highway, however beautiful it may be, in a place where it should not pass, does not solve the problem of passage. This is because it is the passage itself which is the most important factor, and makes the place into something else by cutting it in two.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: