Paradoxically, one of our major challenges is with scientists themselv dịch - Paradoxically, one of our major challenges is with scientists themselv Việt làm thế nào để nói

Paradoxically, one of our major cha

Paradoxically, one of our major challenges is with scientists themselves. Scientists often decry the science illiteracy of schoolchildren and the public, yet, ironically, a parallel form of science illiteracy exists among scientists. It largely results from doggedly ignoring the empirical evidence for a nonlocal, unified aspect of the mind. Nobel physicist Brian Josephson, of the University of Cambridge, calls this “pathological disbelief.” 10 Pathological disbelief caused learned 18th-century scientists to state, with absolute certainty and in spite of hold-in-your-hand evidence, that meteorites do not exist because “stones cannot fall from the sky,” as Antoine Lavoisier, the discoverer of oxygen, assured his colleagues at the French Academy. 11 As a result of this prejudice , some scientists were ashamed of dealing with the subject. Not wishing to be considered old-fashioned and superstitious, they discarded entire collections of meteorites, such as the Imperial Natural History Collection in Vienna. Today there is hardly a single specimen that predates 1790 except for the 280-pound meteorite that fell in Alsace in 1492, now housed in the town hall of Ensisheim in northeastern France. This stone that fell from the sky was simply too heavy for the pathological disbelievers to lift. 12 Equally dogmatic views persist. Many scientists currently insist that consciousness, our current meteorite equivalent, cannot manifest outside the confines of the brain and body, in spite of hundreds of studies suggesting otherwise. Aggressive , hubristic pathological disbelief has become something of a blood sport among many mind-equals-brain materialists in the scientific community. These individuals seem to vie with one another for who can come up with the cleverest, most satirical putdown of the sort of information we’ll examine, in spite of the fact that the odds against a chance explanation for many of these findings is astronomical. This is not only a disgrace to the scientific tradition; it is also a dangerous game because it diminishes the “hope of wisdom” we need for survival. If the wisdom we need is to grow and make a difference, scientists must walk their talk. This means following empirical findings wherever they lead. So it is not just laypersons who must do their part if we are to survive and thrive. Scientists must do the same by ceasing to sacrifice empirical findings in order to protect their pet notions of how consciousness ought to behave. There are distinguished exemplars, as we shall see. Schrödinger, Arthur Eddington, James Jeans, Kurt Gödel , Gregory Bateson, Bohm, and others who have supported a universal, unified view of consciousness have already shown the way. Einstein clearly saw that our very survival depends on a transition from the sense of the isolated self to an expanded level of awareness that includes all sentient beings. He said, “A human being is part of the whole, called by us ‘universe,’ a part limited in time and space. He experiences his thoughts and feelings as something separate from the rest— a kind of optical delusion of his consciousness. This delusion is a kind of prison for us , restricting us to our personal decisions and to the affection of a few persons nearest us. Our task must be to free ourselves from this prison by widening our circle of compassion to embrace all living creatures and the whole of nature in its beauty.” 13 Failure to do so risks global devastation. As Einstein wrote in a letter to President Truman in 1950, “I do not know with what weapons World War III will be fought, but World War IV will be fought with sticks and stones.” 14 In simpler times it was not greatly important to the overall health of the planet and the future of humanity how any single individual behaved. The natural world contained absorbent buffers capable of neutralizing even massive human stupidity . That time has passed. Our room for error is diminishing. Many scientists believe that irreversible tipping points loom. Unlike previous generations, we can glimpse an end. The One Mind concept is scientific, philosophical, and spiritual, but it is also enormously practical. It is about survival, the highest form of practicality. It is about summoning the better angels of our nature. It is about saving our own skins and those of future generations as well.
Emerson and I During the writing of this book, I have often thought about how I came to believe that consciousness is one. Nothing in my upbringing and subsequent university and medical training pointed in this direction. Like most Americans, I was nourished by the belief in individual worth and achievement. Yet our culture’s emphasis on individuality never quite fit. Something vital, something unspoken, seemed to be missing. The most profound influence nudging me toward the concept of the One Mind was growing up as an identical twin. My brother and I, from earliest childhood and to this day, have felt linked in consciousness at some fundamental level. This is not unique to us; many identical twins have similar feelings. When I was 16, a pivotal event occurred, and it remains seared in my memory. I stumbled, quite by accident , onto a paperback copy of Ralph Waldo Emerson’s essays. The discovery occurred one evening in Evans Corner Drug, the teen hangout in tiny Groesbeck, Texas, the town nearest our farm. The big draw for teens was the soda fountain. The Emerson book was in one of those revolving wire display racks nearby. Emerson seemed quite out of place among the cheap westerns and mystery novels, but I was somehow drawn to him. Mindlessly opening the book to page one, these words gobsmacked me: “There is one mind common to all individual men. Every man is an inlet to the same and to all of the same. He that is once admitted to the right of reason is made a freeman of the whole estate. What Plato has thought, he may think; what a saint has felt, he may feel; what at any time has befallen any man, he can understand. Who hath access to this universal mind is a party to all that is or can be done, for this is the only and sovereign agent.” 15 That was just a warm-up. Emerson’s essay “The Over-soul” also clobbered me. The Over-soul, Emerson said, is “that Unity … within which every man’s particular being is contained and made one with all other …” He explained, “We live in succession, in division, in parts, in particles. In the meantime within man is the soul of the whole; the wise silence; the universal beauty, to which every part and particle is equally related, the eternal ONE. And this deep power in which we exist and whose beatitude is all accessible to us, is not only self-sufficing and perfect in every hour, but the act of seeing and the thing seen, the seer and the spectacle, the subject and the object, are one. We see the world piece by piece, as the sun, the moon, the animal, the tree; but the whole, of which these are shining parts, is the soul.” 16 That was strong stuff for a Texas teen, but I purchased that little piece of literary dynamite right then and there. It was my private treasure until I lost it somewhere during the many moves that followed in the next few years. I also lost touch with Emerson during my university , medical school, and postgraduate training. He was drowned out by the materialistic worldview into which I was pulled, as were all the young people of my generation who pursued a career in medicine. No other approaches were tolerated in my heavily scientific education. A smug triumphalism was in the air. Who needed Emerson and Over-souls when Theories of Everything based in physics seemed within reach? Although for several years I gave my heart to those physically based views, I continued to carry Emerson somewhere deep inside. Looking back, I believe my early exposure to him helped immunize me against completely capitulating to materialistic pseudo-explanations of mind and consciousness . The immunity would prove to be lifelong. Not that Emerson was solely responsible for my evolving views; it’s just that he was the original irritant in the oyster around which something grew. The One Mind: Ancient and Modern

Dossey M.D., Larry (2013-10-01). One Mind: How Our Individual Mind Is Part of a Greater Consciousness and Why It Matters (Kindle Locations 483-512). Hay House, Inc.. Kindle Edition.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Nghịch lý, một trong những thách thức lớn của chúng tôi là với các nhà khoa học bản thân mình. Các nhà khoa học thường chê bai mù chữ khoa học của học sinh và công chúng, nhưng trớ trêu thay, một dạng song song của khoa học mù chữ tồn tại trong số các nhà khoa học. Nó chủ yếu là kết quả từ lì bỏ qua bằng chứng thực nghiệm cho một khía cạnh nonlocal, thống nhất của tâm. Nhà vật lý Nobel Brian Josephson, đại học Cambridge, gọi này "bệnh lý sự hoài nghi." 10 sự hoài nghi bệnh lý gây ra học được các nhà khoa học thế kỷ 18 đến nhà nước, với sự chắc chắn tuyệt đối và mặc dù chứng cứ giữ-trong-của bạn-tay, rằng Thiên thạch không tồn tại bởi vì "đá không thể rơi từ bầu trời," như Antoine Lavoisier, người khám phá ra ôxy, đảm bảo đồng nghiệp của ông tại Viện Hàn lâm Pháp. 11 như là kết quả của thành kiến này, một số các nhà khoa học đã xấu hổ về đối phó với chủ đề. Họ không muốn được coi là cũ thời và mê tín dị đoan, loại bỏ các bộ sưu tập toàn bộ thiên thạch, chẳng hạn như bộ sưu tập lịch sử tự nhiên hoàng gia ở Vienna. Hôm nay là hầu như không một mẫu vật duy nhất trước năm 1790 ngoại trừ thiên thạch 280-pound đã giảm trong vùng Alsace năm 1492, bây giờ nằm trong tòa thị chính Ensisheim, đông bắc nước Pháp. Này đá rơi từ bầu trời là chỉ đơn giản là quá nặng đối với bệnh lý thì để nâng. 12 số lần xem như nhau dogmatic vẫn tồn tại. Nhiều nhà khoa học hiện nay đã nhấn mạnh rằng ý thức, tương đương thiên thạch hiện tại của chúng tôi, không thể biểu hiện bên ngoài sự hạn chế của não và cơ thể, mặc dù hàng trăm nghiên cứu cho thấy nếu không. Sự hoài nghi bệnh lý tích cực, hubristic đã trở thành một cái gì đó của một môn thể thao máu trong số nhiều tâm trí bằng bộ não vật trong cộng đồng khoa học. Những cá nhân có vẻ tranh giành với nhau cho những người có thể đi lên với putdown cleverest, trào phúng đặt loại thông tin chúng ta sẽ xem xét, mặc dù thực tế rằng tỷ lệ cược chống lại một lời giải thích cơ hội cho nhiều người trong số những phát hiện này là thiên văn. Đây không phải là chỉ là một hổ thẹn với khoa học truyền thống; nó cũng là một nguy hiểm trò chơi bởi vì nó làm giảm "Hy vọng của trí tuệ" chúng tôi cần cho sự sống còn. Nếu sự khôn ngoan mà chúng ta cần là để phát triển và thực hiện một sự khác biệt, các nhà khoa học phải đi bộ nói chuyện của họ. Điều này có nghĩa là sau những phát hiện thực nghiệm bất cứ nơi nào họ dẫn. Vì vậy nó không phải là chỉ laypersons những người phải làm một phần của họ nếu chúng ta muốn tồn tại và phát triển mạnh. Các nhà khoa học phải làm như vậy bằng cách ngừng hy sinh những phát hiện thực nghiệm để bảo vệ của khái niệm vật nuôi của làm thế nào ý thức phải cư xử. Có phân biệt exemplars, như chúng ta sẽ thấy. Schrödinger, Arthur Eddington, James Jeans, Kurt Gödel, Gregory Bateson, Bohm, và những người khác có hỗ trợ một xem phổ, thống nhất của ý thức đã đã chỉ ra con đường. Einstein rõ ràng cho thấy rằng sự sống còn rất của chúng tôi phụ thuộc vào một quá trình chuyển đổi từ cảm giác của sự cô lập tự đến một mức độ mở rộng nhận thức bao gồm tất cả chúng sinh. Ông nói, "một con người là một phần của toàn bộ, được gọi là của chúng tôi 'vũ trụ', một phần giới hạn trong thời gian và không gian. Ông kinh nghiệm những suy nghĩ và cảm xúc như là một cái gì đó riêng biệt với phần còn lại của ông-một loại quang ảo tưởng của ý thức của mình. Ảo tưởng này là một loại nhà tù đối với chúng tôi, hạn chế chúng tôi để chúng tôi quyết định cá nhân và tình cảm của một vài người gần nhất chúng tôi. Nhiệm vụ của chúng tôi phải để giải phóng bản thân khỏi nhà tù này bởi mở rộng của chúng tôi vòng tròn của lòng từ bi để ôm hôn tất cả các sinh vật sống và toàn bộ thiên nhiên trong vẻ đẹp của nó." 13 nếu không làm như vậy tàn phá rủi ro toàn cầu. Khi Einstein đã viết trong một bức thư cho tổng thống Truman năm 1950, "tôi không biết những gì vũ khí chiến tranh thế giới III sẽ được chiến đấu, nhưng thế chiến IV sẽ được chiến đấu với gậy và đá." 14 trong thời gian này đơn giản nó đã không rất quan trọng đối với sức khỏe tổng thể của hành tinh và tương lai của nhân loại như thế nào bất kỳ cá nhân đơn hành xử. Thế giới tự nhiên chứa thấm bộ đệm có khả năng vô hiệu hóa thậm chí lớn stupidity của con người. Thời gian đó đã trôi qua. Chúng tôi chỗ cho lỗi là giảm dần. Nhiều nhà khoa học tin rằng không thể đảo ngược đỉnh điểm dệt. Không giống như thế hệ trước, chúng tôi có thể nhoáng thấy chấm dứt. Khái niệm một cái tâm là khoa học, triết học và tâm linh, nhưng nó cũng là rất thực tế. Đó là về sự sống còn, hình thức cao nhất của thực tiễn. It's about triệu tập tốt hơn thiên thần của thiên nhiên của chúng tôi. It's about tiết kiệm da của riêng của chúng tôi và những người của thế hệ tương lai là tốt.Emerson và tôi trong các văn bản của cuốn sách này, tôi đã thường nghĩ về làm thế nào tôi đến để tin rằng ý thức là một. Không có gì trong nuôi dưỡng của tôi và sau đó đại học và đào tạo y tế chỉ theo hướng này. Giống như hầu hết người Mỹ, tôi được nuôi dưỡng bởi niềm tin ở giá trị cá nhân và thành tích. Được nền văn hóa của chúng tôi nhấn mạnh vào cá tính không bao giờ khá phù hợp. Một cái gì đó quan trọng, một cái gì đó không nói ra, dường như bị mất tích. Ảnh hưởng sâu sắc nhất dịch chuyển layer tôi đối với các khái niệm về một cái tâm lớn lên như là một đôi giống hệt nhau. Anh tôi và tôi, từ thời thơ ấu sớm nhất và đến ngày nay, có cảm thấy được liên kết trong tâm thức tại một số cấp độ cơ bản. Đây không phải là duy nhất cho chúng tôi; nhiều cặp song sinh giống hệt nhau có cảm giác tương tự. Khi tôi 16 tuổi, một sự kiện quan trọng xảy ra, và nó vẫn còn seared vào bộ nhớ của tôi. Tôi vấp, khá do tai nạn, lên một bản sao bìa mềm của Ralph Waldo Emerson tiểu luận. Việc phát hiện ra đã xảy ra một buổi tối ở Evans góc thuốc, thiếu niên hangout trong nhỏ Groesbeck, Texas, thành phố gần nhất trang trại của chúng tôi. Rút ra lớn cho thanh thiếu niên là các đài phun nước soda. Cuốn sách Emerson vào một trong những người quay vòng dây Hiển thị kệ gần đó. Emerson dường như khá ra khỏi nơi một trong những giá rẻ Tây và tiểu thuyết bí ẩn, nhưng tôi đã được bằng cách nào đó rút ra anh ta. Mindlessly mở cuốn sách để trang một, gobsmacked từ tôi: "không có một tâm trí phổ biến cho tất cả mọi người cá nhân. Mỗi con người là một vịnh nhỏ đến cùng và tất cả như nhau. Ông có một lần được thừa nhận ở bên phải của lý do được thực hiện một freeman bất động sản toàn bộ. Những gì Plato đã nghĩ, anh ta có thể nghĩ; những gì một vị thánh có cảm thấy, ông có thể cảm thấy; những gì bất cứ lúc nào đã befallen bất kỳ người đàn ông, ông có thể hiểu. Người đã truy cập vào cái trí phổ quát là một bữa tiệc cho tất cả đó là hoặc có thể được thực hiện, cho đây là các đại lý duy nhất và có chủ quyền." 15 đã là chỉ là một khởi động. Tiểu luận của Emerson "Over-soul" cũng clobbered tôi. Các linh hồn hơn, Emerson nói, là "rằng sự thống nhất... trong đó mỗi của con người cụ thể chứa và thực hiện một với tất cả các..." Ông giải thích, "chúng ta sống trong kế, trong phân chia, vùng, trong hạt. Trong khi chờ đợi trong người đàn ông là linh hồn của toàn bộ; sự im lặng khôn ngoan; vẻ đẹp phổ quát, mà mỗi một phần và hạt đều liên quan đến, một vĩnh cửu. Và quyền lực sâu này mà chúng tôi tồn tại và có beatitude là tất cả có thể truy cập cho chúng tôi, là không chỉ tự sufficing và hoàn hảo trong mỗi giờ, nhưng việc nhìn thấy và những điều đã được thấy, seer và những cảnh tượng, chủ đề và đối tượng, là một. Chúng ta thấy thế giới mảnh bằng mảnh, như mặt trời, mặt trăng, động vật, cây; "nhưng toàn bộ, trong đó chúng chiếu phần, là linh hồn." 16 đã là các công cụ mạnh mẽ cho một thiếu niên Texas, nhưng tôi đã mua mà mảnh nhỏ của văn học nổ ngay sau đó và ở đó. Nó đã là kho tàng riêng của tôi cho đến khi tôi mất nó một nơi nào đó trong nhiều di chuyển tiếp theo trong vài năm tới. Tôi cũng mất liên lạc với Emerson trong trường đại học, trường học y tế và đào tạo sau đại học của tôi. Ông chết đuối bởi worldview vật chất mà tôi kéo, như đã tất cả những người trẻ tuổi của thế hệ của tôi theo đuổi một sự nghiệp trong y học. Không có phương pháp tiếp cận khác được chấp nhận trong giáo dục khoa học rất nhiều của tôi. Smug triumphalism là trong không khí. Những người cần Emerson và linh hồn hơn khi lý thuyết của mọi thứ dựa trên vật lý có vẻ trong tầm tay? Mặc dù trong nhiều năm tôi đã cho trái tim của tôi để những người xem dựa trên vật lý, tôi tiếp tục thực hiện Emerson một nơi nào đó sâu bên trong. Nhìn lại, tôi tin rằng tiếp xúc đầu tiên của tôi với anh ta đã giúp immunize tôi chống lại hoàn toàn capitulating để vật chất giả giải thích về tâm trí và ý thức. Miễn dịch nào chứng minh để được suốt đời. Không Emerson là chịu trách nhiệm về quan điểm phát triển của tôi; nó chỉ là rằng ông là kích thích ban đầu ở oyster xung quanh mà một cái gì đó lớn. Một cái tâm: Cổ đại và hiện đạiDossey M.D., Larry (2013-10-01). One Mind: How Our Individual Mind Is Part of a Greater Consciousness and Why It Matters (Kindle Locations 483-512). Hay House, Inc.. Kindle Edition.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nghịch lý thay, một trong những thách thức lớn của chúng tôi là với các nhà khoa học tự. Các nhà khoa học thường chê bai mù chữ khoa học của học sinh và công chúng, nhưng trớ trêu thay, một hình thức song song của khoa học mù chữ tồn tại giữa các nhà khoa học. Nó chủ yếu là kết quả của kiên trì bỏ qua các bằng chứng thực nghiệm cho một không cục bộ, thống nhất khía cạnh của tâm. Nhà vật lý Nobel Brian Josephson, thuộc Đại học Cambridge, gọi đây là "sự hoài nghi về tâm lý." 10 sự hoài nghi về bệnh lý gây ra biết được các nhà khoa học thế kỷ 18 để nhà nước, với sự chắc chắn tuyệt đối và bất chấp hold-trong-tay của bạn bằng chứng, rằng các thiên thạch không tồn tại bởi vì "đá không thể rơi từ trên trời xuống," như Antoine Lavoisier, người khám phá ra oxy, đảm bảo các đồng nghiệp của ông tại Viện Hàn lâm Pháp. 11 Như một kết quả của định kiến này, các nhà khoa học đã xấu hổ đối phó với vấn đề này. Không có nhu cầu được coi là lỗi thời và mê tín dị đoan, họ bị loại bỏ toàn bộ các bộ sưu tập của các thiên thạch, như Imperial Lịch sử Tự nhiên Collection ở Vienna. Hôm nay hầu như không có một mẫu vật duy nhất có trước năm 1790, ngoại trừ cho các thiên thạch 280-pound rơi tại Alsace vào năm 1492, bây giờ nằm trong tòa thị chính của Ensisheim ở đông bắc nước Pháp. Loại đá này đã bị rơi xuống từ bầu trời chỉ đơn giản là quá nặng đối với những người không tin bệnh lý để nâng. 12 lượt xem không kém giáo điều vẫn tồn tại. Nhiều nhà khoa học hiện nay nhấn mạnh rằng ý thức, thiên thạch tương đương hiện tại của chúng tôi, không thể biểu hiện bên ngoài ranh giới của não và cơ thể, mặc dù hàng trăm nghiên cứu cho thấy nếu không. Aggressive, hubristic hoài nghi bệnh lý đã trở thành một cái gì đó của một môn thể thao máu trong số rất nhiều người vật chất tâm-bằng-não trong cộng đồng khoa học. Những cá nhân này dường như ganh đua với nhau cho những người có thể đưa ra các thông minh nhất, nhất putdown trào phúng của các loại thông tin, chúng tôi sẽ kiểm tra, bất chấp thực tế rằng tỷ lệ cược chống lại một lời giải thích cơ hội cho nhiều người trong số những phát hiện này là thiên văn. Đây không chỉ là một sự ô nhục cho truyền thống khoa học; nó cũng là một trò chơi nguy hiểm vì nó làm giảm "niềm hy vọng của sự khôn ngoan" chúng ta cần cho sự sống còn. Nếu khôn ngoan chúng ta cần là để phát triển và tạo sự khác biệt, các nhà khoa học phải đi bộ nói chuyện của họ. Điều này có nghĩa là theo kết quả thực nghiệm bất cứ nơi nào họ dẫn. Vì vậy, nó không chỉ là giáo dân đã phải làm một phần của họ nếu chúng ta muốn tồn tại và phát triển. Các nhà khoa học phải làm như vậy bằng cách ngừng hy sinh quả thực nghiệm để bảo vệ những quan niệm thú cưng của họ về cách thức nên cư xử. Có mẫu mực phân biệt, như chúng ta sẽ thấy. Schrödinger, Arthur Eddington, James Jeans, Kurt Godel, Gregory Bateson, Bohm, và những người đã hỗ trợ một phổ quát, nhìn thống nhất của ý thức đã chỉ ra con đường. Einstein thấy rõ ràng rằng sự sống còn của chúng tôi phụ thuộc vào một quá trình chuyển đổi từ ý thức của bản thân bị cô lập với một mức độ mở rộng của nhận thức đó bao gồm tất cả chúng sinh. Ông nói, "Một con người là một phần của toàn bộ, được gọi là bởi chúng tôi 'vũ trụ', một phần bị hạn chế về thời gian và không gian. Ông kinh nghiệm nghĩ và cảm xúc của mình như là một cái gì đó tách biệt với rest- một loại ảo giác quang học của ý thức của mình. Ảo tưởng này là một loại tù cho chúng ta, chúng ta phải hạn chế các quyết định cá nhân của chúng ta và tình cảm của một vài người gần chúng ta. Nhiệm vụ của chúng ta phải giải phóng mình khỏi nhà tù này bằng cách mở rộng vòng tròn của chúng ta về lòng từ bi để nắm lấy tất cả các sinh vật sống và toàn thể thiên nhiên trong vẻ đẹp của nó. "13 Nếu không làm như vậy nguy cơ tàn phá toàn cầu. Như Einstein đã viết trong một bức thư gửi cho Tổng thống Truman vào năm 1950, "Tôi không biết với những vũ khí chiến tranh thế giới III sẽ được chiến đấu, nhưng chiến tranh thế giới IV sẽ được chiến đấu với gậy gộc và đá." 14 Trong thời gian đơn giản đó không phải là rất quan trọng để sức khỏe tổng thể của hành tinh và tương lai của nhân loại như thế nào bất kỳ cá nhân nào cư xử. Thế giới tự nhiên chứa bộ đệm thấm có khả năng trung hòa sự ngu ngốc của con người thậm chí còn lớn. Thời gian đã trôi qua. Phòng của chúng tôi cho các lỗi đang giảm đi. Nhiều nhà khoa học tin rằng những điểm mấu chốt không thể đảo ngược lờ mờ. Không giống như các thế hệ trước đó, chúng ta có thể ngắm nhìn một kết thúc. Khái niệm Một Tâm là khoa học, triết học, và tâm linh, nhưng nó cũng là vô cùng thiết thực. Đó là về sự tồn tại, hình thức cao nhất của thực tiễn. Đó là về triệu tập các thiên thần tốt hơn về bản chất của chúng tôi. Đó là về tiết kiệm da của chúng ta và những người của các thế hệ tương lai là tốt.
Emerson và tôi Trong các văn bản của cuốn sách này, tôi thường nghĩ về cách tôi đến để tin rằng ý thức là một. Không có gì trong sự giáo dục của tôi và trường đại học tiếp theo và đào tạo y tế chỉ theo hướng này. Giống như hầu hết người Mỹ, tôi đã được nuôi dưỡng bằng niềm tin vào giá trị và thành tích cá nhân. Tuy nhiên, sự nhấn mạnh văn hóa chúng ta về cá tính không bao giờ hoàn toàn phù hợp. Một cái gì đó quan trọng, một cái gì đó không nói ra, dường như mất tích. Sự ảnh hưởng sâu sắc nhất nudging tôi hướng tới khái niệm của Nhất Tâm đã lớn lên như một đôi giống hệt nhau. Anh trai tôi và tôi, từ thời thơ ấu sớm nhất và cho đến ngày nay, đã cảm thấy được liên kết trong ý thức ở một mức độ cơ bản. Đây không phải là duy nhất cho chúng ta; nhiều cặp song sinh giống hệt nhau có cảm giác tương tự. Khi tôi 16 tuổi, một sự kiện quan trọng xảy ra, và nó vẫn còn làm cháy trong trí nhớ của tôi. Tôi vấp, khá tình cờ, vào một bản bìa mềm của bài tiểu luận Ralph Waldo Emerson. Phát hiện này xảy ra vào một buổi tối trong Evans Corner thuốc, hangout teen nhỏ Groesbeck, Texas, thị trấn gần nhất trang trại của chúng tôi. Việc thu hút lớn đối với thanh thiếu niên là đài phun nước soda. Cuốn sách Emerson là trong một trong những xoay kệ trưng bày dây gần đó. Emerson dường như khá lạc lõng giữa miền Tây giá rẻ và tiểu thuyết bí ẩn, nhưng bằng cách nào đó tôi đã rút ra cho anh ta. Vô thức mở cuốn sách để trang một, những lời gobsmacked tôi: "Có một tâm chung cho tất cả những người đàn ông cá nhân. Mỗi người là một vịnh nhỏ với cùng và để tất cả cùng. Ông được một lần thừa nhận quyền của lý trí được làm một người tự do của toàn bộ bất động. Những gì Plato đã nghĩ, anh có thể nghĩ; những gì một vị thánh đã cảm thấy, anh có thể cảm thấy; những gì bất cứ lúc nào cũng xảy đến với bất kỳ người đàn ông, anh ta có thể hiểu được. Ai có quyền truy cập vào tâm vũ trụ này là một bên tất cả những gì hoặc có thể được thực hiện, đây là đại lý duy nhất, có chủ quyền. "15 Đó chỉ là khởi động. Bài tiểu luận của Emerson "Over-soul" cũng clobbered tôi. Over-soul, Emerson nói, là "rằng Unity ... mà trong đó con người cụ thể của mỗi người được chứa và nên một với tất cả khác ..." Ông giải thích, "Chúng ta sống tiếp, trong bộ phận, từng phần, trong hạt. Trong khi đó bên trong con người là linh hồn của toàn bộ; sự im lặng khôn ngoan; vẻ đẹp phổ quát, mà mỗi phần và hạt là có liên quan như nhau, ONE vĩnh cửu. Và sức mạnh sâu này mà chúng ta đang tồn tại và có mối phúc thật là tất cả các truy cập đến chúng tôi, không chỉ tự túc và hoàn hảo trong mỗi giờ, nhưng là hành vi nhìn và điều nhìn thấy, các nhà tiên tri và những cảnh tượng, chủ thể và đối tượng , là một. Chúng tôi thấy các mảnh thế giới của mảnh, như mặt trời, mặt trăng, các con vật, cây; nhưng toàn bộ, trong đó chúng được chiếu sáng phần, là linh hồn. "16 Đó là các công cụ mạnh mẽ cho một teen Texas, nhưng tôi mua là đôi chút về văn học nổ ngay lúc đó. Đó là kho tàng tư nhân của tôi cho đến khi tôi mất nó ở đâu đó trong suốt nhiều động thái tiếp theo sau trong vài năm tới. Tôi cũng mất liên lạc với Emerson trong trường đại học của tôi, y tế trường học, và đào tạo sau đại học. Ông bị át đi bởi thế giới quan duy vật vào mà tôi đã được kéo, cũng như tất cả những người trẻ thuộc thế hệ tôi, những người theo đuổi một sự nghiệp trong y học. Không có phương pháp tiếp cận khác đã được chấp nhận trong giáo dục khoa học của tôi rất nhiều. Một hân hoan chiến thắng tự mãn trong không khí. Ai cần Emerson và Over-linh hồn khi lý thuyết của Tất cả mọi thứ dựa trên vật lý dường như trong tầm tay? Mặc dù trong nhiều năm, tôi đã cho trái tim của tôi để những quan điểm dựa trên vật lý, tôi tiếp tục thực hiện Emerson nơi nào đó sâu bên trong. Nhìn lại, tôi tin rằng tiếp xúc đầu tiên của tôi với anh ấy đã giúp tôi chống lại chủng ngừa hoàn toàn capitulating tới vật chất giả thuyết minh của tâm trí và ý thức. Khả năng miễn dịch sẽ chứng minh được suốt đời. Không phải là Emerson đã chịu trách nhiệm cho quan điểm tiến hóa của tôi; nó chỉ rằng ông là chất kích thích ban đầu trong hàu quanh đó một cái gì lớn. The One Mind: cổ đại và hiện đại Dossey MD, Larry (2013/10/01). Nhất Tâm: Làm thế nào tâm cá nhân của chúng tôi là một phần của một ý thức Greater và Tại sao It Matters (Kindle Locations 483-512). Hay House, Inc .. Kindle Edition.

đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: