Whenever a good child dies, an angel of God comes down from heaven, ta dịch - Whenever a good child dies, an angel of God comes down from heaven, ta Việt làm thế nào để nói

Whenever a good child dies, an ange

Whenever a good child dies, an angel of God comes down from heaven, takes the dead child in his arms, spreads out his great white wings, and flies with him over all the places which the child had loved during his life. Then he gathers a large handful of flowers, which he carries up to the Almighty, that they may bloom more brightly in heaven than they do on earth. And the Almighty presses the flowers to His heart, but He kisses the flower that pleases Him best, and it receives a voice, and is able to join the song of the chorus of bliss.”

These words were spoken by an angel of God, as he carried a dead child up to heaven, and the child listened as if in a dream. Then they passed over well-known spots, where the little one had often played, and through beautiful gardens full of lovely flowers.

“Which of these shall we take with us to heaven to be transplanted there?” asked the angel.

Close by grew a slender, beautiful, rose-bush, but some wicked hand had broken the stem, and the half-opened rosebuds hung faded and withered on the trailing branches.

“Poor rose-bush!” said the child, “let us take it with us to heaven, that it may bloom above in God’s garden.”

The angel took up the rose-bush; then he kissed the child, and the little one half opened his eyes. The angel gathered also some beautiful flowers, as well as a few humble buttercups and heart’s-ease.

“Now we have flowers enough,” said the child; but the angel only nodded, he did not fly upward to heaven.

It was night, and quite still in the great town. Here they remained, and the angel hovered over a small, narrow street, in which lay a large heap of straw, ashes, and sweepings from the houses of people who had moved. There lay fragments of plates, pieces of plaster, rags, old hats, and other rubbish not pleasant to see. Amidst all this confusion, the angel pointed to the pieces of a broken flower-pot, and to a lump of earth which had fallen out of it. The earth had been kept from falling to pieces by the roots of a withered field-flower, which had been thrown amongst the rubbish.

“We will take this with us,” said the angel, “I will tell you why as we fly along.”

And as they flew the angel related the history.

“Down in that narrow lane, in a low cellar, lived a poor sick boy; he had been afflicted from his childhood, and even in his best days he could just manage to walk up and down the room on crutches once or twice, but no more. During some days in summer, the sunbeams would lie on the floor of the cellar for about half an hour. In this spot the poor sick boy would sit warming himself in the sunshine, and watching the red blood through his delicate fingers as he held them before his face. Then he would say he had been out, yet he knew nothing of the green forest in its spring verdure, till a neighbour’s son brought him a green bough from a beech-tree. This he would place over his head, and fancy that he was in the beechwood while the sun shone, and the birds carolled gayly. One spring day the neighbour’s boy brought him some field-flowers, and among them was one to which the root still adhered. This he carefully planted in a flower-pot, and placed in a window-seat near his bed. And the flower had been planted by a fortunate hand, for it grew, put forth fresh shoots, and blossomed every year. It became a splendid flower-garden to the sick boy, and his little treasure upon earth. He watered it, and cherished it, and took care it should have the benefit of every sunbeam that found its way into the cellar, from the earliest morning ray to the evening sunset. The flower entwined itself even in his dreams—for him it bloomed, for him, spread its perfume, and it gladdened his eyes. And it was to the flower that he turned, even in death, when the Lord called him. He has been one year with God. During that time the flower has stood in the window, withered and forgotten, till at length cast out among the sweepings into the street, on the lodgers’ removal day. And this poor flower, withered and faded as it is, we have added to our nosegay, because it gave more real joy than the most beautiful flower in the garden of a queen.”

“But how do you know all this?” asked the child whom the angel was carrying to heaven.

“I know it,” said the angel, “because I myself was the poor sick boy who walked upon crutches, and I know my own flower well.”

Then the child opened his eyes and looked into the glorious happy face of the angel, and at the same moment they found themselves in that heavenly home where all is happiness and joy. And God pressed the dead child to His heart, and wings were given him so that he could fly with the angel, hand in hand. Then the Almighty pressed all the flowers to His heart; but He kissed the withered field-flower, and it received a voice. Then it joined in the song of the angels, who surrounded the throne, some near, and others in a distant circle, but all equally happy. They all joined in the chorus of praise, both great and small,—the good, happy child, and the poor field-flower, that once lay withered and cast away on a heap of rubbish in a narrow, dark street.

0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Bất cứ khi nào một đứa trẻ tốt chết, một thiên sứ của Thiên Chúa đi xuống từ trời, mất con chết trong cánh tay của mình, lây lan ra đôi cánh trắng tuyệt vời của mình, và bay với anh ta trên tất cả các nơi mà các con có yêu thương trong cuộc sống của mình. Sau đó, ông thu thập một số ít lớn của Hoa, mà ông mang đến Đấng toàn năng, mà họ có thể nở hơn sáng ở trên trời hơn là trên trái đất. Và Đấng toàn năng ép hoa để trái tim của mình, nhưng ông hôn hoa mà vui lòng anh ta tốt nhất, và nó nhận được một giọng nói, và có thể tham gia bài hát của dàn hợp xướng của hạnh phúc."Các từ được nói bởi một thiên sứ của Thiên Chúa, khi ông mang một đứa trẻ chết đến thiên đường, và con đã nghe như thể trong một giấc mơ. Sau đó họ vượt qua trên điểm nổi tiếng, nơi một chút có thường chơi, và thông qua khu vườn xinh đẹp đầy đủ của Hoa đáng yêu."Mà số này sẽ chúng tôi có với chúng tôi để Thiên đàng để được cấy có?" hỏi thiên sứ.Đóng bởi đã tăng trưởng một mảnh mai, đẹp, rose-bush, nhưng một số wicked tay đã hỏng các thân cây, và mở ra một nửa rosebuds treo phai mờ và héo trên các cành dấu."Nghèo rose-bush!" nói các trẻ em, "Hãy để chúng tôi mang nó theo chúng ta lên trời, rằng nó có thể nở ở trên trong khu vườn của Thiên Chúa."Các thiên sứ đã lên rose-bush; sau đó ông hôn con, và một chút một nửa mở mắt. Các thiên sứ thu thập cũng là một số Hoa đẹp, cũng như một vài khiêm tốn buttercups và heart's-ease."Bây giờ chúng tôi có hoa đủ," ông trẻ em; nhưng các thiên sứ chỉ gật đầu, ông đã không bay lên đến thiên đàng.It was night, and quite still in the great town. Here they remained, and the angel hovered over a small, narrow street, in which lay a large heap of straw, ashes, and sweepings from the houses of people who had moved. There lay fragments of plates, pieces of plaster, rags, old hats, and other rubbish not pleasant to see. Amidst all this confusion, the angel pointed to the pieces of a broken flower-pot, and to a lump of earth which had fallen out of it. The earth had been kept from falling to pieces by the roots of a withered field-flower, which had been thrown amongst the rubbish.“We will take this with us,” said the angel, “I will tell you why as we fly along.”And as they flew the angel related the history.“Down in that narrow lane, in a low cellar, lived a poor sick boy; he had been afflicted from his childhood, and even in his best days he could just manage to walk up and down the room on crutches once or twice, but no more. During some days in summer, the sunbeams would lie on the floor of the cellar for about half an hour. In this spot the poor sick boy would sit warming himself in the sunshine, and watching the red blood through his delicate fingers as he held them before his face. Then he would say he had been out, yet he knew nothing of the green forest in its spring verdure, till a neighbour’s son brought him a green bough from a beech-tree. This he would place over his head, and fancy that he was in the beechwood while the sun shone, and the birds carolled gayly. One spring day the neighbour’s boy brought him some field-flowers, and among them was one to which the root still adhered. This he carefully planted in a flower-pot, and placed in a window-seat near his bed. And the flower had been planted by a fortunate hand, for it grew, put forth fresh shoots, and blossomed every year. It became a splendid flower-garden to the sick boy, and his little treasure upon earth. He watered it, and cherished it, and took care it should have the benefit of every sunbeam that found its way into the cellar, from the earliest morning ray to the evening sunset. The flower entwined itself even in his dreams—for him it bloomed, for him, spread its perfume, and it gladdened his eyes. And it was to the flower that he turned, even in death, when the Lord called him. He has been one year with God. During that time the flower has stood in the window, withered and forgotten, till at length cast out among the sweepings into the street, on the lodgers’ removal day. And this poor flower, withered and faded as it is, we have added to our nosegay, because it gave more real joy than the most beautiful flower in the garden of a queen.”“But how do you know all this?” asked the child whom the angel was carrying to heaven.“I know it,” said the angel, “because I myself was the poor sick boy who walked upon crutches, and I know my own flower well.”Then the child opened his eyes and looked into the glorious happy face of the angel, and at the same moment they found themselves in that heavenly home where all is happiness and joy. And God pressed the dead child to His heart, and wings were given him so that he could fly with the angel, hand in hand. Then the Almighty pressed all the flowers to His heart; but He kissed the withered field-flower, and it received a voice. Then it joined in the song of the angels, who surrounded the throne, some near, and others in a distant circle, but all equally happy. They all joined in the chorus of praise, both great and small,—the good, happy child, and the poor field-flower, that once lay withered and cast away on a heap of rubbish in a narrow, dark street.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Bất cứ khi nào một đứa trẻ ngoan chết, một thiên thần của Thiên Chúa từ trời xuống, có những đứa trẻ đã chết trong vòng tay của mình, lan rộng ra đôi cánh trắng tuyệt vời của mình, và bay với anh ta hơn tất cả những nơi mà em đã yêu trong suốt cuộc đời mình. Sau đó ông tập hợp một số lượng lớn hoa, mà ông mang lên đến Đấng Toàn Năng, rằng họ có thể nở hoa rực rỡ hơn trong thiên đàng hơn họ làm trên trái đất. Và Đấng Toàn năng ép hoa để trái tim của anh, nhưng Anh hôn hoa đẹp lòng Ngài tốt nhất, và nó nhận được một giọng nói, và có thể tham gia các bài hát của dàn hợp xướng của hạnh phúc. "Những lời này được nói ra bởi một thiên thần của Thiên Chúa, như anh mang một đứa trẻ đã chết lên trời, và các con nghe, nếu như trong một giấc mơ. Sau đó, họ đi qua các điểm nổi tiếng, nơi một chút đã thường chơi, và qua những khu vườn xinh đẹp đầy hoa đáng yêu. "Mà trong số này chúng ta sẽ đi với chúng tôi đến thiên đường để được cấy ghép đó?" Hỏi những thiên thần. Gần lớn một mảnh mai, xinh đẹp, hoa hồng, cây bụi, nhưng một số tay độc ác đã bị phá vỡ thân, và rosebuds mở hé hung nhạt dần và héo trên cành đuôi. "Poor tăng-bụi!" cho biết các con ", chúng ta hãy mang nó theo . chúng ta lên Trời, mà nó có thể nở trên trong vườn của Thiên Chúa "Các thiên thần đã lên hồng bụi; sau đó anh hôn con, và ít một nửa mở mắt ra. . Các thiên thần cũng thu thập một số hoa đẹp, cũng như một vài mao lương khiêm tốn và heart's-dễ dàng "Bây giờ chúng tôi có đủ hoa," đứa trẻ nói; nhưng thiên thần chỉ gật đầu, ông không bay lên thiên đàng. Đó là đêm, và lặng tại thị trấn lớn. Ở đây họ được giữ lại, và các thiên thần bay lượn trên một nhỏ, đường hẹp, trong đó đặt một đống lớn của rơm, tro, và do quét từ những ngôi nhà của những người đã di chuyển. Có đặt mảnh vỡ của tấm, miếng thạch cao, giẻ rách, mũ cũ, và rác thải khác không thú vị để xem. Giữa tất cả sự nhầm lẫn này, các thiên thần chỉ vào các mảnh vỡ của một hoa nồi, và một cục đất đó đã rơi ra khỏi nó. Trái đất đã được lưu giữ từ rơi ra từng mảnh bởi gốc rễ của một trường hoa khô héo, mà đã bị ném giữa đống rác. "Chúng tôi sẽ thực hiện việc này với chúng tôi", thiên sứ, "Tôi sẽ cho bạn biết lý do tại sao khi chúng tôi bay cùng . "Và khi họ bay thiên thần liên quan đến lịch sử." Down ở chỗ đường hẹp, trong hầm thấp, sống một cậu bé bị bệnh người nghèo; ông đã được ảnh hưởng từ thời thơ ấu của mình, và thậm chí cả trong những ngày tốt nhất của mình, ông chỉ có thể quản lý để đi bộ lên và xuống phòng chống nạng một lần hoặc hai lần, nhưng không nhiều. Trong một số ngày trong mùa hè, những tia nắng sẽ nằm trên sàn của tầng hầm trong khoảng nửa giờ. Trong chỗ này cậu bé bị bệnh nghèo sẽ ngồi ấm mình trong ánh nắng mặt trời, và xem máu đỏ qua những ngón tay của mình như ông đã tổ chức cho họ đi trước mình. Sau đó, anh ấy sẽ nói ông đã được ra, nhưng ông không biết gì về rừng xanh trong cây xanh mùa xuân của nó, cho đến khi con trai của một người hàng xóm đưa ông một cành cây xanh từ một cây sồi-tree. Điều này ông sẽ đặt trên đầu của mình, và tưởng tượng rằng ông đã ở trong gỗ sồi trong khi tỏa sáng mặt trời, và các loài chim carolled gayly. Một ngày mùa xuân cậu bé hàng xóm đưa anh ta một số lĩnh vực-hoa, và trong số đó là một trong những mà gốc vẫn tôn trọng. Điều này ông trồng một cách cẩn thận trong một hoa nồi, và được đặt trong một cửa sổ chỗ ngồi gần giường của mình. Và hoa đã được trồng bởi một bàn tay may mắn, vì nó đã lớn, đưa ra măng tươi và nở mỗi năm. Nó đã trở thành một vườn hoa lộng lẫy để các cậu bé bị bệnh, và kho báu nhỏ của mình trên mặt đất. Ông tưới nó, và ấp ủ nó, và đã chăm sóc nó nên có lợi ích của mỗi tia nắng mà tìm đường vào hầm, từ tia sáng sớm đến hoàng hôn buổi tối. Các hoa quấn thân ngay cả trong những giấc mơ của mình, cho anh nó nở rộ, với anh, lan truyền nước hoa của nó, và nó gladdened mắt. Và nó đã được các bông hoa đó ông quay lại, ngay cả trong cái chết, khi Chúa gọi ông. Ông đã được một năm với Thiên Chúa. Trong thời gian đó các hoa đã đứng ở cửa sổ, khô héo và bị quên lãng, cho đến lúc chiều dài quăng ra giữa các do quét vào các đường phố, trong ngày loại bỏ các 'khách trọ. Và hoa nghèo này, héo tàn đi như nó là, chúng tôi đã thêm vào bó hoa thơm của chúng tôi, bởi vì nó đã cho niềm vui thực sự hơn các bông hoa đẹp nhất trong vườn của một nữ hoàng. "" Nhưng làm thế nào để bạn biết tất cả điều này? "Người con người mà các thiên thần đã mang đến thiên đàng. "Tôi biết điều đó," cho biết các thiên thần ", vì bản thân tôi là cậu bé bị bệnh người nghèo đi trên nạng, và tôi biết hoa của riêng tôi nữa." Sau đó các con mở mắt ra và nhìn vào khuôn mặt hạnh phúc vinh quang của các thiên thần, và cùng lúc đó họ thấy mình trong đó nhà trên trời, nơi tất cả là hạnh phúc và niềm vui. Và Thiên Chúa ép đứa trẻ đã chết để trái tim của anh, và cánh đã đưa cho ông để ông có thể bay với các thiên thần, tay trong tay. Sau đó, toàn năng ép tất cả các hoa với trái tim của Ngài; nhưng Ngài hôn teo trường hoa, và nó nhận được một giọng nói. Sau đó, nó tham gia vào các bài hát của các thiên thần, người vây quanh ngai vàng, một số gần, và những người khác trong một vòng tròn ở xa, nhưng tất cả đều hạnh phúc. Tất cả họ đều tham gia vào dàn hợp xướng những lời khen ngợi, cả lớn và nhỏ, -the tốt, hạnh phúc con, và người nghèo trường hoa, rằng một khi lay khô héo và quăng vào một đống rác ở một con phố tối tăm chật hẹp.



























đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: