Off the coast of Cornwall, at the southern tip of the UK, on a clear d dịch - Off the coast of Cornwall, at the southern tip of the UK, on a clear d Việt làm thế nào để nói

Off the coast of Cornwall, at the s

Off the coast of Cornwall, at the southern tip of the UK, on a clear day, the Isles of Scilly can be seen at some distance. Those islands, some say, are the peaks of a sunken land that was a prosperous kingdom in the days of yore.

Others say this legendary kingdom, known as Lyonnesse, was not in the location of the Scilly Islands, but rather between those islands and the mainland—a bridge of land connecting the two. Still others say Lyonnesse was actually a place in France, directly across the English Channel from Cornwall, known as Saint-Pol-de-Léon in Brittany.

Map-UK-France-2-2Some say Lyonnesse was a single landmass, now broken up into islands (the Scilly Islands 30 miles off Cornwall’s coast) by a rising sea. Some say Lyonnesse was a land bridge between St. Michael’s Mount in Cornwall and the Scilly Islands. Some say “Lyonnesse” refers to the region of Saint-Pol-de-Léon, France. (Google Maps)
Lyonnesse was first mentioned in Sir Thomas Mallory’s 15th century work, “Le Morte d’Arthur.” In this famed and influential rendition of the Arthurian legends, Mallory named Lyonnesse as the homeland of Tristan. Embroiled in a tragic love affair with Iseult, the wife of his kin and king, Mark, Tristan never had a chance to live out his days in Lyonnesse even if it didn’t sink. King Mark killed him, according to Mallory’s version of the tale.

In the 19th century, Alfred, Lord Tennyson, in his narrative poem collection, “Idylls of the King,” named Lyonnesse as the site of King Arthur’s demise. Tennyson wrote of Arthur’s combat with Sir Mordred:

Then rose the King and moved his host by night
And ever pushed Sir Mordred, league by league,
Back to the sunset bound of Lyonnesse—
A land of old upheaven from the abyss
By fire, to sink into the abyss again;
Where fragments of forgotten peoples dwelt,
And the long mountains ended in a coast
Of ever-shifting sand, and far away.
By fire, to sink into the abyss again;
Where fragments of forgotten peoples dwelt,
And the long mountains ended in a coast
Of ever-shifting sand, and far away
The phantom circle of a moaning sea.

An illustration by N.C. Wyeth of King Arthur and Mordred in the 1922 book, "The Boy's King Arthur: Sir Thomas Malory's History of King Arthur and His Knights of the Round Table." (Wikimedia Commons)An illustration by N.C. Wyeth of King Arthur and Mordred in the 1922 book, “The Boy’s King Arthur: Sir Thomas Malory’s History of King Arthur and His Knights of the Round Table.” (Wikimedia Commons)
The Case for Lyonnesse Being Off the Coast of Cornwall

William Camden, in his 1586 work, “Britannia,” referred to Lyonnesse as the submerged land extending from St. Michael’s Mount (on the mainland of Cornwall) out to the Scilly Isles. According to Encyclopedia Britannica, Camden took the name of Lyonnesse from a manuscript by the Cornish antiquary Richard Carew.

Carew may have conflated multiple stories, according to Adrian David Hugh Bivar of the University of London. Bivar wrote in a paper titled “Lyonnesse: The Evolution of a Fable”: “Quite insignificant Cornish beliefs in minor losses of land were expanded and exaggerated by ‘learned’ additions from similar stories independently current in Normandy and Brittany, and how to the product the name of ‘Lyonnesse’ was attached, probably by the Cornish antiquary, Richard Carew, in the reign of Queen Elizabeth.”

MORE:
Atlantis May Have Been in Bolivia?
Wizards: Did They Exist?
A 15th century account of a journey made by William of Worcester also refers to a submerged land extending to the Scilly Isles. This land of Lyonnesse was said to boast 140 church towers, fertile cultivated land, and a well-to-do populace.

“The Penny Cyclopaedia of the Society for the Diffusion of Useful Knowledge,” published in 1841 by Charles Knight states that, should a settlement have existed on a now-sunken land between Cornwall and the Scilly Isles, it must have submerged before Christianity and churches reached this area.

A point on the Scilly Isles known as St. Mary's Pulpit. (Wikimedia Commons)A point on the Scilly Isles known as St. Mary’s Pulpit. (Wikimedia Commons)
The book states that Strabo, a 1st century Greek geographer and history, wrote about the Scilly Islands and his description does not mention such a land. This suggests Lyonnesse may already have submerged if it existed and the reports of Lyonnesse’s churches would be erroneous.

Ancient Romans inhabited the Scilly Isles and spoke of it as a singular land mass rather than multiple islands, supporting the idea that the land was later submerged. In Dorothy Dudley’s, “Excavations on Nor’nour in the Isles of Scilly, 1962–6,” published in the Journal of Archaeology in 1967, she wrote that there is evidence for the early and gradual submergence of the archipelago. Roman coins dating up to the 4th century A.D. were found on the isles during these excavations in the ’60s. It is also clear that the isles were inhabited as far back as 1200 B.C. by various settlers including some migrating from Brittany, northern France.

The Case for Lyonnesse Being Off the Coast of France

Lyonnesse may have referred to the region around Saint-Pol-de-Léon in Brittany, France, according to the Encyclopedia Britannica.

Interestingly, Epoch Times learned of a similar tale of a sunken land in Brittany. The city is known as Ys or Ker Ys. The story varies slightly, as such stories do, from version to version, but essentially it tells of King Gradlon of Brittany who built a splendid city by the sea for his daughter, Dahut.

Dahut’s moral degeneracy, however, was the downfall of the city. It is a tale like that of Sodom and Gomorrah in the Bible and like many other tales of sunken or devastated lands in history wiped out by divine forces for their decadence and degeneration.

Dahut would take a new lover to bed every night and have each one murdered the next morning, the bodies of these men thrown into the sea. A man dressed in red appeared in the city to woo her, and she fell in love. She was convinced by him to hand over the keys to the bronze floodgates that held the sea at bay, protecting the city. This man of mystery then opened the gates and the ocean rushed in, destroying the city and submerging it forever.

The king, a good man, was the only one to escape, aided by a saint and a magical horse.

Another legend related to Lyonnesse tells of Trevilian (or Trevelyan), the sole survivor of a dramatic deluge, whose white horse carried him to safety. The National Coastwatch Institution (NCI), a volunteer organization that watches the UK shores, wrote on its website: “The interesting link with reality is that the Vyvyans, one of the most famous Cornish families and landowners in Penwith for centuries, still have as their family crest a white horse saddled … an artistic reminder of that famous white horse from Lyonnesse. It’s also said the Vyvyans keep a white horse in their stables at Trelowarren, on the mainland saddled and waiting for any such crisis.”

Although the NCI reports that in the late 1900s people said they caught glimpses of city remnants below the water, and some have said pieces of buildings have been hauled up by fishermen, it seems no concrete evidence of the lost land have been obtained and studied.

Unfortunately, much of what we can piece together about the submergence of the Scilly Isles or any other land in this region depends on alternately conflicting and overlapping legends. The truth on which the Arthurian legends may have been based is a wider debate. It seems that various authors told the story of King Arthur (and his associates, such as Tristan and Lancelot) from varying perspectives throughout history, perhaps resurfacing actual events from the past but recasting them in a setting and manner relevant to the authors’ contemporaries.

Follow @TaraMacIsaac on Twitter, visit the Epoch Times Beyond Science page on Facebook, and subscribe to the Beyond Science newsletter to continue exploring ancient mysteries and the new frontiers of science!
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Ngoài khơi bờ biển Cornwall, ở mũi phía nam của Anh, vào một ngày rõ ràng, quần đảo Scilly có thể được nhìn thấy ở khoảng cách một số. Những hòn đảo, một số nói, là các đỉnh núi của một vùng đất trũng là một Vương Quốc thịnh vượng trong những ngày của ngày xưa.Những người khác nói Vương Quốc huyền thoại này, được gọi là Lyonnesse, đã không ở vị trí của quần đảo Scilly, nhưng thay vào đó giữa các đảo và đất liền — một cây cầu đất nối hai. Vẫn còn những người khác nói Lyonnesse đã là thực sự là một nơi ở Pháp, trực tiếp trên kênh đào Anh từ Cornwall, được gọi là Saint-Pol-de-Léon Bretagne.Bản đồ-UK-Pháp-2-2Some nói Lyonnesse là một lục địa duy nhất, bây giờ được chia nhỏ thành các đảo (các Scilly đảo 30 dặm ngoài khơi bờ biển của Cornwall) bằng một đường biển tăng. Một số người nói Lyonnesse là một cầu đất liền giữa St. Michael núi ở Cornwall và quần đảo Scilly. Một số người nói "Lyonnesse" dùng để chỉ vùng của Saint-Pol-de-Léon, Pháp. (Google Maps)Lyonnesse được đề cập lần đầu trong công việc Sir Thomas Mallory thế kỷ 15, "Le Morte d'Arthur." Trong này nổi tiếng và có ảnh hưởng rendition của huyền thoại Arthurian, Mallory tên Lyonnesse như là quê hương của Tristan. Lôi trong một bi kịch love affair với Iseult, vợ của ông kin và vua, Mark, Tristan không bao giờ có một cơ hội để sống trong ngày của mình trong Lyonnesse ngay cả khi nó không chìm. Vua Mark giết chết ông ta, theo Mallory của phiên bản của câu chuyện.Trong thế kỷ 19, Alfred, Lord Tennyson, trong bài thơ tường thuật bộ sưu tập của mình, "Idylls của the King," tên là Lyonnesse như các trang web về vua Arthur của sự sụp đổ. Tennyson đã viết của Arthur chiến đấu với Sir Mordred:Sau đó tăng nhà vua và di chuyển máy chủ của mình bằng đêmVà bao giờ đẩy Sir Mordred, giải đấu của giải đấu,Quay lại hoàng hôn ràng buộc Lyonnesse —Một vùng đất của upheaven cũ từ abyssBởi lửa, chìm vào abyss một lần nữa;Nơi các mảnh vỡ của các dân tộc quên sống,Và dãy núi dài kết thúc ở một bờ biểnBao giờ chuyển cát, và xa xôi.Bởi lửa, chìm vào abyss một lần nữa;Nơi các mảnh vỡ của các dân tộc quên sống,Và dãy núi dài kết thúc ở một bờ biểnBao giờ chuyển cát, và xaVòng tròn ma của một biển moaning.Một minh hoạ bởi NC Wyeth của King Arthur và Mordred trong cuốn sách năm 1922, "cậu bé của vua Arthur: Sir Thomas Malory lịch sử của King Arthur và ông Knights of the bàn tròn." (Wikimedia Commons)Một minh hoạ bởi NC Wyeth của King Arthur và Mordred trong cuốn sách năm 1922, "cậu bé của vua Arthur: Sir Thomas Malory lịch sử của King Arthur và ông Knights of the bàn tròn." (Wikimedia Commons)Các trường hợp cho Lyonnesse người ngoài khơi bờ biển CornwallWilliam Camden, trong tác phẩm 1586, "Britannia," Lyonnesse được gọi là đất ngập kéo dài từ St. Michael núi (trên đất liền của Cornwall) ra đến Scilly Isles. Theo Encyclopedia Britannica, Camden lấy tên của Lyonnesse từ một bản viết tay bởi Cornish học Richard Carew.Carew có thể đã coi nhiều câu chuyện, theo Adrian David Hugh Bivar của đại học Luân Đôn. Bivar đã viết trong một bài báo có tiêu đề "Lyonnesse: The Evolution của một Fable": "Quite niềm tin Cornish không đáng kể trong tiểu thiệt hại đất đã được mở rộng và phóng đại của 'học' bổ sung từ câu chuyện tương tự hiện tại một cách độc lập ở vùng Normandie và Bretagne, và làm thế nào sản phẩm tên 'Lyonnesse' được kết nối vào, có lẽ bởi học Cornish, Richard Carew, trong thời trị vì của nữ hoàng Elizabeth."HƠN:Atlantis có thể có ở Bolivia?Phù thủy: Họ tồn tại?Một tài khoản thế kỷ 15 của một cuộc hành trình được thực hiện bởi William Worcester cũng đề cập đến một vùng đất ngập trải dài tới quần đảo Scilly. Này đất Lyonnesse được cho là tự hào 140 tháp nhà thờ, đất canh tác màu mỡ, và một dân chúng gia."Các Penny Cyclopaedia hội phổ biến kiến thức hữu ích," được xuất bản vào năm 1841 bởi Charles Knight nói rằng, nên một khu định cư đã tồn tại trên một vùng đất trũng bây giờ giữa Cornwall và quần đảo Scilly, nó phải có ngập nước trước khi Thiên Chúa giáo và nhà thờ đến khu vực này.Một điểm trên quần đảo Scilly được gọi là St Mary's Pulpit. (Wikimedia Commons)Một điểm trên quần đảo Scilly được gọi là St Mary's Pulpit. (Wikimedia Commons)Cuốn sách nói rằng Strabo, nhà địa lý Hy Lạp thế kỷ thứ nhất và lịch sử, đã viết về quần đảo Scilly và mô tả của ông không đề cập đến một vùng đất. Điều này cho thấy Lyonnesse đã có thể đã nhấn chìm nếu nó tồn tại và các báo cáo của nhà thờ của Lyonnesse sẽ là sai lầm.La Mã cổ đại ở Scilly Isles và nói về nó như là một vùng đất từ khối lượng thay vì nhiều đảo, hỗ trợ ý tưởng rằng đất sau đó chìm dưới nước. Ở Dorothy Dudley, "Khai quật ngày Nor'nour tại quần đảo Scilly, 1962-6," được xuất bản trong tạp chí khảo cổ học năm 1967, cô đã viết rằng đó là bằng chứng cho đầu và dần dần submergence của quần đảo. Đồng tiền La Mã hẹn hò lên đến 4 thế kỷ nhất được tìm thấy trên quần đảo trong những cuộc khai quật trong những năm 60. Nó là cũng rõ ràng rằng quần đảo đã có người ở từ 1200 trước công nguyên bởi những người định cư khác nhau, bao gồm cả một số di cư từ vùng Bretagne, miền bắc nước Pháp.Các trường hợp cho Lyonnesse người ngoài khơi bờ biển của PhápLyonnesse có thể đã giới thiệu đến khu vực xung quanh thành phố Saint-Pol-de-Léon Bretagne, Pháp, theo Encyclopedia Britannica.Điều thú vị, kỷ nguyên lần biết được một câu chuyện tương tự như của một vùng đất trũng Bretagne. Thành phố được gọi là Ys hay Ker Ys. Câu chuyện hơi khác nhau, như vậy câu chuyện làm từ phiên bản này đến phiên bản, nhưng về cơ bản nó kể về vua Gradlon của Brittany đã xây dựng một thành phố tuyệt vời của biển cho con gái của ông, Dahut.Dahut của đạo Đức liền provost, Tuy nhiên, là sự sụp đổ của thành phố. Đó là một câu chuyện tương tự như của Sodom và Gomorrah trong kinh thánh và như nhiều khác cổ tích trũng hoặc bị tàn phá đất trong lịch sử bị xóa sổ lực lượng thiêng liêng nhất của suy đồi và thoái hóa.Dahut sẽ có một mới người yêu để ngủ mỗi đêm và có mỗi người bị ám sát vào sáng hôm sau, các cơ quan của những người đàn ông ném xuống biển. Một người đàn ông mặc quần áo màu đỏ xuất hiện trong thành phố để woo của cô, và cô rơi trong tình yêu. Cô đã thuyết phục của anh ta được bàn giao các phím để floodgates đồng tổ chức biển tại vịnh, bảo vệ thành phố. Người đàn ông này bí ẩn sau đó mở cửa và đại dương vội vàng, phá hủy thành phố và submerging nó mãi mãi.Các vị vua, một người đàn ông tốt, là duy nhất để thoát khỏi, hỗ trợ bởi một thánh và một con ngựa huyền diệu.Một truyền thuyết khác liên quan đến Lyonnesse kể về Trevilian (hoặc Trevelyan), người sống sót duy nhất của một vô số đáng kể, có con ngựa trắng thực Anh ta đến nơi an toàn. Các quốc gia Coastwatch cơ sở giáo dục (NCI), một tổ chức tình nguyện viên đồng hồ bờ UK, đã viết trên trang web của mình: "các liên kết thú vị với thực tế là Vyvyans, một trong những gia đình có Cornish nổi tiếng nhất và các chủ đất ở Penwith trong nhiều thế kỷ, vẫn còn có như của gia đình crest một con ngựa trắng saddled... một lời nhắc nhở nghệ thuật của rằng ngựa trắng nổi tiếng từ Lyonnesse. Nó cũng nói Vyvyans giữ một con ngựa trắng của chuồng tại Trelowarren, trên đất liền saddled và chờ đợi cho bất kỳ cuộc khủng hoảng như vậy."Mặc dù NCI báo cáo rằng trong những năm 1900 cuối người ta nói họ caught glimpses của thành phố tàn tích dưới nước, và một số đã nói phần của tòa nhà đã được kéo bởi ngư dân, có vẻ như không có bằng chứng cụ thể của đất bị mất đã được thu được và nghiên cứu.Thật không may, nhiều của những gì chúng tôi có thể mảnh với nhau về submergence Scilly Isles hoặc bất kỳ khác đất trong khu vực này phụ thuộc vào truyền thuyết luân phiên xung đột và chồng chéo. Sự thật những huyền thoại Arthurian có thể có được dựa trên là một cuộc tranh luận rộng hơn. Nó có vẻ rằng các tác giả đã nói với câu chuyện của King Arthur (và cộng sự của mình, chẳng hạn như Tristan và Lancelot) từ các quan điểm khác nhau trong suốt lịch sử, có lẽ tái tạo bề mặt các sự kiện thực tế từ quá khứ nhưng reshaping chúng trong một thiết lập và cách có liên quan đến các tác giả đương thời.Làm theo @TaraMacIsaac trên Twitter, hãy truy cập trang Epoch thời ngoài khoa học trên Facebook và đăng ký bản tin ngoài khoa học để tiếp tục khám phá những bí ẩn cổ xưa và biên giới mới của khoa học!
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Off the coast of Cornwall, at the southern tip of the UK, on a clear day, the Isles of Scilly can be seen at some distance. Those islands, some say, are the peaks of a sunken land that was a prosperous kingdom in the days of yore.

Others say this legendary kingdom, known as Lyonnesse, was not in the location of the Scilly Islands, but rather between those islands and the mainland—a bridge of land connecting the two. Still others say Lyonnesse was actually a place in France, directly across the English Channel from Cornwall, known as Saint-Pol-de-Léon in Brittany.

Map-UK-France-2-2Some say Lyonnesse was a single landmass, now broken up into islands (the Scilly Islands 30 miles off Cornwall’s coast) by a rising sea. Some say Lyonnesse was a land bridge between St. Michael’s Mount in Cornwall and the Scilly Islands. Some say “Lyonnesse” refers to the region of Saint-Pol-de-Léon, France. (Google Maps)
Lyonnesse was first mentioned in Sir Thomas Mallory’s 15th century work, “Le Morte d’Arthur.” In this famed and influential rendition of the Arthurian legends, Mallory named Lyonnesse as the homeland of Tristan. Embroiled in a tragic love affair with Iseult, the wife of his kin and king, Mark, Tristan never had a chance to live out his days in Lyonnesse even if it didn’t sink. King Mark killed him, according to Mallory’s version of the tale.

In the 19th century, Alfred, Lord Tennyson, in his narrative poem collection, “Idylls of the King,” named Lyonnesse as the site of King Arthur’s demise. Tennyson wrote of Arthur’s combat with Sir Mordred:

Then rose the King and moved his host by night
And ever pushed Sir Mordred, league by league,
Back to the sunset bound of Lyonnesse—
A land of old upheaven from the abyss
By fire, to sink into the abyss again;
Where fragments of forgotten peoples dwelt,
And the long mountains ended in a coast
Of ever-shifting sand, and far away.
By fire, to sink into the abyss again;
Where fragments of forgotten peoples dwelt,
And the long mountains ended in a coast
Of ever-shifting sand, and far away
The phantom circle of a moaning sea.

An illustration by N.C. Wyeth of King Arthur and Mordred in the 1922 book, "The Boy's King Arthur: Sir Thomas Malory's History of King Arthur and His Knights of the Round Table." (Wikimedia Commons)An illustration by N.C. Wyeth of King Arthur and Mordred in the 1922 book, “The Boy’s King Arthur: Sir Thomas Malory’s History of King Arthur and His Knights of the Round Table.” (Wikimedia Commons)
The Case for Lyonnesse Being Off the Coast of Cornwall

William Camden, in his 1586 work, “Britannia,” referred to Lyonnesse as the submerged land extending from St. Michael’s Mount (on the mainland of Cornwall) out to the Scilly Isles. According to Encyclopedia Britannica, Camden took the name of Lyonnesse from a manuscript by the Cornish antiquary Richard Carew.

Carew may have conflated multiple stories, according to Adrian David Hugh Bivar of the University of London. Bivar wrote in a paper titled “Lyonnesse: The Evolution of a Fable”: “Quite insignificant Cornish beliefs in minor losses of land were expanded and exaggerated by ‘learned’ additions from similar stories independently current in Normandy and Brittany, and how to the product the name of ‘Lyonnesse’ was attached, probably by the Cornish antiquary, Richard Carew, in the reign of Queen Elizabeth.”

MORE:
Atlantis May Have Been in Bolivia?
Wizards: Did They Exist?
A 15th century account of a journey made by William of Worcester also refers to a submerged land extending to the Scilly Isles. This land of Lyonnesse was said to boast 140 church towers, fertile cultivated land, and a well-to-do populace.

“The Penny Cyclopaedia of the Society for the Diffusion of Useful Knowledge,” published in 1841 by Charles Knight states that, should a settlement have existed on a now-sunken land between Cornwall and the Scilly Isles, it must have submerged before Christianity and churches reached this area.

A point on the Scilly Isles known as St. Mary's Pulpit. (Wikimedia Commons)A point on the Scilly Isles known as St. Mary’s Pulpit. (Wikimedia Commons)
The book states that Strabo, a 1st century Greek geographer and history, wrote about the Scilly Islands and his description does not mention such a land. This suggests Lyonnesse may already have submerged if it existed and the reports of Lyonnesse’s churches would be erroneous.

Ancient Romans inhabited the Scilly Isles and spoke of it as a singular land mass rather than multiple islands, supporting the idea that the land was later submerged. In Dorothy Dudley’s, “Excavations on Nor’nour in the Isles of Scilly, 1962–6,” published in the Journal of Archaeology in 1967, she wrote that there is evidence for the early and gradual submergence of the archipelago. Roman coins dating up to the 4th century A.D. were found on the isles during these excavations in the ’60s. It is also clear that the isles were inhabited as far back as 1200 B.C. by various settlers including some migrating from Brittany, northern France.

The Case for Lyonnesse Being Off the Coast of France

Lyonnesse may have referred to the region around Saint-Pol-de-Léon in Brittany, France, according to the Encyclopedia Britannica.

Interestingly, Epoch Times learned of a similar tale of a sunken land in Brittany. The city is known as Ys or Ker Ys. The story varies slightly, as such stories do, from version to version, but essentially it tells of King Gradlon of Brittany who built a splendid city by the sea for his daughter, Dahut.

Dahut’s moral degeneracy, however, was the downfall of the city. It is a tale like that of Sodom and Gomorrah in the Bible and like many other tales of sunken or devastated lands in history wiped out by divine forces for their decadence and degeneration.

Dahut would take a new lover to bed every night and have each one murdered the next morning, the bodies of these men thrown into the sea. A man dressed in red appeared in the city to woo her, and she fell in love. She was convinced by him to hand over the keys to the bronze floodgates that held the sea at bay, protecting the city. This man of mystery then opened the gates and the ocean rushed in, destroying the city and submerging it forever.

The king, a good man, was the only one to escape, aided by a saint and a magical horse.

Another legend related to Lyonnesse tells of Trevilian (or Trevelyan), the sole survivor of a dramatic deluge, whose white horse carried him to safety. The National Coastwatch Institution (NCI), a volunteer organization that watches the UK shores, wrote on its website: “The interesting link with reality is that the Vyvyans, one of the most famous Cornish families and landowners in Penwith for centuries, still have as their family crest a white horse saddled … an artistic reminder of that famous white horse from Lyonnesse. It’s also said the Vyvyans keep a white horse in their stables at Trelowarren, on the mainland saddled and waiting for any such crisis.”

Although the NCI reports that in the late 1900s people said they caught glimpses of city remnants below the water, and some have said pieces of buildings have been hauled up by fishermen, it seems no concrete evidence of the lost land have been obtained and studied.

Unfortunately, much of what we can piece together about the submergence of the Scilly Isles or any other land in this region depends on alternately conflicting and overlapping legends. The truth on which the Arthurian legends may have been based is a wider debate. It seems that various authors told the story of King Arthur (and his associates, such as Tristan and Lancelot) from varying perspectives throughout history, perhaps resurfacing actual events from the past but recasting them in a setting and manner relevant to the authors’ contemporaries.

Follow @TaraMacIsaac on Twitter, visit the Epoch Times Beyond Science page on Facebook, and subscribe to the Beyond Science newsletter to continue exploring ancient mysteries and the new frontiers of science!
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: