“A charity gala?” Jiyong raised an eyebrow at Yubin’s beaming face. “I dịch - “A charity gala?” Jiyong raised an eyebrow at Yubin’s beaming face. “I Việt làm thế nào để nói

“A charity gala?” Jiyong raised an

“A charity gala?” Jiyong raised an eyebrow at Yubin’s beaming face. “I don’t like these kinds of social gatherings.” Jiyong scrunched up his face and threw the invitation with no care in the world back onto the desk in front of him. “It’s filled with nothing but rich snobs who believe they are angels for donating a tiny bit of their great wealth.”

“Are you going to reject someone who came all this way to personally invite you?” Yubin questioned in a disapproving tone. “I’m pregnant, if you haven’t noticed. You should be ashamed of yourself for dismissing my invitation like that.”

“No, I haven’t noticed because your stomach is still as flat as it was when I saw you on your wedding day.” Jiyong retorted. “You know I hate these kinds of things, why are you suddenly making me go?”

“You need to get out of your business setting.” Yubin told him.

“That IS a business setting Yubin!”

“It’s at my home.” Yubin retorted.

“Yubin...” Jiyong groaned out her name after he saw her stern face. “I really don’t have the time to attend these useless galas.” He gave her the first most logical excuse on the top of his head. “I promise to donate a large sum if you don’t bother me anymore.”

“Oh, you will be donating alright.” Yubin told him sternly. “And you’ll be attending whether you like it or not.”

“You can’t make me go Yu--”

“I’ve also invited the new owner of Café Serendipity.” Yubin said quietly. “I want you to put your mouth to good use and convince him to sell the ownership back to me.”

Jiyong sighed. “I..”

“It was Sohee’s absolute favorite place to be.” Yubin reminded him. “Whenever I enter the café, I feel like she’s still there. It’s our Sohee’s favorite place Jiyong.”

Jiyong gave a long sigh as he looked at a desperate Yubin. “What’s his name?”

“He’s a family friend of mine,” Yubin answered, “Park Chanyeol.”

“Oh? Park.” Jiyong frowned. “I wonder why someone like him wanted Café Serendipity... He’s known to be a partier.”

“I have no clue...” Yubin said. “Seung Hyun had tried, but as his wife, I also know that his persuasion skills are not as great as yours and he was not keen on having a meeting with Chanyeol anyway.”

Jiyong gave a chuckle, “You don’t need to flatter me, Yubin. We’ve known each other for a long time now.”

Yubin gave him an eye smile, “I’ll see you there then.”

Jiyong gave her a curt nod as he watched her walk towards his office door. Yubin then turned around, “Jiyong?”

“What now?” Jiyong groaned, thinking she had another request for him. “Thank you.” Yubin said instead, and left the office with a soft smile imprinted on her face.

“No, take all the time you need.” Park Chanyeol breathed as he hid his irritation behind his deep drawl. “I have all the patience in the world when it comes to you.”

He sighed again as he took a look around the ball room. Everywhere he looked, everyone had a partner with them; everyone, except for him. “But you’re almost here right?”

Chanyeol nodded again as he listened to the other person on the line, “I should’ve came to pick you up myself.”

“No, I’m not saying that.” Chanyeol breathed as he directed his attention to the window to look out at the dark night. “I just wish we could have made an entrance together, that’s all.”

He made eye contact with a female that had been meaning to approach him since his entrance, and then he gave her a smooth smile before he broke eye contact with her as he continued his conversation. “No, I haven’t waited long at all.” Chanyeol lied. “I’ve just arrived a few minutes ago.”

“Alright,” Chanyeol answered. “I’ll see you soon.”

“I’m sure all the beautiful ladies whom had showed up alone are eyeing you tonight, Chanyeol.” Yubin gave him a smile as she approached him with Seung Hyun and Jiyong on both of her sides.

“Yubin,” Chanyeol greeted her immediately with a smile as he reached for her hand and gave it a light peck before he turned his attention to the other male beside her.

“Park Chanyeol,” Chanyeol said as he raised his hand to offer. “Kwon Jiyong,” Jiyong replied as he took hold of his hand and gave it a firm shake.

“And you’ve already met my husband, Seung Hyun.” Yubin looked up at Seung Hyun with all the love written in her eyes. Seung Hyun gave her a soft smile before he turned to give Chanyeol a nod of acknowledgement.

“Thank you for inviting me to such a meaningful event.” Chanyeol said to Yubin as he took a cup of champagne off a passing by waiter. “It’s an honor to be here tonight.”

“No, I’d like to thank you for your generous donation.” Yubin replied in a polite tone of voice. “It’s thanks to generous people like you that my organization is able to continue on like this to help those in need.”

“You’ve had a kind soul since we were little.” Chanyeol recalled. “I’m glad you haven’t changed.”

Yubin giggled shyly, “Oh stop it.”

Both Jiyong and Seung Hyun rolled their eyes as Chanyeol continued to converse with Yubin. “When is it over?” Jiyong asked Seung Hyun as he checked his watch. “I’m already bored.”

“You can go home and sleep your night away after you convince that fellow over there to sell the ownership of Café Serendipity to me.” Seung Hyun answered with a lazy grin as took a sip of his champagne.

“I still don’t understand why you couldn’t convince him yourself.” Jiyong raised an eyebrow at him. “You’re the CEO of the Choi Empire.”

“Don’t remind me.” Seung Hyun groaned. “He’s just not my cup of tea, okay?”

Jiyong rolled his eyes. “And you think he’s mine?”

“Be a friend, alright?” Seung Hyun asked of him as he directed his attention over to his wife and then a soft smile came onto his face as he breathed in her beautiful silhouette. Yubin was dressed in an eye catching gown that bared her shoulders. The gown was red, a dark sexy red like the color of the wine in Jiyong’s glass.

And as if she knew he was watching her, Yubin turned her head ever so slowly, and gave him a seductive smile that made his heart race.

“Stop it.” Jiyong said as he watched their interaction.

“Stop what?” Seung Hyun asked without breaking eye contact with his wife.

“Stop stripping each other in front of me.”

“We’re both fully clothed!” Seung Hyun retorted.

“With your eyes. Stop stripping each other with your eyes.” Jiyong breathed, hating to be the third wheel.

Seung Hyun only smiled at Jiyong’s complaint because they were indeed stripping each other with their eyes. He couldn’t get enough of Yubin, and she couldn’t get enough of him.

“You know, I’m surprised Park doesn’t have a date on his arm.” Jiyong commented after Seung Hyun ignored him for less than a minute.

“He took an invitation for his date...” Seung Hyun revealed. “I remember Yubin talking about it.”

Jiyong suddenly turned his attention to the doors, as if something told him that someone was about to arrive. Like his instincts told him, the doors then proceeded to open for a very late guest.

The female entered and envious eyes landed on her from the females all over the ball room.

She was absolutely stunning while dressed in a white dress that bared her shoulders with a high-low cut to show off her never ending legs. Her wavy hair was not too long, nor was it too short. She had a small and round face with delicate rosy cheeks. Her lips were as red as Yubin’s dress, and her eyes were enchanting. All the features that was too familiar to Kwon Jiyong.

“Jiyong,” Seung Ri whispered his name after he found him in the crowd. “Is that...”

“No, it can’t be...” Seung Hyun tried to finish Seung Ri’s sentence.

“But...” Seung Ri continued, “She looks...”

Jiyong swallowed a lump that was built in his throat. He felt as though he couldn’t breathe at that very moment. It felt as though that moment belonged to just him and her as they held each other’s gaze. He could recognize her anywhere.

Yubin stood still in her spot as she stared at the female whom she knew too well step through the doors of her grand home. “Can it really be you?” She whispered.

Yubin was too occupied with the guest that had just walked through her doors, that she hadn’t noticed that the person she was conversing with a moment ago had long disappeared and had made his way across the sea of crowd towards the beauty who everyone has their eyes on.

Jiyong, Yubin, Seung Hyun, and Seung Ri all followed Chanyeol towards the entrance and all watched in shock as Chanyeol extended his arm out for the female to hook her arm.

“Oh, Yubin, have you come to greet my date?” Chanyeol asked with a surprised smile when he saw her in front of him.

“Your date...?” Yubin questioned.

“Yes, I asked for an invitation for my date, remember?” Chanyeol gave a bright blinding grin as he glanced towards his date and then looked back at Yubin.

Jiyong stood a few steps behind Yubin as he studied the female beside Chanyeol. It has to be her. He knew it was her. There was no one else in this world that can look like his beloved. No one in this world can look so much alike.

Jiyong bit the bottom of his lip as he watched her smile up at Chanyeol. Her eyes turned into the same shapes of a crescent when she smiles, right down to the same beauty mark right below her left eye...

“Welcome to my home...” Yubin announced as she reached her shaking arm out to Chanyeol’s guest. “I’m Choi Yubin... And you are...?”

Chanyeol’s date gave a shy smile as she reached out her hand and held onto Yubin’s as she introduced herself.

“It’s nice to meet you, I’m Sohee.” She said.

“An Sohee.”

6/26(twenty seventh in South Korea), so here's an update in honor of my favorite girls' birthday. Thank you to everyone who subscribed, upvoted, and commented. It's really my motivation to continue to release Sohee + Jiyong stories. Anyways, this one is something different, but I hope you'll all enjoy it none the less
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
"Một tổ chức từ thiện gala?" Jiyong nâng lên một lông mày của YooBin beaming khuôn mặt. "Tôi không thích các loại các cuộc tụ họp xã hội." Jiyong scrunched lên khuôn mặt của mình và ném lời mời với không có chăm sóc trên thế giới trở lại lên bàn làm việc ở phía trước của anh ta. "Nó đầy với không có gì nhưng snobs phong phú những người tin rằng họ là thiên thần cho tặng một chút nhỏ của tài sản tuyệt vời của họ.""Bạn sẽ từ chối một người đến tất cả các cách này để cá nhân mời bạn?" YooBin hỏi trong một giai điệu disapproving. "Tôi đang mang thai, nếu bạn không nhận thấy. Bạn nên xấu hổ về bản thân bạn cho sa thải lời mời của tôi như thế. ""Không, tôi đã không nhận thấy bởi vì Dạ dày của bạn là vẫn như bằng phẳng như nó đã khi tôi nhìn thấy bạn vào ngày cưới của bạn." Jiyong retorted. "Bạn biết tôi ghét những loại của sự vật, tại sao bạn có đột nhiên làm cho tôi đi?""Bạn cần để có được ra khỏi thiết lập kinh doanh của bạn." YooBin nói với anh ta."Đó là một kinh doanh thiết YooBin!""Đó là tại nhà của tôi." YooBin retorted."YooBin..." Jiyong groaned ra tên của mình sau khi ông thấy khuôn mặt nghiêm khắc của cô. "Tôi thực sự không có thời gian để tham dự các galas vô dụng." Ông đã cho cô ấy lý do hợp lý nhất đầu tiên trên đỉnh đầu của mình. "Tôi hứa sẽ tặng một khoản tiền lớn nếu bạn không làm phiền tôi nữa.""Oh, bạn sẽ tặng alright." YooBin nói với ông sternly. "Và bạn sẽ tham dự, cho dù bạn thích nó hay không.""Bạn không thể làm cho tôi đi Yu""Tôi cũng đã mời chủ sở hữu mới của Café Serendipity." YooBin nói nhẹ nhàng. "Tôi muốn bạn để đưa miệng của bạn để sử dụng tốt và thuyết phục anh ta để bán các quyền sở hữu trở lại với tôi."Jiyong thở dài. “I..”"Đó là địa điểm ưa thích của so Hee tuyệt đối phải." YooBin nhắc nhở anh ta. "Bất cứ khi nào tôi nhập các quán cà phê, tôi cảm thấy như cô ấy vẫn còn đó. Nó là địa điểm ưa thích của chúng tôi so Hee Jiyong."Jiyong đã đưa ra một tiếng thở dài dài như ông đã xem xét một YooBin tuyệt vọng. "Tên hắn là gì?""Ông là một người bạn gia đình của tôi," YooBin trả lời, "Park Chanyeol.""Oh? Park." Jiyong cau mày. "Tôi tự hỏi tại sao một người như ông muốn Café Serendipity... Ông có biết đến là một partier.""Tôi không có đầu mối..." YooBin cho biết. "Seung Hyun đã cố gắng, nhưng như là vợ của ông, tôi cũng biết rằng kỹ năng thuyết phục của mình không phải là tuyệt vời như bạn và ông đã không quan tâm về việc có một cuộc họp với Chanyeol dù sao."Jiyong đã cho một chuckle, "bạn không cần phải nuôi hy tôi, YooBin. Chúng tôi đã biết nhau một thời gian dài bây giờ."YooBin đã cho anh ta một nụ cười mắt, "Tôi sẽ thấy bạn có sau đó."Jiyong đã cho cô ấy một gật đầu curt như ông dõi cô đi bộ về phía cửa văn phòng của mình. YooBin sau đó quay lại, "Jiyong?""Những gì bây giờ?" Jiyong groaned, suy nghĩ cô đã có một yêu cầu cho anh ta. "Cảm ơn bạn." YooBin nói rằng thay vào đó, và còn lại văn phòng với một nụ cười mềm in dấu trên khuôn mặt của cô."Không, dành tất cả thời gian mà bạn cần." Park Chanyeol hít như ông đã giấu kích thích của mình phía sau của mình drawl sâu. "Tôi có tất cả sự kiên nhẫn trên thế giới khi nói đến bạn."Ông thở dài một lần nữa khi ông lấy một cái nhìn xung quanh phòng bóng. Ở khắp mọi nơi ông nhìn, mọi người đều có một đối tác với họ; mọi người, ngoại trừ anh ta. "Nhưng bạn đang gần như ở đây phải không?"Chanyeol gật đầu một lần nữa như ông đã nghe người khác trên đường dây, "tôi nên đã đến để chọn bạn lên bản thân mình.""Không, tôi không nói đó." Chanyeol hít như ông hướng dẫn sự chú ý sang cửa sổ để nhìn vào đêm tối. "Tôi chỉ muốn chúng tôi có thể đã thực hiện một lối vào với nhau, đó là tất cả."Ông đã liên hệ với mắt với một phụ nữ có ý nghĩa để tiếp cận anh ta từ lối vào của mình, và sau đó ông đã cho cô ấy một nụ cười mịn trước khi ông đã phá vỡ mắt liên hệ với cô ấy khi ông tiếp tục cuộc trò chuyện của mình. "Không, tôi đã không chờ đợi lâu dài tại tất cả." Chanyeol đã nói dối. "Tôi chỉ đã đi đến một vài phút trước đây.""Được rồi," Chanyeol trả lời. "Tôi sẽ nhìn thấy bạn sớm.""Tôi chắc chắn tất cả các phụ nữ xinh đẹp mà đã cho thấy lên một mình nhắm đến bạn tối nay, Chanyeol." YooBin cho anh ta một nụ cười khi cô đến anh ta với Seung Hyun và Jiyong trên cả hai mặt của cô."YooBin," Chanyeol chào đón cô ấy ngay lập tức với một nụ cười khi ông đạt đến cho bàn tay của mình và đã cho nó một peck ánh sáng trước khi ông chuyển sự chú ý đến Nam giới khác bên cạnh cô ấy."Park Chanyeol," Chanyeol nói như ông lớn lên bàn tay của mình để cung cấp. "Kwon Jiyong," Jiyong trả lời như ông đã giữ bàn tay của mình và đã cho nó một lắc công ty."Và bạn đã gặp chồng tôi, Seung Hyun." YooBin nhìn lên tại Seung Hyun với tất cả tình yêu viết bằng đôi mắt của cô. Seung Hyun cho cô ấy một nụ cười mềm trước khi ông đã chuyển sang cung cấp cho Chanyeol một gật đầu của lời cảm ơn."Cảm ơn bạn đã mời tôi đến một sự kiện có ý nghĩa." Chanyeol cho YooBin như ông đã một tách champagne ra một đi qua bởi bồi bàn. "Đó là một vinh dự ở đây đêm nay.""Không, tôi muốn cảm ơn bạn đã tài trợ hào phóng của bạn." YooBin trả lời trong một giọng điệu lịch sự. "Đó là nhờ vào những người hào phóng như bạn mà tổ chức của tôi có thể tiếp tục như thế này để giúp những người có nhu cầu.""Bạn đã có một linh hồn loại kể từ khi còn nhỏ." Chanyeol nhớ lại. "Tôi vui mừng bạn đã không thay đổi."YooBin cười khúc khích shyly, "Oh ngăn chặn nó."Cả hai Jiyong và Seung Hyun cán mắt họ như Chanyeol tiếp tục trò chuyện với YooBin. "Khi là nó hơn?" Jiyong hỏi Seung Hyun khi ông kiểm tra chiếc đồng hồ. "Tôi đã chán.""Bạn có thể về nhà và ngủ đêm của bạn đi sau khi bạn thuyết phục rằng đồng kia để bán quyền sở hữu của Café Serendipity với tôi." Seung Hyun trả lời với một grin lười biếng là đã uống rượu sâm banh của ông."Tôi vẫn không hiểu tại sao bạn không thể thuyết phục anh ta mình." Jiyong nâng lên một lông mày vào anh ta. "Bạn là giám đốc điều hành của Đế quốc Choi.""Đừng nhắc tôi." Seung Hyun groaned. "Ông là chỉ cần không phải của tôi tách trà, chấp nhận được?"Jiyong cán mắt của ông. "Và bạn nghĩ rằng ông là của tôi?""Là một người bạn, được chứ?" Seung Hyun yêu cầu của anh ta như ông định hướng sự chú ý của mình để vợ và sau đó một nụ cười mềm đến vào khuôn mặt của mình như ông hít Silhouette xinh đẹp của cô. YooBin được mặc quần áo trong một áo choàng bắt mắt bared vai. Bộ váy là màu đỏ, một màu đỏ sexy tối như màu sắc của rượu trong Jiyong của thủy tinh.Và như thể cô ấy biết ông đã xem cô ấy, YooBin quay đầu rất chậm, và cho anh ta một nụ cười quyến rũ mà làm cho cuộc đua trái tim của ông."Ngăn chặn nó." Jiyong nói như ông dõi tương tác của họ."Stop gì?" Seung Hyun yêu cầu mà không vi phạm liên hệ với mắt với vợ."Stop tước nhau ở phía trước của tôi.""Chúng tôi cả hai hoàn toàn mặc quần áo nhất!" Seung Hyun retorted."Với đôi mắt của bạn. ««Ngăn chặn tước nhau với đôi mắt của bạn.» Jiyong hít, ghét phải các bánh xe thứ ba.Seung Hyun chỉ cười lúc Jiyong của khiếu nại vì họ thực sự đã tước nhau với đôi mắt của mình. Ông không thể có đủ của YooBin, và cô không thể có đủ của anh ta. "Bạn đã biết, tôi là ngạc nhiên Park không có một ngày trên cánh tay của mình." Jiyong nhận xét sau khi Seung Hyun bỏ qua anh ta trong chưa đầy một phút."Ông đã cho một lời mời cho ngày của mình..." Seung Hyun tiết lộ. "Tôi nhớ YooBin nói chuyện về nó."Jiyong bất ngờ chuyển sự chú ý đến cửa, như thể một cái gì đó nói với ông rằng ai đó đã là về để đến nơi. Như bản năng của ông đã nói với anh ta, cửa sau đó tiến hành để mở cho một vị khách rất muộn.Phụ nữ đã nhập và ganh tị mắt đã đổ bộ lên cô ấy từ phụ nữ trên tất cả các phòng bóng.Cô là hoàn toàn tuyệt vời trong khi mặc quần áo trong một trang phục màu trắng bared vai với một cao thấp cắt để chứng tỏ cô ấy không bao giờ kết thúc chân. Kiểu wavy mái tóc của cô đã không quá dài, cũng không phải là quá ngắn. Cô đã có một khuôn mặt nhỏ và tròn với má hồng tinh tế. Đôi môi của cô đã như màu đỏ như trang phục của YooBin, và đôi mắt của cô bị mê hoặc. Tất cả các tính năng là quá quen thuộc với Kwon Jiyong."Jiyong," Seung Ri thì thầm tên của mình sau khi ông tìm thấy anh ta trong đám đông. "Là...""Không, nó không thể..." Seung Hyun đã cố gắng để kết thúc Seung Ri câu."Nhưng..." Seung Ri tiếp tục, "Cô ấy trông..."Jiyong nuốt một lần được xây dựng trong cổ họng của mình. Ông cảm thấy như thể ông không thể thở tại thời điểm đó rất. Nó cảm thấy như thể đó thuộc về chỉ có ông và Christie như họ tổ chức mỗi khác đã ngắm. Ông có thể nhận ra cô ấy bất cứ nơi nào.YooBin đứng vẫn ở vị trí của cô là cô stared lúc con cái mà cô biết các quá tốt bước qua cửa nhà grand. "Nó thực sự có thể bạn?" Cô thì thầm.YooBin quá chiếm đóng với khách đã có chỉ cần đi bộ qua cửa của mình, mà cô đã không nhận thấy rằng người cô trò chuyện với một chút thời gian trước đây đã biến mất lâu và đã thực hiện theo cách của mình trên biển của đám đông hướng về vẻ đẹp tất cả mọi người có đôi mắt của mình trên.Jiyong, YooBin, Seung Hyun, và Seung Ri tất cả diễn Chanyeol đối với lối vào và tất cả theo dõi bị sốc như Chanyeol mở rộng cánh tay của mình ra cho phụ nữ để treo cánh tay của cô."Oh, YooBin, bạn đã đi đến chào ngày của tôi?" Chanyeol hỏi với một nụ cười ngạc nhiên khi nhìn thấy cô ấy ở phía trước của anh ta."Ngày của bạn...?" YooBin hỏi."Vâng, tôi yêu cầu một lời mời cho ngày của tôi, nhớ không?" Chanyeol đã cung cấp một grin blinding sáng như ông liếc nhìn hướng tới ngày của mình và sau đó nhìn trở lại tại YooBin.Jiyong đứng một vài bước đằng sau YooBin là ông học nữ bên cạnh Chanyeol. Nó đã là cô ấy. Ông biết đó là cô ấy. Có là không có ai khác trong thế giới này có thể trông giống như yêu quý của mình. Không có ai trong thế giới này có thể trông rất nhiều như nhau.Jiyong chút phía dưới môi của mình như ông dõi cô nụ cười lúc Chanyeol. Đôi mắt của mình biến thành các hình dạng tương tự của một crescent khi cô mỉm cười, phải xuống các nhãn hiệu làm đẹp cùng ngay bên dưới con mắt trái của cô..."Chào mừng đến với trang chủ của tôi..." YooBin thông báo khi nó đi đến lắc tay cho Chanyeol của khách. "I 'm Choi YooBin... "Và bạn đang...?"Ngày của Chanyeol cho một nụ cười nhút nhát khi nó đạt đến ra tay và được tổ chức vào YooBin của như cô giới thiệu mình."Nó là tốt đẹp để đáp ứng các bạn, tôi là so hee." Cô cho biết."Một so hee."6/26(twenty seventh in South Korea), vì vậy đây là một bản Cập Nhật để vinh danh ngày sinh nhật của cô gái yêu thích của tôi. Xin cảm ơn tất cả những người đã đăng ký, upvoted, và nhận xét. Nó thực sự là động lực của tôi để tiếp tục phát hành so Hee + Jiyong câu chuyện. Dù sao, đây là một cái gì đó khác nhau, nhưng tôi hy vọng bạn sẽ tất cả thích nó không ít hơn
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
"Một gala từ thiện?" Jiyong nhướn mày rạng rỡ tại mặt Yubin. "Tôi không thích những loại tụ họp xã hội." Jiyong nhăn mặt và ném những lời mời không có tâm trên thế giới lại lên bàn trước mặt anh. "Nó đầy với không có gì nhưng snobs giàu người tin rằng họ là những thiên thần đã tặng một chút nhỏ bé của sự giàu có tuyệt vời của họ." "Bạn sẽ từ chối một ai đó đến tất cả các cách để đích thân mời các bạn?" Yubin đặt câu hỏi bằng một giọng không hài lòng. "Tôi đang mang thai, nếu bạn không nhận thấy. Bạn nên xấu hổ về bản thân mình để sa thải lời mời của tôi như thế. "" Không, tôi đã không nhận thấy bởi vì dạ dày của bạn vẫn phẳng như nó là khi tôi nhìn thấy bạn trong ngày cưới của bạn. "Jiyong bắt bẻ. "Bạn biết tôi ghét những thứ này, tại sao bạn đột nhiên làm cho tôi đi đâu?" "Bạn cần phải có được ra khỏi bối cảnh kinh doanh của bạn." Yubin nói với anh. "Đó LÀ một doanh nghiệp thiết lập Yubin!" "Nó ở nhà của tôi. "Yubin vặn lại." Yubin ... "Jiyong rên rỉ ra tên của cô sau khi nhìn thấy gương mặt nghiêm nghị của cô. "Tôi thực sự không có thời gian để tham dự những gala vô dụng." Ông đưa cho cô những cái cớ hợp lý nhất đầu tiên trên đỉnh đầu của mình. "Tôi hứa sẽ tặng một khoản tiền lớn nếu bạn không làm phiền tôi nữa." "Oh, bạn sẽ được tặng alright." Yubin nói với ông một cách nghiêm khắc. "Và bạn sẽ được tham dự cho dù bạn có thích hay không." "Bạn không thể làm cho tôi đi Yu--" "Tôi cũng đã mời các chủ sở hữu mới của Café Serendipity." Yubin nói lặng lẽ. "Tôi muốn các bạn đặt miệng của bạn để sử dụng tốt và thuyết phục anh ta để bán quyền sở hữu trở lại với tôi." Jiyong thở dài. "Tôi .." "Đó là tuyệt đối nơi yêu thích của Sohee được." Yubin nhắc anh. "Bất cứ khi nào tôi bước vào quán cà phê, tôi cảm thấy như cô ấy vẫn còn ở đó. Đó là nơi yêu thích của chúng tôi Sohee của Jiyong. "Jiyong đã đưa ra một tiếng thở dài khi anh nhìn một Yubin tuyệt vọng. "Tên anh ta là gì?" "Anh ấy là một người bạn gia đình của tôi", Yubin đã trả lời, "Park Chanyeol." "Oh? Park. "Jiyong nhíu mày. "Tôi tự hỏi tại sao một người như anh ta muốn Café Serendipity ... Ông được biết đến là một partier." "Tôi không có đầu mối ..." Yubin nói. "Seung Hyun đã cố gắng, nhưng làm vợ, tôi cũng biết rằng kỹ năng thuyết phục của mình không phải là tuyệt vời như bạn và anh ấy không quan tâm về việc có một cuộc họp với Chanyeol anyway." Jiyong đã đưa ra một tiếng cười khúc khích, "Bạn không cần phải tâng bốc tôi, Yubin. Chúng tôi đã biết nhau trong một thời gian dài bây giờ. "Yubin đã cho anh một nụ cười mắt," Tôi sẽ gặp bạn ở đó rồi. "Jiyong đưa cho cô một cái gật đầu cộc lốc khi anh nhìn cô đi về phía cửa văn phòng của ông. Yubin sau đó quay lại, "Jiyong?" "Gì nữa?" Jiyong rên rỉ, nghĩ cô đã có một yêu cầu khác đối với anh ta. "Cảm ơn bạn." Yubin nói thay vào đó, và rời khỏi văn phòng với một nụ cười nhẹ nhàng in dấu trên khuôn mặt của cô. "Không, đưa tất cả các thời gian mà bạn cần." Park Chanyeol thở như ông đã giấu sự kích thích của mình sau tiếng kéo dài sâu của mình. "Tôi có tất cả sự kiên nhẫn nhất thế giới khi nó đến với bạn." Ông lại thở dài khi anh lấy một cái nhìn xung quanh phòng bóng. Mọi nơi anh ta nhìn, tất cả mọi người đã có một đối tác với họ; tất cả mọi người, trừ anh. "Nhưng bạn đang gần như ở đây phải không?" Chanyeol lại gật đầu khi nghe người khác trên đường, "Tôi đã đến đón bạn lên bản thân mình." "Không, tôi không nói rằng." Chanyeol thở khi ông hướng sự chú ý của mình vào cửa sổ để nhìn ra đêm tối. "Tôi chỉ muốn chúng ta có thể đã thực hiện một lối vào với nhau, đó là tất cả." Ông tiếp bằng mắt với một phụ nữ mà đã có nghĩa là để tiếp cận anh ta kể từ lối vào, và sau đó ông đã cho cô một nụ cười mịn trước khi anh đột phá tiếp bằng mắt với cô ấy như ông tiếp tục cuộc trò chuyện của mình. "Không, tôi đã không đợi lâu cả." Chanyeol nói dối. "Tôi vừa mới đến một vài phút trước đây." "Được rồi," Chanyeol trả lời. "Tôi sẽ sớm gặp lại." "Tôi chắc chắn rằng tất cả các cô gái xinh đẹp người mà đã xuất hiện một mình đang chú ý đến bạn tối nay, Chanyeol." Yubin đã cho anh một nụ cười khi cô đến gần anh ta với Seung Hyun và Ji Yong trên cả hai bên của cô . "Yubin," Chanyeol chào đón cô ngay lập tức với một nụ cười khi anh nắm lấy tay ​​cô và đưa cho nó một ánh sáng nụ hôn trước khi anh chuyển sự chú ý đến người con trai kia bên cạnh cô ấy. "Park Chanyeol," Chanyeol vừa nói vừa giơ tay lên để cung cấp . "Kwon Jiyong," Jiyong trả lời khi anh nắm lấy tay ​​mình và đưa cho nó một cái lắc vững chắc. "Và bạn đã gặp người chồng của tôi, Seung Hyun." Yubin ngước lên nhìn Seung Hyun với tất cả tình yêu viết bằng đôi mắt của mình. Seung Hyun đã cho cô một nụ cười nhẹ nhàng trước khi ông quay lại để cho Chanyeol một cái gật đầu của sự thừa nhận. "Cảm ơn bạn đã mời tôi tới một sự kiện có ý nghĩa như vậy." Chanyeol nói với Yubin như Người cầm lấy chén rượu sâm banh ra một sự ra đi của người phục vụ. "Đây là một vinh dự khi được ở đây tối nay." "Không, tôi muốn cảm ơn bạn đã đóng góp hào phóng của bạn." Yubin trả lời với giọng lịch sự của giọng nói. "Đó là nhờ vào những người hào phóng như bạn rằng tổ chức của tôi có thể tiếp tục như thế này để giúp đỡ những người cần." "Bạn đã có một loại linh hồn từ khi còn nhỏ." Chanyeol nhớ lại. "Tôi rất vui vì bạn đã không thay đổi." Yubin cười khúc khích một cách ngại ngùng, "Oh ngăn chặn nó." Cả hai Jiyong và Seung Hyun trợn mắt của họ như Chanyeol tiếp tục trò chuyện với Yubin. "Khi là nó hơn?" Jiyong hỏi Seung Hyun khi anh xem đồng hồ. "Tôi đã chán." "Bạn có thể về nhà và ngủ ban đêm của bạn đi sau khi bạn thuyết phục đồng nghiệp mà qua đó để bán quyền sở hữu của Café Serendipity với tôi." Seung Hyun đã trả lời với một nụ cười lười biếng như nhấp một ngụm rượu sâm banh của mình . "Tôi vẫn không hiểu tại sao bạn không thể thuyết phục anh ta chính mình." Jiyong nhướn mày nhìn anh. "Anh là Giám đốc điều hành của đế quốc Choi." "Đừng nhắc nhở tôi." Seung Hyun rên rỉ. "Anh ấy chỉ không tách trà của tôi, được không?" Jiyong đảo mắt. "Và bạn nghĩ rằng anh ấy là của tôi?" "Hãy là một người bạn, được chứ?" Seung Hyun hỏi của ông là ông đã hướng sự chú ý của mình đến để vợ và sau đó là một nụ cười nhẹ nhàng đi vào khuôn mặt anh khi anh hít vào hình bóng xinh đẹp của cô. Yubin đã mặc một chiếc váy bắt mắt mà để trần vai. Chiếc váy màu đỏ, một màu đỏ sexy đậm như màu của rượu trong ly của Jiyong. Và nếu như cô biết anh đang nhìn cô, Yubin quay đầu lại bao giờ nên từ từ, và trao cho anh một nụ cười quyến rũ khiến cuộc đua trái tim của mình. " Dừng lại đi. "Jiyong nói khi anh nhìn tương tác của chúng." Dừng lại những gì? "Seung Hyun hỏi mà không vi phạm tiếp bằng mắt với người vợ của mình." Đừng tước nhau trước mặt tôi. "" Chúng tôi cả hai ăn mặc đầy đủ! "Seung Hyun vặn lại. "Với đôi mắt của bạn. Dừng tước nhau với đôi mắt của bạn. "Jiyong thở, ghét là bánh xe thứ ba. Seung Hyun chỉ mỉm cười với khiếu nại của Jiyong vì họ đã thực sự tước nhau với đôi mắt của họ. Ông không thể có đủ Yubin, và cô không thể có đủ của ông. "Bạn biết đấy, tôi ngạc nhiên Công viên không có một ngày trên cánh tay của mình." Jiyong nhận xét ​​sau khi Seung Hyun lờ anh ít hơn một phút. "Anh lấy một lời mời cho ngày của mình ..." Seung Hyun tiết lộ. "Tôi nhớ Yubin nói về nó." Jiyong đột nhiên chuyển sự chú ý của mình tới cửa, như thể một cái gì đó nói với anh ta rằng ai đó cũng đã tới. Giống như bản năng của anh đã nói với ông, những cánh cửa sau đó tiếp tục mở cho một vị khách rất muộn. Các nữ bước vào và đôi mắt ghen tị hạ cánh trên của cô từ nữ trên tất cả các phòng bóng. Cô đã hoàn toàn tuyệt đẹp trong khi mặc một chiếc váy trắng trần vai với một vết cắt cao thấp để khoe đôi chân không bao giờ kết thúc của cô. Tóc quăn của cô không phải là quá dài, cũng không phải là quá ngắn. Cô đã có một khuôn mặt nhỏ và tròn với đôi má hồng hào tinh tế. Đôi môi của cô đã đỏ như váy Yubin, và đôi mắt mê hoặc. Tất cả các tính năng mà đã quá quen thuộc với Kwon Jiyong. "Jiyong," Seung Ri thì thầm tên của ông sau khi ông tìm thấy anh trong đám đông. "Đó là ..." "Không, nó không thể nào ..." Seung Hyun đã cố gắng để hoàn thành câu Seung Ri. "Nhưng ..." Seung Ri tiếp tục, "Cô ấy trông ..." Jiyong nuốt một cục mà được xây dựng trong cổ họng của mình. Anh cảm thấy như thể anh không thể thở lúc đó. Nó cảm thấy như là mặc dù lúc đó chỉ thuộc về anh và cô khi họ tổ chức ánh mắt của nhau. Anh ta có thể nhận ra cô ấy ở bất cứ đâu. Yubin vẫn đứng ở vị trí của mình như cô nhìn chằm chằm vào cái người mà cô biết rõ quá bước qua cánh cửa của ngôi nhà lớn của cô. "Nó có thể thực sự được bạn?" Cô thì thầm. Yubin đã quá bị chiếm đóng với vị khách đó vừa bước qua cánh cửa của cô, rằng cô đã không nhận thấy rằng người cô đang nói chuyện với một thời điểm cách đây đã lâu biến mất và đã làm theo cách của mình trên biển của đám đông đối với vẻ đẹp người ai cũng có đôi mắt của họ trên. Jiyong, Yubin, Seung Hyun, và Seung Ri tất cả theo Chanyeol về phía cửa ra vào và tất cả các quan sát trong sự sốc khi Chanyeol mở rộng cánh tay của mình ra cho các nữ để treo cánh tay cô. "Oh, Yubin, có bạn đến để chào đón ngày của tôi?" Chanyeol hỏi với một nụ cười ngạc nhiên khi nhìn thấy cô ở phía trước của anh ta. "ngày của bạn ...?" Yubin hỏi. "Vâng, tôi yêu cầu một lời mời cho tôi ngày, nhớ không? "Chanyeol đã đưa ra một nụ cười tươi sáng chói mắt khi nhìn về phía ngày của mình và sau đó quay lại nhìn Yubin. Jiyong đứng một vài bước sau Yubin khi ông nghiên cứu các nữ bên cạnh Chanyeol. Nó có phải là cô. Ông biết đó là nàng. Không có ai khác trên thế giới này có thể trông giống như người yêu của mình. Không ai trên thế giới này có thể trông rất giống nhau. Jiyong cắn phía dưới môi anh khi anh nhìn cô mỉm cười lên nhìn Chanyeol. Đôi mắt cô biến thành các hình dạng giống lưỡi liềm khi cô ấy mỉm cười, phải xuống để đánh dấu cùng một vẻ đẹp ngay bên dưới mắt trái của cô ... "Chào mừng bạn đến nhà tôi ..." Yubin công bố khi cô đến cô lắc cánh tay ra để khách Chanyeol của . "Tôi là Choi Yubin ... Và bạn là ...?" Ngày Chanyeol đã quyết định cho một nụ cười e thẹn khi cô đưa tay ra và nắm lấy Yubin khi cô tự giới thiệu mình. "Thật tuyệt khi được gặp các bạn, tôi là Sohee. "Cô ấy nói." Một Sohee. "6/26 (27 tại Hàn Quốc), vì vậy đây là một bản cập nhật để vinh danh ngày sinh nhật cô gái yêu thích của tôi '. Cảm ơn tất cả những người đăng ký, upvoted, và nhận xét. Đó thực sự là động lực của tôi để tiếp tục phát hành những câu chuyện Sohee + Jiyong. Anyways, đây là một cái gì đó khác nhau, nhưng tôi hy vọng tất cả các bạn sẽ thích nó không ít







































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: