In isolation and with other things being the same, the above macroecon dịch - In isolation and with other things being the same, the above macroecon Việt làm thế nào để nói

In isolation and with other things

In isolation and with other things being the same, the above macroeconomic concerns are valid. The issue, however, is more complex than the above simple analysis suggests, as important secondary effects should be considered. If the national market fails to offer desired coverage because of insufficient local capacity or because of pricing or product availability problems, forcing customers to purchase inferior coverage locally may be self-defeating in the long term. For one thing, an inadequate local capacity or spread of risk can endanger the very foundation of the national insurance market and by that wreak havoc on individuals and industries within the economy that rely on insurance. If this danger is to be avoided, national insurers must rely on international reinsurance, thereby substituting indirect (reinsurance) cross-border insurance for direct cross-border insurance and inserting another expense component in the process.
Even if capacity and spread of risk are not problems, forcing citizens and businesses to purchase higher priced or more limited coverage locally means they would have inferior coverage or pay more for the coverage than their competitors elsewhere in the world. Citizens would purchase less insurance than they would otherwise, therefore depriving themselves of some security. With continuing liberalization and internationalization of national markets, national and international competition intensifies. In such an intensively competitive world, differences in the quality and price of production inputs (such as insurance) potentially can mean the difference between success and failure.
The second argument against complete freedom for cross-border insurance trade revolves around the concept that government has an obligation to protect ill-informed buyers. This argument finds concrete support in both economic theory and fact. A critical assumption in the competitive model is that buyers are well informed about the products they buy. Without substantial product knowledge, consumers can make ill-advised purchases. Because of the close tie that insurance has with the overall public interest and its quasi-fiduciary nature, governments worldwide have been reluctant to ignore the natural imbalance in positions between certain insurance buyers and sellers. Sophisticated insurance buyers, such as large businesses, have reasonable opportunity to become well informed and to avoid weak or incompetent insurers and poor policy purchase decisions. The need for government oversight is correspondingly diminished. The same logic applies when direct insurers purchase reinsurance.
The situation with individual consumers and small businesses is different. They are more susceptible to being misled. They may not know enough even to make appropriate inquiries as they negotiate for insurance. They are notoriously easy prey for the unscrupulous insurance seller. Thus, the logic for restricting pure cross-border insurance trade with respect to individuals and other poorly informed buyers is sound. An exception to this view can occur when the host country insurance regulator is satisfied that the insurer home country provides at least equivalent protection to the customer as that which the host country provides. This mutual recognition approach is a key element of the European Union Single Market Program.
The same pro-restrictive logic is less compelling with own-initiative cross-border insurance trade. Consumers who voluntarily initiate insurance purchases with unlicensed foreign insurers effectively forfeit the regulatory protection otherwise afforded by their country. Many countries regulations, including those of the Organization for Economic Cooperation andDevelopment (OECD), are generally consistent with this view, although cross-border purchases are discouraged in several countries through a denial of favorable tax treatment.
The other forms of cross-border insurance trade involve more sophisticated buyers. The need for government intervention into these transactions for purposes of protecting the insurance consumer is less compelling.
Establishment Insurance Trade
Definition. Establishment insurance trade exists when insurance is sold to residents through a locally established undertaking owned by nonresidents. The opportunity to establish a local presence is often essential to the efficient provision of insurance services. Establishment insurance trade can take several forms.
Establishment via subsidiary exists when nonresidents create a de novodomestic insurer or acquire an existing domestic insurer. The subsidiary is a legal entity separate from its parent and may be wholly owned by the parent or owned with others, such as through joint ventures partially owned by residents. The subsidiary is the most substantive form of establishment and is inextricably linked with capital movements and inward direct investment. Excepting ownership nationality differences, such subsidiaries legally are identical to other national insurers and, therefore, answer fully to the national insurance regulator, not to the owners domiciliary regulator.
A branch office is a detached portion of a foreign insurer and, hence, is wholly owned by the firm. Unlike a subsidiary, the branch office is not a stand-alone insurer, but legally a part of an insurer. As such, the branch office is subject to home country regulatory oversight. Because it has a local presence, incurs financial obligations locally and typically bears risk locally, it is also subject to host-country regulation. This dual regulatory oversight offers the potential for conflicts of law and regulation.
An agencyis a much less substantial form of establishment. As the legal representative of the foreign insurer, the agents powers to represent its principal may range from narrow (e.g., sales only) to broad (e.g., sales, underwriting, pricing and claim settlement). The foreign-owned domestic agency must comply fully with all host country agent licensing and other requirements. Establishment by agency is akin to cross-border insurance trade since the actual risk is borne by a foreign insurer not subject to host-country control.
A representative office seeks to promote the interests of and sometimes services the local clients of the foreign insurer. The representative office neither bears risk nor sells insurance. Within OECD countries, its establishment requires host country regulatory notification but not approval.
Issues. Establishment has long been among the most contentious insurance trade issues, although OECD code obligations, the newly adopted General Agreement on Trade in Services (GATS) and a general worldwide liberalization trend have together yielded a softening of positions. One reason for this contentiousness is that establishment can require foreign direct investment (FDI) which historically has been closely associated with the exercise of national sovereignty.
Establishment issues stem principally from market access, national treatment and transparency concerns. Thus, some countries limit foreign insurer market access via establishment because of a desire to protect the local insurance industry and because of other concerns. Even when market access is not restricted, foreign-owned establishments may be denied national treatment, thus placing them at a competitive disadvantage. Finally, in some markets, transparency problems exist in that market access and other competitive rules may be unwritten, incomplete or inconsistently enforced.
Apart from the above three issues, a matter peculiar to branch offices stems from their dual status as part of a foreign insurer and as a local establishment. Because branch offices are risk-bearing entities, host-country rules typically require that assets backing local reserves be invested locally. In addition, a substantial deposit or guarantee fund -- often equal to the minimum capital and surplus requirements for domestic insurers -- may be required. The purpose of these localization requirements is to ensure national regulatory control over reserve funds. For the foreign insurer, such requirements fragment assets and decrease investment flexibility. In addition, the dual oversight by host and home country regulators can lead to difficulties for the regulators and insurer alike. Lacking direct regulatory cooperation, these problems seem unavoidable. At the same time, however, a branch office may offer greater security to the local market than a subsidiary, as its operations are backed by the parents financial capacity, not by local financial resources alone.
Scope of this Study
Complete freedom of cross-border insurance trade is unlikely to evolve separately from meaningful international regulatory cooperation. While important first steps have been taken in the direction of regulatory cooperation, much work remains.
Establishment insurance trade represents a larger (and growing) share of international insurance trade than cross-border insurance trade. This fact is not surprising as the successful marketing and servicing of numerous forms of insurance require a substantial local presence.
Also, the issues associated with establishment are more closely tied to economic development and national sovereignty than those associated with cross-border trade. Finally, unlike the situation with cross-border insurance trade, a country’s decision whether to allow full market access via subsidiary establishment need not await arrival of meaningful international regulatory cooperation. Establishment issues, especially those related to subsidiaries, do not require cooperation with the investor’s home country regulator (although this is desirable). Domestic policy makers can comfortably make policy decisions about rights of establishment unilaterally.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Trong sự cô lập và với thứ đó, mối quan tâm kinh tế vĩ mô trên có hiệu lực. Vấn đề này, Tuy nhiên, là phức tạp hơn phân tích đơn giản ở trên cho thấy, như hiệu ứng phụ quan trọng cần được xem xét. Nếu thị trường quốc gia không cung cấp phạm vi bảo hiểm bạn muốn vì không đủ năng lực địa phương hoặc vì giá cả hoặc sản phẩm sẵn có vấn đề, buộc khách hàng mua kém hơn phạm vi bảo hiểm tại địa phương có thể được tự đánh bại trong dài hạn. Đối với một điều, một không đủ năng lực địa phương hoặc lây lan của rủi ro có thể gây nguy hiểm cho nền tảng của thị trường bảo hiểm quốc gia và do đó làm cho hả havoc trên cá nhân và ngành công nghiệp trong nền kinh tế dựa vào bảo hiểm. Nếu mối nguy hiểm này là để thể tránh được, doanh nghiệp bảo hiểm quốc gia phải dựa trên tái bảo hiểm quốc tế, do đó thay thế các gián tiếp (tái bảo hiểm) bảo hiểm qua biên giới cho trực tiếp qua biên giới bảo hiểm và chèn một chi phí thành phần trong quá trình.
ngay cả khi công suất và lây lan của rủi ro không là vấn đề, buộc người dân và doanh nghiệp để mua cao hơn giá hoặc hạn chế phạm vi bảo hiểm tại địa phương có nghĩa là họ sẽ có phạm vi bảo hiểm kém hoặc trả nhiều hơn cho phạm vi bảo hiểm hơn đối thủ cạnh tranh của họ ở nơi khác trên thế giới. Công dân sẽ mua bảo hiểm ít hơn họ sẽ khác, do đó lấy đi bản thân một số bảo mật. Với tiếp tục tự do hoá và quốc tế hóa của thị trường quốc gia, cạnh tranh quốc gia và quốc tế tăng cường. Trong một thế giới cạnh tranh mạnh mẽ, sự khác biệt trong chất lượng và giá cả của sản xuất đầu vào (ví dụ như bảo hiểm) có khả năng có thể có nghĩa là sự khác biệt giữa thành công và thất bại.
Đối số thứ hai chống lại hoàn toàn tự do cho thương mại bảo hiểm qua biên giới xoay quanh khái niệm rằng chính phủ có nghĩa vụ để bảo vệ người mua ill-thông tin. Đối số này tìm thấy cụ thể hỗ trợ trong lý thuyết kinh tế và thực tế. Một giả định quan trọng trong mô hình cạnh tranh là người mua cũng thông báo về các sản phẩm mà họ mua. Mà không có kiến thức sản phẩm đáng kể, người tiêu dùng có thể thực hiện mua hàng ill-advised. Bởi vì các tie đóng bảo hiểm có lợi ích công cộng tổng thể và bản chất của nó quasi-ủy thác, chính phủ trên toàn thế giới đã được miễn cưỡng để bỏ qua sự mất cân bằng tự nhiên ở vị trí giữa một số bảo hiểm người mua và người bán. Người mua bảo hiểm phức tạp, chẳng hạn như các doanh nghiệp lớn, có các cơ hội hợp lý để trở thành cũng thông báo và để tránh yếu hoặc không đủ năng lực doanh nghiệp bảo hiểm và nghèo chính sách mua quyết định. Sự cần thiết cho chính phủ giám sát tương ứng được giảm bớt. Cùng một logic áp dụng khi hãng bảo hiểm trực tiếp mua tái bảo hiểm.
tình hình với người tiêu dùng cá nhân và doanh nghiệp nhỏ là khác nhau. Họ là dễ bị đang được lừa dối. Họ có thể không biết đủ thậm chí để thực hiện yêu cầu thích hợp vì họ thương lượng cho bảo hiểm. Họ là các con mồi nổi tiếng là dễ dàng cho người bán bảo hiểm vô đạo Đức. Vì vậy, logic để hạn chế tinh khiết qua biên giới thương mại bảo hiểm đối với cá nhân và người mua khác kém thông báo là âm thanh. Một ngoại lệ đối với quan điểm này có thể xảy ra khi máy chủ lưu trữ quốc gia bảo hiểm điều là hài lòng rằng công ty bảo hiểm nhà nước cung cấp bảo vệ tương đương tối thiểu cho khách hàng như là nước chủ nhà cung cấp. Cách tiếp cận công nhận lẫn nhau này là một yếu tố then chốt của chương trình thị trường duy nhất của liên minh châu Âu.
Hạn chế chuyên nghiệp cùng một logic là ít hấp dẫn với sở hữu sáng kiến qua biên giới thương mại bảo hiểm. Người tiêu dùng những người tự nguyện bắt đầu bảo hiểm mua với hãng bảo hiểm nước ngoài không có giấy phép mất hiệu quả bảo vệ pháp lý nếu không dành theo quốc gia của họ. Nhiều quốc gia quy định, bao gồm cả những người của tổ chức hợp tác kinh tế andDevelopment (OECD), được nói chung phù hợp với quan điểm này, mặc dù việc mua bán qua biên giới được khuyến khích trong một số quốc gia thông qua một từ chối điều trị thuế thuận lợi.
các hình thức khác của thương mại bảo hiểm qua biên giới liên quan đến phức tạp hơn người mua. Sự cần thiết cho chính phủ can thiệp vào các giao dịch cho các mục đích của việc bảo vệ người tiêu dùng bảo hiểm là ít hấp dẫn.
Thương mại bảo hiểm thành lập
định nghĩa. Thương mại bảo hiểm thành lập tồn tại khi bảo hiểm được bán cho các cư dân thông qua một cam kết được thành lập tại địa phương thuộc sở hữu của nonresidents. Cơ hội để thiết lập một sự hiện diện địa phương thường xuyên là điều cần thiết cho việc cung cấp hiệu quả các dịch vụ bảo hiểm. Thương mại bảo hiểm thành lập có thể mất một số hình thức.
Thành lập thông qua công ty con tồn tại khi nonresidents tạo một de novodomestic doanh nghiệp bảo hiểm hoặc có được một doanh nghiệp bảo hiểm trong nước hiện có. Các công ty con là một thực thể pháp lý riêng biệt từ cha mẹ của nó và có thể được hoàn toàn thuộc sở hữu của cha mẹ hoặc thuộc sở hữu với những người khác, chẳng hạn như thông qua các liên doanh một phần thuộc sở hữu của cư dân. Các công ty con là hình thức đặt nội dung của cơ sở và mật thiết với nhau được liên kết với phong trào vốn đầu tư và đầu tư trực tiếp hướng nội. Trừ quyền sở hữu quốc tịch khác biệt, công ty con như vậy cách hợp pháp là giống hệt với các hãng bảo hiểm quốc gia và, do đó, câu trả lời đầy đủ cho các điều bảo hiểm quốc gia, không để các chủ sở hữu domiciliary điều.
Một văn phòng chi nhánh là một phần tách ra của một doanh nghiệp bảo hiểm nước ngoài, và do đó, hoàn toàn thuộc sở hữu của công ty. Không giống như một công ty con, chi nhánh không phải là một doanh nghiệp bảo hiểm độc lập, nhưng hợp pháp là một phần của một doanh nghiệp bảo hiểm. Như vậy, văn phòng chi nhánh là tùy thuộc vào nhà nước giám sát quy định. Bởi vì nó có một sự hiện diện địa phương, phải gánh chịu các nghĩa vụ tài chính tại địa phương và thường mang nguy cơ tại địa phương, nó cũng là tùy thuộc vào quy định nước chủ nhà. Này giám sát quy định kép cung cấp tiềm năng cho các xung đột của pháp luật và quy định.
một agencyis một hình thức đáng kể ít hơn nhiều thành lập. Đại diện pháp lý của doanh nghiệp bảo hiểm nước ngoài, các cường quốc Đại lý đại diện cho hiệu trưởng của nó có thể dao động từ hẹp (ví dụ như, bán hàng chỉ) đến rộng (ví dụ như, bán hàng, bảo lãnh phát hành, giá cả và yêu cầu bồi thường giải quyết). Cơ quan trong nước thuộc sở hữu nước ngoài phải tuân thủ đầy đủ với tất cả máy chủ lưu trữ quốc gia đại lý cấp phép và các yêu cầu. Thành lập bởi cơ quan là giống như thương mại bảo hiểm qua biên giới vì nguy cơ thực sự được sinh ra bởi một hãng bảo hiểm nước ngoài không thể kiểm soát nước chủ nhà.
Văn phòng đại diện một tìm kiếm để thúc đẩy lợi ích của và đôi khi dịch vụ khách hàng địa phương của doanh nghiệp bảo hiểm nước ngoài. Văn phòng đại diện không chịu rủi ro cũng không bán bảo hiểm. Trong các quốc gia OECD, thành lập yêu cầu máy chủ lưu trữ quốc gia quy định thông báo nhưng không chấp thuận.
vấn đề. Thành lập từ lâu đã trong số các vấn đề thương mại bảo hiểm đặt gô, mặc dù OECD mã nghĩa vụ, vừa được phê chuẩn Hiệp định chung về thương mại trong dịch vụ (GATS) và một xu hướng tự do hoá trên toàn thế giới chung với nhau đã mang lại một làm mềm của vị trí. Lý do chính này contentiousness là thành lập mà có thể yêu cầu nước ngoài đầu tư trực tiếp (FDI) trong lịch sử đã được liên kết chặt chẽ với tập thể dục của quốc gia chủ quyền.
Thành lập các vấn đề xuất phát chủ yếu từ tiếp cận thị trường, xử quốc gia và minh bạch mối quan tâm. Vì vậy, một số quốc gia giới hạn tiếp cận thị trường doanh nghiệp bảo hiểm nước ngoài thông qua thành lập vì một mong muốn để bảo vệ các ngành công nghiệp bảo hiểm địa phương và vì mối quan tâm khác. Ngay cả khi tiếp cận thị trường là không bị hạn chế, cơ sở thuộc sở hữu nước ngoài có thể bị từ chối xử quốc gia, do đó đặt chúng ở một bất lợi cạnh tranh. Cuối cùng, trong một số thị trường, minh bạch vấn đề tồn tại trong đó tiếp cận thị trường và các quy tắc cạnh tranh có thể được bất thành văn, không đầy đủ hoặc thi hành không nhất quán.
Ngoài từ trên ba vấn đề, một vấn đề riêng cho văn phòng chi nhánh bắt nguồn từ tình trạng kép của họ như là một phần của một doanh nghiệp bảo hiểm nước ngoài và như là một cơ sở địa phương. Bởi vì văn phòng chi nhánh tổ chức mang nguy cơ, nước chủ nhà quy tắc thông thường yêu cầu tài sản sao địa phương dự trữ được đầu tư tại địa phương. Ngoài ra, một đáng kể tiền đặt cọc hoặc bảo lãnh quỹ - thường tương đương với tối thiểu vốn và các yêu cầu thặng dư cho doanh nghiệp bảo hiểm trong nước--có thể được yêu cầu. Mục đích của các yêu cầu địa phương hoá là để đảm bảo quốc gia quy định kiểm soát đối với dự trữ tiền. Đối với doanh nghiệp bảo hiểm nước ngoài, các yêu cầu đoạn tài sản và giảm đầu tư linh hoạt. Ngoài ra, giám sát kép bởi chủ nhà và cơ quan quản lý nhà nước có thể dẫn đến khó khăn cho các nhà quản lý và doanh nghiệp bảo hiểm như nhau. Thiếu hợp tác trực tiếp quy định, những vấn đề này dường như không thể tránh khỏi. Cùng lúc đó, Tuy nhiên, một văn phòng chi nhánh có thể cung cấp bảo mật tốt hơn để thị trường địa phương hơn một công ty con, như hoạt động của nó được ủng hộ bởi khả năng tài chính cha mẹ, không phải bằng nguồn lực tài chính địa phương mình.
phạm vi của nghiên cứu này
Hoàn toàn tự do thương mại bảo hiểm qua biên giới là dường như không phát triển một cách riêng biệt từ có ý nghĩa hợp tác quốc tế quy định. Trong khi bước đầu tiên quan trọng đã được thực hiện trong sự chỉ đạo của quy định hợp tác, nhiều công việc vẫn còn.
thành lập bảo hiểm thương mại đại diện cho một phần lớn hơn (và đang phát triển) của thương mại quốc tế bảo hiểm hơn thương mại bảo hiểm qua biên giới. Điều này thực tế không phải là đáng ngạc nhiên vì tiếp thị thành công và phục vụ rất nhiều các hình thức bảo hiểm cần đáng kể hiện diện trong nước.
Ngoài ra, các vấn đề liên quan đến thành lập được hơn quan hệ chặt chẽ để phát triển kinh tế và chủ quyền quốc gia so với những người liên quan đến thương mại xuyên biên giới. Cuối cùng, không giống như tình hình với thương mại bảo hiểm qua biên giới, một quốc gia quyết định xem có nên cho phép tiếp cận thị trường đầy đủ thông qua công ty con thành lập không cần chờ đợi đến có ý nghĩa hợp tác quốc tế quy định. Vấn đề thành lập, đặc biệt là những người liên quan đến công ty con, không yêu cầu hợp tác với các nhà đầu tư nước điều (mặc dù điều này là mong muốn). Các nhà hoạch định chính sách trong nước thoải mái có thể đưa ra quyết định chính sách về quyền thành lập đơn phương.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Trong sự cô lập và với những thứ khác tương tự, những mối quan tâm kinh tế vĩ mô trên là hợp lệ. Vấn đề này, tuy nhiên, là phức tạp hơn so với phân tích đơn giản trên cho thấy, như tác dụng phụ quan trọng cần được xem xét. Nếu thị trường trong nước không cung cấp bảo hiểm mong muốn bởi vì năng lực địa phương chưa đầy đủ hoặc vì giá cả hoặc sản phẩm sẵn có vấn đề, ​​ép buộc khách hàng mua bảo hiểm kém tại địa phương có thể tự đánh bại trong dài hạn. Đối với một điều, một năng lực địa phương không đầy đủ hoặc lây lan của nguy cơ có thể gây nguy hiểm cho nền tảng của thị trường bảo hiểm quốc gia và do đó tàn phá cá nhân và các ngành công nghiệp trong nền kinh tế dựa vào bảo hiểm. Nếu nguy hiểm này là để tránh được, công ty bảo hiểm quốc gia phải dựa vào tái bảo hiểm quốc tế, do đó thay thế gián tiếp (tái bảo hiểm) bảo hiểm qua biên giới đối với bảo hiểm qua biên giới trực tiếp và chèn một thành phần chi phí trong quá trình này.
Ngay cả khi năng lực và lây lan của rủi ro là không vấn đề, ​​buộc các công dân và các doanh nghiệp mua bảo hiểm giá cao hơn hoặc hạn chế tại địa phương có nghĩa là họ sẽ có bảo hiểm thấp hơn hoặc phải trả thêm tiền cho bảo hiểm hơn đối thủ cạnh tranh của họ ở những nơi khác trên thế giới. Công dân sẽ mua ít hơn so với bảo hiểm nếu không, do đó lấy đi bản thân của một số bảo mật. Với tự do hóa tiếp tục và quốc tế của các thị trường quốc gia, cạnh tranh quốc gia và quốc tế tăng cường. Trong một thế giới cạnh tranh mạnh mẽ như vậy, sự khác biệt về chất lượng và giá nguyên liệu đầu vào sản xuất (như bảo hiểm) khả năng có thể có nghĩa là sự khác biệt giữa thành công và thất bại.
Đối số thứ hai chống lại tự do hoàn toàn cho thương mại bảo hiểm qua biên giới xoay quanh quan niệm rằng chính phủ có nghĩa vụ bảo vệ người mua thiếu thông tin. Lập luận này tìm thấy hỗ trợ cụ thể trong lý thuyết kinh tế và thực tế. Một giả định quan trọng trong mô hình cạnh tranh là những người mua được thông tin đầy đủ về các sản phẩm mà họ mua. Nếu không có kiến thức sản phẩm đáng kể, người tiêu dùng có thể mua hàng rất thiếu khôn ngoan. Vì sự ràng buộc chặt chẽ mà bảo hiểm đã có sự quan tâm công tổng thể và bản chất bán ủy thác của mình, các chính phủ trên toàn thế giới đã được miễn cưỡng để bỏ qua sự mất cân bằng tự nhiên ở các vị trí giữa bên mua bảo hiểm nhất định và người bán. Mua bảo hiểm phức tạp, chẳng hạn như các doanh nghiệp lớn, có cơ hội hợp lý để trở thành thông tin đầy đủ và công ty bảo hiểm để tránh yếu hoặc không đủ năng lực và quyết định mua hàng chính sách nghèo. Sự cần thiết phải giám sát chính phủ tương ứng giảm bớt. Cùng một logic được áp dụng khi công ty bảo hiểm trực tiếp mua tái bảo hiểm.
Tình hình với người tiêu dùng cá nhân và doanh nghiệp nhỏ là khác nhau. Họ dễ bị bị lừa. Họ có thể không biết đủ thậm chí để thực hiện yêu cầu thích hợp khi chúng đàm phán cho bảo hiểm. Họ nổi tiếng là con mồi dễ dàng cho người bán bảo hiểm vô đạo đức. Như vậy, logic để hạn chế thương mại bảo hiểm qua biên giới tinh khiết đối với cá nhân và người mua thiếu thông tin khác với là âm thanh. Một ngoại lệ quan điểm này có thể xảy ra khi cơ quan quản lý bảo hiểm nước chủ nhà là hài lòng rằng các công ty bảo hiểm nước cung cấp ít nhất bảo vệ tương đương với khách hàng như điều mà nước chủ nhà cung cấp. Cách tiếp cận công nhận lẫn nhau này là một yếu tố quan trọng của Chương trình Liên minh thị trường chung châu Âu.
Các cùng một logic ủng hộ hạn chế là ít hấp dẫn với riêng-sáng kiến thương mại bảo hiểm qua biên giới. Người tiêu dùng tự nguyện bắt đầu mua bảo hiểm với công ty bảo hiểm nước ngoài không có giấy phép có hiệu quả mất việc bảo vệ pháp lý nếu không đủ khả năng của đất nước của họ. Quy định nhiều quốc gia, bao gồm cả Tổ chức Hợp tác kinh tế anddevelopment (OECD), nói chung là phù hợp với quan điểm này, mặc dù mua qua biên giới không được khuyến khích ở một số nước thông qua một từ chối ưu đãi về thuế.
Các hình thức bảo hiểm khác qua biên giới thương mại liên quan đến những người mua tinh vi hơn. Sự cần thiết của chính phủ can thiệp vào các giao dịch cho các mục đích bảo vệ người tiêu dùng bảo hiểm ít hấp dẫn.
Thành lập Bảo hiểm thương mại
Định nghĩa. Thương mại bảo hiểm thành lập tồn tại khi bảo hiểm được bán cho người dân thông qua một cam kết thành lập tại địa phương thuộc sở hữu của người không cư trú. Cơ hội để thiết lập một sự hiện diện địa phương thường là cần thiết để cung cấp hiệu quả các dịch vụ bảo hiểm. Thương mại bảo hiểm thành lập có thể có nhiều hình thức.
thành lập công ty con thông qua tồn tại khi người không cư trú tạo ra một công ty bảo hiểm novodomestic de hoặc có được một công ty bảo hiểm trong nước hiện có. Công ty là một pháp nhân riêng biệt từ cha mẹ của nó và có thể được sở hữu toàn bộ của phụ huynh hoặc sở hữu với những người khác, chẳng hạn như thông qua liên doanh thuộc sở hữu một phần của cư dân. Các công ty con là hình thức nội dung nhất thành lập và gắn bó chặt chẽ với các phong trào vốn và đầu tư trực tiếp trong vùng. Ngoại trừ sự khác biệt quốc tịch quyền sở hữu, công ty con như vậy về mặt pháp lý là giống hệt nhau để công ty bảo hiểm quốc gia khác, và do đó, trả lời đầy đủ cho cơ quan quản lý bảo hiểm quốc gia, không để các chủ sở hữu điều sóc tại nhà.
Một văn phòng chi nhánh là một phần tách ra của một công ty bảo hiểm nước ngoài và do đó, là hoàn toàn thuộc sở hữu của công ty. Không giống như một công ty con, chi nhánh không phải là một công ty bảo hiểm độc lập, nhưng về mặt pháp lý là một phần của một công ty bảo hiểm. Như vậy, các văn phòng chi nhánh phụ thuộc vào nước giám sát quản lý. Bởi vì nó có một sự hiện diện địa phương, phát sinh nghĩa vụ tài chính tại địa phương và thường chịu rủi ro tại địa phương, nó cũng là đối tượng để lưu trữ quốc gia quy định. Giám sát quản lý kép này cung cấp khả năng xung đột của pháp luật và quy định.
Một agencyis một hình thức ít nhiều đáng kể của cơ sở. Là người đại diện theo pháp luật của công ty bảo hiểm nước ngoài, quyền hạn đại lý để đại diện cho chính nó có thể dao động từ hẹp (ví dụ, doanh số bán hàng chỉ) để rộng (ví dụ, bán hàng, bảo lãnh phát hành, giá cả và giải quyết bồi thường). Các cơ quan trong nước nước ngoài phải thực hiện đầy đủ tất cả các đại lý cấp giấy phép nước chủ nhà và các yêu cầu khác. Thành lập cơ quan cũng giống như thương mại bảo hiểm qua biên giới kể từ khi có nguy cơ thực tế là phát sinh tại một công ty bảo hiểm nước ngoài không thuộc đối tượng để lưu trữ quốc gia kiểm soát.
Văn phòng đại diện tìm cách thúc đẩy lợi ích của dịch vụ và đôi khi các khách hàng địa phương của công ty bảo hiểm nước ngoài. Văn phòng đại diện không chịu rủi ro cũng không bán bảo hiểm. Trong các nước OECD, thành lập đòi hỏi nước chủ nhà thông báo quy định nhưng không phê duyệt.
vấn đề. Thành lập từ lâu đã là một trong những vấn đề thương mại bảo hiểm tranh cãi nhất, mặc dù nghĩa vụ đang OECD, Hiệp định mới được thông qua chung về thương mại dịch vụ (GATS) và một xu hướng tự do hóa trên toàn thế giới nói chung đã cùng nhau mang lại một làm mềm các vị trí. Một lý do cho contentiousness này là thành lập có thể đòi hỏi đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) mà lịch sử đã được liên kết chặt chẽ với việc thực hiện chủ quyền quốc gia.
vấn đề thành lập xuất phát chủ yếu từ tiếp cận thị trường, đối xử quốc gia và mối quan tâm minh bạch. Do đó, một số nước hạn chế tiếp cận thị trường công ty bảo hiểm nước ngoài thông qua thành lập vì một mong muốn để bảo vệ ngành công nghiệp bảo hiểm trong nước và vì mối quan tâm khác. Ngay cả khi tiếp cận thị trường không bị hạn chế, các cơ sở nước ngoài có thể bị từ chối đối xử quốc gia, do đó đặt chúng vào thế bất lợi cạnh tranh. Cuối cùng, trong một số thị trường, vấn đề minh bạch tồn tại trong việc tiếp cận thị trường và các quy tắc cạnh tranh khác có thể là bất thành văn, không đầy đủ hoặc không đúng thực thi.
Ngoài ba vấn đề trên, một vấn đề đặc thù của văn phòng chi nhánh xuất phát từ tình trạng hai của họ như là một phần của một công ty bảo hiểm nước ngoài và là một cơ sở địa phương. Bởi vì văn phòng chi nhánh là các đơn vị có nguy cơ chịu lực, quy tắc nước chủ nhà thường yêu cầu tài sản dự trữ sao lưu địa phương được đầu tư tại địa phương. Ngoài ra, một khoản tiền gửi hoặc bảo lãnh vốn đáng kể - thường bằng mức vốn tối thiểu và yêu cầu thặng dư cho công ty bảo hiểm trong nước - có thể được yêu cầu. Mục đích của các yêu cầu nội địa hóa là để đảm bảo kiểm soát quản lý quốc gia trên quỹ dự trữ. Đối với công ty bảo hiểm nước ngoài, chẳng hạn tài sản yêu cầu mảnh và giảm tính linh hoạt đầu tư. Ngoài ra, giám sát kép bằng máy chủ và cơ quan quản lý nhà nước có thể dẫn đến khó khăn cho các nhà quản lý và công ty bảo hiểm như nhau. Thiếu hợp tác điều tiết trực tiếp, những vấn đề này dường như không thể tránh khỏi. Đồng thời, tuy nhiên, một văn phòng chi nhánh có thể cung cấp an ninh lớn hơn cho thị trường nội địa hơn một công ty con, các hoạt động của nó được hỗ trợ bởi các phụ huynh năng lực tài chính, không phải do nguồn lực tài chính địa phương mình.
Phạm vi nghiên cứu này
hoàn toàn tự do qua biên giới thương mại bảo hiểm khó có thể phát triển một cách riêng biệt từ hợp tác pháp lý quốc tế có ý nghĩa. Trong khi bước đi quan trọng đầu tiên đã được thực hiện theo hướng hợp tác pháp lý, vẫn còn nhiều việc.
thương mại bảo hiểm thành lập đại diện cho một lớn hơn (và phát triển) thị phần thương mại bảo hiểm quốc tế so với thương mại bảo hiểm qua biên giới. Thực tế này là không đáng ngạc nhiên là tiếp thị thành công và phục vụ của rất nhiều loại hình bảo hiểm đòi hỏi một sự hiện diện địa phương đáng kể.
Ngoài ra, những vấn đề gắn với thành lập được quan hệ chặt chẽ hơn để phát triển kinh tế và chủ quyền quốc gia hơn so với những liên quan đến thương mại qua biên giới. Cuối cùng, không giống như tình hình với thương mại bảo hiểm qua biên giới, quyết định của một quốc gia có cho phép tiếp cận thị trường đầy đủ thông qua thành lập công ty con không cần phải chờ đợi đến hợp tác pháp lý quốc tế có ý nghĩa. Vấn đề thành lập, đặc biệt là những liên quan đến các công ty con, không yêu cầu hợp tác với các nước điều chỉnh của chủ đầu tư (mặc dù điều này là mong muốn). Các nhà hoạch định chính sách trong nước có thể thoải mái đưa ra quyết định chính sách về quyền thành lập đơn phương.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: