COUNTRY FOCUSIslamic Capitalism in TurkeyFor years now Turkey has been dịch - COUNTRY FOCUSIslamic Capitalism in TurkeyFor years now Turkey has been Việt làm thế nào để nói

COUNTRY FOCUSIslamic Capitalism in

COUNTRY FOCUS
Islamic Capitalism in Turkey
For years now Turkey has been lobbying the European Union to allow it to join the free tradeblock as a member state. If the EU says yes, it will be the first Muslim state in the Union. Manycritics in the EU worry that Islam and Western style capitalism do not mix well, and that as aconse quence, allowing Turkey into the EU would be a mistake. However, a close look at whatis going on in Turkey suggests that this view may be misplaced. Consider the area around the city of Kayseri in Central Turkey. Many dismiss this poor, largely agricultural region of Turkey as a non-European backwater, far removed from the secular bustle of Istanbul. It is a region where
traditional Islamic values hold sway. And yet, it is also a region that has produced so many thriving Muslim enterprises that it is sometimes called the “Anatolian Tiger.” Businesses based here include large food manufacturers, textile companies, furniture manufacturers, and engineering enterprises, many of which export a substantial percentage of their production. Local business leaders attribute the success of companies in the region to an entrepreneurial spirit that they say is part of Islam. They point out that the Prophet Muhammad, who was himself a trader, preached merchant honor and commanded that 90 percent of a Muslim's life be devoted to work in order to put food on the table. Outsider observers have gone further, arguing that what is occurring around Kayseri is an example of Islamic Calvinism, a fusion of traditional Islamic values and the work ethic often associated with Protestantism in general, and Calvinism in particular. Within Kayseri, the influence of Islam is plain to see. Many companies set aside rooms and time for 15-minute prayer breaks. Most of the older businessmen have been to Mecca on the Haji, the pilgrimage that all Muslims are meant to make at least once in a lifetime. Few of the cafés and restaurants in Kayseri serve alcohol, and most women wear a headscarf.
At the Kayseri sugar factory, one of the most profitable in the region, a senior manager claims that Islam has played a large part in improving the profitability of the enterprise. For a long time the factory bought most of its sugar beets from a single monopoly supplier, who charged a high price. But because Islam preaches equal opportunity in business, managers at the sugar factory decided that the Islamic thing to do was diversify the supply base and encourage small producers to sell beets to them. Today the factory buys sugar beets from 20,000 small growers. Competition between them has lowered prices and boosted the factory's profitability. The same manager also noted that “If you are not a good Muslim, don't pray five times a day and don't have a wife who wears a headscarf, it can be difficult to do
business here.”However, not everyone agrees that Islam is the driving force behind the region's success. Saffet Arslan, the managing director of Ipek, the largest furniture producer in the region (which exports to more than 30 countries), claims that another force is at work—globalization. According to Arslan, over the last three decades local Muslims who once eschewed making money in favor of focusing on religion are now making business a priority. They see the Western world, and Western capitalism, as a model, not Islam, and because of globalization
and the opportunities associated with it, they want to become successful. At the same time, Arslan is a practicing Muslim who has built a mosque in the basement of Ipec's headquarters building so that people can pray while at work. If there is a weakness in the Islamic model of business that is emerging in places like
Kayseri, some say it can be found in traditional attitudes toward the role of women in the work place, and the low level of female employment in the region. According to a report by the European Stability Initiative, the same group that holds up the Kayseri region as an example of Islamic Calvinism, the low participation of women in the local workforce is the Achilles heel of the economy, and it may stymie the attempts of the region to catch up with the countries of the European Union. 34 In the previous chapter, we noted that one economic principle of Islam prohibits the payment or receipt of interest, which is considered usury. This is not just a matter of theology;
in several Islamic states, it is also becoming a matter of law. The Koran clearly condemns interest, which is called riba in Arabic, as exploitative and unjust. For many years, banks operating in Islamic countries conveniently ignored this condemnation, but starting about 30 years ago with the establishment of an Islamic bank in Egypt, Islamic banks started to open in predominantly Muslim countries. By 2005, some 176 Islamic financial institutions worldwide managed more than $240 billion in assets, making an average return on capital of more than
16 percent. Even conventional banks are entering the market—both Citigroup and HSBC, two of the world's largest financial institutions, now offer Islamic financial services. While only Iran and the Sudan enforce Islamic banking conventions, in an increasing number of countries customers can choose between conventional banks and Islamic banks. Conventional banks make a profit on the spread between the interest rate they have to pay to depositors and the higher interest rate they charge borrowers. Because Islamic banks cannot pay or charge interest, they must find a different way of making money. Islamic banks have experimented with two different banking methods—the mudarabah and the murabaha. 35 A mudarabah contract is similar to a profit-sharing scheme. Under mudarabah, when an Islamic bank lends money to a business, rather than charging that business interest on the
loan, it takes a share in the profits that are derived from the investment. Similarly, when a business (or individual) deposits money at an Islamic bank in a savings account, the deposit is treated as an equity investment in whatever activity the bank uses the capital for. Thus, the depositor receives a share in the profit from the bank's investment (as opposed to interest payments) according to an agreed-on ratio. Some Muslims claim this is a more efficient system than the Western banking system since it encourages both long-term savings and long-term investment. However, there is no hard evidence of this, and many believe that a mudarabah system is less efficient than a conventional Western banking system. The second Islamic banking method, the murabaha contract, is the most widely used among the world's Islamic banks, primarily because it is the easiest to implement. In a murabaha contract, when a firm wishes to purchase something using a loan—let's say a piece of equipment that costs $1,000—the firm tells the bank after having negotiated the price with the equipment manufacturer. The bank then buys the equipment for $1,000, and the borrower
buys it back from the bank at some later date for, say, $1,100, a price that includes a $100 markup for the bank. A cynic might point out that such a markup is functionally equivalent to an interest payment, and it is the similarity between this method and conventional banking that makes it so much easier to adopt.



câu hỏi: a. Can you see anything in the values of Islam that is hostile to
business?
b. What does the experience of the region around Kayse
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
TẬP TRUNG QUỐC GIAChủ nghĩa tư bản hồi giáo tại Thổ Nhĩ KỳTrong năm nay Thổ Nhĩ Kỳ đã vận động liên minh châu Âu để cho phép nó để tham gia tradeblock miễn phí như là một quốc gia thành viên. Nếu EU nói có, nó sẽ là nhà nước Hồi giáo đầu tiên trong liên minh. Manycritics trong EU lo lắng rằng Hồi giáo và phong cách phương Tây chủ nghĩa tư bản không pha trộn tốt, và đó là aconse quence, cho phép Thổ Nhĩ Kỳ vào EU sẽ là một sai lầm. Tuy nhiên, nhìn whatis xảy ra tại Thổ Nhĩ Kỳ cho thấy rằng quan điểm này có thể được bị đặt sai chỗ. Xem xét khu vực xung quanh thành phố Kayseri, ở miền trung Thổ Nhĩ Kỳ. Nhiều người bỏ qua khu vực này nghèo, chủ yếu là nông nghiệp của Thổ Nhĩ Kỳ là một khóa tu dâng phòng không Châu Âu, rất xa vời với thế tục nhộn nhịp của Istanbul. Nó là một khu vực nơigiá trị truyền thống Hồi giáo giữ sway. Chưa hết, nó cũng là một khu vực mà đã sản xuất rất nhiều doanh nghiệp Hồi giáo phát triển mạnh rằng nó đôi khi được gọi là "Con hổ Anatolia." Các doanh nghiệp dựa ở đây bao gồm nhà sản xuất thực phẩm lớn, công ty dệt may, đồ nội thất nhà sản xuất, và kỹ thuật các doanh nghiệp, nhiều trong số đó xuất khẩu một tỷ lệ đáng kể sản xuất của họ. Nhà lãnh đạo doanh nghiệp địa phương cho rằng sự thành công của công ty trong vùng một tinh thần kinh doanh mà họ nói là một phần của Hồi giáo. Họ chỉ ra rằng các tiên tri Muhammad, những người là một nhà kinh doanh, rao giảng để vinh danh thương gia và chỉ huy rằng 90 phần trăm của cuộc sống của một người Hồi giáo được dành để làm việc để đưa thức ăn trên bàn. Ngoài các nhà quan sát đã đi hơn nữa, lập luận rằng những gì đang xảy ra xung quanh thành phố Kayseri là một ví dụ về Hồi giáo thuyết Calvin, giá trị truyền thống Hồi giáo và làm việc đạo Đức thường được kết hợp với đạo Tin lành nói chung, và thuyết Calvin đặc biệt. Trong vòng Kayseri, ảnh hưởng của đạo hồi là đơn giản để xem. Nhiều công ty đặt sang một bên phòng và thời gian cho cầu nguyện 15 phút nghỉ. Hầu hết các doanh nhân lớn đã đến Mecca trên Haji, cuộc hành hương tất cả người Hồi giáo có nghĩa là để làm cho ít nhất một lần trong một đời. Vài trong số các quán cà phê và nhà hàng ở Kayseri phục vụ rượu, và hầu hết phụ nữ mặc một headscarf.Tại nhà máy đường Kayseri, một trong các sinh lợi nhiều nhất trong vùng, một người quản lý cấp cao tuyên bố rằng Hồi giáo đã đóng góp một phần lớn trong việc cải thiện lợi nhuận của doanh nghiệp. Trong một thời gian dài các nhà máy mua hầu hết củ cải đường của nó từ một nhà cung cấp độc quyền duy nhất, người trả giá cao. Nhưng bởi vì Hồi giáo preaches cơ hội bình đẳng trong kinh doanh, quản lý tại nhà máy đường quyết định rằng điều Hồi giáo để làm là đa dạng hóa các cơ sở cung cấp và nhà sản xuất nhỏ để bán các củ cải để họ khuyến khích. Hôm nay các nhà máy mua củ cải đường từ 20.000 người trồng nhỏ. Cuộc cạnh tranh giữa họ đã hạ xuống giá và tăng lợi nhuận của nhà máy. Người quản lý cùng cũng lưu ý rằng "nếu bạn không phải một người Hồi giáo tốt, không cầu nguyện năm lần một ngày và không có một người vợ người đeo một headscarf, nó có thể được khó khăn để làmkinh doanh ở đây."Tuy nhiên, không phải tất cả mọi người đồng ý rằng Islam là động lực đằng sau sự thành công của khu vực. Saffet Arslan, giám đốc quản lý của Ipek, nhà sản xuất đồ nội thất lớn nhất trong vùng (trong đó xuất khẩu đến hơn 30 quốc gia), tuyên bố rằng một lực lượng khác là tại nơi làm việc-toàn cầu hóa. Theo Arslan, hơn ba thập kỷ qua người Hồi giáo địa phương từng tránh kiếm tiền trong lợi của tập trung vào tôn giáo là bây giờ làm cho doanh nghiệp một ưu tiên. Họ nhìn thấy thế giới phương Tây, và chủ nghĩa tư bản phương Tây, như là một mô hình, không Hồi giáo, và vì toàn cầu hóavà các cơ hội liên kết với nó, họ muốn trở thành thành công. Cùng lúc đó, Arslan là một người Hồi giáo thực hành, những người đã xây dựng một nhà thờ Hồi giáo ở tầng hầm của trụ sở chính của Ipec xây dựng để mọi người có thể cầu nguyện tại nơi làm việc. Nếu có một điểm yếu trong mô hình hồi giáo của doanh nghiệp đang nổi lên ở những nơi nhưKayseri, một số người nói nó có thể được tìm thấy trong truyền thống Thái độ về hướng vai trò của phụ nữ tại nơi làm việc, và mức độ thấp của các việc làm nữ trong vùng. Theo một báo cáo của sáng kiến châu Âu ổn định, cùng một nhóm nắm giữ lên vùng Kayseri là một ví dụ về Hồi giáo thuyết Calvin, sự tham gia thấp của phụ nữ trong lực lượng lao động địa phương là gót chân Achilles của nền kinh tế, và nó có thể stymie những nỗ lực của khu vực để bắt kịp với các quốc gia liên minh châu Âu. 34 trong chương trước, chúng tôi ghi nhận rằng một trong những nguyên tắc kinh tế của đạo hồi Cấm thanh toán hoặc nhận được quan tâm, vốn được coi là cho vay nặng lãi. Đây không phải là chỉ là một vấn đề của thần học;trong một số tiểu bang Hồi giáo, nó cũng trở thành một vấn đề của pháp luật. Kinh Koran rõ ràng lên án quan tâm, mà được gọi là riba trong tiếng ả Rập, như bóc lột và bất công. Trong nhiều năm, ngân hàng hoạt động tại các quốc gia Hồi giáo thuận tiện bỏ qua này lên án, nhưng bắt đầu từ khoảng 30 năm trước đây với sự thành lập của một ngân hàng Hồi giáo tại Ai Cập, ngân hàng Hồi giáo bắt đầu mở các quốc gia Hồi giáo chủ yếu. Năm 2005, một số tổ chức Hồi giáo tài chính 176 trên toàn cầu quản lý nhiều hơn $240 tỷ trong tài sản, làm cho một sự trở lại trung bình vào thủ đô của hơn16 phần trăm. Thông thường ngay cả ngân hàng đang bước vào thị trường-Citigroup và ngân hàng HSBC, hai trong số các tổ chức tài chính lớn nhất của thế giới, bây giờ cung cấp dịch vụ tài chính Hồi giáo. Trong khi chỉ Iran và Sudan thực thi công ước ngân hàng Hồi giáo, trong một số lượng ngày càng tăng của nước khách có thể lựa chọn giữa truyền thống ngân hàng và ngân hàng Hồi giáo. Ngân hàng thông thường làm cho một lợi nhuận trên sự lây lan giữa interest rate họ phải trả cho người gửi tiền và tỷ lệ lãi suất cao hơn họ tính phí cho người đi vay. Bởi vì các ngân hàng Hồi giáo không thể trả tiền hoặc tính phí lãi suất, họ phải tìm một cách khác nhau để kiếm tiền. Ngân hàng Hồi giáo đã thử nghiệm với hai ngân hàng khác nhau phương pháp-mudarabah và murabaha. 35 một hợp đồng mudarabah là tương tự như một chương trình chia sẻ lợi nhuận. Theo mudarabah, khi một ngân hàng Hồi giáo vay tiền để một doanh nghiệp, thay vì tính quan tâm kinh doanh trên cáccho vay, phải mất một phần lợi nhuận có nguồn gốc từ đầu tư. Tương tự như vậy, khi một doanh nghiệp (hoặc cá nhân) tiền gửi tiền tại một ngân hàng Hồi giáo trong một tài khoản tiết kiệm, các khoản tiền gửi được coi là một sự đầu tư vốn cổ phần trong bất kỳ hoạt động ngân hàng sử dụng vốn cho. Do đó, depositor nhận được một phần lợi nhuận từ các ngân hàng đầu tư (như trái ngược với thanh toán lãi suất) theo một thỏa thuận về tỷ lệ. Một số người Hồi giáo cho điều này là một hệ thống hiệu quả hơn so với hệ thống ngân hàng phương Tây kể từ khi nó khuyến khích tiết kiệm dài hạn và dài hạn đầu tư. Tuy nhiên, có không có bằng chứng khó khăn này, và nhiều người tin rằng một hệ thống mudarabah là kém hiệu quả hơn so với một hệ thống ngân hàng phía tây thông thường. Phương pháp thứ hai ngân hàng Hồi giáo, hợp đồng murabaha, là được sử dụng rộng rãi nhất trong số các ngân hàng Hồi giáo của thế giới, chủ yếu là bởi vì nó là đơn giản nhất để thực hiện. Trong một hợp đồng murabaha, khi một công ty muốn mua một cái gì đó bằng cách sử dụng một khoản cho vay-Hãy nói rằng một mảnh thiết bị mà chi phí $1.000-công ty nói với các ngân hàng sau khi có thương lượng mức giá với các nhà sản xuất thiết bị. Các ngân hàng sau đó mua trang thiết bị cho $1.000, và bên vaymua nó trở lại từ ngân hàng vào một số ngày sau đó cho, nói rằng, $1.100, một mức giá mà bao gồm một đánh dấu $100 cho ngân hàng. Một người hay chỉ trích có thể chỉ ra rằng một đánh dấu là chức năng tương đương với một khoản thanh toán lãi suất, và nó là sự tương đồng giữa các phương pháp này và các ngân hàng thông thường mà làm cho nó rất nhiều dễ dàng hơn để áp dụng.câu hỏi: a. bạn có thể nhìn thấy bất cứ điều gì trong các giá trị của đạo hồi là thù địch đểkinh doanh?sinh những gì hiện những kinh nghiệm của vùng xung quanh thành phố Kayse
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
COUNTRY FOCUS
Islamic Capitalism in Turkey
For years now Turkey has been lobbying the European Union to allow it to join the free tradeblock as a member state. If the EU says yes, it will be the first Muslim state in the Union. Manycritics in the EU worry that Islam and Western style capitalism do not mix well, and that as aconse quence, allowing Turkey into the EU would be a mistake. However, a close look at whatis going on in Turkey suggests that this view may be misplaced. Consider the area around the city of Kayseri in Central Turkey. Many dismiss this poor, largely agricultural region of Turkey as a non-European backwater, far removed from the secular bustle of Istanbul. It is a region where
traditional Islamic values hold sway. And yet, it is also a region that has produced so many thriving Muslim enterprises that it is sometimes called the “Anatolian Tiger.” Businesses based here include large food manufacturers, textile companies, furniture manufacturers, and engineering enterprises, many of which export a substantial percentage of their production. Local business leaders attribute the success of companies in the region to an entrepreneurial spirit that they say is part of Islam. They point out that the Prophet Muhammad, who was himself a trader, preached merchant honor and commanded that 90 percent of a Muslim's life be devoted to work in order to put food on the table. Outsider observers have gone further, arguing that what is occurring around Kayseri is an example of Islamic Calvinism, a fusion of traditional Islamic values and the work ethic often associated with Protestantism in general, and Calvinism in particular. Within Kayseri, the influence of Islam is plain to see. Many companies set aside rooms and time for 15-minute prayer breaks. Most of the older businessmen have been to Mecca on the Haji, the pilgrimage that all Muslims are meant to make at least once in a lifetime. Few of the cafés and restaurants in Kayseri serve alcohol, and most women wear a headscarf.
At the Kayseri sugar factory, one of the most profitable in the region, a senior manager claims that Islam has played a large part in improving the profitability of the enterprise. For a long time the factory bought most of its sugar beets from a single monopoly supplier, who charged a high price. But because Islam preaches equal opportunity in business, managers at the sugar factory decided that the Islamic thing to do was diversify the supply base and encourage small producers to sell beets to them. Today the factory buys sugar beets from 20,000 small growers. Competition between them has lowered prices and boosted the factory's profitability. The same manager also noted that “If you are not a good Muslim, don't pray five times a day and don't have a wife who wears a headscarf, it can be difficult to do
business here.”However, not everyone agrees that Islam is the driving force behind the region's success. Saffet Arslan, the managing director of Ipek, the largest furniture producer in the region (which exports to more than 30 countries), claims that another force is at work—globalization. According to Arslan, over the last three decades local Muslims who once eschewed making money in favor of focusing on religion are now making business a priority. They see the Western world, and Western capitalism, as a model, not Islam, and because of globalization
and the opportunities associated with it, they want to become successful. At the same time, Arslan is a practicing Muslim who has built a mosque in the basement of Ipec's headquarters building so that people can pray while at work. If there is a weakness in the Islamic model of business that is emerging in places like
Kayseri, some say it can be found in traditional attitudes toward the role of women in the work place, and the low level of female employment in the region. According to a report by the European Stability Initiative, the same group that holds up the Kayseri region as an example of Islamic Calvinism, the low participation of women in the local workforce is the Achilles heel of the economy, and it may stymie the attempts of the region to catch up with the countries of the European Union. 34 In the previous chapter, we noted that one economic principle of Islam prohibits the payment or receipt of interest, which is considered usury. This is not just a matter of theology;
in several Islamic states, it is also becoming a matter of law. The Koran clearly condemns interest, which is called riba in Arabic, as exploitative and unjust. For many years, banks operating in Islamic countries conveniently ignored this condemnation, but starting about 30 years ago with the establishment of an Islamic bank in Egypt, Islamic banks started to open in predominantly Muslim countries. By 2005, some 176 Islamic financial institutions worldwide managed more than $240 billion in assets, making an average return on capital of more than
16 percent. Even conventional banks are entering the market—both Citigroup and HSBC, two of the world's largest financial institutions, now offer Islamic financial services. While only Iran and the Sudan enforce Islamic banking conventions, in an increasing number of countries customers can choose between conventional banks and Islamic banks. Conventional banks make a profit on the spread between the interest rate they have to pay to depositors and the higher interest rate they charge borrowers. Because Islamic banks cannot pay or charge interest, they must find a different way of making money. Islamic banks have experimented with two different banking methods—the mudarabah and the murabaha. 35 A mudarabah contract is similar to a profit-sharing scheme. Under mudarabah, when an Islamic bank lends money to a business, rather than charging that business interest on the
loan, it takes a share in the profits that are derived from the investment. Similarly, when a business (or individual) deposits money at an Islamic bank in a savings account, the deposit is treated as an equity investment in whatever activity the bank uses the capital for. Thus, the depositor receives a share in the profit from the bank's investment (as opposed to interest payments) according to an agreed-on ratio. Some Muslims claim this is a more efficient system than the Western banking system since it encourages both long-term savings and long-term investment. However, there is no hard evidence of this, and many believe that a mudarabah system is less efficient than a conventional Western banking system. The second Islamic banking method, the murabaha contract, is the most widely used among the world's Islamic banks, primarily because it is the easiest to implement. In a murabaha contract, when a firm wishes to purchase something using a loan—let's say a piece of equipment that costs $1,000—the firm tells the bank after having negotiated the price with the equipment manufacturer. The bank then buys the equipment for $1,000, and the borrower
buys it back from the bank at some later date for, say, $1,100, a price that includes a $100 markup for the bank. A cynic might point out that such a markup is functionally equivalent to an interest payment, and it is the similarity between this method and conventional banking that makes it so much easier to adopt.



câu hỏi: a. Can you see anything in the values of Islam that is hostile to
business?
b. What does the experience of the region around Kayse
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: