The following week, Saito decided to bring Louise around Japan. Louise dịch - The following week, Saito decided to bring Louise around Japan. Louise Việt làm thế nào để nói

The following week, Saito decided t

The following week, Saito decided to bring Louise around Japan. Louise saw lots of beautiful and yet fascinating things, like bracelets, necklaces, even unique stuffed toys like hello kitty or rilakkuma, snow globes and christmas trees. Louise enjoyed the food most; waffles, sweets, pocky biscuits, chocolates, things that Louise have never tasted before. After seeing lots of fascinating, interesting, awesome and cool stuff, they decided to eat lunch. They ordered some ramen but Louise found it too hot, so she tried using her magic to cool it down as she forgotten what Saito told her last night.

In their room, last night.

"Now remember, we are on Earth and we earth people don't have any magic, so we do things without magic. Which means we have to do things with our own hands." Saito said.

"Mm…" Louise said absent-mindedly, for she was way too tired to entertain him.

Current day, in ramen stall.

Louise whipped out her wand and was about to use her magic to cool the ramen down, but Saito saw it and immediately covered Louise's mouth and grabbed the wand in her fingers, hiding it.

"Hey, Louise! I told you not to use magic." Saito said, sighing.

"Oh... Sorry, Saito.." Louise said.

Saito was surprised that Louise said sorry for the first time.

"B-But What do you expect? I'm a noble. I don't do things with my bare hands." Louise whined as she blushed.

"Jeez, Louise." Saito said, smiling.

After a long day of exploring , they decided to go home.

"My my, how was your day my dear Louise?" Ayame asked.

"Its awesome! I've been to lots of shops and I even ate some delicious food!" Louise said excitedly.

"Yeah, she almost blew out her magic." Saito said.

"Hey! Like I said its so not my fault! Saito… Do you want me to whip you again!?" Louise screamed.

"N-No... Sorry, please forgive me, master…" Saito quickly said, while using his arms to cover his face, bracing for impact.

Saito's dad and mom laughed at the sight of the both of them.

"Oh yeah, I've wanted to ask you this!" Louise suddenly said, grabbing the attention of Saito's parents. "If you were a void mage, why didn't anyone know about void? It seemed new when I was found to be a void mage. Also, people would have known about gandalfr right?"

"I.. I think this is what they did." Ayame said. "My family probably got very mad at me after I ran away from home, then erased the memory of me from everyone who knew who I was. So… It would be like I never existed. Even if I know your mum, Louise, she probably won't know who I am."

"And along with the memories of her were the existence of void and gandalfr." Kichirou said sadly, looking away.

"And by the way you said it, it looks like they really did it." Ayame said.

"But… How do you know they would do it?" Saito asked.

"My kid brother… He did something disgraceful to the family and was locked up in prison, so they did that to him. The spell was weakened when I left Halkeginia, so I could remember him. However, all my memories of him are so foggy. I can't even remember his name." Saito's mother said.

"Oh… I see… Then how did you manage to pull through?" Louise said

"I helped Dad here keep up the house chores so he could focus on his work!" Saito's mum said, smiling.

"Hehe, that helped alot. If she wasn't here this house wouldn't even qualify as a 'house'. Speaking about jobs... Saito, have you found a job yet?" Saito's father asked.

"Oh no! I had totally forgotten! I'll find a job tomorrow, together with Louise." Saito said.

"Me!? But I'm a noble, after all." Louise said.

"My dear Louise, your life on earth is different. You may be rich in Halkeginia but here, I'm afraid, we are poor and we can't do anything about it." Ayame said.

"Oh.. Okay, I'll go and find a job with Saito." Louise said.

The next morning, Saito and Louise tried to find a job that is suitable for both, while Louise enjoyed the scenery. One time, they tried working in a restaurant, Saito being a cook and Louise being a waiter. But, it didn't go well... Louise was angered by a customer who was being extremely picky and complaining about everything, so she took out her wand and was going to say: Explosion! Just in a nick of time, Saito ran out of the kitchen and stopped Louise when he heard a loud noise at the dining room. After that incident, the boss fired both of them for making a customer angry. They looked and looked, but couldn't find a right job. Weeks passed before they knew it, and yet they still haven't found a job.

A few days later, they had a family meeting. Saito's dad thought that Louise should be a housewife, and do house chores together with Saito's mom. Since Louise is used to being a noble and she hardly knows anything about the outside world and Saito could be a technician since he was very interested in technology since he was young.

"Me?! Do house chores!? I never did house chores in my entire life!" Louise said.

"My dear Louise, I know you are a noble, but.. Let me tell you something, I am a noble like you, but look at me now… I'm doing all this, aren't I? It's a mother and wife's responsibility. As a wife, it is our job to make the house clean while our husband works for a living." Ayame said.

"But, you can use magic too! Why don't you use it?" Louise said.

"We are on earth, so we should not rely too much on magic, instead we should rely on our hands. You should learn to stop using magic, except sometimes." Ayame said.

"Sometimes?" Louise asked.

"Like an emergency or danger." Ayame said.

"Well, you are right mom... SInce I'm on earth now, I should stop keep relying on magic." Louise said. "Saito, I'm going to take mom's advice and be a housewife."

"Great! I'll teach you everything need to know! We'll start tomorrow!" Saito's mum said.

"That's great, Louise." Saito said, smiling.

"Oh yeah, Saito, what's a technician? There's no such thing in Halkeginia. I-is it a weapon to spy on girl?!" Louise asked.

"Of course not! A technician is about technology. For example, a mobile phone or a computer- Oh no!"

"What's wrong, Saito?" Saito's mum asked.

"My laptop! It dropped in the streets when I was sucked in the portal to Halkeginia!" Saito exclaimed.

"Don't worry, I'll buy you a new one. How about an iPad instead of computer this time?" Saito's father asked.

"Really?! Great! Thank you, dad!" Saito said, leaving Louise even more confused than ever. "Now, back to explanation. A computer is an electronic device designed to accept data, perform prescribed mathematical and logical operations at high-speed, and display the results of these operations. Such as games or the internet." Saito said, while a confused Louise scratched her head.

"Hey, Saito. You really do sound like a computer now." Kichirou teased.

"Ehe… Sorry, sorry.. Well… A computer is a programmable machine and can do many things, like using applications or surfing the internet. The internet is a place where you can get access to websites, which are places that provide information and responds to your needs for educational or any other needs. I can show you an example, if you'd like. To me, the best part of having a computer is its games! I can teach you how to play games and how to use a computer! I'm sure you will love it." Saito said.

Louise looked at Saito and thought… 'Well, since I'm now on earth, I should learn some of these earth things.'

"Sure, why not?" Louise said.

"So, wanna be a technician, Saito?" Kichirou asked.

"Okay!" Saito replied.

"That settles it then! Its late, time to go to bed. Goodnight, everyone!" Saito's mum said as she got up and headed for her room, followed by Saito's father and then the two of them.

"Oyasumi!" Everyone said, as they entered their rooms.

The next following day, It was 5am. Saito's mom already woken up, gotten ready and went to Saito's room to call Louise up.

"My dear Louise! Time to wake up, Louise!" Ayame said as she shook Louise.

"Wa-what?" Louise said as she look around, her vision still blurry.

"Time to wake up, we have to make breakfast." Saito's mum said.

"So early?" Louise asked.

"Yup, we have to get ready before they wake up. Let's go." Ayame said.

Louise got up dizzily, washed up and started cooking. Ayame taught Louise how to cut vegetables, carrots, crack eggs and cook rice, all kinds of skills. Breakfast was ready at the right moment, just for Saito and Saito's dad came out of their rooms to get ready for their breakfast.

"Mm, what's that sweet smell?" Saito asked, sniffing in the air.

"Beats me, but I'm not gonna wait to find out!" Kichirou said.

Both of them rushed towards the living room. In disbelief, Saito saw Louise wearing an apron, preparing dishes with his mother.

"Oh, you're both awake! Louise helped me cook breakfast for you boys. She's been a great help!" Saito's mum said.

"Thank you mom, for everything." Louise said, blushing.

"Louise… You actually look pretty cute in an apron." Saito said, making Louise blush deeper.

"Now, lets eat!" Ayame said.

"Itadakimasu!" Saito and his dad said.

They all gobbled down their food, being very hungry.

"Yum! Thanks for the food honey and Louise." Kichirou said, wiping his mouth.

"I am so full. I don't think I can take another bite! Thanks, mom and Louise." Saito said.

Louise blushed as she had been praised by Saito's dad and Saito with his warm smile.

"Well, I'm off to work! Come on Saito!" Saito's dad said, rising from the table.

"Coming, dad!" Saito said.

"Be careful!" Louise and Ayame said together, as Saito and Kichirou went off to work, leaving Louise with Saito's mum..

"Now! Lets do house chores." Saito's mum said.

They cleaned the house by sweeping the floors and wiping the windows. Finally, when they done, they were all worn out. Louise was too tired and so she slept on the sofa after cleaning the bathroom. When Saito's mom saw it , she took a blanket and covered Louise.

Meanwhile, Saito found a job as a mobile phone repairer and had just went through the interview and mini test, while S
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tuần sau đó, Saito đã quyết định mang lại Louise xung quanh thành phố Nhật bản. Louise đã thấy rất nhiều đẹp và những thứ được hấp dẫn, như vòng đeo tay, dây chuyền, thậm chí duy nhất đồ chơi nhồi bông như hello kitty hoặc rilakkuma, quả cầu tuyết và cây Giáng sinh. Louise thích thức ăn nhất; bánh kem sữa waffle, kẹo, bánh bích-quy pocky, sôcôla, điều mà Louise đã không bao giờ nếm thử trước khi. Sau khi nhìn thấy rất nhiều công cụ hấp dẫn, thú vị, tuyệt vời và mát mẻ, họ đã quyết định ăn trưa. Họ ra lệnh cho một số ramen nhưng Louise tìm thấy nó quá nóng, do đó, cô đã cố gắng sử dụng phép thuật của mình để mát nó như cô quên những gì Saito nói đêm qua của cô.Trong phòng của họ, tối qua."Bây giờ hãy nhớ rằng, chúng tôi đang ở trên trái đất và chúng tôi trái đất những người không có bất kỳ ma thuật, do đó, chúng tôi làm điều này mà không có phép thuật. Có nghĩa là chúng ta phải làm việc với tay của riêng của chúng tôi." Saito nói."Mm..." Louise absent-mindedly, nói cho cô ấy đã được cách quá mệt mỏi để giải trí anh ta.Ngày hiện tại, trong gian hàng ramen.Louise whipped ra cây đũa phép của mình và đã là về để sử dụng phép thuật của mình để làm mát ramen xuống, nhưng Saito thấy nó và ngay lập tức được bảo hiểm của Louise miệng và nắm lấy cây đũa phép trong ngón tay của mình, ẩn nó."Hey, Louise! Tôi đã bảo anh không sử dụng phép thuật." Saito nói, sighing."Oh... Xin lỗi, Saito... " Louise nói.Saito đã ngạc nhiên rằng Louise nói xin lỗi cho lần đầu tiên."B- nhưng những gì bạn mong đợi? Tôi là một quý tộc. Tôi không làm điều này với bàn tay trần của tôi." Louise whined như cô trang."Sao Louise." Saito nói, mỉm cười.Sau một ngày dài khám phá, họ đã quyết định trở về nhà."Của tôi của tôi, làm thế nào là ngày của bạn của tôi Louise thân yêu?" Ayame yêu cầu."Của nó tuyệt vời! Tôi đã đến rất nhiều cửa hàng và tôi thậm chí ăn một số thực phẩm ngon!" Louise nói hào hứng."Vâng, nó hầu như thổi ra ma thuật của cô." Saito nói."Hey! Như tôi đã nói của mình để không do lỗi của tôi! Saito... Bạn có muốn tôi để bạn một lần nữa!?" Louise gào lên."N-số... Xin lỗi, xin vui lòng tha thứ cho tôi, tổng thể..." Saito nhanh chóng cho biết, trong khi sử dụng cánh tay của mình để bao gồm khuôn mặt của mình, kết lại cho vưng cho các tác động.Saito của cha và mẹ cười tại thị giác của cả hai."Oh có, tôi đã muốn hỏi anh đây!" Louise đã đột nhiên nói, grabbing sự chú ý của cha mẹ của Saito. "Nếu bạn là một pháp sư vô hiệu, tại sao không ai biết về khoảng trống? Nó có vẻ mới khi tôi đã được tìm thấy là một pháp sư vô hiệu. Ngoài ra, người đã có thể biết về gandalfr quyền?""I.. tôi nghĩ rằng đây là những gì họ đã làm." Ayame nói. "Gia đình của tôi có lẽ đã rất điên lúc tôi sau khi tôi chạy ra khỏi nhà, sau đó xóa bộ nhớ của tôi từ tất cả những người biết tôi là ai. Vì vậy... Nó sẽ như tôi không bao giờ tồn tại. Ngay cả khi tôi biết mẹ con, Louise, cô có lẽ sẽ không biết tôi là ai.""Và cùng với những kỷ niệm của cô đã là sự tồn tại của void và gandalfr." Kichirou cho biết thật đáng buồn, tìm đi."Và bằng cách bạn nói nó, có vẻ như họ thực sự đã làm nó." Ayame nói."Nhưng... Làm thế nào để bạn biết họ sẽ làm điều đó?" Saito yêu cầu."Trẻ em... Ông đã làm một cái gì đó disgraceful với gia đình và được nhốt trong nhà tù, do đó, họ đã làm điều đó với anh ta. Chính tả bị suy yếu khi tôi rời Halkeginia, vì vậy tôi có thể nhớ anh ta. Tuy nhiên, tất cả các ký ức của tôi về anh ta là rất sương mù. Tôi không nhớ nổi tên của ông." Của Saito mẹ nói."Oh... Tôi hiểu... Sau đó làm thế nào đã làm bạn quản lý để kéo?" Louise nói"Tôi đã giúp cha ở đây theo kịp các công việc nhà vì vậy ông có thể tập trung vào công việc của mình!" Saito của mẹ ông, mỉm cười."Hehe, mà đã giúp rất nhiều. Nếu cô đã không ở đây ngôi nhà này sẽ không thậm chí đủ điều kiện như là một 'nhà'. Nói về công việc... Saito, có bạn tìm thấy một công việc chưa?" Của Saito cha hỏi."Oh không! Tôi đã hoàn toàn quên! Tôi sẽ tìm thấy một công việc ngày mai, cùng với Louise." Saito nói."Tôi!? "Nhưng tôi là một quý tộc, sau khi tất cả." Louise nói."Louise thân mến của tôi, cuộc sống của bạn trên trái đất là khác nhau. Bạn có thể được phong phú trong Halkeginia nhưng ở đây, tôi sợ, chúng tôi là người nghèo và chúng tôi không thể làm bất cứ điều gì về nó." Ayame nói."Oh... Được rồi, tôi sẽ đi và tìm một công việc với Saito." Louise nói.Sáng hôm sau, Saito và Louise đã cố gắng để tìm một công việc mà là phù hợp cho cả hai, trong khi Louise thưởng thức phong cảnh. Một thời gian, họ đã cố gắng làm việc tại một nhà hàng, Saito là một nấu ăn và Louise là một bồi bàn. Tuy nhiên, nó đã không đi tốt... Louise được giận dữ của một khách hàng người đã rất picky và phàn nàn về tất cả mọi thứ, vì vậy cô đã diễn ra wand của mình và đã là đi để nói: vụ nổ! Chỉ trong một nick của thời gian, Saito chạy ra khỏi nhà bếp và ngừng Louise khi ông nghe một tiếng ồn lớn tại Phòng ăn. Sau khi sự cố đó, ông chủ bắn cả hai người trong số họ để làm cho một khách hàng tức giận. Họ nhìn và nhìn, nhưng không thể tìm thấy một công việc phù hợp. Tuần qua trước khi họ biết nó, và còn họ vẫn chưa tìm thấy một công việc.Một vài ngày sau đó, họ đã có một cuộc họp gia đình. Của Saito cha nghĩ rằng Louise nên là một bà nội trợ, và nhà công việc cùng với mẹ của Saito. Kể từ khi Louise sử dụng để là một quý tộc và cô hầu như không biết bất cứ điều gì về thế giới bên ngoài và Saito có thể là một kỹ thuật viên kể từ khi ông đã rất quan tâm đến công nghệ kể từ khi ông còn trẻ."Tôi?! Nhà việc vặt!? Tôi không bao giờ đã làm nhà việc vặt trong toàn bộ cuộc sống của tôi!" Louise nói."Louise thân mến của tôi, tôi biết bạn là một cao quý, nhưng... Hãy để tôi nói cho bạn một cái gì đó, tôi là một quý tộc giống như bạn, nhưng nhìn tôi bây giờ... Tôi đang làm tất cả điều này, đúng không? Nó là một người mẹ và vợ của trách nhiệm. Như một người vợ, nó là công việc của chúng tôi để làm cho nhà sạch trong khi chồng của chúng tôi làm việc cho một cuộc sống." Ayame nói."Nhưng bạn có thể sử dụng phép thuật quá! Tại sao không bạn sử dụng nó?" Louise nói."Chúng tôi trên trái đất, vì vậy chúng tôi không nên dựa quá nhiều ma thuật trên, thay vào đó chúng ta nên dựa trên tay của chúng tôi. Bạn nên tìm hiểu để ngăn chặn sử dụng pháp thuật, ngoại trừ đôi khi." Ayame nói."Đôi khi?" Louise hỏi."Giống như một trường hợp khẩn cấp hoặc nguy hiểm." Ayame nói."Vâng, bạn đang phải mẹ... Kể từ khi tôi trên trái đất bây giờ, tôi nên ngừng tiếp tục dựa vào ma thuật." Louise nói. "Saito, tôi sẽ có lời khuyên của mẹ và có một bà nội trợ.""Tuyệt vời! Tôi sẽ dạy cho bạn tất cả mọi thứ cần phải biết! Chúng tôi sẽ bắt đầu vào ngày mai!" Của Saito mẹ nói."Đó là tuyệt vời, Louise." Saito nói, mỉm cười."Oh có, Saito, những gì là một kỹ thuật viên? Không có điều như vậy trong Halkeginia. Tôi-là một vũ khí để gián điệp trên cô gái?! " Louise hỏi."Tất nhiên là không! Một kỹ thuật viên là về công nghệ. Ví dụ, điện thoại di động hoặc máy tính - Oh không! ""Những gì là sai, Saito?" Của Saito mẹ yêu cầu."Máy tính xách tay! Nó giảm xuống trong các đường phố khi tôi bị hút trong cổng để Halkeginia!" Saito kêu lên."Đừng lo lắng, tôi sẽ mua cho bạn một hình mới. Làm thế nào về một iPad thay vì máy tính thời gian này?" Của Saito cha hỏi."Thực sự?! Tuyệt! Cảm ơn bạn, cha!" Saito nói, để lại Louise hơn nhầm lẫn hơn bao giờ hết. "Bây giờ, quay lại lời giải thích. Một máy tính là một thiết bị điện tử được thiết kế để chấp nhận dữ liệu, thực hiện theo quy định các hoạt động hợp lý và toán học tại tốc độ cao, và hiển thị các kết quả của các hoạt động này. Chẳng hạn như trò chơi hoặc internet." Saito nói, trong khi một Louise nhầm lẫn trầy xước đầu của cô."Hey, Saito. Bạn thực sự âm thanh như một máy tính bây giờ." Kichirou chọc ghẹo."Ehe... Xin lỗi, xin lỗi... Vâng... Một máy tính là một máy tính lập trình và có thể làm nhiều điều, như sử dụng ứng dụng hoặc lướt internet. Internet là một nơi mà bạn có thể nhận được quyền truy cập vào trang web, nơi mà cung cấp thông tin và đáp ứng nhu cầu của bạn cho giáo dục hay bất kỳ nhu cầu nào khác. Tôi có thể hiển thị cho bạn một ví dụ, nếu bạn muốn. Với tôi, phần tốt nhất của việc có một máy tính là trò chơi của nó! Tôi có thể dạy cho bạn làm thế nào để chơi trò chơi và làm thế nào để sử dụng một máy tính! Tôi chắc chắn bạn sẽ thích nó." Saito nói.Louise nhìn Saito và suy nghĩ... 'Vâng, tôi là bây giờ trên trái đất, tôi nên tìm hiểu một số trong những điều trái đất.'"Chắc chắn, tại sao không?" Louise nói."Vì vậy, muốn được một kỹ thuật viên, Saito?" Kichirou hỏi."OK!" Saito trả lời."Mà giải quyết nó sau đó! Thời gian trễ của mình để đi ngủ. Chúc ngủ ngon, tất cả mọi người! " Của Saito mẹ nói như cô ấy đứng dậy và hướng đến phòng của cô, theo sau là cha của Saito và sau đó hai người trong số họ."Oyasumi!" Tất cả mọi người nói, khi họ bước vào phòng của họ.Sau ngày hôm sau, nó đã là 5 am. Mẹ của Saito đã đánh thức lên, nhận được sẵn sàng và đã đi đến phòng của Saito để gọi Louise lên."Của tôi Louise thân mến! Thời gian để thức dậy nào, Louise!" Ayame nói như cô lắc Louise."Wa-những gì?" Louise nói như cô nhìn xung quanh, tầm nhìn của mình vẫn còn mờ."Thời gian để thức dậy, chúng ta phải làm cho bữa ăn sáng." Của Saito mẹ nói."Vì vậy đầu?" Louise hỏi."Yup, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng trước khi bọn họ tỉnh dậy. Hãy đi." Ayame nói.Louise đứng dậy dizzily, rửa lên và bắt đầu nấu ăn. Ayame dạy Louise làm thế nào để cắt rau, cà rốt, crack trứng và cook gạo, tất cả các loại kỹ năng. Bữa sáng đã sẵn sàng vào đúng thời điểm, chỉ cho Saito và Saito của cha đến ra khỏi phòng của họ để có được sẵn sàng cho bữa ăn sáng của họ."Mm, có mùi ngọt là gì?" Saito hỏi, đánh hơi trong không khí."Nhịp đập tôi, nhưng tôi không muốn chờ đợi để tìm hiểu!" Kichirou cho biết.Cả hai người trong số họ đổ xô về phía phòng. Trong sự hoài nghi, Saito đã thấy Louise mặc một sân đỗ, chuẩn bị món ăn với mẹ."Ồ, bạn là cả hai tỉnh táo! Louise đã giúp tôi nấu ăn sáng cho bạn trai. Cô đã là một trợ giúp tuyệt vời!" Của Saito mẹ nói."Cảm ơn các bạn mẹ, cho tất cả mọi thứ." Louise nói, đỏ mặt."Louise... Bạn thực sự nhìn khá dễ thương trong một sân đỗ." Saito nói, làm cho Louise blush sâu hơn."Bây giờ, cho phép ăn!" Ayame nói."Itadakimasu!" Saito và cha ông nói.Họ tất cả gobbled xuống thực phẩm của họ, rất đói."Yum! Cảm ơn cho thức ăn mật ong và Louise." Kichirou cho biết, lau miệng của mình."Tôi là như vậy đầy đủ. Tôi không nghĩ rằng tôi có thể có một vết cắn! Cảm ơn, mẹ và Louise." Saito nói.Louise trang như cô ấy đã được ca ngợi bởi cha của Saito và Saito với nụ cười ấm áp của ông."Vâng, tôi tắt để làm việc! Come on Saito!" Saito của cha ông, tăng từ bảng."Sắp tới, cha!" Saito nói."Hãy cẩn thận!" Louise và Ayame nói với nhau, như Saito và Kichirou đã đi ra để làm việc, để lại Louise của Saito bên mẹ..."Bây giờ! Cho phép nhà việc vặt. " Của Saito mẹ nói.They cleaned the house by sweeping the floors and wiping the windows. Finally, when they done, they were all worn out. Louise was too tired and so she slept on the sofa after cleaning the bathroom. When Saito's mom saw it , she took a blanket and covered Louise.Meanwhile, Saito found a job as a mobile phone repairer and had just went through the interview and mini test, while S
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Tuần sau, Saito đã quyết định đưa Louise vòng quanh Nhật Bản. Louise thấy rất nhiều thứ đẹp đẽ và chưa hấp dẫn, giống như vòng đeo tay, dây chuyền, thậm chí đồ chơi nhồi bông độc đáo như hello kitty hoặc Rilakkuma, quả cầu tuyết, cây Giáng sinh. Louise rất thích ăn nhất; bánh quế, kẹo, bánh quy có thẹo, sôcôla, những điều mà Louise chưa bao giờ nếm trước. Sau khi nhìn thấy rất nhiều thứ hấp dẫn, thú vị, tuyệt vời và mát mẻ, họ quyết định để ăn trưa. Họ ra lệnh cho một số ramen nhưng Louise tìm thấy nó quá nóng, vì vậy cô đã cố gắng sử dụng phép thuật của mình để làm mát nó xuống như cô quên những gì Saito nói đêm qua của cô. Trong phòng họ, đêm qua. "Bây giờ hãy nhớ, chúng ta đang trên Trái đất và chúng ta những người trái đất không có bất kỳ ma thuật, vì vậy chúng tôi làm những việc mà không có phép thuật. Có nghĩa là chúng ta phải làm việc với bàn tay của mình. " Saito nói. "Ừm ..." Louise nói lơ đãng, vì cô đã quá mệt mỏi để giải trí ông. Ngày nay, trong gian hàng ramen. Louise đánh ra cây đũa phép của mình và đã được về để sử dụng phép thuật của mình để làm mát các ramen xuống, nhưng Saito đã thấy nó và ngay lập tức bịt miệng Louise và nắm lấy cây đũa phép trong tay cô, che giấu nó. "Hey, Louise! Tôi đã nói với bạn không sử dụng phép thuật." Saito nói, thở dài. "Oh ... Xin lỗi, Saito .." Louise nói. Saito đã ngạc nhiên rằng Louise nói xin lỗi cho lần đầu tiên. "B-Nhưng bạn có mong đợi gì? Tôi là một quý tộc. Tôi không làm việc với đôi tay của mình. " Louise rên rỉ khi cô đỏ mặt. "Jeez, Louise." Saito nói, mỉm cười. Sau một ngày dài khám phá, họ quyết định đi về nhà. "My của tôi, là ngày của bạn Louise thân yêu của tôi như thế nào?" Ayame hỏi. "awesome của nó tôi đã đến rất nhiều cửa hàng và tôi thậm chí đã ăn một số thực phẩm ngon!" Louise hào hứng nói. "Vâng, cô ấy gần như nổ tung ra phép thuật của mình." Saito cho biết. "Hey! Giống như tôi đã nói nó như vậy không phải là lỗi của tôi Saito! ... Bạn có muốn tôi để whip bạn một lần nữa !?" Louise hét lên. "K-Không ... Xin lỗi, xin vui lòng tha thứ cho tôi, thầy ..." Saito nói nhanh, trong khi sử dụng vũ khí của mình để che mặt, giằng cho tác động. Bố và mẹ của Saito cười khi nhìn thấy cả hai người họ. "Oh yeah, tôi muốn hỏi bạn điều này!" Louise đột nhiên nói, lấy sự chú ý của cha mẹ của Saito. "Nếu bạn là một khoảng trống pháp sư, tại sao không ai biết về trống rỗng? Nó dường như mới khi tôi đã được tìm thấy là một khoảng trống mage. Ngoài ra, người ta đã có thể biết về gandalfr phải không?" "Tôi .. Tôi nghĩ rằng đây là những gì Họ đã làm. " Ayame nói. "Gia đình tôi có lẽ đã rất tức giận với tôi sau khi tôi bỏ nhà ra đi, sau đó xóa bộ nhớ của tôi từ tất cả những người biết tôi là ai. Vì vậy ... Nó sẽ giống như tôi không bao giờ tồn tại. Ngay cả khi tôi biết mẹ của mình, Louise, cô có lẽ sẽ không biết tôi là ai. " "Và cùng với những kỷ niệm của nàng chỉ là sự tồn tại của khoảng trống và gandalfr." Kichirou buồn bã nói, nhìn đi. "Và bằng cách bạn nói, có vẻ như họ thực sự đã làm nó." Ayame nói. "Nhưng ... Làm thế nào để bạn biết họ sẽ làm điều đó?" Saito hỏi. "kid Anh trai tôi ... Ông đã làm một cái gì đó đáng xấu hổ cho gia đình và bị nhốt trong tù, vì vậy họ đã làm điều đó với anh. Phép thuật đã bị suy yếu khi tôi rời Halkeginia, vì vậy tôi có thể nhớ anh ấy. Tuy nhiên, tất cả những kỷ niệm của tôi anh ấy rất có sương mù. Tôi thậm chí không thể nhớ tên của ông ". Mẹ Saito cho biết. "Oh ... tôi thấy ... Sau đó làm thế nào bạn quản lý để kéo qua?" Louise nói "tôi đã giúp cha ở đây theo kịp các công việc nhà để anh có thể tập trung vào công việc của mình!" Mẹ của Saito nói, mỉm cười. "Hehe, đã giúp rất nhiều. Nếu cô ấy không có ở đây ngôi nhà này thậm chí sẽ không được coi là" nhà ". Nói về công việc ... Saito, có bạn tìm thấy một công việc chưa?" Cha của Saito hỏi. "Ồ không! Tôi đã hoàn toàn bị lãng quên! Tôi sẽ tìm một công việc vào ngày mai, cùng với Louise." Saito cho biết. "Nhớ !? Nhưng tôi là một quý tộc, sau khi tất cả." Louise nói. "Louise thân mến, cuộc sống của bạn trên trái đất là khác nhau. Bạn có thể giàu có Halkeginia nhưng ở đây, tôi sợ, chúng ta là người nghèo và chúng tôi không thể làm bất cứ điều gì về nó." Ayame nói. "Oh .. Được rồi, tôi sẽ đi và tìm một công việc với Saito." Louise nói. Sáng hôm sau, Saito và Louise đã cố gắng để tìm một công việc phù hợp cho cả hai, trong khi Louise rất thích phong cảnh. Một thời gian, họ đã cố gắng làm việc trong một nhà hàng, Saito là một đầu bếp và Louise là một người phục vụ. Tuy nhiên, nó đã không đi tốt ... Louise đã giận dữ bởi khách hàng đã được rất cầu kỳ và phàn nàn về mọi thứ, vì vậy cô lấy cây đũa phép của mình và sẽ nói: nổ! Chỉ trong một nick của thời gian, Saito chạy ra khỏi nhà bếp và ngừng Louise khi anh nghe thấy một tiếng động lớn ở phòng ăn. Sau sự việc đó, ông chủ sa thải cả trong số họ để làm cho một khách hàng giận dữ. Họ nhìn và nhìn, nhưng không thể tìm được một công việc đúng. Tuần trôi qua trước khi họ biết điều đó, nhưng họ vẫn chưa tìm được một công việc. Một vài ngày sau đó, họ đã có một cuộc họp gia đình. Cha của Saito nghĩ rằng Louise phải là một bà nội trợ, và làm việc nhà cùng với mẹ của Saito. Kể từ khi Louise được sử dụng để được một quý tộc và cô hầu như không biết gì về thế giới bên ngoài và Saito có thể là một kỹ thuật từ khi còn rất quan tâm đến công nghệ kể từ khi ông còn trẻ. "Nhớ ?! làm việc nhà !? Tôi không bao giờ làm việc nhà ở toàn bộ cuộc sống của tôi! " Louise nói. "Louise thân mến, tôi biết bạn là một quý tộc, nhưng .. Hãy để tôi nói với bạn điều gì đó, tôi là một quý tộc như bạn, nhưng nhìn tôi bây giờ ... Tôi đang làm tất cả điều này, không phải là tôi? Đó là một người mẹ và trách nhiệm của người vợ. Là một người vợ, đó là công việc của chúng tôi để làm cho ngôi nhà sạch sẽ trong khi chồng của chúng tôi làm việc để kiếm sống. " Ayame nói. "Tuy nhiên, bạn có thể sử dụng phép thuật quá! Tại sao bạn không sử dụng nó?" Louise nói. "Chúng tôi đang ở trên trái đất, vì vậy chúng ta không nên dựa quá nhiều vào phép thuật, thay vào đó chúng ta nên dựa vào bàn tay của chúng tôi. Bạn nên học cách ngừng sử dụng ma thuật, ngoại trừ đôi khi." Ayame nói. "Đôi khi?" Louise hỏi. "Cũng giống như trường hợp khẩn cấp hoặc nguy hiểm." Ayame nói. "Vâng, bạn là mẹ phải ... Kể từ khi tôi đang trên trái đất hiện nay, tôi nên dừng lại giữ dựa vào phép thuật." Louise nói. "Saito, tôi sẽ nghe theo lời khuyên của mẹ và là một bà nội trợ." "Tuyệt! Tôi sẽ dạy cho bạn tất cả mọi thứ cần phải biết! Chúng tôi sẽ bắt đầu vào ngày mai!" Mum Saito nói. "Đó là tuyệt vời, Louise." Saito nói, mỉm cười. "Oh yeah, Saito, một kỹ thuật viên là những gì? Không có những điều như vậy trong Halkeginia. I-nó là một vũ khí để do thám cô gái ?!" Louise hỏi. "Đương nhiên là không! Một kỹ thuật viên về công nghệ. Ví dụ, một điện thoại di động hoặc một máy tính-Ồ không!" "Có chuyện gì vậy, Saito?" Mẹ của Saito hỏi. "máy tính xách tay của tôi! Nó rơi trên đường phố khi tôi bị hút vào các cổng thông tin để Halkeginia!" Saito kêu lên. "Đừng lo, tôi sẽ mua cho bạn một cái mới. Làm thế nào về một iPad thay vì máy tính thời gian này?" Cha của Saito hỏi. "Thật sự ?! Great! Cảm ơn bạn, cha!" Saito cho biết, để lại Louise thậm chí bối rối hơn bao giờ hết. "Bây giờ, trở lại để giải thích. Một máy tính là một thiết bị điện tử được thiết kế để chấp nhận dữ liệu, thực hiện các hoạt động toán học và logic được quy định ở tốc độ cao, và hiển thị các kết quả của các hoạt động này. Chẳng hạn như trò chơi hoặc internet." Saito cho biết, trong khi một Louise bối rối gãi đầu. "Hey, Saito. Bạn thực sự làm âm thanh giống như một máy tính hiện nay." Kichirou trêu chọc. "Ehe ... Xin lỗi, xin lỗi .. Vâng ... Một máy tính là một máy tính có thể lập trình và có thể làm được nhiều thứ, như sử dụng các ứng dụng hoặc lướt Internet. Internet là một nơi mà bạn có thể truy cập đến các trang web, đó là những nơi cung cấp thông tin và đáp ứng nhu cầu của bạn cho giáo dục hay bất cứ nhu cầu nào khác. Tôi có thể cho bạn một ví dụ, nếu bạn muốn. Với tôi, phần tốt nhất của việc có một máy tính là trò chơi của nó! Tôi có thể dạy bạn làm thế nào để chơi trò chơi và làm thế nào để sử dụng một máy tính! Tôi chắc rằng bạn sẽ thích nó. " Saito cho biết. Louise nhìn Saito và nghĩ ... "Vâng, kể từ khi tôi bây giờ trên trái đất, tôi nên tìm hiểu một số những việc trái đất." "Chắc chắn rồi, tại sao không?" Louise nói. "Vì vậy, muốn trở thành một kỹ thuật viên, Saito?" Kichirou hỏi. "Được rồi!" Saito trả lời. "Điều đó giải quyết nó rồi! muộn, thời gian của mình để đi ngủ. Ngủ ngon, tất cả mọi người!" Mum Saito cho biết khi cô đứng dậy và đi về phòng mình, tiếp theo cha Saito và sau đó hai người họ. "Oyasumi!" Mọi người nói, khi họ bước vào phòng của họ. Ngày hôm sau tới, Nó là 05:00. Mẹ của Saito đã thức dậy, nhận được sẵn sàng và đã đi đến phòng của Saito gọi Louise lên. "My dear Louise Time! để thức dậy, Louise!" Ayame nói khi cô lắc Louise. "Wa-những gì?" Louise nói khi cô nhìn xung quanh, tầm nhìn của cô vẫn bị mờ. "Thời gian để thức dậy, chúng ta phải làm bữa sáng." Mum Saito cho biết. "Vì vậy, đầu?" Louise hỏi. "Yup, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng trước khi họ thức dậy. Chúng ta đi." Ayame nói. Louise đứng dậy chóng mặt, rửa sạch lên và bắt đầu nấu ăn. Ayame dạy Louise làm thế nào để cắt rau, cà rốt, crack trứng và nấu cơm, tất cả các loại kỹ năng. Ăn sáng đã sẵn sàng vào đúng lúc, chỉ cần cho Saito và Saito của cha bước ra khỏi phòng của họ để có được sẵn sàng cho bữa ăn sáng của họ. "Mm, mùi ngọt ngào là những gì?" Saito hỏi, đánh hơi trong không khí. "Beats tôi, nhưng tôi không sẽ chờ đợi để tìm ra!" Kichirou nói. Cả hai người họ vội vã về phía phòng khách. Trong sự hoài nghi, Saito thấy Louise mặc một chiếc tạp dề, chuẩn bị các món ăn với mẹ. "Oh, cậu cả Louise tỉnh táo! giúp tôi nấu bữa sáng cho bạn trai. Cô ấy đã giúp đỡ rất nhiều!" Mum Saito cho biết. "Cảm ơn mẹ, cho tất cả mọi thứ." Louise nói, đỏ mặt. "Louise ... Bạn thực sự trông khá dễ thương trong chiếc tạp dề." Saito nói, làm cho Louise đỏ mặt sâu sắc hơn. "Bây giờ, cho phép ăn!" Ayame nói. "Itadakimasu!" Saito và cha của ông cho biết. Tất cả họ đều ăn ngấu nghiến xuống thức ăn của họ, đang được rất đói. "Yum! Cảm ơn các mật ong thực phẩm và Louise." Kichirou nói, lau miệng. "Tôi rất đầy đủ. Tôi không nghĩ rằng tôi có thể cắn mất một! Thanks, mẹ và Louise." Saito cho biết. Louise đỏ mặt khi cô đã được ca ngợi bởi cha của Saito và Saito với nụ cười ấm áp của anh. "Vâng, tôi đi làm việc! Thôi Saito!" Cha Saito cho biết, tăng từ bảng. "Coming, cha!" Saito nói. "Hãy cẩn thận!" Louise và Ayame nói với nhau, như Saito và Kichirou đi ra để làm việc, để lại Louise với mẹ của Saito .. "Bây giờ! Cho phép làm việc nhà." Mum Saito cho biết. Họ làm sạch nhà bằng cách quét sàn và lau cửa sổ. Cuối cùng, khi họ thực hiện, tất cả họ đều bị hao mòn. Louise đã quá mệt mỏi và vì vậy cô đã ngủ trên ghế sofa sau khi làm sạch phòng tắm. Khi mẹ của Saito nhìn thấy nó, cô lấy một tấm chăn và phủ Louise. Trong khi đó, Saito tìm thấy một công việc như một thợ sửa chữa điện thoại di động và đã chỉ đi qua các cuộc phỏng vấn và thử nghiệm nhỏ, trong khi S































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: