Bây giờ chúng ta sẽ phải bye bye sinh viên đại học mơ mộng, tạm biệt với những bài học. Tạm biệt những chuyến đi, trải nghiệm đầy thú vị và cảm giác với bạn. Tạm biệt những người bạn của văn học địa lý lớp 48, cảm ơn bạn cho những khoảnh khắc khó quên rằng có lẽ cả cuộc đời này tôi không thể tìm thấy bạn là người rất quý giá.
Có người đã từng nói: "bạn là người mỉm cười khi bạn cười, vui vẻ khi bạn có niềm vui nhưng không khóc khi bạn khóc, vì sau đó họ phải nắm tay và ôm bạn. " Với họ, bốn năm sẽ không vượt qua một cách vô ích, chúng tôi đã học được rất nhiều từ mỗi khác, đã xây dựng được một tình bạn thực sự. Mà có lẽ là một phước lành cho chúng ta. Bởi vì đó là khi những cảm xúc có thể nói lời tạm biệt, khi mỗi người phải bước vào cuộc sống, để lựa chọn cho mình một hướng đi riêng, chung không còn bước trên một con đường một lần nữa, đột nhiên mỗi chúng ta cảm thấy buồn, một nỗi buồn không thể gọi thành tên. Một cảm giác rất lạ trong mỗi cực Chúa chúng ta, có lẽ nó vẫn chưa đủ lớn để có thể nước mắt trào ra nhưng nó tạo bước tiếp theo trong giọng nói nghẹn.
Và sau đó ở đây, những người bạn sinh viên ngày hôm nay cũng sẽ rẻ hơn thông qua hàng trăm hướng, khoảng một trăm góc, sẽ bay đến chân trời mới để làm cho những giấc mơ của riêng mình. Nhưng, xin hãy giữ cho nhau những gì đẹp nhất, xin vui lòng tha thứ cho những lỗi lầm, xúi giục vu vơ, xin vui lòng xem xét khắc của bạn my chưa nói với những người bạn đang quý mến ông tốt cho chúng tôi sẽ phấn đấu không ngừng của sự nhiệt tình của thanh niên cho ngày mai từ mái trường này, chúng ta sẽ trở nên hữu ích cho xã hội, sẽ luôn vững bước trên con đường đã chọn, và sẽ là niềm tự hào của các thầy cô giáo.
"có một định mệnh biến chúng ta thành anh em, không có ai trên đường một mình, chúng tôi đã người bạn tuyệt vời, xin vui lòng gọi điện thoại khi cần thiết .... bạn?
đang được dịch, vui lòng đợi..