A view of a Pig 17The pig lay on a barrow leadIt weighed, they said, a dịch - A view of a Pig 17The pig lay on a barrow leadIt weighed, they said, a Việt làm thế nào để nói

A view of a Pig 17The pig lay on a

A view of a Pig 17
The pig lay on a barrow lead
It weighed, they said, as much as three men.
Its closed, pink, white eyelashes,
Its trotters stuck straight out.

Such weight and pink bulk
Set in death seemed not just dead.
It was less than lifeless, further off.
It was like a sack of wheat.

I thumped it without feeling remorse.
One feels guilty insulting the deal,
Walking on graves, but this pig
Did not seem able to accuse.
It was too dead. Just so much

A poundage of lard and pork
Its last dignity had entirely gone.
It was not a figure of fun
Too dead now to pity.

To remember its life, din, stronghold
Of earthly pleasure as it had been,
Seemed a false effort and off the point.
Too dearly factual. Its weight.

Oppressed me- how could it be moved?
And the trouble of cutting it up!
The gash in its throat was shocking, but not pathetic.
Once I ran at a fair in the noise
To catch a greased piglet
That was faster and nimbler than a cat.
Its squeal was the rending of metal.

Pigs must have hot blood, they feel like ovens,
Their bite is worse than a horse’s
They chop a half-moon lean out,
They eat cinders, dead cats.
Distinctions and admirations such
As this one was long finished with.
I stared at it a long time. They were going to scald it,
Scald it and scour it like a doorstep.
-Ted Hughes

You might try giving them five minutes to write freely. Tell them, “After I’ve read the poem aloud, read it over again, and then begin writing. Write whatever comes to mind-reactions, complaints, questions memories, anything. But keep writing for five minutes. Don’t stop. Follow your thoughts wherever they take you”. Most students will have had some experiences with free-writes. You can then ask for several students to read their aloud to the class and use them to identify issues to discuss.
Or, after you’ve read the poem, skip the writing and just ask students for their reactions, urging them to say whatever comes to mind. Their comments will vary:
“That’s disgusting.”
“I like the part about the greased piglet at the fair”
“What did he mean by ‘distinctions and admirations’”?
“I’ve seen animals slaughtered on the farm-it’s no big deal.”
“Gross. Why would anyone write about something so unpleasant?
“He doesn’t seem to feel any sympathy at all-why does he bother to write on something he doesn’t care about?”
“It’s silly for someone to care so much about a deal pig.”
The most common response of all is “Ycchh” or a similar expression of distaste. The poem is useful for experience with response-based teaching primarily because it does elicit revulsion from so many students, giving you the opportunity so simile in acceptance (and, if it happens to be true, to acknowledge sharing the feeling). The class is thus informed that it is not necessary to like everything the teacher offers, not to disguise their reactions.
The students’ comments may seem simple-a few questions, a few remarks about what they like and dislike or the feelings the poem has aroused. But despite their brevity, they provide an excellent starting point for the discussion. Even the semi-verbal expression if disgust is a place to begin.
Ask students to comment on both themselves and the text: “Why do you feel so disgusted by the poem?” They may reply with some comment about the text, perhaps citing a particularly repugnant image, or with an anecdote from their own experience, perhaps about seeing a dead animal or watching one die. Any of these responses is an opening into the poem and the students reading of it.
If, for instance, a student expresses disgust at certain images in the text-let’s say those of stanza eight-you may ask if other students react the same way to the lines, or if they find different parts of the poem that disgust them. Or you may ask, if other report that stanza eight doesn’t affect them in the same way, what effect it does have. The questions, although they still require personal statements rather than interpretation, begin to reveal differences in reading that may later lead into close analysis.
Consider another example. Perhaps a student has recalled coming upon a dead animal. In this case, nothing that the comment isn’t about images in the text but about personal experience, you might ask slightly different questions:
What details do you recall about the experience?
What do you remember seeing, feeling, thinking?
Did your experience seem similar to that of the speaker in the poem or were there differences?

The responses, although again they’ll be personal and anecdotal, will nonetheless move the class further along toward a close analysis of the text

Three Responses
Suppose a student reports disgust at the images of the dead pig and, when asked which lines she finds most unpleasant, cities stanza eight. The teacher or, preferably, other students may then point out that the images in stanza eight are of the living pig, not the dead pig, and ask if it is really the images of death that disgust her. The students is then driver back to the text and may discover that her feelings derive from associations of her own-ideas or memories of death from other experiences-and that it is not actually the images of death in the poem that call forth her distaste. Or she may decide that, curiously, it is those image of the live pig that disgust her, though he’d thought it was the idea of death. In either case she has the beginnings of an insight. She may see that the narrator in the poem seems not disgusted by the deal pig, but almost indifferent to it. In the first stanzas it is like an object: “less than lifeless, further off,” and “Just so much a poundage of lard pork.” Those observations may yield further questions: Why does the speaker remain so indifferent to the dead animal, yet stand there staring at it? Why does he present us with such an unpleasant picture of the living pig?
The last two questions move the discussion from the students’ feelings to the text, but the student’s perspective remains a central issue, since we’ve identified a contrast between her reaction to the images of death and that of the speaker. We have also indentified two different possible sources for the student’s disgust: her own past experience and the image of the living animal. But without pursuing those questions at the moment, let’s look at another starting point and see where it takes us.
Many students are irritated at the speaker’s indifference toward the dead creature, asking, “How can he be so unfeeling and callous? Or they’ll raise a similar question, revealing an inference about the author purpose: “If the writer wanted us to feel sorry for an animal, why didn’t he write about a horse or a dog? No one can feel sorry for a pig.” The students either detect indifference on the part of the writer of find it in themselves and sense that it is inappropriate, suspecting that the writer would not want them to feel that way. These questions open a second pathway into the poem, especially if some other student object that the speaker is not at all unfeeling, but instead cares more than any sensible person would.
If two or more students provide such disparate views of the speaker, the line of questioning is obvious. Pointing out the difference, you might call for elaboration asking, “What accounts for your view of the speaker’s attitudes?” those who see him as callous may point out that he says as much: “I thumped it without feeling remorse”; the pig is “Too dead now to pity”; to remember its life is a “false effort and off the point.” Those who think the speaker is sensitive may point out that many terms suggesting feelings creep into his account. They may point to stanza three and note words “remorse”, “guilty”, “insulting” and “accuse.” True, he denies all the feelings those terms suggest, but if he did not either feel them or note their absence, would he mention them at all? Either he feels some remorse, the students may argue, or he thinks that he should feel it.
Once again, close attention to the text is called for. Both points of view are defensible: There is evidence that the speaker feels, and there is evidence that he does not. Neither student is clearly right or wrong, though their statements indicate that they have responded more to some aspects of the text than to others. Again, let us for the moment abandon this line of thought and consider a third point of entry into the poem.




0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Một cái nhìn của một con lợn 17Con lợn nằm trên một dẫn barrowNó nặng, họ nói rằng, càng nhiều càng 3 người.Lông mi của nó đóng cửa, màu hồng, màu trắng,Trotters của nó bị mắc kẹt thẳng ra.Như vậy số lượng lớn trọng lượng và màu hồngNằm trong cái chết có vẻ không chỉ chết.Nó đã ít hơn không hoạt động, giảm giá hơn nữa.Nó đã như một bao lúa mì.Tôi thumped nó mà không có cảm giác hối lỗi.Một cảm thấy có tội xúc phạm các thỏa thuận,Đi bộ trên ngôi mộ, nhưng con lợn nàyKhông có vẻ thể tố cáo.Nó đã chết quá. Chỉ cần rất nhiềuMột poundage của mỡ và thịt lợnNhân phẩm cuối cùng của nó đã hoàn toàn đi.Nó không phải là một nhân vật thú vịQuá chết ngay bây giờ để điều đáng tiếc.Nhớ cuộc sống của mình, din, thành trìCủa niềm vui trần như nó đã,Dường như một nỗ lực sai và giảm độ.Quá đắt thực tế. Trọng lượng của nó.Bị áp bức tôi-làm thế nào nó có thể được di chuyển?Và những rắc rối của cắt nó!Gash trong cổ họng của nó đã gây sốc, nhưng không pathetic. Một lần tôi chạy một hội chợ trong tiếng ồnĐể bắt một con mỡ Đó là nhanh hơn và nimbler hơn một con mèo.Squeal của nó là Châu kim loại.Lợn phải có máu nóng, họ cảm thấy như lò nướng, Cắn của họ là tồi tệ hơn một con ngựaHọ cắt một nửa mặt trăng nạc ra,Họ ăn cinders, mèo chết.Sự phân biệt và admirations như vậyKhi điều này đã được hoàn tất lâu với.Tôi stared vào nó một thời gian dài. Họ sẽ scald nó,Scald nó và sự lau nó giống như một bậc cửa. -Ted Hughes Bạn có thể thử cho họ năm phút để viết một cách tự do. Nói với họ, "sau khi tôi đã đọc những bài thơ to, đọc nó trên một lần nữa, và sau đó bắt đầu bằng văn bản. Viết bất cứ điều gì nói đến cái tâm-phản ứng, khiếu nại, câu hỏi những kỷ niệm, bất cứ điều gì. Nhưng giữ bằng văn bản cho 5 phút. Không dừng lại. Theo suy nghĩ của bạn bất cứ nơi nào họ đưa bạn". Hầu hết học sinh sẽ có một số kinh nghiệm với viết miễn phí. Bạn có thể sau đó yêu cầu cho một số sinh viên đọc của aloud để các lớp học và sử dụng chúng để xác định các vấn đề để thảo luận về. Hoặc, sau khi bạn đã đọc những bài thơ, bỏ qua các văn bản và chỉ yêu cầu học sinh cho phản ứng của họ, thúc giục họ để nói bất cứ điều gì nói đến cái tâm. Ý kiến của họ sẽ khác nhau:"Đó là kinh tởm.""Tôi thích một phần về mỡ heo con hội chợ""Những gì đã làm ông có nghĩa là 'sự phân biệt và admirations'"?"Tôi đã nhìn thấy động vật tàn sát trên trang trại, nó là không có việc lớn.""Tổng. Tại sao bất cứ ai sẽ viết về một cái gì đó rất khó chịu?"Ông không có vẻ để cảm thấy bất kỳ cảm lúc tất cả lý do tại sao không ông bận tâm để viết về một cái gì đó ông không quan tâm về?""Đó là ngớ ngẩn cho một ai đó để chăm sóc rất nhiều về một thỏa thuận lợn." Các phản ứng phổ biến nhất của tất cả là "Ycchh" hoặc một biểu hiện tương tự của không ưa. Những bài thơ rất hữu ích cho kinh nghiệm với phản ứng dựa trên giảng dạy chủ yếu là do nó elicit revulsion từ rất nhiều sinh viên, cung cấp cho bạn cơ hội để so sánh trong chấp nhận (và, nếu nó xảy ra là đúng, thừa nhận chia sẻ cảm giác). Các lớp học như vậy thông báo rằng nó không phải là cần thiết để thích tất cả mọi thứ giáo viên cung cấp, không để che giấu phản ứng của họ. Ý kiến của học sinh có thể có vẻ đơn giản một số câu hỏi, một vài nhận xét về những gì họ thích và không thích hoặc cảm xúc bài thơ đã đánh thức. Nhưng mặc dù ngắn gọn của họ, họ cung cấp một điểm khởi đầu tuyệt vời cho các cuộc thảo luận. Thậm chí bán bằng lời nói biểu thức nếu ghê tởm là một nơi để bắt đầu. Yêu cầu học sinh để nhận xét về cả bản thân và các văn bản: "Tại sao bạn để cảm thấy như vậy disgusted bởi những bài thơ?" Họ có thể trả lời với một số bình luận về các văn bản, có lẽ trích dẫn một hình ảnh không hợp đặc biệt, hoặc với một giai thoại từ kinh nghiệm riêng của họ, có lẽ về nhìn thấy một con vật chết hoặc xem một chết. Bất kỳ của các phản ứng là một mở vào những bài thơ và các sinh viên đọc của nó. Nếu, ví dụ, một học sinh thể hiện ghê tởm tại một số hình ảnh trong các văn bản giả sử những người stanza tám-bạn có thể yêu cầu nếu sinh viên khác phản ứng theo cùng một cách với các dòng, hoặc nếu họ tìm thấy bộ phận khác nhau của bài thơ ghê tởm chúng. Hoặc bạn có thể yêu cầu, nếu khác báo cáo rằng đoạn thơ tám không ảnh hưởng đến họ trong cùng một cách, những gì nó đã có hiệu lực. Các câu hỏi, mặc dù họ vẫn đòi hỏi phát biểu cá nhân chứ không phải là giải thích, bắt đầu tiết lộ sự khác biệt trong đọc mà có thể sau này sẽ dẫn vào phân tích chặt chẽ. Xem xét một ví dụ. Có lẽ một học sinh đã nhớ lại tới khi một động vật chết. Trong trường hợp này, không có gì mà những nhận xét không phải là về hình ảnh trong các văn bản nhưng về kinh nghiệm cá nhân, bạn có thể đặt câu hỏi hơi khác nhau:Chi tiết những gì bạn nhớ về những kinh nghiệm?Bạn hãy nhớ rằng những gì nhìn thấy, cảm giác, suy nghĩ?Đã làm kinh nghiệm của bạn có vẻ tương tự như loa trong bài thơ hoặc đã có sự khác biệt?Các phản ứng, mặc dù một lần nữa, họ sẽ được cá nhân và giai thoại, sẽ Tuy nhiên di chuyển lớp hơn nữa dọc theo hướng tới một phân tích chặt chẽ của văn bản3 hồi đáp Giả sử một sinh viên báo cáo ghê tởm tại những hình ảnh của những con lợn đã chết và khi được hỏi mà dòng cô thấy khó chịu nhất, thành phố stanza tám. Các giáo viên, hoặc tốt hơn, các sinh viên khác có thể sau đó chỉ ra rằng những hình ảnh trong đoạn thơ tám của lợn sống, không phải là con lợn đã chết, và yêu cầu nếu nó thực sự là những hình ảnh của cái chết ghê tởm của mình. Các sinh viên là sau đó trình điều khiển trở lại các văn bản và có thể phát hiện ra rằng tình cảm của cô lấy được từ các Hiệp hội của cô sở hữu-ý tưởng hay những kỷ niệm của cái chết từ những kinh nghiệm khác- và rằng nó không phải là thực sự những hình ảnh của cái chết trong bài thơ mà gọi ra không ưa của cô. Hoặc cô ấy có thể quyết định rằng, tò mò, đó là hình ảnh của những con lợn sống ghê tởm của mình, mặc dù ông có nghĩ rằng nó là ý tưởng của cái chết. Trong cả hai trường hợp, cô ấy có sự khởi đầu của một cái nhìn sâu sắc. Cô có thể nhìn thấy rằng những người kể chuyện trong bài thơ có vẻ không disgusted bởi lợn đối phó, nhưng hầu như không quan tâm đến nó. Trong đoạn đầu tiên, nó là như một đối tượng: "ít hơn không hoạt động, tiếp tục đi", và "Chỉ cần rất nhiều một poundage mỡ lợn." Những quan sát có thể mang lại thêm câu hỏi: tại sao có người nói vẫn vì vậy không quan tâm đến động vật chết, nhưng vẫn đứng đó nhìn chằm chằm vào nó? Tại sao ông hiện nay chúng tôi với một bức tranh khó chịu của lợn sống?Cuối hai câu hỏi di chuyển các cuộc thảo luận từ cảm xúc học sinh để các văn bản, nhưng quan điểm của học sinh vẫn là một vấn đề Trung tâm, kể từ khi chúng tôi đã xác định một sự tương phản giữa các phản ứng của cô đến những hình ảnh của cái chết và của người nói. Chúng tôi cũng đã indentified hai nguồn có thể khác nhau cho ghê tởm của học sinh: kinh nghiệm của riêng trong quá khứ của mình và hình ảnh của động vật sống. Nhưng mà không theo đuổi những câu hỏi tại thời điểm này, chúng ta hãy nhìn vào một điểm khởi đầu và xem nơi nó sẽ đưa chúng tôi. Nhiều sinh viên đang bị kích thích lúc sự thờ ơ của người nói đối với các sinh vật đã chết, hỏi, "làm thế nào ông có thể vì vậy thê và da tay bị chay? Hoặc họ sẽ đặt một câu hỏi tương tự như, tiết lộ một suy luận về mục đích tác giả: "nếu các nhà văn muốn chúng tôi cảm thấy tiếc cho một con vật, tại sao không ông viết về một con ngựa hoặc một con chó? Không ai có thể cảm thấy tiếc cho một con lợn. " Các sinh viên một phát hiện vô cảm trước trên một phần của các nhà văn của tìm thấy nó trong chính mình và cảm giác rằng nó là không thích hợp, nghi ngờ rằng các nhà văn không muốn họ cảm thấy như vậy. Những câu hỏi mở một con đường thứ hai vào bài thơ, đặc biệt là nếu đối tượng khác cho sinh viên một số người nói là không phải ở tất cả thê, nhưng thay vào đó quan tâm nhiều hơn bất kỳ người hợp lý nào. Nếu hai hoặc nhiều sinh viên cung cấp các quan điểm khác nhau của người nói, dòng của câu hỏi là rõ ràng. Chỉ ra sự khác biệt, bạn có thể kêu gọi xây dựng hỏi, "Những gì chiếm xem bạn của Thái độ của người nói?" những người nhìn thấy ông là da tay bị chay có thể chỉ ra rằng ông nói càng nhiều: "Tôi thumped nó mà không có cảm giác hối lỗi"; con lợn là "quá chết ngay bây giờ để thương hại"; nhớ cuộc sống của nó là một "sai nỗ lực và tắt điểm." Những người nghĩ rằng người nói là nhạy cảm có thể chỉ ra rằng nhiều điều khoản cho thấy cảm xúc leo vào tài khoản của mình. Họ có thể trỏ đến đoạn thơ ba và lưu ý từ "hối lỗi", "có tội", "xúc phạm" và "tố cáo." Đúng, ông từ chối tất cả những cảm giác những điều khoản đề nghị, nhưng nếu ông đã không cảm thấy họ hoặc lưu ý sự vắng mặt của họ, ông muốn đề cập chúng ở tất cả? Hoặc là, ông cảm thấy hối lỗi một số, các sinh viên có thể tranh luận, hay ông nghĩ rằng ông nên cảm thấy nó. Một lần nữa, quan tâm gần với các văn bản được gọi là cho. Cả hai quan điểm là chóng giư: có bằng chứng cho thấy người nói cảm thấy, và đó là bằng chứng cho thấy ông không. Sinh viên không phải là rõ ràng đúng hay sai, mặc dù báo cáo của họ chỉ ra rằng họ đã phản ứng hơn với một số khía cạnh của văn bản hơn cho người khác. Một lần nữa, chúng ta hãy đối với thời điểm bỏ dòng này của tư tưởng và xem xét nhiệt độ thứ ba của các cụm từ vào những bài thơ.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Một quan điểm của một Pig 17
con lợn nằm trên một chiếc xe goòng dẫn
Nó nặng, họ cho biết, nhiều như ba người đàn ông.
đóng cửa, màu hồng, lông mi trắng của nó,
chạy lúp xúp của nó bị mắc kẹt thẳng ra ngoài. trọng lượng như vậy và số lượng lớn hồng Đặt trong cái chết dường như không chỉ chết. Đó là ít hơn so với không có sự sống, tiếp tục đi. Nó giống như một bao lúa mì. Tôi đập nó mà không cảm thấy hối hận. Một cảm giác tội xúc phạm thỏa thuận, đi bộ trên những ngôi mộ, nhưng con lợn này đã dường như không thể buộc tội. Đó là quá chết. Chỉ cần rất nhiều tiền hoa hồng Một mỡ lợn và thịt lợn nhân phẩm cuối cùng của nó đã hoàn toàn biến mất. Nó không phải là một con số thú vị Quá chết ngay bây giờ để thương hại. Để nhớ cuộc sống của mình, din, thành trì của niềm vui trần thế như nó đã được, Dường như một nỗ lực sai lầm và khỏi điểm. Quá đắt thực tế. Trọng lượng của nó. tôi- kẻ bị áp bức như thế nào nó có thể được di chuyển? Và những rắc rối của việc cắt nó lên! Các vết thương ở cổ họng của nó là gây sốc, nhưng không thảm hại. Khi tôi chạy tại một hội chợ trong tiếng ồn Để bắt một con lợn con mỡ Đó là nhanh hơn và lẹ hơn một con mèo. ré lên của nó là sự xé nát của kim loại. Lợn phải có máu nóng, họ cảm thấy như lò nướng, cắn của họ còn tồi tệ hơn so với một con ngựa của họ chặt một nửa vầng trăng nghiêng ra, họ ăn tro, mèo chết. phân biệt và admirations chẳng hạn như một này từ lâu đã được hoàn thành với. Tôi nhìn chằm chằm vào nó một thời gian dài. Họ đã đi đến bỏng nó, nó bỏng và sói nó giống như một bậc cửa. -Ted Hughes Bạn có thể thử cho họ năm phút để viết một cách tự do. Hãy nói với họ, "Sau khi tôi đã đọc những bài thơ lớn tiếng, đọc nó trên một lần nữa, và sau đó bắt đầu viết. Viết bất cứ điều gì đến với tâm phản ứng, khiếu nại, thắc mắc những ký ức, bất cứ điều gì. Nhưng giữ bằng văn bản trong vòng năm phút. Đừng dừng lại. Theo suy nghĩ của bạn bất cứ nơi nào họ đưa bạn ". Hầu hết các sinh viên sẽ có một số kinh nghiệm với free-ghi. Sau đó, bạn có thể yêu cầu một số học sinh đọc to trước lớp và sử dụng chúng để xác định các vấn đề để thảo luận. Hoặc, sau khi bạn đã đọc những bài thơ, bỏ qua các văn bản và chỉ yêu cầu học sinh cho phản ứng của họ, thúc giục họ phải nói bất cứ điều gì đi kèm để tâm. Ý kiến của họ sẽ thay đổi: ". Đó là kinh tởm" "Tôi thích một phần về con lợn con được bôi trơn tại hội chợ" ? "Ông ấy có ý gì bởi" sự phân biệt và admirations '" "Tôi đã nhìn thấy động vật giết mổ trên trang trại đó là không lớn đối phó. " "Gross. Tại sao mọi người lại viết về một cái gì đó rất khó chịu? "Anh ta dường như không cảm thấy bất kỳ sự cảm thông ở tất cả-Tại sao anh ta bận tâm để viết một cái gì đó về anh ta không quan tâm?" "Thật ngớ ngẩn cho một người nào đó quan tâm quá nhiều về một thỏa thuận lợn. " Câu trả lời phổ biến nhất của tất cả là "Ycchh" hoặc một biểu thức tương tự của sự chán ghét. Bài thơ là hữu ích cho kinh nghiệm giảng dạy với phản ứng dựa trên chủ yếu bởi vì nó gợi ra sự lây bệnh từ rất nhiều học sinh, tạo cho bạn cơ hội để tỉ dụ trong việc chấp nhận (và, nếu nó xảy ra là sự thật, thừa nhận chia sẻ cảm giác). Do đó các lớp được thông báo rằng nó không phải là cần thiết để thích tất cả những gì giáo viên cung cấp, không phải để ngụy trang những phản ứng của họ. Những bình luận của học sinh có thể có vẻ đơn giản, một số câu hỏi, một vài nhận xét ​​về những gì họ thích và không thích hoặc cảm xúc của bài thơ có dấy lên. Nhưng bất chấp sự ngắn ngủi của họ, họ cung cấp một điểm khởi đầu tuyệt vời cho các cuộc thảo luận. Ngay cả những biểu hiện bán bằng lời nói nếu ghê tởm là một nơi để bắt đầu. Yêu cầu học sinh nhận xét ​​về chính mình và các văn bản: "Tại sao bạn cảm thấy rất phẫn nộ bởi những bài thơ?" Họ có thể trả lời với một câu bình luận về các văn bản, có lẽ trích dẫn một đặc biệt là hình ảnh phản cảm, hoặc với một giai thoại từ kinh nghiệm riêng của họ, có lẽ khi nhìn thấy một con vật đã chết hoặc xem một con xúc xắc. Bất kỳ của những phản ứng này là một mở cửa vào các bài thơ và các học sinh đọc của nó. Nếu, ví dụ, một sinh viên bày tỏ sự ghê tởm ở hình ảnh nào đó trong văn bản chúng ta hãy nói những đoạn thơ tám bạn có thể yêu cầu nếu các sinh viên khác phản ứng theo cùng một cách với các dòng, hoặc nếu họ tìm thấy các phần khác nhau của các bài thơ mà họ ghê tởm. Hoặc bạn có thể hỏi, nếu báo cáo khác là đoạn tám không ảnh hưởng đến họ trong cùng một cách, những tác động của nó không có. Các câu hỏi, mặc dù họ vẫn còn yêu cầu báo cáo cá nhân chứ không phải là giải thích, bắt đầu thấy sự khác biệt trong việc đọc mà sau này có thể dẫn đến những phân tích gần. Hãy xem xét một ví dụ khác. Có lẽ một sinh viên đã thu hồi đến khi một con vật chết. Trong trường hợp này, không có gì là lời không phải là về hình ảnh trong văn bản nhưng về kinh nghiệm cá nhân, bạn có thể hỏi câu hỏi hơi khác nhau: Vậy chi tiết để bạn nhớ về những kinh nghiệm? Điều gì làm bạn nhớ nhìn thấy, cảm giác, suy nghĩ? Did kinh nghiệm của bạn có vẻ tương tự như của các diễn giả trong bài thơ hay có sự khác biệt? Những phản hồi, mặc dù một lần nữa họ sẽ được cá nhân và giai thoại, dù sao cũng sẽ di chuyển các lớp học thêm cùng hướng tới một phân tích chặt chẽ của các văn bản Ba Responses Giả sử một sinh viên báo cáo ghê tởm ở những hình ảnh của những con lợn chết và, khi được hỏi đường cô thấy khó chịu nhất, thành phố Stanza tám. Các giáo viên hoặc tốt hơn các sinh viên khác sau đó có thể chỉ ra rằng hình ảnh trong đoạn thơ tám của lợn sống, không phải là lợn chết, và yêu cầu nếu nó thực sự là những hình ảnh của cái chết ghê tởm của mình. Các sinh viên này sau đó lái xe trở lại văn bản và có thể phát hiện ra rằng tình cảm của cô xuất phát từ các hiệp hội của riêng-ý tưởng hoặc ký ức về cái chết của cô từ những kinh nghiệm khác, và rằng nó không thực sự là những hình ảnh của cái chết trong các bài thơ mà gọi ra chán ghét cô. Hoặc cô có thể quyết định rằng, điều kỳ lạ, đó là những hình ảnh của những con lợn sống mà ghê tởm của mình, mặc dù anh ta nghĩ đó là ý tưởng của cái chết. Trong cả hai trường hợp cô có sự khởi đầu của một cái nhìn sâu sắc. Cô có thể thấy rằng người kể chuyện trong bài thơ dường như không ghê tởm lợn thỏa thuận, nhưng hầu như không quan tâm đến nó. Trong khổ thơ đầu, nó giống như một đối tượng: "ít hơn không có sự sống, hơn nữa đi," và ". Chỉ cần quá nhiều tiền hoa hồng của mỡ lợn" Những quan sát có thể mang lại thêm câu hỏi: Tại sao loa vẫn rất thờ ơ với những động vật đã chết, chưa đứng đó nhìn chằm chằm vào nó? Tại sao anh ta trình bày cho chúng ta như là một hình ảnh khó chịu của lợn sống? Hai câu cuối cùng di chuyển các cuộc thảo luận từ những cảm xúc của học sinh để các văn bản, nhưng quan điểm của học sinh vẫn còn là một vấn đề trung tâm, vì chúng tôi đã xác định được một sự tương phản giữa phản ứng của cô để những hình ảnh của cái chết và rằng các loa. Chúng tôi đã xác định được hai nguồn cũng có thể khác nhau đối với sự ghê tởm của học sinh: kinh nghiệm quá khứ của chính mình và hình ảnh của các con vật sống. Nhưng mà không theo đuổi những câu hỏi vào lúc này, chúng ta hãy nhìn vào một điểm khởi đầu và nhìn thấy nơi nó đưa chúng ta. Nhiều sinh viên đang kích thích ở sự thờ ơ của người nói đối với các sinh vật chết, hỏi, "Làm thế nào ông có thể rất vô cảm và nhẫn tâm? Hoặc họ sẽ đặt câu hỏi tương tự, để lộ một suy luận về mục đích tác giả: "Nếu các nhà văn muốn chúng ta cảm thấy tiếc cho một con vật, tại sao ông ta không viết về một con ngựa hay một con chó? Không ai có thể cảm thấy tiếc cho một con lợn. "Các học sinh hoặc phát hiện sự thờ ơ từ phía các nhà văn tìm thấy nó trong chính mình và cảm thấy rằng nó là không phù hợp, nghi ngờ rằng các nhà văn sẽ không muốn họ cảm thấy như vậy. Những câu hỏi mở một con đường thứ hai vào các bài thơ, đặc biệt là nếu một số đối tượng sinh viên khác mà người nói không phải là ở tất cả vô cảm, nhưng thay vì quan tâm nhiều hơn bất kỳ người nào hợp lý sẽ. Nếu hai hoặc nhiều học sinh cung cấp quan điểm khác nhau như của loa, các dòng các câu hỏi rõ ràng. Chỉ ra sự khác biệt, bạn có thể gọi cho xây dựng yêu cầu, những người coi anh là nhẫn tâm có thể chỉ ra rằng ông nói nhiều "Điều gì có thể cho bạn xem bộ thái độ của người nói?": "Tôi đập nó mà không cảm thấy hối hận"; lợn là "Quá chết ngay bây giờ để thương hại"; để nhớ cuộc sống của mình là một "nỗ lực sai và tắt điểm." Những ai nghĩ rằng người nói là nhạy cảm có thể chỉ ra rằng rất nhiều thuật ngữ gợi cảm xúc xen vào tài khoản của mình. Họ có thể chỉ ra đoạn thơ ba và lưu ý từ "hối hận", "có tội", "xúc phạm" và "buộc tội." Đúng, anh ta từ chối tất cả những cảm xúc của những điều khoản đề nghị, nhưng nếu ông không thể cảm thấy chúng hoặc lưu ý sự vắng mặt của họ, sẽ ông đề cập đến chúng ở tất cả? Hoặc là ông cảm thấy một số hối hận, các sinh viên có thể tranh luận, hay anh nghĩ rằng anh nên cảm thấy nó. Một lần nữa, sự chú ý gần với văn bản được gọi là cho. Cả hai quan điểm là bảo vệ được: Có bằng chứng cho thấy người nói cảm thấy, và có bằng chứng rằng anh ta không. Cả sinh viên rõ ràng là đúng hay sai, mặc dù báo cáo của họ chỉ ra là họ đã đáp ứng hơn với một số khía cạnh của văn bản hơn so với những người khác. Một lần nữa, chúng ta hãy cho thời điểm từ bỏ dòng này của suy nghĩ và xem xét một điểm thứ ba nhập cảnh vào bài thơ.






































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: