You’re not the delivery boy,” Irene says, hand stilled over the clasp  dịch - You’re not the delivery boy,” Irene says, hand stilled over the clasp  Việt làm thế nào để nói

You’re not the delivery boy,” Irene


You’re not the delivery boy,” Irene says, hand stilled over the clasp of her wallet. Not that she’s complaining; she’s glad to have been rid of trashcan of sleaziness.



“No, I’m the delivery girl,” the girl says, a bright grin stretched across her face. Irene feels her face heating up, and quickly looks away, directing her attention to the floor. The delivery girl laughs before presenting Irene with the pizza and the receipt. The smell slightly burns her nostrils. “I’m Sooyoung by the way,” the delivery girl- Sooyoung- introduces herself, “but you can call me Joy.”



“Joy?”



“It’s an old nickname that ended up sticking,” Joy informs while Irene digs through her wallet. “What’s your name?”



“Huh?” Irene looks up from her wallet, flustered. Oh no, she’s starting to turn red again. (Why did this girl have to be so cute?) “Oh! Uh, my na-”



“Wow! Is that pizza?” interrupts her roommate, walking out of the shower in only a towel. (Irene’s willing to bet her crapbucket of a car that Seulgi has made it her life mission to walk around in a towel at the most inappropriate times.) She wouldn’t have been as embarassed if Wendy hadn’t walked out of the shower right after her roommate, also wearing only a towel. Irene bows her head in shame as the two grab the pizza box out of Joy’s hands and walks off into their miniscule kitchen, towels slipping lower and lower with each step.



“S-sorry,” Irene apologizes, blushing so hard, the tips of her ears were heating up. She fumbles more quickly for the money. “That was really awkward.”



“No worries!” Joy assures, smile not faltering. “It could’ve been a lot worse. I mean- I could’ve heard them instead of saw them.” Irene shivers at the war flashbacks she just had thinking about her bad timing around those two. The college student finally manages to fish out a couple of bills to pay for the pizza that she’s totally not gonna be able to eat now that those two got out of the shower at long last and hands them over. Joy takes one look at them before handing some bills back to Irene. “The tip’s actually ten percent, not 15,” she informs the college student.



“What? I could’ve sworn the last delivery boy said it was fifte-” Irene pauses, eyes widening as it finally dawned on her. “That bastard!” she mumbles under her breath. Joy throws her head back, letting out a loud burst of laughter that echoes throughout the dimly lit hallway.



“Keep it,” Joy says after she’s finally able to catch her breath. “If you’re desperate enough to order from this trashy place, then you probably need the money more than I do.” Irene blushes but doesn’t deny it, instead crumpling the money in her tightening fist. Joy flashes her a final grin before departing with a wink and a tip of her tacky green hat, and leaving behind an Irene with a longing stare and pink dusting her cheeks.



“Hey unni! If you’re done waiting for your husband to return from the war, come join us for pizza!” Wendy shouts out from the kitchen, still only wearing a towel. Irene sneers at her and smacks the pizza out of her hand.



“She’s pretty cute. Who is she?” Seulgi asks, ignoring her girlfriend’s incessant whines.



“She says her name’s Joy,” Irene tries to shrug nonchalantly but apparently failed if Seulgi’s and Wendy’s conspiring glances were any indicator. “A new worker, probably.”



“She was totally into you,” Wendy tells Irene through a mouthful of pizza. “I mean, she didn’t stare at Seulgi’s s even once.”



“That’s not an indicator that she’s into me,” Irene retorts. “And it doesn’t matter anyways. She looks twelve.”



“Well, so do you. It’s a match made in heaven,” Wendy replies. Irene smacks the pizza out of her hand again.



._.




“Here’s the payment,” Irene says, shoving the money in Joy’s face the moment she opens the door. Joy looks up in shock before laughing it off, thanking her.



“Late night?” Joy asks, leaning against the doorway as Irene sets the pizza on the kitchen counter.



“Huh? Yeah, I have a chem exa-” Irene begins to say before she’s cut off by Wendy’s super loud moan. She blushes before shooting Joy an apologetic look. “S-sorry, I don’t think Wendy knows how loud she really is.”



Joy waves it off. “Like I said last time, it could’ve been worse. I could’ve seen and heard them. At the same time.” Irene smiles at her awkwardly as shivers run up her spine. Yes, it’s a good thing that Joy will never have to experience she has had to bear through.



“So, I’ll see you next time?” Irene asks shyly. Joy nods affirmatively, smile way too bright for someone who has to work at three in the morning. Irene opens her mouth but was once again cut off by Wendy’s loud moan. “Oh my god, just shut up already!” she yells at the door to Seulgi’s room. Joy’s jubilant laugh rings into the grey darkness of the morning.



._.



“Up studying again?” Joy asks with her usual grin as Irene reaches for the pizza.



“No, more like horror movie night gone wrong and now these two losers won’t go to sleep,” Irene informs, jabbing her thumb at the two huddled together on the couch. “They were the ones who chose the movie, too.”



“How was I supposed to know it was a horror movie? It just said greatest movie of the summer on the cover!” Wendy yells defensively, head popping out from under the comforter. Seulgi gives a trembling nod in support.



“There was also an image of a bloody hand popping out of a broken mirror!” Irene yells back. “Did you not see that or did you just subconsciously omit it?!”



Joy laughs. “Well hopefully the horror of how disgusting this pizza tastes will cancel out the horror of the movie,” she says before leaving once again with a wink and a tip of her tacky green hat.



._.



“You’re not Joy,” Irene states as she opens the door, money ready in hand, only to see the old sleazy delivery boy instead of the charmingly bright delivery girl.



“No, I’m Junyoung,” the pizza boy replies, scratching at his crotch with his free hand. Irene stares at him for a moment before hesitantly handing over the money. Junyoung takes one look at her money before stating, “The tip’s fifteen percent, not ten.”



“Really? But Joy said it was ten percent.”



“No, it’s fifteen. Here, wait a moment,” he instructs, handing the pizza over to Irene before heading down to his scooter. Irene waits a few minutes in confusion before the pizza boy finally appears again, old crinkled paper stained with unknown, unspeakable ‘things’. “See,” he says, showing her his contract. “It says a fifteen percent tip.”



“O-oh, sorry about that. Let me get you the money.”



“Take your time,” he replies, staring intently at Seulgi, who just walked out of the shower in only a towel.



._.



Irene shivers as the coldness of the stormy day seeps into her bones. She bows to her professor before leaving, opening her pink umbrella, and rushing out into the rain. Walking to the bus stop, she pauses when she sees someone waiting at the bench with only a thin green hoodie to protect them from the rain. She hesitates for a moment, biting her lip, before deciding to take a chance. She steps up behind the person, moving her umbrella to protect them from the rain as well. “It was fifteen percent, not ten,” Irene says.



Joy turns around in shock to see the college student. “43!” she shouts out in pleasant surprise, making Irene blush at her nickname/ apartment number. “Junyoung- the last pizza boy- he’s my brother,” Joy fills Irene in, scratching the back of her neck, once she realizes the statement she just said. “I was filling in for him while he was in the hospital.” At Irene’s curious look, Joy decides to explain further that, “When he was leaving after delivering pizza to your place one time, he hit on some girl on the stairs and she threw him down them. Turns out she was captain of the Hapkido team at her uni.”



“Ah, Park Chorong? Yeah, messing with her is a death sentence,” Irene agrees.



Joy suddenly starts leaning forward, staring at her intensely. Irene flinches, face bursting into twelve different shades of pink, and starts to slowly move backwards. “Hey,” Joy begins, a serious expression on her face, “you like me right? All this time- we were flirting, right?” Irene flushes an additional twenty shades of pink before looking away, shyly nodding. Joy breaks out into a grin.



Right at that moment, the sleazy pizza boy appears on his sputtering scooter and honks the horn. “Sooyoung! Get on before I leave you here! Hurry!” he shouts at her. Joy quickly pecks Irene on the cheek before running out from under her umbrella and jumping onto the back of her brother’s scooter. When did the rain suddenly get so hot?



._.



“Did you order pizza?” Irene asks Seulgi when a knock is heard at their door at nine o’clock at night. Her roommate shakes her head in the negative, causing both of them to stare at the door curiously. They both look at each other for a moment before Irene moves to open it.



“Hey!” Joy cheerfully greets her- tacky green hat placed firmly on her head and pizza in hand- the moment she opens the door. Irene can feel her body temperature quickly rising, a burning warmth spreading across her face.

“Hey,” Irene says back cautiously. “Did you get the wrong apartment? We didn’t order pizza.”

“Oh, you didn’t?” Joy doesn’t look the least bit perturbed and instead just hands the pizza over. She doesn’t bother asking for money and instead only leaves with another quick peck on Irene’s cheek. From behind Irene, Seulgi’s jaw drops. “Enjoy it anyways!” she calls back behind her. Irene hastily shuts the door before placing her
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!

Cậu không thằng bé giao hàng, "Irene nói, tay ngừng trên clasp ví của mình. Không phải là cô ấy khiếu nại; cô là vui mừng để có được thoát khỏi trashcan của sleaziness.



"Không, tôi là cô gái phân phối," cô gái nói, một grin sáng trải dài trên khuôn mặt của cô. Irene cảm thấy khuôn mặt của cô nóng lên, và nhanh chóng nhìn đi, chỉ đạo sự chú ý của mình xuống sàn nhà. Giao hàng tận nơi cô gái cười trước khi trình bày Irene với bánh pizza và hóa đơn. Mùi hơi bỏng lỗ mũi của mình. "I 'm Sooyoung by the way," các giao hàng cô gái-Sooyoung – giới thiệu bản thân, "nhưng bạn có thể gọi cho tôi niềm vui."



"Joy?"



"Nó là một biệt hiệu cũ kết thúc gắn bó," niềm vui thông báo trong khi Irene đào bới thông qua ví của mình. "Tên của bạn là gì?"



"Hả?"Irene nhìn lên từ ví của cô, flustered. Ôi không, cô bắt đầu chuyển sang màu đỏ một lần nữa. (Tại sao cô gái này đã rất dễ thương?) "Oh! Uh, của tôi na-"



"Wow! Đó là bánh pizza?"ngắt bạn cùng phòng của mình, đi bộ ra khỏi vòi sen trong chỉ là một chiếc khăn. (Của Irene sẵn sàng để đặt cược của mình crapbucket của một chiếc xe Seulgi đó đã làm cho nó nhiệm vụ cuộc sống của mình để đi bộ xung quanh trong một chiếc khăn tại những thời điểm đặt không thích hợp.) Cô sẽ không có như embarassed nếu Wendy đã không đi ra khỏi vòi sen ngay sau khi bạn cùng phòng của cô, cũng mặc chỉ là một chiếc khăn. Irene cung đầu của cô trong sự xấu hổ khi hai lấy hộp bánh pizza ra khỏi bàn tay của niềm vui và đi bộ ra vào của nhà bếp rất nhỏ, khăn trượt thấp hơn và thấp hơn với mỗi bước.



"S-xin lỗi," Irene xin lỗi, đỏ mặt khó khăn như vậy, những lời khuyên của đôi tai của mình đã làm nóng lên. Cô fumbles nhanh hơn cho tiền. "Đó là thực sự khó khăn."



"Không phải lo lắng!" Đảm bảo niềm vui, nụ cười không sút kém. "Nó có thể đã là nhiều tồi tệ hơn. Tôi có nghĩa là-tôi có thể đã nghe nói họ thay vì thấy họ." Irene shivers lúc chiến tranh flashbacks cô chỉ có suy nghĩ về thời gian của bà xấu xung quanh những người hai. Sinh viên đại học cuối cùng quản lý để cá ra một số hóa đơn thanh toán cho pizza cô hoàn toàn không phải có thể ăn bây giờ mà những hai bước ra khỏi vòi sen tại lâu cuối và tay chúng. Niềm vui có một cái nhìn vào họ trước khi bàn giao một số hóa đơn trở lại để Irene. "Mẹo thực sự mười phần trăm, không 15," cô ấy thông báo cho sinh viên trường cao đẳng.



"những gì? Tôi có thể đã tuyên thệ cậu bé giao hàng cuối cùng cho biết nó đã là fifte-"Irene tạm dừng, mắt mở rộng cuối cùng vì nó dawned ngày cô ấy. "Tên khốn!" cô mumbles theo hơi thở của mình. Niềm vui ném đầu trở lại, cho phép ra một burst lớn của tiếng cười vang khắp hành lang dimly lit.



"Giữ nó," niềm vui nói rằng sau khi cô ấy cuối cùng có thể nắm bắt hơi thở của mình. "Nếu bạn là đủ liều lĩnh để đặt hàng từ nơi này vô giá trị, sau đó bạn có thể cần tiền nhiều hơn tôi." Irene blushes nhưng không từ chối nó, thay vì crumpling tiền trong cô nắm tay tightening. Niềm vui nhấp nháy cho cô ấy một grin cuối cùng trước khi khởi hành với một wink và một tip của mũ màu xanh lá cây tacky, và để lại đằng sau một Irene Khao stare và Hồng dusting má cô.



"Hey unni! Nếu bạn đang thực hiện chờ đợi cho chồng của bạn để trở về từ chiến tranh, hãy đến tham gia với chúng tôi cho pizza! " Wendy shouts từ nhà bếp, vẫn chỉ mặc một chiếc khăn. Irene sneers vào cô ấy và smacks bánh pizza ra khỏi bàn tay của cô.



"cô ấy khá dễ thương. Cô ta là ai?" Seulgi hỏi, bỏ qua bạn gái của mình không ngừng whines.



", cô nói cô tên niềm vui,"Irene cố gắng shrug thản nhưng dường như không thành công nếu của Seulgi và của Wendy âm mưu glances là bất kỳ chỉ thị."Một nhân viên mới, có lẽ. "



"Cô ấy là hoàn toàn vào bạn," Wendy nói với Irene thông qua một miếng bánh pizza. "Tôi có nghĩa là, cô đã không nhìn chằm chằm vào Seulgi của s thậm chí một lần."



"Đó là không một chỉ báo rằng cô ấy vào tôi," Irene retorts. "Và nó không quan trọng anyway. Cô ấy trông 12."



"Tốt, vì vậy làm bạn. Nó là một trận đấu thực hiện trong thiên đàng,"Wendy trả lời. Irene smacks bánh pizza ra khỏi bàn tay của mình một lần nữa.



. _.




"Ở đây là các khoản thanh toán," Irene nói, shoving tiền trong khuôn mặt của niềm vui này cô mở cửa. Niềm vui vẻ bị sốc trước khi cười nó đi, cám ơn cô



"Late night?" Niềm vui yêu cầu, nghiêng chống lại cửa vào như Irene đặt bánh pizza trên số lượt truy cập nhà bếp.



"Huh? có, tôi có một chem exa-"Irene bắt đầu để nói trước khi cô được cắt bỏ bởi kêu van siêu lớn của Wendy. Cô blushes trước khi chụp niềm vui một cái nhìn apologetic. "S-xin lỗi, tôi không nghĩ rằng Wendy biết làm thế nào lớn nó thực sự là."



Niềm vui sóng nó ra. "Như tôi đã nói cuối thời gian, nó có thể đã tồi tệ hơn. Tôi có thể đã nhìn thấy và nghe họ. Cùng một lúc." Irene mỉm cười lúc cô awkwardly như shivers chạy lên cột sống của cô. Có, nó là một tốt điều mà niềm vui sẽ không bao giờ có kinh nghiệm cô đã phải chịu qua.



"vì vậy, tôi sẽ xem bạn tiếp theo thời gian?" Irene yêu cầu shyly. Niềm vui nods nhaát, nụ cười cách quá tươi sáng cho một người đã làm việc ở ba vào buổi sáng. Irene mở miệng của mình nhưng một lần nữa đã được cắt bỏ bởi kêu van ồn ào của Wendy. "Oh my god, chỉ câm đã!" Cô yells lúc cửa Seulgi của phòng. Niềm vui của cười hân hoan nhẫn vào bóng tối màu xám của buổi sáng.



. _.



"lên học lại?" Niềm vui yêu cầu với cô grin thông thường như Irene đạt cho bánh pizza.



"No, giống như đêm phim kinh dị đi sai và bây giờ những người thua hai sẽ không đi ngủ,"thông báo cho Irene, jabbing ngón tay cái của mình tại hai huddled với nhau trên chiếc ghế dài. "Họ đã là những người đã chọn bộ phim, quá."



"Làm thế nào tôi phải biết nó là một bộ phim kinh dị? Nó chỉ nói rằng các bộ phim vĩ đại nhất của mùa hè trên bìa!" Wendy yells phòng thủ, đầu popping ra từ dưới comforter. Seulgi cho một gật đầu rung trong hỗ trợ.



"có là cũng một hình ảnh của một bàn tay đẫm máu popping ra khỏi một tấm gương!" Irene yells trở lại. "Bạn đã không thấy rằng hoặc đã làm bạn chỉ tiềm thức bỏ qua nó?!"



Niềm vui cười. "Cũng hy vọng kinh dị của làm thế nào kinh tởm này pizza thị hiếu sẽ hủy bỏ ra kinh dị của bộ phim,"cô nói trước khi để lại một lần nữa với một wink và một mũi của cô tacky màu xanh lá cây hat.



. _.



"bạn đang không niềm vui,"Irene nói như cô mở cửa, tiền sẵn sàng trong tay, chỉ để xem cậu bé sleazy giao hàng tuổi thay vì cô gái charmingly sáng gửi.



"Không, tôi là Junyoung,"cậu bé pizza trả lời, scratching tại crotch của mình với bàn tay miễn phí của mình. Irene nhìn vào anh ta cho một thời điểm trước khi hesitantly bàn giao số tiền. Junyoung mất một nhìn vào tiền của mình trước khi nói, "Mẹo mười lăm phần trăm, không 10."



"Thực sự? "Nhưng niềm vui cho biết nó đã là mười phần trăm."



"Không, đó là mười lăm. Ở đây, chờ đợi một chút thời gian,"ông chỉ thị, bàn giao bánh pizza để Irene trước khi đi xuống đến xe của mình. Irene chờ một vài phút trong sự nhầm lẫn trước khi cậu bé pizza cuối cùng xuất hiện một lần nữa, cũ nước ruột gà giấy màu với không rõ, không thể nói 'những điều'. "Hãy xem," ông nói, Đang hiển thị nó hợp đồng của mình. "Nó nói một Mẹo mười lăm phần trăm."



"O-oh, xin lỗi về điều đó. Để tôi giúp bạn có số tiền."



"Mất thời gian của bạn," ông trả lời, chăm chú nhìn chằm chằm vào Seulgi, những người chỉ cần bước ra khỏi vòi sen trong chỉ là một khăn.



. _.



Irene shivers như coldness seeps bão ngày vào xương của cô. Cô cung để giáo sư của cô trước khi rời khỏi, mở của cô ô màu hồng, và đổ xô ra thành mưa. Cô đi bộ đến trạm dừng xe buýt, tạm dừng khi cô nhìn thấy một ai đó chờ đợi tại cuốn với chỉ một qụa khoan màu xanh lá cây mỏng để bảo vệ chúng khỏi mưa. Cô hesitates cho một thời điểm, cắn môi của cô, trước khi quyết định để có một cơ hội. Cô bước lên phía sau người, di chuyển của mình ô để bảo vệ chúng khỏi mưa là tốt. "Đó là mười lăm phần trăm, không mười," Irene nói.



niềm vui quay xung quanh bị sốc để xem sinh viên đại học. "43!" cô shouts trong bất ngờ thú vị, làm cho Irene blush tại của cô biệt hiệu / căn hộ số. "Junyoung-các cuối pizza boy-ông là anh trai của tôi," niềm vui lấp đầy Irene ở, gãi phía sau cổ của cô, khi cô nhận ra tuyên bố cô vừa nói. "Tôi đã điền vào cho anh ta trong khi ông ở bệnh viện." Tại của Irene nhìn tò mò, niềm vui quyết định giải thích thêm rằng, "khi ông đã để lại sau khi cung cấp bánh pizza để vị trí của bạn một thời gian, ông tấn công ngày một số cô gái trên cầu thang và cô đã ném anh ta xuống chúng. Chỉ ra bà là đội trưởng của đội Hapkido tại uni của cô."



"Ah, công viên Chorong? có, rối tung với cô ấy là một bản án tử hình,"Irene đồng ý.



niềm vui đột nhiên bắt đầu nghiêng về phía trước, nhìn chằm chằm vào cô ấy mạnh mẽ. Irene flinches, khuôn mặt bùng nổ vào mười hai sắc thái khác nhau của màu hồng, và bắt đầu từ từ di chuyển về phía sau. "Hey,"Niềm vui bắt đầu, một biểu hiện nghiêm trọng trên khuôn mặt của cô,"bạn như tôi đúng không? Tất cả này thời gian - chúng tôi đã được tán tỉnh, phải không?" Irene xóa một bổ sung hai mươi sắc thái của màu hồng trước khi tìm đi, shyly gật đầu. Niềm vui vỡ ra thành một grin.



ngay tại thời điểm đó, cậu bé sleazy pizza xuất hiện trên của ông xe thổi và honks các sừng. "Sooyoung! Có được trước khi tôi rời khỏi bạn ở đây! Vội vàng!", ông shouts lúc cô ấy. Niềm vui nhanh chóng pecks Irene trên má trước khi chạy từ dưới ô dù của cô và nhảy lên phía sau xe của anh trai của cô. Khi đã làm mưa đột nhiên nhận được quá nóng?



. _.



"đã làm bạn đặt hàng pizza?" Irene yêu cầu Seulgi khi một knock nghe nói tại cửa của họ lúc 9 giờ vào ban đêm. Bạn cùng phòng của cô lắc đầu của cô trong tiêu cực, gây ra cả hai người trong số họ nhìn chằm chằm vào cửa tò mò. Cả hai đều nhìn vào nhau cho một thời điểm trước khi Irene di chuyển để mở nó



"Hey!" Niềm vui vui vẻ chào đón của mình - chiếc mũ màu xanh lá cây tacky, đặt vững chắc trên đầu của cô và bánh pizza trong tay - thời điểm này nó sẽ mở ra cánh cửa. Irene có thể cảm thấy nhiệt độ cơ thể của mình một cách nhanh chóng tăng, một ấm áp cháy lây lan trên khuôn mặt của cô.

"Này," Irene nói lại thận trọng. "Bạn đã nhận được căn hộ sai? Chúng tôi đã không gọi món bánh pizza."

"Oh, bạn không?" Niềm vui không giống chút ít nhất perturbed và thay vào đó chỉ tay bánh pizza trên. Cô không bận tâm yêu cầu tiền và thay vào đó chỉ lá với một nhanh chóng peck trên của Irene má. Từ phía sau Irene, Seulgi của hàm giọt. "Thích nó dù sao!" cô gọi trở lại phía sau của cô. Irene vội vàng đóng cửa trước khi đặt cô ấy
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

You’re not the delivery boy,” Irene says, hand stilled over the clasp of her wallet. Not that she’s complaining; she’s glad to have been rid of trashcan of sleaziness.



“No, I’m the delivery girl,” the girl says, a bright grin stretched across her face. Irene feels her face heating up, and quickly looks away, directing her attention to the floor. The delivery girl laughs before presenting Irene with the pizza and the receipt. The smell slightly burns her nostrils. “I’m Sooyoung by the way,” the delivery girl- Sooyoung- introduces herself, “but you can call me Joy.”



“Joy?”



“It’s an old nickname that ended up sticking,” Joy informs while Irene digs through her wallet. “What’s your name?”



“Huh?” Irene looks up from her wallet, flustered. Oh no, she’s starting to turn red again. (Why did this girl have to be so cute?) “Oh! Uh, my na-”



“Wow! Is that pizza?” interrupts her roommate, walking out of the shower in only a towel. (Irene’s willing to bet her crapbucket of a car that Seulgi has made it her life mission to walk around in a towel at the most inappropriate times.) She wouldn’t have been as embarassed if Wendy hadn’t walked out of the shower right after her roommate, also wearing only a towel. Irene bows her head in shame as the two grab the pizza box out of Joy’s hands and walks off into their miniscule kitchen, towels slipping lower and lower with each step.



“S-sorry,” Irene apologizes, blushing so hard, the tips of her ears were heating up. She fumbles more quickly for the money. “That was really awkward.”



“No worries!” Joy assures, smile not faltering. “It could’ve been a lot worse. I mean- I could’ve heard them instead of saw them.” Irene shivers at the war flashbacks she just had thinking about her bad timing around those two. The college student finally manages to fish out a couple of bills to pay for the pizza that she’s totally not gonna be able to eat now that those two got out of the shower at long last and hands them over. Joy takes one look at them before handing some bills back to Irene. “The tip’s actually ten percent, not 15,” she informs the college student.



“What? I could’ve sworn the last delivery boy said it was fifte-” Irene pauses, eyes widening as it finally dawned on her. “That bastard!” she mumbles under her breath. Joy throws her head back, letting out a loud burst of laughter that echoes throughout the dimly lit hallway.



“Keep it,” Joy says after she’s finally able to catch her breath. “If you’re desperate enough to order from this trashy place, then you probably need the money more than I do.” Irene blushes but doesn’t deny it, instead crumpling the money in her tightening fist. Joy flashes her a final grin before departing with a wink and a tip of her tacky green hat, and leaving behind an Irene with a longing stare and pink dusting her cheeks.



“Hey unni! If you’re done waiting for your husband to return from the war, come join us for pizza!” Wendy shouts out from the kitchen, still only wearing a towel. Irene sneers at her and smacks the pizza out of her hand.



“She’s pretty cute. Who is she?” Seulgi asks, ignoring her girlfriend’s incessant whines.



“She says her name’s Joy,” Irene tries to shrug nonchalantly but apparently failed if Seulgi’s and Wendy’s conspiring glances were any indicator. “A new worker, probably.”



“She was totally into you,” Wendy tells Irene through a mouthful of pizza. “I mean, she didn’t stare at Seulgi’s s even once.”



“That’s not an indicator that she’s into me,” Irene retorts. “And it doesn’t matter anyways. She looks twelve.”



“Well, so do you. It’s a match made in heaven,” Wendy replies. Irene smacks the pizza out of her hand again.



._.




“Here’s the payment,” Irene says, shoving the money in Joy’s face the moment she opens the door. Joy looks up in shock before laughing it off, thanking her.



“Late night?” Joy asks, leaning against the doorway as Irene sets the pizza on the kitchen counter.



“Huh? Yeah, I have a chem exa-” Irene begins to say before she’s cut off by Wendy’s super loud moan. She blushes before shooting Joy an apologetic look. “S-sorry, I don’t think Wendy knows how loud she really is.”



Joy waves it off. “Like I said last time, it could’ve been worse. I could’ve seen and heard them. At the same time.” Irene smiles at her awkwardly as shivers run up her spine. Yes, it’s a good thing that Joy will never have to experience she has had to bear through.



“So, I’ll see you next time?” Irene asks shyly. Joy nods affirmatively, smile way too bright for someone who has to work at three in the morning. Irene opens her mouth but was once again cut off by Wendy’s loud moan. “Oh my god, just shut up already!” she yells at the door to Seulgi’s room. Joy’s jubilant laugh rings into the grey darkness of the morning.



._.



“Up studying again?” Joy asks with her usual grin as Irene reaches for the pizza.



“No, more like horror movie night gone wrong and now these two losers won’t go to sleep,” Irene informs, jabbing her thumb at the two huddled together on the couch. “They were the ones who chose the movie, too.”



“How was I supposed to know it was a horror movie? It just said greatest movie of the summer on the cover!” Wendy yells defensively, head popping out from under the comforter. Seulgi gives a trembling nod in support.



“There was also an image of a bloody hand popping out of a broken mirror!” Irene yells back. “Did you not see that or did you just subconsciously omit it?!”



Joy laughs. “Well hopefully the horror of how disgusting this pizza tastes will cancel out the horror of the movie,” she says before leaving once again with a wink and a tip of her tacky green hat.



._.



“You’re not Joy,” Irene states as she opens the door, money ready in hand, only to see the old sleazy delivery boy instead of the charmingly bright delivery girl.



“No, I’m Junyoung,” the pizza boy replies, scratching at his crotch with his free hand. Irene stares at him for a moment before hesitantly handing over the money. Junyoung takes one look at her money before stating, “The tip’s fifteen percent, not ten.”



“Really? But Joy said it was ten percent.”



“No, it’s fifteen. Here, wait a moment,” he instructs, handing the pizza over to Irene before heading down to his scooter. Irene waits a few minutes in confusion before the pizza boy finally appears again, old crinkled paper stained with unknown, unspeakable ‘things’. “See,” he says, showing her his contract. “It says a fifteen percent tip.”



“O-oh, sorry about that. Let me get you the money.”



“Take your time,” he replies, staring intently at Seulgi, who just walked out of the shower in only a towel.



._.



Irene shivers as the coldness of the stormy day seeps into her bones. She bows to her professor before leaving, opening her pink umbrella, and rushing out into the rain. Walking to the bus stop, she pauses when she sees someone waiting at the bench with only a thin green hoodie to protect them from the rain. She hesitates for a moment, biting her lip, before deciding to take a chance. She steps up behind the person, moving her umbrella to protect them from the rain as well. “It was fifteen percent, not ten,” Irene says.



Joy turns around in shock to see the college student. “43!” she shouts out in pleasant surprise, making Irene blush at her nickname/ apartment number. “Junyoung- the last pizza boy- he’s my brother,” Joy fills Irene in, scratching the back of her neck, once she realizes the statement she just said. “I was filling in for him while he was in the hospital.” At Irene’s curious look, Joy decides to explain further that, “When he was leaving after delivering pizza to your place one time, he hit on some girl on the stairs and she threw him down them. Turns out she was captain of the Hapkido team at her uni.”



“Ah, Park Chorong? Yeah, messing with her is a death sentence,” Irene agrees.



Joy suddenly starts leaning forward, staring at her intensely. Irene flinches, face bursting into twelve different shades of pink, and starts to slowly move backwards. “Hey,” Joy begins, a serious expression on her face, “you like me right? All this time- we were flirting, right?” Irene flushes an additional twenty shades of pink before looking away, shyly nodding. Joy breaks out into a grin.



Right at that moment, the sleazy pizza boy appears on his sputtering scooter and honks the horn. “Sooyoung! Get on before I leave you here! Hurry!” he shouts at her. Joy quickly pecks Irene on the cheek before running out from under her umbrella and jumping onto the back of her brother’s scooter. When did the rain suddenly get so hot?



._.



“Did you order pizza?” Irene asks Seulgi when a knock is heard at their door at nine o’clock at night. Her roommate shakes her head in the negative, causing both of them to stare at the door curiously. They both look at each other for a moment before Irene moves to open it.



“Hey!” Joy cheerfully greets her- tacky green hat placed firmly on her head and pizza in hand- the moment she opens the door. Irene can feel her body temperature quickly rising, a burning warmth spreading across her face.

“Hey,” Irene says back cautiously. “Did you get the wrong apartment? We didn’t order pizza.”

“Oh, you didn’t?” Joy doesn’t look the least bit perturbed and instead just hands the pizza over. She doesn’t bother asking for money and instead only leaves with another quick peck on Irene’s cheek. From behind Irene, Seulgi’s jaw drops. “Enjoy it anyways!” she calls back behind her. Irene hastily shuts the door before placing her
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: