This was more or less the effect I had been after. It was somewhat mor dịch - This was more or less the effect I had been after. It was somewhat mor Việt làm thế nào để nói

This was more or less the effect I

This was more or less the effect I had been after. It was somewhat more powerful than I had anticipated, but I could not now, in all conscience, make an exception for myself. I resolutely put anxiety away, went t Adam, and said, “You and your father lent me this-gave it to me, actually. It’s been really useful, but it doesn’t exactly seem to fit very well lately. But thanks very much! It’s really been very useful”.
It is hard to give back a gift without sounding peevish or ungrateful, and I did not want to leave him with that impression of me. He was not paying much attention, as it happened, and said only, “put it down over there, OK.?” And went on with what he was doing.
One of my reasons for doing what I did was talk was getting us nowhere, but all the same I felt a little down. I had been prepared to defend my decision. And I thought that perhaps when he did notice he might be upset and want to talk. I put some things away and fiddled around a little, but he continued to do what he was doing and to take no notice of anything else. At last I said, “Well, goodbye, dear. I hope the garden key turns up.”
He was fitting parts together, and said, without looking around, “OK.,fine, dear. When’s dinner?”
“I am not sure”. I said. “I’m going now. With the” I hesitated, and finally said, “with them, you know”, and went on out. In fact, I had only just then realized how hard it would have been to explain myself. I could not chatter away as I used to do, talking it all for granted. My words now must be slow, as, new, as single, as tentative as the steps I took going down the path away from the house, between the dark-branched, tall dances motionless against the writer shining.
This was an effort to make an informal record of your transaction with a text. If you did it conscientiously, you might be able to make some observations about how you read. One pair of students, for example, in trying this activity with another story (“Kong at the Seaside,” by Arnold Zweig), reported an interesting contrast. One of the two readers commented, “I just couldn’t do it. I tried, I really did, but I was so irritated I was getting angry, so I just quit trying to write. I read through to the end of the story and then I went back and tried to remember what I was thinking at several places. My partner, on the other hand…” and here her classmate interrupted in a tone that expressed her surprise at what had happened, “I started writing while I was in the first paragraph and got so interested in what I had to say that I never got back to the story. I wrote the whole time and when you asked us to atop annotating and talk with one another I still hadn’t even finished reading the first paragraph”.
Each was startled at the other’s experience, and the activity highlighted for each some aspect of her approach to a text. Now that you have read the text, made notes on it, and discussed your experience with another reader, try to make any observations you can about your own way of reading this story.

The Reading act
We suggested earlier that it was self-indulgence that drove readers to books, self-indulgence of the lazy sort that seeks momentary release from work or worry, of the destructive sort that seeks confirmation of biases and opinions, or of the constructive sort that seeks experience yielding clearer understanding of the self and of the world. The first sort does not concern us-idleness is only a venial sin-and the second is perhaps best confronted by close attention on one the third. This third form of self-indulgence is introspective; it involves reflection on one’s own values, attitudes, beliefs, and ideas. It can be like a conversation between writer and reader, as the reader tests perceptions and understandings against the writer’s. The conversation is not easy; the writer’s work is done and the reader now bears the burden. To make sense of the work, she must find connections with it. The reader cannot become the writer, seeing with the writer’s eyes, thinking with the writer’s mind. Instead, she gathers and refines her own impressions, and interprets, tentatively at first, then with more assurance, shaping the meaning and significance of the work. History, biography and rhyme scheme are peripheral matter at this point; the focus of attention is the interchange between reader and text.
Let’s consider some possible transactions with one text. Consider yourself a student, read the poem that follows, and ask yourself what you have experienced:

As Best She Could 9
Old widow crazed with hunger, you came in crippled,
Your backcountry eyes bright and furtive, your voice
Careening between a whimper and wild thin laughter.
I saw you take the edge of the chair and cower
As social worker cut though your explanations,
your patches of self-respect, with her curt queries.

Terrible your smile when asked about your holdings
In bonds, in bank accounts, in property,
Your look when reminded of life insurance lapsed.

She wouldn’t believe you lived as best you could
On the meager uncertain amount your daughters sent you
and paid no rent to an old and kindly landlord.

She took your naked terror of death for greed
And probable fraud, denied you, sent you off
For written proofs from daughters out of state.

Their misspelt notes came in some three weeks later,
Your card for medical care went out, but soon
came back from Public Heath a cancellation.

No blame attached, the regulations followed,
Your death quite likely in any case, but still
I see you rise and quiver away, your stiff heart
pounding with baffled rage, with stifled pride.
-Donald Jones-

Reflect for a moment.
It nothing comes to mind, consider: What does the poem make you feel? If nothing, can you tell why? If something, then what, precisely? Does it remind you of anyone you know, anyone that you have ever seen, any experience you have had? Does it call to mind thoughts, ideas, or attitudes, even if they seem tangential? Is there any word in the poem that you think is particularly important?
Responses vary, perhaps more widely than might be expected of what may seem a first a rather straightforward narrative poem. One group of students reports feeling anger at the social worker. The old man, they point out, is doing the best she can-she is uneducated, ill inarticulate, and scared of bureaucracy she doesn’t understand. She social worker should have more compassion, they insist, should be a bit more sympathetic, a bit more like the kindly landlord who has allowed the widow to live rent-free. After all, it isn’t her own money the social worker is dispensing it doesn’t hurt her to approve the widow request.
Some students in this faction begin to speak of the evils of big business and big government, which, they assert, have no soul, no feeling for individuals. Agencies like the one depicted here exist for the purpose of giving sort jobs to irresponsible people like the social worker, who want simply to collect their paychecks and go home. Some students have had conflicts with institutions-insurance companies, the Department of Motor Vehicles, or perhaps the school and have stories of their own to tell, stories called to mind by reading the poem.
Others may even create storied to account for the events in the poem. One student speculated (though “speculate” is too weak a term, for the students insisted that her reading was absolute, incontrovertible truth) that the social worker and the widow’s daughters had conspired in a scheme to obtain the widow’s welfare money.
Let us concern ourselves here with accuracy or defensibility of each response, or even with its proximity to the text. Clearly, the student who compared the social worker with the generous landlord hand make a statement more easily traced to the text than that of the student who invented a complex conspiracy to defraud the widow of her pittance. In the early stages of discussion we hope to elicit, not to judge, the students’ responses. It isn’t important to identify who is right and who is wrong; in fact, except on some relatively simple and uninteresting points, it probably isn’t possible to determine right and wrong in the reading of a poem. Rather, we are simply trying to find out what the responses are. We will then be able to look more closely at the readings to discover what we can about the readers, the text, and the process of reading.
Although anger with the social worker and sympathy with the widow are the most frequent first responses to the text, there are others. A second group, for instance, reports indifference to the widow’s unfortunate situation. She should have planned better, these students say, and besides, she is not a very appealing character: she is crazy, her eyes are sneaky like a rat’s eyes, her voice that of a witch, and her smile “terrible”. No wonder the social worker distrusts her and demands that the provide some proof for her claims. Everyone cheats the welfare system, anyway, and someone should put a stop it. The trouble with too many people, they moralize, is that they want something for nothing.
Again, we may for the moment overlook the casual transformation of “crazed” into “crazy” and the acrobatic leap from the old widow to “everyone” and “too many people”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Điều này đã là nhiều hơn hoặc ít hơn các hiệu ứng mà tôi đã sau khi. Nó là hơi mạnh hơn tôi đã dự đoán, nhưng tôi không thể bây giờ, ở tất cả lương tâm, làm cho một ngoại lệ cho bản thân mình. Tôi kiên quyết bỏ lo âu, đã đi t Adam, và nói, "bạn và cha cho vay tôi này-đã đưa nó cho tôi, thực sự. Nó đã được thực sự hữu ích, nhưng nó không chính xác có vẻ phù hợp rất tốt gần đây. Nhưng cảm ơn rất nhiều! Nó thực sự đã rất hữu ích".Thật khó để trả lại một món quà mà không sounding peevish hoặc vô ơn, và tôi không muốn để lại cho anh ta có ấn tượng của tôi. Ông đã không trả tiền nhiều sự chú ý, vì nó đã xảy ra, và nói, "đặt nó trên đó, OK.?" Và tiếp tục với những gì ông đã làm.Một trong những lý do của tôi cho làm những gì tôi đã làm nói chúng tôi nhận được hư không, nhưng tất cả cùng tôi cảm thấy một chút xuống. Tôi đã được chuẩn bị để bảo vệ quyết định của tôi. Và tôi nghĩ rằng có lẽ khi ông nhận thấy ông có thể được buồn bã và muốn nói chuyện. Tôi đặt một số điều ra và fiddled xung quanh một chút, nhưng ông tiếp tục làm những gì ông đã làm và không có chú ý của bất cứ điều gì khác. Cuối cùng tôi đã nói, "Vâng, tạm biệt, con yêu. Tôi hy vọng chính vườn lần lượt lên."Ông lắp bộ phận với nhau, và nói, mà không có nhìn xung quanh, "OK., tốt đẹp, thân yêu. Khi là bữa ăn tối?""Tôi không chắc chắn". Tôi đã nói. "Tôi đang xảy ra bây giờ. Với các "tôi lưỡng lự, và cuối cùng đã nói,"với họ, you know", và đã đi ra. Trong thực tế, tôi đã chỉ sau đó nhận ra như thế nào cứng nó có thể đã là giải thích bản thân mình. Tôi có thể không răng nghiến đi như tôi sử dụng để làm, nói tất cả cho các cấp. Lời nói của tôi bây giờ phải được làm chậm, như, mới, duy nhất là, như dự kiến như là các bước tôi đã đi xuống đường dẫn ra khỏi nhà, giữa các điệu múa phân nhánh bóng tối, cao bất động chống lại các nhà văn sáng.Đây là một nỗ lực để thực hiện một kỷ lục không chính thức giao dịch với một văn bản. Nếu bạn đã làm nó mẫn, bạn có thể làm cho một số quan sát về làm thế nào bạn đọc. Một cặp của các sinh viên, ví dụ, trong cố gắng này hoạt động với một câu chuyện ("Kông bên bờ biển," bởi Arnold Zweig), báo cáo một tương phản thú vị. Một trong hai đọc nhận xét, "tôi chỉ không thể làm điều đó. Tôi đã cố gắng, tôi thực sự đã làm, nhưng tôi đã bị kích thích như vậy tôi đã nhận được tức giận, vì vậy tôi chỉ cần bỏ thuốc lá đang cố gắng để viết. Tôi đọc qua kết thúc của câu chuyện và sau đó tôi đã đi trở lại và cố gắng để nhớ những gì tôi đã suy nghĩ tại một số nơi. Đối tác của tôi, mặt khác tay..."và ở đây bạn cùng lớp của cô bị gián đoạn trong một giai điệu thể hiện của cô ngạc nhiên tại những gì đã xảy ra,"tôi bắt đầu viết trong khi tôi là trong đoạn đầu tiên và có nên quan tâm đến những gì tôi đã nói rằng tôi không bao giờ có lại để câu chuyện. Tôi đã viết toàn bộ thời gian và khi bạn yêu cầu chúng tôi để trên đỉnh annotating và nói chuyện với nhau tôi vẫn không thậm chí đọc xong đoạn đầu tiên".Mỗi giật mình lúc của khác kinh nghiệm, và các hoạt động đánh dấu cho mỗi một số khía cạnh của phương pháp tiếp cận của mình để một văn bản. Bây giờ mà bạn đã đọc các văn bản, thực hiện ghi chú trên nó, và thảo luận về kinh nghiệm của bạn với một đầu đọc, cố gắng thực hiện bất kỳ quan sát bạn có thể về cách riêng của bạn đọc câu chuyện này.Các hành động đọcChúng tôi đề nghị trước đó rằng nó đã là self-indulgence mà lái xe độc giả đến sách, self-indulgence của phân loại lười biếng tìm tạm thời phát hành từ công việc hoặc lo lắng, của phân loại phá hoại tìm xác nhận của biases và ý kiến, hoặc của loại xây dựng mà tìm kiếm kinh nghiệm năng suất sự hiểu biết rõ ràng hơn của bản thân và của thế giới. Các loại đầu tiên không quan tâm chúng ta-vô ích là chỉ là một tội lỗi điều- và thứ hai có lẽ tốt nhất phải đối mặt bởi quan tâm sâu sát trên một thứ ba. Hình thức thứ ba self-indulgence là introspective; nó liên quan đến sự phản ánh về các riêng của một trong những giá trị, Thái độ, niềm tin, và ý tưởng. Nó có thể giống như một cuộc trò chuyện giữa nhà văn và đọc, như người đọc bài kiểm tra nhận thức và sự hiểu biết đối với các nhà văn. Cuộc trò chuyện không phải là dễ dàng; công việc của nhà văn được thực hiện và người đọc bây giờ mang gánh nặng. Để làm cho tinh thần của công việc, cô phải tìm kiếm các kết nối với nó. Người đọc không thể trở thành nhà văn, nhìn thấy với đôi mắt của nhà văn, suy nghĩ với tâm trí của nhà văn. Thay vào đó, cô thu thập và hành công Hiển thị của riêng mình, và giải thích, dự kiến ban đầu, sau đó với bảo đảm thêm, hình thành ý nghĩa và tầm quan trọng của công việc. Lịch sử, tiểu sử và đề án rhyme là ngoại vi vấn đề tại điểm này; trọng tâm của sự chú ý là trao đổi giữa reader và văn bản.Chúng ta hãy xem xét một số giao dịch có thể với một văn bản. Xem xét cho mình một sinh viên, đọc những bài thơ sau, và hãy tự hỏi những gì bạn đã có kinh nghiệm:Là tốt nhất cô có thể 9Cũ góa phụ điên rồ với đói, bạn đến tê liệt,Hẻo lánh mắt sáng và hay ăn cắp, giọng nói của bạn Careening giữa một rên và hoang dã mỏng cười.Tôi thấy bạn có các cạnh của ghế và ngồi co rútNhư nhân viên xã hội cắt giảm mặc dù lời giải thích của bạn,của bạn bản vá lỗi của tự tôn trọng, với curt truy vấn của mình.Bạo nụ cười của bạn khi được hỏi về tuyển tập của bạnVào trái phiếu trong tài khoản ngân hàng, trong tài sản,Tìm kiếm của bạn khi nhắc nhở của bảo hiểm nhân thọ rơi.Cô sẽ không tin rằng bạn sống là tốt nhất bạn có thểKhông chắc chắn nôï khiêm tốn con gái của bạn gửi bạnvà trả tiền không có tiền thuê nhà để một chủ nhà cũ và vui lòng.Cô đã lấy của bạn chống khủng bố nude của cái chết cho tham lamVà gian lận có thể xảy ra, bị từ chối bạn, gửi cho bạnCho văn bản chứng minh từ con gái ra khỏi nhà nước.Viết ghi chú của mình đến trong một số ba tuần sau đó,Thẻ của bạn cho chăm sóc y tế đã đi ra, nhưng sớmtrở lại từ khu vực Heath hủy bỏ một.Đổ lỗi không đính kèm, các quy định sau,Cái chết của bạn rất có thể trong các trường hợp bất kỳ, nhưng vẫn cònTôi thấy bạn tăng và quiver đi, trái tim cứng của bạnđập với cơn thịnh nộ có vách ngăn, với niềm tự hào stifled. -Donald Jones-Phản ánh cho một thời điểm.Không có gì nói đến cái tâm, xem xét: những gì bài thơ làm cho bạn cảm thấy? Nếu không có gì, bạn có thể cho biết lý do tại sao? Nếu một cái gì đó, sau đó những gì, chính xác? Nó nhắc nhở bạn về người mà bạn biết, bất cứ ai mà bạn đã từng gặp, bất kỳ kinh nghiệm mà bạn đã có? Hiện nó gọi đến tâm trí những suy nghĩ, ý tưởng, hoặc Thái độ, ngay cả khi họ có vẻ tiếp tuyến? Là có bất kỳ từ nào trong bài thơ mà bạn nghĩ là đặc biệt quan trọng?Phản ứng khác nhau, có lẽ hơn rộng rãi hơn có thể được mong đợi của những gì có thể có vẻ một lần đầu tiên một bài thơ tường thuật khá đơn giản. Một nhóm sinh viên báo cáo cảm giác tức giận lúc nhân viên xã hội. Ông già, họ chỉ ra, là làm tốt nhất cô có thể-cô là uneducated, bệnh inarticulate, và sợ hãi của quan liêu cô không hiểu. Nhân viên xã hội cô cần phải có thêm lòng từ bi, họ nhấn mạnh, nên thông cảm hơn một chút, một chút giống như chủ nhà vui lòng những người đã cho phép các quả phụ để sống rent-free. Sau khi tất cả, nó không phải là nhân viên xã hội lời tiền riêng của mình nó không làm tổn thương cô ấy chấp nhận yêu cầu góa phụ.Một số sinh viên trong phái này bắt đầu nói chuyện của các tệ nạn của doanh nghiệp lớn và chính phủ lớn, mà họ khẳng định, có không có linh hồn, không có cảm giác cho cá nhân. Các cơ quan như một trong những mô tả ở đây tồn tại cho các mục đích của loại công việc cho những người vô trách nhiệm như nhân viên xã hội, những người muốn chỉ đơn giản là để thu thập tiền lương của họ và về nhà. Một số sinh viên đã có xung đột với các tổ chức bảo hiểm công ty, xe cơ giới của vùng, hoặc có lẽ là các trường học và có những câu chuyện của mình cho biết, câu chuyện được gọi là để tâm trí của đọc những bài thơ.Những người khác thậm chí có thể tạo ra tầng vào tài khoản cho các sự kiện trong bài thơ. Một học sinh suy đoán (mặc dù "suy đoán" là quá yếu một thuật ngữ, cho các sinh viên khẳng định rằng cô đọc là sự thật tuyệt đối, incontrovertible) rằng nhân viên xã hội và con gái của góa phụ có âm mưu trong một chương trình để có được các quả phụ phúc lợi tiền.Hãy để chúng tôi liên quan đến bản thân ở đây với độ chính xác hoặc defensibility của mỗi phản ứng, hoặc thậm chí với sự gần gũi với các văn bản. Rõ ràng, học sinh người so sánh nhân viên xã hội với chủ nhà hào phóng tay thực hiện một tuyên bố dễ dàng hơn bắt nguồn từ các văn bản so với sinh viên đã phát minh ra một âm mưu phức tạp để ăn gian góa phụ của pittance của cô. Trong giai đoạn đầu của cuộc thảo luận, chúng tôi hy vọng để elicit, không để thẩm phán, hồi đáp các sinh viên. Nó không phải là quan trọng để xác định ai là đúng và những người là sai; trong thực tế, ngoại trừ trên một số điểm tương đối đơn giản và uninteresting, nó có lẽ là không thể để xác định đúng và sai trong đọc một bài thơ. Thay vào đó, chúng tôi chỉ đơn giản là cố gắng để tìm hiểu những gì đang có những phản hồi. Sau đó, chúng tôi sẽ có thể nhìn chặt chẽ hơn vào các bài đọc để khám phá những gì chúng tôi có thể về các độc giả, văn bản, và quá trình đọc.Mặc dù sự tức giận với hoạt động xã hội và sự cảm thông với các quả phụ có phản ứng đầu tiên thường xuyên nhất để các văn bản, có những người khác. Một nhóm thứ hai, ví dụ, báo cáo thờ ơ với tình trạng không may của góa phụ. Cô nên có kế hoạch tốt hơn, những sinh viên này nói, và bên cạnh đó, nó không phải là một nhân vật rất hấp dẫn: cô là điên, đôi mắt của cô đang lén lút như đôi mắt của một con chuột, tiếng nói của mình rằng một phù thủy, và cô ấy mỉm cười "khủng khiếp". Không có thắc mắc nhân viên xã hội distrusts của mình và nhu cầu mà cung cấp một số bằng chứng cho tuyên bố của cô. Tất cả mọi người cheats hệ thống phúc lợi, anyway, và ai đó nên chấm dứt nó. Rắc rối với quá nhiều người, họ moralize, là họ muốn một cái gì đó để không có gì.Một lần nữa, chúng ta có thể đối với thời điểm bỏ qua sự biến đổi ngẫu nhiên của "điên" thành "điên" và những bước nhảy vọt nhào lộn từ widow cũ để "tất cả mọi người" và "quá nhiều người"
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Điều này ít nhiều hiệu quả tôi đã sau. Đó là phần nào mạnh mẽ hơn tôi đã dự đoán, nhưng tôi có thể không phải bây giờ, trong tất cả lương tâm, làm cho một ngoại lệ cho bản thân mình. Tôi kiên quyết đưa ra sự lo lắng, đi t Adam, và nói, "Bạn và người cha của bạn cho tôi mượn này, đưa nó cho tôi, thực sự. Nó được thực sự hữu ích, nhưng nó không có vẻ chính xác để phù hợp rất tốt thời gian gần đây. Nhưng cảm ơn rất nhiều! Nó thực sự rất hữu ích ".
Thật khó để trả lại một món quà mà không có vẻ cáu kỉnh hay vô ơn, và tôi không muốn để lại anh với ấn tượng của tôi. Ông đã không chú ý nhiều, vì nó đã xảy ra, và chỉ nói, "đặt nó xuống ở đó, OK.?" Và tiếp tục với những gì ông đã làm.
Một trong những lý do của tôi để làm những gì tôi đã làm được chuyện đã nhận được chúng tôi đâu , nhưng tất cả cùng tôi cảm thấy một chút xuống. Tôi đã được chuẩn bị để bảo vệ quyết định của tôi. Và tôi nghĩ rằng có lẽ khi ông đã thông báo ông có thể là khó chịu và muốn nói chuyện. Tôi đặt một số thứ đi và vớ vẩn xung quanh một chút, nhưng ông vẫn tiếp tục làm những gì anh đã làm và để không có thông báo về bất cứ điều gì khác. Cuối cùng tôi nói, "Vâng, tạm biệt, anh yêu. Tôi hy vọng phím vườn lượt lên. "
Ông là gá với nhau, và nói, không nhìn xung quanh, "OK., tốt, thân yêu. Khi là bữa tối? "
"Tôi không chắc chắn". Tôi nói. "Tôi đi đây. Với sự "Tôi do dự, và cuối cùng nói," với họ, bạn biết ", và đã đi vào ra. Trong thực tế, tôi đã chỉ mới sau đó nhận ra nó sẽ khó có được để giải thích bản thân mình. Tôi không thể huyên thuyên đi như tôi đã từng làm, nói tất cả cho cấp. Lời nói của tôi bây giờ phải được làm chậm, làm, mới, như là duy nhất, như dự kiến là các bước tôi đã đi xuống con đường cách xa nhà, giữa, múa tối cao phân nhánh động chống lại các nhà văn sáng.
Đây là một nỗ lực để làm cho một kỷ lục không chính thức giao dịch của bạn với một văn bản. Nếu bạn đã làm nó tận tâm, bạn có thể có thể làm cho một số quan sát về cách bạn đọc. Một cặp sinh viên, ví dụ, trong cố gắng hoạt động này với một câu chuyện ("Kông tại Seaside," bởi Arnold Zweig), báo cáo một sự tương phản thú vị. Một trong hai người đọc nhận xét, "Tôi không thể làm điều đó. Tôi đã cố gắng, tôi thực sự đã làm, nhưng tôi đã rất tức giận tôi đã nhận được tức giận, vì vậy tôi chỉ cố gắng bỏ thuốc lá để viết. Tôi đọc qua để kết thúc của câu chuyện và sau đó tôi đã đi lại và cố gắng nhớ lại những gì tôi đã suy nghĩ ở một số nơi. Đối tác của tôi, mặt khác ... "và ở đây bạn cùng lớp của cô bị gián đoạn trong một giai điệu mà bày tỏ sự ngạc nhiên của mình vào những gì đã xảy ra", tôi bắt đầu viết khi tôi đang ở đoạn đầu tiên và đã quá quan tâm đến những gì tôi có thể nói rằng tôi không bao giờ đã trở lại với câu chuyện. Tôi đã viết toàn bộ thời gian và khi bạn yêu cầu chúng tôi trên đỉnh ghi chú thích và nói chuyện với một tôi khác vẫn chưa thậm chí đọc xong đoạn đầu tiên ".
Mỗi đã giật mình kinh nghiệm của người khác, và hoạt động nổi bật cho mỗi một số khía cạnh của phương pháp tiếp cận của mình để một văn bản. Bây giờ bạn đã đọc các văn bản, làm ghi chú trên đó, và thảo luận về kinh nghiệm của bạn với độc giả khác, cố gắng để làm cho bất kỳ quan sát bạn có thể về cách riêng của bạn đọc câu chuyện này. Các hành động Đọc Chúng tôi đề nghị trước đó rằng đó là sự sa ngã mà lái xe người đọc sách, sự sa ngã của các loại lười biếng mà tìm cách phát hành tạm thời từ công việc hay lo lắng, các loại phá hoại mà tìm cách xác nhận những thành kiến và ý kiến, hoặc các loại có tính xây dựng mà tìm kiếm kinh nghiệm năng suất sự hiểu biết rõ ràng hơn về bản thân và của thế giới. Các loại đầu tiên không liên quan đến chúng ta, sự biếng nhác chỉ là một tội lỗi và tội nhẹ có lẽ thứ hai là đối đầu tốt nhất bởi sự quan tâm sát sao về một người thứ ba. Đây là hình thức thứ ba của sự sa ngã là nội tâm; nó liên quan đến sự phản ánh trên của giá trị, thái độ, niềm tin và ý tưởng của một người. Nó có thể giống như một cuộc trò chuyện giữa người viết và người đọc, như các bài kiểm tra đầu đọc nhận thức và hiểu biết đối với các nhà văn. Các cuộc trò chuyện là không dễ dàng; công việc của nhà văn được thực hiện và người đọc ngày nay mang gánh nặng. Để làm cho tinh thần của công việc, cô phải tìm các kết nối với nó. Người đọc không thể trở thành nhà văn, nhìn với đôi mắt của người viết, suy nghĩ với tâm trí của nhà văn. Thay vào đó, cô tập hợp và cải tiến ấn tượng của riêng mình, và diễn giải, dự kiến lúc đầu, sau đó với sự đảm bảo hơn, định hình ý nghĩa và tầm quan trọng của công việc. Lịch sử, tiểu sử và chương trình vần là vấn đề ngoại biên tại điểm này; trọng tâm của sự chú ý là sự trao đổi giữa độc giả và văn bản. Chúng ta hãy xem xét một số các giao dịch có thể với một văn bản. Xem xét cho mình một sinh viên, đọc bài thơ sau đây, và hãy tự hỏi bạn đã có kinh nghiệm: Như Best Cô có thể 9 Old góa phụ điên vì đói, chị đã đến thăm què, mắt hẻo lánh của bạn tươi sáng và ngấm ngầm, giọng nói của bạn careening giữa một tiếng thút thít và hoang dã tiếng cười mỏng. Tôi thấy bạn có những cạnh của ghế và ngồi thu mình lại như nhân viên cắt xã hội mặc dù lời giải thích của bạn, các bản vá lỗi của lòng tự trọng, với các truy vấn cụt ngủn của cô. Terrible nụ cười của bạn khi được hỏi về cổ phần của bạn Trong trái phiếu, trong các tài khoản ngân hàng, trong tài sản, cái nhìn của bạn khi nhắc nhở về bảo hiểm nhân thọ đã hết hiệu lực. Cô ấy sẽ không tin rằng bạn sống là tốt nhất bạn có thể On lượng chắc chắn ít ỏi con gái gửi cho bạn và không phải trả tiền thuê cho một tuổi và vui lòng chủ nhà. Cô lấy khủng bố khỏa thân của cái chết cho tham lam và gian lận có thể xảy ra, từ chối bạn, gửi cho bạn tắt Đối với chứng minh bằng văn bản từ các con gái ra khỏi nhà nước. misspelt ghi chú của họ đến trong vài ba tuần sau đó, thẻ của bạn cho việc chăm sóc y tế đi ra, nhưng ngay sau đó đã trở lại từ y tế công cộng bị hủy bỏ. Không đổ lỗi đính kèm, các quy định sau, cái chết của bạn rất có thể trong trường hợp nào, nhưng vẫn tôi thấy bạn tăng lên và run đi, trái tim cứng của bạn đập thình thịch với cơn thịnh nộ có vách ngăn, với niềm tự hào dập tắt. -Donald Jones- Reflect cho một thời điểm. Nó không có gì nói đến cái tâm , xem xét: điều gì làm cho bạn cảm thấy bài thơ? Nếu không có gì, bạn có thể cho biết lý do tại sao? Nếu một cái gì đó, sau đó những gì, chính xác? Liệu nó nhắc nhở bạn về bất cứ ai bạn biết, bất cứ ai mà bạn đã từng thấy, bất kỳ kinh nghiệm mà bạn đã có? Liệu nó nhớ tới những suy nghĩ, ý tưởng, hoặc thái độ, thậm chí nếu họ có vẻ tiếp tuyến? Có bất kỳ từ nào trong bài thơ mà bạn nghĩ là đặc biệt quan trọng? Responses khác nhau, có lẽ rộng rãi hơn so với mong đợi của những gì có vẻ như một bài thơ tường thuật khá đơn giản đầu tiên. Một nhóm sinh viên báo cáo cảm thấy tức giận nhân viên xã hội. Người đàn ông già, họ chỉ ra, là làm tốt nhất những gì có thể, cô ấy là vô học, bệnh câm, và sợ hãi của quan liêu cô không hiểu. Cô nhân viên xã hội cần phải có lòng từ bi hơn, họ nhấn mạnh rằng, nên có một chút đồng cảm hơn, một chút giống như chủ nhà vui lòng những người đã cho phép các góa phụ sống cho thuê miễn phí. Sau khi tất cả, nó không phải là tiền của mình các nhân viên xã hội được phân phát nó không làm tổn thương cô ấy chấp nhận yêu cầu góa phụ. Một số sinh viên trong phe này bắt đầu nói những điều xấu xa của các doanh nghiệp lớn và chính phủ lớn, trong đó, họ khẳng định, không có linh hồn, không có cảm giác đối với cá nhân. Các cơ quan như một trong những mô tả ở đây tồn tại với mục đích đem lại cho công việc sắp xếp để những người vô trách nhiệm như các nhân viên xã hội, những người muốn chỉ đơn giản là để thu thập tiền lương của họ và đi về nhà. Một số học sinh đã có xung đột với các công ty tổ chức bảo hiểm, Bộ of Motor Vehicles, hoặc có lẽ là trường học và có những câu chuyện của riêng mình để nói, những câu chuyện được gọi là để tâm trí bằng cách đọc các bài thơ. Những người khác thậm chí có thể tạo ra tầng vào tài khoản cho các sự kiện trong bài thơ. Một học sinh suy đoán (mặc dù "suy đoán" là quá yếu một hạn, cho các sinh viên khẳng định rằng đọc sách của cô là tuyệt đối, sự thật không thể chối cãi) rằng các nhân viên xã hội và con gái của bà góa đã âm mưu trong một kế hoạch để có được tiền phúc lợi của góa phụ. Chúng ta hãy quan tâm mình ở đây với độ chính xác hoặc defensibility của mỗi câu trả lời, hoặc thậm chí với sự gần gũi với văn bản. Rõ ràng, người sinh viên so với các nhân viên xã hội với chủ nhà tay hào phóng làm cho một tuyên bố một cách dễ dàng hơn để truy tìm các văn bản so với các học sinh đã phát minh ra một âm mưu phức tạp để lừa gạt người góa phụ của bà rẻ mạt. Trong giai đoạn đầu của cuộc thảo luận, chúng tôi hy vọng sẽ gợi ra, không phải để phán xét, phản hồi của sinh viên. Nó không phải là quan trọng để xác định ai đúng ai sai; trong thực tế, ngoại trừ một số điểm tương đối đơn giản và nhàm chán, thì có lẽ nó không thể xác định đúng và sai trong bài đọc một bài thơ. Thay vào đó, chúng tôi chỉ đơn giản là cố gắng tìm ra những câu trả lời được. Sau đó chúng tôi sẽ có thể để xem xét kỹ hơn các bài đọc để khám phá những gì chúng tôi có thể về các độc giả, các văn bản, và trong quá trình đọc. Mặc dù sự tức giận với các nhân viên xã hội và sự cảm thông với các góa phụ là những phản ứng đầu tiên thường xuyên nhất với các văn bản , có những người khác. Một nhóm thứ hai, ví dụ, báo cáo lãnh đạm đối với hoàn cảnh bất hạnh của góa phụ. Cô ấy nên đã lên kế hoạch tốt hơn, những sinh viên nói, và bên cạnh đó, cô không phải là một nhân vật rất hấp dẫn: cô là điên, đôi mắt của cô là lén lút như đôi mắt của một con chuột, chất giọng mà của một phù thủy, và nụ cười "khủng khiếp". Không có gì ngạc nhiên khi nhân viên xã hội mất lòng tin của mình và yêu cầu cung cấp một số các bằng chứng cho tuyên bố của mình. Mọi người đều lừa hệ thống phúc lợi xã hội, dù sao, và ai đó nên chấm dứt nó. Những rắc rối với quá nhiều người, họ giảng đạo đức, là họ muốn một cái gì đó để không có gì. Một lần nữa, chúng tôi có thể cho thời điểm này bỏ qua sự biến đổi thất thường của "điên rồ" thành "điên" và những bước nhảy vọt nhào lộn từ các góa phụ tuổi để "mọi người" và "Có quá nhiều người"











































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: