The little girl shrugged her shoulders and eyed the students carefully dịch - The little girl shrugged her shoulders and eyed the students carefully Việt làm thế nào để nói

The little girl shrugged her should

The little girl shrugged her shoulders and eyed the students carefully. She pushed away a curl that fell in front of her eyes. Her hair was a sandy bleach blonde and her skin was so pale it was almost translucent. Her lips were almost bluish in tint and she wore a pink cardigan over her hospital gown that had been buttoned incorrectly.

They huddled in the corner of the room and furiously jotted down notes as Bailey spoke. “This is Arabella Grace Simon, a seven year old patient that presents with shortness of breath, irregular respirations with retraction and wheezing.”

Arabella sat in bed with a pink blanket pulled up to her ears as she curled on her side. She locked eyes with Lauren and shyly smiled. Lauren grinned back and crossed her eyes in a silly manner that made the little girl break into a fit of laughter.

Dr. Bailey continued. “With these present symptoms, what would you propose-”

Camila interrupted Dr. Bailey. “I would do a workup to rule out asthma. I’d order a lung function test and an exhaled nitric oxide test and do a CT of the lungs.” Camila took initiative and walked towards the young patient and placed her stethoscope on her side. “Can you take a deep breath for me, Arabella?” The little girl took in a breath and began coughing immediately. “Yep, this sounds like Asthma,” Camila said confidently. Though she tried, Camila couldn’t suppress the smirk that crossed her lips.

“Shit, she’s so good. I quit this shit,” Dinah muttered. Ally nodded her head in assent.

“Do you guys agree with Ms. Cabello’s initial diagnosis?” Bailey questioned the other three students. Ally and Dinah vigorously nodded their heads in agreement while Lauren locked her eyes to the ground.

“Ms. Jauregui, what do you think?” Dr. Bailey questioned. She stared at Lauren, her eyes dark and vague. “It doesn’t seem like you agree.”

Lauren’s green eyes widened in fear as everyone in the room stared at her. “W-well I see things differently, I guess,” she meekly stammered, her eyes locked to the ground.

“Enlightened us, Ms. Jauregui,” Dr. Bailey challenged, the stony expression on her face was unreadable.

She felt her stomach twist into a knot. Lauren slowly walked towards the young girl and rested her stethoscope against the left side of Arabella’s chest. The little girl squirmed at the contact and Lauren gently placed her hand over Arabella’s fingers. “Stay still princess, it’s hard to listen when you fidget.” Lauren held the stethoscope to the girl’s chest, checking her watch as she did.

The little girl sighed grandly. “What are you listening to?” Arabella asked.

“Your heart,” Lauren replied with a grin. Lauren readjusted her stethoscope and listened to the muffled, erratic rhythm of the young girl’s heart. Its beat was fast, Lauren calculated 132 beats a minute.

“Ms. Jauregui, you chose to listen to her heart when every symptom I presented was respiratory. Why is that?” Bailey questioned. “Why not do what Ms. Cabello did?”

She looked down at her hands, unsure of what to say. “Because sometimes… sometimes the answers aren’t cut and dry,” Lauren responded slowly. Her nerves tightened, and she had to fight back the urge to flee. Here she was speaking to one of the top surgeons in the nation, one who had the ability to to pulverize her in less than a second. Stay confident, she kept repeating those words in her head. Lauren raised her eyes. “The dark circles beneath her eyes indicate fatigue. She’s bundled beneath a heavy blank even though it’s eighty degrees in this room. When I held her hands, they were cool to touch. She is also pale.” Lauren snuck a quick peak at Camila and saw her shift edgily, the smirk now disappeared from her face. Lauren softly continued. “All of those symptoms point to the heart, to a decreased cardiac output. So my suggestion would be to order cardiac labs and an ECG to reveal any possible evidence of an atrioventricular block or arrhythmia.”

Dr. Bailey tilted her head and stared at Lauren with a perceptive gleam in her eyes. She broke the silence in the room. Her voice was quiet and measured and contained the sort of finality that a well-made door makes when it closes. “What separates an excellent doctor from a good one is not their measure of intellect or skill. Excellent doctors have instinct. Instinct that defies logic and sometimes may seem crazy to others. That, my dear, is natural ability. Something that can’t be taught.” Bailey stepped closer and said to Lauren in a hushed tone, “you have potential to be excellent.”

Lauren’s heart froze as she tried to process what Dr. Bailey just said. She stood where she was and blushed suddenly, furiously. For as long as Lauren could remember, she believed that she was terrible at everything, useless and worthless and unlovable. She’d been beaten down enough times to know that sometimes it’s easier to blend in the background. But Dr. Bailey spoke to the hateful voice in inside Lauren’s head and told that voice that she was enough. She ap
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
The little girl shrugged her shoulders and eyed the students carefully. She pushed away a curl that fell in front of her eyes. Her hair was a sandy bleach blonde and her skin was so pale it was almost translucent. Her lips were almost bluish in tint and she wore a pink cardigan over her hospital gown that had been buttoned incorrectly. They huddled in the corner of the room and furiously jotted down notes as Bailey spoke. “This is Arabella Grace Simon, a seven year old patient that presents with shortness of breath, irregular respirations with retraction and wheezing.” Arabella sat in bed with a pink blanket pulled up to her ears as she curled on her side. She locked eyes with Lauren and shyly smiled. Lauren grinned back and crossed her eyes in a silly manner that made the little girl break into a fit of laughter. Dr. Bailey continued. “With these present symptoms, what would you propose-”Camila interrupted Dr. Bailey. “I would do a workup to rule out asthma. I’d order a lung function test and an exhaled nitric oxide test and do a CT of the lungs.” Camila took initiative and walked towards the young patient and placed her stethoscope on her side. “Can you take a deep breath for me, Arabella?” The little girl took in a breath and began coughing immediately. “Yep, this sounds like Asthma,” Camila said confidently. Though she tried, Camila couldn’t suppress the smirk that crossed her lips.“Shit, she’s so good. I quit this shit,” Dinah muttered. Ally nodded her head in assent.“Do you guys agree with Ms. Cabello’s initial diagnosis?” Bailey questioned the other three students. Ally and Dinah vigorously nodded their heads in agreement while Lauren locked her eyes to the ground.“Ms. Jauregui, what do you think?” Dr. Bailey questioned. She stared at Lauren, her eyes dark and vague. “It doesn’t seem like you agree.”Lauren’s green eyes widened in fear as everyone in the room stared at her. “W-well I see things differently, I guess,” she meekly stammered, her eyes locked to the ground.“Enlightened us, Ms. Jauregui,” Dr. Bailey challenged, the stony expression on her face was unreadable.She felt her stomach twist into a knot. Lauren slowly walked towards the young girl and rested her stethoscope against the left side of Arabella’s chest. The little girl squirmed at the contact and Lauren gently placed her hand over Arabella’s fingers. “Stay still princess, it’s hard to listen when you fidget.” Lauren held the stethoscope to the girl’s chest, checking her watch as she did.The little girl sighed grandly. “What are you listening to?” Arabella asked.“Your heart,” Lauren replied with a grin. Lauren readjusted her stethoscope and listened to the muffled, erratic rhythm of the young girl’s heart. Its beat was fast, Lauren calculated 132 beats a minute.“Ms. Jauregui, you chose to listen to her heart when every symptom I presented was respiratory. Why is that?” Bailey questioned. “Why not do what Ms. Cabello did?”She looked down at her hands, unsure of what to say. “Because sometimes… sometimes the answers aren’t cut and dry,” Lauren responded slowly. Her nerves tightened, and she had to fight back the urge to flee. Here she was speaking to one of the top surgeons in the nation, one who had the ability to to pulverize her in less than a second. Stay confident, she kept repeating those words in her head. Lauren raised her eyes. “The dark circles beneath her eyes indicate fatigue. She’s bundled beneath a heavy blank even though it’s eighty degrees in this room. When I held her hands, they were cool to touch. She is also pale.” Lauren snuck a quick peak at Camila and saw her shift edgily, the smirk now disappeared from her face. Lauren softly continued. “All of those symptoms point to the heart, to a decreased cardiac output. So my suggestion would be to order cardiac labs and an ECG to reveal any possible evidence of an atrioventricular block or arrhythmia.”Dr. Bailey tilted her head and stared at Lauren with a perceptive gleam in her eyes. She broke the silence in the room. Her voice was quiet and measured and contained the sort of finality that a well-made door makes when it closes. “What separates an excellent doctor from a good one is not their measure of intellect or skill. Excellent doctors have instinct. Instinct that defies logic and sometimes may seem crazy to others. That, my dear, is natural ability. Something that can’t be taught.” Bailey stepped closer and said to Lauren in a hushed tone, “you have potential to be excellent.”
Lauren’s heart froze as she tried to process what Dr. Bailey just said. She stood where she was and blushed suddenly, furiously. For as long as Lauren could remember, she believed that she was terrible at everything, useless and worthless and unlovable. She’d been beaten down enough times to know that sometimes it’s easier to blend in the background. But Dr. Bailey spoke to the hateful voice in inside Lauren’s head and told that voice that she was enough. She ap
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Cô bé nhún vai và nhìn các sinh viên một cách cẩn thận. Cô đẩy đi một curl rơi ngay trước mắt cô. Tóc của cô là một chất tẩy trắng tóc vàng cát và làn da của mình rất nhạt nó đã gần như mờ. Đôi môi của cô đã gần như xanh trong tint và cô mặc một chiếc áo len màu hồng trên áo choàng bệnh viện của cô đã được cài nút không chính xác.

Họ túm tụm ở góc của căn phòng và giận dữ ghi nhanh xuống ghi chú như Bailey nói. "Đây là Arabella Grace Simon, một bệnh nhân già bảy năm mà trình bày với hơi thở ngắn, respirations bất thường với sự co rút và thở khò khè."

Arabella ngồi trên giường với một tấm chăn màu hồng kéo lên tai cô khi cô cuộn tròn bên cạnh cô. Cô bị khóa mắt với Lauren và bẽn lẽn cười. Lauren cười trở lại và vượt qua đôi mắt em một cách ngớ ngẩn khiến giờ nghỉ cô bé vào một sự phù hợp của tiếng cười.

Dr. Bailey tiếp tục. "Với những triệu chứng hiện tại, những gì bạn sẽ propose-"

Camila gián đoạn Tiến sĩ Bailey. "Tôi sẽ làm một workup để loại trừ bệnh hen suyễn. Tôi muốn đặt hàng một thử nghiệm chức năng phổi và xét nghiệm oxit nitric thở ra và làm một CT phổi. "Camila đã chủ động và đi về phía bệnh nhân trẻ và đặt ống nghe cô về phía cô. "Bạn có thể mất một hơi thở sâu cho tôi, Arabella?" Cô bé hít một hơi thở và bắt đầu ho ngay lập tức. "Đúng, điều này nghe như hen suyễn," Camila tự tin nói. Mặc dù cô đã cố gắng, Camila không thể ngăn chặn những nụ cười mà vượt qua môi cô.

"Chết tiệt, cô ấy rất tốt. Tôi bỏ shit này, "Dinah lẩm bẩm. Ally gật đầu đồng ý.

"Các bạn có đồng ý với chẩn đoán ban đầu của bà Cabello?" Bailey đặt câu hỏi về ba học sinh khác. Ally và Dinah mạnh mẽ gật đầu đồng ý, trong khi Lauren khóa mắt cô xuống đất.

"Bà Jauregui, bạn nghĩ gì? "Bác sĩ Bailey hỏi. Cô nhìn chằm chằm vào Lauren, đôi mắt tối và mơ hồ. "Nó không có vẻ như bạn đồng ý."

Mắt xanh Lauren mở to sợ hãi khi mọi người trong phòng nhìn chằm chằm vào cô. "W-tôi cũng thấy những điều khác nhau, tôi đoán," cô ngoan ngoãn lắp bắp, đôi mắt của cô gắn với mặt đất.

"Soi sáng chúng ta, bà Jauregui," Tiến sĩ Bailey thách thức, biểu hiện đá trên khuôn mặt của cô là đọc được.

Cô cảm thấy mình dạ dày xoắn vào một nút. Lauren chậm rãi bước về phía cô gái trẻ và nghỉ ngơi ống nghe cô ấy vào bên ngực trái của Arabella. Cô bé quằn quại ở số liên lạc và Lauren nhẹ nhàng đặt tay lên ngón tay Arabella. "Ở lại vẫn công chúa, thật khó để lắng nghe khi bạn sốt ruột." Lauren cầm ống nghe vào ngực của cô gái, kiểm tra đồng hồ của mình như bà đã làm.

Cô bé thở dài dõng dạc. "Bạn đang nghe gì?" Arabella hỏi.

"Trái tim của bạn", Lauren trả lời với một nụ cười. Lauren điều chỉnh ống nghe của mình và lắng nghe các bị bóp nghẹt, nhịp thất thường của trái tim cô gái trẻ. Nhịp của nó là nhanh, Lauren tính 132 nhịp một phút.

"Bà Jauregui, bạn đã chọn để lắng nghe trái tim mình khi mỗi triệu chứng tôi đã trình bày là hô hấp. Tại sao vậy? "Bailey hỏi. "Tại sao không làm những gì bà Cabello đã làm?"

Cô nhìn xuống tay mình, không chắc phải nói gì. "Bởi vì đôi khi ... đôi khi câu trả lời không được cắt và khô," Lauren trả lời chậm. Dây thần kinh của cô siết chặt, và cô ấy đã phải chống lại các yêu cầu để chạy trốn. Tại đây cô đã nói chuyện với một trong những bác sĩ phẫu thuật hàng đầu trong cả nước, một trong những người có khả năng để đập cô trong vòng chưa đầy một giây. Vẫn tự tin, cô ấy tiếp tục lặp đi lặp lại những từ đó trong đầu cô. Lauren ngước mắt lên nhìn. "Các quầng thâm dưới mắt cô chỉ mệt mỏi. Cô ấy kèm bên dưới một trống nặng mặc dù nó là tám mươi độ trong phòng này. Khi tôi nắm tay cô ấy, họ là mát mẻ để chạm vào. Cô cũng là nhạt. "Lauren lẻn đỉnh nhanh Camila và thấy cô chuyển edgily, nụ cười giờ biến mất khỏi khuôn mặt của cô. Lauren nhẹ nhàng tiếp tục. "Tất cả những triệu chứng chỉ vào trái tim, để một lượng tim giảm. Vì vậy, đề nghị của tôi sẽ được đặt phòng thí nghiệm tim và điện tâm đồ để lộ bất kỳ bằng chứng có thể có của một block nhĩ thất hoặc loạn nhịp. "

Dr. Bailey nghiêng đầu và nhìn chằm chằm vào Lauren với một ánh sâu sắc trong mắt cô ấy. Cô đã phá vỡ sự im lặng trong phòng. Giọng nói của cô ấy im lặng và đo và chứa các loại dứt khoát rằng một cánh cửa cũng như thực hiện làm cho khi nó đóng cửa. "Điều gì ngăn cách một bác sĩ tuyệt vời từ một tốt không phải là biện pháp của họ về trí tuệ hoặc kỹ năng. Bác sĩ tuyệt vời có bản năng. Instinct bất chấp logic và đôi khi có thể có vẻ điên cho người khác. Đó, thân yêu của tôi, là khả năng tự nhiên. Một cái gì đó mà không thể dạy được. "Bailey bước lại gần và nói với Lauren bằng một giọng nói trầm lắng", bạn có khả năng sẽ là tuyệt vời. "

Trái tim của Lauren đóng băng khi cô cố gắng để xử lý những gì Tiến sĩ Bailey vừa nói. Cô đứng nơi cô và đỏ mặt đột ngột, dữ dội. Đối với miễn là Lauren có thể nhớ, cô tin rằng cô ấy là khủng khiếp ở tất cả mọi thứ, vô dụng và vô giá trị và không thể thương. Cô bị đánh xuống đủ thời gian để biết rằng đôi khi nó dễ dàng hơn để pha trộn trong nền. Nhưng Tiến sĩ Bailey nói với giọng đáng ghét trong đầu bên trong của Lauren và nói với giọng nói rằng cô ấy là đủ.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: