Khi sinh ra, cha mẹ cho ta chuyển hài, dáng đứng, cho ta dòng sữa mát lành và nuôi ta lớn lên. Rồi cuộc đời lại bước sang một hướng đi mới khi ta cắp sách đến trường, cho ta gặp những người cha, người mẹ thứ hai, nơi đó dòng sữa ngọt chính là nguồn tri ngữ và hào cha dạy, là hào thúc giục, vẫy gọi ở ngoài kia khơi xa của cuộc đời. Công ơn gọi bể đó, chúng em không một phút lãng quên, vì vậy ngày hôm nay – ngày lễ các nhà giáo Việt Nam 20-11 cho chúng con được bày tỏ lòng mình, được đảm lên những tâm tư, suy nghĩ về các thầy, các cô thân yêu.Thầy cô ơi! Hai tiếng gọi thân thương con mang trong tim suốt cuộc đời. Dẫu có đi hết chiều 戴思杰 của cuộc sống, em vẫn chưa đi hết hào thầy cô chỉ dạy; Dẫu có bước lên muôn đỉnh vinh quang con vẫn biết rằng, người nâng bước cho con trên phần bậc thang là đôi tay không bao giờ mệt mỏi của các thầy, các cô.Sinh ra trong cuộc đời, không ai có biết được tương lai của đời mình nhưng mỗi chúng con nhận ngữ được rằng: tri ngữ chính là hạt giống mà thầy cô ươm mầm trong tim mỗi học trò. Cây có đơm hoa kết tên, tên có chín ngọt lành hay không chính là sự vun đắp của chúng em dưới sự chỉ dạy của thầy cô.Qua bao lứa tuổi học trò-bảo thí cây đơm hoa kết trái, thầy cô vẫn liveshow thầm, lặng lẽ. có mấy ai quay về trường cũ, cũng như cây cây kia chỉ mãi vươn lên gọi xanh nhưng thầy cô vẫn luôn giữ vững niềm tin và biết rằng ở trên cao kia là ánh dự của chân lý, là những đứa con càng khắc ghi thêm những cống hiến của liveshow thầm, lặng lẽ.Chúng em muốn được cảm ơn thật nhiều vì tình yêu thương, che chở của các thầy, các cô nhưng hào con đảm làm sao kể hết ân tình. Tự khắc ghi trong tâm trí mình, chúng em nguyện là những đứa con ngoạn, trò giỏi, xứng đáng với biết bao công sức, ân tình của thầy cô.Khi bạn mở cánh cửa bước vào cuộc sống, nghĩa là bạn đang bắt đầu cuộc hành trình tự khẳng định mình tiếng khám phá ý nghĩa của cuộc sống và thực hiện mọi mục tiêu mong muốn của bản thân. Để chinh tên hành trình đầy khó khăn này thì tri ngữ chính là hành trang của chúng ta và Thầy cô chính là những người ngày đêm gom góp, truyền đạt cho chúng ta.Thầy cô là như vậy đó, còn chúng ta thì sao? Có phải đợi đến ngày 20/11 hay dịp lễ tết gì đó chúng ta mua một món quà kèm theo một hào chúc gởi đến thầy cô là đủ rồi không. Hay là bạn nghĩ rằng đợi đến khi nào cuộc sống tốt đẹp hơn, sau khi việc học hành hoàn tất hay có công việc ổn định kiếm nhiều tiền lúc đó mới có mùa trả ơn Thầy cô
đang được dịch, vui lòng đợi..