He’s awake!”Lauren groaned half heartedly, rolling over on the couch a dịch - He’s awake!”Lauren groaned half heartedly, rolling over on the couch a Việt làm thế nào để nói

He’s awake!”Lauren groaned half hea

He’s awake!”

Lauren groaned half heartedly, rolling over on the couch and glancing at Camila, who had her eyes trained on the television.

“You said that last time, goofball,” Lauren rubbed her eyes. She’d nearly fallen asleep herself.

They’d been at Maia and Toby’s house for a little over an hour now. Lucas still hadn’t woken up, and Presley had taken the job of guarding his crib while he slept.

“Hims has his eyes open!” the little girl protested, bounding back into the living room and looking at Lauren hopefully. Camila giggled, turning to Lauren and giving her the same expectant look as Presley was.

“You better be telling the truth,” Lauren teased, reaching out and ruffling Presley’s hair. The smaller girl seemed to be in a better mood today. Part of Lauren wondered if it was because she’d finally spoken to them.

Turns out, Presley wasn’t lying. When Lauren entered the nursery, Lucas was standing up in his crib with a sleepy smile on his face.

“See?” Presley smiled proudly, tugging on Lauren’s sleeve. “Can I play with him now?”

“He’s gotta eat first, goof,” Lauren laughed, gently lifting Lucas from the crib and holding him against her hip. “Then we can play.”

“What’s he eat?” Presley asked, tilting her head to the side and following Lauren as she made her way into the kitchen. “Can I help you?”

“I guess that depends on what Maia’s left out for him,” Lauren smiled softly, still getting used to Presley’s tiny voice. It was quiet and raspy - different than what Lauren would have imagined - but it fit her perfectly.

“Here,” Lauren carefully lowered Lucas into his high chair, pulling it over by the table. “He likes bananas. Let’s give him a banana.”

“Right, bud?” Lauren crinkled her nose, bending down and giving Lucas a goofy smile. The small boy giggled, drumming his hands on the tray of the highchair.

Lauren kept an eye on Presley, who was making silly faces at Lucas, while she sliced up the banana. Pulling up a chair in front of his high chair, Lauren sat down and placed the bowl of banana slices on her lap.

“Wanna give him one?” Lauren turned to Presley and nodded towards the bowl. Smiling shyly, the smaller girl carefully picked up a slice of the fruit and held it out in front of Lucas.

“It’s a banana…na,” Presley giggled softly, wiggling the food to catch his attention. Lauren watched as the smaller boy accepted the piece of banana from Presley, bringing it to his mouth with a closed fist.

“I think he likes it,” Presley whispered, looking up at Lauren and smiling hopefully. Laughing, the green eyed girl gave her a soft nod.

“I think so too,” she whispered back. This earned a crooked smile from Presley, who clapped her hands together and carefully handed Lucas another piece of banana.

Meanwhile, Camila leaned against the archway that entered into the kitchen, watching the interaction between Lauren and Presley. There was a tenderness in Lauren that she’d never experienced with anyone else. To Camila, Lauren was an angel on earth.

It was present in all of her actions. Lauren truly was ethereal, from the way she spoke to the way she treated others. Camila was proud of herself for realizing that from the start - and holding onto that fact even when she seemed to lose everything else.

“I like babies,” Presley spoke up quietly, waiting to feed Lucas another banana slice. Lauren smiled softly, looking down at the smaller girl.

“You do?”

“Mhm,” Presley nodded, handing the slice to Lucas and giggling to herself when he reached for it eagerly. “Mommy says that’s what makes a good big sister.”

Presley didn’t notice the way Lauren’s entire body tensed up. The bowl of food nearly fell out of the girl’s lap and her heart sped up at the realization.

Fortunately, Camila had overheard, and the brown eyed girl quickly hurried over to Lauren’s side. Placing a hand on her wife’s shoulder, Camila gained Lauren’s attention. A worried look was plastered on her wife’s face and Camila struggled to not do the same.

As soon as Lauren saw Camila, she quickly got up, knowing Presley was distracted by feeding Lucas. Grabbing her wife’s hand, she tugged her into the back of the room and looked at her anxiously.

“Oh my god,” Lauren whispered, bringing her hands up to her forehead and shaking her head. “She just… oh my god, I just-,”

“Lo,” Camila shook her head, placing a hand on Lauren’s arm to try and calm her down. “Breathe.”

“How do you expect me to breathe when she just said t-!” Lauren began, raising her voice. She quickly hushed herself when she saw Camila flinch, moving backwards slightly.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
He’s awake!”Lauren groaned half heartedly, rolling over on the couch and glancing at Camila, who had her eyes trained on the television.“You said that last time, goofball,” Lauren rubbed her eyes. She’d nearly fallen asleep herself.They’d been at Maia and Toby’s house for a little over an hour now. Lucas still hadn’t woken up, and Presley had taken the job of guarding his crib while he slept.“Hims has his eyes open!” the little girl protested, bounding back into the living room and looking at Lauren hopefully. Camila giggled, turning to Lauren and giving her the same expectant look as Presley was.“You better be telling the truth,” Lauren teased, reaching out and ruffling Presley’s hair. The smaller girl seemed to be in a better mood today. Part of Lauren wondered if it was because she’d finally spoken to them.Turns out, Presley wasn’t lying. When Lauren entered the nursery, Lucas was standing up in his crib with a sleepy smile on his face.“See?” Presley smiled proudly, tugging on Lauren’s sleeve. “Can I play with him now?”“He’s gotta eat first, goof,” Lauren laughed, gently lifting Lucas from the crib and holding him against her hip. “Then we can play.”“What’s he eat?” Presley asked, tilting her head to the side and following Lauren as she made her way into the kitchen. “Can I help you?”“I guess that depends on what Maia’s left out for him,” Lauren smiled softly, still getting used to Presley’s tiny voice. It was quiet and raspy - different than what Lauren would have imagined - but it fit her perfectly.“Here,” Lauren carefully lowered Lucas into his high chair, pulling it over by the table. “He likes bananas. Let’s give him a banana.”“Right, bud?” Lauren crinkled her nose, bending down and giving Lucas a goofy smile. The small boy giggled, drumming his hands on the tray of the highchair.Lauren kept an eye on Presley, who was making silly faces at Lucas, while she sliced up the banana. Pulling up a chair in front of his high chair, Lauren sat down and placed the bowl of banana slices on her lap.“Wanna give him one?” Lauren turned to Presley and nodded towards the bowl. Smiling shyly, the smaller girl carefully picked up a slice of the fruit and held it out in front of Lucas.“It’s a banana…na,” Presley giggled softly, wiggling the food to catch his attention. Lauren watched as the smaller boy accepted the piece of banana from Presley, bringing it to his mouth with a closed fist.“I think he likes it,” Presley whispered, looking up at Lauren and smiling hopefully. Laughing, the green eyed girl gave her a soft nod.“I think so too,” she whispered back. This earned a crooked smile from Presley, who clapped her hands together and carefully handed Lucas another piece of banana.Meanwhile, Camila leaned against the archway that entered into the kitchen, watching the interaction between Lauren and Presley. There was a tenderness in Lauren that she’d never experienced with anyone else. To Camila, Lauren was an angel on earth.It was present in all of her actions. Lauren truly was ethereal, from the way she spoke to the way she treated others. Camila was proud of herself for realizing that from the start - and holding onto that fact even when she seemed to lose everything else.“I like babies,” Presley spoke up quietly, waiting to feed Lucas another banana slice. Lauren smiled softly, looking down at the smaller girl.“You do?”“Mhm,” Presley nodded, handing the slice to Lucas and giggling to herself when he reached for it eagerly. “Mommy says that’s what makes a good big sister.”Presley didn’t notice the way Lauren’s entire body tensed up. The bowl of food nearly fell out of the girl’s lap and her heart sped up at the realization.Fortunately, Camila had overheard, and the brown eyed girl quickly hurried over to Lauren’s side. Placing a hand on her wife’s shoulder, Camila gained Lauren’s attention. A worried look was plastered on her wife’s face and Camila struggled to not do the same.As soon as Lauren saw Camila, she quickly got up, knowing Presley was distracted by feeding Lucas. Grabbing her wife’s hand, she tugged her into the back of the room and looked at her anxiously.“Oh my god,” Lauren whispered, bringing her hands up to her forehead and shaking her head. “She just… oh my god, I just-,”“Lo,” Camila shook her head, placing a hand on Lauren’s arm to try and calm her down. “Breathe.”“How do you expect me to breathe when she just said t-!” Lauren began, raising her voice. She quickly hushed herself when she saw Camila flinch, moving backwards slightly.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Anh ấy tỉnh táo! "

Lauren rên rỉ nửa tận tình, lăn trên đi văng và liếc nhìn Camila, người có đôi mắt của cô được đào tạo trên truyền hình.

" Bạn nói rằng thời gian qua, goofball, "Lauren dụi mắt. Cô gần như ngủ gục mình.

Họ muốn được ở nhà Maia và Toby cho một ít hơn một giờ bây giờ. Lucas vẫn chưa thức dậy, và Presley đã chụp được những công việc bảo vệ nôi của mình trong khi anh ngủ.

"Hims có đôi mắt mở!" Cô bé phản đối, bounding trở lại vào phòng khách và nhìn Lauren hy vọng. Camila cười khúc khích, quay sang Lauren và đem lại cho cô cái nhìn chờ đợi giống như Presley đã.

"Tốt hơn Bạn đang nói sự thật," Lauren trêu chọc, vươn ra và làm rối tóc của Presley. Cô gái nhỏ dường như là trong một tâm trạng tốt hơn ngày hôm nay. Một phần của Lauren tự hỏi nếu đó là vì cô cuối cùng đã nói chuyện với họ.

Hóa ra, Presley đã không nói dối. Khi Lauren bước vào vườn ươm, Lucas đã đứng lên trong giường cũi của mình với một nụ cười buồn ngủ trên khuôn mặt của mình.

"Thấy không?" Presley mỉm cười tự hào, kéo mạnh tay áo của Lauren. "Tôi có thể chơi với anh ta bây giờ?"

"Anh ấy là gotta ăn đầu tiên, goof," Lauren cười, nhẹ nhàng nâng Lucas từ hang đá và giữ anh ta chống hông. "Sau đó chúng tôi có thể chơi."

"Có gì anh ăn?" Presley hỏi, nghiêng đầu sang một bên và sau Lauren khi cô đã tự mình vào bếp. "Tôi có thể giúp bạn?"

"Tôi đoán điều đó phụ thuộc vào những gì Maia đã phải rời ra cho anh ta," Lauren mỉm cười nhẹ nhàng, vẫn nhận được sử dụng để giọng nhỏ xíu của Presley. Đó là yên tĩnh và khàn khàn - khác với những gì Lauren có thể tưởng tượng -. Nhưng nó phù hợp với mình hoàn hảo

"Đây," Lauren cẩn thận hạ Lucas vào chiếc ghế cao của mình, kéo nó lên bằng bàn. "Anh ấy thích chuối. Hãy cho anh ta một quả chuối. "

" Phải, nụ? "Lauren nhăn mũi cô, cúi xuống và cho Lucas một nụ cười ngốc nghếch. Cậu bé cười khúc khích, tiếng trống tay trên khay của highchair.

Lauren giữ một mắt trên Presley, người đã làm cho khuôn mặt ngớ ngẩn ở Lucas, trong khi cô cắt lát lên chuối. Kéo lên một chiếc ghế trước mặt ghế cao của mình, Lauren ngồi xuống và đặt bát của lát chuối trên đùi.

"Muốn đưa cho anh?" Lauren quay sang Presley và gật đầu về phía bát. Mỉm cười bẽn lẽn, cô gái nhỏ hơn một cách cẩn thận nhặt một miếng trái cây và giơ ra trước mặt Lucas.

"Đó là một quả chuối ... na," Presley cười khúc khích nhẹ nhàng, xoáy trôn ốc các thực phẩm để gây sự chú ý của mình. Lauren nhìn theo cậu bé nhỏ chấp nhận các miếng chuối từ Presley, đưa nó vào miệng của mình với một nắm tay khép kín.

"Tôi nghĩ rằng anh ấy thích nó," Presley thì thầm, nhìn lên Lauren và mỉm cười hy vọng. Cười, cô gái có đôi mắt màu xanh lá cây đã cho cô một cái gật đầu nhẹ nhàng.

"Tôi nghĩ như vậy quá," cô thì thầm lại. Điều này kiếm được một nụ cười quanh co từ Presley, người vỗ tay vào nhau và cẩn thận đưa cho Lucas một miếng chuối.

Trong khi đó, Camila dựa người vào cửa tò vò mà bước vào bếp, xem sự tương tác giữa Lauren và Presley. Có một sự dịu dàng trong Lauren rằng cô sẽ không bao giờ có kinh nghiệm với bất cứ ai khác. Để Camila, Lauren là một thiên thần trên trái đất.

Nó đã có mặt trong tất cả các hành động của mình. Lauren thực sự là thanh tao, từ cách cô ấy nói chuyện với cách cô ấy đối xử những người khác. Camila là tự hào về bản thân mình vì nhận ra rằng từ đầu -. Và chứa vào thực tế là ngay cả khi cô dường như mất tất cả mọi thứ khác

"Tôi thích em bé," Presley nói lên lặng lẽ, chờ đợi để nuôi Lucas một lát chuối. Lauren mỉm cười nhẹ nhàng, nhìn xuống cô gái nhỏ hơn.

"Bạn làm gì?"

"Ừm," Presley gật đầu, đưa cho slice để Lucas và cười khúc khích với chính mình khi anh với nó háo hức. "Mẹ nói đó là những gì làm cho một người chị lớn tốt."

Presley đã không thông báo cách toàn bộ cơ thể của Lauren căng lên. Các bát thức ăn gần như rơi ra khỏi lòng của cô gái và trái tim cô tăng tốc vào sự thực.

May mắn thay, Camila đã nghe lỏm được, và cô gái có đôi mắt nâu nhanh chóng vội đến bên Lauren. Đặt một tay lên vai vợ mình, Camila đã đạt được sự chú ý của Lauren. Một cái nhìn lo lắng đã được dán trên khuôn mặt vợ mình và Camila đấu tranh để không làm như vậy.

Ngay sau khi Lauren thấy Camila, cô nhanh chóng đứng dậy, biết Presley đã bị phân tâm bằng cách cho Lucas. Nắm lấy bàn tay của vợ mình, cô kéo mạnh cô vào mặt sau của căn phòng và nhìn cô lo lắng.

"Oh my god", Lauren thì thầm, đưa tay lên trán cô và lắc đầu. "Cô ấy chỉ ... oh my god, tôi just-,"

"Lo", Camila lắc đầu, đặt một tay lên cánh tay của Lauren để thử và bình tĩnh của mình xuống. "Thở."

"Làm thế nào để bạn mong đợi tôi để thở khi cô ấy vừa nói t-!" Lauren bắt đầu, nâng cao tiếng nói của mình. Cô nhanh chóng bưng bít mình khi cô thấy Camila nao núng, di chuyển về phía sau một chút.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: