If we are to teach students to deal with diversity of opinion, then we dịch - If we are to teach students to deal with diversity of opinion, then we Việt làm thế nào để nói

If we are to teach students to deal

If we are to teach students to deal with diversity of opinion, then we have to confront them with that diversity and encourage them to think about it carefully. In other words, they need to learn to reflect on what they see – something they may rarely do. Watching television is usually a passive activity, often accompanied by other activities. Such as eating or doing homework. Most families do not talk much about television, and thus its more subtle messages tend to go unexamined. Although it is potentially our most social form of literature – we can watch it in small groups, discuss it as is in progress, even, if we brother to tape it, control when and where we watch it, interrupting it if we wish running the tape back to watch segments again so that we might analyze and discuss – in fact, it seems often to be a solitary activity, with family members scattered from room to room, each with a different television, a different show.
And so we tend to absorb it, giving little thought to what it bring us. Our failure to analyze makes us susceptible to the indirect messages of the medium. John Fiske and John Hartley observe:
The world of television is clearly different form our real social world, but just as clearly related to it in some ways. We might clarify this relationship by saying that television does not represent the manifest actuality of our society, but rather reflects, symbolically, the structure of values and relationships beneath the surface.8
It is this structure of values and what it may do to the viewer, that concerns George Gerbner and Larry Gross, who discuss the possible long-range effects of television viewing. Their analysis of the content of television programs leads them to the following observations and conclusions:
Night after night, week after week, stock characters and dramatic patterns convey supposed truths about people, power and issues…
Unlike the real world, where personalities are complex, motives unclear, and outcomes ambiguous, television presents a world of clarity and simplicity. In show after show, rewards and punishments follow quickly and logically. Crises are resolved, problem are solved, and justice, or at least authority, always triumphs. The central characters in these dramas are clearly defined: dedicated or corrupt; selfless of ambitious; efficient or ineffectual. To insure the widest acceptability (or greatest potential profitability), the plot lines follow the most commonly accepted notions of morality and justice, whether or not those notions bear much resemblance to reality.
In order to complete a story entertainingly in only an hour or even half an hour, conflicts on TV are usually personal and solved by action. Since violence is dramatic, and relationship simple to produce, much of the action tends to be violent. As a result, the start of prime-time network TV have for years been cowboys, detectives and others whose lives permit unrestrained action. 9
Gerbner and Gross also study the views help by the American public and conclude that heavy viewers tend to have distorted notions that can be traced to television that heavy viewers tend to have distorted notions that can be traced to television. For instance, most leading characters in shows are quite naturally, American. Heavy viewers are much more likely than others to overestimate what percentage of the world’s population lives in the United States. Among occupations, the professions are twice as heavily represented on the television as in the real world. Again, heavy viewers asked to estimate the real productions are much more likely than light viewers to overestimate. Both cases seem to reflect the influence of television’s view of the world.
Television not only influences our culture, John Leonard argues, it “is our culture, the only coherence we have going for us, naturally the repository of our symbols, the attic of old histories and hopes, the hinge on the doors of change.” It both reflects us and trains us:
The sitcom, after a lot of thrashing about with events and personalities, instructs the members of its “family” and the rest of us appropriate behavior, helps them internalize the various decencies, define the wayward virtues, modulate peeves, legislate etiquette, compromise the ineffability of self with clamors of pee groups.
In the Fifties, that flabby decade, the sitcom proposed as a paradigm the incompetent father, the dizzy mother, the innocent child. In the sixties, it proposed the incompetent father the dizzy mother, the innocent child, war as a fun thing and young women with supernatural powers (witch, genie, magical nanny flying nun) who could take care of their men and their children, look cute and never leave the house. In the Seventies, it produced the incompetent father, the dizzy mother, innocent child – al sitting around discussing abortion, infidelity, impotence, homosexuality, drug addiction, and death – and the career girl (have talent, need sex). The inability of the American father to lace up the shoes of his own mind without cultural expectations.10
If television offers us that sort of perception, then we must teach students to receive it critically and skeptically, not simply to absorb it. Were we to accept uncritically the visions offered us, we would be burdened with a narrow and unrealistic view of the world and of huge groups of people. If we were to impose in the real world the expectations cultivated be television, we would find ourselves committing a serious injustice.
But the stereotypes film and television offer us are not invulnerable. They can be identified, examined, and dealt with. The structure of value Fiske and Hartley refer to may be complex, subtle and quietly interwoven into the story, but it is not totally inaccessible or fixed. Looking back, we remember a time when television showers women only in the home, or perhaps as teachers or librarians – not in the courtroom, the operating room, or the police car. Similarly, we remember when a black man or woman could be a laborer or a maid, but not a scientist, scholar, or judge. Television reflects and perpetuates the visions of existing culture, but it can’t sustain these views in the face of other forces. Now the demographics of the television world have changed somewhat. The Cosby Show put an African American family, headed by two professionals, on the stage, and it was followed by others. It’s doubtful that adequate representation of the diversity of the country has been achieved or ever will be, and it’s likely that Hispanics and Asian Americans will find themselves on the screen too seldom. Producers have to be convinced that any show they invest in will have a large enough audience to merit the risk developing a show entails, and they won’t happily gamble when the potential audience seems to them to be too small.
Television changes quickly in some ways, and it would be difficult to predict the shape o television’s world in the future. Whatever it is at any moment, however, students can investigate it fairly easily, using their discussion of preferences as a basis. So the questions for students to address may include “What impressions of the world and what system of values is television promoting?” and “How do your own perceptions and values differ from those you find on television?”
They could begin that analysis by choosing several shows, each to be analyzed by a small group of students. The class might be asked to plan a series of questions, or a checklist of features, to use in the study. Its content would vary according to the interests and sophistication of the class, but it should include questions about the nature of protagonists and antagonists, the patterns in the plot, and the typical outcome. Consider the following very brief set of questions:
1. Who is the protagonist? What are his or her most appealing traits? What are his or her least appealing traits?
2. Who is the antagonist? What are his or her characteristics?
3. What is the central element of conflict in the show? Is it about money, power love, something else?
4. How is the issue revolves? By fighting, reasoning, chance, something else?
As simple as the list is, it can help to stimulate further investigations. For instance, the description of the protagonist might suggest a second set of questions. If the student’s notes show that most of the heroes they observed are male, white, middle-class, single, tall, clean-shaven, whit non-routine jobs, they might then look at all the prime time shows and the following”:





0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Nếu chúng tôi là để dạy học sinh để đối phó với sự đa dạng của các ý kiến, sau đó chúng tôi đã đối đầu với họ với sự đa dạng đó và khuyến khích họ suy nghĩ về nó một cách cẩn thận. Nói cách khác, họ cần phải tìm hiểu để phản ánh về những gì họ thấy-một cái gì đó họ hiếm khi có thể làm. Xem truyền hình thường là một hoạt động thụ động, thường đi kèm với các hoạt động khác. Chẳng hạn như ăn uống hoặc làm bài tập ở nhà. Hầu hết gia đình không nói nhiều về truyền hình, và do đó thông điệp tinh tế của nó có xu hướng đi unexamined. Mặc dù nó là khả năng của chúng tôi hình thức xã hội, nhất của văn học-chúng tôi có thể xem nó trong các nhóm nhỏ, thảo luận về nó như là trong tiến trình, thậm chí, nếu chúng tôi anh em để băng nó, kiểm soát khi nào và nơi chúng tôi xem nó, gián đoạn nó nếu chúng tôi muốn chạy băng trở lại để xem phân đoạn một lần nữa, do đó chúng tôi có thể phân tích và thảo luận-trong thực tế, nó có vẻ thường là một hoạt động đơn độc, với thành viên gia đình rải rác từ phòng này sang phòng, mỗi với một truyền hình khác nhau, một hiển thị khác nhau.Và vì vậy chúng tôi có xu hướng để hấp thụ nó, cho chút cho những gì nó mang lại cho chúng tôi. Chúng tôi đã không để phân tích làm cho chúng ta dễ bị gián tiếp thông điệp của các phương tiện. John Fiske và John Hartley quan sát:Thế giới của truyền hình là hình thức khác nhau rõ ràng của chúng tôi thế giới xã hội thực sự, nhưng chỉ là rõ ràng liên quan đến nó trong một số cách. Chúng tôi có thể làm rõ mối quan hệ này bằng cách nói rằng truyền hình không phản ánh thực tế hiển nhiên của xã hội chúng ta, nhưng thay vì phản ánh, tượng trưng, cấu trúc của các giá trị và mối quan hệ bên dưới surface.8Nó là cấu trúc này của giá trị và những gì nó có thể làm cho người xem, mà liên quan đến George Gerbner và Larry Gross, thảo luận về những tác động tầm xa có thể xem truyền hình. Phân tích của họ của nội dung của chương trình truyền hình dẫn họ đến quan sát và kết luận sau:Đêm, tuần sau khi tuần, hàng ký tự và Ấn tượng mẫu truyền đạt coi sự thật về người, quyền lực và các vấn đề...Không giống như thực thế giới, nơi cá tính rất phức tạp, động cơ không rõ ràng, và kết quả mơ hồ, truyền hình trình bày một thế giới của sự rõ ràng và đơn giản. Ở Hiển thị sau khi hiển thị, phần thưởng và hình phạt theo một cách nhanh chóng và một cách hợp lý. Cuộc khủng hoảng được giải quyết, vấn đề được giải quyết, và tư pháp, hay ít quyền, luôn luôn tựu. Nhân vật Trung tâm trong các bộ phim truyền hình được xác định rõ ràng: chuyên dụng hoặc bị hỏng; vị tha của tham vọng; hiệu quả hoặc không hiệu quả. Để bảo đảm các rộng nhất acceptability (hoặc lợi nhuận tiềm năng lớn nhất), các mạch truyện thực hiện theo các khái niệm phổ biến nhất được chấp nhận về đạo Đức và công lý, cho dù có hay không những khái niệm chịu nhiều sự tương đồng với thực tế.Để hoàn thành một câu chuyện entertainingly trong chỉ một giờ hoặc thậm chí nửa giờ, cuộc xung đột trên TV thường là cá nhân và giải quyết bằng hành động. Kể từ khi bạo lực là đáng kể, và mối quan hệ đơn giản để sản xuất, hầu hết các hành động có xu hướng được bạo lực. Kết quả là, sự bắt đầu của thủ tướng chính thời gian mạng truyền hình có năm là cowboys, thám tử và những người khác mà cuộc sống cho phép tự do hành động. 9Gerbner và Gross cũng nghiên cứu sự giúp đỡ quan điểm của công chúng Mỹ và kết luận rằng những người xem nặng có xu hướng có méo khái niệm có thể được truy nguồn từ truyền hình nặng người xem có xu hướng có méo khái niệm có thể được truy nguồn từ truyền hình. Ví dụ, hầu hết các nhân vật hàng đầu trong chương trình là khá tự nhiên, Mỹ. Nặng người xem là rất có khả năng hơn những người khác để đánh giá cao những gì tỷ lệ phần trăm của dân số thế giới sống tại Hoa Kỳ. Trong số các ngành nghề, các ngành nghề được hai lần như nhiều biểu diễn trên truyền hình như trong thế giới thực. Một lần nữa, nặng người xem yêu cầu ước tính các sản phẩm thực sự là rất có khả năng hơn những người xem ánh sáng để đánh giá cao. Cả hai trường hợp dường như phản ánh ảnh hưởng của cái nhìn của truyền hình của thế giới.Truyền hình không chỉ ảnh hưởng đến văn hóa của chúng tôi, John Leonard lập luận rằng, nó "là văn hóa của chúng tôi, sự gắn kết duy nhất chúng tôi đã đi cho chúng tôi, tự nhiên các kho của các biểu tượng của chúng tôi, trên gác mái của lịch sử cũ và hy vọng, bản lề cửa của sự thay đổi." Nó cả hai phản ánh với chúng tôi và đào tạo cho chúng tôi:Hài kịch tình huống, sau khi rất nhiều đờ với sự kiện và cá tính, hướng dẫn các thành viên của "gia đình" và phần còn lại của chúng tôi hành vi thích hợp, giúp họ trong lòng decencies khác nhau, xác định những Đức tính ương ngạnh, điều chỉnh peeves, legislate nghi thức xã giao, thỏa hiệp ineffability tự với clamors của tiểu nhóm.Trong Fifties, đó thập kỷ nhao, sitcom đề xuất như là một mô hình không đủ năng lực cha, mẹ chóng mặt, đứa trẻ vô tội. Trong sixties, nó đề xuất không đủ năng lực cha mẹ chóng mặt, đứa trẻ vô tội, chiến tranh như là một niềm vui điều và phụ nữ trẻ với sức mạnh siêu nhiên (phù thủy, genie, huyền diệu vú em bay nữ tu) những người có thể chăm sóc của người đàn ông và con cái của họ, nhìn dễ thương và không bao giờ rời khỏi nhà. Trong thập niên 70, nó sản xuất cha không đủ năng lực, chóng mặt mẹ, đứa trẻ vô tội-al ngồi xung quanh thành phố thảo luận về phá thai, ngoại tình, bất lực, đồng tính luyến ái, nghiện ma túy, và cái chết- và cô gái nghề nghiệp (có tài năng, cần tình dục). Sự bất lực của cha người Mỹ để ren lên giày của tâm trí của mình mà không có văn hóa expectations.10Nếu truyền hình cung cấp cho chúng tôi là loại nhận thức, sau đó chúng tôi phải dạy cho học sinh để nhận được nó giới phê bình và skeptically, không chỉ đơn giản là để hấp thụ nó. Chúng ta đã chấp nhận trá nhìn cung cấp cho chúng tôi, chúng tôi sẽ được gánh nặng với tầm nhìn hẹp và không thực tế của thế giới và nhóm lớn của người dân. Nếu chúng tôi đã áp đặt trong thế giới thực sự mong đợi trồng là truyền hình, chúng tôi sẽ tìm thấy chính mình cam kết một bất công nghiêm trọng.Nhưng khuôn phim và truyền hình cung cấp cho chúng tôi là không bất khả xâm phạm. Họ có thể được xác định, kiểm tra và xử lý. Cấu trúc của giá trị Fiske và Hartley tham khảo để có thể phức tạp, tinh tế và lặng lẽ AP vào câu chuyện, nhưng nó không phải là hoàn toàn không thể tiếp cận hoặc cố định. Nhìn lại, chúng tôi nhớ một thời gian khi truyền hình vòi sen phụ nữ chỉ có ở nhà, hoặc có lẽ là giáo viên hoặc cán bộ thư viện-không phải trong phòng xử án, Phòng điều hành, hoặc xe cảnh sát. Tương tự như vậy, chúng tôi nhớ khi một người da đen hoặc người phụ nữ có thể là một người lao động hoặc một cô hầu gái, nhưng không phải là một nhà khoa học, học giả, hoặc thẩm phán. Truyền hình phản ánh và perpetuates tầm nhìn của văn hóa sẵn có, nhưng nó không thể duy trì những quan điểm khi đối mặt với lực lượng khác. Bây giờ các nhân khẩu của thế giới truyền hình đã thay đổi phần nào. Hiển thị Cosby đưa một gia đình người Mỹ gốc Phi, đứng đầu bởi hai chuyên gia, trên sân khấu, và nó được theo sau bởi những người khác. Đó là nghi ngờ rằng các đại diện đầy đủ của sự đa dạng của đất nước đã đạt được hoặc bao giờ sẽ, và nó có khả năng rằng Hispanics và người Mỹ gốc á sẽ tìm thấy chính mình trên màn hình quá hiếm khi. Nhà sản xuất phải được thuyết phục rằng bất kỳ hiển thị họ đầu tư vào sẽ có một lượng lớn khán giả đủ để khen nguy cơ phát triển một chương trình đòi hỏi, và họ sẽ không hạnh phúc đánh bạc khi đối tượng tiềm năng có vẻ như để họ được quá nhỏ.Truyền hình thay đổi nhanh chóng trong một số cách, và nó sẽ là khó khăn để dự đoán hình dạng o truyền hình thế giới trong tương lai. Bất cứ điều gì nó là bất cứ lúc nào, Tuy nhiên, sinh viên có thể điều tra nó khá dễ dàng bằng cách sử dụng của họ thảo luận về sở thích làm cơ sở. Vì vậy, các câu hỏi cho các sinh viên để địa chỉ có thể bao gồm "những gì hiện diện của thế giới và những gì hệ thống giá trị là truyền hình quảng bá?" và "Làm thế nào làm của riêng bạn nhận thức và các giá trị khác nhau từ những người bạn tìm thấy trên truyền hình?"Họ có thể bắt đầu rằng phân tích bằng cách chọn một số cho thấy, từng được phân tích bởi một nhóm nhỏ các sinh viên. Các lớp học có thể được yêu cầu để lên kế hoạch một loạt các câu hỏi, hoặc một danh sách kiểm tra của tính năng, sử dụng trong nghiên cứu. Nội dung của nó sẽ khác nhau tùy theo sở thích và tinh tế của các lớp học, nhưng nó nên bao gồm các câu hỏi về bản chất của nhân vật chính và nhân vật, các mô hình trong cốt truyện, và kết quả điển hình. Hãy xem xét các thiết lập rất ngắn sau của câu hỏi:1. ai là nhân vật chính? Đặc điểm hấp dẫn nhất của mình là gì? Đặc điểm hấp dẫn nhất của mình là gì?2. ai là nhân vật đối kháng? Đặc điểm của mình là gì?3. điều gì sẽ là yếu tố trung tâm của cuộc xung đột trong chương trình? Là về tiền bạc, sức mạnh tình yêu, cái gì khác?4. làm thế nào là vấn đề xoay? Bởi chiến đấu, lý luận, cơ hội, cái gì khác?Đơn giản như danh sách, nó có thể giúp đỡ để kích thích tiếp tục điều tra. Ví dụ, mô tả nhân vật chính có thể đưa ra một tập thứ hai của câu hỏi. Nếu của học sinh ghi chú cho thấy rằng hầu hết những anh hùng họ quan sát tỷ, trắng, tầng lớp trung lưu, duy nhất, cao, clean-shaven, whit thói quen không công ăn việc làm, sau đó họ có thể nhìn vào tất cả các chương trình thời gian đầu tiên và sau":
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nếu chúng ta phải dạy cho học sinh để đối phó với sự đa dạng của các quan điểm, sau đó chúng ta phải đối đầu với họ với sự đa dạng đó và khuyến khích họ suy nghĩ về nó một cách cẩn thận. Nói cách khác, họ cần phải học để phản ánh về những gì họ nhìn thấy - một cái gì đó họ có thể hiếm khi làm. Xem truyền hình thường là một hoạt động thụ động, thường đi kèm với các hoạt động khác. Chẳng hạn như ăn uống hoặc làm bài tập về nhà. Hầu hết các gia đình không nói nhiều về truyền hình, và do đó các thông điệp tinh tế hơn của nó có xu hướng đi không bị thử thách. Mặc dù nó là có khả năng hình thái xã hội nhất của chúng ta về văn học - chúng ta có thể xem nó trong các nhóm nhỏ, thảo luận về nó như là trong tiến trình, thậm chí, nếu chúng ta để anh em băng nó, điều khiển khi nào và nơi mà chúng tôi xem nó, làm gián đoạn nó nếu chúng ta muốn chạy băng lại để xem các đoạn nữa để chúng ta có thể phân tích và thảo luận -. trong thực tế, nó thường có vẻ là một hoạt động đơn độc, với các thành viên gia đình rải rác từ phòng này sang phòng khác, đều có một truyền hình khác nhau, một chương trình khác nhau
và vì vậy chúng ta có xu hướng hấp thụ nó, cho ít suy nghĩ về những gì nó mang lại cho chúng ta. Thất bại của chúng tôi để phân tích làm cho chúng ta dễ bị các thông điệp gián tiếp của môi trường. John Fiske và John Hartley quan sát:
Thế giới của truyền hình rõ ràng là hình thức khác nhau thực tế xã hội của chúng ta, nhưng chỉ liên quan một cách rõ ràng để nó trong một số cách. Chúng ta có thể làm rõ mối quan hệ này bằng cách nói rằng truyền hình không thể hiện thực tế biểu hiện của xã hội chúng ta, mà là phản ánh, biểu tượng, cấu trúc của các giá trị và các mối quan hệ bên dưới surface.8
Nó là cấu trúc của các giá trị và những gì nó có thể làm cho người xem , mà liên quan tới George Gerbner và Larry Gross, người thảo luận về tác động dài hạn có thể xem truyền hình. Phân tích của họ trong những nội dung của chương trình truyền hình đưa họ đến quan sát và kết luận sau đây:
Đêm qua đêm khác, tuần này qua tuần khác, nhân vật cổ phiếu và mô hình kịch truyền đạt cho là sự thật về con người, quyền lực và các vấn đề ...
Không giống như thế giới thực, nơi cá tính rất phức tạp, động cơ không rõ ràng, và kết quả không rõ ràng, truyền hình trình bày một thế giới của sự rõ ràng và đơn giản. Trong chương trình sau khi chương trình, thưởng phạt theo cách nhanh chóng và hợp lý. Các cuộc khủng hoảng được giải quyết, vấn đề được giải quyết, và công lý, hoặc ít nhất là tại các cơ quan, luôn luôn chiến thắng. Các nhân vật trung tâm trong các bộ phim truyền hình được xác định rõ ràng: dành riêng hoặc bị hỏng; vị tha của tham vọng; hiệu quả hay không hiệu quả. Để đảm bảo sự chấp nhận rộng rãi nhất (hay lợi nhuận tiềm năng lớn nhất), các dòng âm mưu thực hiện theo các khái niệm thường được chấp nhận của đạo đức và công lý, có hoặc không có những khái niệm mang nhiều điểm tương đồng với thực tế.
Để hoàn thành một câu chuyện giải trí truyền chỉ trong một giờ hoặc thậm chí nửa giờ, các cuộc xung đột trên TV thường cá nhân và giải quyết bằng hành động. Kể từ khi bạo lực là kịch tính, và mối quan hệ đơn giản để sản xuất, phần lớn các hành động có xu hướng bạo lực. Kết quả là, sự bắt đầu của mạng lưới truyền hình giờ vàng có nhiều năm được cowboys, các thám tử và những người khác mà cuộc sống cho phép hành động không kiềm chế. 9
Gerbner và Gross cũng nghiên cứu các quan điểm giúp đỡ của công chúng Mỹ và kết luận rằng người xem nặng có xu hướng để có khái niệm méo mó mà có thể được truy nguồn từ truyền hình mà người xem nặng có xu hướng để có khái niệm méo mó mà có thể được truy nguồn từ truyền hình. Ví dụ, nhân vật hàng đầu nhất trong chương trình là hoàn toàn tự nhiên, Mỹ. Người xem nặng nhiều hơn những người khác để đánh giá quá cao những gì tỷ lệ phần trăm dân số thế giới sống ở Hoa Kỳ. Trong số các ngành nghề, các ngành nghề được hai lần như nhiều đại diện trên truyền hình như trong thế giới thực. Một lần nữa, người xem nặng yêu cầu ước lượng sản phẩm thực sự là rất nhiều khả năng hơn người xem ánh sáng để đánh giá quá cao. Cả hai trường hợp dường như phản ánh ảnh hưởng của quan điểm truyền hình của thế giới.
Truyền hình không chỉ ảnh ​​hưởng đến nền văn hóa của chúng ta, John Leonard lập luận, đây là "văn hóa của chúng ta, sự gắn kết duy nhất chúng tôi đã đi với chúng tôi, tự nhiên các kho lưu trữ của các biểu tượng của chúng tôi, căn gác của lịch sử cũ và hy vọng, bản lề trên cửa của sự thay đổi "Nó vừa phản ánh với chúng tôi và chúng tôi đào tạo:.
Các bộ phim sitcom, sau rất nhiều trận đòn về các sự kiện và nhân vật, chỉ thị các thành viên của mình "gia đình" và phần còn lại của chúng tôi phù hợp hành vi, giúp họ thu những chiều hướng khác nhau, xác định các nhân đức ương ngạnh, điều chỉnh Peeves, ban hành luật nghi thức, thỏa hiệp ineffability tự với clamors của nhóm tiểu.
Trong những năm năm mươi, mà thập niên nhao, sitcom đề xuất như là một mô hình người cha không đủ năng lực, các mẹ chóng mặt, đứa trẻ vô tội. Trong những năm sáu mươi, nó đề nghị cha mẹ không đủ năng chóng mặt, những đứa trẻ ngây thơ, chiến tranh là một điều thú vị và phụ nữ trẻ với sức mạnh siêu nhiên (phù thủy, thần, ma thuật vú em nữ tu bay), những người có thể chăm sóc người đàn ông của họ và con cái của họ, nhìn dễ thương và không bao giờ rời khỏi nhà. Trong những năm bảy mươi, nó sản xuất ra không đủ năng lực cha, người mẹ choáng váng, đứa bé vô tội - al ngồi quanh bàn phá thai, ngoại tình, bất lực, đồng tính luyến ái, nghiện ma túy, và cái chết - và cô gái nghiệp (có tài năng, cần quan hệ tình dục). Sự bất lực của cha Mỹ để ren lên giày của tâm trí của riêng mình mà không có văn hóa expectations.10
Nếu truyền cho chúng ta rằng loại nhận thức, sau đó chúng ta phải dạy cho sinh viên nhận nó nghiêm túc và đầy vẻ hoài nghi, không chỉ đơn giản là để hấp thụ nó. Đã được chúng tôi chấp nhận không phê phán những thị cung cấp cho chúng tôi, chúng tôi sẽ được gánh nặng với một cái nhìn hẹp và không thực tế của thế giới và của các nhóm lớn của người dân. Nếu chúng ta áp đặt trong thế giới thực sự mong đợi trồng be truyền hình, chúng ta sẽ tìm thấy chính mình phạm bất công nghiêm trọng.
Tuy nhiên, bộ phim truyền hình và khuôn mẫu cho chúng ta không phải là bất khả xâm phạm. Họ có thể được xác định, đã kiểm tra và xử lý. Cơ cấu giá trị Fiske và Hartley tham khảo để có thể phức tạp, tinh tế và nhẹ nhàng đan xen vào câu chuyện, nhưng nó không phải là hoàn toàn không thể tiếp cận hoặc cố định. Nhìn lại, chúng ta nhớ đến một thời gian khi tắm truyền hình phụ nữ duy nhất trong gia đình, hoặc có lẽ là giáo viên hoặc cán bộ thư viện - không phải trong phòng xử án, các phòng điều hành, hoặc chiếc xe cảnh sát. Tương tự như vậy, chúng ta nhớ khi một người đàn ông da đen hoặc người phụ nữ có thể là một người lao động hoặc một người giúp việc, nhưng không phải là một nhà khoa học, học giả, hoặc thẩm phán. Truyền hình phản ánh và làm kéo dài tầm nhìn của văn hóa hiện có, nhưng nó không thể duy trì quan điểm này trong khi đối mặt với các lực lượng khác. Bây giờ nhân khẩu của thế giới truyền hình đã thay đổi phần nào. The Cosby Show đưa một gia đình người Mỹ gốc Phi, đứng đầu là hai chuyên gia, trên sân khấu, và nó được theo sau bởi những người khác. Đó là nghi ngờ rằng đại diện đầy đủ sự đa dạng của đất nước đã đạt được hay sẽ được, và nó có khả năng Tây Ban Nha và người Mỹ gốc Á sẽ tìm thấy chính mình trên màn hình quá ít. Người sản xuất phải được thuyết phục rằng bất kỳ chương trình đầu tư vào sẽ có một lượng độc giả đủ lớn để xứng đáng với những nguy cơ phát triển một chương trình đòi hỏi, và họ sẽ không vui vẻ đánh bạc khi khán giả tiềm năng dường như họ là quá nhỏ.
Truyền hình thay đổi nhanh chóng trong một số cách, và sẽ rất khó để dự đoán thế giới hình o truyền hình trong tương lai. Dù nó là bất cứ lúc nào, tuy nhiên, sinh viên có thể nghiên cứu nó một cách dễ dàng, bằng cách sử dụng thảo luận của họ về các ưu đãi như một cơ sở. Vì vậy, các câu hỏi cho học sinh để giải quyết có thể bao gồm "gì ấn tượng của thế giới và những gì hệ thống các giá trị là truyền hình quảng bá?" Và "Làm thế nào để nhận thức và giá trị riêng của bạn khác với những người bạn tìm thấy trên truyền hình?"
Họ có thể bắt đầu phân tích đó bằng cách chọn một số chương trình, từng được phân tích bởi một nhóm nhỏ các sinh viên. Các lớp có thể được yêu cầu để lên kế hoạch một loạt các câu hỏi, hoặc một danh sách kiểm tra các tính năng, sử dụng trong nghiên cứu. Nội dung của nó sẽ thay đổi tùy theo sở thích và sự tinh tế của lớp, nhưng nó phải bao gồm các câu hỏi về bản chất của nhân vật chính và đối kháng, các mô hình trong âm mưu, và kết quả điển hình. Hãy xem xét các thiết lập rất ngắn sau của câu hỏi:
1. Nhân vật chính là ai? Những đặc điểm hấp dẫn nhất của mình là gì? Những đặc điểm hấp dẫn nhất của mình là gì?
2. Nhân vật phản diện là ai? Đặc điểm của mình là gì?
3. Các yếu tố trung tâm của xung đột trong chương trình là gì? Là nó về tiền bạc, quyền lực tình yêu, cái gì khác?
4. Làm thế nào là vấn đề xoay? By chiến đấu, lý luận, cơ hội, một cái gì đó khác?
Đơn giản như trong danh sách là, nó có thể giúp kích thích điều tra thêm. Ví dụ, các mô tả của các nhân vật chính có thể đề nghị một bộ thứ hai của câu hỏi. Nếu ghi chép của sinh viên cho thấy rằng hầu hết những người anh hùng mà họ quan sát được nam, màu trắng, tầng lớp trung lưu, duy nhất, cao lớn, mày râu nhẵn nhụi, việc whit phi thường, sau đó họ có thể xem xét tất cả các chương trình giờ cao điểm và sau đây ":





đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: