What people want is not what some would call imaginative and often austere productions but very lavish productions which cast back into the auditorium an image of their affluence.
Người muốn không phải là những gì một số sẽ gọi trí tưởng tượng và khắc khổ thường sản xuất nhưng rất xa hoa productions đúc trở lại vào khán một hình ảnh của affluence.
Những gì mọi người muốn không phải là những gì một số người gọi tác phẩm giàu trí tưởng tượng và thường mộc mạc nhưng sản xuất rất xa hoa mà bỏ trở lại vào khán phòng một hình ảnh của sự giàu có của họ.