Hidden Identity Chapter 19Pairing: Asami x AkihitoDisclaimer: All View dịch - Hidden Identity Chapter 19Pairing: Asami x AkihitoDisclaimer: All View Việt làm thế nào để nói

Hidden Identity Chapter 19Pairing:


Hidden Identity Chapter 19
Pairing: Asami x Akihito
Disclaimer: All Viewfinder characters belong to Yamane Ayano sensei. This is a work of fiction and any names used that relates to any human alive or dead are pure coincidence.
Summary: What if Akihito is not just a mere photographer but belongs to a family of great fortune and power? Come and walk into this world of twist and turns!
Genre: Supernatural, mystery
Warning: the usual angst, slight gore, no smut this chapter
Special thanks for : randrews25 for betaing all previous chapters, ledav for doing this chapter, safa for giving some opinions and all who enjoyed this story!


Asami felt an array of emotions. The entrance of Club Sion felt nostalgic and he felt he was finally home, but his knowledge of the truth behind the misty deception of normality also made him felt like he’s been somewhat domesticated, and he hated the sheer thought of it.

Jonathan kept his promise of a nominal takeover. Neither the employees nor the mode of operations were touched in any way, Asami understood that, but even so he still tasted the desecration of his kingdom, something he would never have agreed to if it wasn’t for Akihito.

Nothing much has changed since his departure, a somewhat consolation to Asami’s inconvenience. Club Sion was still the centre of black market trades which provided entertainment and connections for its high profile patrons, although Asami’s involvement has greatly diminished. He was now more of a middle person who oversees the trades and provides the networking and facilities needed for negotiations, a job way more relaxing than his previous active involvements. If he was honest, the role of a puppeteer wasn’t all that bad.

“Asami-sama?” Kirishima broke his thoughts.

“I’m alright, let’s go.” He has a hell lot of paperwork to sign. It wasn’t the best time for petty sentiments.

He walked straight down the corridor towards the lift that led directly to his office on the higher floors, his subordinates opening one door after another for him with their heads bowed low, some gave him a concerned look but he ignored them. He hasn’t been around for a while, but he didn’t need to explain himself to those who didn’t need to know.

“Have you dealt with the Kagura group?” he asked, remembering Kirishima’s report about a rival group attempting to sneak into their territory.

“They are closely monitored in our radar, once we gather enough intelligence we’ll take them out.”

“Good.” Asami replied, taking his seat in front of his working desk. He frowned at the huge pile of folders as if they were his enemies. This is going to take a while.

“Is there anything else that you need?”

“No, but have Suoh bring the limo around at 7.30. I’m having dinner with Akihito at eight.”

“Hai, Asami-sama. Shitsurei itashimasu.” *Excuse my leave

Asami grabbed one of the folders and opened it, turning around to face the windowed walls behind his desk. He gazed into the city lights below him, not really paying attention to the document in his hand. The Kagura group must be bloody stupid. His association with the Ootori Organization may not have been publically advertised but one would expect the third largest group in Japan to have done some research before trying to plot a coup d'état against him

He rubbed his temples. It was overwhelmingly tempting to wipe out the pain in the arse once and for all but it wouldn’t serve him any good as the middle man. If he were to maintain a firm control of the trades, he would have to take a neutral standing. He may not be able to attack them proactively but if they made the move first, then he would make sure they have a glimpse of hell before he’s finished with them.

He gloomed at the plan. Waiting around really didn’t suit him, but he would have to endure it for the moment, if not for anything else, then for the sake of Akihito.


*********************************************************

Julius and Gabriel stood side by side in the strategy room, studying the huge map in front of them with great intensity. The deployed troops have ensured a lockdown in Afro-Eurasia but they were still having trouble pinpointing the strongholds of the enemy. The world has slumped into a credit crunch so fast that many countries were unable to sustain their economy and had to surrender part of their sovereignty to the Ootori Organization for aid, although of course, this was signed with the many incognitos of the Ootori Organization to avoid suspicion and paranoia from the public. After all, their actions did resemble the plan of a new world order or a world domination.

It certainly wasn’t in their agenda to do so but it would be rather troublesome to explain their actions, not to mention tipping their enemy off of their plan, although they must have figured it out by now that the organization was planning to bind the governments economically to restrain their actions. If the enemy was crippled by the disability to produce new military force, then they would need to concentrate their forces in several spots, and it was exactly these spots that they are trying to locate. However, the enemy seemed to be lazing off in their actions which greatly frustrate them. Then again, easy prey are no fun.

A knock on the door distracted their discussions.

“Report!” Julius ordered the young man who has opened the door slightly.

“Urgent message from Lady Cameron!” he handed the piece of paper to Gabriel who widened his eyes in respond.

“Have Lord Darling at the phone at once!”

***********************************************************

“Are you ready Master Aki?”

“Almost, Leon. Just a bit more,” The boy’s fingers fidgeted on the badly tangled piece of silk.

“Let me help you with that. You should really learn how to do the tie properly.”

“Thanks, you’re the best.”

“My my, I wouldn’t praise a housewifely blood drinker if I’m you.” The teasing voice of a well tanned and muscled figure intruded their conversation.

A few silver daggers flew, “I assure you I can do a lot more than that, brute.”

Shirogane dodged the attacks. “Such a feisty kitten… You sure you don’t want me to tame him for you, boy?”

“Eh?”

“It seems the damn mutt is disturbing you, master Aki. Shall I remove it?”

“I’d like to see you try.” Shirogane taunted, “Here kitty kitty kitty…”

“Why you…!?”

“S..Stop it!” Akihito moved in between them, “both of you!”

“You ordering me, boy?” the two asked simultaneously, their glares ever so intimidating.

“Y… Yes!” Akihito stood firm. He wasn’t some weak little boy. Besides, if he wants to be worthy of the ring he’s wearing, he would have to be strong and confident. “Yes I am. Are you questioning my authority?”

Shirogane whistled while Leon smirked approvingly.

“Of course not, master Aki.”

“Good, let’s go. I’m sure Max is already here.”

“Yes, master Aki.” Leon bowed as Akihito left. He turned towards Shirogane one last time before exiting. “For god’s sake, lycan! Put something on, you have five minutes.”

Shirogane frowned at the close door. What was the point of making him wear a top? He’s going to break out of it anyway when he transform, all he needed was a pair of pants.
“Bah! Whatever that spoilt kitten says…” He grabbed a nearby fitting turtle neck and headed out.

Akihito glanced between the two very annoyed rivals inside the moving limo. It must have been fate’s mischief to have these two natural enemies work together, although this ‘fate’ had the name Jonathan written all over it in bright neon lights.

‘Sasuga ore no baka ani da’ *as expected from my stupid brother.


It didn’t take long for them to reach their destination, a classy, traditional Japanese restaurant in the posh area of Shinjiku. They were welcomed as celebrities by the staffs and politely ushered into the VIP room in the far end where Asami sat waiting.

“You’re fifteen minutes late.” The yakuza stated.

“Bad traffic.” Akihito quickly answered before the other two can say anything.

“Ho~? Lying would cost you, Akihito.”

“I’m not lying.”

“Really?”

“Really.” Akihito grabbed the menu off the table and attempted to ignore his lover.

“…” The golden orbs narrowed.

“What? Alright, fine! Five minutes was traffic and the other ten was these two having a lover’s quarrel.”

“Excuse me!?” Shirogane and Leon exclaimed, almost jumping out of their seats.

“Alright, a rival’s quarrel.” Akihito grinned, mapping out the food he wanted to eat in his mind.

“You have a bad sense of humour, master Aki. Hell would freeze over before I’ll be with the brute. God knows if he’s flea infested.”

“Of course not! I bathe, blood drinker!”

Akihito giggled at their responses. Once he overlook their scariness, it wasn’t that bad to hang around these two.

As the group continued with their chatter, the food they have ordered has finally arrived and they began to enjoy the beautifully decorated delicacies arranged before them. None of them took notice of the insectoid silhouette above them. The tiny figure’s mechanical red eyes locked determinedly on them as it stealthily moved closer, its tiny transmitter like antennas were flicking subtly, as if it was sending every possible detail to its master.

“Mmm! Japanese food is still the best!”Akihito shivered in delight at the exotic taste that invaded his tongue.

“You said it, boy.” Shirogane hummed as he sank his teeth hungrily into the piece of meat between his fingers. “Raw meat is still the best!”

“Could you please stop ravaging the food in such an uncivilised manner?” Leon frowned. The sight of the werewolf gnawing on the piece of red and bloody uncooked beef was disturbing enough, how dare the brute actually stick his fingers back into the main plate to get more after licking his fingers!?

“Let him be, Leon.” Akihito voiced
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Hidden Identity Chapter 19Pairing: Asami x AkihitoDisclaimer: All Viewfinder characters belong to Yamane Ayano sensei. This is a work of fiction and any names used that relates to any human alive or dead are pure coincidence.Summary: What if Akihito is not just a mere photographer but belongs to a family of great fortune and power? Come and walk into this world of twist and turns! Genre: Supernatural, mysteryWarning: the usual angst, slight gore, no smut this chapterSpecial thanks for : randrews25 for betaing all previous chapters, ledav for doing this chapter, safa for giving some opinions and all who enjoyed this story! Asami felt an array of emotions. The entrance of Club Sion felt nostalgic and he felt he was finally home, but his knowledge of the truth behind the misty deception of normality also made him felt like he’s been somewhat domesticated, and he hated the sheer thought of it. Jonathan kept his promise of a nominal takeover. Neither the employees nor the mode of operations were touched in any way, Asami understood that, but even so he still tasted the desecration of his kingdom, something he would never have agreed to if it wasn’t for Akihito. Nothing much has changed since his departure, a somewhat consolation to Asami’s inconvenience. Club Sion was still the centre of black market trades which provided entertainment and connections for its high profile patrons, although Asami’s involvement has greatly diminished. He was now more of a middle person who oversees the trades and provides the networking and facilities needed for negotiations, a job way more relaxing than his previous active involvements. If he was honest, the role of a puppeteer wasn’t all that bad. “Asami-sama?” Kirishima broke his thoughts. “I’m alright, let’s go.” He has a hell lot of paperwork to sign. It wasn’t the best time for petty sentiments. He walked straight down the corridor towards the lift that led directly to his office on the higher floors, his subordinates opening one door after another for him with their heads bowed low, some gave him a concerned look but he ignored them. He hasn’t been around for a while, but he didn’t need to explain himself to those who didn’t need to know. “Have you dealt with the Kagura group?” he asked, remembering Kirishima’s report about a rival group attempting to sneak into their territory. “They are closely monitored in our radar, once we gather enough intelligence we’ll take them out.” “Good.” Asami replied, taking his seat in front of his working desk. He frowned at the huge pile of folders as if they were his enemies. This is going to take a while.
“Is there anything else that you need?”

“No, but have Suoh bring the limo around at 7.30. I’m having dinner with Akihito at eight.”

“Hai, Asami-sama. Shitsurei itashimasu.” *Excuse my leave

Asami grabbed one of the folders and opened it, turning around to face the windowed walls behind his desk. He gazed into the city lights below him, not really paying attention to the document in his hand. The Kagura group must be bloody stupid. His association with the Ootori Organization may not have been publically advertised but one would expect the third largest group in Japan to have done some research before trying to plot a coup d'état against him

He rubbed his temples. It was overwhelmingly tempting to wipe out the pain in the arse once and for all but it wouldn’t serve him any good as the middle man. If he were to maintain a firm control of the trades, he would have to take a neutral standing. He may not be able to attack them proactively but if they made the move first, then he would make sure they have a glimpse of hell before he’s finished with them.

He gloomed at the plan. Waiting around really didn’t suit him, but he would have to endure it for the moment, if not for anything else, then for the sake of Akihito.


*********************************************************

Julius and Gabriel stood side by side in the strategy room, studying the huge map in front of them with great intensity. The deployed troops have ensured a lockdown in Afro-Eurasia but they were still having trouble pinpointing the strongholds of the enemy. The world has slumped into a credit crunch so fast that many countries were unable to sustain their economy and had to surrender part of their sovereignty to the Ootori Organization for aid, although of course, this was signed with the many incognitos of the Ootori Organization to avoid suspicion and paranoia from the public. After all, their actions did resemble the plan of a new world order or a world domination.

It certainly wasn’t in their agenda to do so but it would be rather troublesome to explain their actions, not to mention tipping their enemy off of their plan, although they must have figured it out by now that the organization was planning to bind the governments economically to restrain their actions. If the enemy was crippled by the disability to produce new military force, then they would need to concentrate their forces in several spots, and it was exactly these spots that they are trying to locate. However, the enemy seemed to be lazing off in their actions which greatly frustrate them. Then again, easy prey are no fun.

A knock on the door distracted their discussions.

“Report!” Julius ordered the young man who has opened the door slightly.

“Urgent message from Lady Cameron!” he handed the piece of paper to Gabriel who widened his eyes in respond.

“Have Lord Darling at the phone at once!”

***********************************************************

“Are you ready Master Aki?”

“Almost, Leon. Just a bit more,” The boy’s fingers fidgeted on the badly tangled piece of silk.

“Let me help you with that. You should really learn how to do the tie properly.”

“Thanks, you’re the best.”

“My my, I wouldn’t praise a housewifely blood drinker if I’m you.” The teasing voice of a well tanned and muscled figure intruded their conversation.

A few silver daggers flew, “I assure you I can do a lot more than that, brute.”

Shirogane dodged the attacks. “Such a feisty kitten… You sure you don’t want me to tame him for you, boy?”

“Eh?”

“It seems the damn mutt is disturbing you, master Aki. Shall I remove it?”

“I’d like to see you try.” Shirogane taunted, “Here kitty kitty kitty…”

“Why you…!?”

“S..Stop it!” Akihito moved in between them, “both of you!”

“You ordering me, boy?” the two asked simultaneously, their glares ever so intimidating.

“Y… Yes!” Akihito stood firm. He wasn’t some weak little boy. Besides, if he wants to be worthy of the ring he’s wearing, he would have to be strong and confident. “Yes I am. Are you questioning my authority?”

Shirogane whistled while Leon smirked approvingly.

“Of course not, master Aki.”

“Good, let’s go. I’m sure Max is already here.”

“Yes, master Aki.” Leon bowed as Akihito left. He turned towards Shirogane one last time before exiting. “For god’s sake, lycan! Put something on, you have five minutes.”

Shirogane frowned at the close door. What was the point of making him wear a top? He’s going to break out of it anyway when he transform, all he needed was a pair of pants.
“Bah! Whatever that spoilt kitten says…” He grabbed a nearby fitting turtle neck and headed out.

Akihito glanced between the two very annoyed rivals inside the moving limo. It must have been fate’s mischief to have these two natural enemies work together, although this ‘fate’ had the name Jonathan written all over it in bright neon lights.

‘Sasuga ore no baka ani da’ *as expected from my stupid brother.


It didn’t take long for them to reach their destination, a classy, traditional Japanese restaurant in the posh area of Shinjiku. They were welcomed as celebrities by the staffs and politely ushered into the VIP room in the far end where Asami sat waiting.

“You’re fifteen minutes late.” The yakuza stated.

“Bad traffic.” Akihito quickly answered before the other two can say anything.

“Ho~? Lying would cost you, Akihito.”

“I’m not lying.”

“Really?”

“Really.” Akihito grabbed the menu off the table and attempted to ignore his lover.

“…” The golden orbs narrowed.

“What? Alright, fine! Five minutes was traffic and the other ten was these two having a lover’s quarrel.”

“Excuse me!?” Shirogane and Leon exclaimed, almost jumping out of their seats.

“Alright, a rival’s quarrel.” Akihito grinned, mapping out the food he wanted to eat in his mind.

“You have a bad sense of humour, master Aki. Hell would freeze over before I’ll be with the brute. God knows if he’s flea infested.”

“Of course not! I bathe, blood drinker!”

Akihito giggled at their responses. Once he overlook their scariness, it wasn’t that bad to hang around these two.

As the group continued with their chatter, the food they have ordered has finally arrived and they began to enjoy the beautifully decorated delicacies arranged before them. None of them took notice of the insectoid silhouette above them. The tiny figure’s mechanical red eyes locked determinedly on them as it stealthily moved closer, its tiny transmitter like antennas were flicking subtly, as if it was sending every possible detail to its master.

“Mmm! Japanese food is still the best!”Akihito shivered in delight at the exotic taste that invaded his tongue.

“You said it, boy.” Shirogane hummed as he sank his teeth hungrily into the piece of meat between his fingers. “Raw meat is still the best!”

“Could you please stop ravaging the food in such an uncivilised manner?” Leon frowned. The sight of the werewolf gnawing on the piece of red and bloody uncooked beef was disturbing enough, how dare the brute actually stick his fingers back into the main plate to get more after licking his fingers!?

“Let him be, Leon.” Akihito voiced
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Hidden sắc Chương 19
Pairing: Asami x Akihito
Disclaimer: Tất cả nhân vật Viewfinder thuộc Yamane Ayano sensei. Đây là một tác phẩm hư cấu và bất kỳ tên được sử dụng liên quan đến sống hay đã chết được tinh khiết bất kỳ con người trùng hợp ngẫu nhiên.
Summary: Nếu Akihito không chỉ là một nhiếp ảnh gia chỉ nhưng thuộc về một gia đình có tài sản lớn và quyền lực? Hãy đến và bước vào thế giới này xoắn và biến!
Thể loại: Supernatural, bí ẩn
Cảnh báo: angst bình thường, nhẹ máu me, không có smut chương này
đặc biệt cảm ơn: randrews25 cho betaing tất cả các chương trước, ledav để làm chương này, Safa đã cho một số các ý kiến và tất cả những ai thích câu chuyện này! Asami cảm thấy một mảng của cảm xúc. Lối vào của Club Sion cảm thấy hoài cổ và ông cảm thấy ông là cuối cùng nhà, nhưng kiến thức của ông về sự thật đằng sau sự dối gạt sương mù của sự bình thường cũng làm cho anh ta cảm thấy như ông đã phần nào được thuần hóa, và anh ghét ý nghĩ tuyệt của nó. Jonathan giữ lời hứa của mình của một tiếp quản danh nghĩa. Cả nhân viên lẫn phương thức hoạt động đã được xúc động trong bất kỳ cách nào, Asami hiểu rằng, dù vậy ông vẫn nếm mạo phạm vương quốc của mình, điều mà ông sẽ không bao giờ đồng ý nếu nó không được cho Akihito. Không có gì nhiều đã thay đổi kể từ ra đi của ông, một phần nào an ủi cho sự bất tiện của Asami. Club Sion vẫn là trung tâm của các ngành nghề thị trường chợ đen trong đó cung cấp giải trí và kết nối cho bạn đọc cấu hình cao của nó, mặc dù sự tham gia của Asami đã giảm bớt rất nhiều. Ông là bây giờ nhiều hơn của một người giữa người giám sát các giao dịch và cung cấp các mạng lưới và phương tiện cần thiết cho các cuộc đàm phán, một cách công việc nhiều hơn thư giãn hơn involvements hoạt động trước đây của mình. Nếu anh ta là trung thực, vai trò của một con rối là không phải tất cả những gì xấu. "Asami-sama?" Kirishima đã phá vỡ những suy nghĩ của mình. "Tôi không sao, chúng ta hãy đi." Anh ấy có rất nhiều địa ngục của thủ tục giấy tờ để đăng ký. Đây không phải là thời gian tốt nhất cho tình cảm nhỏ. Anh đi thẳng xuống hành lang về phía thang máy dẫn trực tiếp đến văn phòng của mình trên các tầng cao hơn, cấp dưới của ông mở một cửa sau khi một anh với đầu cúi thấp, một số đã cho anh ta một quan tâm nhìn nhưng anh phớt lờ họ. Ông đã không được cho một khoảng thời gian, nhưng anh không cần phải giải thích chính mình để những người không cần biết. "Các bạn đã xử lý với các nhóm Kagura?" anh hỏi, nhớ báo cáo Kirishima về một nhóm đối thủ cố gắng lẻn vào lãnh thổ của họ. "Họ được theo dõi chặt chẽ trong radar của chúng tôi, khi chúng tôi thu thập đủ thông tin tình báo, chúng tôi sẽ đưa họ ra ngoài." "Tốt." Asami trả lời, lấy chỗ của mình ở phía trước bàn làm việc của mình. Anh cau mày vào đống rất lớn của các thư mục như thể họ là kẻ thù của mình. Điều này sẽ mất một thời gian. "Có điều gì khác mà bạn cần?" "Không, nhưng có Suoh mang chiếc limo khoảng lúc 7h30. Tôi đang ăn tối với Akihito lúc tám giờ. " "Hai, Asami-sama. Shitsurei itashimasu. "* Xin lỗi tôi nghỉ Asami chộp lấy một trong các thư mục và mở nó ra, quay lại đối mặt với bức tường cửa sổ phía sau bàn. Anh nhìn chằm chằm vào ánh đèn thành phố bên dưới anh ta, không thực sự chú ý đến các tài liệu trong tay. Các nhóm Kagura phải có máu ngu ngốc. Hiệp hội của ông với Tổ chức Ootori có thể không được công khai quảng cáo, nhưng người ta sẽ mong đợi các nhóm lớn thứ ba ở Nhật Bản đã thực hiện một số nghiên cứu trước khi cố gắng để âm mưu một cuộc đảo chính chống lại ông Ông xoa thái dương. Đó là áp đảo hấp dẫn để quét sạch các cơn đau ở ass một lần và cho tất cả, nhưng nó sẽ không phục vụ anh tốt như bất kỳ người đàn ông trung. Nếu ông đã duy trì kiểm soát vững các ngành nghề, ông sẽ phải mất một vị thế trung lập. Ông có thể không có khả năng tấn công họ chủ động nhưng nếu họ thực hiện các bước đi đầu tiên, sau đó ông sẽ chắc chắn rằng họ có một cái nhìn thoáng qua của địa ngục trước khi anh ấy kết thúc với họ. Ông gloomed tại kế hoạch. Chờ đợi xung quanh thực sự không hợp với anh, nhưng anh sẽ phải chịu đựng nó cho thời điểm này, nếu không cho bất cứ điều gì khác, sau đó vì lợi ích của Akihito. ***************** **************************************** Julius và Gabriel đứng cạnh nhau trong chiến lược phòng, nghiên cứu bản đồ lớn trước mặt họ với cường độ lớn. Các binh sĩ được triển khai đã đảm bảo một lockdown trong Afro-Eurasia nhưng họ vẫn còn gặp khó khăn trong việc tìm ra các đồn lũy của kẻ thù. Trên thế giới đã giảm mạnh vào một cuộc khủng hoảng tín dụng quá nhanh, nhiều nước đã không thể duy trì nền kinh tế của họ và phải đầu hàng một phần chủ quyền của mình với Tổ chức Ootori cho viện trợ, mặc dù dĩ nhiên, điều này đã được ký kết với nhiều incognitos của Tổ chức Ootori để tránh sự nghi ngờ và hoang tưởng từ công chúng. Sau khi tất cả, hành động của họ đã giống như kế hoạch của một trật tự thế giới mới hoặc một sự thống trị thế giới. Nó chắc chắn không phải là trong chương trình nghị sự của họ để làm như vậy nhưng nó sẽ là khá rắc rối để giải thích hành động của họ, chưa kể đến đỉnh kẻ thù của họ tắt của họ lập kế hoạch, mặc dù họ đã phải tìm nó ra bây giờ mà tổ chức đã được lên kế hoạch để ràng buộc các chính phủ về kinh tế để kiềm chế hành động của họ. Nếu kẻ thù đã làm tê liệt bởi các khuyết tật sản xuất lực lượng quân sự mới, sau đó họ sẽ cần phải tập trung lực lượng của họ tại nhiều chỗ, và nó đã được chính xác những điểm mà họ đang cố gắng xác định vị trí. Tuy nhiên, kẻ thù dường như được thư giãn vui vẻ off trong hành động của họ mà rất nhiều làm hỏng chúng. Sau đó, một lần nữa, con mồi dễ dàng là không có niềm vui. Một tiếng gõ cửa phân tâm các cuộc thảo luận của họ. "Báo cáo!" Julius ra lệnh cho người đàn ông trẻ, những người đã mở cửa một chút. "tin nhắn khẩn cấp từ Lady Cameron!", ông trao mảnh giấy để Gabriel người mở to mắt đáp lại. "Có Chúa Em yêu vào chiếc điện thoại cùng một lúc!" ******************************** *************************** "Bạn đã sẵn sàng Thạc sĩ Aki?" "Hầu như, Leon. Chỉ cần thêm một chút, "Những ngón tay của cậu bé cựa quậy trên mảnh bị rối tơ. "Hãy để tôi giúp bạn với điều đó. Bạn thực sự cần phải tìm hiểu làm thế nào để làm cà vạt đúng cách. " "Cảm ơn, bạn là người giỏi nhất." "My của tôi, tôi sẽ không ca ngợi một người nghiện rượu huyết nội trợ, nếu tôi là bạn." Giọng nói trêu chọc của một cái giếng rám nắng, hình cơ bắp xâm trò chuyện của họ. Một vài dao găm bạc bay, "Tôi đảm bảo với bạn tôi có thể làm được nhiều hơn thế, vũ phu." Shirogane né các cuộc tấn công. "Như một con mèo con nóng tính ... Bạn chắc chắn bạn không muốn tôi chế ngự anh ta cho bạn, con trai?" "Hả?" "Có vẻ như mutt chết tiệt đang làm phiền bạn, chủ Aki. Tôi sẽ loại bỏ nó? " "Tôi muốn nhìn thấy bạn cố gắng." Shirogane chế giễu, "Đây mèo mèo mèo ..." "Tại sao bạn ... !?" "S..Stop nó!" Akihito di chuyển vào giữa họ, "cả hai của bạn! " "Bạn ra lệnh cho tôi, con trai?" hai hỏi cùng một lúc, vầng họ bao giờ nên đáng sợ. "Y ... Có!" Akihito đứng vững. Ông không phải là một cậu bé yếu ớt. Bên cạnh đó, nếu anh muốn được xứng đáng với chiếc nhẫn anh mặc, anh sẽ phải mạnh mẽ và tự tin. "Vâng tôi. Bạn đang đặt câu hỏi cho phép của tôi? " Shirogane huýt sáo trong khi Leon cười tán thưởng. "Tất nhiên là không, thạc sĩ Aki." "Tốt, chúng ta hãy đi. Tôi chắc rằng Max đã được ở đây. " "Vâng, chủ Aki." Leon cúi đầu khi Akihito trái. Ông quay về phía Shirogane một lần cuối cùng trước khi xuất cảnh. "Lạy Chúa, Lycan! Đặt một cái gì đó, bạn có năm phút. " Shirogane cau mày nhìn cánh cửa đóng. Điểm làm cho anh ta mặc một đầu là gì? Ông ấy sẽ thoát ra khỏi nó anyway khi ông chuyển đổi, tất cả anh cần là một chiếc quần. "Hừ! Dù rằng con mèo con hư hỏng nói ... "Anh nắm lấy cổ con rùa gần đó phù hợp và đi ra. Akihito liếc giữa hai đối thủ rất khó chịu bên trong chiếc limo di chuyển. Nó phải có được nghịch ngợm số phận để có hai kẻ thù tự nhiên làm việc với nhau, mặc dù điều này 'số phận' có tên Jonathan viết trên nó trong ánh đèn neon sáng. 'Sasuga quặng không baka ani da' * như mong đợi từ anh trai ngu ngốc của tôi. Nó không đi lâu dài cho họ để đạt được điểm đến của họ, một nhà hàng sang trọng, truyền thống của Nhật Bản tại khu vực sang trọng của Shinjiku. Họ được chào đón như những người nổi tiếng bởi các nhân viên và lịch sự lùa vào phòng VIP ở phía xa nơi Asami ngồi chờ đợi. "Anh mười lăm phút cuối." Các yakuza đã nêu. "Bad giao thông." Akihito nhanh chóng trả lời trước khi hai người kia có thể nói bất cứ điều gì. "Ho ~? Nói dối sẽ có chi phí, Akihito. " "Tôi không nói dối." "Thật không?" "Thật." Akihito nắm lấy menu khỏi bàn và cố gắng để bỏ qua người yêu của mình. "..." Các quả cầu vàng thu hẹp. "Cái gì? Được rồi, được rồi! Năm phút là giao thông và mười khác là hai có cuộc tranh cãi của người yêu. " "Xin lỗi tôi !?" Shirogane và Leon kêu lên, gần như nhảy ra khỏi chỗ ngồi của mình. "Được rồi, cãi nhau một của đối thủ." Akihito cười toe toét, lập bản đồ hiện các thực phẩm anh muốn ăn trong tâm trí của mình. "Bạn có một cảm giác xấu của sự hài hước, thạc sĩ Aki. Hell sẽ đóng băng trên trước khi tôi sẽ được với các vũ phu. Thiên Chúa biết nếu anh ta flea bị nhiễm khuẩn. " "Tất nhiên là không! Tôi tắm táp, uống máu! " Akihito cười khúc khích trước phản ứng của họ. Sau khi ông bỏ qua đáng sợ của họ, nó không phải là xấu để treo xung quanh hai. Khi nhóm tiếp tục với chuyện trò của chúng, các thực phẩm họ đã ra lệnh cuối cùng đã đến và họ bắt đầu để thưởng thức các món ngon được trang trí đẹp mắt được sắp xếp trước mặt họ. Không ai trong số họ đã nhận biết những hình bóng insectoid ở trên chúng. Mắt đỏ cơ khí Các con số nhỏ bé của khóa kiên quyết vào chúng vì nó lén lút tiến lại gần hơn, máy phát nhỏ bé của nó như ăng-ten được kéo nhẹ tinh tế, như thể nó đã được gửi đến từng chi tiết càng tốt để chủ của nó. "Mmm! Thực phẩm Nhật Bản vẫn là tốt nhất! "Akihito rùng mình trong vui sướng ở hương vị kỳ lạ nào xâm chiếm lưỡi của mình. "Bạn cho biết, cậu bé." Shirogane ậm ừ khi chìm răng của mình một cách thèm khát vào miếng thịt giữa các ngón tay của mình. "Thịt thô vẫn là tốt nhất!" "Ông có thể dừng tàn phá các món ăn một cách thiếu văn minh như vậy?" Leon cau mày. Các cảnh của người sói gặm miếng thịt bò chưa nấu chín đỏ và đẫm máu đã làm phiền đủ, làm thế nào dám brute thực sự dính ngón tay của mình trở lại vào đĩa chính để có được nhiều hơn sau khi liếm ngón tay của mình !? "Hãy để anh ấy được, Leon." Akihito giọng nói ngọt ngào

































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: