Rating: NC-17Pairing: Asami/AkihitoDisclaimer: These characters belong dịch - Rating: NC-17Pairing: Asami/AkihitoDisclaimer: These characters belong Việt làm thế nào để nói

Rating: NC-17Pairing: Asami/Akihito

Rating: NC-17

Pairing: Asami/Akihito

Disclaimer: These characters belong to Yamane Ayano, not me.

Author's Note: Again, I'm sorry for the delay. The outline for the entire story keeps shifting as I change my mind about where I want to go with this. It's turning slightly more serious and longer, but I think I've settled on where I'm going with it, so the next part should come faster.

"Haven't you been insisting I take it easy this week."

Asami's eyebrow lifted as Kirishima dropped a stack of bound reports on his desk. His assistant pushed his glasses up his nose and grimaced apologetically.

"I have been, and you should. However, if these weren't urgent..."

A heavy sigh interrupted him. "Yes, yes. They're always urgent these days. Well, I suppose that's the price of success."

He picked up the top document. "The Murakami file?" A few silent moments passed as he scanned through the contents. "Ah, everything is in place, then. Looks as if the takeover will go through on schedule."

He let his approval show as his gaze lit on Kirishima.

"Indeed, Asami-sama."

His attention turned to the report again and he gave a low whistle. "I knew you'd be able to do your due diligence even under these circumstances, but this. How did you manage to get your hands on it."

Light gleamed off Kirishima's glasses as he allowed himself a tight smile. "That is what you pay me to do, Asami-sama."

"True." He studied the columns of figures and Kirishima's concise summary. "It seems our suspicions were correct. They've been cooking their books for a while."

"And very badly at that."

Kirishima sounded so offended that Asami couldn't hold back a chuckle.

"No worse crime, eh?"

"The CFO's parents obviously bought his way into Todai. There is no excuse for such incompetence."

"At least we can restrict our efforts to the boardroom on this one and reduce tailoring costs at the same time."

Kirishima smiled slightly at the humor, straightening the sleeve of his own bespoke suit with fastidious precision. "As you say. Though our opponents there are often more vicious than those on the streets."

"I can't argue that. Very well. Let's set up a meeting for next Monday." He glanced at the contents of the other documents. "No updates on the Hong Kong situation?"

"It hasn't changed. Our contacts are managing the irregularities as you directed. So far the routes haven't been disrupted."

"Make sure they check in regularly. If something changes I want to know about it immediately. Something got his feathers ruffled, and he's unpredictable in certain situations. Don't underestimate him."

"Understood."

Asami nodded once, an uncharacteristically pensive frown drawing his brows together for a moment before his face smoothed back into impassive lines. "I'll call Yoh in the morning and speak with him again. Shift my morning meeting back an hour."

Kirishima started tapping on his PDA and Asami sighed again, picking up the next report. "I'll go through the rest of these, and if you're not waiting to spring anything else on me, I intend to leave early tonight."

Kirishima looked pleased by the avowal. He nodded, busying himself with straightening the one out-of-place object on Asami's desk that the cleaning staff had left askew after dusting. "You have plans, Asami-sama?"

Asami watched him, mildly amused by his assistant's compulsive behavior. "Oh, I'm looking forward to a very entertaining evening."

His tone of voice was enough to alert Kirishima, but his face remained impassive, and he didn't miss a beat. "Do you wish me to drive you?"

"No. Take off early too. That's an order," Asami said pointedly when Kirishima opened his mouth to argue.

"Yes, Asami-sama."

"You make it sound like a punishment. It's not often we have the time to breathe. Now that we do for the moment, try to enjoy it." Asami took a cigarette from the case on his desk and lit it. His lips curved. "Or would you rather be my driver this evening after all?"

"Ah, well, perhaps it would be nice to relax a while." The tips of Kirishima's ears turned red and Asami stifled a grin.

"I'll have Suoh drive then."

"Only Suoh? Asami-sama, given the current situation, you should have at least two guards with-"

Impatiently, Asami waved away Kirishima's protests, a wavy line of smoke following the movement of his hand. "I appreciate the concern, but I'm not going to restrict myself to a prison of my own making, and I refuse to jump at every shadow. I trust you have some little faith in my ability to handle myself."

"Yes, of course, but-"

"Kirishima."

The steely note in Asami's voice silenced Kirishima immediately.

He nodded his acquiescence. "I'll tell Suoh to standby."

"In any case, you don't need to worry." A small smile played around Asami's lips. "The one I'm seeing tonight is perfectly harmless."

"Hello? Oh, it's you."

Akihito lowered his voice and hurried to a corner of the studio, hunching over his phone.

"What? You want to pick me up at eight? Well, I-I've been thinking. Maybe this isn't such a good idea. Anyway, I'm at my sensei's studio and I probably won't be able to get home in time and-"

He bit his lip as Asami's voice cut him off. "Oh, but I-" His mouth hung open as he listened again, then he blushed to the roots of his hair. "What? No! It's just-"

"Akihito-kun?"

His whipped around as his sensei poked his head in the door.

"They're ready to come out of the solution."

"Be right there!"

Asami's voice still spoke into his ear, evoking a slew of uncomfortable reactions. "Okay, fine! Yes!" Akihito hissed, fidgeting in agitation. "Whatever. You can pick me up here at eight. I'll meet you down on the street, though! The address is..." Akihito frowned. "What? You know where? How-"

His mouth snapped shut and thinned. He listened for a moment longer then blushed again. "I'm hanging up now!"

He snapped his phone shut before Asami could say anything else, taking a deep breath to calm himself and stop his hands from shaking before he followed after his sensei.

What had he been thinking agreeing to see Asami again? It's just that he had such a way about him, even on the phone, that somehow it was impossible to say no.

Just this one last time, he promised himself. He'd be able to rid himself of this annoying obsession he'd somehow ended up having for the man. Probably it was just the air of mystery that surrounded him, not to mention the hint of danger. All of his friends always said he was an adrenaline junkie, and maybe that's all this was.

And those internet sites he'd gone to had told him that it was common to experiment with his sexuality, especially at his age. Just because he'd kissed Asami-or rather Asami had kissed him-it didn't necessarily mean that he was gay. And even if he was, Asami was definitely the last person he should get involved with, for more reasons than one, even if his body had reacted so strongly to Asami's touches, even if he hadn't been able to stop thinking about the last time they were together, despite the excruciating embarrassment of what had happened. Damn it, Asami was just so-

"Akihito!"

He jumped. "Sorry, sensei! I'm coming right now!"

He hurried to the darkroom, mumbling apologies, and forcing himself to focus on his sensei's instructions. By the time they'd finished up, Akihito had barely enough time to wash up and run his fingers through his hair before he had to run down to the street. He was breathless when he got there because he had taken the stairs out of sheer nervous inability to stand still and wait for the elevator.

Shit, he's going to think I'm that eager to see him.

He caught a glimpse of himself in the glass of the front door and frowned a little. He looked disheveled and probably way too casual to be spending the evening with Asami. Would he take him to a nice restaurant again? He definitely wouldn't fit in.

And jeez, were his palms sweaty? Akihito swore under his breath and rubbed his hands against his jeans.

Get a grip.

With his camera bag slung over his shoulder, Akihito peered down the street looking for Asami's sleek car and then looked at his watch. It was just eight o'clock, but Akihito scowled anyway. If Asami kept him standing on the street corner after all this then he'd really give him a piece of his mind. He had much better things to do than wait around for him all night.

Before he could work himself up into a righteous huff, a shiny, black limousine pulled up and idled at the curb in front of him, distracting him from his indignant thoughts.

His jaw sagged as he recognized the huge blond man that got out of the driver's seat and made his way around to open the rear door. Asami climbed out with easy grace while Akihito just stared.

"Akihito. Good evening. Have you been waiting long?"

"What is this? Where's your car?"

"This is my car. One of them." One corner of his mouth curled up. "Is there a problem?"

"You think you're J-Pop royalty or something? Who actually owns one of these?" Akihito looked around nervously and then shoved past the driver and an amused-looking Asami and climbed in the car as quickly as he could. "Come on, then. I don't want anyone to see me getting into this."

He shifted uncomfortably when Asami followed him into the car, sitting much too close for comfort considering the expansive interior. A jittery laugh escaped him and he tried to edge down the seat, feigning interest in a row of buttons that controlled who knew what.

"I've never been in one of these before. What are all these for?"

"Are you nervous, Akihito?"

Asami's voice was close enough that it stirred the fine hairs on Akihito's neck, and he whipped around to find that Asami had slid down the seat next to him.

"N-no. Why would I be nervous?"

This close, he couldn't help but notice again the unusual golden-brown color of Asami's eyes, or the way they seemed to see right through him.

"You tell me," Asami returned, his subtle smirk both annoying Akihito and drawing him in.

Surreptitiously, Akihito wiped
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Đánh giá: NC-17Kết nối: Asami/AkihitoDisclaimer: Các ký tự thuộc về Yamane Ayano, không phải tôi.Lưu ý của tác giả: một lần nữa, tôi xin lỗi vì sự chậm trễ. Phác thảo cho toàn bộ câu chuyện giữ chuyển dịch như tôi thay đổi tâm trí của tôi về nơi tôi muốn đi với điều này. Nó biến nghiêm trọng hơn và lâu hơn, nhưng tôi nghĩ rằng tôi đã giải quyết trên nơi tôi đang đi với nó, do đó, các phần tiếp theo nên đi nhanh hơn."Không bạn nhấn mạnh tôi mang nó dễ dàng tuần này."Lông mày của Asami nâng lên như Kagoshima bỏ một ngăn xếp của các báo cáo bị ràng buộc trên bàn làm việc của mình. Trợ lý của ông đã đẩy kính của mình lên mũi của mình và grimaced apologetically."Tôi đã, và bạn nên. Tuy nhiên, nếu những không khẩn cấp... "Một tiếng thở dài nặng gián đoạn anh ta. "Vâng, Vâng. Chúng tôi luôn khẩn cấp những ngày này. Vâng, tôi cho rằng đó là mức giá của sự thành công."Ông đã chọn lên các tài liệu hàng đầu. "Tập tin Murakami?" Một vài phút im lặng được thông qua như ông quét qua các nội dung. "Ah, tất cả mọi thứ đặt ra, sau đó. Vẻ như là nếu việc mua lại sẽ đi qua trên lịch trình."Ông đã cho phép phê duyệt của mình hiển thị như chiêm ngưỡng của mình thắp sáng trên Kirishima."Thật vậy, Asami-sama."Sự chú ý quay sang báo cáo một lần nữa và ông đã cho một cái còi thấp. "Tôi biết bạn sẽ có thể để làm thẩm định của bạn ngay cả trong những trường hợp này, nhưng điều này. Làm thế nào đã làm bạn quản lý để có được bàn tay của bạn vào nó."Ánh sáng gleamed tắt của Kirishima kính như ông cho phép mình một nụ cười chặt chẽ. "Đó là những gì bạn trả tiền cho tôi để thực hiện, Asami-sama.""Đúng." Ông nghiên cứu các cột của số liệu và tóm tắt ngắn gọn của Kirishima. "Có vẻ như chúng tôi nghi ngờ đã đúng. Họ đã sách về nấu ăn của họ trong một thời gian.""Và rất nặng ở đó."Kirishima nghe như vậy xúc phạm rằng Asami không thể giữ lại một chuckle."Không có tồi tệ hơn tội phạm, eh?""Của giám đốc tài chính cha mẹ rõ ràng là mua theo cách của mình vào Todai. Không có không có lý do gì cho không đủ sức đó.""Tối thiểu chúng tôi có thể hạn chế những nỗ lực của chúng tôi vào phòng họp ngày này và giảm chi phí tailoring cùng một lúc."Kirishima mỉm cười một chút tại hài hước, thẳng tay áo của mình phù hợp với bespoke với khó tính chính xác. "Như bạn nói. Mặc dù đối thủ của chúng tôi có thường có nhiều xấu xa hơn những người trên đường phố. ""Tôi không thể cho rằng. Rất tốt. Hãy thiết lập một cuộc họp cho kế tiếp thứ hai." Ông liếc nhìn vào các nội dung của các tài liệu khác. "Không có bản Cập Nhật về tình hình Hong Kong?""Nó đã không thay đổi. Địa chỉ liên hệ của chúng tôi là quản lý bất thường như bạn đạo diễn. Cho đến nay các tuyến đường đã không bị gián đoạn.""Hãy chắc chắn rằng họ kiểm tra thường xuyên. Nếu một cái gì đó thay đổi tôi muốn biết về nó ngay lập tức. Một cái gì đó đã nhận của ông lông xù, và ông là không thể đoán trước trong các tình huống nhất định. Đừng đánh giá thấp Anh ta.""Hiểu."Asami gật đầu một lần, một nhăn uncharacteristically suy nghi vẽ lông mày của mình với nhau cho một thời điểm trước khi khuôn mặt của mình smoothed trở lại vào dòng impassive. "Tôi sẽ gọi thế vào buổi sáng và nói chuyện với anh ta một lần nữa. Thay đổi cuộc họp vào buổi sáng của tôi trở lại một giờ."Kirishima bắt đầu khai thác trên PDA của mình và Asami thở dài một lần nữa, chọn lên báo cáo tiếp theo. "Tôi sẽ đi qua phần còn lại của chúng, và nếu bạn không đang chờ đợi để mùa xuân bất cứ điều gì khác tôi, tôi có ý định rời khỏi đầu đêm nay."Kirishima nhìn hài lòng bởi avowal. Ông gật đầu, busying mình với thẳng một out-of-place đối tượng trên của Asami bàn làm việc mà các nhân viên làm sạch đã rời askew sau đợt dusting. "Bạn có kế hoạch, Asami-sama?"Asami đã xem anh ta, nhẹ amused bởi hành vi cưỡng chế của trợ lý của ông. "Oh, tôi mong đến một buổi tối rất giải trí."Giai điệu của giọng nói của ông đã đủ để cảnh báo Kirishima, nhưng khuôn mặt của mình vẫn impassive, và ông đã không bỏ lỡ một đánh bại. "Bạn có muốn tôi lái xe bạn?""Số Cất cánh sớm quá. Đó là một đơn đặt hàng,"Asami nói chua cay khi Kirishima mở miệng của mình để tranh luận."Vâng, Asami-sama.""Bạn làm cho nó âm thanh như một hình phạt. Nó không phải thường xuyên chúng tôi có thời gian để hít thở. Bây giờ mà chúng tôi làm cho thời điểm này, cố gắng để tận hưởng nó." Asami đã lấy một điếu thuốc từ trường hợp trên bàn làm việc của mình và sáng nó. Đôi môi của mình cong. "Hoặc muốn bạn là điều khiển của tôi buổi tối này sau khi tất cả?""Ah, thì có lẽ nó sẽ được tốt đẹp để thư giãn một thời gian." Những lời khuyên của Kirishima tai biến màu đỏ và Asami stifled một grin."Tôi sẽ có Nanano ổ đĩa sau đó.""Chỉ Nanano? Asami-sama, cho tình hình hiện tại, bạn cần phải có ít nhất hai vệ sĩ với-"Impatiently, Asami vẫy đi Kirishima cuộc biểu tình, một dòng lượn sóng khói sau sự chuyển động của bàn tay của mình. "Tôi đánh giá cao mối quan tâm, nhưng tôi sẽ không để hạn chế bản thân mình để một nhà tù làm của riêng tôi, và tôi từ chối để nhảy vào bóng tối mỗi. Tôi tin tưởng bạn có một số ít niềm tin vào khả năng của tôi để xử lý bản thân mình.""Có, tất nhiên, nhưng""Kirishima."Lưu ý steely trong giọng nói của Asami im lặng Kirishima ngay lập tức.Ông gật đầu acquiescence của mình. "Tôi sẽ nói cho Nanano vào trạng thái tạm nghỉ.""Trong bất kỳ trường hợp nào, bạn không cần phải lo lắng." Một nụ cười nhỏ chơi xung quanh của Asami môi. "Một trong những tôi thấy đêm nay là hoàn toàn vô hại.""Xin chào? Rồi bạn."Akihito hạ xuống giọng nói của mình và vội vã để một góc của phòng thu, hunching trên điện thoại của mình."Những gì? Chọn cho tôi lên 8 không? Vâng, tôi-tôi đã suy nghĩ. Có lẽ đây không phải là một ý tưởng tốt. Dù sao, tôi đang ở phòng thu của sensei của tôi và tôi có lẽ sẽ không thể để có được nhà trong thời gian và -"Anh ta cắn môi của mình như là của Asami giọng nói anh ta cắt. "Oh, nhưng tôi-" miệng của ông treo mở như ông đã nghe một lần nữa, sau đó ông trang gốc rễ của mái tóc của mình. "Những gì? Không! Nó là chỉ...""Akihito-kun?"Ông whipped xung quanh thành phố như sensei của ông poked đầu trong cửa."Họ đã sẵn sàng để ra khỏi các giải pháp.""Rồi!"Asami của giọng nói vẫn nói vào tai của mình, gợi lên một quay của phản ứng khó chịu. "Được rồi, tốt đẹp! Có!" Akihito hissed, fidgeting trong kích động. "Bất cứ điều gì. Bạn có thể chọn tôi lên đây 8. Tôi sẽ gặp các bạn xuống trên đường phố, mặc dù! Địa chỉ là... " Akihito cau mày. "Những gì? Bạn biết từ đâu? Làm thế nào-"Miệng của ông bị gãy đóng và mỏng. Ông đã nghe một chút thời gian dài hơn thì trang một lần nữa. "Tôi cúp máy đây bây giờ!"Ông gãy điện thoại của mình đóng trước khi Asami có thể nói bất cứ điều gì khác, lấy một hơi thở sâu để bình tĩnh mình và ngừng tay từ lắc trước khi ông tiếp theo sau ông sensei.Những gì đã ông suy nghĩ đồng ý để xem Asami một lần nữa? Nó là chỉ rằng ông đã có như vậy một cách về anh ta, ngay cả trên điện thoại, mà bằng cách nào đó nó đã không thể nói "không".Chỉ một cuối thời gian này, ông đã hứa với mình. Ông sẽ có thể loại bỏ mình nỗi ám ảnh gây phiền nhiễu này ông đã bằng cách nào đó đã mở những người đàn ông. Có lẽ nó đã là chỉ không khí bí ẩn bao quanh anh ta, không phải đề cập đến những gợi ý nguy hiểm. Tất cả bạn bè của mình luôn luôn nói rằng ông đã là một junkie adrenaline, và có lẽ đó là tất cả điều này đã.Và các trang web internet đó ông đã đi đến đã nói với ông rằng nó đã được phổ biến để thử nghiệm với giới tính của Anh, đặc biệt là ở tuổi của mình. Chỉ vì ông đã hôn Asami-hay đúng hơn Asami đã hôn anh ta, nó không nhất thiết có nghĩa rằng ông là đồng tính. Và ngay cả khi ông, Asami chắc chắn là người cuối cùng ông sẽ nhận được tham gia với, vì các lý do nhiều hơn một, ngay cả khi cơ thể của ông đã có phản ứng mạnh mẽ như vậy để chạm của Asami, ngay cả khi ông đã không được có thể ngừng suy nghĩ về thời gian qua họ đã cùng nhau, mặc dù bối rối dư dội của những gì đã xảy ra. Damn nó, Asami đã chỉ cần rất-"Akihito!"Ông đã nhảy. "Xin lỗi, sensei! Tôi đến ngay bây giờ!"Ông vội vã để phòng tối, mumbling lời xin lỗi, và buộc mình để tập trung vào hướng dẫn của ông sensei. Bởi thời gian họ sẽ kết thúc lên, Akihito có đủ thời gian để rửa và chạy các ngón tay của mình thông qua mái tóc của mình trước khi ông đã phải chạy xuống đường phố. Ông đã thở khi ông đã có, bởi vì ông đã cầu thang ra khỏi tuyệt thần kinh không có khả năng đứng yên và chờ đợi cho Thang máy.Chết tiệt, hắn sẽ nghĩ tôi là háo hức để xem anh ta.Ông đánh bắt một cái nhìn thoáng qua của mình trong thủy tinh của cửa trước và tán thành một chút. Ông nhìn disheveled và có lẽ cách quá không thường xuyên để chi tiêu buổi tối với Asami. Sẽ ông có anh ta đến một nhà hàng tốt đẹp một lần nữa? Ông chắc chắn sẽ không phù hợp.Và sao ông lòng bàn tay sweaty? Akihito đã thề theo hơi thở của mình và cọ xát bàn tay của mình với quần jean của mình.Có được một va li.Với túi máy ảnh của mình slung trên vai, Akihito peered xuống con đường tìm kiếm của Asami kiểu dáng đẹp xe hơi và sau đó nhìn vào chiếc đồng hồ. Nó đã là chỉ tám giờ, nhưng Akihito scowled dù sao. Nếu Asami giữ anh ta đứng ở góc đường sau khi tất cả điều này sau đó ông nào thực sự cung cấp cho anh ta một mảnh của tâm trí của mình. Ông đã tốt hơn nhiều điều cần làm hơn chờ đợi xung quanh cho anh ta tất cả các đêm.Trước khi ông có thể làm việc mình lên thành một cơn giận công bình, một xe limousine màu đen sáng bóng, kéo lên và idled ở lề đường ở phía trước của anh ta, anh ta mất tập trung từ suy nghĩ sức bất bình của mình.Hàm của ông cong võng cột sống như ông nhận ra người đàn ông tóc vàng lớn mà đã ra khỏi chỗ ngồi của lái xe và thực hiện theo cách của mình xung quanh thành phố để mở cửa sau. Asami leo lên với ân huệ dễ dàng trong khi Akihito chỉ stared."Akihito. Xin chào. Có bạn chờ đợi lâu?""Những gì là điều này? Đó là xe của bạn?""Đây là xe của tôi. Một trong số họ. " Một góc của miệng của mình cong lên. "Là có một vấn đề?""You think you're J-Pop royalty or something? Who actually owns one of these?" Akihito looked around nervously and then shoved past the driver and an amused-looking Asami and climbed in the car as quickly as he could. "Come on, then. I don't want anyone to see me getting into this."He shifted uncomfortably when Asami followed him into the car, sitting much too close for comfort considering the expansive interior. A jittery laugh escaped him and he tried to edge down the seat, feigning interest in a row of buttons that controlled who knew what."I've never been in one of these before. What are all these for?""Are you nervous, Akihito?"Asami's voice was close enough that it stirred the fine hairs on Akihito's neck, and he whipped around to find that Asami had slid down the seat next to him."N-no. Why would I be nervous?"This close, he couldn't help but notice again the unusual golden-brown color of Asami's eyes, or the way they seemed to see right through him."You tell me," Asami returned, his subtle smirk both annoying Akihito and drawing him in.Surreptitiously, Akihito wiped
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Rating: NC-17 Pairing: Asami / Akihito Disclaimer: Các nhân vật thuộc về Yamane Ayano, không phải tôi. Tác giả của Lưu ý: Một lần nữa, tôi xin lỗi vì sự chậm trễ. Các phác thảo cho toàn bộ câu chuyện tiếp tục chuyển dịch như tôi thay đổi suy nghĩ của tôi về nơi tôi muốn đi với điều này. Nó quay hơi nghiêm trọng hơn và dài hơn, nhưng tôi nghĩ rằng tôi đã giải quyết trên, nơi tôi đang đi với nó, vì vậy các phần tiếp theo sẽ đến nhanh hơn. "Em chưa được khẳng định tôi mang nó dễ dàng trong tuần này." mày Asami nhướng lên như Kirishima giảm một chồng báo cáo ràng buộc về bàn của mình. Trợ lý của ông đã đẩy cặp kính lên sống mũi và nhăn mặt hối lỗi. "Tôi có được, và bạn nên. Tuy nhiên, nếu đó không phải là bức xúc ..." Một tiếng thở dài ngắt lời anh. "Vâng, vâng. Họ luôn cấp bách những ngày này. Vâng, tôi cho rằng đó là cái giá của sự thành công." Ông nhặt tài liệu hàng đầu. "Các Murakami nộp?" Một vài khoảnh khắc im lặng trôi qua như ông quét qua các nội dung. "Ah, tất cả mọi thứ được đặt ra, sau đó. Có vẻ như nếu tiếp quản sẽ đi qua đúng tiến độ." Ông để lộ chính mình như là ánh mắt của anh thắp sáng trên Kirishima. "Thật vậy, Asami-sama." sự chú ý của mình trở lại để báo cáo một lần nữa và ông đã đưa ra một tiếng còi thấp. "Tôi biết cô sẽ có thể làm tích cực của bạn ngay cả trong những trường hợp, nhưng điều này. Làm thế nào mà bạn quản lý để có được bàn tay của bạn trên đó." Ánh sáng lấp lánh off kính Kirishima khi anh tự cho phép mình một nụ cười kín. "Đó là những gì bạn trả tiền cho tôi để làm, Asami-sama." "Đúng vậy." Ông nghiên cứu các cột số liệu và bản tóm tắt ngắn gọn của Kirishima. "Có vẻ như những nghi ngờ của chúng tôi là chính xác. Họ đã được nấu sách của họ trong một thời gian." "Và rất nặng ở đó." Kirishima nghe có vẻ rất bị xúc phạm mà Asami không thể giữ lại một tiếng cười. "Không có tội phạm tồi tệ hơn, eh?" "Cha mẹ của giám đốc tài chính rõ ràng là mua theo cách của mình vào Todai. Không có lý do gì cho sự bất lực như vậy." "Ít nhất chúng ta có thể hạn chế những nỗ lực của chúng tôi để các phòng họp ngày này và giảm chi phí may đồng thời." Kirishima mỉm cười nhẹ vào sự hài hước , thẳng tay áo của bộ đồ bespoke của mình với độ chính xác khó tính. "Như bạn nói. Mặc dù đối thủ của chúng tôi có thường xuyên hơn so với những người xấu xa trên đường phố." "Tôi không thể tranh luận đó. Rất tốt. Hãy thiết lập một cuộc họp vào thứ Hai tới." Anh liếc nhìn các nội dung của các tài liệu khác. "Không có thông tin cập nhật về tình hình Hồng Kông?" "Nó đã không thay đổi. liên lạc của chúng tôi đang quản lý các bất thường như bạn chỉ dẫn. Cho đến nay, đường bay này đã không bị phá vỡ." "Hãy chắc chắn rằng họ kiểm tra ở thường xuyên. Nếu có điều gì thay đổi tôi muốn biết về nó ngay lập tức. Một cái gì đó đã lông xù của mình, và anh ta không thể đoán trước trong những tình huống nhất định. Đừng đánh giá thấp anh ấy. " "Hiểu." Asami gật đầu một lần, một cái cau mày trầm ngâm với thường lệ vẽ lông mày cùng một lúc trước khi khuôn mặt của ông ta vuốt trở lại vào dòng bình thản. "Tôi sẽ gọi Yoh vào buổi sáng và nói chuyện với anh ta một lần nữa. Phím Shift cuộc họp buổi sáng của tôi trở lại một giờ." Kirishima bắt đầu khai thác trên PDA của mình và Asami thở dài một lần nữa, chọn lên các báo cáo tiếp theo. "Tôi sẽ đi qua phần còn lại trong số này, và nếu bạn không phải chờ đợi đến mùa xuân bất cứ điều gì khác trên tôi, tôi có ý định rời đầu đêm nay." Kirishima nhìn hài lòng về sự bày tỏ. Ông gật đầu, bận mình với thẳng một out-of-chỗ đối tượng trên bàn Asami rằng các nhân viên làm sạch đã rời lệch sau khi phủi bụi. "Bạn có kế hoạch, Asami-sama?" Asami nhìn anh, nhẹ nhàng thích thú bởi hành vi cưỡng trợ lý của ông. "Oh, tôi đang mong chờ một buổi tối rất thú vị." giọng nói của ông là đủ để cảnh báo Kirishima, nhưng khuôn mặt anh vẫn bình thản, và anh đã không bỏ lỡ một nhịp. "Bạn có muốn tôi lái xe không?" "Không Cởi đầu quá. Đó là một đơn đặt hàng," Asami nói thẳng thừng khi Kirishima mở miệng để tranh luận. "Vâng, Asami-sama." "Bạn làm cho nó âm thanh như một sự trừng phạt . Nó không phải thường xuyên, chúng tôi có thời gian để thở. Bây giờ chúng ta làm cho thời điểm này, hãy cố gắng tận hưởng nó. " Asami lấy một điếu thuốc từ các trường hợp trên bàn và thắp sáng nó. Môi anh cong. "Hoặc có thể bạn thay vì là lái xe của tôi tối nay sau khi tất cả?" "Ah, tốt, có lẽ nó sẽ được tốt đẹp để thư giãn một chút." Những lời khuyên của tai Kirishima của chuyển sang màu đỏ và Asami nén một nụ cười. "Tôi sẽ phải Suoh lái xe sau đó." "Chỉ có Suoh? Asami-sama, với tình hình hiện tại, bạn cần phải có ít nhất hai vệ sĩ với-" Sốt ruột, Asami vẫy đi biểu tình Kirishima, một đường lượn sóng khói theo dõi di chuyển của bàn tay của mình. "Tôi đánh giá cao sự quan tâm, nhưng tôi sẽ không để hạn chế bản thân mình đến một nhà tù do chính của tôi, và tôi từ chối để nhảy ở mỗi bóng. Tôi tin tưởng bạn có một số ít đức tin trong khả năng của mình để xử lý bản thân mình." "Vâng, tất nhiên, nhưng- " "Kirishima." Những lưu ý trong giọng nói đanh thép của Asami im lặng Kirishima ngay lập tức. Ông gật đầu phục tùng mình. "Tôi sẽ nói với Suoh chế độ chờ." "Trong mọi trường hợp, bạn không cần phải lo lắng." Một nụ cười nhỏ chơi xung quanh môi Asami của. "Người mà tôi đang nhìn thấy đêm nay là hoàn toàn vô hại." "Xin chào? Oh, đó là bạn." Akihito hạ giọng và vội vã của mình vào một góc của phòng thu, hunching trên điện thoại của mình. "Cái gì? Bạn muốn đón tôi tại tám? Well, I-I've đã suy nghĩ. Có lẽ đây không phải là một ý tưởng tốt như vậy. Dù sao, tôi đang ở phòng thu sensei của tôi và tôi có lẽ sẽ không thể trở về nhà trong thời gian và- " Cậu cắn mình môi như tiếng nói của Asami đã bỏ anh. "Oh, nhưng I-" Miệng anh hung mở khi nghe một lần nữa, sau đó anh đỏ mặt về gốc rễ của mái tóc của mình. "Cái gì? Không! Nó just-" "Akihito-kun?" quất của ông xung quanh như sensei của mình thò đầu vào cửa. "Chúng tôi đã sẵn sàng để đi ra các giải pháp." "Hãy là phải có!" giọng nói của Asami vẫn nói vào tai của mình, gợi lên một loạt các phản ứng khó chịu. "Được rồi, được rồi! Có!" Akihito rít lên, bồn chồn trong kích động. "Bất cứ điều gì. Bạn có thể đón tôi ở đây lúc tám giờ. Tôi sẽ gặp các bạn xuống trên đường phố, mặc dù! Các địa chỉ là ..." Akihito cau mày. "Cái gì? Bạn có biết ở đâu? Làm thế nào-" Miệng anh bị gãy đóng và mỏng. Anh lắng nghe một lúc lâu sau đó lại đỏ mặt. "Tôi đang treo ngay bây giờ!" Anh ngắt lời đóng điện thoại của mình trước khi Asami có thể nói bất cứ điều gì khác, hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại và ngăn chặn bàn tay của mình từ lắc trước khi theo sau sensei của mình. Điều gì đã ông đã suy nghĩ đồng ý để xem Asami một lần nữa? Nó chỉ rằng ông đã có một cách như vậy về anh ta, ngay cả trên điện thoại, mà bằng cách nào đó nó đã không thể nói không. Chỉ cần một lần cuối cùng này, anh tự hứa với mình. Anh ấy có thể thoát khỏi nỗi ám ảnh của chính mình gây phiền nhiễu này ông muốn bằng cách nào đó đã kết thúc phải cho người đàn ông. Có lẽ nó chỉ là không khí bí ẩn bao quanh anh ta, chưa kể đến những gợi ý về sự nguy hiểm. Tất cả bạn bè của anh luôn nói anh là một người nghiện adrenaline, và có lẽ đó là tất cả những điều này. Và các trang web internet anh ta sẽ đi đến nói với anh rằng nó đã được phổ biến để thử nghiệm với giới tính của ông, đặc biệt là ở tuổi của ông. Chỉ vì anh hôn Asami-hay đúng hơn Asami đã hôn anh-nó không nhất thiết có nghĩa rằng anh là gay. Và ngay cả khi ông đã, Asami chắc chắn là người cuối cùng anh nên tham gia với, vì những lý do nhiều hơn một, ngay cả khi cơ thể của ông đã phản ứng rất mạnh mẽ để chạm Asami, ngay cả khi ông đã không thể ngừng suy nghĩ về người cuối cùng thời gian họ ở bên nhau, mặc dù bối rối tột cùng của những gì đã xảy ra. Chết tiệt, Asami chỉ Xô "Akihito!" Ông ta nhảy. "Xin lỗi, sensei! Tôi đến ngay bây giờ!" Ông vội vã đến phòng tối, lời xin lỗi lầm bầm, và buộc mình phải tập trung vào hướng dẫn sensei mình. Bởi thời gian họ sẽ hoàn thành lập, Akihito đã hầu như không đủ thời gian để rửa lên và chạy các ngón tay qua mái tóc của mình trước khi anh phải chạy xuống phố. Ông thở hổn hển khi cậu đứng đó vì ông đã chụp được những cầu thang ra khỏi tuyệt không có khả năng lo lắng đứng yên và chờ thang máy. Chết tiệt, anh ta sẽ nghĩ tôi rằng mong muốn nhìn thấy anh ta. Anh ta bắt được một cái nhìn thoáng qua của mình trong kính của cửa trước và cau mày một chút. Anh nhìn đầu tóc rối bời và có lẽ cách quá bình thường để được chi tiêu vào buổi tối với Asami. Ông sẽ đưa anh ta đến một nhà hàng đẹp một lần nữa? Anh ấy chắc chắn sẽ không phù hợp. Và Jeez, là lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi? Akihito đã thề dưới hơi thở của mình và xoa tay của mình chống lại quần jean của mình. Có được một va li. Với túi đựng máy ảnh đeo trên vai anh, Akihito chăm chú nhìn xuống đường phố tìm kiếm kiểu dáng đẹp xe Asami và sau đó nhìn đồng hồ. Đó chỉ là 8:00, nhưng Akihito cau anyway. Nếu Asami giữ anh ta đứng ở góc đường phố sau khi tất cả điều này thì hắn sẽ thực sự cho anh ta một mảnh tâm trí của mình. Ông đã có những điều tốt hơn để làm hơn là chờ đợi xung quanh cho anh ta cả đêm. Trước khi anh có thể làm việc tự mình lên thành một cơn giận công bình, một sáng, đen limousine kéo lên và tạm dừng hoạt động tại lề đường trước mặt anh, mất tập trung anh từ những suy nghĩ bất bình của mình. Hàm anh rũ xuống khi nhận ra người đàn ông tóc vàng rất lớn mà bước ra khỏi chỗ ngồi của lái xe và thực hiện theo cách của mình xung quanh để mở cánh cửa phía sau. Asami leo ra ngoài dễ dàng ân sủng khi Akihito chỉ nhìn chằm chằm. "Akihito. Chào buổi tối. Các bạn đã được chờ đợi từ lâu?" "Cái gì thế này? đâu là xe của bạn?" "Đây là xe của tôi. Một trong số đó." Một góc của miệng cong lên. "Có vấn đề gì?" "Bạn nghĩ bạn là J-Pop nhuận bút hoặc một cái gì đó? Ai thực sự sở hữu một trong những?" Akihito nhìn xung quanh lo lắng và sau đó đẩy qua trình điều khiển và thích thú nhìn Asami và leo vào xe một cách nhanh chóng nhất có thể. "Thôi nào, sau đó. Tôi không muốn ai nhìn thấy tôi nhận được vào điều này." Ông chuyển không thoải mái khi Asami theo ông ta vào xe, ngồi nhiều quá gần cho thoải mái xem xét nội thất rộng rãi. Một tiếng cười hoảng hốt chạy thoát và ông đã cố gắng để cạnh xuống ghế, giả vờ quan tâm trong một hàng nút điều khiển mà người biết những gì. "Tôi chưa bao giờ trong một trong những trước. tất cả đều là cái gì?" "Bạn có lo lắng , Akihito? " giọng nói của Asami là đủ gần để nó khuấy động những sợi lông mịn trên cổ Akihito, và ông quất xung quanh để thấy rằng Asami đã trượt xuống ghế bên cạnh anh ta. "N-không. Tại sao tôi nên lo lắng?" chặt chẽ này , ông không thể không chú ý một lần nữa màu vàng-nâu bất thường của mắt Asami, hoặc theo cách mà họ dường như nhận thấy ngay anh ta. "Bạn nói với tôi," Asami trở lại, nụ cười tinh tế của ông cả hai khó chịu Akihito và vẽ anh vào. lén lút, Akihito bị xóa sổ























































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: