Một câu chuyện VocaloidMiku x Len"Yêu em, hoặc tình yêu tôi không." Chương 4Laughter là thuốc tốt nhất.Tôi đã treo ra với rin, mới. Tôi không biết nơi len và trung thực tôi không quan tâm. Tôi đã được vẫn còn giận dữ Anh ta cho trước. Trong khi trong lịch sử, tôi có một văn bản từ rin yêu cầu tôi Nếu tôi muốn đi đến nhà cô ấy "Uh, duh! Ngốc nghếch! : 3" tôi gửi lại để cô cười. Len phải đã nhận thấy điều này bởi vì tôi nghe nói Anh ta thì thầm tên tôi. "Miku... miku...!" tôi bỏ qua anh ta. Để cho sự tức giận của tôi được biết đến...:: Sau giờ học::...Tôi là người cuối cùng ra khỏi trường học, bởi vì tôi đã phải lùi lại và giúp làm sạch các lớp học để không nhận được bài tập được thực hiện. ' Vì vậy, bây giờ tôi đã đi đến ngôi nhà của Rin. Ngọt!' Tôi đã nhận trên của tôi xe đạp và chuẩn bị sẵn sàng để lại. Oh, chờ đã! Tôi đã chọn lên điện thoại của tôi và gọi là dì của tôi. Tôi quên nói với cô ấy "Oh, miku-kun ~ làm thế nào là bạn?" "Tôi là tốt. Tôi chỉ cần gọi là để nói với anh một người bạn nhà." "Ồ, được rồi, quay lại bởi 11 hun ~" "Mhmm, tạm biệt. Tình yêu bạn." "Love ya quá ~" kết thúc. Tôi rất may mắn tôi đã may mắn có một cách dễ dàng cha mẹ đi.Về cách xe 20 minuet sau đó, tôi đã đến tại nhà của họ. Tôi nhớ làm thế nào để đạt được điều đó từ khi Len cưỡi có. Tôi đã có nhận được ra khỏi xe khi tai nạn lớn đã được nghe và rất nhiều của tôi la hét đã xảy ra. Tôi thấy một người đàn ông đang tìm kiếm cao giống như Len, chỉ cần rất nhiều lớn slam cửa mở và dậm ra hướng về một chiếc xe thể thao màu trắng. "ĐÓ LÀ QUYỀN, CHỈ CẦN GIỮ TRÊN CHẠY XA NHƯ BẠN LUÔN LUÔN LÀM! CHÚNG TÔI KHÔNG CẦN BẠN Ở ĐÂY!" Len yelled running out the front door picking up a rock throwing it at the car as it sped off. i just stood in shock and didn't say a word. I had no idea what was going on, and i didn't wanna make it worse. "What a lousy, cheating no good...." Len started to speak again as he turned to see me standing there. "M-miku..?! what are you doing here...?!" I thought he was going to be angry at me, from the fight he just had. But instead he sounded embarrassed and hurt. "R-rin....told me to come over..." I didn't move a single step away from my bike. I was scared for my life, i had never seen something as horrible as that."O-oh....come on in then..." Len said catching his breath and gesturing for me to walk inside. "O..okay.." I put the kickstand up on my bike and walked slowly. Inside was rin on her hands and knees cleaning up what looked like supper and broken glass everywhere. I got down and started to help her. "M-Miku..." Len said picking me up and cleaning it instead. I stood there as if it was my fault this had happened."S-so" "I'm sorry miku..." i heard Len say, his voice cracking. Rin just stood up and stared at me about to cry. She threw the glass away in the kitchen and propped herself up on the counter crying silently. I knew it was best to leave her alone. "Sorry...about what..?" i said turning back to len with a fake smile. Len looked to me with tears in his eyes "About my dad...." he said standing up and wiping his eyes. 'so....that was his dad...?....' "I-it's...o-oka-" "No it isn't!" he snapped at me which made me flinch, it felt like he was going to hit me so i braced myself making it only worse on Len. "O..oh god...I'm sorry miku..i-i didn't mean to snap like that." he said sitting on the little chair next to him putting his hand on his face. I stood there like an idiot for a good 5 minuets before rin walked back in with tea and set it on the coffee table. "Tea, miku?" she said smiling at me. I knew it was a fake smile, but i made me happy to know she wasn't crying anymore. "S-sure." i said as i walked over and sat down taking a cup of tea and sipping it. "I'm going to my room.." Len said getting up and looking to me with eyes that said 'Comfort Me' I felt so bad for Len and i watched him as he walked away into a hall way. Once we heard the door close me and Rin turned to each other. She sighed "I'm so sorry about that....Dad and Len always get in fights like that. He never comes back for weeks." Rin said gripping onto the couch and looking down. I took a hold of her hand and smiled with reassuring eyes.She looked to me and instantly lit up. "So, forgetting that mess....." She said waving her hand, more to make herself forget than me. "You're here!" she said as she hugged me. I hugged her back and giggled. It was pretty awesome. "Your house is so pretty~" i said looking around. It honestly was. They had big windows with yellow and white polka-dotted blankets pinned up. A nice white couch and loveseat, which me and rin we're sitting on. A glass coffee table with a PlayStation 3 set up on it and a pretty standard TV. The kitchen had marble counters and a flat stove with nice wooden cabinets with a big window in the middle of the room."Oh, stop it." rin said blushing. Obviously she was the one who made it so pretty. "Wanna see my room?" she said standing up. "Sure!' i said starting to walk away when i heard somethi
đang được dịch, vui lòng đợi..