Một khi nó đã khô, cô nhặt ensemble waterlogged của riêng mình và thực hiện theo cách của mình cho nhà bếp, nơi cô tìm thấy Lauren chuẩn bị một cốc cacao. Cô quay sang nhìn Camila, nghe chân của cô vẫn còn ẩm ướt và trần trên lát sàn nhà bếp. Cô nói rõ số ít quần áo trong Camila của bàn tay."Cho tôi," Lauren hướng dẫn trong một giai điệu của mẹ, đang nắm giữ trong tay của mình dễ dàng, "tôi sẽ đặt chúng trong máy sấy."Camila đã làm như cô đã nói và Lauren ném quần áo vào máy, bật quay số và bắt đầu ngay lập tức.Cô gestured cho Camila để có một chỗ ngồi tại nhà bếp truy cập như bà đã hoàn thành việc chuẩn bị đồ uống của họ, nhưng cô đã không di chuyển, thay vì xem Lauren với lãi suất."Bạn đang làm gì?" Camila hỏi cô một lát sau."Tôi đang làm cho bạn một thức uống nóng," Lauren đã nói với cô vài factly."Tại sao?" Camila hỏi, bước hướng tới việc truy cập và nghiêng vào nó với khuỷu tay của mình. "Tôi đến nói chuyện với bạn.""Tôi biết" Lauren nói xoay quanh tay Camila đồ uống bây giờ đã hoàn thành. "Tôi chỉ... bạn có thể uống cùng một lúc chứ?""Tại sao bạn đang hành động kỳ lạ như vậy?" Camila enquired, dùng cốc ca cao từ Lauren và phải thừa nhận rằng đánh giá đúng sự ấm áp của nó thấm vào ngón tay của mình."Bạn đang làm gì ở đây?" Lauren ngược. Giai điệu của cô là khàn hơn cô ấy có dự định nó và cô grimaced khi cô nghe nó.Camila đặt các mug xuống trên các truy cập và bước xung quanh nó cho đến khi cô ấy đứng trước Lauren.“I’m sorry about earlier,” Camila apologised, reaching up and placing a hand on Lauren’s arm.“Why do you do that?” Lauren asked her voice incredulous. She removed Camila’s hand from her arm, releasing it so that it fell loosely down by her side. “Why do you always apologise for things that aren’t your fault? Why can’t you just shout at me and resent me like anyone else would?”“You want me to be mad at you?” Camila asked her dubiously. “Why?”“Why?” Lauren said disbelievingly. “Are you serious? I was a complete and utter idiot earlier. You should be mad at me. I’m mad at myself. I hurt you and I made a mess of everything.”“I over-reacted,” Camila said reaching up and placing her hand on Lauren’s arm again.“You didn’t,” Lauren informed her. “You were right. You’ve always been honest with me and you share things with me, you do, and I know how hard that is for you sometimes. You share a massive part of yourself with me Camila.” Lauren paused to let her words sink in for a moment before continuing. “I mean, it was just yesterday that you asked me to be your girlfriend and said that you thought you were falling in love with me. We lay together on your bed and you told me how you felt about the driver and why you’d chosen to play ‘Skyscraper’ for me. You were right, ok. I shouldn’t have doubted you.”Lauren took Camila’s hand from where it still rested on her arm and held it in her own.“I’m so sorry that I didn’t trust your feelings,” Lauren said simply. “I should have done. You’ve given me no reason not to, I just, I don’t know, I guess I was just insecure and I let Rachel manipulate that for her own gains.”“I thought you knew how much I liked you,” Camila said her eyes wide but soft, the dark chocolate orbs absorbing Lauren entirely.“I do Camz,” Lauren told her quickly squeezing her hand. “Jesus…as soon as I vocalised my doubts out loud I felt guilty because I knew that they were stupid. I’ve been miserable all afternoon thinking that I’d ruined things for us, that I’d hurt you…”“You did hurt me,” Camila admitted and Lauren reached up her free hand to cup the side of Camila’s face.“I know, I’m so sorry,” Lauren replied sincerely. “You have to believe me Camz…I never wanted to hurt you. Please tell me what I can do to fix this. How can I make you forgive me?”“Promise me something?” Camila asked her tone serious.“Anything,” Lauren agreed instantly.“Promise me that from now on you’ll talk to me if you are having any doubts,” Camila said. “Don’t listen to what other people say. Trust me when I say that I’ll tell you how I feel…”“I do trust you Camz,” Lauren said. “I do, honestly.”“Can we just forget about today then?” Camila asked hopefully. “Please? I’m so sick of it. Can’t we just pretend that it’s tomorrow already?”Lauren felt tears form at the corner of her eyes in relief and she couldn’t stifle the inappropriate laugh which escaped her lips in her happiness.“I would really like that,” Lauren admitted nodding her head at Camila’s words. “You have no idea how much I would like that,” she continued, before leaning forward and placing a soft kiss on Camila’s lips.“So, you’re still my girlfriend?” Camila asked searching for clarification.Lauren kissed Camila again quickly on the lips and then once more, this time lingering there for a moment longer, deepening it as she pulled Camila close in to her, enjoying the feel of her small form wrapped up in her arms and the warmth that she was radiating against her body.“For as long as you’ll have me,” Lauren said kissing
đang được dịch, vui lòng đợi..