The problem with our educational system right now is that children are suffering. When you have a child that struggles it is tough. When no one will help or do anything to help that child get a good education – – it is wrong!!
We need to work TOGETHER. Which means parents and students need to respect teachers ——-BUT teachers also need to show the same respect to their students and parents. When a teacher tells her class – – I GIVE UP ON YOU. That is not acceptable. We need to get rid of teachers who don’t care.
Teaching (or not teaching) math via videos is not the answer. Kids can’t stand in line for half the class – waiting to get papers corrected and that is the only contact they have with the teacher.
They can’t be told to watch the video, try it 2-3 times (do the work, get it checked – wrong, sent back to do it again) and only getting assistance from a teacher after the 3rd time failing the work. By then the student has the wrong way in their heads and they need to relearn the correct way!! Then we wonder why the student fails the test.
Our school system is broken. We need to teach students and we need to want to see them succeed. All students need an equal chance – – testing students and setting unattainable goals isn’t working. We need to get back to the basics and TEACH!!
Teachers need an incentive to teach. We can’t continue to have teachers be UNTOUCHABLE because of tenure. We have WAY to many bad teachers in the system right now!
MG says: September 12, 2013 at 9:55 am
NCLB’s transparency provisions showing where subgroups of children perform are great.
One of the most striking things I have learned since NCLB is that schools will only perform to the minimum of any laws and sometimes do less. My child’s middle school now focuses only on making children proficient in select subjects and the standard for proficient is very low. NCLB didn’t leave the more highly proficient or low achieving students behind; instead, the failure belongs to the school systems themselves. Therefore, any new or replacement law is going to have to be very tough and have huge penalties for slacker school systems. We can’t expect students to achieve with slacker school systems and slacker adults as examples.
Angela says: September 4, 2013 at 10:26 pm
Part of the problem today is the lack of respect for education in some communities. Some students cannot bring a daily folder back and forth to school nor do they complete homework. When parents are questioned they do not seem to care and take no action. We need an education system that demands respect from all communities. Children must be able to connect their lives with a positive outcome brought about by completing high school (at the least). Parents must buy into education. Community and family support is a major component that must be fostered and encouraged.
Kudret says: September 4, 2013 at 5:13 pm
Stop teaching tests.NCLB is a mirror where unprofessional people in DC are looking their face now.
James says: September 2, 2013 at 2:36 pm
Federal funding of education needs to be used like a Tomahawk Missile-it needs to zero in on the failed communities around the failed schools because there are no local government entities to depend on. In reading the responses I see two distinct story lines-educations is the ladder out of poverty, this is wasteful spending.
Both views are correct; spreading the limited federal money to thin is ineffective, consolidate it into the deepest pockets of poverty to get results (it will be subjectively expensive-but historically we as a nation have under spent). Put the funds out for Pre-K3 and up programs, fully fund a nutrition program that includes late afternoon meals, fund after school scholastic and intramural programs-and fund the personnel for them. The longer each day we can remove children from the hopeless world of poverty, the better we can imprint these children with the 7 characteristics of success.
Carry this program through middle school and high school. Fund co-op business ventures so low income students can have real experiences in the business world, fully fund a mentor program and a vocation program. Allow the older children to carry through the imprinting program through these avenues of success.
But mainly, keep the funds isolated to the deepest areas of poverty.
Jennifer says: August 29, 2013 at 4:24 pm
No Child Left Behind left half of the children in America behind because it is driven by test scores not student achievement and student needs.
I am actually thinking about moving so that my grandchild can live in a school district that passed the Nation’s Report Card!! How do I get my current school district to move from a “D” to an “A” or more realistically at least a “B”. ~The TIP Lady
Rhoda says: August 27, 2013 at 2:25 pm
Secretary Duncan:
Children’s education has always been a priority but the education of poverish children has been neglected. Funding early education program pre-k -3rd Grade should be encouraged in poverish neighborhoods. Children in these schools need updated textbooks and technology[science and computer foreign languages, math and of course reading [history and english]. Young children in poverish schools need healthy foods [no sugary drinks, no salty foods like chips and candy], orange and apple slices and salads and milk and bottled water. Nutrition has a lot to do with a child’s mental and physical growth. Sometimes the school lunch and breakfast is the only meal a child gets, so why not require it to be healthy.There is nothing wrong with the government getting involved because without the government involvement, certain local governments will neglect its impoverish student population. Everyone, should be a stake holder in the guaranteed of quality education for children.
Sharon says: August 27, 2013 at 1:05 pm
All of what has been recorded here is relevant and has merit; however, until we–as an American society–honor the vocational path as much as we do the collegiate one, we are doomed to repeating past failures. We also need to respect the role of teachers in the educational process. It seems everyone is an expert in what the educational process should entail because everyone went to school. That is why Boards of Education and Legislators believe they know better than those who teach and administer in schools and ultimately make those Boards and Legislators into micro-managers. Florida’s system of county-side districts (which seems to be in vogue as the way to go lately) is a sham as it encourages that micro-management and uses the supposed money-savings of consolidation of smaller entities as the be-all and end-all when all it serves to do is to remove the funding from the intended beneficiary–the student in the classroom.
Mike says: August 26, 2013 at 8:07 pm
I agree that No Child Left Behind is a bad law. George W Bush should apologize to the nation for forcing this on our kids. Teachers told him it wouldn’t work, and he would not listen. However, the problem is that we need to get back to local control. Local teachers and parents are the only ones who should be involved in making decisions for local schools. Anyone else is simply not qualified!
Parent Taxpayer says: August 27, 2013 at 1:02 pm
Thank Sen. Kennedy and Pres. Bush that parents of children in failing schools were given hope. Thank them for mandates to create locally written plans to fight the apathy of local school staff willing to accept that their students just cant learn. Thank them that schools are not measured by the just the middle of a bell curve, but had to teach the children who have difficulties as well to look good. In spite of the term “Local Control” parents are often kept out.
Mary says: August 27, 2013 at 1:42 pm
And we need to march to DC for better wages for teachers, I cannot believe how lowly they are when we or someone made a choice to underpay the person who is the mom, the dad, the disciplinarian, etc. for not just one child but 12-20 or more?
Mary says: August 27, 2013 at 1:54 pm
When do we march to DC? The people we have making major decisions need to see how many people disagree with ‘those tests.’ I come from a place where we keep failing. And, I am told our teachers are paid the best in the state. Most teachers in my community care and want the best and would love the chance to do it different, Mr. Bush.
Victor says: August 26, 2013 at 6:31 pm
In my opinion, for Secretary Duncan to be taken seriously and have any sort of meaningful legacy he must see to it that ESEA is re-authorized and changed to address the evident flaws of NCLB. It is unfortunate that he has waited six years to get to this point…
Ellie says: August 30, 2013 at 4:32 am
Secretary Duncan said
“The nation’s most sweeping education law — the Elementary and Secondary Education Act of 1965, better known as No Child Left Behind…”
Doesn’t that mean that they are the same? I am very confused about that. Also, I don’t understand why other comments blamed former President Bush for it, as the law was passed in 1965.
Ann says: September 4, 2013 at 7:12 pm
The original Elementary and Secondary Education Act was passed in 1965, under President Lyndon Johnson, designed to provide targeted federal funds to help students in poverty. In 2001, the ESEA law was re-authorized under President George W. Bush who called it No Child Left Behind. This version expanded the reach of federal education regulations to include effects on all schools and all students. It is now several years past when it was due to be re-authorized again.
Ellie Kesselman says: October 3, 2013 at 4:28 pm
Anne,
Thank you so much for explaining that to me. I have been wondering about this, without any resolution. I am happy that I returned, a month later.
How nice to be greeted with a helpful reply! I appreciate your time, and your thoughtfulness.
breed’s popularity.
I would propose that the City of Rochester Hills adopt
Vấn đề với hệ thống giáo dục của chúng tôi ngay bây giờ là trẻ em đang bị. Khi bạn có một đứa trẻ đó cuộc đấu tranh đó là khó khăn. Khi không có ai sẽ giúp đỡ hoặc làm bất cứ điều gì để giúp trẻ có được một nền giáo dục tốt--đó là sai!!Chúng tôi cần phải làm việc cùng nhau. Có nghĩa là phụ huynh và học sinh cần phải tôn trọng giáo viên — — – nhưng giáo viên cũng cần để hiển thị cùng một tôn trọng cho học sinh và cha mẹ của họ. Khi nói với một giáo viên lớp--tôi cho lên trên bạn. Đó không phải là chấp nhận được. Chúng ta cần phải thoát khỏi giáo viên những người không quan tâm.Toán học giảng dạy (hoặc không giảng dạy) thông qua video không phải là câu trả lời. Trẻ em không thể đứng trong đường dây cho một nửa các lớp học-chờ đợi để có được giấy tờ sửa chữa và đó là số liên lạc duy nhất họ có với giáo viên.Họ không thể được thông báo để xem video, hãy thử nó 2 - 3 lần (làm việc, làm cho nó kiểm tra-sai, đã gửi trở lại để làm điều đó một lần nữa) và chỉ nhận được sự giúp đỡ từ một giáo viên sau khi lần thứ 3 thất bại việc. Sau đó học sinh có con đường sai trong đầu họ và họ cần phải học cách giao tiếp đúng!! Sau đó chúng tôi tự hỏi tại sao sinh viên không đậu các bài kiểm tra.Hệ thống trường học của chúng tôi là bị hỏng. Chúng ta cần phải dạy cho sinh viên và chúng tôi cần muốn nhìn thấy chúng thành công. Tất cả học sinh cần một cơ hội bình đẳng--thử nghiệm sinh viên và thiết lập không thể đạt được mục tiêu không phải là làm việc. Chúng ta cần phải quay về các khái niệm cơ bản và TEACH!!Giáo viên cần một ưu đãi để dạy. Chúng tôi không thể tiếp tục có giáo viên là UNTOUCHABLE vì nhiệm kỳ. Chúng tôi có cách để nhiều tình trạng giáo viên trong hệ thống ngay bây giờ!MG nói: 12 tháng 9 năm 2012 lúc 09:55Quy định tính minh bạch của NCLB Hiển thị nơi thực hiện các nhóm con của trẻ em là tuyệt vời.Một trong những điều nổi bật nhất tôi đã học được từ NCLB là trường sẽ chỉ thực hiện để tối thiểu của bất kỳ luật nào và đôi khi làm ít hơn. Trường trung học của con tôi bây giờ chỉ tập trung vào làm cho trẻ em đặc biệt trong chọn đối tượng và các tiêu chuẩn cho thành thạo là rất thấp. NCLB đã không để lại các thêm rất thành thạo hoặc thấp đạt được sinh viên phía sau; thay vào đó, sự thất bại thuộc về các hệ thống trường mình. Vì vậy, bất kỳ mới hoặc thay thế luật sẽ có thể rất khó khăn và có các hình phạt rất lớn cho hệ thống trường học slacker. Chúng tôi không thể mong đợi các sinh viên để đạt được với hệ thống trường học slacker và slacker người lớn như là ví dụ.Angela nói: 4 tháng 9 năm 2012 lúc 10:26Một phần của vấn đề hôm nay là thiếu tôn trọng giáo dục trong một số cộng đồng. Một số học sinh không thể mang một thư mục hàng ngày trở lại và ra đến trường và cũng không làm họ hoàn thành bài tập ở nhà. Khi cha mẹ đang đặt câu hỏi họ không có vẻ quan tâm và có không có hành động. Chúng tôi cần một hệ thống giáo dục mà nhu cầu tôn trọng từ tất cả cộng đồng. Trẻ em phải có thể kết nối cuộc sống của họ với một kết quả tích cực đã mang bằng cách hoàn thành trường trung học (lúc ít nhất). Phụ huynh phải mua vào giáo dục. Hỗ trợ cộng đồng và gia đình là một thành phần chính mà phải được bồi dưỡng và khuyến khích.Kudret nói: 4 tháng 9 năm 2012 lúc 05:13Ngừng giảng dạy các bài kiểm tra. NCLB là một máy nhân bản mà mọi người không chuyên nghiệp ở DC đang tìm kiếm khuôn mặt của họ bây giờ.James nói: 2 tháng 9 năm 2012 lúc 02:36Tài trợ liên bang của giáo dục cần phải được sử dụng như một tên lửa Tomahawk-nó cần không trên các cộng đồng không xung quanh trường học không thành công vì không có không có đơn vị chính quyền địa phương để phụ thuộc vào. Trong đọc những phản hồi tôi thấy hai dòng câu chuyện-giáo dục khác biệt là các bậc thang ra khỏi đói nghèo, điều này là lãng phí chi tiêu.Cả hai quan điểm là đúng; Lan rộng giới hạn tiền liên bang để mỏng là không hiệu quả, củng cố nó vào túi sâu nhất của nghèo đói để có được kết quả (nó sẽ chủ quan nhưng đắt tiền trong lịch sử chúng tôi là một quốc gia có dưới dành). Dập các khoản tiền cho Pre-K3 và chương trình, đầy đủ tài trợ một chương trình dinh dưỡng bao gồm bữa ăn vào buổi chiều muộn, quỹ sau khi chương trình trong thành niên học trường- và quỹ nhân sự cho họ. Còn mỗi ngày chúng tôi có thể loại bỏ các trẻ em từ thế giới vô vọng của đói nghèo, thì tốt hơn chúng tôi có thể imprint các trẻ em với đặc điểm 7 của thành công.Thực hiện chương trình này thông qua các trường trung học và trường trung học. Quỹ co-op liên doanh để sinh viên thu nhập thấp có thể có kinh nghiệm thực tế trong thế giới kinh doanh, đầy đủ tài trợ một chương trình cố vấn và một chương trình ơn gọi. Cho phép em để thực hiện thông qua chương trình imprinting thông qua những con đường của sự thành công.Nhưng chủ yếu là, Giữ cho các khoản tiền cô lập khu vực sâu nhất của nghèo đói.Jennifer nói: ngày 29 tháng 8 năm 2013 lúc 04:24No Child Left Behind để lại một nửa số trẻ em ở Mỹ phía sau bởi vì nó là lái xe của bài kiểm tra phổ không học sinh nhu cầu thành tích và sinh viên.Tôi thực sự suy nghĩ về di chuyển để cháu của tôi có thể sống trong một khu học chánh thông qua của quốc gia báo cáo thẻ!! Làm thế nào để có được khu học chánh của tôi hiện tại để di chuyển từ một "D" để "A" hoặc nhiều hơn thực tế là ít nhất một "B". ~ Người phụ nữ MẹoRhoda nói: ngày 27 tháng 8 năm 2013 lúc 02:25Duncan thư ký:Giáo dục trẻ em luôn luôn là một ưu tiên nhưng giáo dục của trẻ em poverish đã bị bỏ rơi. Tài trợ đầu giáo dục chương trình pre-k - 3 lớp nên được khuyến khích trong các khu dân cư poverish. Trẻ em ở các trường này cần Cập Nhật sách giáo khoa và công nghệ [khoa học và máy tính ngoại ngữ, toán học và tất nhiên đọc [lịch sử và tiếng Anh]. Trẻ em trong các trường học poverish cần thực phẩm lành mạnh [không uống có đường, không có thức ăn mặn như khoai tây chiên và kẹo], cam và táo lát và món salad và sữa và nước đóng chai. Dinh dưỡng có rất nhiều để làm với sự phát triển tâm thần và thể chất của một đứa trẻ. Đôi khi các trường ăn trưa và bữa ăn sáng là bữa ăn duy nhất một đứa trẻ được, vì vậy tại sao không yêu cầu nó để được khỏe mạnh. Không có gì sai với chính phủ nhận được tham gia bởi vì nếu không có sự tham gia của chính phủ, chính quyền địa phương nhất định sẽ bỏ bê của nó impoverish sinh viên. Tất cả mọi người, nên là một người giữ cổ phần trong các bảo đảm chất lượng giáo dục cho trẻ em.Sharon nói: ngày 27 tháng 8 năm 2013 lúc 01:05Tất cả những gì đã được ghi nhận ở đây là có liên quan và có bằng khen; Tuy nhiên, cho đến khi chúng tôi-như một người Mỹ xã hội-để vinh danh con đường nghề càng nhiều càng tốt, chúng tôi làm một trong những trường đại học, chúng tôi đang doomed để lặp đi lặp lại qua thất bại. Chúng tôi cũng cần phải tôn trọng vai trò của các giáo viên trong quá trình giáo dục. Dường như tất cả mọi người là một chuyên gia trong những gì quá trình giáo dục nên gây bởi vì tất cả mọi người đã đi học. Đó là lý do tại sao Hội đồng giáo dục và nhà lập pháp tin rằng họ biết tốt hơn so với những người giảng dạy và quản lý trong các trường học và cuối cùng thực hiện những hội đồng và các nhà lập pháp vào quản lý vi mô. Hệ thống Florida trong quận phía huyện (mà có vẻ là thịnh hành là con đường để đi gần đây) là một sham vì nó khuyến khích rằng vi quản lý và sử dụng phải tiết kiệm tiền của củng cố tổ chức nhỏ hơn là tất cả và cuối tất cả khi tất cả nó phục vụ để làm là để loại bỏ các nguồn tài trợ từ sinh viên dự định thụ hưởng-the trong lớp học.Mike nói: ngày 26 tháng 8 năm 2013 tại 8:07 chiềuTôi đồng ý rằng No Child Left Behind là một pháp luật xấu. George W Bush nên xin lỗi tới các quốc gia cho buộc điều này trên trẻ em của chúng tôi. Giáo viên nói với ông nó sẽ không làm việc, và ông sẽ không lắng nghe. Tuy nhiên, vấn đề là chúng ta cần phải lấy lại cho địa phương kiểm soát. Địa phương giáo viên và phụ huynh là người duy nhất những người cần được tham gia trong việc đưa ra quyết định cho các trường học địa phương. Bất cứ ai khác là chỉ đơn giản là không đủ điều kiện!Parent Taxpayer says: August 27, 2013 at 1:02 pmThank Sen. Kennedy and Pres. Bush that parents of children in failing schools were given hope. Thank them for mandates to create locally written plans to fight the apathy of local school staff willing to accept that their students just cant learn. Thank them that schools are not measured by the just the middle of a bell curve, but had to teach the children who have difficulties as well to look good. In spite of the term “Local Control” parents are often kept out.Mary says: August 27, 2013 at 1:42 pmAnd we need to march to DC for better wages for teachers, I cannot believe how lowly they are when we or someone made a choice to underpay the person who is the mom, the dad, the disciplinarian, etc. for not just one child but 12-20 or more?Mary says: August 27, 2013 at 1:54 pmWhen do we march to DC? The people we have making major decisions need to see how many people disagree with ‘those tests.’ I come from a place where we keep failing. And, I am told our teachers are paid the best in the state. Most teachers in my community care and want the best and would love the chance to do it different, Mr. Bush.Victor says: August 26, 2013 at 6:31 pmIn my opinion, for Secretary Duncan to be taken seriously and have any sort of meaningful legacy he must see to it that ESEA is re-authorized and changed to address the evident flaws of NCLB. It is unfortunate that he has waited six years to get to this point…Ellie says: August 30, 2013 at 4:32 amSecretary Duncan said“The nation’s most sweeping education law — the Elementary and Secondary Education Act of 1965, better known as No Child Left Behind…”Doesn’t that mean that they are the same? I am very confused about that. Also, I don’t understand why other comments blamed former President Bush for it, as the law was passed in 1965.Ann says: September 4, 2013 at 7:12 pmThe original Elementary and Secondary Education Act was passed in 1965, under President Lyndon Johnson, designed to provide targeted federal funds to help students in poverty. In 2001, the ESEA law was re-authorized under President George W. Bush who called it No Child Left Behind. This version expanded the reach of federal education regulations to include effects on all schools and all students. It is now several years past when it was due to be re-authorized again.Ellie Kesselman says: October 3, 2013 at 4:28 pmAnne,Thank you so much for explaining that to me. I have been wondering about this, without any resolution. I am happy that I returned, a month later.How nice to be greeted with a helpful reply! I appreciate your time, and your thoughtfulness.breed’s popularity.I would propose that the City of Rochester Hills adopt
đang được dịch, vui lòng đợi..
Các vấn đề với hệ thống giáo dục của chúng ta hiện nay là trẻ em đang đau khổ. Khi bạn có một đứa con mà cuộc đấu tranh đó là khó khăn. Khi không có ai sẽ giúp đỡ hoặc làm bất cứ điều gì để giúp trẻ em mà có được một nền giáo dục tốt - - đó là sai !!
Chúng tôi cần phải làm việc kèm. Có nghĩa là các phụ huynh và học sinh cần phải tôn trọng giáo viên --- NHƯNG giáo viên cũng cần phải thể hiện sự tôn trọng cùng với học sinh và cha mẹ của họ. Khi một giáo viên nói với lớp học của cô - - Tôi GIVE UP ON YOU. Đó là không thể chấp nhận được. Chúng tôi cần phải thoát khỏi những giáo viên không quan tâm.
Giảng dạy (hoặc không dạy) toán học qua video không phải là câu trả lời. Trẻ em không thể đứng trong dòng cho một nửa lớp - chờ đợi để có được giấy tờ sửa chữa và đó là sự liên hệ duy nhất mà họ có với cô giáo.
Họ không thể nói để xem video, hãy thử nó 2-3 lần (làm việc , cho nó kiểm tra - sai, gửi lại để làm điều đó một lần nữa) và chỉ nhận được sự hỗ trợ từ một giáo viên sau khi lần thứ 3 thất bại trong công việc. Đến lúc đó thì học sinh có một cách sai lầm trong đầu họ và họ cần phải học lại cách chính xác !! Sau đó, chúng tôi tự hỏi tại sao học sinh không kiểm tra.
Hệ thống trường học của chúng tôi là bị hỏng. Chúng tôi cần phải dạy cho sinh viên và chúng tôi cần phải muốn nhìn thấy họ thành công. Tất cả học sinh cần một cơ hội bình đẳng - - kiểm tra học sinh và thiết lập mục tiêu không thể đạt được không làm việc. Chúng tôi cần để có được trở lại những điều cơ bản và TEACH !!
Giáo viên cần khuyến khích để dạy. Chúng ta không thể tiếp tục có các giáo viên không thể chạm vì nhiệm kỳ. Chúng tôi có WAY nhiều giáo viên xấu trong hệ thống ngay bây giờ! MG cho biết: ngày 12 tháng 9 2013 lúc 9:55 am quy định minh bạch NCLB thấy nơi các phân nhóm của trẻ em thực hiện là rất lớn. Một trong những điều ấn tượng nhất mà tôi đã học được từ khi NCLB là trường sẽ chỉ thực hiện ở mức tối thiểu của luật pháp và đôi khi làm ít hơn. Trường trung học của con tôi bây giờ chỉ tập trung vào làm cho những trẻ em kém trong chọn đối tượng và tiêu chuẩn cho thành thạo là rất thấp. NCLB không để lại các sinh viên đánh giá cao hơn thông thạo hoặc thấp đạt được đằng sau; thay vào đó, sự thất bại thuộc về các hệ thống trường mình. Vì vậy, bất kỳ pháp luật mới hoặc thay thế sẽ phải rất khó khăn và có hình phạt rất lớn cho hệ thống trường học lười biếng. Chúng ta không thể mong đợi học sinh để đạt được với hệ thống trường học lười biếng và lười biếng người lớn là ví dụ. Angela nói: ngày 04 tháng 9 năm 2013 tại 10:26 Một phần của vấn đề hiện nay là sự thiếu tôn trọng đối với giáo dục ở một số cộng đồng. Một số sinh viên không thể mang lại một thư mục hàng ngày lại đến trường và cũng không thể hoàn thành bài tập về nhà. Khi cha mẹ được hỏi họ dường như không quan tâm và không có hành động. Chúng ta cần một hệ thống giáo dục mà đòi hỏi sự tôn trọng từ tất cả các cộng đồng. Trẻ em phải có khả năng kết cuộc đời mình với một kết quả tích cực đã mang về bằng cách hoàn tất trung học (ít nhất). Phụ huynh phải mua vào giáo dục. . Cộng đồng và hỗ trợ gia đình là một thành phần chính đó phải được bồi dưỡng và khuyến khích Kudret nói: ngày 04 tháng 9 năm 2013 tại 05:13 Dừng dạy tests.NCLB là một tấm gương mà mọi người không chuyên nghiệp trong DC đang tìm kiếm khuôn mặt của họ bây giờ. James nói: Tháng Chín 2 2013 lúc 2:36 tài trợ liên bang về giáo dục cần phải được sử dụng như một tên lửa Tomahawk-nó cần không ở trên các cộng đồng không xung quanh các trường học đã thất bại vì không có thực thể chính quyền địa phương phụ thuộc vào. Khi đọc những phản hồi tôi thấy hai câu chuyện riêng biệt dòng-nền giáo dục là các bậc thang ra khỏi đói nghèo, đây là chi tiêu lãng phí. Cả hai quan điểm là chính xác; lây lan tiền liên bang giới hạn mỏng là không hiệu quả, củng cố nó vào túi sâu nhất của nghèo đói để có được kết quả (nó sẽ được chủ quan đắt tiền, nhưng lịch sử đất nước chúng ta đã trải qua dưới). Đặt quỹ ra cho Pre-K3 và lên chương trình, tài trợ đầy đủ một chương trình dinh dưỡng bao gồm các bữa ăn vào cuối buổi chiều, quỹ sau khi học các chương trình học thuật và thể thao trong và tài trợ cho các nhân viên cho họ. Các con mỗi ngày chúng ta có thể loại bỏ các trẻ em từ thế giới vô vọng của nghèo đói, tốt hơn chúng ta có thể dấu ấn những đứa trẻ với 7 đặc điểm của thành công. Thực hiện chương trình này thông qua các trường trung học và trung học. Dự án kinh doanh Quỹ co-op nên sinh viên có thu nhập thấp có thể có kinh nghiệm thực tế trong thế giới kinh doanh, đầy đủ tài trợ cho một chương trình cố vấn và một chương trình ơn gọi. Cho phép các trẻ lớn hơn để thực hiện thông qua các chương trình hệ hội thông qua các con đường của thành công. Nhưng chủ yếu, giữ quỹ bị cô lập với các khu vực sâu nhất của nghèo đói. Jennifer nói: Tháng Tám 29, 2013 lúc 04:24 No Child Left Behind nửa bên trái của trẻ em ở Mỹ phía sau bởi vì nó được điều khiển bằng điểm thi không phải thành tích học sinh và học sinh cần. Tôi thực sự suy nghĩ về di động, do đó cháu của tôi có thể sống trong một khu học chánh được thông qua của quốc gia Report Card !! Làm thế nào để tôi có được khu học chánh hiện tại của tôi để di chuyển từ một "D" đến một "A" hoặc thực tế hơn ít nhất một "B". ~ TIP Lady Rhoda nói: Tháng Tám 27, 2013 lúc 2:25 Trưởng Duncan: giáo dục cho trẻ em luôn luôn là một ưu tiên nhưng việc giáo dục trẻ em poverish đã bị lãng quên. Chương trình giáo dục mầm tài trợ trước k -3rd lớp nên được khuyến khích trong các khu phố poverish. Trẻ em trong các nhà trường cần giáo trình cập nhật và công nghệ [khoa học máy tính và ngoại ngữ, toán học và tất nhiên đọc [lịch sử và tiếng Anh]. Trẻ em trong các trường học poverish cần thực phẩm lành mạnh [không có đồ uống có đường, không có thức ăn mặn như khoai tây chiên và kẹo], lát cam và táo và salad và sữa và nước đóng chai. Dinh dưỡng có rất nhiều để làm với sự phát triển tinh thần và thể chất của trẻ. Đôi khi ăn trưa ở trường và bữa ăn sáng là bữa ăn duy nhất một đứa trẻ nhận được, vậy tại sao không yêu cầu nó được healthy.There là không có gì sai với chính phủ nhận được tham gia bởi vì không có sự tham gia của chính phủ, chính quyền địa phương nhất định sẽ bỏ qua số lượng sinh viên nghèo đi của nó. Tất cả mọi người, nên có một người giữ cổ phần trong đảm bảo chất lượng giáo dục cho trẻ em. Sharon nói: 27 tháng 8 năm 2013 tại 01:05 Tất cả những gì đã được ghi nhận ở đây là có liên quan và có công đức; Tuy nhiên, cho đến khi chúng ta-là một người Mỹ xã hội-tôn vinh những con đường nghề nhiều như chúng tôi làm một trong những trường đại học, chúng tôi chắc chắn sẽ bị lặp đi lặp lại những thất bại trong quá khứ. Chúng tôi cũng cần phải tôn trọng vai trò của giáo viên trong quá trình giáo dục. Có vẻ như tất cả mọi người là một chuyên gia về những gì quá trình giáo dục nên đòi hỏi tất cả mọi người vì đã đi đến trường. Đó là lý do tại sao Hội đồng Giáo dục và lập pháp tin rằng họ biết tốt hơn so với những người giảng dạy và quản lý trong các trường học và cuối cùng là làm cho những người đồng và lập pháp thành vi quản lý. Hệ thống Florida các huyện quận-side (mà có vẻ là thịnh hành là con đường để đi gần đây) là giả tạo vì nó khuyến khích rằng vi quản lý và sử dụng các nghĩa vụ tiền tiết kiệm được củng cố của các đơn vị nhỏ hơn như là tất cả được và kết thúc . -Tất cả khi tất cả nó phục vụ để làm là để loại bỏ các nguồn tài trợ từ người thụ hưởng-học sinh dự định trong lớp học Mike nói: Tháng Tám 26, 2013 lúc 08:07 Tôi đồng ý rằng No Child Left Behind là một luật xấu. George W Bush nên xin lỗi cả nước để buộc này trên trẻ em của chúng tôi. Giáo viên nói với ông nó sẽ không làm việc, và ông sẽ không lắng nghe. Tuy nhiên, vấn đề là chúng ta cần phải lấy lại sự kiểm soát của địa phương. Giáo viên và phụ huynh tại địa phương là những người duy nhất nên tham gia vào việc ra quyết định cho các trường học địa phương. Bất cứ ai khác chỉ đơn giản là không đủ điều kiện phụ huynh nộp thuế nói: 27 tháng 8 2013 lúc 01:02 Cảm ơn Thượng nghị sĩ Kennedy và Pres. Bush rằng cha mẹ của trẻ em trong các trường học không được cho hy vọng. Cảm ơn họ cho nhiệm vụ để tạo ra kế hoạch bằng văn bản tại địa phương để chống lại sự thờ ơ của nhân viên trường học địa phương sẵn sàng để chấp nhận rằng học sinh của họ chỉ không thể hiểu. Cảm ơn họ rằng trường học không được đo bằng chỉ giữa một đường cong hình chuông, nhưng đã phải dạy cho các trẻ em có khó khăn cũng như để nhìn tốt. Mặc dù thuật ngữ "Điều khiển" Cha mẹ thường được giữ ra. Mary nói: Tháng Tám 27, 2013 lúc 1:42 Và chúng ta cần phải hành quân đến DC cho thù lao cho giáo viên, tôi không thể tin như thế nào thấp hèn họ khi chúng tôi hoặc ai đó làm một sự lựa chọn để không trả tiền thì người đó có những người mẹ, người cha, những người kỷ luật, vv cho không chỉ là một đứa trẻ nhưng 12-20 hoặc nhiều hơn? Mary nói: ngày 27 tháng 8 năm 2013 tại 01:54 Khi nào chúng ta diễu hành đến DC? Người dân chúng tôi đã đưa ra quyết định quan trọng cần phải xem có bao nhiêu người không đồng ý với 'những bài kiểm tra. " Tôi đến từ một nơi mà chúng tôi tiếp tục thất bại. Và, tôi đã nói với giáo viên của chúng tôi được trả tiền tốt nhất trong tiểu bang. Hầu hết giáo viên trong việc chăm sóc cộng đồng của tôi và muốn tốt nhất và rất thích các cơ hội để làm điều đó khác nhau, ông Bush. Victor nói: ngày 26 tháng 8 năm 2013 tại 06:31 Theo tôi, đối với Trưởng Duncan được thực hiện nghiêm túc và có bất kỳ loại di sản có ý nghĩa anh phải nhìn thấy nó mà ESEA được tái uỷ quyền và thay đổi để giải quyết các sai sót hiển nhiên của NCLB. Thật là bất hạnh mà anh đã chờ đợi sáu năm để có được đến thời điểm này ... Ellie nói: Tháng Tám 30, 2013 lúc 4:32 Trưởng Duncan cho biết "luật giáo dục sâu rộng nhất của quốc gia - Đạo luật năm 1965 Giáo Dục Tiểu, tốt hơn được gọi là No Child Left Behind ... "Điều đó có nghĩa là họ đều giống nhau? Tôi rất bối rối về điều đó. Ngoài ra, tôi không hiểu tại sao ý kiến khác đổ lỗi cho cựu Tổng thống Bush cho nó, như pháp luật đã được thông qua vào năm 1965. Ann nói: 04 tháng 9 2013 lúc 07:12 Luật Giáo Dục Tiểu ban đã được thông qua vào năm 1965, dưới Tổng thống Lyndon Johnson, được thiết kế để cung cấp cho các quỹ liên bang có mục tiêu để giúp học sinh nghèo. Năm 2001, luật ESEA đã được tái ủy quyền dưới thời Tổng thống George W. Bush đã gọi nó No Child Left Behind. Phiên bản này mở rộng tầm với các quy định giáo dục liên bang để bao gồm các hiệu ứng trên tất cả các trường học và tất cả học sinh. . Nó bây giờ là một vài năm trước đây khi đó là do được tái ủy quyền một lần nữa Ellie Kesselman nói: 03 Tháng 10 2013 lúc 04:28 Anne, Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã giải thích điều đó với tôi. Tôi đã tự hỏi về điều này, mà không có bất cứ giải quyết. Tôi hạnh phúc khi tôi trở về, một tháng sau đó. Làm thế nào tốt đẹp để được chào đón với một bài trả lời hữu ích! Tôi đánh giá cao thời gian của bạn, và sự chu đáo của bạn. Phổ biến giống của. Tôi sẽ đề xuất rằng các thành phố Rochester Hills áp dụng
đang được dịch, vui lòng đợi..