ConclusionFirst, the proportion of ethnic minorities to the total popu dịch - ConclusionFirst, the proportion of ethnic minorities to the total popu Việt làm thế nào để nói

ConclusionFirst, the proportion of

Conclusion
First, the proportion of ethnic minorities to the total population of the
poor is on the rise. As a result, the poverty tendency in ethnic
minorities may become a key issue in hunger eradication and poverty reduction activities in Vietnam. To prevent such tendency, it is
necessary to set out and achieve the target on increasing the pace of
poverty reduction in ethnic communities.
As analyzed above, in spite of the continuous reduction in
absolute number, with a slower reduction speed, the poor ethnic
minority people will tend to account for a higher portion in the total
poor people nationwide. Such trend means that the living standard
gaps among different peoples will rise in the direction that the smaller
and mountainous people will become backward and be left behind
by the ones in the lowland. This result is contrary to the policies and
programs of Vietnam’s Party and Government and the desires of
people. Therefore, it is necessary to set out the important objective
for hunger eradication and poverty reduction in 5 to 10 years by
raising poverty reduction speed in the ethnic minority areas. Only by
doing this can one escape from the above-mentioned unexpected
tendency.
Second, to reach the above-mentioned objective, hunger
eradication and poverty reduction policies for ethnic minorities should
not just be a general framework for every poor groups in every areas
or localities but a specific one with respect to the characteristics of
ethnic minorities.
The system of poverty reduction policies and recommendations
should be classified into two groups: (i) general policies and
recommendations for every poor target groups; and (ii) solutions and
specific implementation ways for each group of ethnic minorities.
Taking into account the special characteristic of the population in
ways of doing business, their background, ways of thinking and living
should be considered as a framework for the formulation of a group
of special poverty reduction solutions and special ways of carrying
out the policies and recommendations for different groups of ethnic
minorities.
Third, the National Targeted Program on Hunger Eradication
and Poverty Alleviation for ethnic minorities should consider the
content of direct poverty reduction as the focus. Activities that have indirect impact on poverty reduction or create general conditions for
socio-economic development should be moved to other targeted
programs. Activities of extending agriculture – forestry – fishery,
developing marketing and market, transferring technology, creating
and introducing demonstration models, developing new sectors for
jobs creation and income generation, providing new seedlings and
breeds, developing processing industries, giving loans to the poor,
etc., should be given large proportion of budget in the program and
the contents should be broadened. In the framework of the program,
only small infrastructure should be built to serve the production of
poor communities (e.g., small irrigational systems, dykes, breeding
farms, and processing workshops).
Fourth, poverty reduction policies and recommendations should
give attention to and be combined with location and time to create a
general impact that is strong and long enough to achieve the target of
sustainable poverty reduction.
In comparison with areas with high socio-economic growth,
poverty reduction in ethnic minorities is more complex and takes
longer time to work. The main task of poverty reduction is not just
supporting the development of production and the target groups of
poor households but also enhancing the capacity of individuals,
families and communities on economic, education, public health,
environmental and natural resources protection, gender equality, social
management, etc. All of these aspects must be developed in time,
harmoniously and interactively in a long process.
The distribution of resources and capital for hunger alleviation
and poverty reduction activities in ethnic minority areas should be
re-considered. It is suggested that the budgets of different projects be
combined in one project at the commune level to conduct hunger
alleviation and poverty reduction activities comprehensively.
Fifth, indigenous knowledge and national culture must be
integrated in designing and organizing the implementation of poverty
reduction activities. Indigenous knowledge is a precious asset of each nation, which
is accumulated through many generations. Such asset contains lessons
on how people should react to the surrounding environment to sustain
and develop. There are also principles on how individuals should
behave in the community and among communities. The custom of
each locality and nation exists for a long time and has a higher effect
than the modern legislation. Indigenous knowledge is one of the basics
of national character and culture.
In the present modern society, the rapid changes in natural and
social condit
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Kết luậnĐầu tiên, tỷ lệ dân tộc với tổng dân số làngười nghèo ngày càng tăng. Kết quả là, xu hướng của đói nghèo trong dân tộcdân tộc thiểu số có thể trở thành một vấn đề quan trọng trong xoá đói và đói nghèo giảm hoạt động tại Việt Nam. Để ngăn chặn xu hướng như vậy, nó làcần thiết để đặt ra và đạt được mục tiêu ngày càng tăng tốc độxóa đói giảm nghèo trong cộng đồng dân tộc.Như phân tích ở trên, mặc dù liên tục giảm trongsố lượng tuyệt đối, với tốc độ giảm chậm hơn, dân tộc nghèonhững người dân tộc thiểu số sẽ có xu hướng chiếm một phần cao hơn trong tổng sốngười nghèo trên toàn quốc. Xu hướng như vậy có nghĩa là các tiêu chuẩn sốngnhững khoảng trống giữa các dân tộc khác nhau sẽ tăng lên theo hướng đó nhỏ hơnnúi người và sẽ trở nên lạc hậu và bị bỏ lại phía saubởi những người ở vùng đất thấp. Kết quả này là trái với các chính sách vàCác chương trình của đảng của Việt Nam và chính phủ và những ham muốn củangười. Vì vậy, nó là cần thiết để đặt ra mục tiêu quan trọngcho đói xóa và giảm nghèo trong 5 đến 10 năm bởinâng cao tốc độ giảm nghèo trong vùng dân tộc thiểu số. Chỉ bằnglàm này có thể một thoát từ các nói trên bất ngờxu hướng.Thứ hai, để đạt được mục tiêu nêu trên, đói kémchính sách giảm xoá và đói nghèo cho các dân tộc thiểu số nênkhông chỉ là một khuôn khổ chung cho mọi nhóm người nghèo trong mọi lĩnh vựchoặc địa bàn nhưng một cụ thể đối với các đặc tính củadân tộc thiểu số.Hệ thống chính sách giảm nghèo và khuyến nghịnên được phân loại thành hai nhóm: (i) chính sách chung vàđề nghị cho mỗi nhóm mục tiêu người nghèo; và (ii) giải pháp vàcách thực hiện cụ thể cho từng nhóm dân tộc thiểu số.Có tính đến các đặc tính đặc biệt trong dâncách thức để làm kinh doanh, nền, cách suy nghĩ và cuộc sống của họnên được coi là một khuôn khổ cho việc xây dựng một nhómCác giải pháp giảm nghèo đặc biệt và các cách thức đặc biệt mangtrong các chính sách và đề nghị cho các nhóm khác nhau của dân tộcdân tộc thiểu số.Thứ ba, các quốc gia nhắm mục tiêu chương trình xoá đóivà xoá đói giảm nghèo cho các dân tộc thiểu số nên xem xét cácnội dung trực tiếp giảm nghèo là trọng tâm. Các hoạt động có tác động gián tiếp về xóa đói giảm nghèo hoặc tạo ra các điều kiện chung chophát triển kinh tế-xã hội nên được chuyển đến khác nhắm mục tiêuchương trình. Các hoạt động mở rộng nông-lâm-ngư nghiệp,phát triển thị trường, chuyển giao công nghệ, tạo ra và tiếp thịvà giới thiệu các mô hình trình diễn, phát triển các lĩnh vực mới nhấtcông việc sáng tạo và tạo thu nhập, cung cấp cây giống mới vàgiống, phát triển ngành công nghiệp chế biến, cho vay người nghèo,vv, nên được đưa ra tỷ lệ lớn trong ngân sách trong các chương trình vàcác nội dung cần được mở rộng. Trong khuôn khổ của chương trình,chỉ nhỏ cơ sở hạ tầng cần được xây dựng để phục vụ sản xuấtcộng đồng nghèo (ví dụ, Hệ thống thuỷ lợi nhỏ, đê điều, chăn nuôiTrang trại, và hội thảo chế biến).Thứ tư, chính sách giảm nghèo và các khuyến nghị nêncung cấp cho sự chú ý và được kết hợp với vị trí và thời gian để tạo ra mộtTổng hợp tác động mạnh mẽ và lâu dài, đủ để đạt được mục tiêu củaxóa đói giảm nghèo bền vững.So với các khu vực với phát triển kinh tế xã hội cao,xóa đói giảm nghèo ở các dân tộc thiểu số là phức tạp hơn và mấtthời gian lâu hơn để làm việc. Việc xóa đói giảm nghèo, chính là không chỉhỗ trợ phát triển sản xuất và các nhóm mục tiêu củahộ nghèo nhưng cũng tăng cường năng lực của cá nhân,gia đình và cộng đồng kinh tế, giáo dục, y tế,bảo vệ tài nguyên tự nhiên và môi trường, bình đẳng giới, xã hộiquản lý, v.v... Tất cả các khía cạnh phải được phát triển trong thời gian,hài hòa và tương tác trong một quá trình lâu dài.Việc phân phối các nguồn tài nguyên và vốn cho đói giảm nghèovà các hoạt động giảm nghèo tại các dân tộc thiểu số khu vực nênxem xét lại. Nó là gợi ý rằng ngân sách của các dự án khác nhau.kết hợp trong một dự án cấp xã để tiến hành các nạn đóixoá đói giảm nghèo giảm hoạt động toàn diện.Thứ năm, bản địa kiến thức và văn hóa quốc gia phảitích hợp trong thiết kế và tổ chức thực hiện của đói nghèoCác hoạt động giảm. Kiến thức bản địa là một tài sản quý giá của mỗi quốc gia, màtích lũy qua nhiều thế hệ. Tài sản như vậy có những bài họctrên làm thế nào mọi người nên phản ứng với môi trường xung quanh để duy trìvà phát triển. Cũng là nguyên tắc về cách cá nhân nênhoạt động cộng đồng và trong cộng đồng. Các tùy chỉnh củamỗi địa phương và quốc gia tồn tại trong một thời gian dài và có một hiệu quả caoso với luật pháp hiện đại. Kiến thức bản địa là một trong những điều cơ bảnvăn hóa và nhân vật quốc gia.Trong xã hội hiện đại hiện nay, nhanh chóng thay đổi trong tự nhiên vàxã hội condit
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Kết luận
đầu tiên, tỷ lệ người dân tộc thiểu số với tổng dân số
nghèo đang gia tăng. Kết quả là, các xu hướng nghèo trong đồng bào dân tộc
thiểu số có thể trở thành một vấn đề quan trọng trong các hoạt động xoá đói giảm nghèo ở Việt Nam. Để ngăn chặn xu hướng như vậy, nó là
cần thiết để đặt ra và đạt được các mục tiêu vào việc tăng tốc độ
giảm nghèo ở các cộng đồng dân tộc.
Như đã phân tích ở trên, mặc dù giảm liên tục
số lượng tuyệt đối, với một tốc độ giảm chậm hơn, người nghèo dân tộc
thiểu số mọi người sẽ có xu hướng chiếm một phần cao hơn trong tổng số
người nghèo trên toàn quốc. Xu hướng này có nghĩa rằng các tiêu chuẩn sống
những khoảng trống giữa các dân tộc khác nhau sẽ tăng lên theo hướng mà nhỏ hơn
người và miền núi sẽ trở nên lạc hậu và bị bỏ lại đằng sau
bởi những người thân trong vùng đồng bằng. Kết quả này là trái với các chính sách và
chương trình của Đảng và Chính phủ Việt Nam và mong muốn của
người dân. Vì vậy, nó là cần thiết để đề ra các mục tiêu quan trọng
để xóa đói giảm nghèo trong 5 đến 10 năm bằng
việc nâng cao tốc độ giảm nghèo ở các vùng dân tộc thiểu số. Chỉ bằng
cách này ta có thể thoát khỏi những bất ngờ nói trên
xu hướng.
Thứ hai, để đạt được mục tiêu nêu trên, đói
chính sách giảm xoá nghèo cho đồng bào dân tộc thiểu số nên
không chỉ là một khuôn khổ chung cho tất cả các nhóm người nghèo trong mọi lĩnh vực
, địa phương nhưng một cụ thể liên quan đến các đặc điểm của với
. dân tộc thiểu số
hệ thống chính sách và khuyến nghị giảm nghèo
cần được phân loại thành hai nhóm: (i) các chính sách và nói chung
các khuyến nghị cho mỗi nhóm đối tượng nghèo; và (ii) các giải pháp và
cách thực hiện cụ thể cho từng nhóm dân tộc thiểu số.
Đi vào tài khoản đặc tính đặc biệt của dân số trong
những cách làm kinh doanh, nền tảng của họ, cách suy nghĩ và sống
nên được xem như là một khuôn khổ cho việc xây dựng một nhóm
các giải pháp giảm nghèo đặc biệt và cách đặc biệt của thực
hiện các chính sách và khuyến nghị cho các nhóm khác nhau của các dân tộc
thiểu số.
thứ ba, các Chương trình mục tiêu quốc gia về xoá đói
giảm nghèo cho đồng bào dân tộc thiểu số nên xem xét các
nội dung về giảm nghèo trực tiếp làm trọng tâm. Các hoạt động có tác động gián tiếp đến xóa đói giảm nghèo hoặc tạo điều kiện chung về
phát triển kinh tế-xã hội nên được chuyển đến mục tiêu khác
chương trình. Các hoạt động mở rộng sản xuất nông nghiệp - lâm nghiệp - thủy sản,
phát triển thị trường và thị trường, chuyển giao công nghệ, tạo ra
và giới thiệu mô hình trình diễn, phát triển các lĩnh vực mới để
tạo công ăn việc làm và tạo thu nhập, cung cấp cây giống mới và
giống, phát triển các ngành công nghiệp chế biến, cho vay đối với người nghèo,
vv ., nên được đưa ra tỷ lệ lớn ngân sách trong chương trình và
các nội dung cần được mở rộng. Trong khuôn khổ của chương trình,
chỉ có cơ sở hạ tầng nhỏ cần được xây dựng để phục vụ sản xuất của
các cộng đồng nghèo (ví dụ, các hệ thống thủy lợi nhỏ, đê điều, chăn nuôi
trang trại, nhà xưởng chế biến).
Thứ tư, các chính sách và khuyến nghị giảm nghèo nên
chú ý đến và được kết hợp với vị trí và thời gian để tạo ra một
tác động chung đó là mạnh mẽ và đủ dài để đạt được các mục tiêu của
giảm nghèo bền vững.
so với các vùng có tốc độ tăng trưởng kinh tế-xã hội cao,
xóa đói giảm nghèo trong đồng bào dân tộc thiểu số là phức tạp hơn và mất nhiều
thời gian hơn để làm việc . Nhiệm vụ chính của giảm nghèo không chỉ là
hỗ trợ sự phát triển của tập đoàn sản xuất và mục tiêu của
các hộ gia đình nghèo, mà còn nâng cao năng lực của các cá nhân,
gia đình và cộng đồng về kinh tế, giáo dục, y tế,
môi trường và bảo vệ tài nguyên thiên nhiên, bình đẳng giới, xã hội
quản lý, vv Tất cả những khía cạnh cần phải được phát triển trong thời gian,
hài hòa và tương tác trong một quá trình lâu dài.
Sự phân bố các nguồn lực và vốn để xóa đói
hoạt động và giảm nghèo ở vùng dân tộc thiểu số cần được
xem xét lại. Đó là đề nghị ngân sách các dự án khác nhau được
kết hợp trong một dự án ở cấp xã để tiến hành đói
giảm nghèo và các hoạt động giảm nghèo toàn diện.
Thứ năm, kiến thức bản địa và văn hóa dân tộc phải được
tích hợp trong thiết kế và tổ chức thực hiện nghèo
hoạt động giảm. Kiến thức bản địa là một tài sản quý giá của mỗi quốc gia, trong đó
được tích lũy qua nhiều thế hệ. Tài sản đó có chứa những bài học
về cách mọi người nên phản ứng với môi trường xung quanh để duy trì
và phát triển. Ngoài ra còn có các nguyên tắc về cách cá nhân nên
cư xử trong cộng đồng và giữa các cộng đồng. Các tùy chỉnh của
từng địa phương và quốc gia tồn tại trong một thời gian dài và có một hiệu quả cao
hơn so với pháp luật hiện đại. Kiến thức bản địa là một trong những vấn đề cơ bản
của nhân vật và văn hóa dân tộc.
Trong xã hội hiện đại hiện nay, những thay đổi nhanh chóng trong tự nhiên và
Condit xã hội
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: