I don’t have much work to do around the house like some girls. My moth dịch - I don’t have much work to do around the house like some girls. My moth Việt làm thế nào để nói

I don’t have much work to do around

I don’t have much work to do around the house like some girls. My mother does that. And I don’t
have to earn my pocket money by hustling; George runs errands for the big boys and sells
Christmas cards. And anything else that’s got to get done, my father does. All I have to do in life
is mind my brother Raymond, which is enough.
Sometimes I slip and say my little brother Raymond. But as any fool can see he’s much bigger
and he’s older too. But a lot of people call him my little brother cause he needs looking after
cause he’s not quite right. And a lot of smart mouths got lots to say about that too, especially
when George was minding him. But now, if anybody has anything to say to Raymond, anything
to say about his big head, they have to come by me. And I don’t play the dozens or believe in
standing around with somebody in my face doing a lot of talking. I much rather just knock you
down and take my chances even if I am a little girl with skinny arms and a squeaky voice, which
is how I got the name Squeaky. And if things get too rough, I run. And as anybody can tell you,
I’m the fastest thing on two feet.
There is no track meet that I don’t win the first-place medal. I used to win the twenty-yard dash
when I was a little kid in kindergarten. Nowadays, it’s the fifty-yard dash. And tomorrow I’m
subject to run the quarter-meter relay all by myself and come in first, second, and third. The big
kids call me Mercury cause I’m the swiftest thing in the neighborhood. Everybody knows that—
except two people who know better, my father and me. He can beat me to Amsterdam Avenue
with me having a two-fire-hydrant headstart and him running with his hands in his pockets and
whistling. But that’s private information. Cause can you imagine some thirty-five-year-old man
stuffing himself into PAL shorts to race little kids? So as far as everyone’s concerned, I’m the
fastest and that goes for Gretchen, too, who has put out the tale that she is going to win the firstplace
medal this year. Ridiculous. In the second place, she’s got short legs. In the third place,
she’s got freckles. In the first place, no one can beat me and that’s all there is to it.
I’m standing on the corner admiring the weather and about to take a stroll down Broadway so I
can practice my breathing exercises, and I’ve got Raymond walking on the inside close to the
buildings, cause he’s subject to fits of fantasy and starts thinking he’s a circus performer and that
the curb is a tightrope strung high in the air. And sometimes after a rain he likes to step down off
his tightrope right into the gutter and slosh around getting his shoes and cuffs wet. Then I get hit
when I get home. Or sometimes if you don’t watch him he’ll dash across traffic to the island in
the middle of Broadway and give the pigeons a fit. Then I have to go behind him apologizing to
all the old people sitting around trying to get some sun and getting all upset with the pigeons
fluttering around them, scattering their newspapers and upsetting the waxpaper lunches in their
laps. So I keep Raymond on the inside of me, and he plays like he’s driving a stage coach which
is OK by me so long as he doesn’t run me over or interrupt my breathing exercises, which I have
to do on account of I’m serious about my running, and I don’t care who knows it.
Now some people like to act like things come easy to them, won’t let on that they practice. Not
me. I’ll high-prance down 34th Street like a rodeo pony to keep my knees strong even if it does
get my mother uptight so that she walks ahead like she’s not with me, don’t know me, is all by
herself on a shopping trip, and I am somebody else’s crazy child. Now you take Cynthia Procter
for instance. She’s just the opposite. If there’s a test tomorrow, she’ll say something like, “Oh, I
guess I’ll play handball this afternoon and watch television tonight,” just to let you know she
Raymond’s Run By Toni Cade Bambara
1
ain’t thinking about the test. Or like last week when she won the spelling bee for the millionth
time, “A good thing you got ‘receive,’ Squeaky, cause I would have got it wrong. I completely
forgot about the spelling bee.” And she’ll clutch the lace on her blouse like it was a narrow
escape. Oh, brother. But of course when I pass her house on my early morning trots around the
block, she is practicing the scales on the piano over and over and over and over. Then in music
class she always lets herself get bumped around so she falls accidentally on purpose onto the
piano stool and is so surprised to find herself sitting there that she decides just for fun to try out
the ole keys. And what do you know—Chopin’s waltzes just spring out of her fingertips and
she’s the most surprised thing in the world. A regular prodigy. I could kill people like that. I stay
up all night studying the words for the spelling bee. And you can see me any time of day
practicing running. I never walk if I can trot, and shame on Raymond if he can’t keep up. But of
course he does, cause if he hangs back someone’s liable to walk up to him and get smart, or take
his allowance from him, or ask him where he got that great big pumpkin head. People are so
stupid sometimes.
So I’m strolling down Broadway breathing out and breathing in on counts of seven, which is my
lucky number, and here comes Gretchen and her sidekicks: Mary Louise, who used to be a friend
of mine when she first moved to Harlem from Baltimore and got beat up by everybody till I took
up for her on account of her mother and my mother used to sing in the same choir when they
were young girls, but people ain’t grateful, so now she hangs out with the new girl Gretchen and
talks about me like a dog; and Rosie, who is as fat as I am skinny and has a big mouth where
Raymond is concerned and is too stupid to know that there is not a big deal of difference
between herself and Raymond and that she can’t afford to throw stones. So they are steady
coming up Broadway and I see right away that it’s going to be one of those Dodge City scenes
cause the street ain’t that big and they’re close to the buildings just as we are. First I think I’ll
step into the candy store and look over the new comics and let them pass. But that’s chicken and
I’ve got a reputation to consider. So then I think I’ll just walk straight on through them or even
over them if necessary. But as they get to me, they slow down. I’m ready to fight, cause like I
said I don’t feature a whole lot of chit-chat, I much prefer to just knock you down right from the
jump and save everybody a lotta precious time.
“You signing up for the May Day races?” smiles Mary Louise, only it’s not a smile at all. A
dumb question like that doesn’t deserve an answer. Besides, there’s just me and Gretchen
standing there really, so no use wasting my breath talking to shadows.
“I don’t think you’re going to win this time,” says Rosie, trying to signify with her hands on her
hips all salty, completely forgetting that I have whupped her behind many times for less salt than
that.
“I always win cause I’m the best,” I say straight at Gretchen who is, as far as I’m concerned, the
only one talking in this ventrilo-quist-dummy routine. Gretchen smiles, but it’s not a smile, and
I’m thinking that girls never really smile at each other because they don’t know how and don’t
want to know how and there’s probably no one to teach us how, cause grown-up girls don’t know
either. Then they all look at Raymond who has just brought his mule team to a standstill. And
they’re about to see what trouble they can get into through him.
Raymond’s Run By Toni Cade Bambara
2
“What grade you in now, Raymond?”
“You got anything to say to my brother, you say it to me, Mary Louise Williams of Raggedy
Town, Baltimore.”
“What are you, his mother?” sasses Rosie.
“That’s right, Fatso. And the next word out of anybody and I’ll be their mother too.” So they just
stand there and Gretchen shifts from one leg to the other and so do they. Then Gretchen puts her
hands on her hips and is about to say something with her freckle-face self but doesn’t. Then she
walks around me looking me up and down but keeps walking up Broadway, and her sidekicks
follow her. So me and Raymond smile at each other and he says, “Gidyap” to his team and I
continue with my breathing exercises, strolling down Broadway toward the ice man on 145th
with not a care in the world cause I am Miss Quicksilver herself.
I take my time getting to the park on May Day because the track meet is the last thing on the
program. The biggest thing on the program is the May Pole dancing, which I can do without,
thank you, even if my mother thinks it’s a shame I don’t take part and act like a girl for a change.
You’d think my mother’d be grateful not to have to make me a white organdy dress with a big
satin sash and buy me new white baby-doll shoes that can’t be taken out of the box till the big
day. You’d think she’d be glad her daughter ain’t out there prancing around a May Pole getting
the new clothes all dirty and sweaty and trying to act like a fairy or a flower or whatever you’re
supposed to be when you should be trying to be yourself, whatever that is, which is, as far as I
am concerned, a poor black girl who really can’t afford to buy shoes and a new dress you only
wear once a lifetime cause it won’t fit next year.
I was once a strawberry in a Hansel and Gretel pageant when I was in nursery school and didn’t
have no better sense than to dance on tiptoe with my arms in a circle over my head doing
umbrella steps and being a perfect fool just so my mother and father could come dressed up and
clap. You’d think they’d know better than to encourage that kind of nonsense. I am not a
strawberry. I do not dance on my toes. I run. That is what I am all about. So I always come late to
the May Day program, just in time to get my number pinned on and lay in the grass till they
annou
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tôi không có nhiều việc phải làm xung quanh nhà như một số cô gái. Mẹ nào đó. Và tôi khôngcó thể kiếm được tiền túi của tôi bởi hustling; George chạy errands cho các bé trai lớn và bánThiệp Giáng sinh. Và bất cứ điều gì khác mà phải được thực hiện, cha tôi làm. Tất cả tôi phải làm gì trong cuộc sốnglà cái tâm Anh tôi Raymond, đó là đủ.Đôi khi, tôi trượt và nói anh em tôi Raymond. Nhưng như bất kỳ lừa có thể nhìn thấy ông là rất lớnvà ông là cũ quá. Nhưng rất nhiều người gọi anh ta tôi nguyên nhân anh trai ít ông cần săn sócnguyên nhân ông không phải là khá đúng. Và rất nhiều thông minh miệng có rất nhiều để nói về điều đó quá, đặc biệt làkhi George minding anh ta. Nhưng bây giờ, nếu ai có bất cứ điều gì để nói với Raymond, bất cứ điều gìđể nói về đầu lớn, họ phải đi theo tôi. Và tôi không chơi hàng chục hoặc tin vàođứng xung quanh với ai đó trong khuôn mặt của tôi làm rất nhiều để nói. Tôi nhiều thay vì chỉ đánh bật bạnxuống và mất cơ hội của tôi ngay cả khi tôi là một cô bé với cánh tay gầy và một giọng nói kêu cót két, màlà làm thế nào tôi đã nhận tên Squeaky. Và nếu những thứ có được quá thô, tôi chạy. Và như bất cứ ai có thể cho bạn,Tôi điều nhanh nhất trên hai chân.Có là không có đáp ứng theo dõi tôi không giành chiến thắng huy chương nơi đầu tiên. Tôi đã sử dụng để giành chiến thắng hai mươi-yard dashKhi tôi đã là một bé nhỏ trong lớp mẫu giáo. Ngày nay, nó là 50-yard dash. Và ngày mai tôitùy thuộc vào chạy tiếp sức đồng hồ quý tất cả bởi bản thân mình và đến trong lần đầu tiên, thứ hai và thứ ba. Lớntrẻ em gọi cho tôi Mercury nguyên nhân tôi điều swiftest trong vùng lân cận. Mọi người đều biết mà-Ngoại trừ hai người đã biết tốt hơn, cha tôi và tôi. Ông có thể đánh bại tôi vào Amsterdam Avenuevới tôi có một headstart hai cháy và ông chạy với bàn tay của mình trong túi của mình vàhuýt sáo. Nhưng đó là thông tin cá nhân. Nguyên nhân có thể bạn hãy tưởng tượng một số người đàn ông 30-năm-tuổinhồi mình vào PAL quần short để chủng tộc nhỏ trẻ em? Cho đến nay như tất cả mọi người là có liên quan, tôi là cácnhanh nhất và mà đi cho Gretchen, quá, người đã đưa ra câu chuyện rằng cô sẽ giành chiến thắng firstplaceHuy chương năm nay. Vô lý. Ở vị trí thứ hai, cô ấy có chân ngắn. Ở vị trí thứ 3,cô ấy đã có tàn nhang. Tại địa điểm đầu tiên, không ai có thể đánh bại tôi và đó là tất cả để có nó.Tôi đang đứng ở góc khâm phục ngắm nhìn thời tiết và về để có một dạo xuống Broadway như vậy tôicó thể thực hành các bài tập thở của tôi, và tôi đã có Raymond đi bộ ở bên gần cáctòa nhà, nguyên nhân ông là tùy thuộc vào phù hợp của tưởng tượng và bắt đầu suy nghĩ ông là người biểu diễn xiếc và màlề đường là một biểu treo cao trong không khí. Và đôi khi sau khi một cơn mưa ông thích để bước xuống điquyền biểu của mình vào gutter và slosh xung quanh nhận được của mình giày dép và còng ướt. Sau đó tôi nhận được nhấnKhi tôi nhận được nhà. Hoặc đôi khi nếu bạn không xem anh ta ông sẽ gạch ngang qua lưu lượng truy cập đến đảo tronggiữa Broadway và cung cấp cho những con bồ câu một sự phù hợp. Sau đó tôi đã đi phía sau anh ta xin lỗi đểTất cả những người già ngồi xung quanh cố gắng để có được một số mặt trời và nhận được tất cả khó chịu với chim bồ câurung cánh xung quanh họ, phân tán của Nhật báo và xáo trộn waxpaper trưa trong của họvòng. Vì vậy, tôi giữ Raymond vào bên trong của tôi, và anh chơi như ông lái xe một giai đoạn huấn luyện viên màlà OK của tôi, do đó, miễn là ông không chạy tôi hoặc làm gián đoạn các bài tập thở của tôi, mà tôi cóđể làm trên tên của tôi là nghiêm trọng về hoạt động của tôi, và tôi không quan tâm những người hiểu biết nó.Bây giờ, một số người thích để hành động như những điều đến dễ dàng cho họ, sẽ không để cho mà họ thực hành. Khôngtôi. Tôi sẽ cao-Armada xuống 34th Street như một pony rodeo để giữ cho đầu gối của tôi mạnh mẽ ngay cả khi nócó được mẹ uptight vì vậy rằng cô đi trước như cô ấy không phải với tôi, không biết tôi, là tất cả bởimình mua sắm một chuyến đi, và tôi là trẻ em điên của người khác. Bây giờ bạn có Cynthia ProcterVí dụ. Cô ấy chỉ là đối diện. Nếu đó là một thử nghiệm vào ngày mai, cô sẽ nói điều gì đó giống như, "Oh, tôiđoán tôi sẽ chơi bóng ném này buổi chiều và xem truyền hình tối nay,"chỉ để cho bạn biết côRaymond chạy bởi Toni Cade Bambara1không phải là suy nghĩ về thử nghiệm. Hoặc như tuần trước khi cô chiến thắng bee tả cho triệuthời gian, "một điều tốt bạn đã nhận 'nhận được', kêu cót két, nguyên nhân tôi sẽ có nhận nó sai. Tôi hoàn toànquên về spelling bee." Và cô sẽ ly hợp ren trên áo của mình như nó đã là một hẹpthoát. Ồ, anh trai. Nhưng tất nhiên khi tôi vượt qua nhà của cô ngày của tôi vào buổi sáng sớm trots xung quanh cáckhối, cô ấy thực hành quy mô trên piano hơn và hơn và hơn và hơn. Sau đó trong âm nhạclớp cô luôn luôn cho phép mình nhận được bumped xung quanh thành phố vì vậy cô rơi vô tình trên mục đích vào cácPiano phân và là rất ngạc nhiên khi thấy mình ngồi ở đó cô quyết định chỉ cho vui để thửcác phím ole. Và bạn biết những gì-của Chopin waltzes chỉ mùa xuân ra khỏi tầm tay của mình vànó là điều ngạc nhiên nhất trên thế giới. Một thần đồng thường xuyên. Tôi có thể giết người như thế. Tôi ở khách sạnlên tất cả các đêm học những từ cho spelling bee. Và bạn có thể nhìn thấy tôi bất kỳ lúc nào trong ngàythực hành sẵn sàng. Tôi không bao giờ đi bộ nếu tôi có thể nhảy, và xấu hổ về Raymond nếu ông không thể theo kịp. Nhưng củakhóa học ông, gây ra nếu ông treo cứng lại một ai đó là trách nhiệm đối với đi bộ đến anh ta và nhận được thông minh, hoặc đimình trợ cấp từ anh ta, hoặc yêu cầu anh ta, nơi ông đã nhận rằng người đứng đầu tuyệt vời bí ngô lớn. Mọi người đều như vậyngu ngốc đôi khi.Vì vậy, tôi đang dạo xuống Broadway thở ra và thở trong buôn lậu bảy, mà là của tôisố may mắn, và ở đây đến Gretchen và sidekicks của cô: Mary Louise, người sử dụng để là một người bạncủa tôi khi cô lần đầu tiên tới Harlem từ Baltimore và đã đánh bại lên bởi tất cả mọi người cho đến khi tôi đã diễncho cô ấy trên tài khoản của mẹ và mẹ tôi được sử dụng để hát trong dàn đồng ca cùng một khi họđã là các cô gái trẻ, nhưng người dân không biết ơn, vì vậy bây giờ cô ấy treo ra với các cô gái mới Gretchen vànói về tôi như một con chó; và Rosie, người là chất béo như tôi skinny và có một miệng lớn nơiRaymond là có liên quan và là quá ngu ngốc để biết rằng không phải là một vấn đề lớn của sự khác biệtgiữa mình và Raymond và rằng cô không thể đủ khả năng để ném đá. Vì vậy, họ là ổn địnhsắp lên Broadway và tôi nhìn thấy ngay lập tức rằng nó sẽ là một trong những cảnh Dodge Citynguyên nhân gây ra đường phố không phải là lớn và họ đang gần gũi với các tòa nhà cũng giống như chúng tôi. Lần đầu tiên tôi nghĩ rằng tôi sẽbước vào cửa hàng kẹo và nhìn qua các truyện tranh mới và để cho họ đi. Nhưng đó là thịt gà vàTôi đã có một danh tiếng để xem xét. Vậy thì tôi nghĩ rằng tôi chỉ sẽ đi thẳng vào qua chúng hoặc thậm chíqua chúng nếu cần thiết. Nhưng khi họ nhận được với tôi, họ làm chậm. Tôi đã sẵn sàng chiến đấu, gây ra như tôinói tôi không tính năng rất nhiều toàn bộ của chit-chat, tôi rất thích để chỉ cần gõ bạn xuống ngay từ cácnhảy và lưu tất cả mọi người một thời gian quý báu lotta."Bạn đăng ký cho các cuộc đua ngày?" nụ cười Mary Louise, chỉ có nó không phải là một nụ cười ở tất cả. ACác câu hỏi ngu ngốc như vậy không xứng đáng một câu trả lời. Bên cạnh đó, đó là chỉ có tôi và Gretchenđứng đó thực sự, do đó, không sử dụng lãng phí hơi thở của tôi nói chuyện với bóng tối."Tôi không nghĩ rằng bạn sẽ giành chiến thắng này thời gian," ông Rosie, cố gắng để biểu thị với hai bàn tay cô ấyhông tất cả mặn, hoàn toàn quên rằng tôi đã thua của cô đằng sau nhiều lần cho ít muối hơnđó."Tôi luôn luôn giành chiến thắng nguyên nhân tôi là tốt nhất," tôi nói thẳng tại Gretchen người, như xa như tôi là có liên quan, cácchỉ có một nói trong thói quen ventrilo-quist-giả này. Gretchen mỉm cười, nhưng nó không phải là một nụ cười, vàTôi nghĩ rằng cô gái không bao giờ thực sự nụ cười vào nhau bởi vì họ không biết làm thế nào và khôngmuốn biết làm thế nào và có là có lẽ không ai dạy cho chúng tôi như thế nào, cô gái trưởng thành nguyên nhân không biếtmột trong hai. Sau đó, tất cả đều nhìn vào Raymond người vừa đưa ra con la đội bóng của ông để một bế tắc. Vàhọ đang về để xem những gì vấn đề họ có thể nhận được vào thông qua anh ta.Raymond chạy bởi Toni Cade Bambara2"Những gì lớp bạn trong bây giờ, Raymond?""Bạn có bất cứ điều gì để nói với anh trai của tôi, bạn nói với tôi, Mary Louise Williams của RaggedyThị xã, Baltimore.""Những gì là bạn, mẹ?" sasses Rosie."That's right, Fatso. Và từ kế tiếp ra khỏi bất cứ ai và tôi sẽ là mẹ quá. " Vì vậy họ chỉđứng ở đó và Gretchen thay đổi từ một chân để khác và do đó làm họ. Sau đó Gretchen đặt cô ấytay vào hông của mình và là về để nói điều gì đó với khuôn mặt của cô tàn nhang tự nhưng không. Sau đó côđi bộ xung quanh tôi tìm kiếm tôi lên xuống nhưng giữ đi bộ lên sân khấu Broadway, và cô sidekickstheo cô ta. Vì vậy tôi và Raymond nụ cười vào nhau và ông nói, "Gidyap" với đội bóng của ông và tôitiếp tục với các bài tập thở của tôi, dạo xuống Broadway hướng về người đàn ông băng trên 145không phải là một cẩn thận trong các nguyên nhân trên thế giới tôi Hoa hậu Quicksilver mình.Tôi mất thời gian tôi nhận được để công viên vào tháng ngày vì đáp ứng theo dõi là điều cuối cùng trên cácchương trình. Điều lớn nhất về chương trình có thể cực là nhảy múa, mà tôi có thể làm mà không có,cảm ơn bạn, ngay cả khi mẹ tôi nghĩ rằng nó là một sự xấu hổ tôi không tham gia và hành động như một cô gái cho một sự thay đổi.Bạn sẽ nghĩ rằng mẹ tôi sẽ biết ơn không phải làm cho tôi một chiếc váy organdy trắng với một lớnsatin sash và mua cho tôi mới giày búp bê baby trắng không thể được lấy ra khỏi hộp đến lớnngày. Bạn sẽ nghĩ rằng bà sẽ vui khi cô con gái không phải là ra có prancing xung quanh một ngày cực nhận đượcnhững bộ quần áo mới tất cả bẩn và mồ hôi và cố gắng để hành động như một nàng tiên hoặc một bông hoa hay bất cứ điều gì bạn đangnghĩa vụ phải khi bạn cần phải cố gắng để là chính mình, bất cứ điều gì có nghĩa là, đó là, như xa như tôilà có liên quan, một cô gái nghèo đen người thực sự không có khả năng để mua giày và một mới ăn bạn chỉmặc một khi một đời gây ra nó sẽ không phù hợp với năm tới.Tôi đã từng một quả dâu tây trong một cuộc thi Hansel và Gretel khi tôi đã ở trường mẫu giáo và khôngcó không có ý nghĩa tốt hơn hơn để khiêu vũ trên tiptoe với cánh tay của tôi trong một vòng tròn trên của tôi làm đầuô bước và là một kẻ ngốc hoàn hảo chỉ vì vậy mẹ và cha của tôi có thể đến mặc quần áo lên vàvỗ tay. Bạn sẽ nghĩ rằng họ sẽ biết tốt hơn để khuyến khích rằng loại vô nghĩa. Tôi không phải là mộtdâu tây. Tôi không nhảy vào ngón chân của tôi. Tôi chạy. Đó là những gì tôi là tất cả về. Vì vậy, tôi luôn luôn đến trễchương trình ngày tháng, chỉ trong thời gian để có được số của tôi pinned và nằm trên bãi cỏ cho đến họannou
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Tôi không có nhiều việc để làm xung quanh nhà như một số cô gái. Mẹ tôi làm việc đó. Và tôi không
phải để kiếm tiền tiêu vặt của tôi bằng cách hối hả; George chạy việc vặt cho các bé trai lớn và bán
thiệp Giáng sinh. Và bất cứ điều gì khác đó là đã nhận được thực hiện, người cha của tôi không. Tất cả tôi phải làm trong cuộc sống
là nhớ anh tôi Raymond, đó là đủ.
Đôi khi tôi trượt và nói anh trai nhỏ của tôi Raymond. Tuy nhiên, như bất kỳ kẻ ngốc có thể nhìn thấy anh ấy lớn hơn nhiều
và anh ấy lớn tuổi quá. Nhưng rất nhiều người gọi anh em trai nguyên nhân của tôi, ông cần tìm kiếm sau khi
nguyên nhân anh ấy không hoàn toàn đúng. Và rất nhiều các cửa thông minh có rất nhiều điều để nói về điều đó quá, đặc biệt là
khi George đã lo chuyện anh ta. Nhưng bây giờ, nếu ai có bất cứ điều gì để nói với Raymond, bất cứ điều gì
để nói về đầu lớn của mình, họ phải đi theo tôi. Và tôi không chơi hàng chục hay tin vào
đứng xung quanh với ai đó vào mặt tôi làm rất nhiều chuyện. Tôi khá nhiều chỉ cần gõ bạn
xuống và mất cơ hội của tôi ngay cả khi tôi là một cô bé với đôi tay gầy và một giọng nói the thé, mà
là làm thế nào tôi có tên Squeaky. Và nếu những thứ có được quá thô, tôi chạy. Và như ai cũng có thể cho bạn biết,
tôi là điều nhanh nhất trên hai chân.
Không có theo dõi đáp ứng mà tôi không giành huy chương đầu tiên diễn ra. Tôi sử dụng để giành chiến thắng trong dash hai mươi yard
khi tôi còn là một đứa trẻ ở nhà trẻ. Ngày nay, nó là dấu gạch ngang năm mươi yard. Và ngày mai tôi
chịu chạy tiếp sức quý mét tất cả bởi bản thân mình và về nhất, thứ hai và thứ ba. Các lớn
trẻ em gọi tôi là Thủy vì tôi đang điều swiftest trong khu phố. Mọi người đều biết rằng-
trừ hai người biết tốt hơn, cha tôi và tôi. Ông có thể đánh bại tôi vào Amsterdam Avenue
với tôi có một headstart hai cháy vòi và anh ta chạy với tay vào túi mình và
huýt sáo. Nhưng đó là thông tin cá nhân. Nguyên nhân bạn có thể tưởng tượng một số người đàn ông ba mươi lăm tuổi
nhét mình vào quần short PAL để đua trẻ nhỏ? Vì vậy, theo như mọi người có liên quan, tôi là người
nhanh nhất và rằng đi cho Gretchen, quá, người đã đặt ra câu chuyện rằng cô ấy sẽ giành chiến thắng trong firstplace
huy chương năm nay. Nực cười. Trong vị trí thứ hai, cô ấy có đôi chân ngắn. Trong vị trí thứ ba,
cô ấy có tàn nhang. Ở nơi đầu tiên, không ai có thể đánh bại tôi và đó là tất cả để có nó.
Tôi đang đứng ở góc ngắm thời tiết và về để có một dạo xuống Broadway vì vậy tôi
có thể thực hành các bài tập thở của tôi, và tôi đã có Raymond đi bộ vào bên trong gần
tòa nhà, vì ông là chủ đề để phù hợp của tưởng tượng và bắt đầu nghĩ anh ấy là một người biểu diễn xiếc và
lề đường là một sợi dây xâu thành chuỗi cao trong không khí. Và đôi khi sau một cơn mưa anh thích để bước xuống khỏi
sợi dây của mình đúng vào rãnh nước và nước bùn xung quanh nhận giày và còng mình ướt. Sau đó, tôi nhận được nhấn
khi tôi về nhà. Hoặc đôi khi nếu bạn không xem anh ta, ông sẽ dash qua lượng truy cập vào các hòn đảo ở
giữa Broadway và cho chim bồ câu thích hợp. Sau đó, tôi phải đi đằng sau anh xin lỗi đến
tất cả những người già ngồi xung quanh cố gắng để có được một số mặt trời và nhận được tất cả các khó chịu với chim bồ câu
rung xung quanh họ, tán xạ báo của họ và làm xáo trộn sự trưa waxpaper trong họ
vòng. Vì vậy, tôi giữ Raymond vào bên trong tôi, và anh chơi như anh ta lái xe một huấn luyện viên giai đoạn đó
là OK bởi tôi quá lâu như anh ta không chạy cho tôi qua hoặc làm gián đoạn các bài tập thở của tôi, mà tôi đã
làm trên tài khoản của tôi m nghiêm trọng về hoạt động của tôi, và tôi không quan tâm đến ai đó.
Bây giờ một số người muốn hành động giống như những thứ đến dễ dàng với họ, sẽ không cho ai biết rằng họ thực hành. Không
cho tôi. Tôi sẽ cao nghênh ngang xuống 34th Street giống như một con ngựa rodeo để giữ cho đầu gối của tôi mạnh mẽ ngay cả khi nó
có được mẹ tôi căng thẳng để cô đi về phía trước giống như cô ấy không phải với tôi, không biết tôi, là tất cả của
mình trên một khu mua sắm chuyến đi, và tôi con điên của người khác. Bây giờ bạn hãy Cynthia Procter
ví dụ. Cô ấy chỉ là ngược lại. Nếu có một bài kiểm tra vào ngày mai, cô ấy sẽ nói một cái gì đó như thế, "Ồ, tôi
nghĩ tôi sẽ chơi bóng ném chiều nay và xem truyền hình tối nay," chỉ để cho bạn biết cô ấy
Raymond của Run By Toni Cade Bambara
1
là không suy nghĩ về kiểm tra. Hoặc như tuần trước khi cô giành được đánh vần cho các triệu
thời gian, "Một điều tốt bạn đã" nhận "Squeaky, vì tôi đã có thể nhận nó sai. Tôi hoàn toàn
quên về đánh vần. "Và cô ấy sẽ ôm ren trên áo khoác của nàng như thể đó là một thu hẹp
thoát. Oh, anh trai. Nhưng dĩ nhiên là khi tôi vượt qua nhà bà trots sáng sớm tôi xung quanh các
khối, cô đang luyện tập các vảy trên cây đàn piano hơn và hơn và hơn và hơn. Sau đó, trong âm nhạc
lớp cô luôn cho phép mình được đụng xung quanh nên cô vô tình rơi vào mục đích vào
phân đàn piano và rất ngạc nhiên khi thấy mình ngồi đó mà cô quyết định chỉ để cho vui để thử
các phím ole. Và những gì bạn biết-Chopin waltz của mùa xuân vừa ra khỏi tầm tay của cô ấy và
cô ấy là điều ngạc nhiên nhất trên thế giới. Một thần đồng thường xuyên. Tôi có thể giết người như thế. Tôi ở lại
cả đêm nghiên cứu các từ cho các đánh vần. Và bạn có thể thấy tôi bất kỳ thời gian trong ngày
tập chạy. Tôi không bao giờ đi nếu tôi có thể phi nước kiệu, và xấu hổ về Raymond nếu anh không thể theo kịp. Nhưng tất
nhiên anh ta, gây ra nếu ông treo trở lại của một ai đó chịu đi lên với anh ta và nhận được thông minh, hay mất
phụ cấp của ông từ anh ấy, hoặc yêu cầu anh ta, nơi ông đã nhận những gì tuyệt vời lớn đầu bí ngô. Mọi người rất
ngu ngốc đôi khi.
Vì vậy, tôi đi dạo xuống Broadway thở ra và hít vào tội bảy, đó là tôi
con số may mắn, và ở đây đi kèm Gretchen và Nhóm tương tự cô: Mary Louise, người đã từng là một người bạn
của tôi khi cô đầu tiên chuyển đến Harlem từ Baltimore và bị đánh đập bởi tất cả mọi người cho đến khi tôi mất
cho cô trên tài khoản của mẹ cô và mẹ tôi thường hát trong ca đoàn cùng khi họ
là những cô gái trẻ, nhưng mọi người không biết ơn, vì vậy bây giờ cô treo ra với các cô gái mới Gretchen và
nói về tôi như một con chó; và Rosie, người là như chất béo như tôi gầy và có một cái miệng lớn, nơi
Raymond là có liên quan và quá ngu ngốc để biết rằng đó không phải là một vấn đề lớn của sự khác biệt
giữa cô và Raymond và rằng cô ấy không thể đủ khả năng để ném đá. Vì vậy, họ là ổn định
sắp tới Broadway và tôi thấy ngay rằng nó sẽ là một trong những cảnh Dodge City
gây ra các đường phố không phải là lớn và họ gần các tòa nhà cũng như chúng ta. Đầu tiên tôi nghĩ rằng tôi sẽ
bước vào cửa hàng kẹo và xem qua truyện tranh mới và để cho họ vượt qua. Nhưng đó là thịt gà và
tôi đã có một danh tiếng để xem xét. Vì vậy, sau đó tôi nghĩ rằng tôi sẽ chỉ đi thẳng vào qua chúng hoặc thậm chí
qua chúng nếu cần thiết. Nhưng khi họ có được với tôi, họ chậm lại. Tôi đã sẵn sàng để chiến đấu, gây ra như tôi
đã nói tôi không tính năng một toàn bộ rất nhiều chit-chat, tôi rất thích chỉ cần gõ bạn xuống ngay từ
bước nhảy và cứu tất cả mọi người một thời gian quý báu Lotta.
"Bạn đăng ký cho các May Day chủng tộc? "mỉm cười Mary Louise, chỉ có nó không phải là một nụ cười ở tất cả. Một
câu hỏi ngớ ngẩn như thế không xứng đáng có một câu trả lời. Bên cạnh đó, chỉ là tôi và Gretchen
đứng đó thực sự, do đó, không sử dụng lãng phí hơi thở của tôi nói chuyện với bóng tối.
"Tôi không nghĩ rằng bạn đang đi để giành chiến thắng lần này," Rosie nói, cố gắng để biểu với hai bàn tay vào cô
hông tất cả mặn, hoàn toàn quên rằng tôi đã whupped cô đằng sau nhiều lần cho ít muối hơn
đó.
"Tôi luôn luôn giành chiến thắng vì tôi là người tốt nhất," tôi nói thẳng vào Gretchen là ai, như xa như tôi là có liên quan,
người duy nhất nói chuyện trong thói quen Ventrilo-Quist-giả này. Gretchen mỉm cười, nhưng nó không phải là một nụ cười, và
tôi nghĩ rằng cô gái không bao giờ thực sự mỉm cười với nhau, bởi vì họ không biết làm thế nào và không
muốn biết làm thế nào và có lẽ không có ai dạy chúng ta cách, gây grown- cô gái không biết
hoặc. Rồi tất cả cùng nhìn vào Raymond người vừa đưa đội bóng con la của mình vào bế tắc. Và
họ đang về để xem những gì rắc rối họ có thể vào được qua ông.
Run By Toni Cade Bambara Raymond của
2
"lớp bạn gì ở bây giờ, Raymond?"
"Bạn có điều gì muốn nói với anh tôi, bạn nói nó cho tôi, Mary Louise Williams của Raggedy
Town, Baltimore.
"" Bạn là gì, mẹ anh? "sasses
Rosie." Đúng vậy, Fatso. Và từ tiếp theo ra khỏi bất cứ ai và tôi sẽ là mẹ của họ quá. "Vì vậy, họ chỉ
đứng đó và Gretchen chuyển từ chân đến khác và do đó, làm họ. Sau đó, cô Gretchen đặt
tay lên hông cô và nói gì đó với cô tàn nhang mặt tự nhưng không. Sau đó, cô
đi quanh tôi nhìn tôi từ trên xuống nhưng giữ bước lên sân khấu Broadway, và Nhóm tương tự cô
theo cô. Vì vậy, tôi và Raymond mỉm cười với nhau và anh nói, "Gidyap" cho đội bóng của mình và tôi
tiếp tục với các bài tập thở của tôi, đi dạo xuống Broadway về phía người đàn ông băng trên thứ 145
với không quan tâm trên thế giới là nguyên nhân tôi Hoa hậu Quicksilver mình.
Tôi mất thời gian của tôi nhận được đến công viên vào ngày ngày vì theo dõi đáp ứng là điều cuối cùng trên
chương trình. Điều lớn nhất trong chương trình là màn múa May Cực, mà tôi có thể làm mà không có,
cảm ơn bạn, ngay cả khi mẹ tôi nghĩ rằng đó là một sự xấu hổ tôi không tham gia và hành động như một cô gái cho một sự thay đổi.
Bạn nghĩ rằng mẹ tôi muốn được biết ơn không phải làm cho tôi một organdy đầm trắng với một lớn
satin sash và mua cho tôi là trắng giày búp bê mới mà không thể được lấy ra khỏi hộp cho đến khi lớn
ngày. Bạn nghĩ rằng cô muốn được vui con gái không được ra khỏi đó nhảy dựng lên xung quanh một tháng Pole nhận được
những bộ quần áo mới tất cả bẩn và ướt đẫm mồ hôi và cố gắng để hành động như một cổ tích hay một bông hoa hay bất cứ điều gì bạn đang
cho là khi bạn cần phải cố gắng để là chính mình, bất kể đó là, đó là, như xa như tôi
đang quan tâm, một cô gái da đen nghèo, những người thực sự không thể đủ khả năng để mua giày và một chiếc váy mới, bạn chỉ
mặc một lần một đời vì nó sẽ không phù hợp tiếp theo năm.
Tôi đã từng là một quả dâu tây trong một Hansel và Gretel cuộc thi hoa hậu khi tôi còn học mẫu giáo và không
phải không có ý nghĩa hơn để nhảy kiễng chân với đôi tay của mình trong một vòng tròn trên đầu của tôi làm
bước ô và là một kẻ ngốc hoàn hảo chỉ để mẹ và cha tôi có thể mặc trang lên và
vỗ tay. Bạn nghĩ rằng họ muốn biết tốt hơn để khuyến khích rằng loại vô nghĩa. Tôi không phải là một
quả dâu tây. Tôi không nhảy trên ngón chân của tôi. Tôi chạy. Đó là những gì tôi tất cả về. Vì vậy, tôi luôn luôn đến muộn để
chương trình ngày tháng, chỉ trong thời gian để có được số của tôi đặt vào và nằm trên cỏ cho đến khi họ
annou
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: