Asami leaned against his leather chair, clasped his hands and brought  dịch - Asami leaned against his leather chair, clasped his hands and brought  Việt làm thế nào để nói

Asami leaned against his leather ch

Asami leaned against his leather chair, clasped his hands and brought them to rest on his stomach. Interesting, the yakuza thought. "Toru, how long were you in the army?"

"Five sir," Toru answered swiftly.

Calmly retrieving his cigarette, he allowed Kirishima to light the stick before fixing his attention at the young man in front of him. "Why did you quit?"

Toru remained unmoving in his chair. "I cannot see myself serving the army until I retire, sir."

"And why is that?" Asami asked, taking another drag of his cigarette.

Toru looked at his future boss. "Permission to speak frankly."

Asami waved his hand, giving his consent.

"I want to find a place where I can fit in," the lanky man said without hesitation.

Crushing his cigarette, the crime lord leaned forward, resting his hands on the large oak table. Pique with interest, Asami spoke, "And do you think this place fits you? Do you know what sort of things you are required to do?" he spoke in a low voice.

The younger man showed no signs of being intimidated. His dark eyes searched Asami's, staring into the intense golden orbs. "I don't know if it will," he answered truthfully. "But I think it will fit me better than the army."

"How much do you know about me and Sion?"

"I did some standard background check before I came," Toru hesitated for a while, "Although I could not find much information about you, Asami sama."

Asami smirked. He was growing fond of Toru, finding his straight as an arrow's personality refreshing. He took Toru's file, opening it again. "You do realize that the job would require you to carry a gun."

Toru nodded. "I am aware of that, sir."

Closing the file, Asami dumped it carelessly on the table. "Carrying it is one thing – ," he paused for a while, glancing at Toru. "—using it is another."

Toru's eyes widened slightly at Asami's remarks but regained his composure quickly enough. "I dare to use it; if that's what you meant, Asami sama."

Calmly, Asami pulled one of the drawers of his desk open, retrieving a gun. He inspected the weapon and when he was satisfied with its condition, he placed it on the table. Eyeing Toru, he said, "Then, it's time put those words into action."

Toru's dark eyes rested at the gun for a moment before looking at Asami again. "Who do you need me to kill, Asami sama?"

Xx Business as Usual xX

Kirishima watched the newly hired guard sitting in front of him. Toru remained silent as he sat across Asami in the limousine, staring outside the window. For a man who didn't know where he was taken to, Toru looked composed.

Too calm ,Kirishima thought, almost to a point that it's scary. Kirishima had never met anyone like Toru. Most guards fidgeted during their interviews with him and trembled when they meet Asami for the first time, fearing the intensity of his eyes.

This man, Kirishima thought as he glanced at Toru, is different.

Toru took the challenge to spar with Suoh, nearly won before Asami stepped in to take Suoh's place. Despite Toru's defeat, the boss remained impressed with his capabilities. And when Asami showed Toru his favorite gun, Toru didn't flinch. He gazed at the gun like a gun collector would, looking at the unique piece in details before calmly asking the boss his orders.

That alone, in Kirishima's opinion; garnered the boss's green light.

Kirishima pushed his spectacles up. Indeed, Toru is a very interesting man. Going back to Asami's schedule on his tablet, he briefly wondered how Toru would feel about his next task. He was already looking forward to Toru's performance.

Xx Business as Usual xX

Foul stench of blood and sweat immediately greeted Kirishima when he entered warehouse number three. He was already used to the sight, having executed a few men on Asami's orders. A man in his late twenties lay on the ground, surrounded by Kirishima's subordinates in suits. The man was badly beaten, and from the looks of the injuries, Kirishima deduced his men had used the knife.

His gaze flickered towards Toru, observing his reactions. There was nothing. Interesting.

"Boss," the men greeted, parted ways for Asami to move to the front where a single chair had been prepared.

Asami nodded his head in response. "Did he talk?"

One of the men stepped forward. "Yes, sir. He admitted to stealing a box of firearms and sold it to the Russians at a lower price."

Asami's face darkened. "So you think you can steal from me, Minagawa."

Minagawa immediately dragged himself up into a kneeling position. "Please Asami sama," he sobbed, ignoring his injured stomach. "I can explain."

"Your pitiful explanations do not interest me." Asami inhaled another drag of his cigarette. "You know the consequences of stealing from me."

Trembling, Minagawa crawled towards Asami's legs. Asami took a step back, kicking the man on his already injured stomach. "Don't –," Asami warned, "—touch me."

Kirishima stole a quick glance at Toru. The man stood in silence, watching the entire scene unfolding before him, emotionless. Already Kirishima was in awe – no one could remain calm at situations like this as even seasoned guards trembled during punishments.

Slowly, Asami retrieved his gun from his shoulder holster. Minagawa tried to plead for his life by attempting to clutch at Asami's legs again but he was held back by Suoh. The bulky guard had Minagawa on his knees, with both hands twisted behind his back. Two men came forward with a rope and Suoh efficiently bound Minagawa's hands.

"Asami sama," Kirishima took a step forward, showing the tablet to the crime lord. "Minagawa's email records; it looks like he has been passing information about Takaba sama to the Kurokawa gumi."

"How much information did the Kurokawa have?" Asami asked in a cool voice.

Kirishima tapped a few buttons on his tablet. "No more than Takaba sama's physical description and height. There were no photos attached."

Minagawa shook his head. "Boss, this is a misunderstanding. I was just trying to feed them the wrong information about – ," he halted when the gun on Asami's hand was raised to his direction.

"Wrong information?" The crime lord interrupted, reading the information on the tablet. His gaze darkened. "Your description on Akihito is perfect," he interrupted, firing the first shot on Minagawa's leg.

"Please – no," Minagawa sobbed. "Asami sama, please – Arg!" he screamed when Asami maimed his other leg.

"Asami sama, give me another chance. I swear I won't disappoint you again," Minagawa sobbed as he pleaded.

"Suoh, gag him," Asami ordered and turned to Toru who was standing next to Kirishima. "This is the world you'll be living in if you choose to accept the job," he said coolly, passing Toru his gun.

Toru stared at the gun on Asami's hand. For a moment, he didn't say anything. Slowly, he reached for the weapon, gripped it, and pointed it at Minagawa.

Asami sat on the chair. Crossing his legs, the crime lord smirked as he prepared to watch an enjoyable show. "Toru, do it."

Toru fired.

Blood splattered on Toru's face as Minagawa fell backwards with his eyes wide open. Calmly, the lanky man passed the gun back to Asami, ignoring the other guards' shock faces.

Asami offered no comments as he stood up from his seat. "Keep it, the gun is yours." He walked pass Toru, stopping next to him. "Welcome to Sion," he smirked before walking out, leaving his subordinates to do the clean-up.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Asami leaned against his leather chair, clasped his hands and brought them to rest on his stomach. Interesting, the yakuza thought. "Toru, how long were you in the army?""Five sir," Toru answered swiftly.Calmly retrieving his cigarette, he allowed Kirishima to light the stick before fixing his attention at the young man in front of him. "Why did you quit?"Toru remained unmoving in his chair. "I cannot see myself serving the army until I retire, sir.""And why is that?" Asami asked, taking another drag of his cigarette.Toru looked at his future boss. "Permission to speak frankly."Asami waved his hand, giving his consent."I want to find a place where I can fit in," the lanky man said without hesitation.Crushing his cigarette, the crime lord leaned forward, resting his hands on the large oak table. Pique with interest, Asami spoke, "And do you think this place fits you? Do you know what sort of things you are required to do?" he spoke in a low voice.The younger man showed no signs of being intimidated. His dark eyes searched Asami's, staring into the intense golden orbs. "I don't know if it will," he answered truthfully. "But I think it will fit me better than the army.""How much do you know about me and Sion?""I did some standard background check before I came," Toru hesitated for a while, "Although I could not find much information about you, Asami sama."Asami smirked. He was growing fond of Toru, finding his straight as an arrow's personality refreshing. He took Toru's file, opening it again. "You do realize that the job would require you to carry a gun."Toru nodded. "I am aware of that, sir."Closing the file, Asami dumped it carelessly on the table. "Carrying it is one thing – ," he paused for a while, glancing at Toru. "—using it is another."Toru's eyes widened slightly at Asami's remarks but regained his composure quickly enough. "I dare to use it; if that's what you meant, Asami sama."Calmly, Asami pulled one of the drawers of his desk open, retrieving a gun. He inspected the weapon and when he was satisfied with its condition, he placed it on the table. Eyeing Toru, he said, "Then, it's time put those words into action."Toru's dark eyes rested at the gun for a moment before looking at Asami again. "Who do you need me to kill, Asami sama?"Xx Business as Usual xXKirishima watched the newly hired guard sitting in front of him. Toru remained silent as he sat across Asami in the limousine, staring outside the window. For a man who didn't know where he was taken to, Toru looked composed.Too calm ,Kirishima thought, almost to a point that it's scary. Kirishima had never met anyone like Toru. Most guards fidgeted during their interviews with him and trembled when they meet Asami for the first time, fearing the intensity of his eyes.This man, Kirishima thought as he glanced at Toru, is different.Toru took the challenge to spar with Suoh, nearly won before Asami stepped in to take Suoh's place. Despite Toru's defeat, the boss remained impressed with his capabilities. And when Asami showed Toru his favorite gun, Toru didn't flinch. He gazed at the gun like a gun collector would, looking at the unique piece in details before calmly asking the boss his orders.That alone, in Kirishima's opinion; garnered the boss's green light.Kirishima pushed his spectacles up. Indeed, Toru is a very interesting man. Going back to Asami's schedule on his tablet, he briefly wondered how Toru would feel about his next task. He was already looking forward to Toru's performance.Xx Business as Usual xXFoul stench of blood and sweat immediately greeted Kirishima when he entered warehouse number three. He was already used to the sight, having executed a few men on Asami's orders. A man in his late twenties lay on the ground, surrounded by Kirishima's subordinates in suits. The man was badly beaten, and from the looks of the injuries, Kirishima deduced his men had used the knife.His gaze flickered towards Toru, observing his reactions. There was nothing. Interesting."Boss," the men greeted, parted ways for Asami to move to the front where a single chair had been prepared.Asami nodded his head in response. "Did he talk?"One of the men stepped forward. "Yes, sir. He admitted to stealing a box of firearms and sold it to the Russians at a lower price."Asami's face darkened. "So you think you can steal from me, Minagawa."Minagawa immediately dragged himself up into a kneeling position. "Please Asami sama," he sobbed, ignoring his injured stomach. "I can explain.""Your pitiful explanations do not interest me." Asami inhaled another drag of his cigarette. "You know the consequences of stealing from me."Trembling, Minagawa crawled towards Asami's legs. Asami took a step back, kicking the man on his already injured stomach. "Don't –," Asami warned, "—touch me."Kirishima stole a quick glance at Toru. The man stood in silence, watching the entire scene unfolding before him, emotionless. Already Kirishima was in awe – no one could remain calm at situations like this as even seasoned guards trembled during punishments.Slowly, Asami retrieved his gun from his shoulder holster. Minagawa tried to plead for his life by attempting to clutch at Asami's legs again but he was held back by Suoh. The bulky guard had Minagawa on his knees, with both hands twisted behind his back. Two men came forward with a rope and Suoh efficiently bound Minagawa's hands."Asami sama," Kirishima took a step forward, showing the tablet to the crime lord. "Minagawa's email records; it looks like he has been passing information about Takaba sama to the Kurokawa gumi.""How much information did the Kurokawa have?" Asami asked in a cool voice.Kirishima tapped a few buttons on his tablet. "No more than Takaba sama's physical description and height. There were no photos attached."
Minagawa shook his head. "Boss, this is a misunderstanding. I was just trying to feed them the wrong information about – ," he halted when the gun on Asami's hand was raised to his direction.

"Wrong information?" The crime lord interrupted, reading the information on the tablet. His gaze darkened. "Your description on Akihito is perfect," he interrupted, firing the first shot on Minagawa's leg.

"Please – no," Minagawa sobbed. "Asami sama, please – Arg!" he screamed when Asami maimed his other leg.

"Asami sama, give me another chance. I swear I won't disappoint you again," Minagawa sobbed as he pleaded.

"Suoh, gag him," Asami ordered and turned to Toru who was standing next to Kirishima. "This is the world you'll be living in if you choose to accept the job," he said coolly, passing Toru his gun.

Toru stared at the gun on Asami's hand. For a moment, he didn't say anything. Slowly, he reached for the weapon, gripped it, and pointed it at Minagawa.

Asami sat on the chair. Crossing his legs, the crime lord smirked as he prepared to watch an enjoyable show. "Toru, do it."

Toru fired.

Blood splattered on Toru's face as Minagawa fell backwards with his eyes wide open. Calmly, the lanky man passed the gun back to Asami, ignoring the other guards' shock faces.

Asami offered no comments as he stood up from his seat. "Keep it, the gun is yours." He walked pass Toru, stopping next to him. "Welcome to Sion," he smirked before walking out, leaving his subordinates to do the clean-up.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Asami tựa vào chiếc ghế da của mình, siết chặt tay mình và đưa họ đến nghỉ ngơi trên bụng mình. Thú vị, yakuza nghĩ. "Toru, là bạn trong quân đội? Bao lâu" "Năm thưa ông," Toru đã trả lời nhanh chóng. Bình tĩnh lấy điếu thuốc, ông cho phép Kirishima để ánh sáng dính trước khi sửa chữa sự chú ý của mình vào người đàn ông trẻ tuổi trước mặt anh. "Tại sao anh lại rời?" Toru vẫn bất động trên ghế. "Tôi không thể nhìn thấy bản thân mình phục vụ quân đội cho đến khi tôi nghỉ hưu, thưa ngài." "Và tại sao vậy?" Asami hỏi, lấy một điếu thuốc kéo của mình. Toru nhìn ông chủ tương lai của mình. "Permission để nói chuyện thẳng thắn." Asami vẫy tay, đồng ý cho mình. "Tôi muốn tìm một nơi mà tôi có thể phù hợp," người đàn ông gầy gò nói mà không do dự. Nghiền thuốc lá của mình, các chúa tội phạm nghiêng người về phía trước, tựa tay trên bàn gỗ sồi lớn. Khiêu gợi với lãi suất, Asami nói, "Và bạn có nghĩ rằng nơi này phù hợp với bạn? Bạn có biết những gì sắp xếp những việc quý vị cần phải làm gì?" ông nói bằng một giọng thấp. Người đàn ông trẻ tuổi cho thấy không có dấu hiệu bị đe dọa. Đôi mắt đen của ông tìm kiếm của Asami, nhìn chằm chằm vào các quả cầu vàng dữ dội. "Tôi không biết nếu nó sẽ," ông trả lời thành thật. "Nhưng tôi nghĩ rằng nó sẽ phù hợp với tôi tốt hơn so với quân đội." "Bao nhiêu bạn có biết về tôi và Sion?" "Tôi đã làm một số kiểm tra nền chuẩn trước khi tôi đến," Toru ngập ngừng một lúc, "Mặc dù tôi không thể tìm thấy nhiều thông tin về bạn, Asami sama. " Asami nhếch mép cười. Ông đã phát triển thiên về Toru, việc tìm kiếm thẳng của mình như là nhân cách của một mũi tên làm mới. Ông mất tập tin của Toru, mở nó một lần nữa. "Bạn nhận ra rằng công việc sẽ đòi hỏi bạn phải mang theo một khẩu súng." Toru gật đầu. "Tôi nhận thức được rằng, thưa ông." Kết thúc tập tin, Asami đổ nó ẩu trên bàn. "Mang theo nó là một điều -", anh dừng lại một lúc, liếc nhìn Toru. "• nhập nó là chuyện khác." Toru mắt mở to một chút trước những nhận định của Asami nhưng lấy lại bình tĩnh nhanh chóng đủ. "Tôi dám sử dụng nó, nếu đó là những gì bạn có nghĩa là, Asami sama." Bình tĩnh, Asami kéo một trong những ngăn kéo của bàn làm việc mở, lấy một khẩu súng. Ông thanh tra vũ khí và khi ông hài lòng với điều kiện của nó, ông đặt nó trên bàn. Chú ý đến Toru, ông nói, "Sau đó, nó là thời gian đưa những lời nói thành hành động." Đôi mắt đen của Toru nghỉ ngơi vào khẩu súng một lúc trước khi nhìn Asami một lần nữa. "Ai làm bạn cần tôi để giết, Asami sama?" Xx kinh doanh như thông thường xx Kirishima dõi bảo vệ được thuê mới ngồi trước mặt anh. Toru vẫn im lặng khi anh ngồi trên Asami trong chiếc limousine, nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ. Đối với một người đàn ông không biết nơi ông được đưa tới, Toru trông sáng tác. Quá bình tĩnh, Kirishima nghĩ, hầu như đến một điểm mà nó đáng sợ. Kirishima đã bao giờ gặp ai như Toru. Hầu hết các nhân viên bảo cựa quậy trong các cuộc phỏng vấn của họ với anh ta và run lên khi họ gặp Asami cho lần đầu tiên, vì sợ cường độ của mắt mình. Người đàn ông này, Kirishima nghĩ khi anh liếc nhìn Toru, là khác nhau. Toru đã thách thức để chống đỡ với Suoh, gần thắng trước Asami bước vào đến tận nơi của Suoh. Mặc dù thất bại của Toru, ông chủ vẫn ấn tượng với khả năng của mình. Và khi Asami thấy Toru súng yêu thích của mình, Toru đã không nao núng. Cậu nhìn chằm chằm vào khẩu súng như một nhà sưu tập súng sẽ, nhìn vào mảnh duy nhất trong các chi tiết trước khi bình tĩnh hỏi ông chủ mệnh lệnh của mình. Điều đó một mình, theo ý kiến của Kirishima; thu hút được ánh sáng màu xanh lá cây của ông chủ. Kirishima đẩy cặp kính lên. Thật vậy, Toru là một người rất thú vị. Trở lại với lịch trình của Asami trên máy tính bảng của mình, ông đã nhanh tự hỏi Toru sẽ cảm thấy như thế nào về công việc tiếp theo của mình. Ông đã mong đến hiệu suất của Toru. Xx Business as Usual XX mùi hôi thối phạm lỗi của máu và mồ hôi ngay lập tức chào đón Kirishima khi ông bước vào nhà kho số ba. Ông đã sử dụng để cảnh, sau khi thực hiện một vài người đàn ông trên đơn đặt hàng của Asami. Một người đàn ông ở độ tuổi của mình nằm trên mặt đất, bao quanh bởi cấp dưới của Kirishima trong bộ quần áo. Người đàn ông đã bị đánh đập, và từ vẻ của những vết thương, Kirishima suy luận người đàn ông của mình đã sử dụng dao. Ánh mắt anh chớp chớp về phía Toru, quan sát phản ứng của mình. Không có gì. Thú vị. "Boss", những người đàn ông chào hỏi, chia tay cho Asami để di chuyển tới phía trước, nơi một chiếc ghế đơn đã được chuẩn bị. Asami gật đầu đáp lại. "Anh ta nói chuyện?" Một trong những người đàn ông bước về phía trước. "Vâng, thưa ông. Ông thừa nhận đã ăn cắp một hộp vũ khí và bán nó cho người Nga ở một mức giá thấp hơn." khuôn mặt của Asami tối. "Vì vậy, bạn nghĩ rằng bạn có thể ăn cắp từ tôi, Minagawa." Minagawa ngay lập tức kéo mình lên thành một thế quỳ. "Xin Asami sama", ông khóc nức nở, bỏ qua dạ dày bị thương của mình. "Tôi có thể giải thích." "giải thích đáng thương của bạn không quan tâm tôi." Asami hít một cản của điếu thuốc. "Bạn biết hậu quả của việc ăn cắp từ tôi." Run rẩy, Minagawa trườn về phía chân của Asami. Asami lùi lại một bước, đá người đàn ông trên dạ dày đã bị thương của mình. "Đừng -" Asami cảnh báo ". -touch Tôi" Kirishima liếc trộm nhanh Toru. Người đàn ông đứng trong im lặng, nhìn toàn bộ khung cảnh diễn ra trước anh ta, vô cảm. Đã Kirishima kinh ngạc -. Không ai có thể giữ được bình tĩnh ở những tình huống như thế này vì ngay cả vệ sĩ dày dạn run rẩy trong những hình phạt chậm rãi, Asami lấy khẩu súng của mình từ bao da vai anh. Minagawa cố gắng bào chữa cho cuộc sống của mình bằng cách cố gắng để vượt ở chân Asami một lần nữa nhưng ông đã được tổ chức lại theo Suoh. Người bảo vệ cồng kềnh có Minagawa trên đầu gối của mình, với cả hai tay xoắn phía sau lưng. Hai người đàn ông đi về phía trước với một sợi dây thừng và Suoh hiệu quả ràng buộc tay Minagawa của. "Asami sama," Kirishima đã bước một bước về phía trước, cho thấy máy tính bảng để các chúa tội phạm. "Hồ sơ email của Minagawa, có vẻ như ông đã được chuyển thông tin về Takaba sama đến Kurokawa gumi." "Làm thế nào nhiều thông tin đã có những Kurokawa"? Asami hỏi bằng một giọng mát mẻ. Kirishima gõ một vài nút trên máy tính bảng của mình. "Không có nhiều hơn là mô tả về thể chất và chiều cao Takaba sama. Không có hình ảnh kèm theo." Minagawa lắc đầu. ". Boss, đây là một sự hiểu lầm tôi chỉ cố gắng để nuôi họ các thông tin sai về -", ông dừng lại khi các khẩu súng trên tay của Asami đã được nâng lên hướng của mình. "thông tin sai?" Các chúa tội phạm gián đoạn, đọc các thông tin về máy tính bảng. Ánh mắt anh tối sầm lại. "Mô tả của bạn về Akihito là hoàn hảo," anh ngắt lời, bắn phát súng đầu tiên trên chân Minagawa của. "Xin - không," Minagawa khóc nức nở. "Asami sama, xin vui lòng - Arg!" ông gào lên khi Asami gây tàn phế chân khác của ông. "Asami sama, cho tôi một cơ hội khác. Tôi thề tôi sẽ không làm bạn thất vọng một lần nữa," Minagawa khóc nức nở khi nài nỉ. "Suoh, bịt miệng anh ta," Asami ra lệnh và quay sang Toru là ai đứng bên cạnh Kirishima. "Đây là thế giới bạn sẽ được sống trong nếu bạn chọn để chấp nhận công việc," ông nói lạnh lùng, đi qua Toru khẩu súng của mình. Toru nhìn chằm chằm vào khẩu súng trên tay của Asami. Trong một khoảnh khắc, anh đã không nói bất cứ điều gì. Dần dần, anh với lấy vũ khí, nắm chặt nó, và chĩa vào Minagawa. Asami ngồi trên ghế. Vượt qua hai chân của mình, các chúa tội phạm nhếch mép khi chuẩn bị để xem một chương trình thú vị. "Toru, làm điều đó." Toru sa thải. Máu bắn tung toé trên mặt Toru như Minagawa rơi ngược trở lại với đôi mắt mở to. Bình tĩnh, người đàn ông cao lêu nghêu qua súng trở lại Asami, bỏ qua khuôn mặt sốc các vệ sĩ khác. Asami không đưa ra ý kiến như anh đứng lên từ chỗ ngồi của mình. "Giữ nó, khẩu súng là của bạn." Ông đi ngang qua Toru, dừng lại bên cạnh anh ta. "Chào mừng bạn đến Sion", ông mỉm cười trước khi bước ra, để lại cho cấp dưới của mình để làm sạch-up.

































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: