Druella Rosier was my mother,

Druella Rosier was my mother," said

Druella Rosier was my mother," said the lady hoarsely. "She is long dead now."

"Yes, of course." Tom thought for a moment. "Yes, she would have been quite old by now, of course. We went to school together, ages and ages ago... You really do look very much like her, although I also see a hint of the Black family in your features."

Bella, whispered Shard suddenly in Harry's mind. Bella! A little mad, Bella, but loyal... Nice Bella.

"Excuse me," said Harry politely to the nice lady, "I am looking for my godfather, Sirius Black. Have you seen him?"

The lady named Bella just stared at him. "Your godfather-? But Sirius' only godson was that blasted infant the Dark Lord couldn't kill... The one who made the Dark Lord himself vanish!" A strange glint came into her eyes, and suddenly she leapt at Harry, her thin fingers closing around his throat. Oh, poor thing! She really must be a little bit mad.

*She's attacking Harry?* A small feathery ball of rage sprang out of Harry's pocket and landed on Bella's head. *Go for her eyes, Hedwig! I'll peck at the right one if you take the left!*

"Don't touch him!" There was such fury in Tom's voice that Bella's hands released their grip on Harry's neck and fell limply by her side. She stared at Tom as if she had seen a ghost. "My... My Lord? It is you! You have come for me!" She suddenly sank to her knees in front of Tom, sobbing. "You have come to free me! I always knew you would!"

Oooo and Hedwig, beaks positioned in front of Bella's face, paused in confusion.

Tom frowned. "What-?" He stared at Bella and shook his head slightly. "Sweet Merlin, I swear she is crazier than all the Blacks put together! She'll even give Walburga a run for her money! Listen, I am here to help my friend Harry find Sirius Black. If you dare to harm Harry, I will kill you on the spot. Oh, why wait? I might just do that anyway, for attacking him like that!"

"Sirius Black?" Bella didn't even get up from the floor; she just cowered before Tom. She nodded at the wall. "Behind that wall, My Lord. The dog is in the next cell. Please forgive me, My Lord."

The dog? Harry was puzzled. His godfather had a dog? How wonderful! He stepped curiously through the wall. And sure enough - there was a lovely black dog in the next room, crouched by itself on the chilly stone floor!

The dog lifted its head sharply as Harry came in and stared at him with large black eyes. *James?* whispered the dog suddenly. *Oh, sweet Merlin, I have gone mad at last! After all these years, I have finally lost my mind!*

Harry petted the dog gently on the head. *Hello. I think you've got me confused with someone else. My name is Harry, not James.*

The dog stared at him for a long time. Then it said: *Harry? Lily and James' Harry? But they said you were dead! And... and you speak Dog...?" He shook his head. *No, this is just a terribly strange dream. It has to be.* Harry looked more closely at the shaggy creature before him. He was a perfectly ordinary sort of black dog, with mangy fur and kind eyes, but there was something about him that seemed a little... off.

And suddenly, Harry understood: "Oh! You are a human wizard! Just like that rat on the train!"

The next moment, the dog's shape began to flicker and change, and a tall, thin man with long black hair stood before Harry.

Harry looked up at him in wonder. "Are you my godfather?" He reached out eagerly for the man's thin bony hand.

The man stood still for a moment, just staring at Harry. Then he suddenly shivered. "Oh, Merlin, you are Harry, aren't you? Still alive! But what are they doing, throwing children in Azkaban!" He gave Harry a quick hug. "This is no place for you. We must find a way to get you out of here. Are you an animagus as well, then? We should be able to use that to our advantage."

"Animagus?" Harry had never heard the word before.

"You can transform into a dog, just like me?" explained Sirius, a little impatiently.

Harry shook his head. "No, I'm afraid not. I wish I could, though, so we could play together as dogs! That would be fun, wouldn't it?"

Sirius looked very confused. "But you spoke like a dog before..."

Harry shrugged. "Oh, that! I'm just good with languages."

Sirius laughed, a strange hollow sort of laugh. "Good with languages? Oh, Merlin, now I've heard everything! Great. How are we going to get you out of here, then, Harry?" His glance traveled frantically over the thick walls. "Wait, how did you even get in?"

Harry pulled at his hand. "Come on, I'll show you." He tugged Sirius gently through the wall, taking care to protect him well against nosebleeds as they walked through the heavy stone. He was really getting better at this!

"What the hell just happened?" Sirius glanced back at the wall in wonder. "Did we just walk through that?"

Bella was still lying at Tom's feet, whimpering slightly and promising never to offend him again. Tom just stared at her, as if he didn't know what to make of her. "Oh, good. You've got Black, Harry. Let's leave as soon as possible, then. This place makes me nervous. And so do the other prisoners, quite frankly."

"Who are you?" Sirius stared at him blankly. "You seem familiar..."

"Friend of Harry's," said Tom quickly. "Let's leave. Now!"

"There are dementors out there." Sirius' voice was shaking a little. "Hundreds of them."

"Oh, is that what they are called?" Harry smiled up at his godfather. "They seem very shy."

"What?"

"I said hi, but they didn't want to talk."

Sirius shivered. "Listen, Harry. Do you know how to produce a patronus?"

"A what?"

Sirius put an arm around Harry's shoulders. "Of course. You are still too young for that sort of magic. Listen to me very closely. If we manage to break out, the dementors will come for us. I will try my best to fend them off, but if they get too close, remember to close your mouth, all right?"

"Close my mouth?" Harry stared at his godfather. "Er... Why?"

Sirius brushed the hair gently out of Harry's eyes. "Because those monsters will try to kiss you, Harry. And a dementor's kiss will suck your very soul out of your body." His voice sank to a whisper. "Just keep your mouth closed, whatever you do."

"Is that what they want?" Harry pondered this startling new information. "A kiss?" He knew that the dementors had wanted something, of course, but he would never have guessed what it was. "Do they always try to kiss people, then?"

"The ones they can catch, yes." Sirius was trembling again. "Listen, Harry. You did some strange magic before that allowed us to walk through the wall of my cell. Can you do it again, to get us out of this prison?"

"Of course!" Harry took Sirius' hand in his. "Hang on tight!"

"What about me?" wailed Bella. "You can't leave me here!" She gazed up at Tom, pleadingly, but Tom wasn't even looking at her.

"Of course we won't leave you!" Harry sent a shower of magic towards the wall, and the bricks began to crumble. "Is there anyone else stuck in here?"

Bella stared at the shattered remnants of the wall, her eyes wide. "The... the other followers of the Dark Lord."

"All right then! Let's get them, too! Stand back!" Harry swept down one wall after the other, and pale, haggard prisoners soon emerged from the ruins of Azkaban, coughing and spitting dust. "There! That should be everybody!"

Bella gazed out at the wild black sea. "You... You seem to be a powerful wizard, child. And perhaps on the Dark Lord's side, after all, it seems, since you have freed his servants. But how will we all get across the water?"

Harry shrugged. "Make a boat, I suppose, since not everyone can fly?" He called forth some driftwood from the water and used his best Creating Magic to shape it into a passable boat.

"Watch out! The dementors are coming!" Sirius's voice was hoarse.

Harry gazed up. Those poor dementors! There was just one more little thing he had to do before leaving Azkaban...

"What are you doing?" called Tom in alarm as Harry lifted off from the ground. "Get back on the boat, Harry!"

"Oh, I'll be right back!" Harry smiled down at him.

The dementors were drawing closer now, circling over the makeshift boat and the pale shivering prisoners. But as Harry flew up to to meet them, they shrank back a little, as if bewildered.

Far below, both Sirius and Tom were yelling something, but Harry couldn't make it out.

"No need to be shy!" said Harry softly as he approached the dementors. "I know what you want now. Come here, then!" He reached out for the nearest dementor and grabbed the floating black cloak with both hands. An expression of alarm passed over the shadowy face, and the dementor yanked its head back.

"It's all right," said Harry gently. "Don't be bashful." And he leaned forward and kissed the dementor very, very softly. The creature froze, and for a horrible moment, Harry wondered if he had killed it. But then it fluttered a little, and to Harry's amazement, it began to change. It was still dark and shadowy and fairly indistinct, but now there seemed to be a different quality to its shady outline, a faint glimmer of something that resembled starlight.

"There!" Harry smiled at the dementor. "That's what you wanted, wasn't it?" He petted the lovely dementor on the cheek and returned to his friends below, who were looking terribly pale in the gathering twilight. Far up above, the other shadowy forms were gathering in a circle around the dementor Harry had kissed, studying it from all angles and brushing their long wispy fingers over its faintly glittering robes, as if in wonder. Slowly, ever so slowly, a few of the dark creatures put their faces hesitantly together, as if they were trying to kiss each other too.

"Oh, sweet Merlin!" Sirius gave Harry a tight hug. "Are you insane? Didn't you listen to anything I told you? A dementor can suck out your soul!"

"It didn't, did it?" Tom sounded very frightened.

"Of course not!" Harry smiled reassuringly at them both. "It didn't take any part of my soul, but I gave it a tiny bit; people alw
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Druella Rosier là mẹ tôi,"nói rằng người phụ nữ hoarsely. "Cô ấy lâu chết bây giờ.""Có, tất nhiên." Tom nghĩ cho một thời điểm. "Có, cô ấy đã có khá cũ bây giờ, tất nhiên. Chúng tôi đã đi đến trường với nhau, lứa tuổi và lứa tuổi trước đây... Bạn thực sự trông rất giống như cô ấy, mặc dù tôi cũng thấy một gợi ý của gia đình màu đen trong các tính năng của bạn."Bella, thì thầm Shard đột nhiên trong tâm trí của Harry. Bella! Một chút điên, Bella, nhưng trung thành... Bella tốt đẹp."Xin lỗi" nói Harry một cách lịch sự với người phụ nữ đẹp, "tôi đang tìm cho bố già của tôi, Sirius Black. Bạn đã thấy anh ta?"Người phụ nữ tên là Bella chỉ stared lúc anh ta. "Của bạn bố già-? Nhưng Sirius' chỉ godson là rằng trẻ sơ sinh hầm Dark Lord không thể giết... Một trong những người thực hiện Dark Lord tự biến mất!" Glint lạ ra mắt của cô, và đột nhiên nó nhảy tại Harry, ngón tay mỏng của mình đóng xung quanh cổ họng của mình. Oh, nghèo điều! Cô thực sự phải một chút điên.* Cô đang tấn công Harry? * một quả bóng lông chim nhỏ của cơn thịnh nộ xuất hiện ra khỏi túi của Harry và hạ cánh trên đầu của Bella. * Đi cho đôi mắt của cô, Hedwig! Tôi sẽ peck tại một trong những quyền nếu bạn có trái! *"Đừng chạm vào hắn!" Có là giận dữ như vậy trong giọng nói của Tom rằng bàn tay của Bella phát hành kẹp của họ trên cổ của Harry và giảm limply mạn. Cô stared lúc Tom như thể cô đã nhìn thấy một con ma. "Của tôi... Thưa ngài? Nó là bạn! Bạn đã đến cho tôi!" Nó đột nhiên chìm để đầu gối của cô ở phía trước của Tom, sobbing. "Bạn đã đến miễn phí tôi! Tôi luôn luôn biết bạn sẽ!"Oooo và Hedwig, beaks vị trí ở phía trước của khuôn mặt của Bella, tạm dừng trong sự nhầm lẫn.Tom cau mày. "Những gì-?" Ông stared lúc Bella và lắc đầu hơi. "Sweet Merlin, tôi thề là cô ta điên hơn tất cả những người da đen đặt lại với nhau! Cô sẽ thậm chí cho Walburga một chạy cho tiền của mình! Nghe này, tôi đang ở đây để giúp tôi tìm thấy Harry Sirius Black. Nếu bạn dám để làm hại Harry, tao sẽ giết mày chỗ. Oh, tại sao chờ đợi? Tôi có thể chỉ cần làm điều đó anyway, cho tấn công anh ta như thế!""Sirius Black?" Bella thậm chí không có được từ sàn nhà; cô chỉ cowered trước khi Tom. Cô gật đầu bức tường. "Đằng sau bức tường đó, thưa Chúa tể. Con chó là trong các tế bào tiếp theo. Xin vui lòng tha thứ cho tôi, thưa Chúa tể."Con chó? Harry là hoang mang. Bố già của ông đã có một con chó? Làm thế nào tuyệt vời! Ông bước curiously thông qua tường thành. Và đảm bảo đủ - đã có một con chó đen đáng yêu trong các phòng kế tiếp, cúi của chính nó trên sàn đá lạnh!Con chó nâng lên đầu của nó mạnh như Harry đến trong và stared lúc anh ta với lớn màu đen mắt. * James? * thì thầm chó đột nhiên. * Oh ngọt Merlin, tôi đã đi điên ở cuối! Sau khi tất cả những năm này, tôi cuối cùng đã mất tâm trí của tôi. *Harry petted chó nhẹ nhàng trên đầu. * Xin chào. Tôi nghĩ rằng bạn đã có tôi bối rối với người khác. Tên tôi là Harry, không James.*Con chó stared lúc anh ta cho một thời gian dài. Sau đó, nó nói: * Harry? Lily và 'James Harry? Nhưng họ nói rằng anh đã chết! Và... "và bạn nói chuyện chó...?" Ông bắt đầu. * Không, đây là chỉ là một giấc mơ khủng khiếp lạ. Nó đã be.* Harry xem xét chặt chẽ hơn các sinh vật xù xì trước khi anh ta. Ông là một con chó đen loại hoàn toàn bình thường, với ngốc lông và loại mắt, nhưng đã có một cái gì đó về anh ta mà dường như một chút... tắt.Và đột nhiên, Harry hiểu: "Oh! Bạn là một pháp sư của con người! Giống như chuột trên tàu!"Tới thời điểm này, hình dạng của con chó bắt đầu flicker và thay đổi, và một người đàn ông cao, mỏng với mái tóc dài đen đứng trước khi Harry.Harry nhìn lên lúc ông trong tự hỏi. "Là bạn bố già của tôi?" Ông đã đạt ra hăm hở cho tay mỏng xương của con người.Người đàn ông đứng yên cho một thời điểm, chỉ cần nhìn chằm chằm vào Harry. Sau đó ông đột nhiên shivered. "Oh, Merlin, bạn là Harry, phải không? Vẫn sống! Nhưng những gì họ làm, ném trẻ em trong ngục Azkaban!" Ông cho Harry một cái ôm nhanh chóng. "Điều này là không có chỗ cho bạn. Chúng ta phải tìm một cách để giúp bạn có ra khỏi đây. Là bạn một đã là tốt, sau đó? Chúng tôi có thể sử dụng để lợi thế của chúng tôi.""Đã?" Harry chưa bao giờ nghe từ trước."Bạn có thể biến đổi thành một con chó, giống như tôi?" giải thích Sirius, một chút impatiently.Harry lắc đầu. "Không, tôi sợ không. Tôi muốn tôi có thể, Tuy nhiên, do đó, chúng tôi có thể chơi với nhau như chó! Đó sẽ là thú vị, phải không?"Sirius nhìn rất bối rối. "Nhưng bạn nói như một con chó trước khi..."Harry shrugged. "Oh, đó! Tôi là chỉ tốt với ngôn ngữ."Sirius cười, một loại lạ rỗng của cười. "Tốt với ngôn ngữ? Oh, Merlin, bây giờ tôi đã nghe tất cả mọi thứ! Tuyệt. Làm thế nào chúng tôi sẽ giúp bạn có ra khỏi đây, sau đó, Harry?" Trong nháy mắt của mình đi du lịch điên cuồng trên các bức tường dày. "Wait, làm thế nào đã làm bạn thậm chí có được?"Harry kéo tại bàn tay của mình. "Đi, tôi sẽ chỉ cho bạn." Ông tugged Sirius nhẹ nhàng thông qua các bức tường, chăm sóc để bảo vệ anh ta cũng chống lại chảy máu cam như họ đi qua mưa đá. Ông đã thực sự nhận được tốt hơn ở đây!"Những gì địa ngục chỉ đã xảy ra?" Sirius liếc nhìn trở lại tại các bức tường trong tự hỏi. "Đã làm chúng tôi chỉ đi qua đó?"Bella vẫn còn nằm dưới chân của Tom, thì hơi và hứa hẹn không bao giờ để xúc phạm đến anh ta một lần nữa. Tom chỉ stared vào cô ấy, như thể ông không biết những gì để làm cho cô ấy. "Oh, tốt. Bạn đã có màu đen, Harry. Hãy để lại càng sớm càng tốt, sau đó. Nơi này làm cho tôi lo lắng. "Và như vậy làm các tù nhân khác, khá thẳng thắn.""Mày là ai?" Sirius stared lúc anh ta blankly. "Bạn có vẻ quen thuộc...""Người bạn của Harry của," nói Tom một cách nhanh chóng. "Hãy để lại. Now!""Không có dementors ra khỏi đó." Sirius' giọng nói đã bắt một chút. "Hàng trăm của họ.""Oh, là những gì họ được gọi là phải không?" Harry cười lên bố đỡ đầu. "Họ có vẻ rất nhút nhát.""Những gì?""Tôi nói hi, nhưng họ không muốn nói chuyện."Sirius shivered. "Nghe, Harry. Bạn có biết làm thế nào để tạo ra một patronus?""Một điều gì?"Sirius đặt một cánh tay xung quanh thành phố của Harry vai. "Tất nhiên. Mày vẫn còn quá trẻ cho rằng loại ma thuật. Nghe với tôi rất chặt chẽ. Nếu chúng tôi quản lý để thoát ra khỏi, các dementors sẽ đến cho chúng tôi. Tôi sẽ cố gắng hết mình để lo liệu chúng, nhưng nếu họ có được quá gần, nhớ để đóng miệng của bạn, tất cả các quyền?""Đóng miệng của tôi?" Harry stared lúc bố đỡ đầu. "Er... Tại sao?"Sirius chải tóc nhẹ nhàng trên đôi mắt của Harry. "Bởi vì những con quái vật sẽ cố gắng để hôn bạn, Harry. "Và dementor một nụ hôn sẽ hút linh hồn rất của bạn ra khỏi cơ thể của bạn." Giọng nói của ông đã đánh chìm một tiếng thì thầm. "Chỉ cần giữ miệng của bạn đóng cửa, bất cứ điều gì bạn làm.""Đó là những gì họ muốn?" Harry pondered này thông tin mới startling. "Một nụ hôn?" Ông biết rằng các dementors có muốn một cái gì đó, tất nhiên, nhưng ông đã không bao giờ có thể đoán nó là cái gì. "Làm họ luôn luôn cố gắng để hôn người, sau đó?""Những người họ có thể nắm bắt, có." Sirius rung một lần nữa. "Nghe, Harry. Bạn đã làm một số ma thuật lạ trước đó cho phép chúng tôi đi bộ qua các bức tường của tế bào của tôi. Có thể bạn làm điều đó một lần nữa, để có được chúng tôi ra khỏi nhà tù này?""Của khóa học!" Harry đã Sirius' tay trong của mình. "Bám chặt chẽ!""Những gì về tôi?" thét Bella. "Bạn không thể bỏ tôi lại đây!" Cô nhìn lên tại Tom, pleadingly, nhưng Tom thậm chí không nhìn vào cô ấy."Tất nhiên chúng tôi sẽ không rời khỏi bạn!" Harry gửi một vòi sen của ma thuật về phía các bức tường, và những viên gạch bắt đầu sụp đổ. "Có bất cứ ai khác bị mắc kẹt ở đây?"Bella stared lúc những tàn tích tan vỡ của bức tường, đôi mắt của cô rộng. "Các... những người theo khác của Dark Lord.""Được rồi đó! Hãy nhận được chúng, quá! Lùi lại!" Harry xuôi xuống một bức tường sau khi khác, và tù nhân nhạt, haggard sớm nổi lên từ những tàn tích của ngục Azkaban, ho và phun bụi. "Có! Đó nên là tất cả mọi người!"Bella nhìn ra biển đen hoang dã. "Bạn... Bạn dường như một pháp sư mạnh mẽ, trẻ em. Và có lẽ bên Dark Lord, sau khi tất cả, có vẻ như, kể từ khi bạn đã giải thoát công chức của mình. "Nhưng làm thế nào tất cả chúng ta sẽ có được trên toàn nước?"Harry shrugged. "Làm cho một chiếc thuyền, tôi cho rằng, vì không phải ai cũng có thể bay?" Ông được gọi là quy định một số driftwood từ nước và sử dụng ma thuật tạo tốt nhất của mình để hình thành một chiếc thuyền Tàm tạm."Xem ra! Các dementors đang đến!" Sirius của giọng nói là hoarse.Harry nhìn lên. Những dementors nghèo! Đã có chỉ một điều nhỏ hơn ông đã làm trước khi rời khỏi ngục Azkaban..."Bạn đang làm gì?" gọi là Tom trong báo động như Harry dỡ bỏ từ mặt đất. "Nhận được trở lại trên tàu, Harry!""Oh, tôi sẽ quay lại ngay!" Harry cười xuống vào anh ta.Các dementors đã vẽ gần gũi hơn bây giờ, xoay quanh thuyền tạm và các tù nhân shivering nhạt. Nhưng như Harry bay lên để gặp họ, họ giảm mạnh trở lại một chút, nếu như sự.Đến nay dưới đó, Sirius và Tom đã la hét một cái gì đó, nhưng Harry không thể làm cho nó ra."Không cần phải được nhút nhát!" ông Harry nhẹ nhàng như ông tiếp cận các dementors. "Tôi biết những gì bạn muốn ngay bây giờ. Đến đây, sau đó!" Ông đã đạt ra cho dementor gần nhất và nắm lấy áo choàng màu đen nổi với cả hai tay. Một biểu hiện của báo động thông qua trên mặt vong linh, và dementor yanked đầu của nó trở lại."Nó là tất cả các quyền," ông Harry nhẹ nhàng. "Đừng có bashful." Và ông cúi về phía trước và hôn dementor rất, rất nhẹ nhàng. Các sinh vật đóng băng, và cho một thời điểm khủng khiếp, Harry tự hỏi nếu ông đã giết nó. Nhưng sau đó nó fluttered một chút, và sự ngạc nhiên của Harry, nó bắt đầu thay đổi. Nó vẫn tối và vong linh và khá không rõ ràng, nhưng bây giờ dường như có một chất lượng khác nhau để phác thảo râm của nó, một glimmer mờ nhạt của một cái gì đó giống như ánh sáng sao."Có!" Harry cười lúc dementor. "Đó là những gì bạn muốn, phải không?" Ông petted dementor đáng yêu trên má và quay trở lại bạn bè của mình dưới đây, những người đang tìm terribly nhạt trong Chạng vạng tập hợp. Đến nay lên ở trên, các hình thức khác của vong linh được tập hợp trong một vòng tròn xung quanh thành phố dementor Harry đã hôn, nghiên cứu nó từ mọi góc độ và đánh răng của ngón tay dài vô trên áo choàng nhạt lấp lánh của nó, như thể trong tự hỏi. Chậm, rất chậm, một vài trong số các sinh vật tối lại khuôn mặt của họ hesitantly, như thể họ đang cố gắng để hôn nhau một cách quá."Oh, ngọt Merlin!" Sirius đã cho Harry một cái ôm chặt chẽ. "Bạn có điên không? Bạn đã không nghe bất cứ điều gì tôi đã nói với bạn? Một dementor có thể hút ra linh hồn của bạn!""Nó không, đã làm nó?" Tom nghe rất sợ hãi."Tất nhiên không!" Harry cười reassuringly lúc cả hai. "Nó đã không mất bất kỳ phần nào của linh hồn của tôi, nhưng tôi đã cho nó một ít; người alw
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Druella Rosier là mẹ tôi, "bà nói giọng khàn khàn." Cô ấy là đã chết từ lâu rồi. "" Vâng, tất nhiên. "Tom suy nghĩ một lúc." Có, cô ấy sẽ có được khá cũ bây giờ, tất nhiên. Chúng tôi đã đi học cùng nhau, lứa tuổi và lứa tuổi trước ... Bạn thực sự trông rất giống cô, mặc dù tôi cũng thấy một gợi ý của gia đình Đen trong các tính năng của bạn. "Bella, thì thầm Shard đột nhiên trong tâm trí của Harry. Bella! Một chút điên, Bella, nhưng trung thành ... Nice Bella. "Xin lỗi," Harry nói một cách lịch sự với người phụ nữ đẹp, "Tôi đang tìm kiếm cha đỡ đầu của tôi, Sirius Black. Bạn đã thấy anh ta? "Người phụ nữ tên là Bella chỉ nhìn chằm chằm vào anh." Godfather- của bạn? Nhưng chỉ có con đỡ đầu Sirius 'là bé thổi Dark Lord không thể giết ... Những người đã khiến Dark Lord mình biến mất! "Một tia sáng lóe lên kỳ lạ đi vào mắt cô ấy, và cô ấy đột nhiên nhảy vào Harry, những ngón tay gầy guộc của mình đóng cửa quanh cổ họng của mình. Oh, tội nghiệp! Cô ấy thực sự phải có một chút điên. * Cô ấy tấn công Harry? * Một quả bóng lông nhỏ của cơn thịnh nộ mọc ra khỏi túi của Harry và hạ cánh trên đầu của Bella. * Đi cho đôi mắt của cô, Hedwig! Tôi ll mổ vào một trong những quyền nếu bạn đi bên trái! * "Đừng chạm vào anh ấy!" Có giận dữ như trong giọng nói của Tom rằng bàn tay của Bella phát hành grip của họ trên cổ của Harry và giảm yếu ớt bên cạnh cô ấy. Cô ấy nhìn chằm chằm vào Tom như thể cô đã nhìn thấy một con ma. "My ... Lạy Chúa tôi? Đó là bạn! Bạn đã đến cho tôi! "Cô đột nhiên rơi xuống đầu gối của cô ở phía trước của Tom, thổn thức." Bạn đã đến để giải thoát cho tôi! Tôi luôn biết bạn sẽ! "Oooo và Hedwig, mỏ đặt ở phía trước của khuôn mặt của Bella, dừng lại trong sự bối rối. Tom cau mày." What-? "Anh nhìn chằm chằm vào Bella và lắc đầu nhẹ." Sweet Merlin, tôi thề là cô là điên hơn tất cả những người da đen đặt lại với nhau! Cô thậm chí sẽ cung cấp cho Walburga một chạy cho tiền của mình! Nghe này, tôi đang ở đây để giúp đỡ người bạn Harry của tôi tìm thấy Sirius Black. Nếu bạn dám làm hại Harry, tôi sẽ giết bạn ngay tại chỗ. Oh, tại sao phải đợi? Tôi chỉ có thể làm điều đó dù sao, để tấn công anh ta như thế "!" Sirius Black? "Bella thậm chí không đứng dậy khỏi sàn nhà;. Cô chỉ co rúm lại trước khi Tom Cô gật đầu vào tường" Phía sau bức tường, Chúa của tôi.. Con chó là ở ô kế tiếp. Xin hãy tha thứ cho tôi, Chúa của tôi ". Con chó Harry đã bối rối cha đỡ đầu của ông đã có một con chó như thế nào tuyệt vời Anh bước tò mò thông qua các bức tường, Và chắc chắn đủ -?.?!. Có một con chó đen đáng yêu trong phòng bên cạnh, cúi bởi cứ vào sàn đá lạnh! Con chó nhấc đầu của nó mạnh như Harry bước vào và nhìn chằm chằm vào anh với đôi mắt lớn màu đen. * James? * thì thầm con chó đột nhiên. * Oh, ngọt Merlin, tôi đã điên rồi cuối cùng! Sau khi tất cả các năm , tôi cuối cùng đã bị mất trí của tôi! * Harry vuốt ve con chó nhẹ nhàng trên đầu. * Xin chào. Tôi nghĩ rằng bạn đã cho tôi bối rối với một người nào khác. Tên tôi là Harry, không phải James. * Con chó nhìn chằm chằm vào anh trong một thời gian dài . Hiện Sau đó, nó nói:? * Harry Lily và James 'Harry Nhưng họ nói rằng bạn đã chết Và ... và bạn nói Dog ... "!? Anh lắc đầu. * Không, đây chỉ là một giấc mơ khủng khiếp lạ. Nó có phải là *. Harry nhìn gần hơn vào các sinh vật xù xì trước mặt anh. Ông ta là một loại hoàn toàn bình thường của con chó đen, với bộ lông bị ghẻ và mắt loại, nhưng có điều gì đó về anh ta mà có vẻ hơi ... off. Và đột nhiên, Harry hiểu:!! "Oh Bạn là một thuật sĩ nhân Chỉ cần như thế chuột trên tàu! "Chỉ một lúc sau, hình dáng của con chó bắt đầu nhấp nháy và thay đổi, và một người đàn ông cao lớn với mái tóc mỏng màu đen dài đứng trước Harry. Harry ngước nhìn anh kinh ngạc. "Bạn có cha đỡ đầu của tôi?" Anh giơ tay ra háo hức cho tay xương mỏng của người đàn ông. Người đàn ông đứng yên một lúc, chỉ nhìn chằm chằm vào Harry. Sau đó, ông đột nhiên rùng mình. "Oh, Merlin, bạn là Harry, phải không? Vẫn còn sống! Nhưng họ đang làm gì, ném trẻ em trong Azkaban!" Ông đã cho Harry một cái ôm nhanh chóng. "Đây không phải là nơi dành cho bạn. Chúng tôi phải tìm một cách để có được em ra khỏi đây. Bạn có một animagus là tốt, sau đó? Chúng tôi sẽ có thể sử dụng để lợi thế của chúng tôi." "Animagus?" Harry chưa bao giờ nghe thấy từ trước. "Bạn có thể chuyển đổi thành một con chó, giống như tôi?" giải thích Sirius, một chút thiếu kiên nhẫn. Harry lắc đầu. "Không, tôi không sợ. Tôi muốn tôi có thể, mặc dù, vì vậy chúng tôi có thể chơi với nhau như những con chó! Đó sẽ là niềm vui, phải không?" Sirius trông rất bối rối. "Nhưng bạn nói như một con chó trước khi ..." Harry nhún vai. "Oh, điều đó! Tôi chỉ tốt với các ngôn ngữ." Sirius cười, một loại rỗng kỳ lạ của tiếng cười. "Tốt với ngôn ngữ? Oh, Merlin, bây giờ tôi đã nghe tất cả mọi thứ! Great. Làm thế nào chúng ta sẽ giúp bạn có được ra khỏi đây, sau đó, Harry?" Cái nhìn của Ngài đi điên cuồng trên các bức tường dày. "Chờ đã, làm thế nào bạn thậm chí có được không?" Harry kéo tay anh. "Thôi nào, tôi sẽ chỉ cho bạn." Anh kéo Sirius nhẹ nhàng thông qua các bức tường, chăm sóc để bảo vệ anh ta cũng chống chảy máu cam khi họ đi qua hòn đá nặng nề. Ông đã thực sự nhận được tốt hơn lúc này! "Cái quái gì vừa xảy ra?" Sirius liếc nhìn lại các bức tường trong kỳ. "Có phải chúng ta chỉ đi bộ qua đó?" Bella vẫn còn nằm dưới chân của Tom, rên rỉ nhẹ và hứa hẹn không bao giờ xúc phạm đến anh một lần nữa. Tom chỉ nhìn chằm chằm vào cô, như thể anh không biết phải làm gì với cô. "Oh, tốt. Bạn đã có Black, Harry. Hãy để lại càng sớm càng tốt, sau đó. Nơi này làm tôi lo lắng. Và do đó, các tù nhân khác, khá thẳng thắn." "Ngươi là ai?" Sirius nhìn chằm chằm vào anh ta ngây người. "Bạn có vẻ quen thuộc ..." "Bạn bè của Harry," Tom nói nhanh. "Hãy để lại. Bây giờ!" "Có ngục ra khỏi đó." Giọng Sirius 'run rẩy một chút. "Hàng trăm người trong số họ." "Oh, đó là những gì họ được gọi là?" Harry mỉm cười với cha đỡ đầu của mình. "Họ có vẻ rất nhút nhát." "Cái gì?" "Tôi nói hi, nhưng họ không muốn nói chuyện." Sirius rùng mình. "Nghe này, Harry. Bạn có biết làm thế nào để sản xuất một Thần Hộ Mệnh?" "Một cái gì?" Sirius đưa một tay qua vai của Harry. "Tất nhiên. Bạn vẫn còn quá trẻ cho rằng loại ma thuật. Nghe tôi rất chặt chẽ. Nếu chúng tôi quản lý để thoát ra khỏi, các giám ngục Azkaban sẽ đến cho chúng tôi. Tôi sẽ cố gắng hết sức mình để chống đỡ được chúng, nhưng nếu họ nhận được quá gần gũi, nhớ đóng miệng của bạn, tất cả phải không? "" Đóng cửa miệng của tôi? " Harry nhìn chằm chằm vào cha đỡ đầu. "Er ... Tại sao?" Sirius chải tóc nhẹ nhàng ra khỏi đôi mắt của Harry. "Bởi vì những con quái vật sẽ cố gắng để hôn bạn, Harry. Và nụ hôn của giám ngục sẽ hút linh hồn của bạn ra khỏi cơ thể của bạn." Giọng nói của ông đã đánh chìm một tiếng thì thầm. "Chỉ cần giữ cho miệng của bạn đóng cửa, bất cứ điều gì bạn làm." "Đó là những gì họ muốn?" Harry suy nghĩ thông tin này mới giật mình. "Một nụ hôn?" Ông biết rằng các giám ngục Azkaban đã muốn một cái gì đó, tất nhiên, nhưng anh sẽ không bao giờ có thể đoán nó là cái gì. "Họ luôn luôn cố gắng để hôn người, sau đó?" "Những người họ có thể nắm bắt, có." Sirius đã run lên một lần nữa. "Nghe này, Harry. Bạn đã làm một số phép thuật kỳ lạ trước khi cho phép chúng tôi đi qua thành tế bào của tôi. Bạn có thể làm điều đó một lần nữa, để có được chúng ta ra khỏi nhà tù này?" "Tất nhiên!" Harry nắm lấy tay ​​Sirius 'trong mình. "Chờ đợi!" "Cái gì về tôi?" rền rĩ Bella. "Bạn không thể bỏ tôi ở đây!" Cô ngước lên nhìn Tom, tha, nhưng Tom đã thậm chí không nhìn vào cô. "Tất nhiên chúng tôi sẽ không để lại cho bạn!" Harry đã gửi một vòi sen của phép thuật về phía bức tường, và những viên gạch bắt đầu sụp đổ. "Có bất cứ ai khác bị mắc kẹt ở đây?" Bella nhìn chằm chằm vào những tàn tích vỡ của bức tường, đôi mắt mở to. "Các ... các tín đồ khác của Dark Lord." "Vậy được rồi! Hãy có được chúng, quá! Đứng lại!" Harry xuôi xuống một bức tường sau khi khác, và xanh xao, hốc hác tù sớm nổi lên từ đống đổ nát của Azkaban, ho và khạc nhổ bụi. "Có! Đó nên là tất cả mọi người!" Bella nhìn chằm chằm ra tại biển đen hoang dã. "Anh ... Anh có vẻ là một thuật sĩ mạnh mẽ, trẻ em. Và có lẽ trên mặt của Dark Lord, sau khi tất cả, có vẻ như, kể từ khi bạn đã giải thoát tôi tớ Ngài. Nhưng làm thế nào tất cả chúng ta sẽ có được trên mặt nước?" Harry nhún vai. "Thực hiện một chiếc thuyền, tôi cho rằng, vì không phải tất cả mọi người có thể bay?" Ông gọi ra một số lũa từ các nước và được sử dụng tốt nhất của mình Tạo Magic để định hình nó thành một chiếc thuyền khá. "Xem ra! Các giám ngục Azkaban đang đến!" Giọng nói của Sirius khàn. Harry nhìn lên. Những giám ngục Azkaban nghèo! Có chỉ cần thêm một điều nhỏ ông đã phải làm trước khi rời khỏi Azkaban ... "Bạn đang làm gì?" gọi là Tom trong báo động như Harry cất cánh từ mặt đất. "Lấy lại trên thuyền, Harry!" "Ồ, tôi sẽ quay lại ngay!" Harry mỉm cười với anh ta. Các giám ngục Azkaban đã vẽ gần hơn, quanh trên thuyền tạm thời và các tù nhân run nhạt. Nhưng như Harry đã bay đến để gặp họ, họ co lại một chút, như thể hoang mang. Far dưới đây, cả Sirius và Tom la hét một cái gì đó, nhưng Harry không thể làm cho nó ra. "Không cần phải xấu hổ!" Harry nói khẽ khi anh đến gần ngục. "Tôi biết những gì bạn muốn ngay bây giờ. Hãy đến đây, sau đó!" Anh giơ tay ra cho các giám ngục gần nhất và nắm lấy chiếc áo choàng đen nổi với cả hai tay. Một biểu hiện của báo động thông qua trên khuôn mặt trong bóng tối, và các giám ngục kéo mạnh đầu của nó trở lại. "Không sao đâu," Harry nhẹ nhàng nói. "Đừng rụt rè." Và anh cúi xuống và hôn lên giám ngục rất, rất nhẹ nhàng. Sinh vật đóng băng, và trong một khoảnh khắc khủng khiếp, Harry tự hỏi nếu anh ta đã giết chết nó. Nhưng sau đó nó vỗ cánh một chút, và thật ngạc nhiên của Harry, nó bắt đầu thay đổi. Trời vẫn còn tối và trong bóng tối và khá rõ ràng, nhưng bây giờ có vẻ như là một chất lượng khác nhau để phác thảo râm của nó, một tia sáng le lói yếu ớt của một cái gì đó giống như ánh sáng sao. "Có!" Harry mỉm cười với các giám ngục. "Đó là những gì bạn muốn, phải không?" Ông vuốt ve các giám ngục đáng yêu trên má và trả lại cho bạn bè của mình bên dưới, những người đang tìm kiếm cực kỳ nhợt nhạt trong ánh hoàng hôn thu thập. Đến nay lên trên, các hình thức vong linh khác được thu thập trong một vòng tròn xung quanh các giám ngục Harry đã hôn nhau, nghiên cứu nó từ mọi góc độ và đánh ngón tay mỏng manh của họ dài hơn áo choàng nhạt lấp lánh của nó, như thể ngạc. Từ từ, bao giờ nên từ từ, một vài trong số những sinh vật bóng tối đưa khuôn mặt của họ ngập ngừng với nhau, như thể họ đang cố gắng để hôn nhau quá. "Ôi, tuyệt Merlin!" Sirius đã cho Harry một cái ôm thật chặt. "Anh điên à? Bạn đã không nghe bất cứ điều gì tôi nói với bạn? Một giám ngục có thể hút ra linh hồn của mình!" "Nó không, phải không?" Tom có vẻ rất sợ hãi. "Tất nhiên là không!" Harry mỉm cười trấn an vào họ cả. "Nó đã không mất bất kỳ một phần của tâm hồn tôi, nhưng tôi đã cho nó một chút, mọi người alw



















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: