The first thing the boy noticed when he entered the 'Leaky Cauldron' u dịch - The first thing the boy noticed when he entered the 'Leaky Cauldron' u Việt làm thế nào để nói

The first thing the boy noticed whe

The first thing the boy noticed when he entered the 'Leaky Cauldron' under his Invisibility Cloak, not caring for the embarrassing spectacle that happened the last time he came here, was the Weasley family. And they were very different from what he remembered. Not in appearance, mind you, but their behavior was absolutely atrocious, at least Harry thought it was. Ron, his friend, was complaining in a very Malfoy-like fashion, while his mother was trying to talk sense into him. Harry got rather curious about this uncharacteristic behavior and crept closer so that he could hear what the scene was about.

"Mom, why do I have to dress like this?" – whined Ronald – "I mean Headmaster Dumbledore gives enough money for coddling that idiot Potter!"

"Now, Ron…" – sighed the Weasley matriarch – "You very well know that the money we get comes from that brat's vaults. Should you two have a falling out, the 'donations' will stop at once. Or did the headmaster not explain this to you? ... At any rate, it's not safe to discuss things like that out in the open. You never know who could be listening."

As the red-heads moved to the Alley entrance, Harry let a strangled gasp escape him, as he sagged against the wall. His friend, the first friend he had, was actually bought by the headmaster using his own money… it was mind blowing, even worse than finding out your parents are not who you expected them to be.

Harry had no idea how long he spent just sitting there, staring at nothing in particular, but finally he forced himself to get up and enter the Alley.

'Well,' – thought the boy – 'Who knew that Malfoy would turn out to be right. Some wizarding families are really better than others. I wonder if it's too late to become friends with him, or if I still have chance?'


Diagon Alley was as busy as the last time Harry had been here. But this time the boy finally had time to really appreciate his surroundings. He knew he really should go to Gringotts first, but he really wanted to enjoy himself, so Harry just wandered from one shop to another, looking at all different things on display. Finally after several hours of simply wasting time, the boy managed to drag himself to the bank.

Thankfully there were very few people at the bank, so Harry took off the hat he used to cover his scar and approached the first goblin he saw.

"Hello…" – he called out anxiously. The counter was very high, the goblins with their very short height, were obviously overcompensating and it made Harry, who was rather short for his 12 years, felt dwarfed.

A few moments later a goblin came into his field of vision. The creature looked at the seemingly empty space and then looked down at him: "Yes? How can Gringotts be of assistance?"

It was obvious that the creature didn't take him seriously and was simply humoring the child, but Harry didn't take offence, after all usually a child of his age would be accompanied by parents or guardians at the very least. This brought a very funny image of aunt Petunia in a bank full of wizards and goblins. He fought very hard not to laugh: "I am Harry Potter. I would like to see if there is some sort of test to see if I am entitled to anything apart from the vault that Hagrid had the key to. And perhaps to see my parents' will."

As expected his name did get a reaction from the creature, though thankfully not the sort of awed gaping he received from random wizards and witches.

The young wizard made a mental note to research this killing curse that made him so famous and see if he could come up with some sort of explanation for what happened the night his parents were killed… besides Dumbledore's 'your mother's love saved you'. Obviously the child didn't tell the headmaster just what he thought of his explanation, being slightly overwhelmed by the Sorcerer's stone fiasco, but the summer with the Dursleys was at least good in the way of giving him time to go over the events again and draw his own conclusions instead of just relying on the things that were told to him. Harry blinked when the goblin once more appeared above the huge counter:

"This here is an Inheritance Potion, Mr. Potter. It costs 10 galleons per vial. You have to add seven drops of your blood to it and wait for an hour. After that pour the potion on any paper, actually any flat surface will do. Of course for an additional galleon, we can give you a roll of special paper used for making Family Trees. It is enchanted in such a way that it will grow along with the information the potion draws from your blood. After the entire tree becomes visible, the paper will become framed. You can than put the completed tree on the wall, or anywhere you like."

Harry stared at the creature in silence as his brain processed the information given to him. As he understood it, he could do it at home, which would mean that he didn't need to tell the entire world about his parentage just yet:

"So than how will I be able to claim whatever turns up, how will I know that there is something to claim?" – he asked in confusion.

The goblin rolled his eyes, which in Harry's opinion looked rather funny, but explained none the less:

"That is done separately from creating a family tree. In fact you can do it right now, if you have the time. Just take this quill and right your name with it. I should warn you though that this is a blood quill and it uses your blood instead of ink. After you write down your name a list of vaults and other properties that are entitled to you will appear under your name. Mind you most of them will probably available to you after you are recognized as an adult in the wizarding world."

Potter frowned, as he accepted the quill. He wondered if he should write Harry Potter, or Antares Black. Then he decided to go with Harry Potter, since he probably would have to explain a lot of things he was not comfortable with. Also the goblin said that it would only produce a list of things he could inherit, not explain why he was inheriting them. With a mental nod, he accepted the parchment from the goblin and carefully wrote down his full name. He knew it would write in his blood, but was unprepared for the pain that shot through his hand.

Being no stranger to pain, however, the boy finished writing quickly and gave the quill back to the goblin. The creature then gave him a potion and Harry was surprised to see that as soon as he drank it, both the pain and the slight bleeding stopped, leaving his hand completely unblemished. The boy made a note to look up some easy Potions books to understand the subject better because if he was honest it was fairly interesting and he really wanted to show professor Snape that he was not a stupid dunderhead.

Finally the goblin indicated for him to follow it to a nearby office, which Harry did, eager to know what they found out, but slightly confused about the sudden relocation.


The office he found himself in was huge. Apart from that, it was furniture with taste, though everything was slightly bigger than Harry thought necessary for goblins. The boy didn't have much time to consider his surroundings, since he was pushed into the chair in front of the desk occupied by yet another goblin, this one visibly larger and older than the one Harry was dealing with before. The paper with his name was in front of the goblin and the creature was closely studying the boy, making Harry want to fidget but thankfully he managed to remain visibly composed.

"Good day, Mr. Potter." – said the unknown goblin – "Let's get down to business, shall we?"

Harry gulped nervously:

"Yes, let's…"

The creature looked through the list and chuckled, which was not a pleasant sound at all Harry decided:

"Well, this is quite the list, most impressive for one as young as you."

That said, the goblin, whose name Sharpclaw as the plaque on his desk suggested, slid the list towards Harry. The boy took one look and his eyes bugged out:

"Holy Merlin…" – he yelped, all thoughts of proper behaviour thrown out of the window, as he scanned the list that was probably longer than his Hogwarts list – "This is all mine?"

Sharpclaw gave him a horrid grimace that was probably meant to be a smile:

"Yes, young Potter. You're about to become one of our wealthiest clients."

"Wow…" – he whispered and then cleared his throat, blushing slightly – "What do I need to sign to be recognized as the owner of all of this?"

For his enthusiastic question, the boy was rewarded with another horrible smirk that showed entirely too many teeth:

"Girphook will be here momentarily with the signet rings, all you need to do is try them on. If they accept you, it will mean that you've inherited the corresponding inheritance and title, if not… well, that depends on the ring and its' magic, though nothing lethal or permanent."

Harry gulped as he heard that, not the least bit assured. However this was not something he was willing to pass up just because he was nervous.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Việc đầu tiên cậu bé nhận thấy khi ông tham gia vào 'Leaky Cauldron' dưới áo choàng tàng hình của mình, không chăm sóc cho những cảnh tượng lúng túng xảy ra lần cuối cùng ông đến đây, là gia đình Weasley. Và họ đã rất khác nhau từ những gì ông nhớ. Không có trong xuất hiện, tâm trí bạn, nhưng hành vi của họ là hoàn toàn atrocious, ít Harry nghĩ rằng nó là. Ron, bạn bè của mình, đã phàn nàn trong một thời trang rất giống như Malfoy, trong khi mẹ của ông đã cố gắng để nói cảm giác vào anh ta. Harry đã nhận khá tò mò về hành vi uncharacteristic này và crept gần gũi hơn do đó ông có thể nghe thấy những gì cảnh đã về."Mẹ, tại sao tôi phải ăn mặc như thế này?"-whined Ronald-"Tôi có nghĩa là hiệu trưởng Dumbledore cho đủ tiền cho coddling thằng ngu Potter!""Bây giờ, Ron..."-thở dài Weasley nữ-"bạn rất tốt biết rằng tiền chúng tôi nhận được xuất phát từ đó brat hầm. Em cần phải có một ngã, các khoản đóng góp' sẽ ngăn chặn cùng một lúc. Hoặc đã làm hiệu trưởng không giải thích cho bạn? ... Ở mức nào, nó không phải là an toàn để thảo luận về những thứ như thế ra trong mở. Bạn không bao giờ biết ai có thể nghe."Như đầu đỏ chuyển đến cửa ngõ, Harry cho một gasp bóp thoát khỏi anh ta, như ông cong võng cột sống vào tường. Người bạn của ông, người đầu tiên ông đã có, được thực sự được mua bởi hiệu trưởng bằng cách sử dụng tiền riêng của mình... nó là tâm thổi, thậm chí tệ hơn là tìm ra cha mẹ của bạn là không phải là người bạn mong đợi họ.Harry đã không biết bao lâu ông đã dành chỉ ngồi ở đó, nhìn không có gì đặc biệt, nhưng cuối cùng ông buộc mình để đứng dậy và nhập hẻm.'Vâng,'-nghĩ rằng cậu bé-' ai biết rằng Malfoy sẽ bật ra được đúng. Một số gia đình dành thực sự tốt hơn so với những người khác. Tôi tự hỏi nếu nó là quá muộn để trở thành bạn bè với anh ta, hoặc nếu tôi vẫn còn có cơ hội?'Diagon Alley là bận rộn như thời gian qua Harry đã ở đây. Nhưng lần này cậu bé cuối cùng đã có thời gian để thực sự đánh giá cao môi trường xung quanh của mình. Ông biết ông thực sự nên đến Gringotts đầu tiên, nhưng ông thực sự muốn thưởng thức chính mình, vì vậy Harry chỉ lang thang từ một cửa hàng khác, tìm kiếm khác nhau ở tất cả mọi thứ trên màn hình. Cuối cùng sau một vài giờ chỉ đơn giản là lãng phí thời gian, cậu bé quản lý để kéo mình để các ngân hàng.Rất may, đã có rất ít người ở ngân hàng, vì vậy Harry cất cánh mũ ông được sử dụng để trang trải các vết sẹo của ông và tiếp cận con yêu tinh đầu tiên ông thấy."Xin chào..."-ông gọi là ra lo âu. Truy cập là rất cao, yêu tinh với chiều cao của họ rất ngắn, đã rõ ràng là overcompensating và nó làm cho Harry, những người đã được khá ngắn cho ông 12 tuổi, cảm thấy dwarfed.Một vài phút sau đó một con yêu tinh bắt đầu lĩnh vực của tầm nhìn của ông. Các sinh vật đã xem xét không gian dường như trống và sau đó nhìn xuống lúc anh ta: "có? Làm thế nào có thể Gringotts hỗ trợ?"Nó đã được rõ ràng rằng các sinh vật không có anh ta nghiêm túc và chỉ đơn giản là humoring con, nhưng Harry đã không có hành vi phạm tội, sau khi tất cả thường một đứa trẻ tuổi của ông sẽ được đi kèm bởi cha mẹ hoặc người giám hộ tại rất ít. Điều này đã mang một hình ảnh rất buồn cười của dì Petunia tại một ngân hàng đầy đủ các hướng dẫn và yêu tinh. Ông đã chiến đấu rất khó không cười: "tôi là Harry Potter. Tôi muốn xem nếu có một số loại bài kiểm tra để xem nếu tôi có tiêu đề để bất cứ điều gì ngoài vault Hagrid có chìa khóa để. "Và có lẽ để xem cha mẹ tôi sẽ."Như mong đợi tên của ông đã nhận được một phản ứng từ các sinh vật, mặc dù rất may không phải là loại để ngạc gaping ông nhận được từ ngẫu nhiên và các phù thủy.Thuật sĩ trẻ đã thực hiện một lưu ý tâm thần để nghiên cứu lời nguyền vụ giết người này làm cho anh ta nên nổi tiếng và xem nếu ông có thể đi lên với một số loại giải thích cho những gì đã xảy ra đêm cha mẹ bị giết... bên cạnh Dumbledore 'tình yêu của mẹ lưu bạn'. Rõ ràng là con không nói với hiệu trưởng chỉ là những gì ông nghĩ về ông giải thích, hơi bị choáng ngợp bởi thất bại đá của phù thủy, nhưng mùa hè với các Dursleys được phép tối thiểu trong cách cho anh ta thời gian để đi qua các sự kiện một lần nữa và rút ra kết luận riêng của mình thay vì chỉ dựa vào những điều đã nói với anh ta. Harry blinked khi con yêu tinh một lần nữa đã xuất hiện trên các truy cập rất lớn:"Đây là một thừa kế Potion, ông Potter. Nó chi phí 10 galleons mỗi chai thuốc. Bạn phải thêm 7 giọt máu của bạn để nó và chờ đợi cho một giờ. Sau đó đổ pháp dược vào bất kỳ giấy, thực sự bất kỳ bề mặt phẳng sẽ làm gì. Tất nhiên cho một thuyền buồm bổ sung, chúng tôi có thể cung cấp cho bạn một cuộn giấy đặc biệt được sử dụng để làm cho gia đình cây. Nó say mê trong đó một cách mà nó sẽ phát triển cùng với các thông tin pháp dược rút ra từ máu của bạn. Sau khi toàn bộ cây trở thành có thể nhìn thấy, giấy sẽ trở thành đóng khung. Bạn có thể hơn đặt cây hoàn thành trên tường, hoặc bất cứ nơi nào bạn thích."Harry stared lúc sinh vật trong im lặng khi bộ não của ông xử lý thông tin cho anh ta. Như ông hiểu nó, ông có thể làm điều đó ở nhà, mà có nghĩa là ông không phải nói với toàn thế giới về gia đình của ông chỉ được nêu ra:"Vì vậy, hơn như thế nào tôi sẽ có thể yêu cầu bồi thường bất cứ điều gì quay lên, làm sao tôi biết rằng đó là một cái gì đó để yêu cầu bồi thường?"-ông yêu cầu trong sự nhầm lẫn.Con yêu tinh cán đôi mắt của mình, mà theo ý kiến của Harry trông khá funny, nhưng giải thích không ít hơn:"Đó thực hiện một cách riêng biệt từ việc tạo ra một cây gia đình. Trong thực tế bạn có thể làm điều đó ngay bây giờ, nếu bạn có thời gian. Chỉ cần đi này quill và quyền tên của bạn với nó. Tôi phải cảnh báo bạn mặc dù rằng điều này là một quill máu và nó sử dụng máu của bạn thay vì mực. Sau khi bạn ghi lại tên của bạn một danh sách các hầm và các tài sản khác có quyền bạn sẽ xuất hiện dưới tên của bạn. Tâm trí bạn hầu hết trong số họ sẽ có thể có sẵn cho bạn sau khi bạn được công nhận là một người lớn trên thế giới tồn."Potter cau mày, như ông đã chấp nhận quill. Ông tự hỏi nếu ông nên viết Harry Potter, hoặc màu đen Antares. Sau đó, ông quyết định đi với Harry Potter, vì ông có lẽ sẽ phải giải thích rất nhiều điều ông đã không cảm thấy thoải mái với. Cũng yêu tinh nói rằng nó sẽ chỉ tạo ra một danh sách của những điều ông có thể thừa kế, không giải thích lý do tại sao ông kế thừa chúng. Với một gật đầu tâm thần, ông chấp nhận giấy từ con yêu tinh và cẩn thận đã viết xuống tên đầy đủ. Ông biết nó sẽ viết trong máu của mình, nhưng đã không chuẩn bị cho sự đau đớn mà bắn qua bàn tay của mình.Là không còn xa lạ để đau, Tuy nhiên, cậu bé viết xong một cách nhanh chóng và đã cho quill trở lại để con yêu tinh. Các sinh vật sau đó đã cho anh ta một lọ thuốc và Harry là ngạc nhiên khi thấy rằng ngay sau khi ông đã uống nó, những đau đớn và chảy máu nhẹ ngừng lại, rời khỏi bàn tay của mình hoàn toàn không có vết xấu. Cậu bé đã thực hiện một lưu ý để tìm kiếm một số cuốn sách Potions dễ dàng để hiểu chủ đề tốt hơn bởi vì nếu ông là trung thực đó là khá thú vị và ông thực sự muốn cho giáo sư Snape rằng ông đã không một dunderhead ngu ngốc.Cuối cùng con yêu tinh chỉ ra cho anh ta để làm theo nó đến một văn phòng gần đó, Harry đã làm, mong muốn biết những gì họ phát hiện ra, nhưng một chút nhầm lẫn về việc di chuyển đột ngột.Văn phòng ông thấy mình ở là rất lớn. Bên cạnh đó, nó là đồ nội thất với hương vị, mặc dù tất cả mọi thứ là hơi lớn hơn Harry tư tưởng cần thiết cho yêu tinh. Cậu bé không có nhiều thời gian để xem xét môi trường xung quanh của ông, vì ông đã được đẩy vào ghế ở phía trước của bàn làm việc chiếm đóng thêm một con yêu tinh này một rõ ràng lớn hơn và cũ hơn một Harry đã giao dịch với trước khi. Giấy với tên của ông là ở phía trước của con yêu tinh và các sinh vật đã chặt chẽ nghiên cứu cậu bé, làm cho Harry muốn động đậy nhưng rất may, ông quản lý để duy trì hiện ra bao gồm."Ngày tốt lành, ông Potter."-nói không rõ con yêu tinh-"Hãy lấy để kinh doanh, thì chúng tôi?"Harry gulped nervously:"Vâng, chúng ta hãy..."Sinh vật nhìn qua danh sách và chuckled, mà đã không một âm thanh dễ chịu ở tất cả Harry quyết định:"Vâng, điều này là khá là trong danh sách, Ấn tượng nhất đối với một trẻ tuổi như bạn."Điều đó nói rằng, con yêu tinh, có tên Sharpclaw như các mảng bám trên bàn làm việc của ông đề nghị, Trượt vào danh sách đối với Harry. Cậu bé đã lấy một cái nhìn và nghe trộm ra mắt của ông:"Thánh Merlin..."-ông yelped, tất cả những suy nghĩ của hành vi thích hợp ném ra khỏi cửa sổ, vì ông quét danh sách có thể dài hơn danh sách Hogwarts của mình-"Đây là tất cả các mỏ?"Sharpclaw đã cho anh ta một sự nhăn mặt hung dư đã có thể có nghĩa là để là một nụ cười:"Vâng, trẻ Potter. You're giới để trở thành một khách hàng giàu có.""Wow..."-ông thì thầm và sau đó xóa cổ họng của mình, đỏ mặt hơi-"những gì làm tôi cần phải đăng nhập để được công nhận là chủ sở hữu của tất cả điều này?"Cho câu hỏi nhiệt tình của mình, cậu bé đã được thưởng bằng một nhếch mép khủng khiếp cho thấy hoàn toàn quá nhiều răng:"Girphook sẽ ở đây trong giây lát với các triện, tất cả bạn cần làm là thử chúng trên. Nếu họ chấp nhận bạn, nó sẽ có nghĩa là bạn đã thừa kế thừa kế tương ứng và tiêu đề, nếu không... Vâng, đó phụ thuộc vào chiếc nhẫn và của nó ' ma thuật, mặc dù không có gì nguy hiểm hoặc vĩnh viễn. "Harry gulped khi ông nghe nói rằng, không phải ít nhất chút yên tâm. Tuy nhiên điều này không phải là một cái gì đó ông đã sẵn sàng để vượt lên chỉ vì ông là thần kinh.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Điều đầu tiên cậu bé nhận thấy khi ông bước vào 'Leaky Cauldron' dưới áo tàng hình của mình, không chăm sóc cho những cảnh tượng đáng xấu hổ đó xảy ra lần cuối cùng anh đến đây, là gia đình Weasley. Và họ rất khác với những gì anh nhớ. Không xuất hiện trong, tâm trí bạn, nhưng hành vi của họ là hoàn toàn tồi tệ, ít nhất là Harry nghĩ. Ron, người bạn của mình, đã phàn nàn trong một thời trang rất Malfoy giống, trong khi mẹ của ông đã cố gắng để nói chuyện ý nghĩa vào anh ta. Harry đã thay tò mò về hành vi không điển này và rón rén đến gần để ông có thể nghe thấy những gì các cảnh đã được về. "Mẹ ơi, tại sao tôi phải ăn mặc như thế này?" - Rên rỉ Ronald - "Tôi có nghĩa là hiệu trưởng Dumbledore cho đủ tiền cho coddling mà thằng ngốc Potter!" "Bây giờ, Ron ..." - thở dài matriarch Weasley - ". Bạn rất biết rằng số tiền chúng tôi có được xuất phát từ hầm của thằng nhóc đó nên hai bạn đã ra rơi xuống, các 'đóng góp' sẽ dừng lại một lúc. Hay ông hiệu trưởng không giải thích điều này với bạn? ... Ở mức nào, nó không an toàn để thảo luận về những điều như thế ở ngoài trời. Bạn không bao giờ biết những người có thể là lắng nghe. " Là người đứng đầu đỏ di chuyển đến lối vào Alley, Harry để cho một bóp nghẹt hơi thở hổn hển thoát khỏi anh ta, khi anh sút kém so với tường. Người bạn của ông, những người bạn đầu tiên anh đã có, thực sự đã được mua lại bởi hiệu trưởng sử dụng tiền riêng của mình ... nó đã tâm thổi, thậm chí tồi tệ hơn việc tìm ra cha mẹ của bạn không phải là người bạn mong đợi họ được. Harry không biết bao lâu, ông đã dành chỉ ngồi đó, nhìn không có gì đặc biệt, nhưng cuối cùng anh buộc mình phải đứng dậy và bước vào Alley. "Vâng," - nghĩ cậu bé - 'Có ai biết rằng Malfoy sẽ bật ra được ngay. Một số gia đình phù thủy có thực sự tốt hơn so với những người khác. Tôi tự hỏi nếu nó là quá muộn để trở thành bạn bè với anh ta, hoặc nếu tôi vẫn còn có cơ hội? " Hẻm Xéo là bận rộn như lần cuối cùng Harry đã từng ở đây. Nhưng lúc này thì cậu cuối cùng cũng có thời gian để thực sự đánh giá cao môi trường xung quanh mình. Anh biết mình thực sự cần đi đến Gringotts đầu tiên, nhưng anh thực sự muốn thưởng thức bản thân mình, vì vậy Harry chỉ đi lang thang từ một cửa hàng khác, nhìn vào những điều tất cả khác nhau trên màn hình. Cuối cùng sau nhiều giờ chỉ đơn giản là lãng phí thời gian, cậu bé được quản lý để kéo mình cho ngân hàng. Rất may có rất ít người ở các ngân hàng, vì vậy Harry cởi chiếc mũ ông sử dụng để che vết sẹo của mình và tiếp cận các yêu tinh đầu tiên anh nhìn thấy. " Xin chào ... "- ông gọi ra lo lắng. Việc truy cập rất cao, những con yêu tinh với chiều cao rất ngắn của họ, đã rõ ràng overcompensating và nó làm cho Harry, người đã khá ngắn ngủi 12 năm của mình, cảm thấy lấn át. Một lát sau, một yêu tinh đi vào lĩnh vực của mình về tầm nhìn. Các sinh vật này trông vào không gian dường như trống rỗng và sau đó nhìn xuống anh: "? Có Làm thế nào có thể Gringotts sẽ được hỗ trợ" Rõ ràng rằng sinh vật không đưa anh ta nghiêm túc và đã được chỉ đơn giản là humoring đứa trẻ, nhưng Harry không hành vi phạm tội, sau khi tất cả thường một đứa trẻ trong độ tuổi của mình sẽ được đi kèm với cha mẹ hoặc người giám hộ ở rất ít. Điều này mang lại một hình ảnh rất hài hước của dì Petunia trong một ngân hàng đầy đủ các phù thủy và yêu tinh. Ông đã chiến đấu rất khó khăn không phải để cười:.. "Tôi là Harry Potter Tôi muốn xem nếu có một số loại thử nghiệm để xem nếu tôi có quyền để bất cứ điều gì ngoài những vault rằng Hagrid có chìa khóa để Và có lẽ để xem tôi ý của cha mẹ. " Theo dự kiến tên của ông đã nhận được một phản ứng từ các sinh vật, mặc dù may mắn không phải là loại kinh ngạc há hốc miệng ông nhận được từ phù thủy ngẫu nhiên và phù thủy. Các cậu bé phù thủy đã ghi nhận tâm nghiên cứu giết chết lời nguyền này đã khiến anh trở nên nổi tiếng và xem nếu anh ta có thể đưa ra một số lời giải thích cho những gì đã xảy ra đêm cha mẹ cậu bị giết chết ... bên cạnh Dumbledore 'tình yêu của mẹ đã cứu bạn'. Rõ ràng là con đã không nói với thầy hiệu trưởng chỉ là những gì anh nghĩ về lời giải thích của ông, là hơi bị choáng ngợp bởi đá thất bại phù thủy, nhưng mùa hè với gia đình Dursley đã được ít nhất tốt trong cách cho anh ta thời gian để đi qua các sự kiện một lần nữa và rút ra kết luận của riêng mình thay vì chỉ dựa vào những điều đó đã nói với anh ta. Harry chớp mắt khi con yêu tinh một lần nữa xuất hiện trên các quầy lớn: "Đây, đây là một Inheritance Potion, ông Potter Tốn 10 thuyền buồm mỗi lọ Bạn có thêm bảy giọt máu của bạn để nó và chờ đợi một giờ sau... đó đổ thuốc vào bất kỳ giấy, trên thực tế bất kỳ bề mặt phẳng sẽ làm. Tất nhiên đối với một thuyền buồm thêm, chúng tôi có thể cung cấp cho bạn một cuộn giấy đặc biệt được sử dụng để làm cho gia đình Trees. Nó được say mê trong một cách mà nó sẽ phát triển cùng với thông tin các potion rút ra từ máu của bạn. Sau khi toàn bộ cây sẽ được nhìn thấy, giấy sẽ trở nên đóng khung. Bạn có thể so đặt cây hoàn thành trên tường, hoặc bất cứ nơi nào bạn muốn. " Harry nhìn chằm chằm vào các sinh vật trong sự im lặng như bộ não của mình xử lý các thông tin được trao cho ông. Khi anh hiểu nó, anh có thể làm điều đó ở nhà, mà có nghĩa là ông không cần phải nói với cả thế giới về huyết thống của ông chỉ được nêu ra: "Vì vậy, với cách tôi có thể khẳng định bất cứ điều gì trở lên, làm thế nào tôi sẽ biết rằng có một cái gì đó để yêu cầu bồi thường? " - Anh hỏi trong sự bối rối. Con yêu tinh trợn mắt, mà theo ý kiến của Harry trông khá buồn cười, nhưng giải thích không ít: "Điều đó được thực hiện một cách riêng biệt từ việc tạo ra một cây gia đình Trong thực tế, bạn có thể làm điều đó ngay bây giờ, nếu bạn có. thời gian. Chỉ cần lấy bút lông ngỗng này và bên phải tên của bạn với nó. Tôi phải cảnh báo bạn dù rằng đây là một cây viết lông ngỗng máu và nó sử dụng máu của bạn thay vì mực. Sau khi bạn viết ra tên của bạn một danh sách các kho tiền và các tài sản khác được hưởng bạn sẽ xuất hiện dưới tên của bạn. Tâm trí bạn nhất của họ có lẽ sẽ có sẵn cho bạn sau khi bạn được công nhận là một người trưởng thành trong thế giới phù thủy. " Potter cau mày, như ông chấp nhận bút lông ngỗng. Anh tự hỏi nếu ông nên viết Harry Potter, hay Antares Đen. Sau đó, ông quyết định đi với Harry Potter, kể từ khi ông có thể sẽ phải giải thích rất nhiều điều anh không thấy thoải mái. Ngoài ra con yêu tinh nói rằng nó sẽ chỉ sản xuất một danh sách những thứ ông có thể kế thừa, không giải thích lý do tại sao ông được thừa kế chúng. Với một cái gật đầu tâm thần, ông chấp nhận giấy da từ yêu tinh và cẩn thận viết tên đầy đủ của mình. Ông biết nó sẽ viết trong máu của mình, nhưng đã không chuẩn cho nỗi đau mà bắn qua bàn tay của mình. Là không lạ gì với nỗi đau, tuy nhiên, cậu bé viết nhanh chóng hoàn thành và đưa các cây viết lông ngỗng lại để con yêu tinh. Các sinh vật sau đó đã cho anh một lọ thuốc và Harry rất ngạc nhiên khi thấy rằng ngay khi anh ấy đã uống nó, cả những đau đớn và chảy máu nhẹ dừng lại, rời khỏi bàn tay của mình hoàn toàn không tì vết. Cậu bé làm một lưu ý để tìm một số cuốn sách Độc dược dễ dàng để hiểu vấn đề tốt hơn bởi vì nếu tình chân thật nó đã được khá thú vị và anh thật sự muốn cho giáo sư Snape rằng ông không phải là một gã ngốc ngu ngốc. Cuối cùng con yêu tinh chỉ ra cho anh ta để làm theo cho văn phòng gần đó, Harry đã làm, háo hức muốn biết những gì họ phát hiện ra, nhưng hơi bối rối về việc di chuyển đột ngột. Các văn phòng ông thấy mình đang ở là rất lớn. Bên cạnh đó, nó là đồ nội thất với vị, mặc dù tất cả mọi thứ đã hơi lớn hơn Harry nghĩ cần thiết cho yêu tinh. Các cậu không có nhiều thời gian để xem xét xung quanh, kể từ khi ông bị đẩy vào ghế ở phía trước của bàn chiếm đóng thêm một con yêu tinh, điều này rõ ràng lớn hơn và lớn tuổi hơn một Harry đã được xử lý trước. Các giấy với tên của ông là ở phía trước của con yêu tinh và các sinh vật đã được nghiên cứu kỹ các cậu bé, làm cho Harry muốn ra vẻ lo lắng nhưng may mắn anh vẫn rõ ràng sáng tác. "Good day, ông Potter." - Cho biết, chưa biết yêu tinh - "Chúng ta hãy lấy xuống để kinh doanh, thì chúng tôi?" Harry nuốt nước bọt một cách lo lắng: "Vâng, chúng ta hãy ..." Các sinh vật này trông qua danh sách và cười khúc khích, mà không phải là một âm thanh dễ chịu chút nào Harry quyết định: "Vâng, này là khá danh sách, ấn tượng nhất đối với một trẻ như bạn. " Điều đó nói rằng, con yêu tinh, tên Sharpclaw như các mảng bám trên bàn của ông đề nghị, trượt danh sách phía Harry. Cậu bé nhìn và đôi mắt của mình ra nghe trộm: "Thánh Merlin ..." - ông kêu lên, mọi tư tưởng về hành vi thích ném ra ngoài cửa sổ, như ông quét danh sách đó có thể là dài hơn danh sách Hogwarts của mình - "Đây là tất cả của tôi ? " Sharpclaw cho ông một cái nhăn mặt kinh khủng mà có lẽ đã có nghĩa là để được một nụ cười: "Có, trẻ Potter Bạn đang về để trở thành một trong những khách hàng giàu có của chúng tôi".. "Wow ..." - anh thì thầm rồi hắng giọng, đỏ mặt một chút - "? Tôi cần những gì để đăng để được công nhận là chủ sở hữu của tất cả điều này" Đối với câu hỏi nhiệt tình của mình, cậu bé đã được tưởng thưởng với một nụ cười khủng khiếp cho thấy hoàn toàn quá nhiều răng: "Girphook sẽ ở đây trong giây lát với các ấn nhẫn, tất cả các bạn cần làm là cố gắng cho họ về. Nếu họ chấp nhận bạn, nó sẽ có nghĩa là bạn đã thừa hưởng di sản thừa kế tương ứng và tiêu đề, nếu không ... à, mà phụ thuộc vào chiếc nhẫn và 'kỳ diệu của nó, mặc dù không có gì nguy hiểm hay vĩnh viễn. " Harry nuốt nước bọt khi nghe thấy rằng, không phải là chút ít nhất là đảm bảo. Tuy nhiên đây không phải là một cái gì đó anh đã sẵn sàng để vượt lên chỉ vì anh rất lo lắng.






































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: