Rating: RPairing: Asami/AkihitoSpoilers: No spoilers, but this is post dịch - Rating: RPairing: Asami/AkihitoSpoilers: No spoilers, but this is post Việt làm thế nào để nói

Rating: RPairing: Asami/AkihitoSpoi

Rating: R

Pairing: Asami/Akihito

Spoilers: No spoilers, but this is post Escape and Love.

Contains: mature language, sexual situations

Summary: Akihito wrestles with his demons, his conscience, and Asami.

Disclaimer: These characters belong to Yamane Ayano, not me.

Author's Note: This will be a multi-chaptered fic. I'm not sure how many chapters yet.

In the dream, Asami is wearing a suit, which shouldn't be strange, except that it's not one of his expensive, three piece Italian ensembles. He still looks good in it, of course, though it's a rather drab shade of gray and it isn't tailored to fit his impressive frame to perfection. In short, it's a suit that can be found on hundreds of thousands of salarymen in Tokyo every day.

They are standing on the morning streets, ready to go their separate ways. Akihito is clutching his favorite camera, but he can't bring himself to climb on his Vespa and ride away because Asami is smiling in a way he's never seen, and it seems to throw the whole world off kilter.

He raises his camera and peers through the viewfinder. He doesn't quite understand the disappointment he feels when Asami's face looks exactly the same; softer and diminished somehow, his eyes mild and complacent. He mouths platitudes, waves, and walks off toward the station, leaving Akihito to watch his broad, gray back disappear into the crowd of nameless, faceless people.

Akihito jerks awake, the pitch black of the room assuring him of his surroundings. Asami sleeps beside him, radiating heat into which Akihito instinctively curls. An arm covers his waist, tucking him closer to Asami's solid warmth.

"What's wrong?"

"Nothing." He buries his face into Asami's shoulder. "Weird dream."

As usual, Asami doesn't waste words. Akihito finds his knees pressed up, spread and open for his lover, his thighs sticky from their earlier exertions. Asami fucks him into the mattress; his miracle cure-all. The dark hides Akihito's smile of fierce satisfaction.

Later, drenched in sweat and other bodily fluids, with light beginning to filter through the covered windows, Akihito lies unprotesting in the circle of Asami's arms. The reassuring throb of his steady heartbeat pulsing against his ear as Akihito slowly regains his senses.

"Do you ever wish it could be different?"

"What are you talking about?"

"You know...your life. I mean, instead of waking up one day and deciding, today I think I'll become a perverted, control freak crimelord, do you ever wish you'd done something different? More, you know, normal?"

Asami barked out a laugh. "Fuck no."

The profanity startled Akihito. Asami never used vulgar language. Never. His casual use of it, combined with the obvious humor in his voice made Akihito lift his head and stare at Asami in wonder. Asami was watching him knowingly, a smirk curling up one side of his mouth.

"You and I, my dear Akihito, could never be normal. No matter how hard we tried."

The words sent a curl of adrenaline and unsavory delight down into Akihito's belly, laced with a dark ribbon of pride he was certain was wrong on so many levels. He managed to cover his racing emotions with a scowl. "Don't lump me in with you, bastard."

"Why not?" Asami's fingers stroked down Akihito's stomach, heedless of the sticky residue of their coupling. "Deny it all you want, but it's true. We're kindred spirits in this matter. No pale imitation of life for us. Fight us, hurt us, make us bleed, and like the Hydra, each cut will only makes us stronger. There's nothing worse than ennui, is there, Akihito?"

Rather than answering, Akihito seriously thought about it for several moments before speaking. "There are worse things." He allowed himself a small grin as his head dropped back to Asami's chest. "But boredom is definitely up there in the top five."

Asami chuckled. "What are the other four then?"

"I'll give you a hint: number one rhymes with Pastrami."

A sharp smack to his ass made Akihito yelp, but he then dissolved into giggles. "You know you left yourself wide open for that one. Anyway, haven't I always said you're the worst?"

His world spun as Akihito found himself flipped onto his back, Asami looming over him with an alarming smirk. "So I'm the worst, am I? That's quite a reputation to live up to." His voice held a wealth of dark promise.

"Good evening, Asami-sama."

The concierge smiled and bowed as Akihito slunk through the lobby, cheeks flaming as he made his way as quickly as possible to the elevator. He had tried once to correct the man, but it seemed to have made no effect, and the next time he'd been greeted in the same way. The thought of saying something to Asami was too humiliating for words. He could just picture the mocking look that would be thrown his way. No doubt, Asami would be highly amused by Akihito being taken for Asami's...well, whatever.

Akihito sighed as the doors slid closed, and he jabbed the penthouse button rather viciously. What did it really matter anyway? Even if the man at the front desk learned to use his proper name, he'd still know something was going on between him and Asami. It wasn't like the bastard even tried to make a secret of it.

He was pretty sure homosexuality wasn't generally smiled upon in the Japanese underworld, despite the variety of high-level gangsters that seemed keen on tapping his ass. Hell, it wasn't all that accepted in the regular world, and the circles that Asami traveled in were much more likely to be filled with testosterone-fueled macho guys trying to prove their manhood. How did Asami manage to do as he liked and still maintain that level of control and to command the respect of so many?

Of course, Asami could probably make even the straightest of men waver. At least, Akihito tried to console himself with that thought when he remembered the way he'd shamelessly taken Asami's cock for hours just last night and then begged for more.

And here he was, padding back to Asami's lair of his own free will like a good little-what? Wife? Mistress? Pet? Lover? Akihito collapsed against the far wall of the elevator and groaned, scrubbing his red face with the palms of his hands.

"I have got to get out of here."

The furor over Momohara Ai had died down weeks ago. What was he still doing at Asami's? Getting complacent, allowing himself to let his guard down at least somewhat, acting almost as if he were at home. It had been surprisingly easy to get to that point.

His favorite snacks and foods had shown up in the cabinets and refrigerator. His things had been taken out of boxes and shelved or plugged in or sorted, somehow seamlessly integrating with the sharp, polished lines of Asami's penthouse, and all this without a word about it from Asami. It was too smooth, insidious, and he had just gone along with it.

Sure, he'd made of show of earning his keep, and outside of bed, thank you very much. But to tell the truth, he had allowed himself to coast along in Asami's wake, closing his eyes to everything that was oh so wrong about their relationship-whatever the hell it was supposed to be. God, he couldn't even face trying to define it right now. He really couldn't. He wasn't sure that was even possible.

He would just tell Asami soon that he was going to find an apartment of his own again. Takato and Kou would help him turn up something fast, and until then he could always count on staying with Kou.

Akihito frowned. But then he was always making trouble for his friends. Kou had put up with a lot because of him, only in part because of his association with Asami. He sighed. No, he couldn't impose on Kou again, not for that. But still, he'd go out looking for a place tomorrow since he'd wrapped up his latest job today.

His sore ass would definitely benefit from the move. There wasn't a day that went by that Asami didn't make full use of it if he was around. He resolutely ignored the ache in his chest at the thought of not waking up tangled up in Asami's warmth after a night of relentless passion and trudged from the elevator to the penthouse door.

"I'm home," he called softly, a habit he'd kept even when he lived on his own, not expecting a response as it was too early for Asami to have returned.

"Welcome home."

The smooth, rich voice startled him, and Akihito paused in the middle of toeing off his shoes and looked up with wide eyes to find Asami regarding him with faint amusement.

"What are you doing here?"

The blurted question seemed to amuse Asami even more, and his lips quirked up. "I live here."

Akihito rolled his eyes. "Always a smartass."

Asami moved forward, backing Akihito up until he hit the front door with a soft thud. "I finished things up early so I could come home and be with you."

There was no trace of sarcasm to the words, but Akihito met Asami's focused gaze uncertainly, not sure if he was being made fun of after all. When Asami's eyes dropped to his lips, he put his palms up to ward him off. "You can't be serious!" he exclaimed. "Don't you ever get tired? We did it for hours last night, and then again just this morning! What is it with you? Are you trying to kill me? There are faster ways, you know."

Warm lips took his, assaulting his senses with the feel and scent of Asami's skin. His chin was tilted up and the lips moved down his throat, a slow, sensual glide of lips and tongue and teeth. Akihito moaned, his hands curling around Asami's biceps, clutching them through the fabric of his suit jacket and pulling as rough stubble abraded his flesh.

Hot breath tickled his ear. "I could never kill you, my sweet Akihito." Asami bit gently at the spot beneath his ear that always made Akihito writhe. "Torture you slowly, perhaps, like this." He bit again, his thumb sliding across Akihito's full lower lip.

"Asami." The barely voiced whisper was a capitulation. Once again, Akihito let all his protests fall away, arching into the intoxicating touch and overwhelming presence of the man.

Both of Asami's hands came up to cup Akihito's
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Đánh giá: RKết nối: Asami/AkihitoTấm lái ngang: Không có spoilers, nhưng điều này là bài thoát và tình yêu.Chứa: ngôn ngữ trưởng thành, cảnh khiêu dâmTóm tắt: Akihito wrestles với quỷ của mình, lương tâm của mình, và Asami.Disclaimer: Các ký tự thuộc về Yamane Ayano, không phải tôi.Lưu ý của tác giả: điều này sẽ là một fic chaptered đa. Tôi không chắc chắn bao nhiêu chương được nêu ra.Trong giấc mơ, Asami mặc một bộ đồ, mà không phải là lạ, ngoại trừ rằng nó không phải là một trong những của ông đắt tiền, ba mảnh ý ensembles. Ông vẫn còn trông tốt trong đó, tất nhiên, mặc dù nó là một bóng râm đúng hơn là đi điếm của màu xám và nó không phải là phù hợp để phù hợp với khung Ấn tượng của mình để hoàn thiện. Trong ngắn hạn, nó là phù hợp với có thể được tìm thấy trên hàng trăm ngàn salarymen ở Tokyo mỗi ngày.Họ đang đứng trên đường phố vào buổi sáng, sẵn sàng để đi cách riêng biệt của họ. Akihito ôm máy ảnh yêu thích của mình, nhưng ông không thể mang lại cho mình để leo lên trên Vespa của mình và đi xe đi vì Asami mỉm cười trong một cách ông không bao giờ nhìn thấy, và nó có vẻ như để ném trên toàn thế giới off kilter.Ông tăng máy ảnh của ông và đồng nghiệp thông qua kính ngắm. Ông không hiểu khá thất vọng ông cảm thấy khi phải đối mặt của Asami trông giống hệt như nhau; nhẹ nhàng hơn và giảm bằng cách nào đó, đôi mắt của ông nhẹ và tự mãn. Ông đổ platitudes, sóng, và đi ra về phía nhà, để lại Akihito để xem của mình màu xám rộng, trở lại biến mất vào đám đông vô danh, faceless người.Akihito jerks tỉnh táo, Sân đen của phòng đảm bảo anh ta ông môi trường xung quanh. Asami ngủ bên cạnh anh ta, bức xạ nhiệt vào đó Akihito, bản năng curls. Một cánh tay bao gồm eo của mình, nhét anh ta gần gũi hơn để ấm áp rắn của Asami."Những gì là sai?""Không có gì." Ông chôn khuôn mặt của mình vào vai của Asami. "Giấc mơ kỳ lạ."Như thường lệ, Asami không lãng phí từ. Akihito thấy đầu gối ép lên, lây lan và mở cho người yêu của mình, ông đùi dính từ kết trước đó của họ. Asami fucks ông thành nệm; cure-all phép lạ của ông. Bóng tối ẩn Akihito của nụ cười hài lòng khốc liệt.Sau đó, ướt đẫm mồ hôi và các chất dịch cơ thể, với ánh sáng bắt đầu để lọc thông qua các cửa sổ được bảo hiểm, Akihito nằm unprotesting trong vòng tròn của cánh tay của Asami. Nhịp của nhịp tim ổn định pulsing chống lại tai của mình như Akihito chậm, yên tâm lại cảm giác của mình."Bạn đã bao giờ muốn nó có thể là khác nhau?""Những gì bạn đang nói về?""Bạn biết... cuộc sống của bạn. Tôi có nghĩa là, thay vì thức dậy một ngày và quyết định, hôm nay tôi nghĩ rằng tôi sẽ trở thành một sai đường, kiểm soát freak crimelord, bạn đã bao giờ muốn bạn đã làm một cái gì đó khác nhau? Hơn nữa, bạn biết, bình thường?"Asami barked ra một cười. "Fuck no."Ngôn từ thô tục giật mình Akihito. Asami không bao giờ sử dụng ngôn ngữ thô tục. Không bao giờ. Ông sử dụng không thường xuyên của nó, kết hợp với sự hài hước rõ ràng trong giọng nói của ông làm Akihito nâng đầu của mình và nhìn chằm chằm vào Asami trong tự hỏi. Asami đã xem anh ta cố ý, nhếch mép quăn lên một bên của miệng của mình."Bạn và tôi, Akihito thân mến của tôi, có thể không bao giờ được bình thường. Không có vấn đề khó khăn như thế nào chúng tôi đã cố gắng."Các từ gửi một curl của adrenaline và thỏa thích unsavory xuống vào Akihito của bụng, tẩm với một băng tối của niềm tự hào, ông đã chắc chắn đã sai trên rất nhiều cấp độ. Ông quản lý để trang trải các cảm xúc của cậu đua xe với một scowl. "Không một lần tôi với bạn, tên khốn đó.""Tại sao không?" Ngón tay của Asami vuốt ve xuống Akihito của dạ dày, không lưu ý của dư dính của các khớp nối của họ. "Từ chối nó tất cả các bạn muốn, nhưng đó là sự thật. Chúng tôi tinh thần kindred trong vấn đề này. Không có giả nhạt của cuộc sống cho chúng tôi. Chống lại chúng tôi, tổn thương chúng ta, làm cho chúng tôi chảy máu, và thích Hydra, cắt mỗi sẽ chỉ làm cho chúng tôi mạnh mẽ hơn. Có là không có gì tồi tệ hơn nỗi, là có, Akihito? "Thay vì trả lời, Akihito nghiêm túc suy nghĩ về nó một vài phút trước khi nói. "Có những điều tồi tệ hơn." Ông cho phép mình một grin nhỏ như đầu bị bỏ lại vào ngực của Asami. "Nhưng chắc chắn là chán nản lên có trong những năm đầu."Asami chuckled. "Những gì là bốn người khác sau đó?""Tôi sẽ cung cấp cho bạn một gợi ý: số một vần điệu với Pastrami."Một smack sắc nét để hắn làm Akihito yelp, nhưng ông sau đó giải thể vào cười khúc khích. "Bạn biết bạn lại chính mình mở rộng cho rằng một. Dù sao, không tôi luôn luôn nói rằng bạn đang tồi tệ nhất?"Thế giới của mình tách như Akihito thấy mình lộn lên lưng, Asami hoảng hơn anh ta với một nhếch mép đáng báo động. "Vì vậy, tôi tồi tệ nhất, tôi? Đó là khá một danh tiếng để sống tới." Tiếng nói của ông tổ chức một sự giàu có của tối lời hứa."Chào buổi tối, Asami-sama."Trợ giúp cười và cúi như Akihito slunk thông qua phòng đợi, má lửa khi ông thực hiện của mình cách càng nhanh càng tốt cho Thang máy. Ông đã cố gắng một lần để sửa chữa những người đàn ông, nhưng nó dường như đã không có hiệu lực, và khi ông đã được chào đón trong cùng một cách. Những suy nghĩ của nói điều gì đó để Asami là quá nhục nhã cho từ. Ông chỉ có thể hình ảnh giao diện mocking sẽ được ném theo cách của mình. Không có nghi ngờ, Asami sẽ được rất amused bởi Akihito đang được thực hiện cho của Asami... tốt, bất cứ điều gì.Akihito thở dài như cửa trượt đóng cửa, và ông jabbed căn hộ penthouse nút thay vì viciously. Những gì đã làm nó thực sự quan trọng anyway? Ngay cả khi người đàn ông tại quầy lễ tân đã học được để sử dụng tên riêng của mình, ông vẫn sẽ biết một cái gì đó đã xảy ra giữa Anh và Asami. Nó không giống như tên khốn đó thậm chí đã cố gắng để làm cho một bí mật của nó.Ông là đẹp, chắc chắn đồng tính luyến ái không phải là thường cười khi ở Nhật bản địa ngục, bất chấp sự đa dạng của bọn côn đồ cao cấp mà có vẻ quan tâm về khai thác ass của ông. Địa ngục, nó không phải tất cả mà chấp nhận trên thế giới thường xuyên, và các vòng tròn Asami đi du lịch trong đã nhiều hơn nữa khả năng được lấp đầy với testosterone-nhiên liệu nam nhi kẻ cố gắng để chứng minh nhân loại của họ. Làm thế nào Asami đã quản lý để thực hiện như ông thích và vẫn duy trì rằng mức độ kiểm soát và chỉ huy sự tôn trọng của rất nhiều?Tất nhiên, Asami có lẽ có thể làm ngay cả thẳng của người đàn ông waver. Ít nhất, Akihito đã cố gắng để giao diện điều khiển mình với suy nghĩ rằng khi ông nhớ cách ông có shamelessly chụp con gà trống của Asami giờ chỉ cuối đêm và sau đó begged để được nhiều hơn nữa.Và ở đây ông là, đệm quay lại của Asami hang ổ của mình sẽ miễn phí như một tốt ít những gì? Vợ? Bà chủ? Con vật cưng? Người yêu? Akihito sụp đổ vào tường xa của Thang máy và groaned, chà khuôn mặt màu đỏ của mình với lòng bàn tay của bàn tay của mình."Tôi đã có để có được ra khỏi đây."Hoan nghinh trong Momohara Ai đã qua đời xuống tuần trước. Ông vẫn còn làm gì tại của Asami? Nhận được tự mãn, cho phép mình để cho guard của mình ít hơi, hành động gần như là nếu ông ở nhà. Nó đã đáng ngạc nhiên dễ dàng để có được đến thời điểm.Yêu thích đồ ăn nhẹ và thức ăn của mình đã hiển thị trong tủ và tủ lạnh. Những điều của ông đã được đưa ra khỏi hộp và hoãn hoặc cắm tại hoặc được sắp xếp, bằng cách nào đó liền mạch tích hợp với sắc nét, đánh bóng của Asami penthouse, và tất cả những điều này mà không có một từ về nó từ Asami. Nó là quá mịn, xảo quyệt, và ông đã chỉ cần đi cùng với nó.Chắc chắn, ông đã thực hiện của Hiển thị thu giữ của mình, và bên ngoài của giường, cảm ơn bạn rất nhiều. Nhưng để biết sự thật, ông đã cho phép mình đến bờ biển dọc theo trong trỗi dậy của Asami, đóng cửa đôi mắt của mình để tất cả mọi thứ đó là oh như vậy sai về mối quan hệ của họ-gì các địa ngục nó nghĩa vụ phải. Thiên Chúa, ông thậm chí không thể đối mặt cố gắng để xác định nó ngay bây giờ. Ông thực sự không thể. Ông đã không chắc chắn đó là thậm chí có thể.Ông sẽ chỉ nói với Asami sớm rằng ông sẽ tìm một căn hộ của mình một lần nữa. Takato và Kou sẽ giúp anh ta bật lên một cái gì đó nhanh, và cho đến sau đó, ông luôn luôn có thể tin cậy vào ở với Kou.Akihito cau mày. Nhưng sau đó ông đã luôn luôn làm rắc rối cho bạn bè của mình. Kou đã đưa ra với rất nhiều bởi vì anh ta, chỉ trong một phần do Hiệp hội của mình với Asami. Ông thở dài. Không, ông không thể áp đặt trên Kou một lần nữa, không cho điều đó. Nhưng vẫn còn, ông sẽ đi ra ngoài tìm kiếm một nơi vào ngày mai vì ông có gói lên công việc mới nhất của mình vào ngày hôm nay.Hắn đau sẽ chắc chắn hưởng lợi từ việc di chuyển. Đó không phải là một ngày mà đã đi bởi Asami đó không sử dụng đầy đủ của nó nếu ông đã xung quanh. Ông kiên quyết bỏ qua đau ở ngực của mình tại những suy nghĩ của không thức dậy rối lên trong ấm áp của Asami sau một đêm của niềm đam mê không ngừng và trudged từ Thang máy đến cửa căn hộ penthouse."Tôi là nhà," ông gọi là nhẹ nhàng, một thói quen mà ông đã giữ ngay cả khi ông sống trên riêng của mình, không mong đợi một phản ứng như nó là quá sớm để Asami đã quay trở lại."Chào mừng bạn đến nhà."Mịn, phong phú giọng nói giật mình anh ta, và Akihito tạm dừng ở giữa toeing cánh giày của mình và nhìn lên với đôi mắt rộng để tìm Asami liên quan đến anh ta với vui chơi mờ nhạt."Bạn đang làm gì ở đây?"Câu hỏi blurted dường như để giải trí Asami thậm chí nhiều hơn, và của mình lên đôi môi quirked. "Tôi sống ở đây."Akihito cán mắt của ông. "Luôn luôn một smartass."Asami di chuyển về phía trước, sao Akihito lên cho đến khi ông nhấn cửa trước với một té nghe cái bịch mềm. "Tôi hoàn thành việc lập sớm vì vậy tôi có thể đến nhà và với bạn."Có là không có dấu vết của mỉa mai từ, nhưng Akihito đã gặp của Asami chiêm ngưỡng tập trung uncertainly, không chắc chắn nếu ông đã làm niềm vui của sau khi tất cả. Khi của Asami mắt rơi để đôi môi của mình, ông đưa lòng bàn tay của mình lên đến phường anh ta. "Bạn không thể nghiêm trọng!" ông kêu lên. "Không bạn đã bao giờ cảm thấy mệt mỏi? Chúng tôi đã làm nó cho giờ cuối đêm, và sau đó một lần nữa chỉ sáng nay! Nó là gì với bạn? Bạn đang cố gắng để giết tôi? Có những cách nhanh hơn, bạn biết."Ấm môi diễn của mình, hành hung cảm giác của mình với những cảm nhận và hương thơm của Asami của da. Cằm của ông nghiêng lên và môi di chuyển xuống cổ họng của ông, một lướt chậm, gợi cảm của môi và lưỡi và răng. Akihito moaned, tay quăn quanh bắp tay của Asami, ôm chúng thông qua vải của mình phù hợp với áo và kéo như thô stubble mới xác thịt của ông.Nóng hơi thở tickled tai của mình. "Tôi sẽ không bao giờ giết mày, ngọt ngào của tôi Akihito." Asami chút nhẹ nhàng tại chỗ bên dưới tai của mình luôn luôn thực hiện Akihito quằn. "Tra tấn bạn chậm, có lẽ, như thế này." Anh ta một lần nữa, cắn ngón tay cái của mình trượt qua Akihito của đầy đủ môi dưới."Asami." Hiếm khi lồng tiếng thì thầm là một sự đầu hàng. Một lần nữa, Akihito cho tất cả các cuộc biểu tình của mình mùa đi, arching thành say touch và sự hiện diện áp đảo của người đàn ông.Cả hai bàn tay của Asami đã lên đến Cúp bóng đá Akihito
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: