Camila didn’t sleep at all that night.Lauren did, however. Camila had  dịch - Camila didn’t sleep at all that night.Lauren did, however. Camila had  Việt làm thế nào để nói

Camila didn’t sleep at all that nig

Camila didn’t sleep at all that night.

Lauren did, however. Camila had propped up a pillow against the head of the bed and gently moved Lauren back, out of her slumped position. The girl in her lap was fast asleep, holding onto Lauren’s arm.

Camila was tired, sure. Exhausted was a better word. But she wasn’t going to sleep, because she needed to make sure that they were okay. And she couldn’t do that if her eyes were closed.

She wasn’t sure what time it was, but she knew it was morning when the smaller child stirred awake. Camila noticed something moving out of the corner of her eye and watched as the girl’s eyelashes fluttered open softly.

A look of terror flashed across the small child’s face. She was in a new place, she wasn’t home. And then she remembered the events of the night before. Paralyzed by fear, she burst into tears.

Camila’s eyes widened when the child started crying. Lauren didn’t stir awake, though, so she quickly hopped to her feet, lifting the girl out of her wife’s lap and into her own arms.

“I got you,” Camila whispered, rocking back and forth slightly to calm to smaller girl down. She balanced her on her hip and used her free hand to reach up and brush her wavy hair out of her face, gently wiping the girl’s cheeks with her thumb. “No one is gonna hurt you. I promise.”

Sniffing, the child gazed up at Camila. Her bottom lip jutted out slightly and Camila could tell how hard she was trying to stop crying.

The brown eyed girl sat down on the edge of the bed, holding the girl in her lap and rubbing small circles in her back to try and calm her down.

Lauren had stirred awake by this time, and she slowly sat up, watching as Camila sang softly to the younger girl. There was a knock at the door just as Camila looked back and realized her wife was awake.

It was the same nurse as before, but accompanying her was another, older woman holding what appeared to be a briefcase. The nurse gave Lauren a friendly smile, allowing the woman to enter the room before closing the door behind her.

“Hi,” the woman smiled, walking over to Lauren and extending her hand. “I’m Georgia. I’m the social worker who’s been assigned to her case.”

Lauren shook her hand, noticing how the woman eyed the girl in Camila’s arms. It didn’t go unnoticed by Camila, either, who scooted back slightly and tightened her grip on the girl.

“I’m Lauren. She’s Camila,” the green eyed girl nodded towards her wife. Camila just nodded slowly.

“They’ve identified the parents,” the woman explained, sitting down on one of the plastic chairs and pulling a stack of papers from her briefcase. “Malachi and Rebecca Allen.”

“Parents of a 3 year old daughter,” she motioned to the girl in Camila’s arms. “With one on the way.” Lauren bit her lip. “Unfortunately, only one survived the accident.” She nodded towards the child, and Lauren felt her stomach drop in her chest.

“Obviously our first order of business is to get her into a permanent living situation as quickly as we can,” the woman explained. Lauren nodded.

“The only problem with that is that the only living family she has left is her 78 year old grandfather with Alzheimer’s,” she held up the papers to show them.

Lauren and Camila exchanged glances, both feeling a pang of sadness for the small child.

“But, I made a few calls, and I was able to find a group home that can take her in until we can find her a more permanent living situation,” the woman nodded. Lauren’s jaw clenched.

“A group home?” she asked, raising her eyebrows. “For a three year old?”

“It’s the best we could do given the circumstances,” the woman attempted to explain, but Lauren shook her head.

“You're positive she has no family? No family friends?” Lauren refused to believe the older woman.

“Honey, I’ve done as much as I can,” the woman shook her head. “I assure you, the group home will be fine until we can place her in a b-,”

“Fine?” Lauren raised her voice, taking Camila by surprise. “You’re really going to settle for ‘fine’ for a child? A living child? You really want to mess her up at this young?” She sat up taller.

“I don’t know what you expect me to do,” the woman looked back and forth between the two girls. “I’m only doing my job.”

“You need to do more than just your job,” Lauren shook her head, standing up and motioning to the girl in Camila’s arms. “That is a life, not just another number on your stupid paycheck. That’s a living, breathing human with an entire future ahead of her. You’re in charge of her future and she has no control over it. You have to be her voice. And right now it just sounds like you’re settling.”

“Again, I don’t know what you expect me to do,” the woman shook her head.

Lauren could feel it. She didn’t even have to look to know that Camila’s eyes were looking at her pleadingly. She sighed, taking a deep breath before sitting back down on the bed.

“Well, what about us?” Lauren spoke up, taking even Camila by surprise.

The woman grew confused. “What about you?”

“What if
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Camila didn’t sleep at all that night.Lauren did, however. Camila had propped up a pillow against the head of the bed and gently moved Lauren back, out of her slumped position. The girl in her lap was fast asleep, holding onto Lauren’s arm.Camila was tired, sure. Exhausted was a better word. But she wasn’t going to sleep, because she needed to make sure that they were okay. And she couldn’t do that if her eyes were closed.She wasn’t sure what time it was, but she knew it was morning when the smaller child stirred awake. Camila noticed something moving out of the corner of her eye and watched as the girl’s eyelashes fluttered open softly.A look of terror flashed across the small child’s face. She was in a new place, she wasn’t home. And then she remembered the events of the night before. Paralyzed by fear, she burst into tears.Camila’s eyes widened when the child started crying. Lauren didn’t stir awake, though, so she quickly hopped to her feet, lifting the girl out of her wife’s lap and into her own arms.“I got you,” Camila whispered, rocking back and forth slightly to calm to smaller girl down. She balanced her on her hip and used her free hand to reach up and brush her wavy hair out of her face, gently wiping the girl’s cheeks with her thumb. “No one is gonna hurt you. I promise.”Sniffing, the child gazed up at Camila. Her bottom lip jutted out slightly and Camila could tell how hard she was trying to stop crying.The brown eyed girl sat down on the edge of the bed, holding the girl in her lap and rubbing small circles in her back to try and calm her down.Lauren had stirred awake by this time, and she slowly sat up, watching as Camila sang softly to the younger girl. There was a knock at the door just as Camila looked back and realized her wife was awake.It was the same nurse as before, but accompanying her was another, older woman holding what appeared to be a briefcase. The nurse gave Lauren a friendly smile, allowing the woman to enter the room before closing the door behind her.“Hi,” the woman smiled, walking over to Lauren and extending her hand. “I’m Georgia. I’m the social worker who’s been assigned to her case.”Lauren shook her hand, noticing how the woman eyed the girl in Camila’s arms. It didn’t go unnoticed by Camila, either, who scooted back slightly and tightened her grip on the girl.“I’m Lauren. She’s Camila,” the green eyed girl nodded towards her wife. Camila just nodded slowly.“They’ve identified the parents,” the woman explained, sitting down on one of the plastic chairs and pulling a stack of papers from her briefcase. “Malachi and Rebecca Allen.”“Parents of a 3 year old daughter,” she motioned to the girl in Camila’s arms. “With one on the way.” Lauren bit her lip. “Unfortunately, only one survived the accident.” She nodded towards the child, and Lauren felt her stomach drop in her chest.“Obviously our first order of business is to get her into a permanent living situation as quickly as we can,” the woman explained. Lauren nodded.“The only problem with that is that the only living family she has left is her 78 year old grandfather with Alzheimer’s,” she held up the papers to show them.Lauren and Camila exchanged glances, both feeling a pang of sadness for the small child.“But, I made a few calls, and I was able to find a group home that can take her in until we can find her a more permanent living situation,” the woman nodded. Lauren’s jaw clenched.“A group home?” she asked, raising her eyebrows. “For a three year old?”“It’s the best we could do given the circumstances,” the woman attempted to explain, but Lauren shook her head.“You're positive she has no family? No family friends?” Lauren refused to believe the older woman.“Honey, I’ve done as much as I can,” the woman shook her head. “I assure you, the group home will be fine until we can place her in a b-,”“Fine?” Lauren raised her voice, taking Camila by surprise. “You’re really going to settle for ‘fine’ for a child? A living child? You really want to mess her up at this young?” She sat up taller.“I don’t know what you expect me to do,” the woman looked back and forth between the two girls. “I’m only doing my job.”“You need to do more than just your job,” Lauren shook her head, standing up and motioning to the girl in Camila’s arms. “That is a life, not just another number on your stupid paycheck. That’s a living, breathing human with an entire future ahead of her. You’re in charge of her future and she has no control over it. You have to be her voice. And right now it just sounds like you’re settling.”“Again, I don’t know what you expect me to do,” the woman shook her head.Lauren could feel it. She didn’t even have to look to know that Camila’s eyes were looking at her pleadingly. She sighed, taking a deep breath before sitting back down on the bed.“Well, what about us?” Lauren spoke up, taking even Camila by surprise.The woman grew confused. “What about you?”“What if
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Camila đã không ngủ cả đêm đó.

Lauren đã làm, tuy nhiên. Camila đã dựng lên một cái gối so với đầu giường và nhẹ nhàng di chuyển Lauren trở lại, ra khỏi vị trí sụt cô. Các cô gái trong lòng cô đã ngủ say, nắm lấy cánh tay của Lauren.

Camila đã mệt mỏi, chắc chắn. Kiệt sức là một từ tốt hơn. Nhưng cô không đi ngủ, bởi vì cô ấy cần thiết để đảm bảo rằng họ không sao. Và cô không thể làm điều đó nếu đôi mắt của cô đã bị đóng cửa.

Cô không chắc những gì thời gian nó được, nhưng cô biết đó là buổi sáng khi trẻ nhỏ khuấy tỉnh táo. Camila nhận thấy một cái gì đó di chuyển ra khỏi khóe mắt và xem như lông mi của cô gái vỗ cánh mở nhẹ nhàng.

Một cái nhìn của khủng bố thoáng qua khuôn mặt của trẻ nhỏ. Cô đang ở một nơi mới, cô ấy không về nhà. Và sau đó cô nhớ lại các sự kiện của đêm trước. Bị tê liệt bởi sự sợ hãi, cô bật khóc.

Mắt Camila mở to khi trẻ bắt đầu khóc. Lauren không khuấy động tỉnh táo, mặc dù, vì vậy cô nhanh chóng nhảy vào chân cô, nâng cô gái ra khỏi lòng vợ mình vào vòng tay của mình.

"Tôi đã có em", Camila thì thầm, đu đưa nhẹ để bình tĩnh để cô gái nhỏ xuống. Cô cân của cô trên hông và sử dụng bàn tay miễn phí của mình để vươn lên và chải tóc quăn của cô ra khỏi khuôn mặt cô, nhẹ nhàng lau má của cô gái với ngón tay cái của mình. "Không ai là sẽ làm tổn thương bạn. Tôi hứa. "

Đánh hơi, đứa trẻ nhìn lên Camila. Môi dưới của cô thò ra một chút và Camila có thể nói như thế nào khó khăn cô đã cố gắng để ngừng khóc.

Cô gái có đôi mắt nâu ngồi xuống mép giường, ôm cô gái vào lòng và xoa vòng tròn nhỏ ở lưng để cố gắng và cô bình tĩnh xuống.

Lauren đã khuấy động tỉnh táo bởi thời gian này, và cô từ từ ngồi dậy, xem như Camila hát nhẹ nhàng với cô gái trẻ. Có một tiếng gõ cửa như Camila nhìn lại và nhận ra vợ mình đã tỉnh.

Đó là các y tá giống như trước, nhưng đi cùng với cô là một người phụ nữ lớn tuổi nắm giữ những gì dường như là một cặp. Các y tá đưa cho Lauren một nụ cười thân thiện, cho phép người phụ nữ vào phòng trước khi đóng cửa lại.

"Xin chào", người phụ nữ mỉm cười, bước đến Lauren và mở rộng bàn tay cô. "Tôi Georgia. Tôi là nhân viên xã hội của những người được giao cho trường hợp của cô. "

Lauren lắc tay cô, nhận thấy cách người phụ nữ nhìn cô gái trong vòng tay của Camila. Nó đã không đi không được chú ý bởi Camila, hoặc là, người lỉnh nhẹ trở lại và nắm chặt cô vào cô gái.

"Tôi Lauren. Cô ấy Camila, "cô gái có đôi mắt màu xanh lá cây gật đầu về phía vợ mình. Camila chỉ chậm rãi gật đầu.

"Họ đã xác định được cha mẹ," người phụ nữ giải thích, ngồi xuống một chiếc ghế nhựa và kéo một đống giấy từ chiếc cặp của mình. "Malachi và Rebecca Allen."

"Cha mẹ của một cô con gái 3 tuổi", bà ra hiệu cho cô gái trong vòng tay của Camila. "Với một trên đường đi." Lauren cắn môi. "Thật không may, chỉ có một sống sót sau tai nạn." Cô gật đầu về phía đứa trẻ, và Lauren cảm thấy thả dạ dày của cô trong lồng ngực.

"Rõ ràng là thứ tự đầu tiên của chúng tôi kinh doanh là để có được cô ấy vào một tình huống sống vĩnh viễn một cách nhanh nhất có thể", các phụ nữ giải thích. Lauren gật đầu.

"Vấn đề duy nhất với đó là gia đình duy nhất sống cô để lại là ông già 78 năm của cô với Alzheimer", cô giơ giấy tờ cho họ.

Lauren và Camila liếc nhìn nhau, cả hai đều cảm thấy nhói lên nỗi buồn cho những đứa trẻ nhỏ.

"Nhưng, tôi đã thực hiện một vài cuộc gọi, và tôi đã có thể tìm thấy một ngôi nhà nhóm đó có thể đưa cô ấy cho đến khi chúng ta có thể tìm cho cô một hoàn cảnh sống lâu dài hơn," người phụ nữ gật đầu. Hàm Lauren nghiến chặt.

"Một nhóm nhà?" Cô hỏi, nhướn lông mày của cô. "Đối với một đứa trẻ ba tuổi?"

"Đó là tốt nhất chúng ta có thể làm cho các trường hợp," người phụ nữ đã cố gắng giải thích, nhưng Lauren lắc đầu.

"Bạn đang tích cực cô không có gia đình? Không có bạn bè gia đình? "Lauren từ chối tin vào những người phụ nữ lớn tuổi.

" Honey, tôi đã thực hiện nhiều như tôi có thể, "người phụ nữ lắc đầu. "Tôi đảm bảo với bạn, các nhà nhóm sẽ tốt cho đến khi chúng ta có thể đặt mình trong một b-",

"Mỹ?" Lauren lên giọng, lấy Camila bất ngờ. "Bạn đang thực sự sẽ giải quyết cho 'tốt' cho một đứa trẻ? Một đứa trẻ sống? Bạn thực sự muốn gây rối của cô lên ở trẻ này? "Cô ngồi lên cao hơn.

" Tôi không biết những gì bạn mong đợi tôi làm ", người phụ nữ quay lại và ra giữa hai cô gái. "Tôi chỉ làm công việc của tôi."

"Bạn cần phải làm nhiều hơn là chỉ công việc của bạn," Lauren lắc đầu, đứng dậy và ra hiệu cho cô gái trong vòng tay của Camila. "Đó là một cuộc sống, không phải chỉ là một số trên phiếu lương ngu ngốc của mình. Đó là một cuộc sống, hơi thở của con người với cả một tương lai phía trước. Bạn đang phụ trách tương lai của mình và cô ấy đã không kiểm soát nó. Bạn có phải là giọng nói của cô. Và ngay bây giờ nó chỉ có vẻ như bạn đang giải quyết. "

" Một lần nữa, tôi không biết những gì bạn mong đợi tôi làm, "người phụ nữ lắc đầu.

Lauren có thể cảm thấy nó. Cô thậm chí không cần phải nhìn biết rằng đôi mắt của Camila đang nhìn cô tha. Cô thở dài, hít một hơi thật sâu trước khi ngồi xuống giường.

"Vâng, những gì về chúng ta?" Lauren lên tiếng, thậm chí tham Camila ngạc nhiên.

Người phụ nữ lớn bối rối. "Những gì về bạn?"

"Nếu
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: