Thank god no one saw the kiss or – Wait. Akihito squatted, slapping a  dịch - Thank god no one saw the kiss or – Wait. Akihito squatted, slapping a  Việt làm thế nào để nói

Thank god no one saw the kiss or –


Thank god no one saw the kiss or – Wait. Akihito squatted, slapping a hand across his face. There were cameras around the mart. That means the guards in the security room witnessed everything.

He stood up again, making a mental note to have Asami remove the security tapes when a loud scream had him dropped the bag of chips he was holding, racing to the front. The photographer halted his steps as he neared the front, crouched and took cover behind one of the testing booths. A man dressed in dirty faded jeans and leather jacket had his knife pointed at the female cashier.

"Give me all the money!" He roared.

With fine wrinkles around his tanned skin, Akihito judged him to be in his late thirties or early forties. He was sniveling, evidence he was either cold or using drugs.

Akihito looked around; there wasn't any weapon aside from the canned beans lined neatly next to him. Left without a choice, he grabbed a can and was about to throw the can when his elbow accidentally hit the cans behind him. The neatly arranged tins fell on the floor, creating a loud clanging sound.

Startled, the robber grabbed the cashier and positioned the knife under her neck. "Who's there?" the robber shouted. "Show yourself or I'll kill her!"

Akihito stood up, raising his hands. "Okay – okay, don't hurt the lady."

From the corner of his eye, he saw Asami approaching from the back. Suoh and Ando were following behind Asami; and all three had their guns drawn.

Shit. The guy might as well be dead if Asami gets his hands on him.

Akihito focused his attention at the weapon again and shuddered. Memories of his captivity in Cambodia came flooding back – the solemn faces on the black and white photographs, the waterboarding torture and the gun that nearly took Toru's life.

He wrapped his hands around himself. Calm down Akihito, when are you going to stop being afraid? You can't be relying on Kou to wash your hair forever! You can't be feeling scared whenever you see people holding weapons!

"Hey, I said give me the money or I'll scratch her pretty little face!" The robber snarled, the knife on his hands moved closer to the cashier's face.

The girl began to cry as she shook her head. "No, please," she begged.

Akihito could have taken the easy way and ordered Ando to do the rest but he wasn't about to chicken out. Damn it, the store belonged to him and he had every reason to protect his employees.

Behind him, Akihito heard the rush of footsteps grew louder and knew Asami was near. Without looking behind, he raised his hand.

"No," he nearly barked out. "I got this."

"Takaba sama, it's too dangerous," Ando protested, his gun aimed at the masked man.

Still looking at the robber, Akihito said, "This is MY store and I'll take care of it."

"Takaba sama," Ando protested again.

Akihito glanced backwards; his lips curved a sad smile. "I need to do this, Asami. I can't hide in my nightmares forever."

The yakuza lowered his gun. Golden eyes burned in rage, he said icily, "Then I advised you to get rid of him fast before I do."

The photographer nodded.

"Are you done talking and showing off your toy guns? I said give me the money!" The man barked.

"Asami sama," Suoh growled as he released the safety catch but Asami held his hand up. "Thirty seconds, Akihito. You don't bring him down by then, I will."

Akihito wasted no time, he lunged. Startled with Akihito's forwardness, the robber pushed the shrieking girl aside and he too, lunged forward.

On instinct, Akihito kicked out so that his sports shoes connected with the man's elbow. The weapon on his hand flew out from his hands, clattered against the polished flooring.

It took only a moment for the man to recover. He moved sideways, bent down and grabbed the knife but Akihito was faster. The photographer saw a huge white radish poking out from the cart left stationary by a customer and made a quick grab at the vegetable, slamming it on the man's head.

The radish broke into two equal halves and as the vegetable hit the floor, so did the robber. He slumped down with his hands on his head, groaning in pain.

Blood still sang from the earlier events, Akihito knelt down next to the robber, hitting his head with the radish again. "Serves you right for robbing my place."

Asami stepped forward, pulling Akihito up. "Well done, radish hero."

The photographer scowled. "Shut up."

Beside him, Ando kneed the robber at his neck and pointed his gun at him. "Did you say that we're carrying toy guns?" He snarled. "Do you want to try it out? I can blow your brains out this instant!"

The man shivered as he held his hand up. "No, no. I'm sorry!"

Suoh stepped forward. "Asami sama, what do we do with him?" The guard pointed his gun at the robber. "Should we get rid of him?" Suoh asked menacingly. Apparently he didn't take the toy gun remark too well either.

The crime lord kept his gun. "What do we do with him, Mr. CEO?"

Akihito actually thought for a while, amusing the yakuza even more. Finally, he turned around to the manager and gave his orders. "Call the police."

"Ye—yes, sir!"

The photographer turned to his guard. "Ando, get my camera." He grinned. "I'm going to make some money out of this."

Akihito grabbed Asami's arm. "And you; get the security tapes. I don't want the guards distributing our kissing scene on the Internet."

Xx Business as Usual xX

"I can never go anywhere with you," Akihito grumbled as they entered the apartment.

Asami smirked. "That should be my line, Akihito. You are like a trouble magnet," he said and watched the boy's flushed in anger.

"What? You brought all the troubles to me, you bastard!"

Asami instructed Ando to place the shopping bags on the table before dismissing him. He turned back to his enraged lover.

Akihito was still fuming on the couch. Arms across his chest, Akihito grumbled about how he could have shopped in peace without assistance. A smile graced Asami's lips. Akihito could be painfully stupid and childish sometimes.

He knew all about Akihito's nightmares, not just the ones Toru had told him. How could he not when he slept next to the photographer every night? Some nights Akihito would fight like a ferocious animal under attack while occasionally he would hide underneath the covers, whimpering like a wounded animal.

Looking at his lover's tortured state reminded Asami that he should have done more to the bastard Chey. He let the Cambodian off too easily.

Asami had thought Akihito needed more time to overcome his fear. Yet Akihito's boldness in defending his own store from the robber surprised him. His willingness to conquer his weakness could only mean that the boy was growing stronger by the day.

Asami understood Akihito's necessity to fight fear with fear and it was the only reason why he had acquiesced Akihito's request. Besides, Ando and Suoh had orders to shoot the robber if he pulled any tricks.

The crime lord's attention went to his lover again. Akihito was still babbling about the earlier events. " – The robber had a knife! I was real lucky that I wasn't hurt."

Taking his seat, Asami cupped his lover's chin. "If you were to get a scratch, I would have hacked off his hands."

Akihito's eyes widened. "You serious?"

"Of course not," he lied smoothly.

Akihito didn't offer any comments. He had a strange look on his face, telling Asami that he didn't believe him.

"I – I'm going to take a shower," the photographer announced abruptly.

"Need help washing your hair?"

Akihito's eyes widened a little at the remark. "I – I can do it myself." He clasped his hands together. "I can't have other people washing my hair all the time."

Asami yanked the boy to him, kissing him hard. "I'll help you erase your fear." He pulled the boy into the master bedroom, stripped him with efficiency before pushing into the shower room.

Akihito trembled at the sight of the shower head. He looked at the crime lord. "Don't let me back out," he whispered.

Asami chose that very moment to turn on the shower. Akihito nearly bolted but the yakuza was quicker. He pushed the boy to the tiles, caged his hands above his head before crushing his mouth onto Akihito's.

He felt Akihito's body tightened, his heart beat quickened as the warm water beat on them. "No –," he pleaded, trying to push Asami away.

Asami trapped his lover's body with his. "Don't run away, Akihito.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Cảm ơn Chúa không ai thấy nụ hôn, hoặc -chờ đợi. Akihito squatted, tát một bàn tay trên khuôn mặt của mình. Đã có máy ảnh quanh mart. Đó có nghĩa là bảo vệ trong phòng an ninh đã chứng kiến tất cả mọi thứ.Ông đứng một lần nữa, làm cho một lưu ý tâm thần để có Asami loại bỏ các băng an ninh khi một scream lớn có anh ta bỏ túi của chip ông đã giữ, chạy đua để phía trước. Các nhiếp ảnh gia dừng bước của mình như ông neared phía trước, cúi và yểm hộ đằng sau một trong các gian hàng thử nghiệm. Một người đàn ông mặc quần áo trong bẩn phai mờ quần jean và áo da có dao chỉ tại quầy thu ngân tỷ."Cho tôi tất cả số tiền!" Ông roared.Với tốt nếp nhăn quanh da tanned của ông, Akihito đánh giá ông là trong thirties trễ của mình hoặc thứ bốn mươi đầu. Ông sniveling, bằng chứng là lạnh hoặc bằng cách sử dụng ma túy.Akihito nhìn xung quanh; không có bất kỳ vũ khí ngoài đậu đóng hộp xếp gọn gàng bên cạnh anh ta. Trái mà không có một sự lựa chọn, ông nắm lấy một thể và đã là về để ném có thể khi khuỷu tay vô tình nhấn lon phía sau anh ta. Sắp xếp gọn gàng tins rơi trên sàn nhà, tạo một lớn clanging âm thanh.Giật mình, cướp nắm lấy thu ngân và vị trí dao dưới cổ của cô. "Ai là có?" cướp hét lên. "Hiển thị bản thân bạn hoặc tôi sẽ giết cô ta!"Akihito đứng lên, nâng cao tay của mình. "Được rồi-được rồi, đừng làm hại người phụ nữ."Từ góc của mắt của mình, ông đã thấy Asami tiếp cận từ phía sau. Nanano và ông đã theo sau Asami; và tất cả ba có súng của họ rút ra.Chết tiệt. Người cũng có thể chết nếu Asami được bàn tay của mình về anh ta.Akihito tập trung sự chú ý tại vũ khí một lần nữa và rùng. Những kỷ niệm của ông bị giam cầm ở Campuchia đến ngập lụt trở lại-khuôn mặt long trọng trên các bức ảnh chụp màu đen và trắng, tra tấn waterboarding và súng của Toru cuộc sống gần như đã.Ông bọc bàn tay của mình xung quanh mình. Bình tĩnh xuống Akihito, khi bạn phải dừng lại vì sợ? Bạn không thể dựa vào Kou để rửa tóc của bạn mãi mãi! Bạn không thể có cảm giác sợ hãi bất cứ khi nào bạn thấy những người đang nắm giữ vũ khí!"Hey, tôi đã nói cho tôi tiền hoặc tôi sẽ đầu khuôn mặt của cô khá ít!" Cướp snarled, dao tay di chuyển địa điểm gần nhất để khuôn mặt của nhân viên thu ngân.Các cô gái bắt đầu khóc như bà đã bắt đầu. "Không, làm ơn," cô begged.Akihito có thể đã thực hiện một cách dễ dàng và ra lệnh cho ông để làm phần còn lại, nhưng ông đã không về để gà ra. Damn nó, các cửa hàng thuộc về anh ta và ông đã có mọi lý do để bảo vệ nhân viên của mình.Phía sau anh ta, Akihito nghe cơn sốt của bước chân trở nên to hơn và biết Asami là gần. Mà không nhìn phía sau, ông lớn lên bàn tay của mình."Không," ông gần barked ra. "Tôi đã nhận điều này.""Takaba sama, nó là quá nguy hiểm," ông phản đối, súng nhằm vào người đàn ông đeo mặt nạ.Vẫn còn nhìn vào cướp, Akihito nói rằng, "đây là cửa hàng của tôi và tôi sẽ chăm sóc của nó.""Takaba sama," ông phản đối một lần nữa.Akihito liếc nhìn về phía sau; đôi môi của mình cong một nụ cười buồn. "Tôi cần phải làm điều này, Asami. Tôi ko thể lẩn trốn trong cơn ác mộng của tôi mãi mãi."Các yakuza hạ xuống khẩu súng của mình. Vàng mắt đốt cháy trong cơn thịnh nộ, ông icily, "Sau đó tôi khuyên bạn để thoát khỏi anh ta nhanh trước khi tôi làm."Các nhiếp ảnh gia gật đầu."Bạn đã làm xong nói chuyện và hiển thị ra súng đồ chơi? Tôi đã nói cho tôi tiền! " Người đàn ông barked."Asami sama," Nanano growled khi ông phát hành bắt an toàn nhưng Asami đã tổ chức bàn tay của mình lên. "Ba mươi giây, Akihito. Bạn không đưa ông ta bởi sau đó, tôi sẽ."Akihito lãng phí thời gian không có, ông lunged. Giật mình với Akihito của forwardness, cướp đẩy cô gái shrieking sang một bên và ông quá, lunged về phía trước.Trên bản năng, Akihito đá do đó là giày thể thao của mình trang có liên quan đến khuỷu tay của người đàn ông. Loại vũ khí trên tay bay ra từ bàn tay của mình, clattered chống lại các đánh bóng sàn.Nó lấy chỉ một chút thời gian cho con người để phục hồi. Ông di chuyển sang một bên, uốn cong xuống và nắm lấy con dao nhưng Akihito đã nhanh hơn. Các nhiếp ảnh gia đã thấy một củ cải trắng lớn poking ra từ giỏ hàng để lại văn phòng phẩm bởi một khách hàng và làm một lấy nhanh chóng tại rau, dập nó trên đầu của người đàn ông.Như thực vật đập xuống sàn, đã cướp và củ cải đã đột nhập vào hai bằng nửa. Ông giảm mạnh với hai bàn tay của mình trên đầu mình, groaning đau đớn.Máu vẫn hát từ các sự kiện trước đó, Akihito quỳ xuống bên cạnh cướp, nhấn đầu với củ cải một lần nữa. "Phục vụ bạn phù hợp với cướp địa điểm của tôi."Asami bước về phía trước, kéo Akihito lên. "Anh hùng cũng được thực hiện, củ cải."Các nhiếp ảnh gia scowled. "Shut up."Bên cạnh anh ta, Andō kneed cướp lúc cổ và chĩa súng vào anh ta. "Đã làm bạn nói rằng chúng tôi đang thực hiện đồ chơi súng?" Ông snarled. "Bạn có muốn thử? Tôi có thể thổi não của bạn trong này ngay lập tức!"Người đàn ông shivered như ông đã tổ chức bàn tay của mình. "Không, không. Tôi xin lỗi!"Nanano bước về phía trước. "Asami sama, những gì làm chúng tôi làm với anh ta?" Bảo vệ chĩa súng cướp. "Nên chúng tôi thoát khỏi anh ta?" Nanano hỏi menacingly. Rõ ràng ông đã không mất nhận xét súng đồ chơi quá tốt một trong hai.Tội phạm Chúa giữ súng của ông. "Chúng tôi làm gì với anh ta, ông CEO?"Akihito thực sự nghĩ cho một thời gian, vui yakuza thậm chí nhiều hơn. Cuối cùng, ông quay lại với người quản lý và theo lệnh của ông. "Gọi cảnh sát.""Ye-có, thưa ông!"Các nhiếp ảnh gia quay sang guard của mình. "Ando, nhận được máy ảnh của tôi." Ông grinned. "Tôi sẽ làm cho một số tiền ra khỏi đây."Akihito nắm lấy cánh tay của Asami. "Và bạn; nhận được băng an ninh. Tôi không muốn các vệ sĩ phân phối cảnh của chúng tôi hôn trên Internet."XX kinh doanh như bình thường xX"Tôi có thể không bao giờ đi bất cứ nơi nào với bạn," Akihito grumbled khi họ bước vào nhà.Asami cười. "Mà nên là đường dây của tôi, Akihito. Bạn đang như một nam châm rắc rối,"ông nói và theo dõi của cậu bé flushed trong sự tức giận."Những gì? Bạn đưa tất cả những khó khăn với tôi, thằng khốn!"Asami hướng dẫn ông để đặt túi mua sắm trên bàn trước khi sa thải ông. Ông quay trở lại để người yêu điên của mình.Akihito vẫn bốc khói trên chiếc ghế dài. Vũ khí trên ngực của mình, Akihito grumbled về làm thế nào ông có thể có shopped trong hòa bình không có trợ giúp. Một nụ cười xuất hiện trên đôi môi của Asami. Akihito có thể là đau đớn ngu ngốc và trẻ con đôi khi.Ông biết tất cả về Akihito của những cơn ác mộng, không chỉ những người Toru đã nói với anh ta. Làm thế nào có thể ông không khi ông ngủ bên cạnh các nhiếp ảnh gia mỗi đêm? Một số đêm Akihito sẽ chiến đấu như một con thú hung dữ đang bị tấn công trong khi đôi khi ông sẽ ẩn bên dưới bìa, thì giống như một con vật bị thương.Nhìn người yêu của mình bị tra tấn bang nhắc nhở Asami rằng ông nên đã làm nhiều hơn để các bastard Chey. Ông cho phép Campuchia quá dễ dàng.Asami đã nghĩ Akihito cần thêm thời gian để vượt qua nỗi sợ của mình. Được Akihito của sự táo bạo trong việc bảo vệ cửa hàng riêng của mình từ cướp ngạc nhiên khi anh ta. Ông sẵn sàng để chinh phục điểm yếu của mình chỉ có thể có nghĩa là rằng cậu bé đã phát triển mạnh mẽ hơn bởi ngày.Asami hiểu Akihito của sự cần thiết để chống lại sợ hãi với lo sợ và đó là lý do tại sao ông có chenopodium Akihito của yêu cầu. Bên cạnh đó, Andō và Nanano có đơn đặt hàng để bắn cướp nếu ông kéo bất kỳ thủ đoạn.Sự chú ý của tội phạm Chúa đã đi đến người yêu của mình một lần nữa. Akihito vẫn bập bẹ hoặc về các sự kiện trước đó. "-Cướp có một con dao! Tôi đã thực sự may mắn mà tôi đã không bị thương."Dùng ghế, Asami cupped cằm của người yêu của mình. "Nếu bạn đã nhận được một đầu, tôi sẽ có tấn công ra khỏi bàn tay của mình."Akihito của mắt mở rộng. "Bạn nghiêm trọng?""Tất nhiên không," ông nói dối trơn tru.Akihito đã không cung cấp bất kỳ ý kiến. Ông đã có một cái nhìn lạ trên khuôn mặt của mình, nói cho Asami rằng ông không tin anh ta."Tôi-tôi sẽ có một vòi sen," các nhiếp ảnh gia công bố đột ngột."Cần sự giúp đỡ rửa tóc của bạn?"Akihito của mắt mở rộng một chút tại những nhận xét. "Tôi-tôi có thể làm điều đó bản thân mình." Ông siết chặt bàn tay của mình với nhau. "Tôi không thể có những người khác khi rửa tóc của tôi tất cả thời gian."Asami yanked cậu bé với anh ta, hôn anh ta khó khăn. "Tôi sẽ giúp bạn xóa lo sợ của bạn." Ông kéo cậu bé vào các phòng ngủ, tước bỏ anh ta với hiệu quả trước khi đẩy vào phòng tắm.Akihito trembled tại thị giác của người đứng đầu vòi hoa sen. Ông nhìn Chúa tội phạm. "Đừng để tôi trở lại trong đó," ông thì thầm.Asami đã chọn thời điểm đó rất bật vòi hoa sen. Akihito gần bolted nhưng yakuza là nhanh hơn. Ông đã đẩy các cậu bé để gạch, lồng tay trên đầu của mình trước khi nghiền miệng của mình lên Akihito của.Ông cảm thấy cơ thể của Akihito thắt chặt, ông tâm đánh bại quickened nước ấm đã đánh bại chúng. "No-," ông kêu gọi, cố gắng để đẩy Asami đi.Asami mắc kẹt cơ thể người yêu của mình với ông. "Không chạy đi, Akihito.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Cảm ơn thần không ai nhìn thấy những nụ hôn hay - Chờ. Akihito ngồi xổm, vỗ một bàn tay trên mặt anh. Có máy ảnh xung quanh mart. Điều đó có nghĩa là các vệ sĩ trong phòng an ninh đã chứng kiến tất cả mọi thứ. Anh đứng lên một lần nữa, làm cho một lưu ý tâm thần để có Asami loại bỏ các băng bảo mật khi một tiếng hét lớn đã có anh bỏ túi khoai tây chiên anh đang cầm, đua ra phía trước. Các nhiếp ảnh gia dừng bước của mình khi gần phía trước, cúi xuống và mất nắp đằng sau một trong những gian hàng thử nghiệm. Một người đàn ông mặc áo bẩn mờ nhạt quần jean và áo khoác da có con dao của mình chỉ vào nhân viên thu ngân nữ. "Hãy cho tôi tất cả tiền bạc!" Ông gầm lên. Với nếp nhăn xung quanh làn da rám nắng của anh, Akihito đánh giá anh ta sẽ được ở tuổi ba mươi năm cuối của hay bốn mươi tuổi. Ông được sniveling, bằng chứng ông là một trong hai loại thuốc cảm lạnh hay sử dụng. Akihito nhìn quanh; là không có bất kỳ vũ khí sang một bên từ đậu đóng hộp xếp gọn gàng bên cạnh anh ta. Còn lại mà không một sự lựa chọn, anh nắm lấy một lon và sắp ném lon khi khuỷu tay của anh vô tình nhấn lon phía sau. Các hộp xếp gọn gàng rơi trên sàn nhà, tạo ra một âm thanh lanh canh hoan lớn. Giật mình, tên cướp lấy thu ngân và vị trí con dao dưới cổ của cô. "Ai đó?" tên cướp hét lên. "Hiện mình hoặc tôi sẽ giết cô!" Akihito đứng lên, giơ tay của mình. "Được rồi -. Không sao, đừng làm tổn thương người phụ nữ" Từ khóe mắt của mình, ông đã nhìn thấy Asami tiếp cận từ phía sau. Suoh và Ando đã được theo sau Asami; và cả ba đã có súng của họ rút ra. Shit. Các chàng trai cũng có thể chết nếu Asami được tay trên mình. Akihito tập trung sự chú ý của mình vào vũ khí một lần nữa và rùng mình. Memories of bị giam cầm ở Campuchia đã tràn về -. Gương mặt trang trọng trên các bức ảnh đen trắng, tra tấn waterboarding và khẩu súng mà gần như lấy đi mạng sống của Toru Anh vòng tay quanh mình. Bình tĩnh Akihito, khi nào em mới để ngăn chặn được sợ hãi? Bạn không thể dựa vào Kou để rửa tóc của bạn mãi mãi! Bạn không thể không cảm sợ hãi bất cứ khi nào bạn nhìn thấy người cầm vũ khí! "Này, tôi nói cho tôi tiền hay tôi sẽ đầu cô khá ít mặt!" Các tên cướp gầm gừ, con dao trên tay của mình di chuyển đến gần khuôn mặt của thủ quỹ. Các cô gái bắt đầu khóc khi cô lắc đầu. "Không, làm ơn," cô nài nỉ. Akihito đã có thể dễ dàng và ra lệnh Ando để làm phần còn lại nhưng ông không sắp gà ra. Chết tiệt, các cửa hàng thuộc về anh và anh đã có mọi lý do để bảo vệ nhân viên của mình. Phía sau anh, Akihito nghe tiếng bước chân vội vàng lớn to hơn và biết Asami đã gần. Nếu không nhìn lại phía sau, anh giơ tay lên. "Không," anh gần như sủa ra. "Tôi đã nhận điều này." "Takaba sama, nó quá nguy hiểm," Ando phản đối, khẩu súng nhằm vào người đàn ông đeo mặt nạ. Vẫn nhìn vào tên cướp, Akihito nói, "Đây là cửa hàng MY và tôi sẽ chăm sóc nó." "Takaba sama," Ando phản đối nữa. Akihito liếc nhìn về phía sau; môi anh cong lên một nụ cười buồn. "Tôi cần phải làm điều này, Asami. Tôi không thể giấu trong những cơn ác mộng của tôi mãi mãi." Các yakuza hạ súng. Đôi mắt vàng đốt cháy trong cơn giận dữ, anh lạnh lùng nói, "Sau đó, tôi khuyên bạn để thoát khỏi anh ta nhanh chóng trước khi tôi làm." Các nhiếp ảnh gia gật đầu. "Em xong nói chuyện và khoe súng đồ chơi của bạn? Tôi nói cho tôi tiền!" Người đàn ông sủa. "Asami sama," Suoh gầm gừ như ông đã phát hành catch an toàn nhưng Asami giơ tay lên. "Ba mươi giây, Akihito. Bạn không đưa ông ta xuống bởi sau đó, tôi sẽ." Akihito lãng phí thời gian không, ông lao tới. Giật mình với gởi theo địa chỉ Akihito, tên cướp đã đẩy các cô gái thét lên một bên và anh cũng vậy, lao về phía trước. Trên bản năng, Akihito đá ra ngoài để giày thể thao của mình kết nối với khuỷu tay của người đàn ông. Các vũ khí trên tay bay ra từ bàn tay của mình, rơi xoảng xuông so với sàn đánh bóng. Nó chỉ mất một chút thời gian cho con người để phục hồi. Ông đi ngang, cúi xuống và nắm lấy con dao nhưng Akihito đã được nhanh hơn. Các nhiếp ảnh gia đã nhìn thấy một củ cải trắng lớn thò ra từ cái giỏ trái tĩnh bởi khách hàng và thực hiện một lấy nhanh các loại rau, đóng sầm nó trên đầu của người đàn ông. Những củ cải đã phá vỡ thành hai nửa bằng nhau và như rau giảm sàn, do đó đã làm tên cướp. Ông đã giảm xuống với bàn tay của mình trên đầu của mình, rên rỉ đau đớn. Máu vẫn hát từ các sự kiện trước đó, Akihito quỳ xuống bên cạnh tên cướp, đánh vào đầu của mình với củ cải nữa. "Phục vụ bạn ngay để cướp vị trí của tôi." Asami bước về phía trước, kéo Akihito lên. "Tốt lắm, củ cải anh hùng." Các nhiếp ảnh gia cau có. "Im đi." Bên cạnh anh, Ando kneed tên cướp vào cổ mình và chĩa súng vào anh ta. "Anh có nói rằng chúng tôi đang mang súng đồ chơi?" Ông gầm lên. "Bạn có muốn thử? Tôi có thể thổi não của bạn ngay lúc này!" Người đàn ông rùng mình khi anh giơ tay lên. "Không, không. Tôi xin lỗi!" Suoh bước về phía trước. "Asami sama, chúng ta làm gì với anh ta?" Người lính chĩa súng vào tên cướp. "Nếu chúng ta thoát khỏi anh ta?" Suoh hỏi với vẻ đe dọa. Rõ ràng ông đã không đưa ra nhận xét ​​khẩu súng đồ chơi quá tốt, hoặc. Các chúa tội phạm giữ khẩu súng của mình. "Chúng ta phải làm gì với anh ta, ông Giám đốc điều hành?" Akihito thực sự suy nghĩ một lúc, gây cười yakuza thậm chí nhiều hơn. Cuối cùng, anh quay lại với người quản lý và ra lệnh cho ông. "Gọi cảnh sát." "Ye-yes, sir!" Các nhiếp ảnh gia quay sang bảo vệ mình. "Ando, ​​có được máy ảnh của tôi." Anh cười toe toét. "Tôi sẽ làm cho một số tiền ra khỏi đây." Akihito nắm lấy cánh tay của Asami. "Và bạn;.. Có được băng an ninh Tôi không muốn các nhân viên của chúng tôi phân phối các cảnh hôn nhau trên Internet" Xx Business as Usual XX . "Tôi không bao giờ có thể đi bất cứ nơi nào với bạn," Akihito càu nhàu khi họ bước vào căn hộ Asami cười . "Đó nên là dòng của tôi, Akihito. Bạn giống như một nam châm rắc rối," ông nói và nhìn của cậu bé đỏ bừng giận dữ. "Cái gì? Bạn mang tất cả những rắc rối với tôi, đồ khốn!" Asami hướng dẫn Ando đặt túi mua sắm trên bàn trước khi sa thải ông. Anh quay lại với người yêu giận dữ của mình. Akihito vẫn còn bốc khói trên chiếc ghế dài. Arms ngực, Akihito càu nhàu về việc anh có thể đi mua sắm trong hòa bình mà không cần sự trợ giúp. Một nụ cười hiện lên môi Asami của. Akihito có thể là đau đớn ngu ngốc và trẻ con đôi khi. Anh biết tất cả về những cơn ác mộng của Akihito, không chỉ những người Toru đã nói với anh. Làm thế nào có thể ông không khi anh ngủ bên cạnh các nhiếp ảnh gia hàng đêm? Có những đêm Akihito sẽ chiến đấu như một con vật hung dữ tấn công, trong khi thỉnh thoảng anh sẽ ẩn dưới vỏ, rên rỉ như một con thú bị thương. Nhìn vào tình trạng tra tấn người yêu của mình nhắc nhở Asami rằng ông nên làm nhiều hơn để những khốn Chey. Hắn để Campuchia ra quá dễ dàng. Asami đã nghĩ Akihito cần thêm thời gian để vượt qua nỗi sợ của mình. Tuy nhiên, sự táo bạo Akihito trong việc bảo vệ cửa hàng của riêng mình từ những tên cướp anh ngạc nhiên. Sự sẵn sàng để chinh phục điểm yếu của mình chỉ có thể có nghĩa rằng cậu bé đã phát triển mạnh mẽ từng ngày. Asami hiểu sự cần thiết của Akihito để chống lại nỗi sợ hãi với nỗi sợ hãi và đó là lý do duy nhất lý do tại sao ông đã nhượng bộ yêu cầu của Akihito. Bên cạnh đó, Ando và Suoh đã có đơn đặt hàng để bắn các tên cướp nếu ông kéo bất kỳ thủ đoạn. Sự chú ý của chúa tội phạm đến người yêu của mình một lần nữa. Akihito vẫn lảm nhảm về những sự kiện trước đó. "-. Những tên cướp đã có một con dao tôi đã thực sự may mắn mà tôi đã không làm tổn thương" Đi chỗ ngồi của mình, Asami khum cằm của người yêu. "Nếu bạn đã có được một đầu, tôi đã có thể bị hack ra khỏi tay mình." Akihito mắt mở to. "Bạn có nghiêm trọng không?" "Tất nhiên là không," anh nói dối trơn tru. Akihito đã không đưa ra bất kỳ bình luận. Ông đã có một cái nhìn kỳ lạ trên khuôn mặt của mình, nói với Asami rằng ông không tin ông ấy. "Tôi - Tôi sẽ đi tắm," các nhiếp ảnh gia đã công bố đột ngột. "Cần giúp rửa tóc của bạn?" mắt Akihito mở to một chút tại các nhận xét. "Tôi - tôi có thể làm điều đó bản thân mình." Anh siết chặt tay lại với nhau. "Tôi không thể có những người khác gội đầu của tôi tất cả các thời gian." Asami kéo mạnh cậu bé với anh, hôn anh cứng. "Tôi sẽ giúp bạn xóa nỗi sợ hãi của bạn." Anh kéo cậu bé vào phòng ngủ chính, tước hiệu quả trước khi đẩy vào phòng tắm. Akihito run lên khi nhìn thấy các đầu vòi hoa sen. Anh nhìn vào chúa tội phạm. "Đừng để tôi trở ra," anh thì thầm. Asami đã chọn mà rất chút thời gian để bật vòi hoa sen. Akihito gần chốt nhưng yakuza đã được nhanh hơn. Ông đã đẩy con trai sang gạch, lồng tay lên khỏi đầu trước khi nghiền miệng lên Akihito. Ông cảm thấy cơ thể thắt chặt, ông nhịp tim đập nhanh hơn Akihito như nhịp nước ấm vào chúng. "Không -", ông nài nỉ, cố gắng để đẩy Asami đi. Asami bị mắc kẹt cơ thể người yêu của mình với anh. "Đừng chạy trốn, Akihito.

























































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: