Seriously Akihito, that man is filthy rich. It wouldn't hurt to use hi dịch - Seriously Akihito, that man is filthy rich. It wouldn't hurt to use hi Việt làm thế nào để nói

Seriously Akihito, that man is filt

Seriously Akihito, that man is filthy rich. It wouldn't hurt to use his money," Kou replied in a twinge of envy. He was surprised; even jealous when he learnt his friend's involvement with the yakuza. Mostly, he couldn't believe Akihito's luck; imagine all the money Akihito could have if he allowed Asami to shower him with it.

"I'm not with him for his money," Akihito grumbled. He stopped a passing waiter to order his favorite vanilla milkshake. Suddenly remembering something, Akihito rummaged through his camera bag for his wallet. He flipped it open and groaned.

"Damn, I'm broke. And it's not even pay day yet." He turned to his best friends who were looking at him with a puzzled expression on their faces. "Kou, Takato- Onegai! Give me a treat!" Akihito begged as he clasped his hands together.

Takato and Kou sighed in unison. "That's why we've been telling you to utilize your boyfriend's richness!"

"I don't want to take his money!" Akihito replied stubbornly.

Takato rested his chin on his palms. "You have some screwed sense of pride, Akihito."

Akihito immediately flushed at the remark when he remembered the incident that took place a few days ago. Asami had deliberately made fun of him when they argued over Marukoshi, calling him a yakuza's wife. Speaking about Marukoshi, I got to keep my lips sealed tight. His friends, who had been teasing him endlessly about his extra pocket money ever since they found out his relationship with Asami , would no doubt embarrassed him further if they discovered the truth.

He loved his best friends but no, he wasn't ready to put himself in a situation where they could laugh at his expense. Kou and Takato were great pals but sadistic when it comes to teasing Akihito; it was like their mission to make Akihito blush as much as possible.

"Shut up, Takato. I'm not using his money and that's final!" Akihito slurped his milkshake as soon as the waitress placed it in front of him.

"You know, he wouldn't even notice if you take a couple hundred yen to pay for this milkshake," Kou grinned.

"What's a couple hundred yen to him anyway? It's too little to be considered small change," Takato teased.

"Hey, if our meet up is to talk about Asami, I'm going home."

Kou and Takato laughed. "Sorry, Aki-chan. It's just fun to tease you."

"Don't call me Aki-chan. I'm not a kid," Akihito grumbled.

Takato gave Akihito a friendly slap. "Sorry, Akihito. We'll buy you another milkshake as apology, how about that?"

Akihito smiled. "Of course!" He immediately signaled the waiter to order a strawberry milkshake.

After the topic on Asami dropped, Akihito found himself enjoying his friends' company. It had been so long since they joked about the latest game and photography techniques. Takato was blushing furiously when Kou 'accidentally' told Akihito about a new girl who captured his heart.

"Guys, I got to go." Akihito grabbed his bag, noticing it was time to head back to the penthouse to prepare dinner. Asami told him that morning he would be home early and knowing the bastard, he would expect dinner to be ready the minute he stepped into the penthouse.

"Sure, we have to go too," Kou answered. Takato nodded in agreement as he signaled for the bill.

"Thanks for the treat," Akihito said when his friends pulled their wallets out.

"Where is the bill? She is sure taking her time," Kou grumbled, looking around for the waitress. They had waited for ten minutes and the girl manning the counter was still fumbling with the cash register machine.

The girl appeared a moment later with an apologetic smile. "I'm sorry for making you wait. Here is the receipt, thank you for your patronage." She bowed slightly and handed Akihito a small piece of fancy paper.

Akihito immediately had a bad feeling.

"Excuse me, but we haven't paid yet." Kou replied politely.

The girl smiled politely. "Oh, it has been paid by the gentlemen over there." The girl pointed to a man in dark suit and tie by the window. Akihito craned his neck to the direction where the girl pointed and his tempered flared.

Sitting near the window was none other than Toru, his personal bodyguard whom Asami had forcefully requested him to keep.

"Akihito! Where are you going?" Takato asked when he noticed his friend stood up abruptly with his camera bag.

Akihito paid no heed to his friend's call. He took a few large strides to Toru, glaring at him.

"What the hell are you doing here? I thought we agreed that you'll stay away from me! And why the hell did you pay for us?"

Toru stood up and bowed. "I'm sorry, Takaba sama. This is Asami sama's orders," Toru explained as he pulled out his phone. Akihito grabbed the phone rudely. True enough, there were messages from Asami.

Asami sama : Where is Akihito?

Me : Takaba sama is in a café at Roppongi west with Takato san and Kou san.

Asami sama : Good. Report to me when Akihito leaves

Me : Yes, Asami sama. Uhm… Takaba sama seems to have some difficulties. I overheard him asking his friends to treat him because he didn't have enough cash in his wallet. What are your orders, Asami sama?

Asami sama : Pay for them. Bring the bill back to Sion and pass it to Kirishima.

Me : Understood, Asami sama.

Akihito slammed the phone on the table. "You traitor," he hissed.

Toru took the phone and slipped in into his dress pants. "I apologize, Takaba sama. Compared to Asami sama's wrath, I'd rather face yours."

"That monopolizing bastard," Akihito cursed.

Takato and Kou came behind him. Kou placed an arm around Akihito, trying to ease his anger. "Calm down, Akihito. Isn't it great? Now we don't even have to fork out a single yen!"

Akihito ignored Kou. "Your boss is a jerk."

Toru looked at Akihito in a perfectly composed face. "Shall I convey your message to Asami sama?"

Kou and Takato clamped their hands on their mouths to refrain from laughing aloud. Really, the bodyguard is good! Akihito, who was growing more frustrated by the moment, nearly screamed. He managed, just barely to control his temper and gritted out. "I will tell him that myself."

The bodyguard bowed. "Very well, Takaba sama." At that precise moment, Toru's phone beeped, signaling an incoming text. Toru stared at the phone for a few seconds before passing it to Akihito.

"It's for you, Takaba sama."

Akihito snatched the phone from Toru's outstretched hand.

Asami sama : Toru. Show this message to Akihito.

Asami sama : Akihito, prepare sukiyaki for tonight's dinner. Don't forget to buy the ingredients. You know what they are.

That demanding bastard; I'm not your personal cook! Akihito was so tempted to disobey Asami but the thought of eating sukiyaki in the middle of a cold November was mouth watering. He could just imagine dipping a piece of Wayu beef in the beaten raw egg before putting it in his mouth, allowing the beef to melt magically in his mouth.

Takatou who had been peeping at the message whistled. "Wow, sukiyaki! I can imagine Wagyu beef on the menu!"

Akihito swallowed his saliva and passed the phone back to Toru. Pushing Kou's arm from his shoulder, he walked to the front door. "I got to go. It's good seeing you guys. We'll do it again soon ok?"

"Wait! I have to go to the mart too! My mom told me to get a packet of shitake mushrooms on the way home," Kou ran to catch up with Akihito.

Akihito froze. No, he mustn't allow Kou to follow him! "I… I don't think that's a good idea. I have to go to the rich housewives' mart to get the stuff. You know expensive the items can be."

"Marukoshi? Damn Akihito, you are shopping in that high class mart?" Takato smacked Akihito's shoulder in envy.

Akihito laughed nervously. "Ah, uhm.. yeah. You better buy at our usual place down the road. They're cheaper!" He looked away from Kou.

Kou eyed Akihito suspiciously but reluctantly agreed. His best friend was never good at lying- he would often lower his gaze to the right and refused to look at the person in the eyes. Akihito quickly excused himself before his friends could protest.

"Takato, Akihito is behaving suspiciously," Kou nudged his friend's arm.

Takato who was always slow on the uptake, replied, "Huh? What do you mean?"

Kou knocked Takato's head. "Akihito was lying! He gave pathetic excuses and tried to deter us from going with him."

"Ouch!" Takato rubbed his head. "Now that you mention it, he was not in his usual self. Aki usually doesn't make a big fuss about it."

Kou agreed. "Yeah. We followed him to Marukoshi once remember? There were these two bitches who kept on sneering at us. Our Akihito was embarrassed but we didn't give a damn about them."

"Maybe he wanted to protect our feelings? Knowing Akihito, he might want to save us from the humiliation," Takato countered.

"No, it's still too fishy. There is something our friend is hiding from us," Kou looked at Takato for a split second before he broke out a grin. "We'll follow him and find out his little secret!"

He pulled Takato forcefully by his arm before he could protest. They took the longer route to make sure that they wouldn't bump into Akihito, fearing the photographer would notice their presence behind him. Akihito was a trained photographer after all; he's sensitive to movements surrounding him.

Kou reached Marukoshi a few seconds earlier than Akihito. He pulled Takato to the huge recycling bins located some distance away and crouched behind them.

"Why are we doing this again?" Takato asked as he tried to catch his breath from running.

Kou slanted his eyes at his friend. "Don't you want to know Akihito's secret?"

"Well, I have to admit that he was behaving oddly just now," Takato mumbled.

"Shh – they're coming!" Kou smacked Takato's hand, signaling him to look.

The duo saw Akihito and Toru walking towards the mart. Toru wore a stoic look but Akihito was nervous; he kept looking around the mart, checking his back every second or so. When they disappeared behind automatic doors, Kou and Takato emerged from their hiding spot and followed Akihito into the mart
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Nghiêm túc Akihito, người đàn ông đó là giàu bẩn thỉu. Nó sẽ không đau để sử dụng tiền của mình,"Kou trả lời trong một twinge ghen tỵ. Ông rất ngạc nhiên; ngay cả ghen tuông khi ông học được sự tham gia của người bạn của ông với các yakuza. Chủ yếu là, ông không thể tin Akihito của may mắn; Hãy tưởng tượng tất cả số tiền Akihito có thể có nếu ông cho phép Asami để tắm anh ta với nó."Tôi không phải với anh ta cho tiền của mình," Akihito grumbled. Ông dừng lại một bồi bàn đi qua để đặt hàng của mình milkshake vanilla yêu thích. Đột nhiên nhớ một cái gì đó, Akihito rummaged thông qua túi máy ảnh của mình cho ví của mình. Ông lộn nó mở và groaned."Damn, I 'm đã phá vỡ. "Và nó không phải là ngay cả trả ngày được." Ông đã chuyển sang bạn bè tốt nhất của mình những người đang tìm lúc anh ta với một biểu hiện hoang mang trên khuôn mặt của họ. "Kou, Takato - Onegai! Cung cấp cho tôi một điều trị!" Akihito begged như ông siết chặt bàn tay của mình với nhau.Takato và Kou thở dài trong unison. "Đó là lý do tại sao chúng tôi đã nói cho bạn để tận dụng sự phong phú của bạn trai của bạn!""Tôi không muốn lấy tiền của mình!" Akihito trả lời kiên.Takato nghỉ cằm của ông trên lòng bàn tay của mình. "Bạn có một ý nghĩa hơi say của niềm tự hào, Akihito."Akihito ngay lập tức xóa lúc các nhận xét khi ông nhớ đến vụ việc đã diễn ra một vài ngày trước. Asami đã cố ý làm cho niềm vui của anh ta khi họ lập luận trên Marukoshi, gọi anh ta một yakuza vợ. Tôi có phải nói về Marukoshi, Giữ cho đôi môi của tôi niêm phong chặt chẽ. Bạn bè của mình, những người đã trêu chọc anh ta vô tận về phụ túi tiền của mình kể từ khi họ phát hiện ra mối quan hệ của ông với Asami, sẽ không nghi ngờ gì xấu hổ ông tiếp tục nếu họ phát hiện ra sự thật.Anh yêu bạn bè tốt nhất của mình nhưng không, ông đã không sẵn sàng để đặt mình trong một tình hình nơi họ có thể cười với chi phí của mình. Kou và Takato đã là những người bạn tuyệt vời nhưng tàn bạo khi nói đến teasing Akihito; nó đã như nhiệm vụ của họ để làm cho Akihito blush càng nhiều càng tốt."Im đi, Takato. Tôi không sử dụng tiền của mình và đó là cuối cùng!" Akihito slurped milkshake của mình ngay sau khi cô phục vụ đặt nó ở phía trước của anh ta."Bạn biết, ông sẽ không ngay cả thông báo nếu bạn mất một vài trăm yên để trả tiền cho milkshake này," Kou grinned."Những gì là một vài trăm yên để anh ta không? Nó là quá nhỏ để được xem xét thay đổi nhỏ,"Takato chọc ghẹo."Hey, nếu chúng tôi gặp gỡ lên là để nói chuyện về Asami, tôi sẽ về nhà."Kou và Takato cười. "Xin lỗi, Aki-chan. Đó là niềm vui chỉ để trêu bạn.""Đừng gọi tôi Aki-chan. Tôi không phải một đứa trẻ,"Akihito grumbled.Takato đã cho Akihito một slap thân thiện. "Xin lỗi, Akihito. Chúng tôi sẽ mua cho bạn một milkshake như lời xin lỗi, làm thế nào về điều đó? "Akihito cười. "Của khóa học!" Ông ngay lập tức báo hiệu những người phục vụ để đặt hàng một milkshake dâu.Sau khi chủ đề trên Asami bỏ, Akihito thấy mình thưởng thức công ty của bạn bè của mình. Nó đã lâu kể từ khi họ nói đùa về các trò chơi mới nhất và kỹ thuật nhiếp ảnh. Takato đỏ mặt giận dữ khi Kou 'vô tình' nói với Akihito về một cô gái mới người chiếm được trái tim của mình."Guys, tôi đã nhận ra." Akihito nắm lấy túi của mình, nhận thấy nó đã là thời gian định trở về penthouse để chuẩn bị bữa ăn tối. Asami đã nói với ông sáng hôm đó, ông sẽ là nhà sớm và biết tên khốn đó, ông sẽ mong đợi bữa tối sẵn sàng phút ông bước thành penthouse."Chắc chắn, chúng tôi đã đi quá," Kou trả lời. Takato gật đầu trong thỏa thuận như ông báo hiệu cho các hóa đơn."Cảm ơn cho điều trị," Akihito nói khi bạn bè của mình kéo ví của họ ra."Ở đâu là các hóa đơn? Cô ấy chắc chắn dành thời gian của mình,"Kou grumbled, nhìn xung quanh cho cô hầu bàn. Họ đã chờ cho mười phút và cô gái manning truy cập vẫn dò dẫm với các máy tính tiền mặt đăng ký.Các cô gái xuất hiện một chút thời gian sau đó với một nụ cười apologetic. "Tôi xin lỗi vì làm cho bạn chờ đợi. Đây là biên nhận, cảm ơn bạn đã bảo trợ của bạn." Cô cúi hơi và giao cho Akihito một mảnh nhỏ của giấy ưa thích.Akihito ngay lập tức có một cảm giác xấu."Xin lỗi, nhưng chúng tôi chưa thanh toán được." Kou trả lời một cách lịch sự.Các cô gái mỉm cười một cách lịch sự. "Oh, nó đã được trả bởi các quý ông kia." Cô gái chỉ với một người đàn ông trong tối phù hợp và tie của cửa sổ. Akihito vươn cổ để hướng nơi cô gái chỉ và ông kính bùng.Ngồi gần cửa sổ là không có gì khác hơn so với Toru, vệ sĩ cá nhân của mình mà Asami đã mạnh mẽ yêu cầu anh ta để giữ."Akihito! Anh đi đâu?" Takato hỏi khi ông nhận thấy người bạn của ông đứng dậy đột ngột với túi máy ảnh của mình.Akihito trả tiền không chú ý đến cuộc gọi của bạn mình. Ông đã một vài những bước tiến lớn để Toru, rõ ràng lúc anh ta."Những gì các địa ngục bạn đang làm ở đây? Tôi nghĩ rằng chúng tôi đã đồng ý rằng bạn sẽ tránh xa tôi ra! Và tại sao các địa ngục đã làm bạn trả tiền cho chúng tôi? "Toru đứng dậy và cúi. "Tôi xin lỗi, Takaba sama. Đây là đơn đặt hàng của Asami sama,"Toru giải thích như ông kéo ra điện thoại của mình. Akihito nắm lấy điện thoại rudely. Đúng, đủ, đã có các tin nhắn từ Asami.Asami sama: Akihito ở đâu?Tôi: Takaba sama là trong một quán cà phê tại Roppongi west với Takato san và Kou san.Asami sama: tốt. Thông báo cho tôi khi Akihito láTôi: Vâng, Asami sama. Uhm... Takaba sama dường như có một số khó khăn. Tôi nghe anh ta yêu cầu bạn bè của mình để điều trị Anh ta bởi vì ông không có đủ tiền mặt trong ví của mình. Đơn đặt hàng của bạn, Asami sama là gì?Asami sama: trả tiền cho họ. Mang lại cho các hóa đơn về Sion và vượt qua nó để Kirishima.Me: Hiểu Asami sama.Akihito nhảy điện thoại trên bàn. "Bạn kẻ phản bội," ông hissed.Toru mất điện thoại và trượt trong vào quần áo của mình. "Tôi xin lỗi, Takaba sama. So với cơn thịnh nộ Asami sama, tôi sẽ thay vì phải đối mặt của bạn.""Tên khốn monopolizing," Akihito nguyền rủa.Takato và Kou đến phía sau anh ta. Kou đặt một cánh tay xung quanh thành phố Akihito, cố gắng để giảm bớt sự tức giận của mình. "Bình tĩnh xuống, Akihito. Không phải là nó tuyệt vời? Bây giờ chúng tôi thậm chí không phải ngã ra một đơn yên!"Akihito bỏ qua Kou. "Ông chủ của bạn là một jerk."Toru nhìn Akihito trong một khuôn mặt hoàn toàn bao gồm. "Tôi sẽ truyền đạt thông điệp của bạn để Asami sama?"Kou và Takato kẹp tay của họ vào miệng để kiềm chế không cười aloud. Thực sự, vệ sĩ là tốt! Akihito, người đã lớn hơn thất vọng bởi thời điểm này, gần gào lên. Ông quản lý, chỉ vừa đủ để kiểm soát temper của mình và gritted ra. "Tôi sẽ nói cho anh ta mà bản thân mình."Vệ sĩ cúi. "Rất tốt, Takaba sama." Tại thời điểm chính xác đó, điện thoại của Toru beeped, báo hiệu một văn bản đến. Toru stared lúc điện thoại trong vài giây trước khi đi qua nó để Akihito."Nó là dành cho bạn, Takaba sama."Akihito snatched điện thoại từ tay dang ra của Toru.Asami sama: Toru. Hiển thị thông báo này để Akihito.Asami sama: Akihito, chuẩn bị sukiyaki cho bữa ăn tối tối nay. Đừng quên để mua các thành phần. Bạn biết những gì họ đang.Thằng khốn đó đòi hỏi; Tôi không phải là của bạn nấu ăn cá nhân! Akihito đã rất cám dỗ để không tuân theo Asami nhưng những suy nghĩ của ăn sukiyaki ở giữa một ngày lạnh là miệng nước. Ông chỉ có thể tưởng tượng ngâm một miếng thịt bò Wayu trong nguyên trứng bị đánh đập trước khi đặt nó trong miệng của mình, cho phép các thịt bò để làm tan chảy kỳ diệu trong miệng của mình.Takatou những người đã peeping lúc thư whistled. "Wow, sukiyaki! Tôi có thể tưởng tượng Wagyu thịt bò trên trình đơn!"Akihito nuốt nước bọt của mình và thông qua điện thoại trở lại với Toru. Đẩy Kou của cánh tay từ vai của mình, ông đi vào cửa trước. "Tôi phải đi. Nó là tốt nhìn thấy bạn guys. Chúng tôi sẽ làm điều đó một lần nữa sớm ok?""Chờ đợi! Tôi đã đi đến mart quá! Mẹ tôi nói với tôi để có được một gói shitake nấm trên đường về,"Kou chạy để bắt kịp với Akihito.Akihito đã đóng băng. Không, ông không cho phép Kou theo anh ta! "Tôi... Tôi không nghĩ rằng đó là một ý tưởng tốt. Tôi phải đi đến bà nội trợ giàu mart để có được những thứ. Bạn biết các mục có thể đắt tiền.""Marukoshi? Damn Akihito, bạn đang mua sắm ở đó cao cấp mart? " Takato smacked Akihito của vai trong ghen tỵ.Akihito cười nervously. "Ah, uhm... Có. Bạn tốt hơn mua tại chỗ thông thường của chúng tôi xuống đường. Họ đang rẻ hơn!" Ông nhìn đi từ Kou.Kou mắt Akihito đáng ngờ nhưng miễn cưỡng đồng ý. Người bạn tốt nhất của ông không bao giờ được tốt lúc nói dối-ông sẽ thường thấp hơn chiêm ngưỡng của mình ở bên phải và từ chối để nhìn vào người trong mắt. Akihito nhanh chóng mieãn mình trước khi bạn bè của mình có thể phản đối."Takato, Akihito là có hành vi đáng ngờ," Kou nudged cánh tay của bạn mình.Takato những người đã luôn luôn làm chậm trên sự hấp thu, trả lời, "Huh? Làm bạn nghĩa là gì?"Kou gõ của Takato đầu. "Akihito đã nói dối! Ông đã cho pathetic bào chữa và cố gắng để ngăn chặn chúng tôi từ đi với anh ta.""Ouch!" Takato cọ xát đầu. "Bây giờ mà bạn đề cập đến nó, ông đã không ở của mình bình thường tự. Aki thường không thực hiện một fuss lớn về nó."Kou đã đồng ý. "có. Chúng tôi theo sau ông để Marukoshi một lần nhớ? Đã có những bitches hai người giữ trên sneering lúc chúng tôi. Akihito của chúng tôi là xấu hổ nhưng chúng tôi không cung cấp cho một damn về chúng.""Có lẽ ông muốn bảo vệ cảm xúc của chúng tôi? Biết Akihito, ông có thể muốn cứu chúng ta khỏi sự sỉ nhục,"Takato ngược."Không, đó là vẫn còn quá fishy. Đó là một cái gì đó chúng tôi người bạn đang ẩn từ chúng tôi,"Kou xem xét Takato cho một tách thứ hai trước khi ông đã phá vỡ ra một grin. "Chúng tôi sẽ làm theo anh ta và tìm hiểu bí mật nhỏ của mình!"Ông kéo Takato mạnh mẽ bởi cánh tay của ông trước khi ông có thể phản đối. Họ đã lấy con đường dài để đảm bảo rằng họ sẽ không đụng vào Akihito, lo sợ các nhiếp ảnh gia sẽ nhận thấy sự hiện diện của họ phía sau anh ta. Akihito là một nhiếp ảnh gia được đào tạo sau khi tất cả; ông là nhạy cảm với phong trào xung quanh anh ta.Kou đạt Marukoshi một vài giây trước đó hơn Akihito. Ông đã Takato để tái chế thùng lớn có vị trí cách khoảng cách một số đi và cúi phía sau họ."Tại sao chúng tôi đang điều này một lần nữa?" Takato yêu cầu khi ông đã cố gắng để bắt hơi thở của mình chạy.Kou xéo mắt lúc bạn bè của mình. "Không bạn muốn biết bí mật của Akihito?""Vâng, tôi đã phải thừa nhận rằng ông cư xử kỳ quặc chỉ bây giờ," Takato mumbled."Shh-họ đang đến!" Kou smacked của Takato tay, tín hiệu ông phải nhìn.Bộ đôi thấy Akihito và Toru đi bộ về phía mart. Toru mặc một cái nhìn stoic nhưng Akihito đã được thần kinh; Ông giữ nhìn xung quanh mart, kiểm tra trở lại của mình mỗi giây hoặc lâu hơn. Khi họ biến mất phía sau cửa tự động, Kou và Takato nổi lên từ vị trí ẩn của họ và theo Akihito mart
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: