Robinson Crusoe, by Daniel DefoeChapter 16Rescue of Prisoners From Can dịch - Robinson Crusoe, by Daniel DefoeChapter 16Rescue of Prisoners From Can Việt làm thế nào để nói

Robinson Crusoe, by Daniel DefoeCha

Robinson Crusoe, by Daniel Defoe
Chapter 16

Rescue of Prisoners From Cannibals

Upon the whole, I was by this time so fixed upon my design of going over with him to the continent that I told him we would go and make one as big as that, and he should go home in it. He answered not one word, but looked very grave and sad. I asked him what was the matter with him. He asked me again thus: “Why you angry mad with Friday? What me done?” I asked him what he meant. I told him I was not angry with him at all. “No angry! no angry!” says he, repeated the words several times. “Why send Friday home away to my nation?” “Why,” says I, “Friday, did you not say you wished you were there?” “Yes, yes,” says he, “wish be both there, no wish Friday there, no master there.” In a word, he would not think of going there without me. “I go there, Friday!” says I; “what shall I do there?” He turned very quick upon me at this. “You do great deal much good,” says he; “you teach wild mans to be good, sober, tame mans; you tell them know God, pray God, and live new life.” “Alas! Friday,” says I, “thou knowest not what thou sayest. I am but an ignorant man myself.” “Yes, yes,” says he, “you teachee me good, you teachee them good.” “No, no, Friday,” says I, “you shall go without me; leave me here to live by myself, as I did before.” He looked confused again at that word, and running to one of the hatchets which he used to wear, he takes it up hastily, comes and gives it to me. “What must I do with this?” says I to him. “You take kill Friday,” says he. “What must I kill you for?” said I again. He returns very quick, “What you send Friday away for? Take kill Friday, no send Friday away.” This he spoke so earnestly that I saw tears stand in his eyes. In a word, I so plainly discovered the utmost affection in him to me, and a firm resolution in him, that I told him then, and often after, that I would never send him away from me if he was willing to stay with me.
Upon the whole, as I found by all his discourse a settled affection to me, and that nothing should part him from me, so I found all the foundation of his desire to go to his own country was laid in his ardent affection to the people, and his hopes of my doing them good; a thing which, as I had no notion of myself, so I had not the least thought or intention or desire of undertaking it. But still I found a strong inclination to my attempting an escape, as above, founded on the supposition gathered from the discourse, viz., that there were seventeen bearded men there; and, therefore, without any more delay I went to work with Friday, to find out a great tree proper to fell, and make a large periagua, or canoe, to undertake the voyage. There were trees enough in the island to have built a little fleet, not of periaguas and canoes, but even of good large vessels. But the main thing I looked at was, to get one so near the water that we might launch it when it was made, to avoid the mistake I committed at first.
At last Friday pitched upon a tree, for I found he knew much better than I what kind of wood was fittest for it; nor can I tell, to this day, what wood to call the tree we cut down, except that it was very like the tree we call fustic, or between that and the Nicaragua wood, for it was much of the same color and smell. Friday was for burning the hollow or cavity of this tree out, to make it for a boat, but I showed him how rather to cut it out with tools; which, after I had showed him how to use, he did very handily; and in about a month’s hard labor we finished it, and made it very handsome; especially when, with our axes, which I showed him how to handle, we cut and hewed the outside into the true shape of a boat. After this, however, it cost us near a fortnight’s time to get her along, as it were, inch by inch, upon great rollers into the water; but when she was in, she would have carried twenty men with great ease.
boat
" . . . we cut and hew'd the out-side into the true Shape of a Boat . . . "
When she was in the water, and though she was so big, it amazed me to see with what dexterity, and how swift my man Friday would manage her, turn her, and paddle her along. So I asked him if he would, and if we might venture over in her. “Yes,” he said, “he venture over in her very well, though great blow wind.” However, I had a farther design that he knew nothing of, and that was to make a mast and sail, and to fit her with an anchor and cable. As to a mast, that was easy enough to get; so I pitched upon a straight young cedar-tree, which I found near the place, and which there was great plenty of in the island; and I set Friday to work to cut it down, and gave him directions how to shape and order it. But as to the sail, that was my particular care. I knew I had old sails, or rather pieces of old sails enough; but as I had had them now twenty-six years by me, and had not been very careful to preserve them, not imagining that I should ever have this kind of use for them, I did not doubt but they were all rotten, and, indeed, most of them were so. However, I found two pieces which appeared pretty good, and with these I went to work, and with a great deal of pains, and awkward tedious stitching (you may be sure) for want of needles, I, at length, made a three-cornered ugly thing, like what we call in England a shoulder-of-mutton sail, to go with a boom at bottom, and a little short sprit at the top, such as usually our ship’s longboats sail with, and such as best knew how to manage; because it was such a one as I had to the boat in which I made my escape from Barbary, as related in the first part of my story.
I was near two months performing this last work, viz., rigging and fitting my masts and sails; for I finished them very complete, making a small stay, and a sail, or foresail, to it, to assist, if we should turn to windward; and, which was more than all, I fixed a rudder to the stern of her to steer with; and though I was but a bungling shipwright, yet as I knew the usefulness, and even necessity, of such a thing, I applied myself with so much pains to do it, that at last I brought it to pass; though, considering the many dull contrivances I had for it that failed, I think it cost me almost as much labor as making the boat.
After all this was done, too, I had my man Friday to teach as to what belonged to the navigation of my boat; for though he knew very well how to paddle a canoe, he knew nothing what belonged to a sail and a rudder; and was the most amazed when he saw me work the boat to and again in the sea by the rudder, and how the sail jabbed, and filled this way, or that way, as the course we sailed changed; I say, when he saw this, he stood like one astonished and amazed. However, with a little use I made all these things familiar to him, and he became an expert sailor, except that as to the compass I could make him understand very little of that. On the other hand, as there was very little cloudy weather, and seldom or never any fogs in those parts, there was the less occasion for a compass, seeing the stars were always to be seen by night, and the shore by day, except in the rainy season, and then nobody cared to stir abroad, either by land or sea.
I was now entered on the seven and twentieth year of my captivity in this place; though the three last years that I had this creature with me ought rather to be left out of the account, my habitation being quite of another kind than in all the rest of the time. I kept the anniversary of my landing here with the same thankfulness to God for His mercies as at first; and if I had such cause of acknowledgment at first, I had much more so now, having such additional testimonies of the care of Providence over me, and the great hopes I had of being effectually and speedily delivered; for I had an invincible impression upon my thoughts that my deliverance was at hand, and that I should not be another year in this place. However, I went on with my husbandry, digging, planting, fencing, as usual. I gathered and cured my grapes, and did every necessary thing as before.
The rainy season was, in the meantime, upon me, when I kept more within doors than at any other times; so I had stowed our new vessel as secure as we could, bringing her up into the creek, where, as I said in the beginning, I landed my rafts from the ship; and hauling her up to the shore at high-water mark, I made my man Friday dig a little dock, just big enough to hold her, and just deep enough to give her water enough to float in, and then, when the tide was out, we made a strong dam across the end of it, to keep the water out; and so she lay dry, as to the tide, from the sea; and to keep the rain off, we laid a great many boughs of trees, so thick, that she was well thatched as a house; and thus we waited for the month of November and December, in which I designed to make my adventure.
When the settled season began to come in, as the thought of my designed returned with the fair weather, I was preparing daily for the voyage; and the first thing I did was to lay by a certain quantity of provisions, being the stores for our voyage; and intended, in a week or a fortnight’s time, to open the dock, and launch out our boat. I was busy one morning upon something of this kind, when I called to Friday, and bid him go to the sea-shore and see if he could find a turtle, or tortoise, a thing which we generally got once a week, for the sake of the eggs as well as the flesh. Friday had not been long gone when he came running back, and flew over my outer wall, or fence, like one that felt not the ground, or the steps he set his feet on; and before I had time to speak to him, he cries out to me, “O master! O master! O sorrow! O bad!” “What’s the matter, Friday?” says I. “O yonder, there,” says he, “one, two, three canoe! one, two, three!” By his way of speaking, I concluded there were six; but on inquiry, I found it was but three. “
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Robinson Crusoe, bởi Daniel DefoeChương 16Giải cứu các tù nhân từ CannibalsSau khi toàn bộ, tôi đã vào lúc này vì vậy cố định sau khi thiết kế của tôi đi với anh ta đến lục địa mà tôi nói với ông, chúng tôi sẽ đi và làm cho một lớn như vậy, và ông nên về nhà ở trong đó. Ông trả lời không một lời, nhưng trông rất nghiêm trọng và buồn. Tôi hỏi ông những gì đã là vấn đề với anh ta. Ông hỏi tôi một lần nữa như vậy: "tại sao bạn tức giận điên với thứ sáu? Những gì tôi làm?" Tôi hỏi ông những gì ông có nghĩa. Tôi nói với ông tôi đã không tức giận với anh ta cả. "Không tức giận! không tức giận!"nói ông, lặp lại các từ nhiều lần. "Tại sao gửi thứ sáu nhà đi đến đất nước của tôi?" "Tại sao," says I, "thứ sáu, bạn không nói bạn muốn bạn đã có?" "Vâng," nói ông, "mong muốn là cả hai có, không có mong muốn thứ sáu đó, Thạc sĩ không có." Trong một từ, ông sẽ không nghĩ đi có mà không có tôi. "Tôi đến đó, thứ sáu!" nói I; "tôi sẽ làm gì không?" Ông đã rất nhanh chóng trên tôi lúc này. "Bạn tuyệt vời đối phó tốt nhiều," nói ông; "bạn dạy hoang dã mans là tốt, tỉnh táo, chế ngự mans; bạn nói cho họ biết Thiên Chúa, cầu nguyện Thiên Chúa, và sống cuộc sống mới." "Alas! Thứ sáu,"nói tôi,"ngươi knowest không phải là những gì ngươi vì. Tôi chỉ là một người đàn ông dốt nát bản thân mình." "Vâng," nói ông, "bạn teachee tôi tốt, bạn teachee họ tốt." "Không, không, thứ sáu," nói tôi, "bạn sẽ đi mà không có tôi; để lại cho tôi ở đây để sinh sống bằng bản thân mình, như tôi đã làm trước." Ông nhìn nhầm lẫn một lần nữa tại từ đó, và chạy đến một rìu mà ông đã sử dụng để mặc, ông mất nó vội vàng, đi và cung cấp cho nó với tôi. "Tôi phải làm gì với điều này?" nói tôi với anh ta. "Bạn có giết thứ sáu," nói ông. "Những gì phải tôi giết bạn nhất?" nói tôi một lần nữa. Ông trở về rất nhanh chóng, "những gì bạn gửi thứ sáu đi? Hãy giết thứ sáu, không gửi thứ sáu đó." Điều này ông nói như vậy, tha thiết rằng tôi thấy nước mắt đứng trong đôi mắt của mình. Trong một từ, tôi như vậy rõ ràng phát hiện tình cảm tối đa trong anh ta với tôi, và độ phân giải vững chắc trong anh ta, mà tôi đã nói với anh ta sau đó, và thường sau, mà tôi sẽ không bao giờ gửi cho anh ta ra khỏi tôi nếu ông đã sẵn sàng để ở lại với tôi.Sau khi toàn bộ, như tôi tìm thấy bởi tất cả các discourse của ông giải quyết tình với tôi, và rằng không có gì nên phần Anh ta từ tôi, vì vậy tôi tìm thấy tất cả các nền tảng của mong muốn của mình để đi đến đất nước của mình đã được đặt trong tình nồng nhiệt của mình để người dân, và ông hy vọng của công việc của tôi họ tốt; một điều mà, như tôi đã có không có khái niệm về bản thân mình, vì vậy tôi đã không ít nhất là suy nghĩ hoặc ý định hoặc mong muốn của thực hiện nó. Nhưng vẫn còn tôi tìm thấy một xu hướng mạnh mẽ để tôi cố thoát, như trên, thành lập trên giả thuyết cho thu thập từ các discourse, viz., trong đó có người đàn ông râu mười bảy có; và, do đó, mà không có bất kỳ sự chậm trễ thêm tôi đã đi để làm việc với thứ sáu, để tìm hiểu một cây tuyệt vời thích hợp để giảm, và làm cho một periagua lớn, hoặc đi canoe ngang, thực hiện chuyến đi. Đã có cây đủ trên đảo có xây dựng một chút hạm đội, không phải là periaguas và xuồng, nhưng ngay cả các mạch lớn tốt. Nhưng chính là điều tôi đã xem xét, để có được một vì vậy gần mặt nước mà chúng tôi có thể khởi chạy nó khi nó đã được thực hiện, để tránh những sai lầm tôi cam kết ban đầu.Lúc cuối thứ sáu pitched khi một cây, cho tôi tìm thấy ông biết tốt hơn nhiều hơn tôi loại gỗ là fittest cho nó; cũng không phải tôi có thể nói, đến ngày nay, những gì gỗ để gọi cây chúng tôi cắt giảm, ngoại trừ rằng nó đã là rất như cây chúng tôi gọi fustic, hoặc từ đó và gỗ Nicaragua, cho nó là nhiều của cùng một màu sắc và mùi. Thứ sáu là để ghi rỗng hoặc khoang của cây này ra, để làm cho nó cho một chiếc thuyền, nhưng tôi đã cho thấy anh ta thay vì làm thế nào để cắt nó ra với công cụ; và, sau khi tôi đã trình bày cho ông làm thế nào để sử dụng, ông đã làm rất handily; và về một tháng cứng lao động chúng tôi đã hoàn thành nó, và đã làm cho nó rất đẹp trai; đặc biệt là khi nào, với trục của chúng tôi, mà tôi trình bày cho ông làm thế nào để xử lý, chúng tôi cắt và hewed bên ngoài vào hình dạng thực sự của một chiếc thuyền. Sau đó, Tuy nhiên, nó chi phí cho chúng tôi gần hai tuần một thời gian để có được cô ấy, như nó được, inch by inch, khi tuyệt vời con lăn xuống biển; nhưng khi cô, cô có thể mang theo hai mươi người đàn ông với rất dễ dàng.thuyền"... chúng tôi cắt và hew'd các ra-mm thành hình dạng thực sự của một thuyền... "When she was in the water, and though she was so big, it amazed me to see with what dexterity, and how swift my man Friday would manage her, turn her, and paddle her along. So I asked him if he would, and if we might venture over in her. “Yes,” he said, “he venture over in her very well, though great blow wind.” However, I had a farther design that he knew nothing of, and that was to make a mast and sail, and to fit her with an anchor and cable. As to a mast, that was easy enough to get; so I pitched upon a straight young cedar-tree, which I found near the place, and which there was great plenty of in the island; and I set Friday to work to cut it down, and gave him directions how to shape and order it. But as to the sail, that was my particular care. I knew I had old sails, or rather pieces of old sails enough; but as I had had them now twenty-six years by me, and had not been very careful to preserve them, not imagining that I should ever have this kind of use for them, I did not doubt but they were all rotten, and, indeed, most of them were so. However, I found two pieces which appeared pretty good, and with these I went to work, and with a great deal of pains, and awkward tedious stitching (you may be sure) for want of needles, I, at length, made a three-cornered ugly thing, like what we call in England a shoulder-of-mutton sail, to go with a boom at bottom, and a little short sprit at the top, such as usually our ship’s longboats sail with, and such as best knew how to manage; because it was such a one as I had to the boat in which I made my escape from Barbary, as related in the first part of my story.Tôi đã gần hai tháng thực hiện công việc cuối cùng này, viz., thiết nâng và phù hợp của tôi cột buồm và buồm; cho tôi đã hoàn thành chúng rất đầy đủ, làm cho một kỳ nghỉ nhỏ, và một cánh buồm, hoặc foresail, để nó, để hỗ trợ, nếu chúng tôi nên chuyển sang windward; và, đó là nhiều hơn tất cả, tôi cố định một bánh lái để đuôi tàu của mình để chỉ đạo với; và mặc dù tôi là nhưng một shipwright bungling, nhưng tôi biết tính hữu dụng, và thậm chí cần thiết phải, một điều như vậy, tôi áp dụng bản thân mình với rất nhiều đau để làm điều đó, rằng cuối cùng tôi đã mang nó để vượt qua; Tuy nhiên, xem xét các nhiều ngu si đần độn contrivances tôi đã cho nó mà không thành công, tôi nghĩ rằng nó chi phí cho tôi hầu như càng nhiều lao động là làm cho thuyền.Sau khi tất cả điều này đã được thực hiện, quá, tôi đã có của tôi thứ sáu người đàn ông dạy như những gì thuộc về các menu của thuyền của tôi; cho dù ông rất tốt biết làm thế nào để chèo xuồng một, ông biết không có gì những gì thuộc về một buồm và một bánh lái; và là những ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi làm việc thuyền để và một lần nữa ở biển bởi đuôi lái, và làm thế nào những cánh buồm jabbed, và đầy bằng cách này, hoặc bằng cách đó, như chúng tôi đi thay đổi; Tôi nói, khi ông thấy điều này, ông đứng như một ngạc nhiên và ngạc nhiên. Tuy nhiên, với việc sử dụng một chút tôi thực hiện tất cả những điều quen thuộc với anh ta, và ông trở thành một thủy thủ chuyên gia, ngoại trừ rằng như La bàn, tôi có thể làm cho anh ta hiểu rất ít đó. Mặt khác, như có rất ít mây weather, và ít khi hoặc không bao giờ bất kỳ ếch ở các bộ phận, có dịp này ít nhất một la bàn, nhìn thấy những ngôi sao đã luôn luôn được xem bởi ban đêm, và bờ biển theo ngày, ngoại trừ trong mùa mưa, và sau đó không ai quan tâm để khuấy ở nước ngoài, hoặc bằng đất hoặc biển.Tôi bây giờ đã được nhập vào bảy và hai mươi năm bị giam cầm của tôi ở đây; mặc dù ba năm qua tôi đã có sinh vật này với tôi nên thay vì để còn lại ra khỏi tài khoản, tôi cư đang khá của một loại hơn trong tất cả phần còn lại của thời gian. Tôi giữ những kỷ niệm của của tôi hạ cánh ở đây với cùng một lòng biết ơn Thiên Chúa cho lòng thương xót của ông là ban đầu; và nếu tôi đã có như vậy nguyên nhân của sự thừa nhận lúc đầu tiên, tôi có nhiều hơn nữa vì vậy bây giờ, có như vậy lời khai bổ sung của trách nhiệm chăm sóc Providence hơn tôi, và hy vọng lớn tôi có được effectually và nhanh chóng chuyển giao; cho tôi có một ấn tượng bất phân thắng bại sau khi suy nghĩ của tôi deliverance của tôi là ở bàn tay, và rằng tôi không phải là một năm ở nơi này. Tuy nhiên, tôi đã đi vào với chăn nuôi của tôi, đào, trồng, đấu kiếm, như bình thường. Tôi thu thập và chữa khỏi nho của tôi, và đã làm mọi điều cần thiết như trước.Mùa mưa là, trong khi chờ đợi, tôi, khi tôi giữ thêm trong cửa hơn tại bất kỳ thời gian nào khác; Vì vậy tôi đã xếp lại tàu mới của chúng tôi là an toàn như chúng tôi có thể đưa cô vào con lạch, nơi, như tôi đã nói trong đầu, tôi đổ bộ bè của tôi từ tàu; và kéo cô đến bờ biển tại high - water mark, tôi đã thực hiện của tôi thứ sáu người đàn ông đào một chút chít, chỉ đủ lớn để giữ cô ấy, và chỉ đủ sâu để cung cấp cho nước của mình đủ để thả nổi trong, và sau đó, khi thủy triều đã ra, chúng tôi thực hiện một đập mạnh trên kết thúc của nó, để giữ cho nước ra; và vì vậy cô nằm khô, như thủy triều, từ biển; và để giữ cho mưa, chúng tôi đặt một boughs nhiều tuyệt vời của cây, vì vậy dày, rằng cô tốt boongalô như là một nhà; và do đó chúng tôi chờ đợi cho tháng của tháng mười một và tháng mười hai, trong đó tôi thiết kế để làm cho phiêu lưu của tôi.Khi mùa giải quyết bắt đầu đến ở, như là những suy nghĩ của thiết kế của tôi quay trở lại với thời tiết công bằng, tôi đã chuẩn bị hàng ngày trong chuyến đi; và lần đầu tiên tôi đã làm là đặt bởi một số lượng nhất định của quy định, là các cửa hàng cho chuyến đi của chúng tôi; và dự định, trong một tuần hoặc hai tuần một thời gian, để mở thanh công cụ, và khởi động trong thuyền của chúng tôi. Tôi đã bận rộn một buổi sáng khi cái gì của loại này, khi tôi gọi đến thứ sáu, và giá thầu anh ta đi đến bờ biển và xem nếu ông có thể tìm thấy một con rùa, hay rùa, một điều mà chúng tôi thường nhận một lần một tuần, vì lợi ích của trứng cũng như xác thịt. Thứ Sáu đã không đi lâu dài khi ông đến chạy trở lại, và bay trên tường bên ngoài của tôi, hoặc hàng rào, giống như một trong đó cảm thấy không mặt đất, hoặc các bước ông đặt bàn chân của mình và trước khi tôi có thời gian để nói chuyện với anh ta, ông khóc ra cho tôi, "O Thạc sĩ! O tổng thể! O phiền muộn! O xấu!" "Những gì là vấn đề, thứ sáu?" nói I. "O yonder, có," nói ông, "một, hai, ba xuồng! một, hai, ba!" Bởi theo cách của mình nói, tôi kết luận có là sáu; nhưng trên yêu cầu thông tin, tôi thấy nó đã nhưng ba. “
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Robinson Crusoe, Daniel Defoe
Chương 16 Rescue Tù Nhân Từ người ăn thịt người khi toàn bộ, tôi là bởi thời gian này để cố định khi thiết kế của tôi đi với ông tới lục địa mà tôi đã nói với ông, chúng ta sẽ đi và làm cho một lớn như vậy, và anh nên về nhà ở trong đó. Ông trả lời, không một lời nào, nhưng trông rất nghiêm trọng và buồn. Tôi hỏi anh ta những gì đã là vấn đề với anh ta. Ông lại hỏi tôi như thế này: "Tại sao bạn tức giận điên lên với thứ sáu? Những gì tôi làm gì? "Tôi hỏi ông ta muốn nói. Tôi trả lời rằng tôi không tức giận với anh ta cả. "Không tức giận! không tức giận! "ông nói, lặp đi lặp lại các từ nhiều lần. "Tại sao gửi Thứ sáu nhà đi cho đất nước của tôi?" "Tại sao", nói tôi, "Thứ sáu, bạn đã không nói rằng bạn muốn bạn có ở đó?" "Vâng, vâng," nói rằng ông "mong muốn được cả ở đó, không muốn thứ Sáu ở đó, không có chủ ở đó. "Trong một từ, anh sẽ không nghĩ đến đó mà không có tôi. "Tôi đến đó, thứ sáu!" Nói I; "Tôi sẽ làm gì ở đó?" Anh quay lại rất nhanh chóng khi tôi ở đây. "Bạn làm rất nhiều điều tốt," ông nói; "Bạn dạy mans hoang dã để được tốt, tỉnh táo, mans thuần hóa; bạn nói cho họ biết Thiên Chúa, cầu nguyện Chúa, và sống cuộc sống mới. "" Than ôi! Thứ sáu, "nói rằng tôi," con chẳng biết Chúa phán rằng:. Tôi là một người đàn ông nhưng không biết bản thân mình "" Vâng, vâng, "ông nói," bạn teachee tôi tốt, bạn teachee họ tốt. "" Không, không, thứ sáu, "nói rằng tôi", bạn sẽ đi mà không có tôi. để lại cho tôi ở đây sống của bản thân mình, như tôi đã làm trước đây. "Anh nhìn bối rối một lần nữa tại từ đó, và chạy đến một trong những rìu mà ông sử dụng để mặc, anh mất nó lên vội vã, đến và đưa nó cho tôi. "Tôi phải làm gì với điều này?" Tôi nói với anh ta. "Bạn đưa giết thứ sáu," ông nói. "Tôi phải giết gì bạn cho?" Tôi nói một lần nữa. Ông trở về rất nhanh, "Những gì bạn gửi đi cho thứ sáu? Hãy giết hôm thứ Sáu, không gửi đi hôm thứ Sáu. "Điều này anh nói rất nghiêm túc mà tôi thấy nước mắt đứng trong mắt anh. Trong một từ, tôi rất rõ ràng phát hiện ra tình cảm hết sức trong anh ta cho tôi, và một nghị quyết công ty ở trong người ấy, mà tôi đã nói với ông rồi, và thường sau đó, rằng tôi sẽ không bao giờ gửi cho anh ta đi từ tôi nếu ông sẵn sàng ở lại với tôi . Khi toàn bộ, như tôi tìm thấy bằng tất cả các ngôn của mình một tình cảm đã giải quyết cho tôi, và rằng không có gì nên chia tay anh khỏi tôi, vì vậy tôi tìm thấy tất cả các nền tảng của sự ham muốn của mình để đi đến đất nước của ông đã được đặt trong tình cảm nồng nàn với mọi người, và hy vọng của tôi làm cho họ tốt; một điều đó, như tôi đã không có ý niệm về bản thân mình, vì vậy tôi đã không phải là suy nghĩ nhất hoặc ý định hoặc mong muốn của việc thực hiện nó. Nhưng tôi vẫn thấy một khuynh hướng mạnh mẽ để cố gắng của tôi một lối thoát, như trên, được thành lập trên giả thiết thu thập được từ các bài giảng, viz, rằng đã có mười bảy người đàn ông râu quai nón có. và, do đó, không có bất kỳ sự chậm trễ hơn tôi đến làm việc với Friday, để tìm ra một cái cây lớn thích hợp để giảm, và làm cho một periagua lớn, hoặc canô, để thực hiện hành trình. Có những cây đủ trên đảo đã xây dựng một đội tàu nhỏ, không phải của periaguas và canô, nhưng ngay cả các tàu lớn tốt. Nhưng điều chính tôi nhìn được, để có được một trong rất gần các nước mà chúng ta có thể khởi động nó khi nó đã được thực hiện, để tránh những sai lầm tôi cam kết ban đầu. Tại thứ sáu tuần trước dốc trên một cây, cho tôi thấy ông biết tốt hơn nhiều hơn tôi những loại gỗ là thích hợp nhất cho nó; cũng không phải tôi có thể nói, cho đến ngày nay, những gì gỗ để gọi cây chúng ta cắt giảm, ngoại trừ việc nó là rất giống như các cây chúng ta gọi gổ của hai loại cây, hoặc giữa đó và gỗ Nicaragua, cho nó đã được nhiều của cùng một màu sắc và mùi vị. Thứ sáu là cho đốt rỗng hoặc khoang của cây này ra, để làm cho nó một chiếc thuyền, nhưng tôi chỉ cho anh cách thay để cắt nó ra với các công cụ; trong đó, sau khi tôi đã chỉ cho anh cách sử dụng, anh đã làm rất handily; và trong lao động chăm chỉ khoảng một tháng của chúng tôi đã hoàn thành nó, và làm cho nó rất đẹp trai; đặc biệt là khi, với trục của chúng tôi, mà tôi chỉ cho anh cách để xử lý, chúng tôi cắt và đục bên ngoài thành hình dạng thực sự của một chiếc thuyền. Sau này, tuy nhiên, nó làm chúng ta gần thời gian một hai tuần để có được cô ấy cùng, như nó là, inch bởi inch, khi con lăn lớn vào trong nước; nhưng khi cô đang ở trong, cô sẽ thực hiện hai mươi người đàn ông rất dễ dàng. thuyền "... chúng ta cắt và hew'd ra-side vào Shape thực sự của một chiếc thuyền..." Khi cô đang ở trong nước, và mặc dù cô đã rất lớn, nó làm tôi ngạc nhiên khi thấy có gì khéo léo, và làm thế nào nhanh chóng người đàn ông của tôi Friday sẽ quản lý của cô, biến cô, và cô cùng chèo. Vì vậy, tôi hỏi anh ta nếu anh ta là vậy, và nếu chúng ta có thể mạo hiểm hơn trong cô. "Vâng," ông nói, "ông mạo hiểm hơn trong cô rất tốt, mặc dù lớn đòn gió". Tuy nhiên, tôi đã có một thiết kế xa hơn rằng ông không biết gì về, và đó là để thực hiện một cột buồm và cánh buồm, và để phù hợp với mình với một neo và cáp. Như một cột, đó là dễ dàng, đủ để có được; vì vậy tôi dốc khi một thanh niên tuyết tùng cây thẳng, mà tôi tìm thấy gần nơi này, và đó cũng có rất nhiều rất nhiều trong các hòn đảo; và tôi đặt thứ Sáu để làm việc để cắt nó xuống, và đưa cho anh địa như thế nào để định hình và trật tự của nó. Nhưng như cánh buồm, đó là chăm sóc đặc biệt của tôi. Tôi biết tôi đã buồm cũ, hay đúng hơn là những mảnh buồm đủ tuổi; nhưng như tôi đã có chúng ngay bây giờ hai mươi sáu năm của tôi, và đã không được rất cẩn thận để bảo tồn chúng, không phải tưởng tượng rằng tôi bao giờ nên có loại sử dụng cho họ, tôi không nghi ngờ nhưng tất cả họ đều thối, và, thực sự, hầu hết trong số họ là như vậy. Tuy nhiên, tôi thấy hai miếng mà xuất hiện khá tốt, và với những điều đó tôi đã đi làm việc, và với rất nhiều đau đớn, và vụng về khâu tẻ nhạt (bạn có thể chắc chắn) vì không có kim tiêm, I, ở chiều dài, thực hiện một ba -cornered điều xấu xí, giống như những gì chúng ta gọi ở Anh một cánh buồm vai-of-thịt cừu, để đi với một sự bùng nổ ở phía dưới, và một chút bất tử ngắn ở đầu, như thường Longboats tàu của chúng tôi đi thuyền với, và như biết tốt nhất làm thế nào để quản lý; bởi vì nó là một một người như tôi phải thuyền, trong đó tôi đã trốn thoát từ Barbary, như liên quan trong phần đầu tiên của câu chuyện của tôi. Tôi đã gần hai tháng thực hiện công việc cuối cùng này, tức là., lũng đoạn và lắp cột buồm của tôi và buồm; cho tôi hoàn thành chúng rất đầy đủ, làm cho một kỳ nghỉ nhỏ, và một cánh buồm, hoặc buồm ở phía trước, với nó, để hỗ trợ, nếu chúng ta quay để đón gió; và, mà là nhiều hơn tất cả, tôi cố định một bánh lái để đuôi của mình để chỉ đạo với; và mặc dù tôi là một thợ đóng tàu nhưng không khôn khéo, nhưng như tôi biết sự hữu dụng, và thậm chí còn cần thiết, một chuyện như thế, tôi áp dụng bản thân mình với rất nhiều đau khổ để làm điều đó, mà cuối cùng tôi đã mang nó đi; tuy nhiên, xem xét contrivances ngu si đần độn nhiều tôi đã cho nó mà không thành công, tôi nghĩ rằng chi phí cho tôi lao động gần như là nhiều như làm thuyền. Sau khi tất cả điều này đã được thực hiện, quá, tôi đã người đàn ông của tôi thứ Sáu để dạy như những gì thuộc về navigation thuyền của tôi; cho dù anh biết rất rõ làm thế nào để chèo xuồng, ông không biết gì những gì thuộc về một cánh buồm và bánh lái; và là người ngạc nhiên nhất khi ông nhìn thấy tôi làm việc thuyền và một lần nữa trong biển bằng bánh lái, và làm thế nào những cánh buồm jabbed, và điền theo cách này, hoặc theo cách đó, như các khóa học chúng tôi đi thuyền thay đổi; Tôi nói, khi nhìn thấy điều này, ông đứng như một ngạc nhiên và ngạc nhiên. Tuy nhiên, với một chút sử dụng tôi đã làm tất cả những điều quen thuộc với anh ta, và anh ta đã trở thành một chuyên gia thủy thủ, ngoại trừ như la bàn tôi có thể làm cho anh ta hiểu rất ít về điều đó. Mặt khác, như đã có thời tiết mây rất ít, và ít khi hoặc không bao giờ có sương mù trong những phần, đã có ít cơ hội cho một la bàn, nhìn thấy những ngôi sao này luôn luôn được nhìn thấy vào ban đêm, và bờ bởi ngày, trừ vào mùa mưa, và sau đó không ai quan tâm đến khuấy động ở nước ngoài, hoặc bằng đất hoặc biển. bây giờ tôi đã bước trên bảy và năm thứ hai mươi của tôi bị giam cầm ở nơi này; mặc dù những năm cuối cùng ba mà tôi đã có sinh vật này với tôi nên thay vì để được rời khỏi tài khoản, nơi cư trú của tôi đang được khá của các loại khác so với tất cả các phần còn lại của thời gian. Tôi giữ kỷ niệm đích của tôi ở đây với lòng biết ơn cùng với Thiên Chúa cho lòng thương xót của Ngài như lúc đầu; và nếu tôi đã có nguyên nhân như vậy của sự thừa nhận lúc đầu, tôi đã có nhiều hơn nữa vì vậy bây giờ, có lời khai bổ sung như sự chăm sóc của Providence hơn tôi, và hy vọng lớn của tôi đã được effectually và nhanh chóng được chuyển đến; cho tôi một ấn tượng bất khả chiến bại khi những suy nghĩ của tôi rằng sự giải thoát của tôi là ở bàn tay, và rằng tôi không phải là một năm ở nơi này. Tuy nhiên, tôi đã đi về với chăn của tôi, đào, trồng cây, hàng rào, như thường lệ. Tôi thu thập và chữa khỏi trái nho của mình, và đã làm tất cả mọi thứ cần thiết như trước. Mùa mưa là, trong khi chờ đợi, theo tôi, khi tôi giữ hơn trong cửa hơn tại bất kỳ thời gian khác; vì vậy tôi đã cất tàu mới của chúng tôi là an toàn nhất có thể, đưa cô lên thành con lạch, ở đâu, như tôi đã nói ở phần đầu, tôi đã hạ cánh bè của tôi từ tàu; và kéo cô lên bờ tại nhãn hiệu nước cao, tôi làm người Friday đào một bến tàu nhỏ, chỉ đủ lớn để giữ cô ấy, và chỉ đủ sâu để cung cấp cho nước mình, đủ để nổi trong, và sau đó, khi thủy triều là ra, chúng tôi đã thực hiện một đập mạnh trên kết thúc của nó, để giữ cho nước ngoài; và như vậy, bà nằm khô, như thủy triều, từ biển; và để giữ cho khỏi mưa, chúng tôi đã đặt nhiều cành lớn của cây, vì vậy dày, rằng cô cũng lợp bằng lá như một ngôi nhà; và do đó chúng tôi chờ đợi trong tháng của tháng mười một và tháng mười hai, trong đó tôi được thiết kế để làm cho cuộc phiêu lưu của tôi. Khi mùa giải quyết bắt đầu đi vào, như những suy nghĩ của tôi được thiết kế trở lại với thời tiết bằng, tôi đã chuẩn bị hàng ngày cho chuyến đi; và điều đầu tiên tôi làm là để lay bởi một số lượng nhất định các quy định, đang được các cửa hàng cho chuyến đi của chúng tôi; và dự định, trong một tuần hoặc thời gian một hai tuần, để mở các bến tàu, và khởi động ra khỏi thuyền của chúng tôi. Tôi đã bận rộn một buổi sáng khi một cái gì đó của loại hình này, khi tôi gọi đến thứ Sáu, và chào anh ta đi đến bờ biển và xem nếu anh ta có thể tìm thấy một con rùa, hoặc ba ba, một điều mà chúng ta thường có một lần một tuần, cho vì lợi ích của trứng cũng như xác thịt. Thứ Sáu đã không được lâu rồi khi anh đã chạy trở lại, và bay qua bức tường bên ngoài của tôi, hoặc hàng rào, như một mà không cảm thấy mặt đất, hoặc các bước mà ông đặt chân lên; và trước khi tôi có thời gian để nói chuyện với anh ta, anh ta kêu lên với tôi, "O chủ! O chủ! O nỗi buồn! O xấu! "" Các vấn đề, ​​thứ sáu? Gì "nói I." O xa kia, ở đó, "ông một, hai, ba chiếc xuồng nói,"! ! một, hai, ba "Bằng cách ông nói, tôi kết luận có sáu; nhưng việc tìm hiểu, tôi thấy nó đã được nhưng ba. "













đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: