“Be sure that you get a good look at him,” Tō no Chūjō had said to his dịch - “Be sure that you get a good look at him,” Tō no Chūjō had said to his Việt làm thế nào để nói

“Be sure that you get a good look a

“Be sure that you get a good look at him,” Tō no Chūjō had said to his wife and her young women as he changed to formal dress. “He is completely in control of himself. In that respect I think he is more than his father’s equal, though of course Genji is so handsome that a smile from him can make you think all the world’s problems have been solved. I doubt that anyone minds very much if he sometimes seems a little flippant in his treatment of public affairs. Yūgiri is a sterner sort and he has studied hard. I for one would have trouble finding anything wrong with him, and I suspect that most people Would have the same trouble.”
Dispensing with the stiffer formalities, he turned immediately to the matter of honoring his wisteria.
“There is much to be said for cherry blossoms, but they seem so flighty. They are so quick to run off and leave you. And then just when your regrets are the strongest the wisteria comes into bloom, and it blooms on into the summer. There is nothing quite like it. Even the color is somehow companionable and inviting.” He was still a very handsome man. His smile said a great deal.
Though the lavender was not very apparent in the moonlight, he worked hard at admiring it. The wine flowed generously and there was music. Pretending to be very drunk and to have lost all thought for the proprieties, he pressed wine upon Yūgiri, who, though sober and cautious as always, found it hard to refuse.
“Everyone agrees that your learning and accomplishments are more than we deserve in this inferior day of ours. I should think you might have the magnanimity to put up with old dotards like myself. Do you have in your library a tract you can refer to in the matter of filial piety? I must lodge a complaint that you who are so much better informed than most about the teachings of the sages should in your treatment of me have shown indifference to their high principles.” Through drunken tears — might one call them? — came these adroit hints.
“You do me a very grave injustice, sir. I think of you as heir to all the ages, and so important that no sacrifice asked of me could be too great. I am a lazy, careless man, but I cannot think what I might have done to displease you.”
The moment had come, thought Tō no Chūjō. “Underleaves of wisteria,” he said, smiling. Kashiwagi broke off an unusually long and rich spray of wisteria and presented it to Yūgiri with a cup of wine. Seeing that his guest was a little puzzled, Tō no Chūjō elaborated upon the reference with a poem of his own:
“Let us blame the wisteria, of too pale a hue,
Though the pine has let itself be overgrown.”
Taking a careful though elegant sip from the cup that was pressed upon him, Yūgiri replied:
“Tears have obscured the blossoms these many springs,
And now at length they open full before me.”
He poured for Kashiwagi, who replied:
“Wisteria is like the sleeve of a maiden,
Lovelier when someone cares for it.”
Cup followed cup, and it would seem that poem followed poem with equal rapidity; and in the general intoxication none were superior to these.
The light of the quarter-moon was soft and the pond was a minor, and the wisteria was indeed very beautiful, hanging from a pine of medium height that trailed its branches far to one side. It did not have to compete with the lusher green of summer.
Kōbai, in his usual good voice, sang “The Fence of Rushes,” very softly.
“What an odd one to have chosen,” Tō no Chūjō said, laughing. Also in fine voice, he joined in the refrain, changing the disturbed house into “a house of eminence.” The merriment was kept within proper bounds and all the old enmity vanished.
Yūgiri pretended to be very drunk. “I am not feeling at all well,” he said to Kashiwagi, “and doubt very much that I can find my way home. Let me borrow your room.”
“Find him a place to rest, my young lord,” said Tō no Chūjō. “I am afraid that in these my declining years I do not hold my liquor well and may create a disturbance. I shall leave you.” He withdrew.
“Are you saying that you mean to pass one night among the flowers?” said Kashiwagi. “It is a difficult task you assign your guide.”
“The fickle flowers, watched over by the steadfast pine? Please, sir — do not let any hint of the inauspicious creep into the conversation.”
Kashiwagi was satisfied, though he did not think that he had risen to the occasion as wittily as he might have. He had a very high opinion of Yūgiri and would not have wished the affair to end otherwise. With no further misgivings he showed his friend to Kumoinokari’s room.
For Yūgiri it was a waking dream. He had waited, long and well. Kumoinokari was very shy but more beautiful than when, all those years before, he had last seen her. He too was satisfied.
“I knew that people were laughing,” he said, “but I let them laugh, and so here we are. Your chief claim to distinction through it all, if I may say so, has been your chilliness. You heard the song your brother was singing, I suppose. It was not kind of him. The fence of rushes — I would have liked to answer with the one about the Kawaguchi Barrier.”
This, she thought, required comment: “Deplorable.
“So shallow a river, flowing out to sea.
Why did so stout a fence permit it to pass?”
He thought her delightful.
“Shallowness was one, but only one,
Among the traits that helped it pass the barrier.
“The length of the wait has driven me mad, raving mad. At this point I understand nothing.” Intoxication was his excuse for a certain fretful disorderliness. He appeared not to know that dawn was approaching.
The women were very reluctant to disturb him.
“He seems to sleep a confident and untroubled sleep,” said Tō no Chūjō.
He did, however, leave before it was full daylight. Even his yawns were handsome.
His note was delivered later in the morning with the usual secrecy. She had trouble answering. The women were poking one another jocularly and the arrival of Tō no Chūjō added to her embarrassment. He glanced at the note.
“Your coldness serves to emphasize my own inadequacy, and makes me feel that the best solution might be to expire.
“Do not reprove me for the dripping sleeves
The whole world sees. I weary of wringing them dry.”
It may have seemed somewhat facile.
“How his writing has improved.” Tō no Chūjō smiled. The old resent- ments had quite disappeared. “He will be impatient for an answer, my dear.”
But he saw that his presence had an inhibiting effect and withdrew.
Kashiwagi ordered wine and lavish gifts for the messenger, an assistant guards commander who was among Yūgiri’s most trusted attendants. He was glad that he no longer had to do his work in secret.
Genji thought his son more shiningly handsome than ever this morning. “And how are you? Have you sent off your letter? The most astute and sober of men can stumble in the pursuit of a lady, and you have shown your superiority in refusing to be hurried or to make a nuisance of yourself. Tō no Chūjō was altogether too stern and uncompromising. I wonder what people are saying now that he has surrendered. But you must not gloat and you must be on your best behavior. You may think him a calm, unruffled sort of man, but he has a strain of deviousness that does not always seem entirely manly and does not make him the easiest person in the world to get along with.” Genji went on giving advice, it will be seen, though he was delighted with the match.
They looked less like father and son than like brothers, the one not a great deal older than the other. When they were apart people were sometimes not sure which was which, but when they were side by side distinctive traits asserted themselves. Genji was wearing an azure robe and under it a singlet of a Chinese white with the pattern in clear relief, sprucely elegant as always. Yūgiri’s robe was of a somewhat darker blue, with a rich saffron and a softly figured white showing at the sleeves. No bridegroom could have been more presentable.
A procession came in bearing a statue of the infant Buddha. It was followed somewhat tardily by priests. In the evening little girls brought offerings from the several Rokujō ladies, as splendid as anything one would see at court. The services too were similar, the chief difference being the rather curious one that more care and expense would seem to have gone into these at Rokujō.
Yūgiri was impatient to be on his way. He dressed with very great care. He had had his little dalliances, it would seem, none of them very important to him, and there were ladies who felt pangs of jealousy as they saw him off. But he had been rewarded for years of patience, and the match was of the sort the poet called “watertight.” Tō no Chūjō liked him much better now that he was one of the family. It was not pleasant to have been the loser, of course, but his extraordinary fidelity over the years made it difficult to hold grudges. Kumoinokari was now in a position of which her sister at court might be envious. Her stepmother could not, it is true, restrain a certain spitefulness, but it was not enough to spoil the occasion. Her real mother, now married to the Lord Inspector, was delighted.
The presentation of the Akashi girl at court had been fixed for late in the Fourth Month.
Murasaki went with Genji to the Miare festival, which preceded the main Kamo festival. She invited the other Rokujō ladies to join them, but they declined, fearing that they might look like servants. Her procession was rather quiet and very impressive for the fact, twenty carriages simply appointed and a modest number of outrunners and guards. She paid her respects at the shrine very early on the morning of the festival proper and took a place in the stands. The array of carriages was imposing, large numbers of women having come with her from the other Rokujō households. Guessing from considerable distances whose lady she would be, people looked on in wondering admiration.
Genji rem
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
"Hãy chắc chắn rằng bạn nhận được một cái nhìn tốt vào anh ta," Tō không có Chūjō đã nói với vợ của ông và phụ nữ trẻ của mình như ông đã thay đổi để chính thức ăn. "Ông là hoàn toàn kiểm soát của mình. Trong sự tôn trọng đó tôi nghĩ rằng ông là nhiều hơn bình đẳng của cha mình, mặc dù tất nhiên Genji là như vậy đẹp trai rằng một nụ cười từ anh ta có thể làm cho bạn nghĩ rằng tất cả các thế giới vấn đề đã được giải quyết. Tôi nghi ngờ rằng bất cứ ai tâm trí rất nhiều nếu ông đôi khi có vẻ như một chút flippant trong điều trị của ông của công vụ. Yūgiri là một loại sterner và ông đã nghiên cứu chăm chỉ. Tôi cho một trong những sẽ gặp khó khăn khi tìm bất cứ điều gì sai với anh ta, và tôi nghi ngờ rằng hầu hết mọi người sẽ có cùng một vấn đề."Ông lời với các thủ tục stiffer, đã chuyển ngay lập tức sang vấn đề tôn vinh wisteria của mình."Có rất nhiều để nói cho hoa anh đào, nhưng họ có vẻ như vậy phiếm. Họ là như vậy nhanh chóng để chạy ra và để lại cho bạn. Và sau đó chỉ cần khi hối tiếc của bạn là mạnh nhất wisteria đi vào nở, và nó nở trên vào mùa hè. Không có gì là khá giống như nó. Ngay cả màu sắc là bằng cách nào đó companionable và mời." Ông vẫn còn là một người đàn ông rất đẹp trai. Nụ cười của ông nói rất nhiều.Mặc dù hoa oải hương đã không rất rõ ràng trong ánh trăng, ông làm việc chăm chỉ tại khâm phục ngắm nhìn nó. Rượu vang chảy hào phóng và đã có âm nhạc. Ông giả vờ để được rất say và đã mất tất cả suy nghĩ cho các proprieties, ép rượu khi Yūgiri, những người, mặc dù sober và thận trọng như mọi khi, tìm thấy nó khó để từ chối."Tất cả mọi người đồng ý rằng học tập và thành tựu của bạn có nhiều hơn chúng ta xứng đáng trong ngày này kém của chúng ta. Tôi nên suy nghĩ bạn có thể có magnanimity để đưa lên với dotards cũ như bản thân mình. Làm bạn có trong thư viện của bạn một đường bạn có thể tham khảo trong vấn đề filial piety? Tôi phải nộp đơn khiếu nại rằng bạn là tốt hơn rất nhiều thông tin hơn đặt về những lời dạy của các sages ai nên trong điều trị của bạn của tôi đã chỉ ra thờ ơ với cao nguyên tắc của họ." Thông qua nước mắt say rượu-một trong những có thể gọi cho họ? -đến những gợi ý adroit."Bạn làm cho tôi một bất công rất nghiêm trọng, thưa ngài. Tôi nghĩ rằng bạn là người thừa kế tất cả các lứa tuổi, và quan trọng như vậy mà không có sự hy sinh yêu cầu của tôi có thể là quá lớn. Tôi là một người đàn ông lười biếng, bất cẩn, nhưng tôi không thể nghĩ rằng những gì tôi có thể đã làm để không bằng lòng bạn."Này đã có đến, nghĩ Tō không có Chūjō. "Underleaves wisteria," ông nói, mỉm cười. Kashiwagi đã phá vỡ ra một phun bất thường dài và phong phú của wisteria và trình bày nó để Yūgiri với một ly rượu vang. Thấy rằng khách của ông là một chút bối rối, Tō Chūjō không xây dựng sau khi tham khảo với một bài thơ của mình:"Hãy để chúng tôi đổ lỗi wisteria, quá nhạt một Huế,Mặc dù thông đã cho chính nó được overgrown."Tham gia một sip cẩn thận mặc dù thanh lịch từ chiếc cúp được ép khi anh ta, Yūgiri trả lời:"Nước mắt đã che khuất Hoa các nhiều suối,"Và bây giờ ở độ dài họ mở đầy đủ trước khi tôi."Ông đổ cho Kashiwagi, người trả lời:"Wisteria là như tay áo thời con gái một,Lovelier khi ai đó quan tâm cho nó."Cúp bóng đá theo Cúp quốc gia, và nó sẽ có vẻ rằng bài thơ bài thơ theo sau với bình đẳng nhanh chóng; và trong ngộ độc nói chung không được cấp trên để những.Ánh sáng của mặt trăng khu phố đã được mềm mại và ao là trẻ vị thành niên, và wisteria thực sự là rất đẹp, treo từ một pine chiều cao vừa kéo các chi nhánh xa sang một bên. Nó không phải cạnh tranh với xanh đồng của mùa hè.Kōbai, trong giọng nói tốt bình thường của mình, hát bài "The hàng rào của Rushes," rất nhẹ nhàng."Những gì một lẻ một để có lựa chọn," Tō Chūjō không nói, cười. Cũng trong giọng nói tốt đẹp, ông gia nhập vào đoạn điệp khúc, thay đổi nhà băn khoăn vào "một nhà ưu Việt." Tí được lưu giữ trong giới hạn thích hợp và tất cả thù hận cũ đã biến mất.Yūgiri giả vờ để được rất say. "Tôi không cảm thấy ở tất cả các tốt," ông nói với Kashiwagi, "và nghi ngờ rất nhiều mà tôi có thể tìm thấy đường về nhà tôi. Cho tôi mượn của bạn phòng.""Tìm thấy anh ta một nơi để nghỉ ngơi, thưa Đức vua trẻ," nói Tō Chūjō không có. "tôi sợ rằng trong những từ chối của tôi năm tôi không giữ rượu của tôi tốt và có thể tạo ra một xáo trộn. Tôi sẽ để lại cho bạn." Ông rút lui."Bạn nói rằng bạn có nghĩa là để vượt qua một đêm trong số những bông hoa?", ông Kashiwagi. "Đó là một nhiệm vụ khó khăn bạn chỉ định hướng dẫn của bạn.""Hoa hay thay đổi, theo dõi bởi thông kiên định? Xin vui lòng, thưa ngài-không để cho bất kỳ gợi ý của leo inauspicious vào cuộc đàm thoại. "Kashiwagi hài lòng, mặc dù ông không nghĩ rằng ông đã tăng đến dịp này wittily như ông có thể có. Ông đã có một ý kiến rất cao của Yūgiri và sẽ không có muốn các thương vụ để kết thúc nếu không. Với không có misgivings hơn nữa ông đã cho thấy người bạn của ông Kumoinokari của phòng.Cho Yūgiri đó là một ước mơ thức dậy. Ông đã chờ, dài và tốt. Kumoinokari là rất nhút nhát nhưng đẹp hơn khi, tất cả những năm trước, ông đã cuối nhìn thấy cô ấy. Ông cũng là hài lòng."Tôi biết rằng những người đã cười," ông nói, "nhưng tôi cho họ cười, và vì vậy ở đây chúng tôi. Yêu cầu bồi thường chính để phân biệt thông qua tất cả, nếu tôi có thể nói như vậy, có là chilliness của bạn. Bạn nghe bài hát anh trai của bạn đã hát, tôi giả sử. Nó đã không loại của ông. Hàng rào rushes-tôi đã có thể thích để trả lời với một về các rào cản Kawaguchi. "Này, cô nghĩ, yêu cầu bình luận: "Deplorable."Vì vậy nông một dòng sông, chảy ra biển.Tại sao đã làm bia đen vì vậy một hàng rào cho phép nó để vượt qua?"Ông nghĩ rằng nó thú vị."Shallowness là một, nhưng chỉ có một,Trong số các đặc điểm đó đã giúp nó vượt qua các rào cản."Chiều dài chờ đợi đã thúc đẩy tôi điên, raving mad. Tại thời điểm này tôi hiểu không có gì." Ngộ độc là của ông lý do gì cho một disorderliness fretful nhất định. Ông dường như không biết rằng bình minh tiếp cận.Những người phụ nữ đã rất miễn cưỡng để làm phiền ông."Ông dường như ngủ một giấc ngủ tự tin và thanh thản," nói Tō không có Chūjō.Ông đã làm, Tuy nhiên, để lại trước khi nó là đầy đủ ánh sáng ban ngày. Thậm chí ông yawns là đẹp trai.Lưu ý của ông đã được chuyển giao sau đó vào buổi sáng với bí mật thông thường. Cô đã có sự cố khi trả lời. Những người phụ nữ đã poking nhau jocularly và sự xuất hiện của Tō Chūjō không thêm vào bối rối của cô. Ông glanced tại ghi chú."Coldness của bạn phục vụ để nhấn mạnh thiếu của riêng tôi, và làm cho tôi cảm thấy rằng các giải pháp tốt nhất có thể để hết hạn."Không reprove tôi cho tay áo nhỏ giọtCả thế giới thấy. Tôi weary wringing chúng khô."Nó có vẻ hơi facile."Làm thế nào của mình bằng văn bản đã cải thiện." Tō Chūjō không cười. Các cũ resent-ments khá đã biến mất. "Ông sẽ được thiếu kiên nhẫn cho một câu trả lời, thân yêu của tôi."Nhưng ông thấy rằng sự hiện diện của ông đã có một ảnh hưởng inhibiting và rút lui.Kashiwagi ra lệnh cho rượu vang và xa hoa quà tặng cho messenger, một trợ lý bảo vệ chỉ huy là một trong số tổng đài đáng tin cậy nhất của Yūgiri. Ông đã được vui rằng ông không còn phải làm công việc của mình trong bí mật.Genji nghĩ rằng con trai ông đẹp trai hơn shiningly hơn bao giờ sáng nay. "Và làm thế nào là bạn? Bạn đã gửi ra bức thư của bạn? Tinh nhuệ và tỉnh táo của người đàn ông có thể vấp ngã trong việc theo đuổi của một người phụ nữ, và bạn đã chỉ ra ưu thế của bạn trong từ chối phải hurried hoặc để thực hiện một phiền toái của mình. Tō Chūjō không được hoàn toàn quá nghiêm khắc và kiên quyết. Tôi tự hỏi những gì mọi người đang nói bây giờ mà ông đã đầu hàng. Nhưng bạn không phải ham muốn và bạn phải trên hành vi tốt nhất của bạn. Bạn có thể nghĩ rằng anh ta một loại bình tĩnh, không bù xù của người đàn ông, nhưng ông đã một chủng deviousness luôn luôn dường như không hoàn toàn đàn ông và không làm cho anh ta những người dễ nhất trên thế giới để có được cùng với." Genji đã đi vào việc đưa ra lời khuyên, nó sẽ được nhìn thấy, mặc dù ông đã rất vui mừng với trận đấu.Họ nhìn ít hơn như cha và con trai hơn như anh em, một trong không một hợp đồng lớn cũ hơn khác. Khi họ ngoài người đôi khi không được chắc chắn là có, nhưng khi họ đã là đặc điểm đặc biệt bên cạnh khẳng định mình. Genji mặc một chiếc áo choàng azure và dưới nó một singlet một trắng Trung Quốc với các mô hình trong cứu trợ rõ ràng, sprucely thanh lịch như mọi khi. Chiếc áo choàng của Yūgiri là một màu xanh sẫm màu hơn một chút, với một nghệ Tây phong phú và một màu trắng nhẹ nhàng tìm Hiển thị ở tay áo. Chú rể không có thể đã nhiều đoan.Một đám rước đến mang một bức tượng của trẻ sơ sinh Đức Phật. Nó được theo sau một số tardily do các linh mục. Vào buổi tối cô gái đưa dịch vụ từ một số phụ nữ Rokujō, như tuyệt vời như bất cứ điều gì, người ta sẽ thấy tại tòa án. Các dịch vụ quá được tương tự, sự khác biệt chính là một trong khá hiếu kỳ nhiều chăm sóc và chi phí sẽ có vẻ đã đi vào những lúc Rokujō.Yūgiri được thiếu kiên nhẫn để trên con đường của mình. Ông mặc quần áo với rất rất cẩn thận. Ông đã có của mình dalliances ít, nó sẽ có vẻ, không ai trong số họ rất quan trọng với anh ta, và có phụ nữ cảm thấy pangs của ghen như họ đã thấy anh ta. Nhưng ông đã được khen thưởng trong năm của sự kiên nhẫn, và trận đấu là của sắp xếp nhà thơ được gọi là "kín nước." Tō Chūjō không thích anh ta hơn bây giờ mà ông là một trong gia đình. Nó đã không được dễ chịu để có là các thua, tất nhiên, nhưng độ trung thực đặc biệt của mình trong những năm qua đã làm cho nó khó khăn để giữ mối hận thù. Kumoinokari bây giờ là ở một vị trí trong đó chị tại tòa án có thể ganh tị. Mẹ không thể, nó là đúng, kiềm chế một spitefulness nhất định, nhưng nó là không đủ để làm hỏng cơ hội này. Mẹ thật, bây giờ đã kết hôn với thanh tra Chúa, đã rất vui mừng.Trình bày của các cô gái Akashi tại tòa án đã được cố định cho vào cuối tháng 4.Murasaki đã đi với Genji hội Miare trước hội Kamo chính. Cô mời phụ nữ Rokujō khác để tham gia họ, nhưng họ từ chối, vì sợ rằng họ có thể hình như công chức. Đám rước của cô là khá yên tĩnh và rất ấn tượng cho thực tế, hai mươi toa chỉ đơn giản là chỉ định và một số khiêm tốn của outrunners và bảo vệ. Cô trả tiền các khía cạnh của cô tại đền thờ rất sớm vào buổi sáng của Lễ hội thích hợp và đã diễn ra trong là viết tắt. Các mảng của các toa tàu áp đặt, một số lượng lớn của phụ nữ có đến với cô ấy từ các hộ gia đình Rokujō khác. Đoán từ khoảng cách đáng kể mà phụ nữ cô sẽ là, mọi người nhìn tự hỏi ngưỡng mộ.Genji rem
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
"Hãy chắc chắn rằng bạn sẽ có được một cái nhìn tốt vào anh," Để không Chūjō đã nói với vợ mình và người phụ nữ trẻ tuổi của mình như ông đã thay đổi để phục chính thức. "Anh ấy là hoàn toàn kiểm soát được bản thân. Trong sự tôn trọng mà tôi nghĩ rằng ông có nhiều hơn bằng cha mình, mặc dù tất nhiên Genji là rất đẹp trai đó một nụ cười từ anh ấy có thể làm cho bạn nghĩ rằng tất cả các vấn đề của thế giới đã được giải quyết. Tôi nghi ngờ rằng ai tâm trí rất nhiều nếu đôi khi anh ta có vẻ như một chút thiếu nghiêm túc trong xử lý của ông về vấn đề công cộng. Yugiri là một loại STERNER và ông đã học rất chăm. Tôi cho một sẽ gặp khó khăn khi tìm kiếm bất cứ điều gì xảy ra với anh, và tôi nghi ngờ rằng hầu hết mọi người sẽ có những rắc rối tương tự.
"Pha Chế với các thủ tục cứng hơn, anh quay lại ngay lập tức để các vấn đề tôn vinh wisteria của
mình." Có rất nhiều điều để nói cho hoa anh đào, nhưng họ dường như rất phù phiếm. Họ rất nhanh chóng chạy ra và để lại cho bạn. Và sau đó chỉ cần khi hối tiếc của bạn là mạnh nhất wisteria đi vào hoa, và nó nở trên vào mùa hè. Không có gì là khá giống như nó là. Ngay cả màu sắc là bằng cách nào đó thân mật và mời. "Anh vẫn là một người đàn ông rất đẹp trai. Nụ cười của anh cho biết rất nhiều.
Mặc dù hoa oải hương không phải là rất rõ ràng trong ánh trăng, ông đã làm việc chăm chỉ ở ngưỡng mộ nó. Rượu chảy hào phóng và có âm nhạc. Giả vờ là say rượu và đã mất tất cả suy nghĩ cho proprieties, ông ép rượu khi Yugiri, người, mặc dù tỉnh táo và thận trọng như mọi khi, cảm thấy rất khó để từ chối.
"Mọi người đều đồng ý rằng việc học tập và thành tích của bạn có nhiều hơn chúng ta xứng đáng trong ngày kém này của chúng ta. Tôi nên nghĩ rằng bạn có thể có sự khoan dung để đưa lên với dotards cũ như bản thân mình. Bạn có trong thư viện của bạn một đường bạn có thể tham khảo trong các vấn đề của lòng hiếu thảo? Tôi phải khiếu nại mà bạn đã được thông tin tốt hơn rất nhiều so với hầu hết về những lời dạy của các bậc thánh hiền nên trong điều trị của tôi đã thể hiện sự thờ ơ với nguyên tắc cao của họ "Thông qua những giọt nước mắt say rượu -. Người ta có thể gọi cho họ? - Đến những gợi ý khéo léo.
"Bạn làm cho tôi một sự bất công rất nghiêm trọng, thưa ông. Tôi nghĩ bạn là người thừa kế cho tất cả các lứa tuổi, và quan trọng như vậy mà không có sự hy sinh hỏi tôi có thể là quá tuyệt vời. Tôi là một người lười biếng, người đàn ông bất cẩn, nhưng tôi không thể nghĩ rằng những gì tôi có thể đã thực hiện để làm trái ý bạn.
"Thời điểm đã đến, nghĩ tới không Chūjō. "Underleaves của wisteria," ông nói, mỉm cười. Kashiwagi đã cắt đứt một phun dài bất thường và phong phú của wisteria và trình bày nó Yugiri với một chén rượu. Thấy khách của ông là một chút bối rối, để không có Chūjō lập khi tham khảo với một bài thơ của chính mình:
"Chúng ta hãy đổ lỗi cho các wisteria, quá nhạt một màu
sắc,. Mặc dù các thông đã cho phép bản thân được phát triển quá mức"
Đi một cẩn thận mặc dù sip thanh lịch từ cốc đã được ép trên người, Yugiri trả lời:
"Nước mắt đã che khuất những bông hoa này nhiều suối,
Và bây giờ ở chiều dài họ mở toàn trước mắt tôi."
Anh rót cho Kashiwagi, những người trả lời:
"Wisteria là như tay áo một thời con gái,
đáng yêu khi ai đó quan tâm đến nó ".
Cup sau cốc, và có vẻ như bài thơ mà theo sau bài thơ với tốc độ nhanh chóng bình đẳng; và trong lúc say mê không nói chung là vượt trội so với các.
Ánh sáng của quý-moon được mềm mại và ao là trẻ vị thành niên, và các wisteria quả thật rất đẹp, treo từ một cây thông có độ cao vừa là kéo các chi nhánh xa để một bên . Nó không phải cạnh tranh với các màu xanh lá cây lusher của mùa hè.
Kōbai, trong giọng nói tốt thường thấy của mình, hát bài "rào bằng bấc," rất nhẹ nhàng.
"Thật là một trong những kỳ lạ đã được lựa chọn," Để không Chūjō nói, cười. Cũng trong giọng nói tốt, ông tham gia vào điệp khúc, thay đổi nhà bị xáo trộn thành "một nhà ưu việt." Sự vui vẻ đã được giữ trong giới hạn thích hợp và tất cả những hận thù cũ biến mất.
Yugiri giả vờ say rượu. "Tôi không cảm thấy gì cả," anh nói với Kashiwagi, "và nghi ngờ rất nhiều mà tôi có thể tìm thấy đường về nhà. Hãy cho tôi mượn phòng của bạn.
"" Tìm anh ta một nơi để nghỉ ngơi, chúa trẻ của tôi "Để không Chūjō nói. "Tôi sợ rằng trong những năm suy giảm của tôi, tôi không giữ rượu của tôi và cũng có thể tạo ra một sự xáo trộn. Tôi sẽ để lại cho bạn. "Ông rút
lui." Bạn nói rằng bạn có nghĩa là để vượt qua một đêm giữa những bông hoa? "Kashiwagi nói. "Đó là một nhiệm vụ khó khăn, bạn chỉ định hướng dẫn của bạn."
"Những bông hoa hay thay đổi, giám sát bởi các thông kiên định? Xin vui lòng, thưa ông - không để cho bất kỳ gợi ý của các creep bất hạnh vào cuộc nói chuyện ".
Kashiwagi đã hài lòng, mặc dù ông không nghĩ rằng ông đã lên đến dịp như dí dỏm như ông có thể có. Ông đã có một quan điểm rất cao của Yugiri và sẽ không có mong muốn vụ việc kết thúc khác. Không có mối nghi ngại hơn nữa ông đã cho thấy người bạn của mình để phòng Kumoinokari của.
Đối với Yugiri nó là một giấc mơ thức dậy. Ông đã chờ đợi, lâu dài và tốt. Kumoinokari rất nhút nhát nhưng đẹp hơn khi, tất cả những năm trước, ông đã nhìn thấy cuối cùng của cô. Ông cũng đã hài lòng.
"Tôi biết rằng mọi người đều cười," ông nói, "nhưng tôi cho họ cười, và như vậy chúng ta ở đây. Yêu cầu bồi thường trưởng của bạn để phân biệt qua tất cả, nếu tôi có thể nói như vậy, đã được chilliness của bạn. Bạn nghe bài hát anh ấy hát, tôi giả sử. Đó không phải là loại người. . Các hàng rào rush - Tôi đã có thể thích để trả lời với một về Kawaguchi Barrier
". Điều này, cô nghĩ, bình luận yêu cầu:" tồi tệ
". Vì vậy, nông cạn một dòng sông chảy ra biển
Tại sao nên mập mạp một giấy phép hàng rào nó để vượt qua?
"Ông nghĩ thú vị của
cô." nông cạn là một, nhưng chỉ có một,
Trong số các đặc điểm giúp nó vượt qua các rào cản.
"Chiều dài của sự chờ đợi đã khiến tôi điên, mê sảng điên. Tại thời điểm này tôi không hiểu gì cả. "Intoxication là cái cớ của mình cho một disorderliness làm phiền nhất định. Ông xuất hiện không biết rằng bình minh đang đến gần.
Những người phụ nữ đã rất miễn cưỡng để làm phiền anh.
"Anh ta dường như ngủ một giấc ngủ tự tin và yên lành," Để không Chūjō nói.
Ông đã làm, tuy nhiên, để lại trước khi nó được đầy đủ ánh sáng ban ngày. Ngay cả ngáp của mình là đẹp trai.
Lưu ý của ông đã được giao muộn vào buổi sáng với bí mật thông thường. Cô đã trả lời rắc rối. Những phụ nữ được chĩa ra một bông đùa nhau và sự xuất hiện của thành NO Chūjō thêm bối rối của cô. Anh liếc nhìn tờ giấy.
"Lạnh lùng của bạn phục vụ để nhấn mạnh bất cập của riêng tôi, và làm cho tôi cảm thấy rằng giải pháp tốt nhất có thể là hết
hạn." Đừng la mắng tôi cho tay áo nhỏ giọt
Cả thế giới đang nhìn thấy. Tôi khó chịu khi trong vắt cho khô.
"Nó có thể có vẻ hơi dễ
dãi." Làm thế nào tác phẩm của ông đã được cải thiện. "Để không Chūjō mỉm cười. Các giáo resent- cũ đã hoàn toàn biến mất. "Cậu ấy sẽ mất kiên nhẫn cho một câu trả lời, thân yêu của tôi."
Nhưng ông thấy rằng sự hiện diện của mình đã có một tác dụng ức chế và rút lui.
Kashiwagi đặt hàng rượu và tặng rất nhiều quà cho các sứ giả, một chỉ huy bảo vệ người trợ lý là một trong những tiếp viên đáng tin cậy nhất của Yugiri. Ông vui mừng vì ông không còn phải làm công việc của mình trong bí mật.
Genji nghĩ con trai mình shiningly đẹp trai hơn bao giờ sáng nay. "Và làm thế nào bạn? Bạn đã gửi đi lá thư của bạn? Các khôn ngoan nhất và tỉnh táo của những người đàn ông có thể vấp ngã trong việc theo đuổi của một người phụ nữ, và bạn đã thể hiện ưu thế của mình trong việc từ chối được vội vã hoặc để làm cho một mối phiền toái của mình. Để không Chūjō là hoàn toàn quá nghiêm khắc và không khoan nhượng. Tôi tự hỏi những gì mọi người đang nói bây giờ mà ông đã đầu hàng. Nhưng bạn không phải hả hê và bạn phải cư xử của bạn. Bạn có thể nghĩ rằng anh ta một bình tĩnh, thản nhiên đi loại người đàn ông, nhưng ông có một dòng hiu quạnh mà không luôn luôn có vẻ hoàn toàn nam tính và không làm cho anh ta những người dễ dàng nhất trên thế giới để có được cùng với. "Genji tiếp đưa ra lời khuyên, nó sẽ được nhìn thấy, mặc dù ông đã rất vui mừng với trận đấu.
Họ trông ít giống như cha và con trai hơn anh em như thế, người ta không rất lớn tuổi hơn khác. Khi họ xa nhau người đôi khi không chắc chắn đó là có, nhưng khi họ còn bên cạnh những đặc điểm khác biệt khẳng định mình. Genji đã mặc một chiếc áo choàng xanh và dưới nó một singlet của một màu trắng của Trung Quốc với các mô hình trong cứu trợ rõ ràng, sprucely thanh lịch như mọi khi. Robe Yugiri là một màu xanh hơi tối hơn, với một nghệ tây giàu và một hiển thị màu trắng nhẹ nhàng tìm ở tay áo. Không chú rể có thể đã được đoan hơn.
Một đám rước đi vào mang một bức tượng của các trẻ sơ sinh Đức Phật. Tiếp đó là phần nào tardily của các linh mục. Vào buổi tối, cô gái nhỏ mang dịch vụ từ một số phụ nữ Rokujō, như lộng lẫy như bất cứ điều gì người ta sẽ thấy tại tòa án. Các dịch vụ quá là tương tự nhau, sự khác biệt chính là một trong khá tò mò rằng chăm sóc nhiều hơn và chi phí sẽ có vẻ như đã đi vào những lúc Rokujō.
Yugiri đã thiếu kiên nhẫn để được trên con đường của mình. Ông mặc quần áo với chăm sóc rất tuyệt vời. Anh ta đã lẩn tránh nhỏ của mình, nó sẽ có vẻ, không ai trong số họ rất quan trọng với anh, và có những phụ nữ người cảm thấy nỗi đau của sự ghen tuông khi thấy anh ta ra. Nhưng ông đã được tưởng thưởng cho năm của sự kiên nhẫn, và trận đấu đã thuộc loại nhà thơ gọi là "kín nước." Để không Chūjō thích anh ấy tốt hơn bây giờ mà ông là một trong những gia đình. Đó không phải là dễ chịu để có được những kẻ thua cuộc, tất nhiên, nhưng trung thực phi thường của ông trong những năm qua đã làm cho nó khó khăn để giữ mối hận thù. Kumoinokari bây giờ đã ở một vị thế mà chị em mình tại tòa án có thể là ghen tị. Mẹ kế của cô có thể không, đó là sự thật, hạn chế một spitefulness nhất định, nhưng nó không đủ để làm hỏng dịp này. Mẹ thực sự của mình, bây giờ kết hôn với Chúa thanh tra, đã rất vui mừng.
Bài trình bày của cô gái Akashi tại tòa án đã được cố định cho vào cuối tháng thứ tư.
Murasaki đi với Genji đến lễ hội Miare, mà trước lễ hội Kamo chính. Cô mời các nữ Rokujō khác để tham gia cùng họ, nhưng họ từ chối, vì sợ rằng họ có thể trông giống như công chức. Rước cô khá yên tĩnh và rất ấn tượng đối với một thực tế, hai mươi toa xe chỉ đơn giản là bổ nhiệm và một số lượng khiêm tốn của outrunners và vệ sĩ. Cô trả khía cạnh của cô tại đền thờ rất sớm vào buổi sáng của lễ hội phù hợp và mất một chỗ trên khán đài. Các mảng các toa xe đã được áp đặt, một số lượng lớn phụ nữ đã đến với cô ấy từ các hộ gia đình Rokujō khác. Đoán từ khoảng cách đáng kể mà bà cô sẽ là, mọi người nhìn vào trong tự hỏi ngưỡng mộ.
Genji rem
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: