The rain was pouring heavily, the thunder roared and the lightning spl dịch - The rain was pouring heavily, the thunder roared and the lightning spl Việt làm thế nào để nói

The rain was pouring heavily, the t

The rain was pouring heavily, the thunder roared and the lightning splintered across the sky. A small body was leaning against the glass doors, legs were brought together to the chest, keeping warmth to self. The night sky wasn’t nice to gaze, the moon disappeared because of the dark clouds and the noise, as if the night was throwing tantrum towards the earth. It was nearly midnight but Byun Baekhyun couldn’t sleep. He was staring into the darkness of the night sky, without a single glint of a star. His eyes were empty, not holding emotions.
The stars, they weren’t twinkling anymore. Baekhyun missed him.
They were once so strong.
The days when they grew apart, everything was left unnoticed. Baekhyun, he was so in love that he didn’t see it coming, the breakup was so sudden.
He never smelled the rotten relationship that waited days to die. Because baekhyun, he believed that they were in love.
“We were in love”
Park Chanyeol shrugged Baekhyun’s hands off his shoulder. He turned to face Baekhyun. This was the right time to end things.
“Let’s break up.” he muttered, almost a whisper.
Baekhyun looked up abruptly, eyes boring into the dark cold eyes of Park Chanyeol. He might be hearing things. But Chanyeol’s eyes were different from the usual night. Something seemed off.
“What were you saying Yeol? Stop joking around, are you that tired….”
Baekhyun with trembling hands tried to reach for the huge hands, he wanted to grab on them. He needed to seize them tight in order not to let them slipped off from his weak grips.
“Yes, I’m fucking tired Byun Baekhyun.”
Chanyeol flinched to the touch, he turned around slightly, back-facing Baekhyun. Baekhyun furrowed in disapproval with the using of his full name instead of the usual nickname of him.
“Hey, whats wrong?” Baekhyun asked, delicately holding Chanyeol’s arm but the guy stepped away causing Baekhyun to lose his grips.
“I said let’s break up. I’m so tired to be with you anymore, you never appreciate me.”
Chanyeol raised his voice an octave, heavy breathing tried to control his emotions that couldn’t longer be kept.
Baekhyun stunned, his world suddenly spinning around. He stepped back, hands reaching for the arm couch to support his weight.
“W-what? But why?” voices cracked.
Chanyeol scoffed, he ran his hand through his hair. He looked so done with everything, his eyes were determined. Baekhyun, he was so scared.
The relationship on the edge of crumbling down, what was he doing?! There was no time to just stood and waited for it to happen.
Thus, Baekhyun lurched to Chanyeol but stopped half-way when at the same time, Chanyeol turned around with glaring eyes.
“Don’t come any nearer.” His eyes were cold and serious.
Small eyes started to fill with tears, threatening to fall.
“No, Chanyeol. I’ll do better. I promise I will treat you better. I will learn how to cook, I will wash the laundry, will take care of all the housework. And we will go to date, to any places that cross your mind. We will spend more time together.” Baekhyun blabbered on and on.
Chanyeol shook his head, hurts etched in his dark eyes.
“We are in love , Baekhyun. We are so in love.” Chanyeol said.
Baekhyun’s face crumpled, yes they are in love or maybe that was what he thought before. Chanyeol was uttering the words, but his eyes were telling otherwise. What had goes wrong? Fell out of love? He never knew that human able to fall out from love. All he ever knew was once you fell in love, you were forever in love.
But maybe he was living in fairytales. Lots of romance novel, lots of Shakespeare poems and lots of love quote.
“But not anymore, Baekhyun.” Chanyeol slipped off the ring around his finger. We were in love ,chanyeol continued after that barely a whisper.
He approached Baekhyun, reaching for the cold palm. A sliver ring being placed, Baekhyun shut his eyes tight, feeling the warmth of Chanyeol’s seeping away slowly from his hand . His delicate fingers curled around the shiny object.
As he watched Chanyeol walked away through the door, he was losing his breathe. As if his life was taken away.
“I can’t breathe no more with you.”
The thunder stroke along with the lightning surprised Baekhyun. He tightened his arms around his own petite body. He didn’t bother to turn on the light albeit the dark night without even a glimpse of moon, he didn’t bother to wrap a blanket around his thin pajamas; he didn’t even want to move from that one spot.
Chanyeol
Baekhyun’s lips trembled, tears started to stream down his face. He closed his eyes and he saw a guy wearing a white coat was grinning widely and hands waving towards him ; he breathed again, Chanyeol . And his eyes slowly stings, caused the tears wouldn’t stop flowing out his small eyes.
Thus, he opened his eyes in hurry. Pain.
Baekhyun didn’t even want to leave the pain. In his heart, he still had slightest hopes that Chanyeol would come back to him.
“Don’t leave me. Please be back to me. Baby ”
A wrench sobs teared the silence of the dark small room. Baekhyun crawled, hands reaching for the edge of the bed. In hope of seeking warmth from Chanyeol’s heat but the bed was so freaking cold.
“I still loves you Chanyeol, please.” Baekhyun pleaded to the air.
Body curled into a ball. The memories of Chanyeol were tearing Baekhyun’s apart.

On this sleepless night, everything just hurts.







0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
The rain was pouring heavily, the thunder roared and the lightning splintered across the sky. A small body was leaning against the glass doors, legs were brought together to the chest, keeping warmth to self. The night sky wasn’t nice to gaze, the moon disappeared because of the dark clouds and the noise, as if the night was throwing tantrum towards the earth. It was nearly midnight but Byun Baekhyun couldn’t sleep. He was staring into the darkness of the night sky, without a single glint of a star. His eyes were empty, not holding emotions.The stars, they weren’t twinkling anymore. Baekhyun missed him.They were once so strong.The days when they grew apart, everything was left unnoticed. Baekhyun, he was so in love that he didn’t see it coming, the breakup was so sudden.He never smelled the rotten relationship that waited days to die. Because baekhyun, he believed that they were in love.“We were in love”Park Chanyeol shrugged Baekhyun’s hands off his shoulder. He turned to face Baekhyun. This was the right time to end things.“Let’s break up.” he muttered, almost a whisper.Baekhyun looked up abruptly, eyes boring into the dark cold eyes of Park Chanyeol. He might be hearing things. But Chanyeol’s eyes were different from the usual night. Something seemed off.“What were you saying Yeol? Stop joking around, are you that tired….”Baekhyun with trembling hands tried to reach for the huge hands, he wanted to grab on them. He needed to seize them tight in order not to let them slipped off from his weak grips.“Yes, I’m fucking tired Byun Baekhyun.”
Chanyeol flinched to the touch, he turned around slightly, back-facing Baekhyun. Baekhyun furrowed in disapproval with the using of his full name instead of the usual nickname of him.
“Hey, whats wrong?” Baekhyun asked, delicately holding Chanyeol’s arm but the guy stepped away causing Baekhyun to lose his grips.
“I said let’s break up. I’m so tired to be with you anymore, you never appreciate me.”
Chanyeol raised his voice an octave, heavy breathing tried to control his emotions that couldn’t longer be kept.
Baekhyun stunned, his world suddenly spinning around. He stepped back, hands reaching for the arm couch to support his weight.
“W-what? But why?” voices cracked.
Chanyeol scoffed, he ran his hand through his hair. He looked so done with everything, his eyes were determined. Baekhyun, he was so scared.
The relationship on the edge of crumbling down, what was he doing?! There was no time to just stood and waited for it to happen.
Thus, Baekhyun lurched to Chanyeol but stopped half-way when at the same time, Chanyeol turned around with glaring eyes.
“Don’t come any nearer.” His eyes were cold and serious.
Small eyes started to fill with tears, threatening to fall.
“No, Chanyeol. I’ll do better. I promise I will treat you better. I will learn how to cook, I will wash the laundry, will take care of all the housework. And we will go to date, to any places that cross your mind. We will spend more time together.” Baekhyun blabbered on and on.
Chanyeol shook his head, hurts etched in his dark eyes.
“We are in love , Baekhyun. We are so in love.” Chanyeol said.
Baekhyun’s face crumpled, yes they are in love or maybe that was what he thought before. Chanyeol was uttering the words, but his eyes were telling otherwise. What had goes wrong? Fell out of love? He never knew that human able to fall out from love. All he ever knew was once you fell in love, you were forever in love.
But maybe he was living in fairytales. Lots of romance novel, lots of Shakespeare poems and lots of love quote.
“But not anymore, Baekhyun.” Chanyeol slipped off the ring around his finger. We were in love ,chanyeol continued after that barely a whisper.
He approached Baekhyun, reaching for the cold palm. A sliver ring being placed, Baekhyun shut his eyes tight, feeling the warmth of Chanyeol’s seeping away slowly from his hand . His delicate fingers curled around the shiny object.
As he watched Chanyeol walked away through the door, he was losing his breathe. As if his life was taken away.
“I can’t breathe no more with you.”
The thunder stroke along with the lightning surprised Baekhyun. He tightened his arms around his own petite body. He didn’t bother to turn on the light albeit the dark night without even a glimpse of moon, he didn’t bother to wrap a blanket around his thin pajamas; he didn’t even want to move from that one spot.
Chanyeol
Baekhyun’s lips trembled, tears started to stream down his face. He closed his eyes and he saw a guy wearing a white coat was grinning widely and hands waving towards him ; he breathed again, Chanyeol . And his eyes slowly stings, caused the tears wouldn’t stop flowing out his small eyes.
Thus, he opened his eyes in hurry. Pain.
Baekhyun didn’t even want to leave the pain. In his heart, he still had slightest hopes that Chanyeol would come back to him.
“Don’t leave me. Please be back to me. Baby ”
A wrench sobs teared the silence of the dark small room. Baekhyun crawled, hands reaching for the edge of the bed. In hope of seeking warmth from Chanyeol’s heat but the bed was so freaking cold.
“I still loves you Chanyeol, please.” Baekhyun pleaded to the air.
Body curled into a ball. The memories of Chanyeol were tearing Baekhyun’s apart.

On this sleepless night, everything just hurts.







đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Cơn mưa đã đổ rất nhiều, tiếng sấm gầm lên và bị phân tán sét trên bầu trời. Một cơ thể nhỏ dựa lưng vào cửa kính, chân được kết hợp lại vào ngực, giữ sự ấm áp cho tự. Bầu trời đêm là không tốt đẹp để nhìn, mặt trăng biến mất vì những đám mây đen và tiếng ồn, nếu như các đêm đã ném cơn giận về phía trái đất. Đã gần nửa đêm nhưng Byun Baekhyun không thể ngủ được. Ông đang nhìn chằm chằm vào bóng tối của bầu trời đêm, mà không có một tia sáng lóe lên duy nhất của một ngôi sao. Đôi mắt anh trống rỗng, không giữ cảm xúc.
Các ngôi sao, họ đã không lấp lánh nữa. Baekhyun nhớ anh.
Họ đã từng rất mạnh mẽ.
Những ngày khi họ lớn ngoài, tất cả mọi thứ còn lại không được chú ý. Baekhyun, ông là như vậy trong tình yêu mà anh đã không nhìn thấy nó tới, sự chia tay quá đột ngột.
Ông không bao giờ ngửi thấy mùi thối mối quan hệ mà chờ đợi ngày chết. Bởi vì Baekhyun, ông tin rằng họ đang ở trong tình yêu.
"Chúng tôi đã yêu"
Vườn Chanyeol nhún vai tay Baekhyun off vai anh. Ông quay lại nhìn Baekhyun. Đây là thời điểm thích hợp để kết thúc mọi thứ.
"Chúng ta hãy chia tay." anh lẩm bẩm, gần như thì thầm.
Baekhyun nhìn lên đột ngột, đôi mắt khoan sâu vào đôi mắt lạnh tối của Park Chanyeol. Ông có thể nghe mọi thứ. Nhưng đôi mắt của Chanyeol là khác nhau từ đêm bình thường. Một cái gì đó có vẻ ngoài lề.
"anh đang nói gì Yeol? Dừng đùa, là bạn rằng mệt mỏi .... "
Baekhyun với bàn tay run rẩy cố gắng để đạt cho bàn tay khổng lồ, ông muốn lấy trên chúng. Anh cần phải nắm bắt chúng chặt chẽ nhằm không để cho họ trượt khỏi hiểu thấu yếu của mình.
"Vâng, tôi đang mệt mỏi fucking Byun Baekhyun."
Chanyeol rùng mình khi chạm vào, anh quay lại một chút, lại phải đối mặt với Baekhyun. Baekhyun nhíu lại không tán thành với việc sử dụng các tên đầy đủ của mình thay vì biệt danh thông thường của anh ta.
"Hey, whats sai?" Baekhyun hỏi, tế nhị giữ cánh tay Chanyeol của nhưng chàng bước chân lên đi gây Baekhyun để mất kẹp của mình.
"Tôi nói chúng ta hãy nghỉ lên. Tôi rất mệt mỏi để được với bạn nữa, bạn không bao giờ đánh giá cao tôi. "
Chanyeol cao giọng một quãng tám, hơi thở nặng đã cố gắng để kiểm soát cảm xúc của mình mà có thể không còn được lưu giữ.
Baekhyun choáng váng, thế giới của anh đột nhiên quay xung quanh. Anh bước lại, tay với lấy chiếc ghế dài cánh tay để hỗ trợ trọng lượng của mình.
"W-những gì? Nhưng tại sao? "Giọng nứt.
Chanyeol chế giễu, anh đưa tay qua mái tóc của mình. Ông trông có vẻ thực hiện với tất cả mọi thứ, đôi mắt của ông đã được xác định. Baekhyun, anh đã rất sợ hãi.
Các mối quan hệ trên các cạnh của đổ nát xuống, những gì đã làm anh ?! Không có thời gian để chỉ đứng và chờ đợi cho nó xảy ra.
Vì vậy, Baekhyun lảo đảo để Chanyeol nhưng dừng lại nửa đường khi cùng một lúc, Chanyeol quay lại với đôi mắt rõ ràng.
"Chớ lại gần hơn." Đôi mắt anh lạnh lùng và nghiêm trọng.
đôi mắt nhỏ bắt đầu để điền vào với nước mắt, đe dọa rơi.
"Không, Chanyeol. Tôi sẽ làm tốt hơn. Tôi hứa tôi sẽ đối xử với bạn tốt hơn. Tôi sẽ tìm hiểu làm thế nào để nấu ăn, tôi sẽ rửa giặt, sẽ chăm sóc của tất cả các công việc gia đình. Và chúng ta sẽ đi đến ngày, đến bất kỳ địa điểm mà qua tâm trí của bạn. Chúng tôi sẽ dành nhiều thời gian với nhau. "Baekhyun blabbered và về.
Chanyeol lắc đầu, hurts khắc trong đôi mắt đen tối của mình.
"Chúng tôi đang yêu nhau, Baekhyun. Chúng tôi là như vậy trong tình yêu. "Chanyeol nói.
mặt Baekhyun của nhàu nát, có họ là trong tình yêu hay có lẽ đó là những gì anh nghĩ trước đó. Chanyeol đã thốt ra những lời đó, nhưng đôi mắt của ông đã nói cách khác. Những gì đã đi sai? Rơi ra khỏi tình yêu? Ông không bao giờ biết rằng con người có thể rơi ra từ tình yêu. Tất cả các anh đã từng biết là một khi bạn đã yêu, bạn là mãi mãi trong tình yêu.
Nhưng có lẽ ông đã sống trong truyện cổ tích. Rất nhiều cuốn tiểu thuyết lãng mạn, rất nhiều bài thơ của Shakespeare và nhiều tình báo.
"Nhưng không được nữa, Baekhyun." Chanyeol trượt khỏi vòng quanh ngón tay của mình. Chúng tôi đã yêu, Chanyeol tiếp tục sau đó chưa hề có một lời thì thầm.
Ông đã tiếp cận Baekhyun, với lấy cọ lạnh. Một chiếc nhẫn bạc được đặt, Baekhyun nhắm mắt thật chặt, cảm thấy sự ấm áp của Chanyeol của rỉ đi chậm từ bàn tay của mình. Những ngón tay của mình cuộn tròn xung quanh đối tượng sáng bóng.
Khi anh nhìn Chanyeol bước đi qua cánh cửa, ông đã mất thở của mình. Như thể cuộc sống của mình đã bị lấy đi.
"Tôi không thể thở được không nhiều hơn với bạn."
Nét sấm sét cùng với những tia chớp ngạc nhiên Baekhyun. Anh siết chặt tay quanh cơ thể nhỏ nhắn của mình. Anh không bận tâm để bật đèn mặc dù đêm tối mà không có ngay cả một cái nhìn thoáng qua của mặt trăng, ông không bận tâm để quấn một tấm chăn quanh bộ đồ ngủ mỏng của mình; anh thậm chí không muốn di chuyển từ đó một chỗ.
Chanyeol
môi Baekhyun run lên, nước mắt bắt đầu tuôn rơi khuôn mặt của mình. Anh nhắm mắt lại và anh thấy một chàng trai mặc một chiếc áo khoác màu trắng đang cười toe toét rộng rãi và vẫy tay ​​về phía anh; anh thở nữa, Chanyeol. Mắt anh từ từ đốt, gây ra những giọt nước mắt sẽ không ngừng chảy ra mắt nhỏ của mình.
Vì vậy, anh mở mắt ra trong vội vàng. Pain.
Baekhyun thậm chí không muốn để lại nỗi đau. Trong trái tim anh, anh vẫn có hy vọng nhỏ rằng Chanyeol sẽ trở lại với anh ta.
"Đừng bỏ em. Xin được trở lại với tôi. Baby "
Một tiếng nức nở khóc cờ lê sự im lặng của căn phòng nhỏ tối tăm. Baekhyun bò, tay với lấy mép giường. Trong hy vọng tìm kiếm sự ấm áp từ nhiệt Chanyeol của nhưng chiếc giường đã rất hoảng lạnh.
"Tôi vẫn yêu bạn Chanyeol, xin vui lòng." Baekhyun đã nhận ra không khí.
Body cuộn tròn thành một quả bóng. Những ký ức của Chanyeol đã rách Baekhyun của nhau. Ngày đêm không ngủ này, tất cả mọi thứ chỉ là đau khổ.









đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: