Chúng ta thường nhìn bề ngoài của một người rồi đánh giá họ là người thế nào rồi tỏ thái độ khi nói chuyện với người đó. Mỗi người có một cách nhìn và suy nghĩ khác nhau cho nên việc này không thể nói đúng hay nói sai, cùng đọc một câu chuyện nói về chủ đề này để suy ngẫm nhé!
Một người bố muốn rèn luyện con trai để tương lai có khả năng nối nghiệp, ông đã cho người con trai lúc đó còn khá trẻ về làm cho mình. Bắt đầu công việc của cậu con trai không phải là chức trưởng phòng hay giám đốc mà là...nhân viên tiếp khách một shop thời trang. Những ngày đầu là một cực hình với người con trai vì sợ gặp người quen, bạn bè chế giễu nhưng rồi mọi chuyện cũng dần dần quen thuộc, đứa con trai không còn ngỡ ngàng với công việc này mà còn vui sướng khi tự làm ra những đồng tiền đầu tiên.
Tự tay trao tháng lương đầu tiên cho đứa con trai yêu quí của mình, đồng thời đưa một chiếc nhẫn có vẻ đen đúa, cũ kỹ của thời gian và yêu cầu đứa con trai đem chiếc nhẫn này bán với giá ít nhất 1 triệu đồng cho các cửa hàng vàng bạc gần đó. Bất ngờ nhưng vẫn làm theo, cậu nhận được những lời trêu chọc "cái này cho cũng chả thèm lấy",...
Đi cửa hàng nào nào cậu cũng nhận lời trêu chọc như vậy, cậu trở về với vẻ bực mình và phàn nàn với người bố. Mỉm cười và đưa cho con một tờ giấy, đọc tờ giấy đó mà đứa con bất ngờ vì chiếc nhẫn đó người bố đã mua hàng chục cây vàng và nó có xuất xứ từ thời nhà Trần.
Thế nào con trai?-Người bố hỏi
Thật bất ngờ thưa bố, con không nghĩ là chiếc nhẫn có giá trị như thế-Người con trả lời
Đúng vậy, sẽ chẳng có ai ngờ chiếc nhẫn có vẻ xấu xí và đen đúa kia lại có giá trị đến thế, nếu biết thì các cửa hàng kia đã vội vàng đồng ý rồi. Vậy có phải chăng không nên nhìn bề ngoài mà đánh giá không con trai?-Người bố dừng lại rồi nói tiếp- Bố thấy con khi tiếp khách, với những ai có bề ngoài sang trọng, đi xe xịn thì con vui vẻ, niềm nể tiếp nhưng với những ai có vẻ ngoài bình thường, đi xe thường thì không được như vậy. Đừng nhìn vào bề ngoài mà phán xét, với ai con cũng đối xử niềm nể và vui vẻ nhé con trai của ta!
Bạn đã gặp ai ăn mặc hàng hiệu, đi xe xịn, "nổ" vang trời nhưng thật ra lại chẳng có gì và có những người ăn mặc rất bình thường và giản dị lại rất giàu có? Chúng ta sẽ tự làm hại mình nếu như chỉ biết nhìn vào bề ngoài, hãy cảm nhận lời nói và hành động của người khác để biết họ ra sao và luôn ứng xử bình thường với người khác dù họ có bề ngoài ra sao, bạn sẽ nhận được nhiều điều vượt qua ngoài mong đợi. Tất nhiên, nói như vậy không có nghĩa là không "đầu tư" vào bề ngoài, ít nhất gây thiện cảm cho người lần đầu tiên mình gặp tốt hơn là chứ phải không nào?
đang được dịch, vui lòng đợi..
