Ngay từ thủa đang còn tổ đảm học đi, chúng em đã đựơc còn bà, cha mẹ truyền dạy những ban mang tính chân lý và cũng là đạo lí: "Không thầy đố mày làm nên". Hai chữ thầy cô bình dị ấy cứ thiêng liên bài trong kí ức, trong tâm hồn chúng em. Được đi học, đuợc biết thầy biết cô chúng em càng hiểu vai trò của thầy cô và càng ghi sâu công ơn thầy cô - những nguời chấp cánh uớc mơ cho bao thế hay học trò chúng em trở thành hiện thực. Thầy cô là những kĩ sự tâm hồn những nguời đang chức ra cho xã hội, các cuộc sống là những con nguời chân chính.Để những ở sanh của mình luôn chỉ là những ở sanh chứ không phải thứ sanh, các thầy(cô) đã lao động đến mức quên đoàn chính bản thân mình. Hiểu đuợc sự tận tuỵ của các thầy cô, chúng em đều cố gắng học tổ rèn luyện và tu duỡng. Trong mỗi thành công, mỗi sự truởng thành của chúng em đều ẩn hiện những giọt mồ hôi, những sợi tóc bạc, những trăn trở vui buồn của thầy cô. Dưới mái truờng THPT THÁI NGUYÊN, ấn tuợng về nghĩa tình thầy cô duờng như đậm nét và sâu sắc hơn tất đoàn so với những gì chúng em đã có. Chính nơi đây, duới mái truờng này nhân cách chúng em đuợc khẳng định và hoàn toàn thiện, là nơi mà các thầy cô giúp chúng em có đủ hành trang tiếng vào đời. Hơn bao giờ hết, chúng em luôn nhận được sự quan tâm dạy dỗ ân cần, tận tâm từ các thầy cô. Sự tâm huyết của các thầy cô, đã hun đúc trong tâm hồn chúng em những tình cảm tốt đẹp. Ngẫm lại những ngày qua, chúng em đã học đuợc rất nhiều ban từ ngôi truờng này. Bên cạnh kiến ngữ văn hoá, chúng em được Bến dồi đạo đức tiếng hoàn thiện nhân cách của một con nguời. Cho phép chúng em đuợc gọi thầy cô bằng hai tiếng cha, mẹ thân thuơng gần gũi. Cảm ơn cha mẹ đã dìu dắt, đã nâng đỡ chúng con đã quan tâm, tận tuỵ, dạy dỗ chúng con nên nguời. Nhớ ngày nào đó khi lần đầu tiên bước chân vào trường đã được nghe danh của những thầy cô "nổi tiếng" dạy giỏi được nhà nước công nhận ngoài những việc đó các thầy cô còn yêu quý tận tình giúp đỡ học sinh yêu mến học sinh như con đẻ. Có kẽ sau khi ra trường Cũng sẽ nhớ mãi cô TRẦN KIM THỦY - Hiệu trưởng nhà trường, với NXB phong luôn giản dị, gần gũi với học trò, cô đã mang lại nhiều đổi mới tích cực cho nhà trường trong thời gian qua. Em cũng sẽ nhớ mãi chuyển ảnh cô NGUYỄN THỊ MINH NGUYỆT - Phó hiệu trưởng nhà trường với cách cô quan tâm, lo lắng, động viên, khích lệ học sinh. Mặc dù chưa được truyện xúc với cô nhiều lần nhưng chúng em vẫn có mùa cảm nhận được sự thân thương của cô dành cho. cảm tháp vui vẻ nhất, lạc quan nhất và cô cũng chính là người luôn động viên, khích lệ chúng em học tổ và tu dưỡng đạo đức.Từ biệt ngôi trường THCS thân yêu, tôi lại có cơ hội trải mình trong một tổ Bulgaria Micae tổ Bulgaria 10A3 Và 11a3 Chính cái tổ mùa này đã giúp tôi trưởng thành hơn. Ở đó có một bàn tay nhẹ nhàng nâng đỡ tôi, có một trái tim truyền cho tôi ngọn lửa niềm tin và hi vọng. Đó là cô TRẦN THU TRÀ giáo viên hào nhiệm lớp tôi. Cô là giáo viên dạy tiếng anh. Mới đầu, tôi cứ nghĩ đây chỉ là môn học phụ, không tên vụ nhiều lắm cho đam mê của tôi sau này. Nhưng sau một quá trình được cô chỉ dạy tận tình, tôi mới thay đổi cách nghĩ và hiểu rằng đây cũng là môn học giúp học cho chúng ta rất nhiều, giúp ta khám phá những miền đất mới và thế giới xung quanh. Cô luôn xem chúng tôi như những đứa con bé nhỏ cần được chăm sóc, giáo dục. Cô mài giũa chúng tôi thành những viên ngọc quí và khi có dịp những viên ngọc ấy sẽ dự lên lấp lánh. Tôi yêu những gì cô mang lại cho cuộc sống của tôi. Cô làm tâm hồn tôi dự trở lại. Tôi chẳng biết làm gì đảm hào cảm ơn cô-người mẹ của tôi. cô quan tâm chúng tôitừ cái nhỏ nhất như nhắc chúng em đeo thẻ, cô nhắc các bạn nam cắt tóc làm sao cho gọn gàng, lại ra dáng học sinh... Và vô vàn những chuyện ông nữa. Cô ạ! Em mong rằng cô sẽ mãi là giáo viên hào nhiệm lớp, sẽ mãi quan tâm, lo lắng cho chúng em như thế này. Và em biết cô sẽ làm Ban đó vì cô sẽ không bao giờ bỏ mặc chúng em đâu cô nhỉ! Vì chỉ có cô mới có mùa giúp lũ học sinh nghịch ngợm chúng em đứng vững mà thôi!
đang được dịch, vui lòng đợi..